← Ch.0898 | Ch.0900 → |
- Linh mạch...
Tiêu Lãng hiểu ra. Trước kia Tiêu Lãng từng nghĩ đến vấn đề này. Linh mạch ở Thiên Châu càng đào càng ít, chờ khi đào hết tây bộ thì linh khí Thiên Châu rất mỏng manh, đến lúc không có huyền thạch tu luyện thì sợ là Thiên Châu thật sự sẽ biến thành Thần Hồn vực diện, hoặc giống như không gian hư vô không có linh mạch. Khi ấy Thiên Châu rất khó ra một Thiên Đế.
Thiên Ma Đại Đế hỏi ngược lại một câu:
- Ngươi có biết tại sao người Thiên Châu không thể bay lên cao? Tại sao không phá mở cái lồng này thì Thiên Châu sẽ tiêu đời?
Tiêu Lãng nhíu mày suy tư.
Thiên Ma Đại Đế không thắt nút, tự giải thích rằng:
- Bởi vì trên bầu trời có một cường giả dùng Đại Thần thông phong ấn, cho nên không ai có thể bay ra Thiên Châu. Linh khí hỗn độn bên ngoài không thể vào, người Thiên Châu không ra được. Không có linh khí hỗn độn, võ giả muốn thành tựu... Chân Thần chỉ là mơ. Không thành tựu được Chân Thân thì phong ấn Thiên Châu vĩnh viễn sẽ không bị phá mở. Người Tiêu Lãng trở thành con ếch bị nhốt dưới đáy giếng, vĩnh viễn không thấy thế giới mênh mông bên ngoài.
- Cái này...
Tiêu Lãng hoàn toàn bị rung động. Thiên Châu to như vậy mà bị một cường giả phong ấn? Còn có linh khí hỗn độn gì đó? Thành tựu Chân Thần? Bên ngoài có thế giới càng rộng lớn hơn?
Không đúng!
Tiêu Lãng chợt nghĩ ra một việc, khó hiểu hỏi:
- Đại Thần, ngươi nói không thể thành tựu Chân Thần? Vậy đám Thiên Vũ, Phàm Tâm Đại Thần thì sao? Bọn họ không tính là Chân Thần sao?
Thiên Ma Đại Đế ngẩn ra, gật đầu, nói:
- Dĩ nhiên bọn họ là thần thật, ta nghiên cứu sách cổ bọn họ để lại mới phát hiện điều này. Thật ra ta xem như một nửa Chân Thần. Năm đó ta cảm ngộ thiên đạo đã đạt đến Đại Thần, tiếc rằng không có linh khí hỗn độn, không thể tạo ra thần thể, không thì lúc trước ta sẽ không chết. Thật ra... Đám Thiên Vũ Đại Thần không phải là người Thiên Châu, ta nghi ngờ cường giả phong ấn Thiên Châu rất có thể là bởi vì năm vị Thiên Vũ đại thần. Cụ thể thì chỉ có đám Thiên Vũ đại thần biết. Ta từng vào cấm địa cổ thần tiếc rằng không được bất cứ vị Đại Thần nào triệu kiến.
Tiêu Lãng giật mình đến chết lặng. Thiên Ma Đại Đế đạt thực lực Đại Thần? Tạo ra thần thể? Là loại thần thể như Vân Tử Sam sao? Thiên Vũ đại thần không sinh ra trong Thiên Châu? Tiêu Lãng nghĩ đến chữ 'tiểu triện' kỳ dị thì càng mờ mịt. Tư chất nghịch thiên như Thiên Ma Đại Đế mà không được mấy vị Đại Thần triệu kiến? Nhưng Tiêu Lãng, Tiểu Bạch, Vô Ngân Thiên Đế, Vân Tử Sam có thể xúc động cấm chế?
Tất cả làm trong lòng Tiêu Lãng dâng trào nghi ngờ, hắn quên cả nói chuyện, chìm trong tin tức Thiên Ma Đại Đế công bố.
Thiên Ma Đại Đế ngừng lại cho Tiêu Lãng tiêu hóa tin tức.
Thiên Ma Đại Đế chờ một lúc sau lại nói:
- Lý do ta muốn cảm ngộ chiến kỹ Thiên Ma là vì ta muốn phá giải phong ấn, cái lồng này, khiến linh khí hỗn độn bao phủ Thiên Châu, để võ giả Thiên Châu càng cường đại hơn, có nhiều cường giả Đại Thần hơn. Không có linh khí hỗn độn thì ta không thể đột phá Đại Thần, dựa vào thực lực của ta là tuyệt đối không thể phá giải.
- Cho nên sau tai kiếp Vực Ngoại Thiên Ma ta nghĩ ra một cách, đó là tu luyện chiến kỹ Thiên Ma rồi từ trong u cốc tiến vào vực diện Thiên Ma nơi có Vực Ngoại Thiên Ma ngụ ở, được linh khí hỗn độn, tạo ra thần thể. Vậy là ta có thể biến thành Đại Thần thật sự, có thể tìm cách phá mở phong ấn trên bầu trời Thiên Châu. Tiếc rằng... Cuối cùng ta chết, ta không thể biến thành Vực Ngoại Thiên Ma thật sự, bị Thiên Ma Thần nhận ra rồi giết, chỉ có một chút tàn hồn trốn về.
- Sau khi trở về ta phát tán công pháp tu luyện chiến kỹ Thiên Ma khắp nơi, hy vọng xuất hiện một thiên tài thật sự có thể biến thành Vực Ngoại Thiên Ma, đạt đến mức độ Thiên Ma Thần, giúp Thiên Châu phá giải phong ấn. Vực diện Thiên Ma lớn hơn Thiên Châu gấp mấy trong lần, bên trong có vô số Thiên Ma Vương, hơn mười Thiên Ma Thần. Chính vì Thiên Châu quá nhỏ nên Thiên Ma Thần mới không để ý, nhưng nếu có một Thiên Ma Thần hứng thú với Thiên Châu thì đó sẽ là kiếp nạn thật sự.
- Tu luyện chiến kỹ Thiên Ma thật ra không cần độ tâm ma, ta đặt không gian hư vô và tâm ma là vì thử thách các ngươi. Chiến kỹ Thiên Ma cực kỳ bá đạo, không có tâm tính, linh hồn cường đại thì không khống chế được. Người không có tấm lòng lương thiện, dù cho hắn tu luyện đến cao sâu hơn cũng sẽ không phấn đấu vì ức vạn dân chúng Thiên Châu, sẽ lợi dụng lực lượng cường đại làm ác, xưng bá. Người như vậy... Không bằng chết cho rồi. Quan trọng nhất là một điều, tuân theo bản tâm, người không thể giữ bản tâm thì dù có đi vực diện Thiên Ma cũng sẽ bị ma hóa. Cho nên chỉ mình ngươi thông qua tất cả thử thách trở thành truyền nhân của ta!
Thiên Ma Đại Đế nói xong, Tiêu Lãng càng im lặng hơn, khóe môi cong lên nụ cười khổ.
Quả nhiên!
Biết càng nhiều không phải chuyện tốt. Biết nhiều, được đến nhiều thì tương đối là trách nhiệm nặng nề hơn. Thiên Ma Đại Đế chọn Tiêu Lãng làm truyền nhân với mục đích quá rõ ràng. Thiên Ma Đại Đế hy vọng Tiêu Lãng kế thừa di chỉ của nàng phá giải phong ấn Thiên Châu, ngăn cản Tiêu Đế thành, cứu tất cả người Thiên Châu.
- Má nó...
Tiêu Lãng thầm chửi thề. Bản thân Tiêu Lãng còn khó bảo đảm làm sao có rảnh đi trợ giúp người trong thiên hạ?
Tiêu Lãng lắc đầu, không suy nghĩ nhiều. Nếu Thiên Ma Đại Đế muốn Tiêu Lãng làm việc thì nên để hắn sống mới đúng, sao có thể mặc hắn bị Vân Tử Sam, Diệt Hồn Điện giết? Nếu không thì người nhà, thân nhân của Tiêu Lãng chết, dù hắn có trở thành cứu thế chủ lại có ý nghĩa gì? Tiêu Lãng đưa mắt nhìn Thiên Ma Đại Đế, không lên tiếng, chờ đợi nàng ra lệnh.
Thiên Ma Đại Đế không nói tiếp đề tài mà chỉ vào một cánh cửa thiên điện ở bên cạnh.
Thiên Ma Đại Đế nói:
- Trên vách tường thiên điện này có bộ chiến kỹ Thiên Ma thật sự, sau khi ngươi luyện thành thì thực lực sánh bằng Bán Thần cảnh, phối hợp thủ đoạn của ngươi, đối đầu cùng Vân Tử Sam chưa chắc thua. Chỉ cần ngươi giết Vân Tử Sam thì Diệt Hồn Điện không dám rục rịch.
- Diệt Hồn Điện và vị đại nhân sau lưng ngươi có ước hẹn, ngươi còn có thời gian tiếp tục tu luyện! Ta có thể giúp ngươi bấy nhiêu đó, tàn hồn của ta qua nhiều năm đã không còn bao nhiêu hồn lực, ngươi đừng hy vọng ta có thể giúp ngươi đối phó Diệt Hồn. Mọi chuyện phải dựa vào chính ngươi.
- Sau khi giết Vân Tử Sam ngươi có thể lại đến đây, ta sẽ chỉ đạo ngươi tiếp tục tu luyện chiến kỹ Thiên Ma.
Trong lòng Tiêu Lãng có rất nhiều nghi hoặc, nhiều vấn đề muốn hỏi nhưng hắn biết không có thời gian, hắn chỉ có mười ngày. Nếu trong mười ngày Tiêu Lãng không thể cảm ngộ ra chiến kỹ Thiên Ma thật sự thì Vân Tử Sam sẽ huyết tẩy Tiêu Đế thành.
Tiêu Lãng chắp tay với Thiên Ma Đại Đế, bước nhanh đi vào thiên điện bên cạnh.
Thiên điện không lớn, bên trong trống rỗng không có gì. Tiêu Lãng đang mờ mịt thì bên tai vang giọng của Thiên Ma Đại Đế.
- Ngưng thần tĩnh khí, vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma nhìn vách tường đi.
Tiêu Lãng làm theo lời Thiên Ma Đại Đế, quả nhiên thấyd vách tường trắng tỏa sáng, phong cảnh xung quanh biến đổi. Tiêu Lãng thấy hai con Thiên Ma Vương đối chiến, hắn như hóa thành du hồn mắt lạnh bàng quan. Động tác, năng lượng chảy trong người hai con Thiên Ma Vương hiện rõ trước mắt Tiêu Lãng. Mắt Tiêu Lãng dần sáng lên, chậm rãi đứng thẳng, bắt chước hai con Thiên Ma Vương, múa may trong thiên điện.
Bên kia vách tường, một đôi mắt xuất hiện, bên trong tràn ngập khen ngợi:
- Quả nhiên ngộ tính nghịch thiên.
Tiêu Lãng chậm rãi ẩn đi, tiếng thở dài thườn thượt vang bên ngoài đại điện.
- Tư chất của đứa trẻ này không tệ, nhưng không biết có thể tu luyện đến chỗ cao nhất không? Biến thành Vực Ngoại Thiên Ma không? Nếu không thể biến thành Vực Ngoại Thiên Ma thật sự thì dù có vào vực diện Thiên Ma cũng chết.
← Ch. 0898 | Ch. 0900 → |