← Ch.0830 | Ch.0832 → |
Trương đại quan khi đã nhất tâm muốn làm hại người khác thì luôn có thể nghĩ ra biện pháp, càng huống chi ngay lúc đó bên người lại có thêm nhà mưu lược là Kỳ Sơn, hai điểm Kỳ Sơn đưa ra đều là nhược điểm chí mạng của khách sạn Tuệ Nguyên, nhưng bối cảnh của khách sạn Tuệ Nguyên bày ra ở đó, cho dù họ trộm nước trộm điện, với bối cảnh của Khang Thành và Lương Tư thì cũng có ai dám đi điều tra?
Trương Dương đem suy nghĩ chính mình nói ra, Kỳ Sơn nở nụ cười, Kỳ Sơn nói: "Người xưa có câu, điếc không sợ súng, anh nếu muốn cho cục điện lực thành phố đi điều tra khách sạn Tuệ Nguyên, họ nhất định không có lá gan này, anh rể của Lương Tư, Lưu Hiểu Trung chính là cục trưởng cục điện lực tỉnh, hành động Tuệ Nguyên trộm điện là gã ngầm cho phép, người làm quan không dám đi điều tra, chưa chắc người làm việc cụ thể phía dưới không dám, nguyên nhân họ không dám làm là bị ức hiếp bởi quyền uy của Lưu Hiểu Trung, nếu như anh cho họ một khoản đủ để làm xiêu lòng họ, vậy thì sự việc đã thay đổi rồi. "
Trương Dương nói: "Tôi không thể dùng tiền công, công báo tư thù. "
Kỳ Sơn nói: "Tôi có thể! Tôi lấy tiền giải quyết chuyện này, làm cho người làm việc cụ thể của cục điện lực vạch trần chuyện này. "
Trương Dương nói: "Làm vậy phải tiêu không ít tiền, anh dùng nhiều tiền như vậy, có lẽ không phải chỉ đơn giản vì trừng ác dương thiện, làm Lôi Phong sống của thời đại mới chứ?"
Kỳ Sơn nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi là người làm ăn, việc làm ăn gây lỗ tôi cũng sẽ không làm. "
Trương đại quan cười rồi, chuyện này hắn đã sớm rõ ràng, Kỳ Sơn chủ động nhiệt tình như vậy, đứng cùng với mình với lập trường rõ ràng, không phải là vì giao tình của hắn và Kỳ Sơn, hắn đã sớm sớm đoán chắc Kỳ Sơn có mục đích khác.
Kỳ Sơn nói: "Khang Thành thiếu tôi nhiều phí chuyển nhượng như vậy, chẳng khác gì đoạt chiếm thực phủ Giang Nam, tôi muốn lấy lại thực phủ. "
Trương Dương gật đầu, Kỳ Sơn yêu cầu của cũng không quá phận.
Kỳ Sơn lại nói: "Nếu như có thể, lần này có lẽ có thể khiến cho gã không thể đứng vững ở Tuệ Nguyên. "
Trương Dương nheo hai mắt, đã hiểu ý của Kỳ Sơn, ý đồ của tên này rất lớn, chẳng những muốn lấy lại thực phủ Giang Nam còn muốn cả vốn lẫn lãi đoạt lấy Tuệ Nguyên, hèn chi lần này gã đi theo bỏ tiền bỏ sức, hóa ra gã đã sớm nhắm vào khách sạn Tuệ Nguyên. Trương Dương thở dài nói: "Kỳ Sơn ơi, Kỳ Sơn, tôi giờ đây mới phát hiện, qua lại với người làm ăn các anh phải để ý, không cẩn thận sẽ bị các anh bán rẻ".
Kỳ Sơn cười nói: "Đối với người khác, tôi dám, đối với anh tôi không dám!"
Trương Dương nói: "Cho dù anh bảo người điều tra nước điều tra điện, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy, Tuệ Nguyên nhiều bảo vệ như vậy cũng không phải ngồi không, sao có thể để anh thực hiện dễ dàng như vậy được. "
Kỳ Sơn nói: "Nếu chỉ điều tra nước điều tra điện nhất định không được, phải tạo tin tức, phải thúc đẩy tin tức truyền thông lật giở chuyện này, cố gắng làm ảnh hưởng làm phóng đại. "
Cái đó Trương Dương cũng nghĩ đến, Trương Dương nói: "Những điều anh nghĩ cũng không sai, đáng tiếc vẫn thiếu một điều. "
Kỳ Sơn liền nói: "Điều gì?"
Trương Dương nói: "Còn phải điều tra phòng!"
Kỳ Sơn khó hiểu nói: "Điều tra phòng?"
Trương đại quan cười nói: "Không sai, điều tra phòng không phải mục đích, mà là để giương đông kích tây, nhất cử lưỡng tiện. "
Kỳ Sơn nói: "Tuệ Nguyên thuộc về phân cục Tây Thành Đông Giang, Hoắc Vân Trung và Lương Tư quan hệ của không sai, anh muốn cho Hoắc Vân Trung ra mặt đến điều tra Tuệ Nguyên, gần như không thể. "
Trương Dương nói: "Hoắc Vân Trung chỉ là một người nhân vật nhỏ, ở hệ thống công an Bình Hải gã không là gì cả. "
Kỳ Sơn nhìn thấy Trương Dương đầy dáng vẻ tự tin, biết hắn nhất định đã chắc mẩm, thấp giọng thỉnh giáo nói: "Chủ nhiệm Trương, anh nói chuyện này nên làm thế nào?"
Trương Dương nói: "Anh chỉ cần giải quyết việc nước điện, về phần tin tức và công an tôi đến phụ trách!"
Trương đại quan vẫn rất có biện pháp của, bên tin tức không có gì khó khăn, phóng viên chỉ cần nghe được có tin tức, lập tức sẽ quây tụ lại đây, về phần công an, Trương Dương đầu tiên nghĩ đến chính là Vinh Bằng Phi, nhưng Vinh Bằng Phi chưa chắc đã đồng ý giúp đỡ hắn làm bừa, cho nên chuyện này phải đi đường cong cứu quốc, Trương Dương gọi điện cho Đỗ Thiên Dã, mặc dù quan hệ của hắn và Đỗ Thiên Dã cùng Vinh Bằng Phi cũng không khác biệt lắm, nhưng địa vị Đỗ Thiên Dã ở trong lòng Vinh Bằng Phi không giống với địa vị của hắn, Vinh Bằng Phi coi Trương Dương là một tiểu tử phiền toái cả ngày không có việc gì tìm làm luôn đi gây chuyện thị phi, nhưng Đỗ Thiên Dã là một người chăm chú có trách nhiệm, Đỗ Thiên Dã nếu có thỉnh cầu gì, Vinh Bằng Phi nhất định sẽ không do dự, lại càng không suy nghĩ Đỗ Thiên Dã có phải cố ý gây chuyện hay không.
Ngay lúc Lương Tư và khang Thành đang suy nghĩ biện pháp ứng phó với Trương Dương, Tuệ Nguyên mất điện, chuyện này ở trong nước rất thường thấy, gần như tất cả đơn vị, mọi người ai cũng gặp qua, nhưng đối với Tuệ Nguyên mà nói chuyện này rất không tầm thường rồi, Tuệ Nguyên không thể mất điện, cho nên khi Lương Tư nghe được tin tức này phản ứng đầu tiên chính là đường điện bên trong khách sạn xảy ra vấn đề, cô ta liền mời thợ sửa điện đến sửa.
Việc lạ Cùng ngày tầng tầng lớp lớp, mất điện chỉ là bắt đầu, xe thợ sửa điện đến không bao lâu, cục công an khu Bạch Sa thành phố Đông Giang lại đến kiểm tra tình hình trị an khách sạn, điều này làm cho khách sạn càng thêm không hiểu, cho dù muốn kiểm tra trị an, cũng nên là khu Tây Thành, cục trưởng cục công an khu Bạch Sa Loan Thắng Văn tự mình dẫn đội, gần như họ kiểm tra phòng cháy trong tình trạng không hề có sự báo trước hay dấu hiệu gì trước.
Lương Tư một mặt đi cùng ban ngành chức năng tiến hành kiểm tra, một mặt tìm cơ hội lặng lẽ gọi điện thoại cho Khang Thành, cô ta rất nhạy cảm cảm thấy được tình hình không đúng, nhiều ban ngành chức năng như vậy, tất cả đều tụ tập ở khách sạn Tuệ Nguyên, đây không phải sự trùng hợp, liên tưởng đến sự việc Trương Dương trước đó từng nói muốn cho Tuệ Nguyên đóng cửa, Lương Tư ý thức được chuyện này đang phát triển theo theo chiều hướng bất lợi với họ. Khang Thành nhận được điện thoại khi vẫn ở bên ngoài, gã nghe Lương Tư nói xong chuyện này, ngay lập tức liền tức giận nói: "Nhất định là có người đứng sau lưng giở trò!" Gần như hắn liền nghĩ tới Trương Dương đầu tiên, tên này quả nhiên không đơn giản, có thể điều động nhiều ban ngành chức năng như vậy đến điều tra Tuệ Nguyên, khả năng của hắn không thể khinh thường. Có điều khang Thành không hề sợ hãi, công an điều tra khách sạn, chẳng qua là muốn điều tra ma túy đánh bạc và mại dâm, ba điều này Tuệ Nguyên không có vấn đề gì, về phần phòng cháy chữa cháy, hắn rất tự tin về việc phòng cháy chữa cháy của khách sạn, gã cũng không tặng quà cho bên nghiệm thu phòng cháy chữa cháy, thiết bị liên quan tuyệt đối rất tốt, về phần điện lực càng không cần lo lắng, cho tới bây giờ khang Thành vẫn cho rằng hệ thống điện lực chỉ là đến đây sửa chữa.
Lương Tư nói: "Tổng giám đốc Khang, anh tốt nhất tự mình đến một chuyến, tôi sợ hệ thống công an và phòng cháy chữa cháy moi tật xấu. "
Khang Thành nói: "Không cần lo lắng, phối hợp với họ để kiểm tra, tôi sẽ lập tức hỏi rõ ràng rốt cuộc chuyện gì xảy ra. "
Sau khi Khang Thành chấm dứt trò chuyện với Lương Tư, rất nhanh liền gọi một cuộc điện thoại cho bộ trưởng bộ tổ chức tỉnh Khổng Nguyên.
Khổng Nguyên nghe thấy có công an và phòng cháy chữa cháy đi điều tra Tuệ Nguyên, cũng hơi ngẩn ra, khi Tuệ Nguyên mới khai trương, y đã đánh tiếng với ban ngành liên quan, những ngành đó nên biết hậu thuẫn của Tuệ Nguyên vốn là y, đã biết còn dám đi điều tra giữa thanh thiên bạch nhật, trong đó nhất định có chuyện gì khó hiểu. Khổng Nguyên nói: "Tiểu Thành, com không làm sự việc gì vi phạm luật pháp chứ?"
Khang Thành nói: "Dượng, dượng biết con mà, con từ trước đến giờ đều là kinh doanh theo luật pháp, chưa từng làm chuyện gì vi phạm luật pháp. "
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!" Khổng Nguyên nói xong lại nói: "Anh có phải hay không đắc tội cái gì người?"
Khang Thành nói: "Nhất định là Trương Dương và Kỳ Sơn liên thủ chỉnh Tôi!" Hắn lúc này mới đem trước đó sự việc nói cho rồi Khổng Nguyên.
Khổng Nguyên nghe hắn nói hết, không khỏi nhíu nhíu mày đầu, thấp giọng nói: "Tiểu Thành, Trương Dương vốn là nhân vật khó nhằn, vô cùng khó nhằn, con gây sự hắn làm cái gì?" Sự khó nhằn Trương Dương, y đã sớm lĩnh giáo qua, mỗi lần nhớ tới năm đó ở Tĩnh Hải bị một cái bạt tai, nét mặt già nua của Khổng Nguyên liền nóng rần lên, bực mình vô cùng, điều này đối với y mà nói chính là sự sỉ nhục lớn.
Khang Thành nói: "Dượng, không phải con gây sự với hắn, con còn không nhận ra hắn, là hắn tự tìm đến, coi mình như cảnh sát quốc tế vậy, xen vào việc của người khác, con cũng muốn xử lý hắn!"
Khổng Nguyên nói: "Thôi đi con! Con đừng liều lĩnh, nếu như việc này vốn là do Trương Dương gây ra, vậy thì mục đích của hắn chính là làm con tức giận, chỉ cần anh không có nhược điểm gì bị hắn bắt được, hắn có gây sự đến đâu cũng chỉ là tự mình mất công thôi, con đừng vội, ta sẽ lập tức hỏi xem rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra. "
Khổng Nguyên buông điện thoại, suy nghĩ một chút, khu Bạch Sa đi chấp hành lệnh vượt qua khu vực quản lý, nghe nói là do thính tỉnh trực tiếp ra lệnh, y trực tiếp tìm thính trưởng thính công an tỉnh Cao Trọng Hòa, điều làm cho Khổng Nguyên không ngờ tới chính là, Cao Trọng Hòa hoàn toàn không biết gì cả đối với chuyện này.
Sau khi Cao Trọng Hòa biết chuyện này, lập tức gọi Vinh Bằng Phi tới, Vinh Bằng Phi nghe gã hỏi chuyện này, không khỏi nở nụ cười: "Thính trưởng Cao, chúng tôi nhận được tuyến báo, nói bên trong khách sạn Tuệ Nguyên có thể có người có giấu thuốc phiện, cho nên mới quyết định đột kích kiểm tra. " Lý do này vốn là Vinh Bằng Phi bịa ra, có điều lý do rất đầy đủ, gã không thể nói thật, không thể nói rằng Đỗ Thiên Dã muốn làm khó Tuệ Nguyên.
Cao Trọng Hòa nói: "Anh nắm giữ chứng cớ xác thực chưa? Tuệ Nguyên vốn là một khách sạn năm sao quốc tế, anh phái công an đi điều tra vốn dĩ ảnh hưởng đã rất không tốt, còn điều động cả chi đội phòng cháy chữa cháy nữa. "
Vinh Bằng Phi nói: "Sự việc phòng cháy chữa cháy không liên quan gì đến tôi, tôi chỉ là điều tra sự việc tàng trữ thuốc phiện hay không thôi. "
Cao Trọng Hòa nói: "Tuệ Nguyên từ sau khi khai trương, danh tiếng của nó ở trong ngành rất tốt, anh bảo người đi điều tra, cũng phải suy nghĩ đến cảm giác của khách sạn người ta, gióng trống khua chiêng như vậy, khiến cho khách ở trọ sợ hãi bất an, bên Tuệ Nguyên đã đưa ra kháng nghị rồi. "
Vinh Bằng Phi nói: "Thính trưởng Cao, bây giờ thuốc phiện án đã rất khó tra, có đầu mối tôikhông thể buông tha. "
Cao Trọng Hòa thở dài nói: "Không phải không cho các anh điều tra, ý của tôi là mọi việc phải khiêm nhường, phải quan tâm đến cảm giác của đồng chí chung quanh, bối cảnh củaTuệ Nguyên anh cũng không phải không biết. "
Vinh Bằng Phi nói: "Anh là nói bộ trưởng Khổng. "
Cao Trọng Hòa nói: " Ông chủ của Tuệ Nguyên Khang Thành là cháu ngoại của ông ấy, mới vừa rồi ông gọi điện thoại tới tìm tôi, anh thì hay rồi, phái người điều tra Tuệ Nguyên, cũng không sớm lên tiếng nói với tôi, khiến cho tôi khá bị động, bên bộ trưởng Khổng cả ngày cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, anh làm cho tôi sau này gặp mặt ông ấy sẽ rất ngại ngần. "
Vinh Bằng Phi nói: "Thính trưởng Cao, vậy tôi bây giờ liền hạ lệnh thu đội. "
Cao Trọng Hòa nói: "Điều tra cũng điều tra rồi, anh tưởng rằng thu đội là có thể tiêu trừ tất cả ảnh hưởng chuyện này tạo thành?"
Vinh Bằng Phi khó hiểu nhìn Cao Trọng Hòa.
Cao Trọng Hòa liền nói: "Nếu đã điều tra, thì phải dứt khoát điều tra cho rõ ràng, nếu như thật sự có người tàng trữ ma túy, chúng ta quyết không thể buông tha. "
*****
Loan Thắng Văn dẫn một đám cảnh sát ồ ạt đến Tuệ Nguyên điều tra phòng, khiến cho khách ở trọ phàn nàn không ngớt, sau khi kiểm tra một lượt, nhưng không phát hiện có điều gì bất thường, đúng lúc Loan Thắng Văn chuẩn bị thu đội ra về, gã đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại báo cảnh sát, người báo cảnh sát chính là công nhân đến đây kiểm tra sửa chữa đường điện, họ phát hiện đường điện của Tuệ Nguyên có vấn đề, ở khách sạn này tồn tại hành vi trộm điện sửa đồng hồ nghiêm trọng.
Khi Loan Thắng Văn đi tới hiện trường thật là có chút dở khóc dở cười rồi, gã nói với mấy người công nhân: "Các anh phát hiện ra vấn đề nên báo cáo với hệ thống điện lực thì hơn chứ, chúng tôi vốn chỉ là cục công an, không phải cục điện lực, chúng tôi không phụ trách quản lý chuyện của hệ thống điện lực. " Lúc này một cô gái nói: "Loan cục, xin hỏi cắt trộm dây điện có thuộc về hành vi phạm tội hay không?" Loan Thắng Văn lặng đi một chút, xoay người lại nhìn, đã thấy một cô gái trẻ tuổi bước về phía gã, cô gái đó đi tới trước mặt gã, bên người còn đi theo mấy người phóng viên, quây lấy hiện trường bấm máy ảnh tách tách, cô gái trẻ tự giới thiệu: "Loan cục, tôi là phóng viên của Đông Nam Nhật Báo, Vũ Ý, trộm điện và cắt trộm dây điện về một phương diện nào đó vốn là giống nhau, nếu làm với số lượng lớn đều là phạm pháp, chẳng lẽ những việc đó đều không thuộc về phạm vi các anh quản lý sao?"
Loan Thắng Văn vô cùng thông minh, gã mỉm cười nói: "Đồng chí phóng viên, tính chất sự việc cụ thể còn phải để chúng tôi điều tra cụ thể theo tình hình mới xác định được, chúng tôi không phụ trách quản lý sự việc của hệ thống điện lực, không phải có nghĩa là chúng tôi không thèm để ý đến những hành vi phạm pháp, nếu cần thiết, chúng tôi sẽ phối hợp với công tác của ngành điện lực để điều tra được rõ ràng. "
Ai cũng không ngờ tới sao lại đột nhiên có nhiều phóng viên xông vào như vậy, hơn nữa không biết là ai làm lộ tin tức cho bên truyền thông, radio, đài truyền hình, tòa soạn báo, tạp chí, giới truyền thông có ảnh hưởng của Bình Hải gần như tất cả đều xuất hiện ở bên trong khách sạn Tuệ Nguyên.
Nếu như là lúc bình thường, khách sạn Tuệ Nguyên có thể phái bảo vệ tiến hành can thiệp, từ chối những cuộc phỏng vấn của phóng viên, nhưng sự tham gia của công an làm cho chuyện này phát triển theo chiều hướng mất khống chế.
Sắc mặt Lương Tư thay đổi, cô ấy có thể kết luận sau lưng chuyện này chính là một âm mưu, một âm mưu nhằm vào Tuệ Nguyên, việc hệ thống công an xông vào điều tra phòng là giả, họ cơ bản đến là để vì bảo vệ đám phóng viên kia.
Có người của cục công an ở đây, tất cả bảo vệ của khách sạn Tuệ Nguyên không dám manh động, nhân công của cục điện lực đến đây kiểm tra sửa chữa đường điện, đều thuộc về cục điện lực thành phố Đông Giang, là bọn họ đem sự việc trộm điện sửa điện đồng hồ của khách sạn Tuệ Nguyên nói ra ngoài, đối với Lương Tư mà nói, chuyện này không thể xảy ra, anh rể cô ấy, Lưu Hiểu Trung vốn là cục trưởng cục điện lực tỉnh, những năm gần đây, nơi cô ấy kinh doanh, bất luận là quán bar, câu lạc bộ đêm hay khách sạn, ở mặt dùng điện căn bản không tồn tại bất cứ vấn đề gì, ai dám điều tra cô ấy cơ chứ? Những người bạn thông qua cô ấy để giải quyết vấn đề điện cũng vô cùng nhiều, bây giờ mấy người bình thường của cục điện lực dám lật giở chuyện của cô ấy, những người này không muốn làm ăn nữa rồi sao?
Khang Thành chậm chạp mãi không tới, tất cả phóng viên đều chỉ hướng về phía Lương Tư, có người cầm microphone phỏng vấn Lương Tư: "Lương tiểu thư, xin hỏi Tuệ Nguyên là từ lúc nào sửa điện đồng hồ?"
"Trước khi tình hình được làm cho rõ ràng, tôi không thể trả lời!"
Có phóng viên hỏi: "Lương tiểu thư, nguồn tài nguyên rất ít, gần đây cục điện lực tỉnh nghiêm đánh hành vi trộm điện trong phạm vi toàn tỉnh, tại sao Tuệ Nguyên phải gây ra chuyện này?" "Lương tiểu thư, theo chúng tôi biết cục trưởng cục điện lực tỉnh Lưu Hiểu Trung là anh rể của cô, xin hỏi trộm điện hành vi của Tuệ Nguyên, ông biết không?" Lương Tư bị một loạt vấn đề hỏi dồn, làm cho cô ta không thở nổi, sắc mặt trở nên tái nhợt cô ta khoát tay nói: "Các anh đừng hỏi tôi, tôi không biết gì cả, tôi không biết gì cả... " Nói vậy, cô ấy liền khóc lên, đẩy phóng viên ra, xông ra ngoài khỏi vòng vây của phóng viên, tính cách Lương Tư đương nhiên không mềm yếu như vậy, cô ta khóc đi ra vào lúc này, quyết không phải bởi vì tình cảm của cô ta mất đi khống chế, mà là cô ấy phát hiện ra chỉ có dùng phương pháp này mới có thể giải vây, phụ nữ vốn là phái yếu trời sinh, dù là rơi lệ trước mặt mọi người cũng là điều đương nhiên.
Lương Tư đem cục diện rối rắm trước mắt ném cho Tông Văn Tuấn, cô ấy trốn về phòng tổng giám đốc, sai cho bảo vệ đứng canh ở cửa, điều làm cho Lương Tư phẫn nộ chính là Khang Thành, Khang Thành đã đến khách sạn Tuệ Nguyên từ lâu, gã nhất định thấy được tình hình rối ren bên ngoài, nhưng tên này cũng không ra mặt, bây giờ trốn ở phòng làm việc, đang đứng ở cửa sổ, vẻ mặt buồn bực nhìn sự việc bên ngoài.
Nghe được tiếng bước chân mất đi tiết tấu của Lương Tư, Khang Thành lúc này mới quay đầu, gã thấy được trên mặt Lương Tư sự nhục nhã và phẫn nộ, Lương Tư đã lau khô nước mắt, nhưng vành mắt vẫn có chút đỏ, cô ta nhìn Khang Thành, ngực phập phồng kịch liệt, Lương Tư từ trước đến giờ luôn tỉnh táo trấn định lúc này cũng trở nên kích động, làm cho cô ấy tức giận không chỉ có tất cả những việc xảy ra bên ngoài, còn có Khang Thành, mới vừa rồi cô ấy bị đám phóng viên bao vây, Khang Thành nhất định thấy rõ ràng, nhưng gã nhưng lại rụt cổ ở chỗ này không dám ra mặt, tên khốn này không dám đảm đương việc gì hết.
Lương Tư cố nén sự phẫn nộ: "Anh thấy rồi đúng không?"
Khang Thành gật đầu, gã thấp giọng nói: "Xem ra chuyện này vốn là nhằm về phía cô!"
Lương Tư nghe hắn nói như vậy, thiếu chút nữa tức nổ phổi, tức giận nói: "Tổng giám đốc Khang, anh có ý gì?" Khang Thành nói: "Họ sao lại biết rõ nội tình như vậy, sự việc sửa đồng hồ điện sao họ biết?" Lương Tư nói: "Anh hỏi tôi, tôi còn muốn hỏi anh đây!" Khang Thành đã nhận ra Lương Tư sự phẫn nộ của, hắn cười nói: "Chị Lương, chị bớt giận, chị bình tĩnh lại nghĩ xem, chuyện này có thể không chỉ hướng về phía khách sạn Tuệ Nguyên chúng ta, họ là muốn mượn sự việc trộm điện để gây chuyện, công an, phóng viên đều là đến vì chuyện này, mục đích chính là tạo ảnh hưởng, nếu như chuyện này bị báo cáo ra ngoài, nhất định có người sẽ liên tưởng đến Lưu cục. "
Lương Tư nói: "Tổng giám đốc Khang, anh tưởng rằng họ gây ra chuyện này của mục đích chính là nhắm vào Lưu cục sao? Anh tưởng rằng danh dự của Tuệ Nguyên sẽ không chịu ảnh hưởng? Anh tưởng rằng mình có thể hoàn toàn rũ bỏ trách nhiệm?" Lương Tư đã hiểu, Khang Thành thấy sự việc không ổn, đã suy nghĩ rũ bỏ trách nhiệm của mình, Lương Tư nói rõ ràng với hắn, tất cả mọi người đều làcon ve cùng xuyên ở một sợi dây, vào lúc này, anh muốn chạy trốn, không có cửa đâu.
Khang Thành nói: "Chị Lương, chị hiểu lầm rồi, tôi là nói về sự việc, chị xem có nên bảo Lưu cục ra mặt áp chế chuyện này hay không?"
Lương Tư cắn cắn miệng, Khang Thành này không biết là giả bộ hồ đồ hay thật hồ đồ, đã biết đối phương nhắm vào Lưu Hiểu Trung, lại vẫn đề nghị bảo Lưu Hiểu Trung ra mặt, vào lúc này, Lưu Hiểu Trung trốn cũng không kịp, lại làm sao có thể biểu hiện quan tâm đến chuyện này được? Lương Tư nói: "Tổng giám đốc Khang, đối với ngành dịch vụ mà nói, danh dự là vô cùng quan trọng, tôi có thể không hề khoa trương mà nói rằng, danh dự thậm chí liền quan đến sự sinh tử tồn vong của Tuệ Nguyên, điều chúng ta phải làm bây giờ không phải tìm ra ai đang giở trò, mà là phải nhanh chóng nghĩ biện pháp áp chế chuyện này, xóa bỏ ảnh hưởng của nó. "
Khang Thành nói: "Tôi đang nghĩ biện pháp đây!"
Lương Tư nói: "Tổng giám đốc Khang, thật ra chỉ cần bộ trưởng Khổng đứng ra nói, làm bình ổn chuyện này sẽ trở nên rất đơn giản. " Khang Thành nói: "Tôi đã liên lạc với ông ấy rồi. "
Lúc này Tông Văn Tuấn vẻ mặt mừng rỡ trở về báo cáo với họ, người của cục công an đã đi, các phóng viên cũng đi không ít, mấy người phóng viên còn lại đã được họ mời tới quán trà uống trà.
Khang Thành lại gọi điện thoại cho dượng trước mặt Lương Tư, chủ yếu là muốn Khổng Nguyên ra mặt tìm bộ tuyên truyền, để bảo cho đám tin tức truyền thông không nên nói bừa, trong điện thoại Khổng Nguyên lại mắng gã một trận.
Lương Tư nhìn thấy thái độ xử lý sự việc bây giờ của Khang Thành trở nên tích cực chủ động rồi, biết rằng lời nói mới rồi của mình đã có tác dụng, Khang Thành nhận thức được bây giờ quyết không phải là lúc rũ bỏ trách nhiệm, nếu như sự việc của Tuệ Nguyên xử lý không tốt, điều tổn hại là ích lợi chung của họ.
Khang Thành buông điện thoại, nói với Lương Tư: "Vấn đề nên không lớn, về phía phóng viên, dượng tôi đã đồng ý giúp, có điều sự việc của hệ thống điện lực vẫn phải chị ra mặt. "
Lương Tư gật đầu.
Khang Thành nói: "Chị Lương, chị nói xem chuyện này rốt cuộc là ai làm?"
Lương Tư không nói gì.
Khang Thành nói: "Có phải hai cái tên khốn nạn Trương Dương và Kỳ Sơn đó không?" Lương Tư nói: "Bây giờ không có bất cứ chứng cớ gì cho thấy chính là bọn họ làm, có điều Trương Dương tuyên bố muốn cho Tuệ Nguyên ngừng kinh doanh, tôi thấy anh ta có lẽ là hiềm nghi lớn nhất. "
Khang Thành nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu như để tôi điều tra xảy ra chuyện là do hắn làm, tôi quyết không tha cho hắn. " Lương Tư thầm nghĩ anh chỉ nói ba hoa bốc phét mà thôi, chuyện này tám chín phần mười chính là do Trương Dương làm, sau lưng anh có Khổng Nguyên, nhưng sau lưng Trương Dương còn mạnh hơn so với anh, Lương Tư thấy vậy rất rõ ràng, trong chuyện này thứ đem ra để so đấu chính là bối cảnh, gây chuyện đến cuối cùng, không biết chừng trở thành đấu tranh giữa Khổng Nguyên và Tống Hoài Minh. Những việc này không liên quan đến Lương Tư, điều làm cho cô ấy thực sự đau đầu chính là, theo như lời Khang Thành, Trương Dương lần này muốn nhắm vào anh rể của cô ấy Lưu Hiểu Trung, sự việc hôm nay chính là gây chuyện về vấn đề điện lực, chuyện này có thể lớn cũng có thể nhỏ, nếu như có thể khống chế được tin tức truyền thông, cùng lắm thì cũng chỉ cần tìm người chịu tội, Lưu Hiểu Trung nhiều nhất cũng chỉ là chịu tổn thất danh dự, nhưng nếu như sự việc bị phóng đại một cách vô hạn, chỉ sợ sẽ phiền toái.
Lương Tư lòng đầy tâm sự rời khỏi phòng làm việc của Khang Thành, không đợi cô ấy trở lại phòng làm việc của chính mình, liền nhìn thấy Tông Văn Tuấn vội vàng chạy lại, gã phẫn nộ nói: "Tổng giám đốc Lương, Trương Dương và Kỳ Sơn lại tới ăn cơm rồi. "
Lương Tư nghe được tin này, đôi mi thanh tú ngay lập tức nhíu lên, hai người này thật đúng là huênh hoang, vào lúc này lại còn dám đường hoàng đến Tuệ Nguyên ăn cơm, rõ ràng là cố ý khiêu chiến tâm lý cực hạn của họ.
Tông Văn Tuấn tức giận nói: "Thế này không phải ức hiếp người sao?" Lương Tư nói: "Họ ức hiếp anh như thế nào rồi?"
Tông Văn Tuấn nói: "Ai mà không nhận ra chứ? Ngày hôm qua đánh người, hôm nay lại vừa chuẩn bị dẫn một đám người lại đây gây phiền toái, tất cả đều là do họ làm!" Lương Tư nói: "Hôm nay họ đánh người rồi sao?"
Tông Văn Tuấn lắc đầu.
"Người ta đến ăn cơm, bỏ tiền ra, chúng ta phải chăm sóc cho tốt, nếu như phục vụ của chúng ta không thể làm cho khách hài lòng, thì họ có quyền trách cứ chúng ta. "
Tông Văn Tuấn vẻ mặt đau khổ nói: "Tổng giám đốc Lương, theo tôi thấy, họ không phải ăn cơm, họ rõ ràng là đến đây để gây chuyện. "
"Thế thì đã làm sao cơ chứ?" Lương Tư nhìn thẳng vào Tông Văn Tuấn nói: "Làm tốt bổn phận của chính anh đi, những chuyện khác anh không cần suy nghĩ nhiều."
← Ch. 0830 | Ch. 0832 → |