← Ch.0269 | Ch.0271 → |
Buổi trưa Tiêu Lãng tỉnh dậy, hắn không sốt ruột mà tĩnh tọa Huyền khí hai canh giờ. Xong Tiêu Lãng tìm thực vật, ăn uống rồi bắt đầu tu luyện Huyễn Võ Trảm. Tu luyện Huyễn Võ Trảm một canh giờ xong tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể. Lần này Tiêu Lãng tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể dài đến một canh giờ.
tu luyện xong Tiêu Lãng ra khỏi hang đá, tìm một tảng đá to gần đó, cõng đá chạy nhanh rèn luyện thân thể, và luyện tập Thuật Tiềm Phục. Tiêu Lãng luyện đến chạng vạng mới trở về hang đá tiếp tục tu luyện Huyền khí, ăn thịt nướng. Sau đó Tiêu Lãng tu luyện Huyễn Võ Trảm, nửa canh giờ sau tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể một lần. Chờ thân thể hồi phục thì Tiêu Lãng tu luyện Huyễn Võ Trảm tiếp. Tới khuya, Tiêu Lãng mệt rã rời nằm trong hang đá ngủ ay.
Vì Lục Minh cho hai quyển chiến kỹ nên Tiêu Lãng lập kế hoạch, đoạn thời gian gần đây không đi tìm Huyền thú để thảo đằng thần hồn màu tím nuốt nữa. Nếu có Huyền thú đến gần Tiêu Lãng mới giết.
Tiêu Lãng quyết định liên tục tu luyện trong một tháng, tranh thủ đạt đến đỉnh Chiến Suất cảnh hoặc là Chiến Tôn cảnh.
Mỗi lần tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể xong Tiêu Lãng sẽ đau đến chết đi sống lại, cảm giác rõ ràng thân thể liên tục biến mạnh. Nhưng Tiêu Lãng không vui chút nào, vì hắn biết đây là dùng tuổi thọ đổi lấy.
Bây giờ đã dùng sinh mệnh đổi lấy thực lực cường đại thì Tiêu Lãng còn có lý do gì không điên cuồng tu luyện?
Từ hôm đó Lục Minh biến mất thì không xuất hiện nữa, Tiêu Lãng không quan tâm. Hang động này nằm bên trong Tử Vong sơn mạch, cơ bản không có Huyền thú cường đại, rất ẩn khuất, cho dù có mạo hiểm giả đi ngang qua Tiêu Lãng không sợ bị phát hiện ra.
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, Tiêu Lãng lại quên hết thảy, điên cuồng tu luyện. Thân thể cường đại từng ngày, Thuật Tiềm Phục sắp tu luyện thành công, sắp phát ra Huyễn Võ Trảm, tuy rằng chỉ có thể rung động một lần, Tiêu Lãng cảm thấy tốc độ kém xa nhưng cũng thành công cỡ trung.
Dễ dàng tu luyện thành công chiến kỹ Thiên Ma luyện thể, Huyễn Võ Trảm khiến Tiêu Lãng tràn ngập mong chờ quyển chiến kỹ công kích Quân Thần Độc Cô Hành cho. Sự thật chứng minh ngộ tính của Tiêu Lãng không tệ, quyển chiến kỹ kia và Thuật Tiềm Phục khó tu luyện như vậy chứng minh hai chiến kỹ này siêu mạnh.
Thuật Tiềm Phục đã chứng minh nó cường đại, giờ đây Tiêu Lãng có thể ẩn thân mười thước, phối hợp Thuật Liễm Tức, lúc tiềm hành dù là Chiến Vương cảnh, Chiến Hoàng cảnh cũng không thể phát hiện ra. Tiêu Lãng không biết khi hắn tu luyện đến Chiến Tôn cảnh, có thể tu luyện chiến kỹ công kích thì nó sẽ đem đến niềm vui như thế nào cho hắn?
Một tháng sau!
Một bóng đen bay ra khỏi hang động, tốc độ nhanh như sao xẹt, lắc một cái đã cách vài trăm thước. Da hắn hơi đen, chỉ mặc quần dài màu đen, nửa thân trần, tóc rũ xuống vai. Cơ bắp cục cục tràn ngập mỹ cảm lực lượng. Ngực và sau lưng đầy rẫy vết sẹo, trông như hoa văn bí ẩn, làm thân thể này tràn ngập sức hấp dẫn quỷ mị. Nếu thân thể này xuất hiện ở Bào Mã Địa trong Yên Vũ sơn trang chắc đám quý phụ sẽ điên cuồng.
Tiêu Lãng cao hơn chút, cỡ một thước tám. Y phục rách rưới, trong Tu Di Giới chỉ có một bộ nên Tiêu Lãng quyết định không mặc. Vai rộng eo theo hình thành đối lập mãnh liệt, cơ ngực, bảy khối cơ bụng thành hình tam giác khiến thể hình Tiêu Lãng cực kỳ hoàn mỹ.
Mắt Tiêu Lãng như điện nhìn bốn phía, hắn đang tìm kiếm Lục Minh. Đã qua ba tháng, dựa theo ước định Tiêu Lãng nên trở về Bắc Cương.
Tu luyện thành công Thuật Tiềm Phục rồi, nhưng phối hợp với Thuật Liễm Tức còn hơi miễn cưỡng, chỉ có thể tiềm hành vài trăm thước. Bởi vì tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể nên cơ thể Tiêu Lãng cực kỳ cường đại, cảnh giới Huyền khí đạt tới cao giai Chiến Suất cảnh. Với tốc độ tu luyện gấp ba, chiến kỹ luyện thể chiến kỹ Thiên Ma luyện thể, không đến mười ngày, nửa tháng là Tiêu Lãng có thể đột phá Chiến Tôn cảnh.
Huyễn Võ Trảm thì tu luyện vẫn không quen tay, không có uy lực lớn. Nhưng đã đến hẹn, Tiêu Lãng chỉ có thể trở về Bắc Cương tu luyện.
Lục Minh hóa thành cái bóng âm thầm xuất hiện, nhìn nửa thân trần tràn ngập sức sống hấp dẫn nam tinh, vết sẹo trên cơ ngực của Tiêu Lãng, mắt nàng sáng lên sau đó xấu hổ dời mắt đi.
Lục Minh tức giận quát:
- Tiểu tử không biết xấu hổ, sao không mặc quần áo?
Tiêu Lãng cười hì hì, không để ý nói:
- Tu luyện Thiên Ma luyện thể làm quần áo rách hết, chỉ có một bộ khác định trở về mới mặc. Lục Minh tỷ tỷ, khi nào trở lại? Hiện tại sao?
Lục Minh lắc đầu, kiềm không được lại liếc cơ ngực vạm vỡ của Tiêu Lãng, mặc càng đỏ hơn.
Lục Minh nói:
- Đại sư huynh truyền tin về Ẩn tông kêu ngươi tiếp tục ở lại đây. Bây giờ Bắc Cương rối loạn, nghĩa phụ của ngươi bố cục đến phút mấu chốt rồi. Vào lúc cần thiết lập tức kêu ngươi trở về, chậm nhất là lập đông.
Tiêu Lãng nghiêm túc hỏi:
- Lập đông? Bao lâu nữa?
- Không lâu, tối đa là một tháng rưỡi, ngươi tiếp tục cố gắng tu luyện đi!
Lục Minh kiềm không được lại liếc Tiêu Lãng, đỏ mặc bỏ chạy. :
Lục Minh để lại một câu:
- Mấy ngày nữa ta sẽ đưa vài bộ y phục cho ngươi, đừng để lúc đó cái quần cũng rách!
Tiêu Lãng nói nhỏ:
- Một tháng rưỡi? Vậy không quá lâu, tiếp tục tu luyện đi! Không biết một mình Thiên Tầm ở doanh Trấn Bắc quân ra sao rồi?
Tiêu Lãng bay trở về hang động, tiếp tục tu luyện.
Bố cục của Quân Thần Độc Cô Hành đúng là đã đến phút mấu chốt.
Giờ phút này đã là cuối thu, Bắc Cương càng thêm lạnh lẽo, gió bắc rít gào mang theo cát bụi đầy trời thổi quét Bắc Cương, cũng mang theo sát khí đậm đặc từ phương bắc trở về, bao phủ Thanh Y thành.
Kế hoạch của Quân Thần Độc Cô Hành rất thành công, Chiến Vương triều bắt đầu nội loạn. Hoàng đế Vân Phi Dương lại lần nữa sử dụng đại quân trấn áp khắp nơi, cả Chiến Vương triều khói lửa nổi lên bốn phía, rối bòng bong. Mấy tin tức này thông qua gian tế truyền đến Huyết Vương triều, Huyết Đế liền lên huyết hoàng phong bái kiến tông chủ Huyết tông, quyết định làm một trận lớn, điều động đại quân một hơi hủy diệt Chiến Vương triều.
Tuyết Hoang thành tụ tập vô số đại quân, Huyết Y và Huyết Nô mang theo rất nhiều cường giả Chiến Vương cảnh, Chiến Hoàng cảnh như hổ rình mồi chờ mùa đông đến.
Huyết Vương triều đã bước vào bẫy, bây giờ phải xem Quân Thần Độc Cô Hành làm sao thành công chôn sống nhiều cường giả, quân đội.
Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt bị treo trên cửa Thanh Y thành. Quân Thần Độc Cô Hành đã tuyên bố nếu năm nay Huyết Vương triều dám tấn công, chỉ cần có một người, một ngựa vượt qua mười tám thành lập tức chém giết Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt.
Rất nhiều lương thảo, vật phẩm quân dụng liên tục vận chuyển đến mười tám tòa thành trì. Chiến Vương triều bày ra quyết tâm tử thủ, tồn vong cùng thành trì. Thật nhiều gian tế bị tra ra, trực tiếp treo cổ ở cửa thành, Bắc Cương tràn ngập khí túc sát.
Dù như vậy nhưng đại quân Chiến Vương triều vẫn là lòng người hoảng sợ, lời đồn không ngừng truyền trong quân đội, khiến đại quân cực kỳ khủng hoảng.
Ví dụ như thành chủ trong Chiến Vương triều nội loạn, bàn tay to nắm trọng binh làm phản, Man di phương nam cũng quyết định bạo loạn. Ví dụ như hoàng đế Vân Phi Dương hoàn toàn là hôn quân, ở phương tây Hồng Vũ thành giết mấy vạn bình dân, làm dân chúng càng thêm tức giận. Ví dụ như gia tộc trong Chiến Vương triều cấu kết với Hắc Long hội đã khống chế mấy chục vạn đại quân, chuẩn bị liên hợp cùng Huyết Vương triều diệt quốc.
Những lời đồn này có thể trueyèn đến trong quân hiển nhiên là nội gian bên trong bắt đầu hết sức. Quân Thần Độc Cô Hành cực kỳ tức giận, nhưng không có cách nào. Ngay cả Vân Tử Sam ở trong Vân Yên các đã biết rõ kế hoạch của Quân Thần Độc Cô Hành đều cảm giác cứ tiếp tục như vậy không chừng Chiến Vương triều thật sự vong quốc?
Vô số cường giả đại gia tộc thậm chí nghi ngờ nội gian lớn nhất trong Chiến Vương triều chắc không phải là Quân Thần Độc Cô Hành đi? Quân Thần Độc Cô Hành làm như vậy có phải là quá bậy không? Có phải là Quân Thần Độc Cô Hành muốn khiến Chiến Vương triều diệt quốc tự lập thành đế?
← Ch. 0269 | Ch. 0271 → |