← Ch.0698 | Ch.0700 → |
Phía nam Thiên Châu, Nê Nhân Phủ!
Ba chiếc chiến xa Thiên Cơ nhanh chóng bay ở trong vùng hoang dã. Gần đó còn có hơn mười cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong hộ vệ, canh phòng cực kỳ nghiêm mật, cho dù một con con ruồi cũng đừng mong tới gần.
Ba chiếc chiến xa cũng không tính là quá cao cấp, chỉ là chiến xa Địa phẩm, tốc độ cũng chỉ tương đương với Nhân Hoàng tam trọng. Kỳ thực lợi dụng chiến xa bay đường dài cũng không có lợi. Số huyền thạch tiêu hao đã có thể đủ để truyền tống khoảng cách vô cùng xa.
Chỉ có điều người trong chiến xa cũng không có cách nào khác. Bởi vì có một người trong đó đang ngủ say!
Mà giờ phút này linh hồn người này đã tiến vào một nơi hết sức kỳ lạ. Nếu như truyền tống nói, rất có thể ảnh hưởng hắn, cho nên đám người kia chỉ có thể không ngừng dùng chiến xa bay đi.
Tiêu Lãng đã ngủ say suốt một tháng. Tuy rằng đám người Tiêu Thanh Y và Đông Phương Hồng Đậu Ấu Trĩ không thật sự thông hiểu về tâm ma, nhưng đều cảm giác có chút không tầm thường. Cho dù là tâm ma cũng không cần phải độ lâu như vậy chứ?
Đông Phương Hồng Đậu và Tiêu Lãng ngồi trên cùng một chiếc chiến xa. Một tháng nay nàng gần như không có một ngày nào ngủ ngon. Mỗi ngày nàng đều ôm Tiêu Lãng, trong lòng không ngừng cầu khẩn, hy vọng Tiêu Lãng có thể sớm ngày tỉnh lại.
Tiêu Thanh Y và Nhã phu nhân ngồi ở trong một chiếc chiến xa khác. Thỉnh thoảng ánh mắt hai người lại nhìn về bên này, trong mắt lộ vẻ u sầu. Ngay cả Tiêu Thanh Y trước nay vẫn là vẻ mặt thanh đạm như nước, gần đây cũng lo lắng bất an.
Âu Dương Ấu Trĩ lại ngồi trên một chiếc chiến xa khác. Tính cách của nàng thực sự không tốt, ngồi có chút không yên. Nàng không ngừng khống chế chiến xa bay quanh hai chiếc chiến xa khác. Khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp cũng lộ vẻ buồn bã.
- Đại ca ca đã ngủ say một tháng, tại sao vẫn chưa tỉnh lại. Không phải đại ca ca có chuyện gì rồi chứ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Âu Dương Ấu Trĩ không ngừng thì thào tự nói. Cuối cùng nàng cắn răng lấy từ trong Tu Di Giới ra một ngọc phù, sau đó tay dùng lực, bóp nát ngọc phù.
Ngọc phù rất đặc biệt. Chỉ cần bóp nát, người của Âu Dương gia sẽ nhận biết được. Ấu Trĩ đợi một tháng tâm tình vô cùng hoảng hốt. Nàng quyết định cầu viện cường giả của gia tộc.
Vù!
Người của Âu Dương gia đến rất nhanh. Sau thời gian nửa nén hương, không gian phía trước liền xuất hiện một khe nứt. Điều này khiến tất cả hộ vệ Nhân Hoàng đỉnh phong phía trước trở nên khẩn trương. Hồn lực liền vờn quanh thân thể, binh khí trong tay, chuẩn bị công kích bất kỳ lúc nào!
- Tiểu Ấu Trĩ, sao vậy?
Một giọng nữ êm tai từ trong khe nứt truyền đến. Sau đó một nữ tử xinh đẹp mặc y phục màu xanh biếc xuất hiện ở không trung. Nàng không nhìn những cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong, ánh mắt tập trung vào Ấu Trĩ. Sau khi xác định nàng không sao, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Sau đó ánh mắt xoay chuyển, nhìn thấy Tiêu Lãng đang được Hồng Đậu ôm, tinh quang trong mắt đột nhiên bắn mạnh.
- Tiêu Lãng lại đang độ tâm ma? Sao hắn độ tâm ma nhanh như vậy? Trước đó lại không truyền tin cho ta?
Người đến tất nhiên là Âu Dương Lãnh Yên. Nàng âm thầm trách một câu, thân thể lóe lên đã đến phía trước chiến xa.
Trong mắt nàng bắn ra hai đạo hào quang nhìn chằm chằm vào thân thể Tiêu Lãng rất lâu. Một lúc lâu sau nàng mới thở phào nhẹ nhõm nói:
- Tìm một thành nhỏ gần đây, vào ở lại. Tuy rằng chiến xa Thiên Cơ vững chắc, nhưng khó tránh khỏi sẽ có xóc nảy, sẽ ảnh hưởng tới chuyện Tiêu Lãng độ tâm ma!
Tiêu Thanh Y và Nhã phu nhân không nhận ra Âu Dương Lãnh Yên. Ngược lại, Đông Phương Hồng Đậu đã từng gặp mặt mấy lần. Nàng biết vị này là Thiên Đế của Âu Dương gia, chỉ có điều không biết quan hệ giữa nàng và Tiêu Lãng thế nào.
Mọi người không dám tiếp tục đi về Thần Hồn Phủ nữa. Chiến xa nhanh chóng bay tìm kiếm một thành trì nhỏ gần đó, vào trong tửu lâu lớn nhất.
Dọc đường đi, Âu Dương Lãnh Yên hỏi rất nhiều vấn đề liên quan với Tiêu Lãng. Cuối cùng sau khi đến tửu lâu, thu xếp cho Tiêu Lãng xong, nàng lại bay vượt qua hư không đi.
Mọi người không biết phải làm sao, chỉ có thể ở bên cạnh Tiêu Lãng chờ đợi Âu Dương Lãnh Yên trở về.
Sau nửa canh giờ Âu Dương Lãnh Yên mang theo một cái hộp ngọc trở lại. Sắc mặt nàng ngưng trọng nói:
- Tất cả các ngươi rời khỏi gian phòng đi. Bảo những hộ vệ kia ở bên ngoài chờ đợi. Bất kỳ người nào cũng không được quấy nhiễu!
Âu Dương Lãnh Yên là cô cô ruột của Ấu Trĩ. Quan hệ giữa gia tộc Âu Dương và Tiêu Lãng không tệ. Mọi người tất nhiên không dám hỏi nhiều, chỉ có thể lập tức rời khỏi. Nhưng bọn họ không biết Âu Dương Lãnh Yên muốn làm gì.
- Tiêu Lãng, tên ngu xuẩn nhà ngươi, vì sao độ tâm ma cũng không thông báo cho Lãnh Yên biết? Ngươi có biết tâm ma tầng thứ bốn nguy hiểm tới mức nào không? Ngươi cho rằng luyện hóa một cây hoạt tham trăm vạn năm là có thể dễ dàng vượt qua sao? Ngươi có biết nếu chẳng may ngươi chết, Lãnh Yên sẽ thương tâm tới mức nào không?
Âu Dương Lãnh Yên giận dữ nhìn Tiêu Lãng, sau đó ngồi xếp bằng ở bên cạnh Tiêu Lãng, trong tay mở hộp ngọc ra, lại lấy ra một cây hoạt tham trăm vạn năm, giống hệt với cái cây Tiêu Lãng đã luyện hóa!
Hoạt tham này là hàng dự trữ của Âu Dương gia. Sau khi nàng trở lại Hồng Đế Thành lập tức đòi phụ thân nàng lấy đồ lưu giữ trong Liễu Yên Các. Nàng cho rằng Tiêu Lãng không độ tâm ma nhanh như vậy. Hơn nữa Tiêu Lãng cũng đáp ứng với nàng trong vòng ba tháng sẽ đi gặp nàng. Cho nên nàng mới không đưa hoạt tham cho hắn. Thật không nghĩ tới Thần Khải phủ gặp kịch biến, Tiêu Lãng không tiện rời đi, gần đây lại nhanh chóng tu luyện nên tâm ma đến sớm hơn rất nhiều...
Hoạt tham được thiên lực trong tay Âu Dương Lãnh Yên bao phủ, cuối cùng hóa thành một đoàn khí lưu vờn quanh đầu Tiêu Lãng, chậm rãi nhập vào trong đầu hắn!
Khí lưu nhập vào rất chậm. Sau nửa canh giờ, tất cả khí lưu mới hoàn toàn nhập vào trong đầu hắn.
- Tiêu Lãng, bất kỳ người nào đều không thể hỗ trợ độ tâm ma. Tất cả chỉ có thể dựa vào ngươi thôi! Lãnh Yên tin tưởng ngươi có thể làm được. Ngươi nhất định có thể vượt qua tâm ma, Lãnh Yên sẽ làm bạn với ngươi, chờ ngươi tỉnh lại!
Âu Dương Lãnh Yên không để ý tới mồ hôi đang lấm tấm trên trán, nắm lấy tay Tiêu Lãng cầu khẩn. Nàng chỉ có thể tra xét được linh hồn Tiêu Lãng chưa tiêu tan, nhưng căn bản không biết giờ phút này tình hình của Tiêu Lãng rốt cuộc thế nào.
Chỉ có điều nàng biết rõ tâm ma lần thứ tư rất khủng bố. Đừng nói một tháng, cho dù hai, ba tháng cũng là bình thường. Chỉ cần linh hồn Tiêu Lãng chưa tiêu tan, không chết đi, vậy vẫn còn có hi vọng...
Mà trên thực tế, Tiêu Lãng cũng cho rằng mình... không có hi vọng nữa! Tâm ma lần thứ tư thực sự quá kinh khủng!
Một tháng trước, linh hồn của hắn bị hút vào trong không gian hư vô. Trong một tháng qua, mấy lần linh hồn của hắn thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma. Giờ phút này còn có thể còn sót lại, có thể giữ nguyên chỉ là một tia thần trí, hắn đã cho rằng trời cao quan tâm tới mình!
Tâm ma lần thứ tư và hoàn toàn khác với ba lần trước. Ba lần trước tâm ma là một cái bóng linh hồn chịu đựng oán linh cắn xé. Chỉ cần có thể chịu đựng đau khổ, chỉ cần không sụp đổ là có thể vượt qua. Nhưng tâm ma lần thứ tư lại phải không ngừng giết chết oán linh. Tuy rằng mỗi một đợt oán linh tân công tới có cường độ tương tự với trước đây, nhưng sau khi giết chết oán linh, những oán linh này sẽ bị cái bóng linh hồn của hắn hấp thu cắn nuốt!
Những oán linh này nếu có thể gọi là oán linh, linh hồn của chúng cũng có đủ loại tâm tình tiêu cực. Hấp thu cắn nuốt những oán linh này làm linh hồn của hắn có thể sản sinh vô số tâm tình tiêu cực. Vô số tâm tình tiêu cực trùng kích linh hồn của hắn, khiến hắn trở nên thích giết chóc, thâm độc, vô tình, khiến linh hồn của hắn trở nên hỗn loạn không thể tả. Đã mấy lần hắn suýt nữa trực tiếp nhập ma. Mà một khi nhập ma hắn sẽ trở nên giống với những oán linh này, không có linh trí, vĩnh cửu dừng lại ở trong không gian hư vô này...
Đến giờ phút này hắn rốt cuộc đã biết, tại sao nơi này lại có nhiều oán linh như thế. Bởi vì những oán linh này đều là tàn hồn của những võ giả tu luyện chiến kỹ Thiên Ma, đã độ tâm ma thất bại...
← Ch. 0698 | Ch. 0700 → |