Vay nóng Homecredit

Truyện:Yêu Giả Vi Vương - Chương 0572

Yêu Giả Vi Vương
Trọn bộ 1207 chương
Chương 0572: Thua?
0.00
(0 votes)


Chương (1-1207)

Siêu sale Shopee


- Mời đại nhân đi theo ta, để giám bảo sư nghiệm chứng bảo vật một chút, lại xác định ngươi tăng giá có hữu hiệu hay không!

Quản sự cung kính mở miệng. Tiêu Lãng đi theo quản sự vào bên trong Thiên điện kia. Tổng quản và ba vị giám bảo sư lúc trước vẫn luôn quan tâm tới tình huống bên ngoài. Thấy Tiêu Lãng nhất thời trên mặt bọn họ đều lộ ra một nụ cười gượng. Vị công tử này ngày hôm nay vô cùng bạo tay, khiến sàn đấu giá kinh doanh có lãi thêm mấy trăm vạn huyền thạch.

Mà sau khi Tiêu Lãng lấy chiến xa chí tôn ra, sắc mặt bốn người lại đột nhiên cứng lại.

Chiến xa chí tôn này bề ngoài xem ra cũng không khác với Thiên phẩm chiến xa là mấy. Bốn người cho rằng Tiêu Lãng lại đùa bọn họ. Bởi vì một chiếc Thiên phẩm chiến xa giá chỉ khoảng trăm vạn huyền thạch. Vừa nãy hai chiếc chiến xa Thiên Cơ kia của Tiêu Lãng có thể bán ra với giá ba trăm vạn huyền thạch, cũng bởi vì Âu Dương Ấu Trĩ cố ý quấy rối mà thôi.

- Không đúng!

Một giám bảo sư xem xét tỉ mỉ đạo văn phía ngoài của chiến xa chí tôn, mắt hắn đột nhiên sáng lên, thân thể cũng khẽ run rẩy. Hắn kinh ngạc kêu lên:

- Đây... đây không phải là chiến xa Thiên phẩm. Đây... đây là chiến xa chí tôn!

- Ừm?

Tổng quản và hai giám bảo sư khác lập tức kinh hãi, vây lại xem xét tỉ mỉ. Rất nhanh mắt bốn người sáng rực lên, hết sức cẩn thận quan sát khắp nơi nhiều lần, một giám bảo sư còn có phần không xác định nói:

- Vị đại nhân này, mời ngài mở vòng bảo hộ ra, để cho chúng ta xác nhận một chút!

Thân thể Tiêu Lãng nhẹ nhàng nhảy lên chiến xa, mở vòng bảo hộ chiến xa ra. Trong mắt ba giám bảo sư lập tức đầy tinh quang, khẳng định nói:

- Không sai, đây thật sự là chiến xa chí tôn. Ấn ký thiên đạo này, hoa văn này, vòng bảo hộ này đều không sai.

Vẻ mặt của tổng quản đại nhân kia nhất thời tươi cười, chờ Tiêu Lãng đi ra khỏi chiến xa, lập tức xin chỉ thị:

- Đại nhân xác định muốn đặt cọc chiến xa chí tôn sao? Chiến xa này theo giá thị trường khoảng ngàn vạn huyền thạch. Sàn đấu giá có thể cho ngài đặt cọc tám trăm ngàn huyền thạch. Đương nhiên nếu như trong vòng một năm ngài không đến mua về, chiến xa này sẽ thuộc về sàn đấu giá!

- Đặt cọc!

Tiêu Lãng có chút không nỡ nhìn chiến xa chí tôn này. Thứ này chính là chí bảo đầu tiên hắn nhận được. Nếu như không có bay vượt qua hư không, hắn tuyệt đối không nỡ bỏ ra đặt cọc. Chỉ có điều nghĩ đến trong vòng một năm có thể mua lại, Tiêu Lãng cũng cắn răng đáp. Chẳng qua sau này nghĩ biện pháp giết chết thêm hai Thiên Đế, cướp giật bảo vật qua mua lại là được.

Tổng quản lập tức gầm thét nói:

- Được, người đâu đi lấy khế ước đến đây!

...

Giờ phút này sàn đấu giá cực kỳ huyên náo, ầm ầm giống như chợ bán thức ăn. Các công tử tiểu thư kia đều hưng phấn không thôi, giống như từng người đều muốn bắn ra ngoài, từng cái đều muốn đi.

Buổi đấu giá hôm nay thực sự sôi nổi hơn bất kỳ lần nào trước đó. Một viên huyền thạch Thiên phẩm bán ra với giá cao hai ngàn vạn huyền thạch. Hiện tại Hỏa Vân Vũ Y một trong thập đại chí bảo Thiên Châu cũng được gọi giá cao tới 1 ngàn 600 vạn. Chuyện này truyền bá ra ngoài, tuyệt đối có thể làm cho vô số võ giả cấp thấp sợ hãi đến tè ra quần.

Chờ sau khi Tiêu Lãng và quản sự kia đi ra, mọi ánh mắt đều tập trung ở trên người hai người, chờ đợi đáp án được công bố. Xem Tiêu Lãng có chí bảo giá trị mấy trăm vạn hay không.

Quản sự rất nhanh cười công bố đáp án:

- Vị đại nhân này đã đặt cọc một chí bảo, vừa nãy gọi giá hoàn toàn hữu hiệu!

Quả nhiên có chí bảo!

Vô số người âm thầm cảm khái. Bọn họ nhìn Tiêu Lãng thi nhau suy đoán thân phận của hắn. Một người trẻ tuổi chưa từng có danh tiếng, tuyệt đối không thể nào nắm giữ nhiều của cải như thế. Giờ phút này ngay cả Âu Dương Ấu Trĩ và Mộc Tiểu Yêu đều chấn động kinh ngạc. Bọn họ nghĩ không ra Tiêu Lãng làm sao có thể nắm giữ được nhiều bảo vật như thế.

Khi rất nhiều ánh mắt nhìn về phía nhã các của công tử Ma Tiêu, quả nhiên công tử Ma Tiêu trầm mặc!

Một ngàn sáu trăm vạn đã là giá trên trời. Cho dù Ma gia có giàu hơn nữa, cho dù gia tộc của bọn họ chịu cho hắn tiêu xài như thế, trên người hắn cũng tuyệt đối không có nhiều huyền thạch như vậy. Đến con số này, cho dù lấy thân phận của hắn tiếp tục gọi giá, chắc hẳn cũng sẽ có quản sự qua nghiệm chứng. Nếu như không có nhiều huyền thạch như vậy còn gọi giá loạn, ngược lại sẽ khiến người ta khinh thường.

Vô số người cực kỳ xúc động. Ma gia, một trong thập đại gia tộc của Thiên Châu, công tử Ma Tiêu đứng thứ tư trong bảng xếp hạng Thập đại công tử, hôm nay lại bị một người trẻ tuổi không có danh tiếng cứng rắn đánh vào mặt như vậy. Việc này truyền ra ngoài, sợ là Ma gia và Ma Tiêu đều không ngóc đầu lên được. Dù sao nếu như là công tử nhà giàu như Âu Dương Tà đè ép Ma Tiêu nói còn nghe được...

Đến giá như vậy, Cầm Phi cũng không dám tiếp tục kích động, mỉm cười nói:

- Có thể có công tử tiểu thư hào khách nào tiếp tục tăng giá nữa không? Nếu như không có, vậy chí bảo vô thượng tượng trưng cho ái tình cùng mỹ lệ này sẽ thuộc về vị công tử này. Một ngàn sáu trăm vạn lần một. Một ngàn sáu trăm vạn lần hai. Một ngàn sáu trăm vạn...

- Chờ một chút!

Vào thời khắc này, giọng nói của công tử Ma Tiêu lại truyền đến, khiến trái tim mọi người lại dâng lên. Lời nói của công tử Ma Tiêu mơ hồ có chút hưng phấn truyền đến:

- Bản công tử đã mượn của phu nhân Tinh Mộc một ngàn vạn huyền thạch. Vũ Y này bản công tử nhất định phải lấy được! Ta ra giá một ngàn tám trăm vạn!

Trong nhã các Tu La điện, giọng nói của thê tử điện chủ Tinh Thần cũng vang lên:

- Ừm, bản phu nhân đảm bảo cho công tử Ma Tiêu một ngàn vạn huyền thạch!

Tất cả mọi người không tiếp tục xôn xao nữa, trái lại vô cùng yên tĩnh, nhìn nhau.

Dường như càng chơi càng lớn? Chết dập đầu?

Mượn một ngàn vạn huyền thạch, lại thêm vừa nãy Ma Tiêu định giá 1 ngàn 3 trăm vạn, tương đương với hắn ít nhất có thể gọi ra 2 ngàn 3 trăm vạn. Đây là muốn... hoàn toàn dẫm Tiêu Lãng ở dưới chân, không lật mình lại được.

Trong lòng Tiêu Lãng có chút lo lắng, nhưng hoàn toàn không do dự, gọi ra cái giá cao nhất hắn có thể trả được:

- Hai ngàn lẻ năm mười vạn!

Nếu muốn chiến, vậy phải chiến cho sảng khoái!

Bất quá chỉ là một nỗ lực cuối cùng, Tiêu Lãng làm sao có khả năng cam tâm chịu thua được?

- 2 ngàn 1 trăm vạn!

Nhưng mà, công tử Ma Tiêu lại gọi giá tiếp. Trong nháy mắt, tim Tiêu Lãng đã chìm đến đáy cốc. Hắn đã không còn vật gì có thể đặt cọc, chỉ còn lại một chiếc chiến xa Thiên phẩm, và vài món bảo vật có ấn ký thiên đạo. Nhiều nhất chỉ có thể đặt cọc hơn một trăm vạn. Nếu công tử Ma Tiêu có thể nâng giá lên 2 ngàm 1 trăm vạn, tuyệt đối sẽ tiếp tục nâng giá.

- Chẳng lẽ phải đặt cọc Vô Tình Kiếm sao?

Trong đầu Tiêu Lãng hiện ra một ý niệm, nhưng hắn lập tức bác bỏ! Bởi vì nói một cách nghiêm khắc, Vô Tình Kiếm không thuộc về hắn. Thanh Đế từng nói trong vòng mười năm hắn không đạt tới thực lực Thiên Đế, Vô Tình Kiếm sẽ tự động rời đi tìm kiếm chủ nhân mới. Thanh kiếm này rất có linh tính, nó không nhận chủ thì không thuộc về Tiêu Lãng. Tiêu Lãng không nỡ bỏ bán, cũng không dám bán!

Thua!

Hắn bất lực ngồi xuống, không mở miệng nói tiếp nữa. Ánh mắt hắn vẫn nhìn về phía nhã các của Đông Phương Hồng Đậu, trong mắt đầy vẻ hổ thẹn và ảm đạm.

Đông Phương Hồng Đậu nhìn đôi mắt này, trong lòng đột ngột cảm thấy chua xót. Khóe mắt đột nhiên rơi xuống hai giọt châu lóng lánh. Nàng không biết tại sao mình lại khóc, nhưng nhìn đôi mắt buồn bã hổ thẹn này, nàng đột nhiên... muốn khóc, muốn rơi lệ.

- Đại ca ca, hắn thật đáng thương!

Không chỉ một mình Đông Phương Hồng Đậu rơi lệ, khóe mắt Âu Dương Ấu Trĩ cũng ửng đỏ. Nàng nhìn đôi mắt cô đơn phía dưới kia, khuôn mặt tinh linh của nàng cũng buồn bã.

Trầm ngâm một lát, nàng đột nhiên đứng lên, nói một câu, khiến tất cả mọi người phía dưới chấn động tới mức ngây người:

- Ta, Âu Dương Ấu Trĩ đảm bảo cho Đại ca ca phía dưới một ngàn vạn huyền thạch. Nếu như sàn đấu giá có bất kỳ nghi ngờ nào, bản tiểu thư có thể cầm thần binh chí tôn và bảo giáp Nghê Thường đặt cọc!

Tất cả mọi người ở đó dường như chết lặng.

Nhưng trong bầu không khí yên ắng này, rất nhanh lại bị một giọng nói lãnh khốc vô tình phá vỡ:

- Ta, Mộc Tiểu Đao thân phận thiếu tộc trưởng lấy gia tộc Thần Khải, đứng ra bảo đảm cho người phía dưới kia một ngàn vạn huyền thạch. Nếu như không đủ ta còn có thể đảm bảo hai ngàn vạn! Nhàn Đế đại nhân, ba chữ Thần Khải phủ kia có thể giá trị... hai ngàn vạn huyền thạch không?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1207)