← Ch.230 | Ch.232 → |
Càng xâm nhập Vạn Dược sơn mạch, ma thú nơi đây cũng càng ngày càng cường hãn, trên đường Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên đụng phải mấy đầu bảy cấp ma thú, nhưng đều bị hai người tùy tiện diệt sát.
" Cách đạo khí thế cường đại kia ngày càng gần, e là đầu ma thú kia đã đạt tới Bát Giai rồi." Tiểu Y Tiên sắc mặt ngưng trọng nói.
" Không có vấn đề gì, nếu như thuận lợi, chúng ta có thể dễ dàng thông qua nhiệm vụ, còn thu phục thêm một vị cường giả Đấu Tôn cho Viêm Môn." Tiêu Long cười nói.
" Một cái Đấu Tôn cấp bậc ma thú dễ như vậy thu phục sao? " Tiểu Y Tiên nghi hoặc nói.
" Có thể không dễ dàng, cùng lắm là đánh một trận được rồi." Tiêu Long trần tư nói.
Nếu như giống như nguyên tác, có Tử Nghiên xuất hiện thì có thể dễ thuyết phục Viễn Cổ Long Hùng, nhưng nếu không có thì chỉ cần đem hắn đánh đến khi nào hắn phục mới thôi.
Một đường đi thẳng, hai người đi tới một tòa thạch điện, hai người xuyên thẳng vào phía trong thạch điện, xuyên qua vài dãy hành lang, sau đó tiến vào quảng trường rộng lớn bên trong đại điện.
Vừa bước vào quảng trường, Tiêu Long đã ngửi thấy một mùi hương nồng đậm của dược liệu, làm hắn hung hăng hắt xì một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn đống dược liệu bên trong quảng trường, khuôn mặt lập tức trở nên ngốc trệ.
" Đằng Long hoa tâm... Xích Viêm quả... Lưu Diễm linh tiên..."
Ánh mắt ngốc trệ của hai người đảo qua đống dược liệu được sắp xếp cực kỳ chỉnh tề trước mặt. Những thứ này, ở bên ngoài đều thuộc loại cực kỳ hy hữu, nhưng ở đây lại như củ cải trắng tùy ý bày ra thành núi nhỏ.
Một lát sau, Tiêu Long mới từ từ phục hồi tinh thần lại, hít sâu một hơi, áp chế sự rung động trong lòng.
Mặc dù dược liệu nơi này rất quý hiếm, bất quá quan trọng nhất lúc này chính là....
Tiêu Long đem ánh mắt chuyển đến một đạo cường tráng thân ảnh bên trên. Hắn chính là nơi này bá chủ, Viễn Cổ Long Hùng, bất quá dáng vẻ hắn lúc này có hơi khúm núm sợ sệt.
" Ngươi chính là chủ nhân của nơi này? " Tiêu Long hỏi.
" Vâng, thưa đại nhân! Ta tên là Hùng Chiến." Hùng Chiến vội vàng gật đầu nói.
" Ngươi giống như là rất sợ ta a? " nhìn xem Hùng Chiến bộ dáng này, Tiêu Long nghi hoặc hỏi.
" Đại nhân, mặc dù ngài đem khí tức thu lại rất kỹ càng, nhưng ta vẫn có thể cảm nhận được huyết mạch của ngài mang đến uy áp." Hùng Chiến thành thật đáp.
" Ra là vậy." Tiêu Long gật đầu.
Hắn suýt nữa thì quên mất mình còn có Bất Tử Điểu Huyết Mạch, biết vậy hắn đã sớm đem uy áp thả ra, như vậy liền không gặp phải mấy cái ma thú công kích.
" Là ngươi đem tất cả dược liệu quý trọng trong Vạn Dược sơn mạch đều chuyển về đây a?" Tiêu Long chỉ vào đống dược liệu kia hỏi.
" Không sai, nếu đại nhân muốn thì cứ lấy hết, dù sao ta cũng muốn rời khỏi đi nơi này, để lại đây ngược lại tiện nghi cho những kẻ khác." Hùng Chiến gật đầu nói.
Mặc dù nói như vậy, hắn trong lòng vẫn cảm thấy lòng đau như cắt a...
Nghe vậy, Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên cũng không có khách khí, sau đó cẩn thận tiến tiến về phía đống dược liệu, ánh mắt cẩn thận đảo qua từng gốc, tìm kiếm dược liệu mà hai người cần.
Đống dược liệu trong quảng trường này, dường như là tất cả dược liệu trong Vạn Dược sơn mạch. Số lượng, chủng loại đủ làm cho bất cứ kẻ nào hoa mắt, bởi vậy, cho dù là người có kiến thức cao về mặt phân biệt dược liệu như hai người cũng phải mất nửa canh giờ mới tìm ra ba thứ.
Sau đó hắn lại quay sang Hùng Chiến nói: " Hùng Chiến, ngươi đã quyết định rời khỏi đây, như vậy đi theo ta đi, ta có thể cung cấp cho ngươi đầy đủ tài nguyên tu luyện."
" Đa tạ đại nhân xem trọng, ta đồng ý." Hùng Chiến vui mừng gật đầu nói.
" Tốt, vậy liền lập tức khởi hành thôi."
" Tự mình bay đi sẽ rất phiền."
Hùng Chiến cười hắc hắc, trong miệng đột nhiên phát ra một tiếng huýt sáo.
Trong Vạn Dược sơn mạch đột nhiên vang lên một tiếng chim kêu. Lát sau, một thân ảnh khổng lồ từ trong sơn mạch bay tới, cuối cùng dừng lại trên đỉnh núi:
" Đại nhân, đây là Huyền Điểu thú có tốc độ cực nhanh, hơn nữa bớt việc..."
Hùng Chiến vẫy vẫy tay với Tiêu Long hai người, sau đó đạp mạnh chân lên mặt đất, thân thể chớp động, vững vàng dừng lại trên lưng Huyền Điểu thú đang dang rộng đôi cánh. Hai người Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên thấy vậy cũng theo sát mà lên.
"Kỷ!"
Huyền Điểu thú ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gáy sắc nhọn. Đôi cánh lớn vung lên mang theo cuồng phong dạt dào, hướng về phía bên ngoài vạn dược sơn mạch mà bay đi.
Bất qua phi hành không được bao lâu thì trong lòng lại đột nhiên khẽ động, ánh mắt chuyển hướng về một chỗ phía dưới chân núi. Nơi đó, đột nhiên bạo phát một nguồn năng lượng ba động cực kỳ kịch liệt, loại ba động này cũng không phải là năng lượng ba động tầm thường mà ngược lại giống như là do bị đấu khí giao chiến ba động tạo nên.
Cảm giác được loại dao động này, chân mày Tiêu Long không khỏi nhíu lại.
Hắn cảm nhận được nơi đó có một đạo cường đại khí tức nhân loại, đây là thuộc về Đấu Tôn cấp bậc khí tức.
" Sư Phụ." Tiểu Y Tiên quay sang nhìn Tiêu Long hỏi ý kiến.
" Chúng ta đi qua xem thử đi." Tiêu Long suy nghĩ một lát liền gật đầu nói.
Dù sao thời gian cũng còn rất nhiều, đi qua xem một chút cũng không có vấn đề gì.
Đã quyết định đi qua xem thử, Hùng Chiến liền điều khiển Huyền Điểu thú bay về phía chiến đấu phương hướng.
Rất nhanh bọn hắn liền nghe thấy một ít tiếng người rất nhỏ.
" Chẳng lẽ là đám người Tào Dĩnh? " Tiểu Y Tiên kinh ngạc nói.
Xuất hiện trong tầm mắt của Tiêu Long đám là một lòng chảo bị lõm xuống. Lúc này ở bên trong lòng chảo đang có gần trăm người vây quanh. Ánh mắt đảo qua, quả nhiên là từ giữa nhìn thấy vài đạo thân ảnh quen thuộc. Rõ ràng là đám người Tào Dĩnh.
← Ch. 230 | Ch. 232 → |