← Ch.0817 | Ch.0819 → |
Tiêu Lãng liên tục luyện hóa năng lượng trong huyền thạch, vận chuyển Băng đế Hồn Quyết tu luyện, tốc độ linh hồn tăng trưởng làm người vui mừng. Bản thân Tiêu Lãng không rảnh nghĩ nhiều, dù sao trong Tu Di Giới có huyền thạch, luyện hóa rồi tính, dù luyện hóa hết huyền thạch Tiêu Lãng cũng không tiếc.
Tiêu Lãng không thèm nghĩ đến đệ thất trọng chiến kỹ Thiên Ma luyện thể tu luyện đến đệ bát trọng cần bao nhiêu huyền thạch. Bởi vì Tiêu Lãng không có nắm chắc độ qua đệ lục trọng tâm ma, trong lịch sử trừ Thiên Ma Đại Đế ra không ai độ qua.
Làm Tiêu Lãng tiếc nuối là thảo đằng thần hồn màu xanh không hấp thu năng lượng trong huyền thạch, thậm chí không thèm quan tâm linh hồn có thể hấp thu năng lượng trong huyền thạch. Thảo đằng thần hồn màu xanh rất là lạ, không biết nó sẽ tiến óa như thế nào, tàn hồn bí ẩn cường đại kia cũng không nói. Có nhiều thứ nó không thèm nuốt, nhưng hai lần giật đồ của Tiêu Lãng.
Tiêu Lãng không để ý đến chuyện bên ngoài, tập trung tu luyện, nếu có chuyện gì thì sẽ có người kêu hắn. Tốc độ tu luyện của Tiêu Lãng ngày càng nhanh, vận dụng trạng thái linh hồn xuất khiếu ngày càng quen tay. Trước kia Tiêu Lãngt có thể luyện hóa năm ngàn vạn huyền thạch trong ba tháng thì giờ có thể luyện hóa tám ngàn vạn huyền thạch.
Huyền thạch tiêu hao như nước chảy, linh hồn của Tiêu Lãng càng ngày càng lớn mạnh. Linh khí thiên địa trong hậu viện Tinh Thần các càng lúc càng đậm đặc, có xảy ra một việc cực kỳ quái dị. Nhi tử của Trà Mộc mới có ba tuổi, không tu luyện nhưng ngụ ở hậu viện, trong mấy tháng thực lực đạt đến Chiến Sư cảnh.
Thực lực đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã liên tục tăng lên. Âu Dương Ấu Trĩ tăng tiến nhanh nhất, tư chất của nàng rất nghịch thiên. Âu Dương Thúy Thúy từng khen Âu Dương Ấu Trĩ nhưng bản thân nàng hiếu động, thích chơi đùa, không tập trung tu luyện. Bây giờ không ai chơi với Âu Dương Ấu Trĩ, Thiên Châu không có chuyện lớn, nàng tĩnh tâm nên tốc độ tu luyện cực nhanh. Âu Dương Ấu Trĩ mới có mười ba tuổi mà thực lực đã đến Nhân Hoàng cảnh, làm vô số thiên tài thiếu niên, thiếu nữ rất xấu hổ.
Chớp mắt nửa năm qua đi, Tiêu Lãng quyết tâm không đạt đến đỉnh đệ lục trọng thì không xuất quan. Đã tiêu hao hơn một ức huyền thạch, may mà lúc này Tiêu Lãng là nhà giàu mới nổi, không thiếu huyền thạch. Gần như tất cả năng lượng trong hơn một ức huyền thạch đều tản ra trong hậu viện Tinh Thần các, có thể tưởng tượng độ đậm đặc của linh khí thiên địa.
Vù vù vù vù vù!
Ngày hôm nay một bóng người nhanh chóng chạy vào sân, đánh vỡ bình tĩnh trong hậu viện Tinh Thần các. Nửa năm qua người ra vào đều cực kỳ cẩn thận, không đám phát ra âm thanh, sợ quấy rầy mọi người tu luyện.
Nhiều người bị giật mình tỉnh lại, thấy Sát Đế biểu tình trầm trọng xé gió lao đi thì suy đoán rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà khiến Sát Đế luôn bình tĩnh sốt ruột đến vậy?
Sát Đế một đường chạy nhanh vào thiên điện của Tiêu Lãng, trực tiếp ấn cơ quan ngoài cửal ớn. Không lâu sau cửa mở ra, Tiêu Lãng biểu tình kinh ngạc đi tới.
Tiêu Lãng nhìn Sát Đế, hỏi:
- Có chuyện gì?
Chỉ vài người biết cơ quan, xảy ra chuyện lớn mới đánh thức Tiêu Lãng. Chuyện bình thường thì Sát Đế không dám đến quấy rầy Tiêu Lãng như vậy.
Sát Đế không nói nhảm, lập tức giải thích rằng:
- Tất cả thú hoàng ở Thần Hồn Hải bạo động, bây giờ đang đại chiến với đám Chương Qua. Nếu ngươi không đi ngay thì thành trì đáy biển sẽ bị hủy!
Tiêu Lãng nghe vậy tức giận quát:
- Tổ cha nó, làm phản rồi!
Tiêu Lãng chạy nhanh ra ngoài. Thành trì đáy biển tiêu phí hơn một ức huyền thạch mới tạo thành, bên trong trú đóng ít nhất mấy trăm vạn người. Có rất nhiều người Tu La điện, Trà Mộc sắp xếp ở bên trong. Nếu thành trì bị hủy thì người trong thành đều chết hết.
Tiêu Lãng, Sát Đế dùng tốc độ nhanh nhất đi siêu cấp truyền tống trận đến Lạc Diệp thành. Hậu viện Tinh Thần các xôn xao, cùng suy đoán rốt cuộc xảy ra việc lớn gì làm Tiêu Lãng chú trọng như vậy.
Vù vù vù vù vù!
Truyền tống trận trong Lạc Diệp thành lấp lánh ánh sáng, cùng lúc có bốn siêu cấp truyền tống trận tỏa sáng. Tùy Phong Thiên Đế mang theo Phá Hài, Lạc Diệp Tiểu Vũ ở một bên nghênh đón. Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng đã đi thành trì dưới đáy biển.
Mạch khoáng dưới đáy biển đang liên tục cung cấp huyền thạch cho mười gia tộc, trong nửa năm qua khai quật phẩm chất, số lượng huyền thạch làm các đại nhân vật cực kỳ vừa lòng. Bây giờ hải thú muốn phá hư, làm sao bọn họ chịu được?
Bóng dáng Tiêu Lãng, Sát Đế xuất hiện trong truyền tống trận. Bên kia, Loan Nguyệt Thiên Đế, Ma Đế, Nhàn Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế cũng truyền tống đến. Mọi người không nói nhiều, chỉ gật đầu, tràn đầy sát khí lao vào truyền tống trận đi thành trì ven biển rồi cùng nhau xuống biển.
Rất nhanh, mọi người đến bên ngoài thành trì dưới biển. Bọn họ phát hiện thành trì bị phá hủy, vòng bảo hộ không tỏa sáng, nửa bên tường thành sụp đổ, phương xa vang tiếng chiến đấu kinh thiên động địa.
- Đi!
Nhàn Đế cưỡi Nhàn Kỳ Lân xông lên trước nhanh chóng vọt hướng đông. Chưa đến gàn thì từng đợt khí thế hung ác, cường đại của hải thú bao phủ mọi người. Bên kia khắp nơi là hải thú, trong mông lung thấy mấy bóng dáng khổng lồ, rõ ràng là thú hoàng.
Vù vù vù vù vù!
Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng và Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy sớm chiến đấu với thú hoàng. Nước biển cuồn cuộn, thiên lực bắn tứ tung, tình huống cực kỳ hỗn loạn. Huyết Tháp, Chương Qua, Ngao Cổ đối chiến với một con thú hoàng. Ba thú hoàng khác và vô só thú vương phối hợp công kích Chương Qua, Mộc Sơn Quỷ. Toàn bộ thú vương, thú hoàng của Thần Hồn Hải đều có mặt.
Tính cách Nhàn Đế nóng nảy, lập tức lao ra:
- Hừ! Hừ! Lũ súc sinh các ngươi thật to gan, muốn chết mà!
Tay Nhàn Đế cầm thiết thước kéo theo một chuỗi cái bóng làm nước biển sôi sục, gã vọt hướng một con thú hoàng.
Thú hoàng này là hải thú hà mã, trong con ngươi đầy giận dữ. Thú hoàng hà mã há to mồm, thanh âm vang trong đầu mọi người.
- Hừ! Chúng ta tìm cái chết? Nhân loại các ngươi mới là tìm chết! Dám xé bỏ hiệp nghị, vươn tay đến lĩnh vực hải thú chúng ta? Nếu nhân loại các ngươi đã khai chiến trước thì hiệp nghị vô hiệu! Thiên Châu các ngươi và toàn bộ vực diện gãy gánh chịu lửa giận của hải thú Thần Hồn Hải đi! Sai! Bản tôn phải liên lạc với các thú hoàng Băng Tuyết Hải, Cầm Hải quyết tử chiến với nhân loại các ngươi. Chương Qua, các ngươi dám giúp nhân loại công kích tộc hải thú? Các ngươi muốn tộc hải thú diệt vong hết sao? Các ngươi còn là tộc hải thú chúng ta không?
Đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy lòng run lên, sức mạnh công kích giảm bớt. Ba thú hoàng Chương Qua, Ngao Cổ, Huyết Tháp ngẩn ra, ngừng công kích.
Nhiều năm trước hoàng giả trong hải thú và đỉnh võ giả của nhân loại có hiệp ước là không được chiến đấu quy mô lớn. Bây giờ đám người Tiêu Lãng, đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ khai quật mạch khoáng tương đương với giành tài nguyên của đám hải thú. Hải thú Loan Luân Hải có quan hệ tốt với Tiêu Lãng nên không thấy gì, còn hải thú Thần Hồn Hải đều tức giận và khủng hoảng, mới có lần này toàn bộ cường giả hải thú tấn công.
Tuy đám Chương Qua, Ngao Cổ, Huyết Tháp có quan hệ tốt với Tiêu Lãng nhưng nói sao cũng là tộc hải thú, mới đầu bị công kích không cảm thấy cái gì, lập tức phản kích. Giờ phút này, Chương Qua, Ngao Cổ, Huyết Tháp phát hiện điều này liên quan đến mệnh mạch của tộc hải thú. Đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy vì lời nói của hải thú, nếu thật sự liên hợp toàn bộ thú vương, thú hoàng công kích Thiên Châu, các vực diện thì sẽ là tai kiếp cho nhân loại. Hải thú không sợ sống chết, nếu khai chiến, dù có đánh lui hải thú thì nhân loại sẽ tử thương vô số.
Vì một mạch khoáng khiến nhân loại trong Thiên Châu, vô số vị diện rơi vào nguy hiểm, có đáng giá hay không?
Vấn đề này quay quanh trong óc các Chí Tôn Thiên Đế, nhưng giây tiếp theo Tiêu Lãng đã giải đáp thay mọi người.
Giọng Tiêu Lãng vang bên tai mọi người và thú hoàng.
- Hừ! Ăn nói lớn lối thật. Muốn khai chiến với toàn nhân loại? Vốn không muốn gây chuyện với các ngươi, nếu các ngươi đã chủ động tìm đến thì toàn bộ ở lại trông giữ mạch khoáng giúp ta đi!
← Ch. 0817 | Ch. 0819 → |