Vay nóng Tinvay

Truyện:Yêu Giả Vi Vương - Chương 0686

Yêu Giả Vi Vương
Trọn bộ 1207 chương
Chương 0686: Cái mông Lãnh Tinh Nhi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1207)

Siêu sale Lazada


Khói thuốc súng tràn ngập.

Đến giờ phút này, cho dù là một kẻ ngu si cũng biết Lãnh Tinh Nhi và Tiêu Lãng có thù oán. Lời này của Lãnh Tinh Nhi nói rõ chính là gây phiền phức cho Tiêu Lãng. Vô số ánh mắt đều nhìn về phía Tiêu Lãng xem hắn có nhận thua hay không.

Lần này Tiêu Lãng không có nhận thua, khóe miệng lộ ý cười. Quả nhiên, Lãnh Tinh Nhi này lại ra tay!

Trên mặt hắn mang ý cười, nhưng giọng điệu lại tỏ ra rất tức giận, gầm thét:

- Một ngàn ba trăm vạn! Lãnh tiểu thư, ngươi có huyền thạch cứ gọi! Lần này Tiêu mỗ chơi với ngươi đến cùng. Ta nhất định phải lấy được bức tranh cổ này!

- Một ngàn bốn trăm vạn! Tiêu phủ chủ, xin lỗi, Lãnh Tinh Nhi ta cái gì cũng có, chỉ không thiếu huyền thạch!

Giọng điệu trêu tức của Lãnh Tinh Nhi lại vang lên. Thiên đế Lãnh Diệp ở bên cạnh lại vô cùng cấp bách. Bởi vì bọn ho căn bản không mang theo nhiều huyền thạch như vậy. Tuy rằng bức tranh cổ này không tồi, nhưng lần này mục đích bọn họ đến đây căn bản không phải vì bức tranh cổ này.

Chỉ có điều Lãnh Tinh Nhi đã lên tiếng, hắn cũng không tiện nói gì. Hắn chỉ một lão nô của Lãnh gia. Lần này mục đích hắn đi theo cũng chỉ để bảo vệ Lãnh Tinh Nhi. Đó là chủ nhân. Hắn chỉ là người hầu. Giờ phút này hắn làm sao có thể mở miệng?

- Một ngàn năm trăm vạn!

Giọng nói càng tức giận hơn của Tiêu Lãng truyền đến. Sau đó hắn còn tỏ ra cực kỳ tức giận nói:

- Lãnh Tinh Nhi ngươi không nên quá đáng! Bức tranh cổ này đối với ta thật sự quan trọng. Ngươi còn quấy nhiễu, lần sau đi Hỏa Long đảo, cẩn thận... Ta lại đánh mông ngươi!

Tiêu Lãng tức giận nói linh tinh lại khiến cho tất cả mọi người ở đó đều xôn xao. Cũng không phải bởi vì Tiêu Lãng gọi giá cao, cũng không phải xác định hai người thật sự có ân oán, mà là câu nói sau cùng của Tiêu Lãng.

Lại đánh mông ngươi? Nói cách khác, Tiêu Lãng đã từng... đánh mông Lãnh Tinh Nhi?

Lãnh Tinh Nhi là ai? Đệ nhất mỹ nhân Thiên Châu, thần trong lòng nữ vô số công tử!

Không nói nàng dung mạo tuyệt sắc, cũng chẳng nói tới thân phận nàng, chỉ nói nàng là thiên chi linh thể, chính là đối tượng ước mơ của vô số công tử. Mười chín tuổi đã đạt được Nhân Hoàng đỉnh phong. Nếu lấy Lãnh Tinh Nhi về nhà khác nào cưới một Thiên Đế trở về. Hơn nữa còn là thiên tài tuyệt thế rất có thể đột phá Thiên Đế Chí Tôn, Đại Đế.

Giờ phút này không nói đám người Lăng Phi Tiên, cháu trai Nhàn Đế, cho dù là trên người Âu Dương Tà cũng lộ ra một tia sát khí! Bọn họ theo đuổi Lãnh Tinh Nhi mấy năm, ngay cả bàn tay nhỏ còn chưa nắm một lần. Vậy mà Tiêu Lãng, tên súc sinh điên khùng này lại sờ soạng mông của Lãnh Tinh Nhi?

Thế giới này dâm phụ rất nhiều, cũng rất cởi mở. Rất nhiều tiểu thư còn chưa làm lễ đại hôn, đã làm loạn cùng nam tử. Nhưng có nhiều tiểu thư danh môn vẫn coi trọng trinh tiết. Dù sao những tiểu thư danh môn này cuối cùng đều phải gả cho nhân vật lớn, công tử danh môn.

Công tử danh môn là quan tâm nhất chính là trinh tiết của vị hôn thê. Giờ phút này Lãnh Tinh Nhi đã bị người sờ soạng, vô số công tử nhất thời cảm giác buồn nôn giống như ăn phải một con con ruồi...

Lãnh Tinh Nhi là người trong cuộc lại càng tức giận đến mức muốn phát điên. Nàng tất nhiên chưa từng bị Tiêu Lãng sờ qua. Chỉ có điều việc này phải giải thích thế nào? Chuyện nhục nhã như vậy, làm sao có thể nói ra? Lẽ nào ở trước mặt một đám người diện nói mình chưa bị sờ qua?

Trong mắt nàng bắn ra từng đạo sát ý, nổi giận khẽ kêu lên:

- Tiêu Lãng tên hỗn đản nhà ngươi. Ngươi chết không được tử tế! Ngươi...

- Một ngàn sáu trăm vạn!

Lăng Phi Tiên nổi giận ra tay. Bức tranh này đối với hắn thật sự rất quan trọng. Giờ phút này, Tiêu Lãng không tôn trọng nữ thần của hắn, hắn không thể cho Tiêu Lãng mặt mũi nữa.

- Ha ha, một ngàn bảy trăm vạn!

Giọng nói thâm trầm của Tiêu Lãng truyền đến:

- Xấu hổ. mọi người không nên hiểu lầm! Vừa nãy Tiêu mỗ nhất thời tức giận, có chút... không chọn lời. Ừm... Ta cũng chưa từng đánh mông Lãnh tiểu thư. Mọi người nhất định phải tin tưởng lời nói của ta. Mông của Lãnh tiểu thư, người bình thường dám đánh sao? Còn không phải bị Lãnh Đế đập chết sao! Cho nên thật ra ta chưa từng đánh mông của Lãnh tiểu thư, cũng không dám đánh mông của nàng. Vừa nãy là nói đùa. Ha ha, mọi người không cần để ý, không thể coi là thật!

- Phụt...

Vô số người phun nước trà trong miệng ra. Vô số công tử suýt nữa thổ huyết. Tiêu Lãng này quả nhiên là xuất thân dân gian, một người thô lỗ, hoàn toàn không hiểu lễ phép cũng rất thiếu đạo đức.

Trong mấy câu nói ngắn ngủi, không câu nào thiếu mông của Lãnh tiểu thư. Lãnh Tinh Nhi là đệ nhất mỹ nhân Thiên Châu, tiểu thư danh môn. Giờ phút này Tiêu Lãng ở trước mặt mọi người bàn luận về mông của nàng, bảo khuê nữ người ta làm sao chịu nổi?

- Ta muốn giết hắn. Ta muốn giết hắn!

Lãnh Tinh Nhi tức giận hoàn toàn muốn phát điên. Nàng cầm theo một thanh trường kiếm muốn tìm Tiêu Lãng liều mạng. Lãnh Diệp đại nhân và mấy hộ vệ thấy vậy hoảng sợ vội vàng ngăn cản. Nơi này không phải là Lãnh Đế Phủ. Gây sự ở đây sợ là cuối cùng, Lãnh Tinh Nhi không có quả ngon ăn. Nhàn Đế chính là Thiên Đế Chí Tôn, xếp hạng còn trên Lãnh Đế!

Lãnh Tinh Nhi thật vất vả mới trấn tĩnh lại. Nhờ mọi người khuyên bảo, nàng thở mấy hơi thở, sau đó nổi giận rống lớn một câu, khiến Lãnh Diệp và mấy Nhân Hoàng đỉnh phong hoàn toàn trợn tròn mắt:

- Được được được, Tiêu Lãng ngươi có dũng khí! Ta ra ba ngàn vạn huyền thạch, Tiêu Lãng... Hôm nay bản tiểu thư cho ngươi mua được một bảo vật, ta đổi sang họ của ngươi!

Yên lặng!

Tất cả mọi người ở đó đều yên lặng, thậm chí có thể nghe thấy được tiếng kim rơi!

Buổi đấu giá tại Nhàn Đế Thành đã được tiến thành một thời gian. Chỉ có điều, giá đấu giá cao nhất trong lịch sử cũng chỉ hơn hai ngàn vạn. Hơn nữa còn là kết quả lần trước Tiêu Lãng và công tử Ma Tiêu sống mái với nhau đấu giá Hỏa Vân Vũ Y. Lần này lại phá giá mới cao hơn. Vô số người bị huyền thạch đầy trời làm hôn mê.

Nhưng nhiều người lại khe khẽ thở dài. đệ nhất mỹ nhân Thiên Châu này, nếu như bỏ qua thiên chi linh thể, tư sắc và thân phận của nàng, sợ là ngay cả nam tử bình thường cũng sẽ không liếc mắt nhìn. Đây chính là một kẻ... óc heo!

Cho dù muốn đấu với người ta, ngươi một lần nâng giá năm trăm vạn, Tiêu Lãng tuyệt đối sẽ kinh sợ. Nhưng nàng lại một lần nâng tới một ngàn ba trăm vạn!

Tuy rằng Lãnh gia các nàng không thiếu huyền thạch, nhưng tiếp tục làm như vậy, sợ là Lãnh Đế Phủ sẽ phá sản?

- Ngực lớn quả nhiên ngốc nghếch. Đáng tiếc cho thể xác hoàn mỹ của Lãnh Tinh Nhi này a! Nếu ai cưới nàng, sợ là không cần mấy năm, cả nhà của bọn họ cũng phải đi xin cơm?

Tiêu Lãng cũng khe khẽ thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu nói. Hắn cũng bị doạ. Cô nương này thực sự là một hán tử, có thể khiến vô số nam tử phải xấu hổ!

Hắn trầm mặc một hồi, mở miệng lần nữa, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh của sàn đấu giá:

- Lãnh tiểu thư không hổ danh là anh thư. Tiêu mỗ bội phục! Chỉ có điều... Tiêu mỗ rất nghi hoặc, ngươi có nhiều huyền thạch như vậy sao? Trước ngươi đã đấu giá vài món bảo vật, dùng khoảng một ngàn ba trăm vạn huyền thạch. Thêm ba vạn lần này, tổng cộng là bốn ngàn năm trăm vạn huyền thạch! Nếu như ngươi không có nhiều huyền thạch như vậy, đó chính là ra giá ảo. Ta nghĩ người của sàn đấu giá cần phải đi nghiệm chứng một chút? Nếu như người nào cũng gọi giá ảo như vậy, quấy rối, tăng giá ảo như vậy, buổi đấu giá này cũng không có ý nghĩa gì nữa! Ta đề nghị đuổi người quấy rối ra ngoài. Bằng không tất cả mọi người sẽ không chịu phục?

Tiêu Lãng lại nói rất thật lòng, lời nói cũng rất cay nghiệt!

Nếu như là A Miêu A Cẩu, đuổi ra ngoài cũng không sao. Nhưng thân phận của Lãnh Tinh Nhi thế nào? Nếu như nàng bị đuổi ra ngoài, mặt mũi của Lãnh Đế và bản thân nàng đều mất hết.

Mà trên thực tế, lời này của Tiêu Lãng chính là cố ý. Hắn dĩ nhiên muốn ép Lãnh Tinh Nhi phải tập hợp đủ ba ngàn vạn huyền thạch, mua lại bức tranh này. Bốn ngàn năm trăm vạn huyền thạch không phải là con lượng nhỏ. Lãnh Tinh Nhi tuyệt đối không có nhiều huyền thạch như vậy. Như vậy... Nàng nhất định phải mượn huyền thạch. Mà một khi mượn huyền thạch, tiếp theo khi hoạt tham được mang ra bán đấu giá, cơ hội của hắn sẽ lớn hơn rất nhiều!

Lãnh Tinh Nhi không để Tiêu Lãng thất vọng. Nàng cắn răng lần lượt mượn ở chỗ Âu Dương Tà Lăng Phi Tiên một ngàn vạn huyền thạch, còn bảo cháu trai Nhàn Đế đứng ra đảm bảo cho mượn một ngàn vạn huyền thạch, lúc này mới tập hợp đủ, thành công mua về bức tranh gió thu lá rụng. Nhưng lần này nàng lại không cảm giác hưng phấn khi ép được Tiêu Lãng, trái lại có cảm giác bị lừa gạt.

Sau khi một bảo vật Hoạt tham trăm vạn năm bị Tiêu Lãng dễ dàng lấy được với giá ngàn vạn huyền thạch, trong lòng Lãnh Tinh Nhi mới đột nhiên hiểu ra!

Dường như nàng bị chơi...


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1207)