← Ch.231 | Ch.233 → |
" Quả nhiên là bọn hắn, bất quá bọn hắn giống như là đụng vào rắc rối a." Tiêu Long nhìn phía trước không gian xung quanh nhàn nhạt nói.
Chỉ thấy trước mắt không gian cư nhiên lại xuất hiện có chút cảm giác vặn vẹo.
" Linh Hồn Bình Chướng, lần này bọn hắn thật gặp phiền phức rồi."
Tiêu Long nhàn nhạt nói.
Đối với Tào Dĩnh đám người xuống tay vị kia cường giả thực lực còn rất khủng bố, loại Linh Hồn Bình Chướng này không phải là cường giả bình thường có thể làm được.
" Chính là Hắc y nam tử kia! "
Tiểu Y Tiên chĩa về phía một vị hắc y nam tử nói.
Ánh mắt Tiêu Long nhanh như chớp chuyển về phía bên trong lòng chảo bị lõm xuống, quả nhiên là trong đám người kia gặp được một đạo hắc sắc thân ảnh.
" Người này thật tàn nhẫn, lại muốn đem toàn bộ những người này giải quyết. Tống Thanh cùng Tào Dĩnh đều có thực lực mạnh mẽ, có thể tranh chức vô địch. Nếu mà đem hai người họ giết thì đoạt lấy quán quân sẽ có phần thắng cao hơn." Tiêu Long nói.
" Đúng là đủ tàn nhẫn." Tiểu Y Tiên gật đầu nói.
Tại trong đan giới làm việc xấu, người ở bên ngoài sẽ không thể phát hiện, ngươi chết rồi thì ai có thể biết được.
" Các hạ đây là có ý gì? Chẳng lẽ muốn ở nơi này xuất thủ đối với chúng ta sao? "
Trong lòng chảo, đạo hắc sắc thân ảnh kia đem gần trăm đạo thân ảnh bao vây vào giữa. Mà Tống Thanh, giờ phút này với sắc mặt kinh sợ nhìn Hắc y nam tử trầm giọng nói.
Lúc trước khi tới chỗ này, trong chớp mắt đã có hơn mười vị Luyện Dược Sư chết trong tay hắn, nếu không phải hắn phản ứng kịp e rằng ứng phó không kịp mà trở thành hồn ma dưới tay hắn.
Ở bên cạnh Tống Thanh là Tào Dĩnh với dáng người đáng yêu... Chẳng qua là giờ phút này đôi mắt đẹp của nàng cũng có chút ngưng trọng nhìn Hắc y nam tử kia. Bằng vào cảm giác linh hồn cường hãn hơn xa những người khác. Nàng có thể nhận thấy được vị hắc y nam tử trước mặt này có một thực lực phi thường khủng bố!
" Hai vị tiểu thiên tài Đan Tháp, ha hả... Tên tuổi thực không nhỏ. Bất quá vì vị trí quán quân kia, ta cũng chỉ có thể sử dụng thủ đoạn như vậy thôi! " Quay mặt về phía đám người bị vây quanh, trên khuôn mặt Hắc y nam tử kia vẫn lộ ra một nụ cười quỷ dị nhẹ giọng nói.
" Không biết các hạ là vị tiền bối nào? Ngươi nếu giết ta, cũng không sợ Đan Tháp truy sát sao? "
Đôi mắt đẹp của Tào Dĩnh nhìn chằm chằm vào Hắc y nam tử, đột nhiên lên tiếng nói.
" Ha hả... Nếu người nơi này đều chết hết, như vậy Đan Tháp làm sao mà biết." Hắc y nam tử cười cười nhìn Tào Dĩnh. Bộ dạng giống như mèo đang vờn chuột vậy.
Nghe được những lời này, phần đông Luyện Dược Sư chung quanh nhất thời giận tím mặt. Một số người cũng không khách khí trực tiếp rút vũ khí ra, mắt lộ hung quang nhìn chằm chằm vào Hắc y nam tử.
" Ngươi không khỏi cũng quá ngông cuồng! Chúng ta nhiều người như vậy mà còn sợ ngươi sao? "
Tống Thanh giận giữ quát.
Nghe vậy trên khuôn mặt của hắc y nam tử đột nhiên nở nụ cười quỷ dị.
" Cẩn thận! Có người đánh lén! "
Nụ cười quỷ dị trên khuôn mặt hắc y nam tử còn chưa khuếch tán xong, thì phần đông Luyện Dược Sư trong vòng vây đột nhiên bạo xuất tiếng kêu thê lương thảm thiết? Hơn mười đầu người theo cột máu đỏ tươi trực tiếp là phun lên cao.
Đột nhiên xuất hiện biến cố, làm cho Tống Thanh thậm chí cả kinh.
Ánh mắt vội vàng nhìn lại thì thấy mười mấy đạo thân ảnh mang theo sát khí sắc bén, hơi thở dị thường cường hãn làm cho mọi người biến sắc.
Trong khoảnh khắc không đến một phút. Máu tươi trực tiếp đem mảnh đất xanh um này nhuộm đỏ.
Mà phần đông Luyện Dược Sư lúc trước còn sinh long hoạt hổ, thì giờ phút này đã hóa thành vong hồn dưới đao, hai mắt trừng lớn, trong mắt tràn đầy kinh nghi cùng với vẻ không cam lòng. Bọn họ ngay cả lúc chết, cũng chưa từng thấy đến tột cùng là ai ra tay.
" Thình thịch! Thình thịch!! "
Đám người Tào Dĩnh cùng Tống Thanh cũng bởi vì biến cố này mà chấn động, lập tức đấu khí vội vàng từ bên trong thân thể bùng phát, xung phong liều chết mà đem mấy thân ảnh sắc bén ngăn cản lại.
" Những người kia, cư nhiên vẫn ẩn dấu trong đám đông!"
Trong bầu trời, ở trên lưng Huyền Điểu Thú, Tiểu Y Tiên nhìn thấy đột nhiên sát lục triển khai thì sắc mặt khẽ biến, nàng ngay từ đầu cũng không từng nghĩ tới bên trong đám đông còn che dấu hắc y nam tử đồng bọn, hơn nữa tựa hồ bọn họ là cùng bọn với hắc y nam tử kia.
" Bọn người kia cuối cùng là ai, cư nhiên thật sự dám ra tay với người của Đan Tháp... ? "
Tiểu Y Tiên nhíu mày nói.
" Ha ha, ngoại trừ Hồn Điện ra thì còn có ai dám ra tay với người của Đan Tháp a." Tiêu Long cười nói.
" Hồn Điện." nghe vậy Tiểu Y Tiên liền hiểu ra.
Hồn Điện cùng Đan Tháp là trời sinh kẻ địch.
Một bên là lấy luyện dược sư làm chủ, một bên thì là chuyên thu thập, giết hại luyện dược sư, hai bên xảy ra mâu thuẫn như vậy cũng không có gì lạ.
" Chúng ta sẽ giúp Tào Dĩnh đám người sao, Sư Phụ? " Tiểu Y Tiên nhìn Tiêu Long hỏi.
" Tạm thời không cần, đợi thêm một chút nữa hẵng đi ra, chuyện này đối với chúng ta cũng không phải là một chuyện xấu." Tiêu Long cười cười nói.
Nếu có người có thể thay bọn hắn giảm bớt đối thủ, như vậy thì còn gì tốt hơn. Cho dù có bị phát hiện thì tội danh cũng rơi vào Hồn Điện trên đầu.
Chuyện tốt như vậy rất khó gặp, phải thật tốt tận dụng.
Nghe vậy Tiểu Y Tiên gật đầu một cái, cũng không tiếp tục nói gì. Chỉ cần là sư phụ nàng quyết định, nàng đều sẽ không phản đối.
Tiểu Y Tiên vung tay lên, một tầng vô hình hộ tráo đem Huyền Điểu Thú xung quanh cho bao vây lại, ẩn tàng ở trên không trung.
Lúc này, ở bên trong lòng chảo đối mặt với mười mấy đạo thân ảnh như lang như hổ, rốt cục có người chống đỡ không được, vội vàng từ trong nạp giới lấy ra không gian Thạch tấn đem nó bóp nát. Không gian vặn vẹo, liền muốn thoát đi nơi này.
← Ch. 231 | Ch. 233 → |