Vay nóng Tinvay

Truyện:Yêu Giả Vi Vương - Chương 0828

Yêu Giả Vi Vương
Trọn bộ 1207 chương
Chương 0828: Đứng chết, quỳ sống
0.00
(0 votes)


Chương (1-1207)

Siêu sale Shopee


- Làm thế nào? Làm thế nào đây?

Linh hồn của Tiêu Lãng không phải vì tiêu hao quá nhiều hồn lực mà yếu ớt, chỉ vì sâu trong linh hồn cảm giác bất lực, tuyệt vọng khiến hắn không muốn đứng dậy tiếp tục chiến đấu.

Cường giả Đại Đế!

Chút thực lực của Tiêu Lãng có thể chiến thắng Âu Dương Thúy Thúy đã là nghịch thiên. Nếu là trong hiện thực, không dùng tàn hồn của Tà Chủ, không dùng hải thú thì Tiêu Lãng ứng phó Lãnh Đế đã là hết hơi, làm sao có thể là đối thủ của cường giả Đại Đế?

- Không đúng!

Nghĩ đến đây Tiêu Lãng giật mình bừng tỉnh, mới rồi hắn đã cảm thấy có điều không đúng, giờ thì hoàn toàn phát hiện ra một vấn đề.

Nếu trong hiện thực thật sự đối diện với Lãnh Đế, Ma Đế, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng, Âu Dương Thúy Thúy thì Tiêu Lãng tuyệt đối không phải đối thủ! Tình thương cũng không có khả năng dễ dàng trấn sát Lãnh Đế, Ma Đế, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng, Âu Dương Thúy Thúy. Cho dù có sử dụng trạng thái linh hồn xuất khiếu thì Tiêu Lãng chết chắc, vì tốc độ, năng lực phản ứng, phòng ngự, cảm ngộ thiên đạo vân vân và vân của Lãnh Đế, Ma Đế, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng, Âu Dương Thúy Thúy quá cường đại. Tiêu Lãng không đạt đến chiến kỹ Thiên Ma luyện thể đệ thất trọng thì không phải là đối thủ đẳng cấp đó.

Tại Man Thần vực diện, Tiêu Lãng từng dùng tình thương công kích Thiên Đế Man nhân, không có bao nhiêu hiệu quả, tối đa làm Thiên Đế Man nhân bị thương nhẹ. Bây giờ Tiêu Lãng có thể giết Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng xếp hạng ba trong mười Chí Tôn Thiên Đế? Uy lực của tình thương làm gì cường đến mức đó? Huống chi có Liệt Thần Thủ dễ dàng xé rách oán linh biến thành Âu Dương Thúy Thúy, Đại Đế cảnh, đây là chuyện Tiêu Lãng không thể làm được.

Vấn đề nằm ở chỗ nào?

Oán linh biến thành Man Hách đã nhanh chóng bay đến gần, linh hồn của Tiêu Lãng nhanh như chớp di động, vẫn đang suy nghĩ.

- Oán linh? Linh hồn! Ta hiểu rồi! Đây không phải kẻ địch thật sự mà là cái bóng linh hồn. Kẻ địch cũng do cái bóng linh hồn biến thành, bản thân ta cũng là cái bóng linh hồn nên thực lực của đối phương không cường đại như là towngr tượng, vẫn có cơ hội phá địch!

Tiêu Lãng nghĩ thông sự việc, tinh thần rung lên. Không phải Tiêu Lãng không có cơ hội, bởi vì đối phương là linh hồn thể, hắn cũng là linh hồn thể! Linh hồn thể của Tiêu Lãng đạt đến đẳng cấp Thiên Đế nên hắn mới dễ dàng vượt qua mấy đợt công kích đầu, không phải hắn không có cơ hội vượt qua đợt công kích này.

Vù vù vù vù vù!

Oán linh biến thành Man Hách phát động công kích, mngười nhanh như chớp lao tới, trực tiếp vận lực lượng cường đại định xé rách linh hồn của Tiêu Lãng. Tiêu Lãng lập tức tiến vào trạng thái linh hồn xuất khiếu, tốc độ của oán linh biến thành Man Hách biến chậm lại. Linh hồn của Tiêu Lãng cố sức tránh né công kích từ oán linh biến thành Man Hách, lợi dụng thảo đằng thần hồn màu xanh quấy nhiễu tốc độ của đối phương. Linh hồn của Tiêu Lãng tập trung hết sức, amu chóng phản ứng, vừa nghĩ cách phá giải tử cục.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Dù là vậy nhưng linh hồn của Tiêu Lãng liên tục bị đánh văng ra. Linh hồn của Tiêu Lãng biến yếu ớt, nếu không nhờ thảo đằng thần hồn màu xanh trị thương thì sợ là Tiêu Lãng không chống được cả mười giây. Dù oán linh biến thành Man Hách là linh hồn thể nhưng đó là linh hồn thể Đại Đế, thực lực cách biệt quá xa.

Một chút tinh thần bàng quan trên bầu trời, nhìn linh hồn của Tiêu Lãng liên tục bị đánh văng ra, biến vô cùng suy yếu. Tiêu Lãng không chút lo âu, khống chế linh hồn của Tiêu Lãng tiếp tục chiến đấu, vừa nghĩ cách.

Tiêu Lãng bỗng nhiên tỉnh ngộ, trong lòng la hoảng:

- Linh hồn? Linh hồn thể? Vậy công kích mạnh nhất chính là Tình Thương rồi!

Tiêu Lãng bị ảo ảnh đánh lừa, tự động cho rằng đây là chiến đấu thật sự, quên mất còn có một thần thông khác, công kích linh hồn.

Lực công kích của Tình Thương không mạnh nên bị Tiêu Lãng bỏ qua, giờ hắn giật mình tỉnh lại. Nếu đã là cái bóng linh hồn thì công kích linh hồn mới là công kích mạnh nhất.

Từng chữ tình xoay quanh ngoài người linh hồn của Tiêu Lãng, chờ oán linh biến thành Man Hách lại vọt tới, vuốt to chụp xuống đầu hắn thì Tiêu Lãng khiến chữ tình hóa thành luồng sáng lấp lánh chui vào người oán linh biến thành Man Hách.

Quả nhiên!

Cho dù Man Hách là linh hồn Đại Đế do linh hồn thể biến thành, gặp linh hồn công kích cũng sẽ trúng chiêu. oán linh biến thành Man Hách khựng giữa không trung, vẻ mặt đau thương.

- Hay!

Tinh thần Tiêu Lãng rung lên, vô số chữ tình chuyển động tổ hợp thành Tình Thương đánh ra.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Mấy lần va chạm, Tiêu Lãng bắn ra Tình Thương không đánh trúng oán linh biến thành Man Hách một lần. Giờ Tình Thương đánh vào người oán linh biến thành Man Hách, linh hồn thể Đại Đế không bị đánh tan nhưng cũng văng ra ngoài.

- Rốt cuộc vượt qua đợt thứ chín, không biết đợt thứ mười sẽ khủng bố cỡ nào?

Tuy oán linh biến thành Man Hách nhanh chóng xông lên nữa nhưng Tiêu Lãng cực kỳ thoải mái, tự tin có thể dễ dàng trấn sát gã. Bởi vìg công kích Tình Thương rất có hiệu quả với oán linh biến thành Man Hách. Chỉ cần oán linh biến thành Man Hách túng Tình Thương, sau mấy lần công kích gã sẽ chết.

Tiêu Lãng phỏng đoán không sai, sau vài đợt công kích thì cái bóng linh hồn oán linh biến thành Man Hách chậm rãi hóa thành hư vô. Đợt công kích thứ chín qua đi, đợt công kích thứ mười nối gót đến, không cho Tiêu Lãng thời gian nghỉ ngơi.

Tiêu Lãng phỏng đoán đúng.

Đợt thứ mười thường là khủng bố nhất, vì người tới gần chính là điện chủ Diệt Hồn điện, cường giả Bán Thần cảnh!

- Võ giả độ tâm ma lần thứ sáu đều là đỉnh Nhân Hoàng cảnh, thực lực tổng hợp cho dù nghịch thiên nhưng đạt đến Thiên Đế đã là rất khá. Đợt công kích thứ năm đã đến Chí Tôn Thiên Đế, đợt thứ chín là cường giả Đại Đế, bây giờ đợt cuối cùng là Bán Thần cảnh. Con người có thể độ qua tâm ma này sao? Năm đó Thiên Ma Đại Đế làm sao vượt qua được?

Tuy Tiêu Lãng đã vượt qua đợt công kích thứ chín nhưng lòng trầm xuống. Giống như bên ngoài Man Thần vực diện, Tiêu Lãng đối diện cường giả Bán Thần cảnh không có chút ý chí chiến đấu. Dù hiện tại điện chủ Diệt Hồn điện là cái bóng linh hồn thì Tiêu Lãng biết hắn tuyệt đối không thắng nổi. Cách biệt quá xa, giống như kêu võ giả Chiến Tướng cảnh đấu với Chư Vương cảnh, căn bản không cùng đẳng cấp.

Vù vù vù vù vù!

Oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện nhanh như chớp bay qua. Tuy Tiêu Lãng biết thua chắc nhưng vẫn cực kỳ nghiêm túc nghênh chiến. Hắn khống chế linh hồn của Tiêu Lãng nhanh chóng di chuyển, chờ oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện đến gần lập tức đánh ra Tình Thương.

Kết quả là...

Chữ tình bặt vô âm tín, không dấy lên chút gợn sóng. oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện một đấm đánh vào linh hồn của Tiêu Lãng. Linh hồn của Tiêu Lãng cao mấy chục thước qua đợt chiến đấu vừa rồi đã lùn xuống vài thước. Giờ oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện một đấm đánh vào linh hồn của Tiêu Lãng khiến linh hồn của Tiêu Lãng biến thành mười thước, cực kỳ mỏng manh.

- Hết cách rồi...

Lòng Tiêu Lãng chua xót, không dùng thảo đằng thần hồn màu đỏ trị thương. Tiêu Lãng miễn cưỡng khiến linh hồn của Tiêu Lãng vùng vẫy đứng dậy chuẩn bị chờ chết, chuẩn bị... Hồn phi phách tán!

Cách biệt quá lớn, dù Tiêu Lãng có sử dụng tàn hồn của Tà Chủ cũng không phải đối thủ.

Oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện chậm rãi đi đến, tới trước mặt Tiêu Lãng, biểu tình đùa cợt nhìn hắn nhe xem con kiến. Tiêu Lãng lạnh lùng đối diện oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện. Đây là kẻ thù của hắn, ở trước mặt kẻ thù dù có chết Tiêu Lãng cũng quyết nắm chặt tôn nghiêm của mình.

Quái dị là oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện lên tiếng:

- Cho ngươi một lựa chọn. Hoặc là quỳ xuống, ta giúp ngươi độ qua tâm ma lần này, hoặc là... Hồn phi phách tán!

Thanh âm của oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện rõ ràng vang trong linh hồn Tiêu Lãng, giọng nói chất chứa sát khí rất chân thật. Dường như nếu Tiêu Lãng thật sự... Quỳ xuống thì sẽ độ qua tâm ma lần thứ sáu.

- Có chuyện gì?

Tiêu Lãng mờ mịt, đợt tâm ma cuối cùng có điều tay đổi? Không lẽ quỳ xuống là sẽ vượt qua được?

Oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện tiếp tục bảo:

- Từ bỏ cái gọi là tự tôn của ngươi, hãy nghĩ đến thê tử, bằng hữu, huynh đệ của ngươi! Chỉ cần quỳ xuống là lập tức vượt qua tâm ma lần này ngay, nếu không thì linh hồn của ngươi hãy ở lại đây!

Giọng của oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện tràn ngập sức hấp dẫn và cực kỳ chân thành. Giờ phút này, Tiêu Lãng tin tưởng nếu hắn thật sự quỳ xuống là sẽ vượt qua tâm ma lần thứ sáu ngay. Ý niệm này rất lạ, không biết chui ra từ đâu, như thủy triều lan tràn trong linh hồn của hắn.

- Tôn nghiêm quan trọng hay sinh mạng quan trọng hơn? Độ qua tâm ma là lập tức đột phá chiến kỹ Thiên Ma luyện thể đệ lục trọng, có thể đi cấm địa cổ thần hỗ tợ sống lại Độc Cô Hành. Quỳ xuống đi, nếu không thì ngươi sẽ không còn thấy đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã. Nam nhi chịu nhục, không cần vì mặt mũi, tôn nghiêm mà làm người thân, huynh đệ, tntn của mình bi thương. Từ bỏ tôn nghiêm trong lòng đi, hãy quỳ xuống...

Từng ý niệm xoay chuyển trong linh hồn Tiêu Lãng, từng khuôn mặt hiện ra, các cảm xúc mặt trái ẩn núp trong đáy lỏng chủ đạo nội tâm làm hắn mờ mịt bâng khuâng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lại là một đấm. Dường như oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện mất kiên nhẫn chờ đợi, nắm đấm đánh linh hồn của Tiêu Lãng cao còn có một thước, gần như trong suốt, sắp đến bờ tan vỡ.

Oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện hỏi lần cuối:

- Quỳ xuống hay... Chết?

Tiêu Lãng nhìn oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện từng bước một tới gần, vùng vẫy đứng dậy, khóe môi đầy châm chọc. Linh hồn của Tiêu Lãng mỏng như lá lúa, đợt công kích tiếp theo sẽ đánh tan hắn nhưng Tiêu Lãng không thèm để ý.

Tiêu Lãng nhìn chằm chằm oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện, lạnh nhạt nói:

- Ta lựa chọn... Đứng chết chứ không phải quỳ sống!

Oán linh biến thành điện chủ Diệt Hồn điện chậm rãi đến gần:

- Vậy được, ta thành toàn cho ngươi!

Thiết quyết mang theo lực lượng hủy diệt đánh vào linh hồn của Tiêu Lãng. Linh hồn của Tiêu Lãng tan vỡ thành bốn, năm mảnh, hồn phi phách tán.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1207)