Vay nóng Tima

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0847

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0847: Buồn lo vô cớ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Trương đại quan nhân tuyệt đối không phải là cố ý, muốn chinh phục một nữ nhân một cách chân chính, phải hai bút cùng vẽ, tình cảm là phần mềm, thân thể là phần cứng, hai phương diện này đều phải đạt tiêu chuẩn mới có thể có cuộc sống hạnh phúc, Trương đại quan nhân trên tình cảm tuy rằng hơi hoa tâm một chút, nhưng đối với mỗi người đều rất chuyên tình, thằng ôn này trong lòng hiểu rõ, dính vào nhiều phấn hồng giai nhân như vậy, không có một điều kiện sức khỏe mạnh mẽ là không được, cũng may hắn chẳng những võ công siêu quần, còn tu luyện minh hằng du già cổ thuật, lại học được tuyệt học kinh thế đại thừa quyết, điều kiện sức khỏe của Trương đại quan nhân hiện tại tuyệt đối là siêu quần, Trương đại quan nhân dù sao cũng là từ xã hội phong kiến tới, từ xã hội phong kiến một bước tiến vào xã hội chủ nghĩa, những gì còn sót lại của tư tưởng phong kiến trong đầu thật sự là không ít, muốn triệt để thay đổi thì thực sự là quá khó.

Trộm hương thiết ngọc cũng là một loại vận động, làm loại chuyện này chẳng những phải phí sức lao động, còn phải không ngại cực khổ, nhất là hiện tại đã tới rét đậm, Trương đại quan nhân vào lúc hai rưỡi sáng lại phải phải rời khỏi căn phòng nhỏ ấm áp của Sở Yên Nhiên.

Hai rưỡi sáng, toàn bộ đại viện gia thuộc tỉnh ủy vắng lặng như tờ, Trương đại quan nhân từ cửa sổ rời khỏi phòng của Sở Yên Nhiên, trực tiếp đi trên nóc nhà, hắn bất ngờ phát hiện trên tiểu lâu của Kiều gia vẫn sáng đèn, từ vị trí ánh sáng hắt ra, Trương Dương bước đầu phán đoán đó chắc là phòng của Kiều Mộng Viện.

Nhớ tới vẻ mặt cực kỳ bi thương của Kiều Mộng Viện hôm nay khi chạy ra khỏi cửa nhà, Trương đại quan nhân không khỏi hiếu kỳ, nha đầu kia hiện tại chưa ngủ, không biết có phải đang khóc một mình không? Trương Dương bay lên không, hạ xuống một tán cây phía trước, theo cành cây rung rinh, thân thể đột nhiên lại một lần nữa bay lên, giống như một chiếc lá khô hạ xuống tiểu lâu của Kiều gia, từ sau khi tu luyện đại thừa quyết, Trương Dương đối với khống chế thân thể đã dần dần đạt tới trình độ tùy tâm sở dục. Hai chân Trương Dương móc vào mép mái nhà, thân thể hạ xuống, qua cửa sổ nhìn vào xem Kiều Mộng Viện lúc này đang làm gì.

Thằng ôn này sở dĩ không lựa chọn phá cửa sổ mà vào, một bộ phận nguyên nhân rất lớn là bởi vì hắn biết Thì Duy hôm nay ở Kiều gia, không khéo tối nay đang ngủ cùng Kiều Mộng Viện.

Rèm cửa kéo chặt, Trương đại quan nhân tuy rằng không nhìn thấy tình hình cụ thể bên trong, nhưng thính lực siêu cường của hắn vẫn có thể kết luận chỉ có một mình Kiều Mộng Viện ở trong phòng. Kiều Mộng Viện theo hắn học tập minh hằng du già thuật, tiết tấu hô hấp của cô ta trong bất tri bất giác đã thay đổi, Trương Dương một lần nữa trở lại ngồi trên mái hiên, lấy điện thoại cầm tay ra đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Kiều Mộng Viện thì lại nghe thấy tiếng gõ cửa, Trương Dương vội vàng dừng động tác, thân thể hắn nằm úp sấp trên nóc nhà, thính lực nhạy bén thu thập động tĩnh bên dưới vào tai.

Kiều Mộng Viện mở cửa phòng, nhìn thấy cha đang đứng ở ngoài cửa, nhìn khuôn mặt tiều tụy và thương cảm của cha, cô ta không khỏi thấy lòng chua xót, nói khẽ: "Cha, cha còn chưa ngủ à?"

Kiều Chấn Lương lắc đầu, vẫn đứng ở ngoài cửa: "Không ngủ được, nhìn thấy đèn sáng trong phòng con, đoán được con cũng vẫn chưa ngủ. "

Kiều Mộng Viện nói: "Cha, vào ngồi đi!"

Kiều Chấn Lương gật đầu, đi vào.

Trương đại quan nhân nghĩ thầm chẳng lẽ bí thư Kiều có khả năng tiên tri, dự cảm được tối nay khả năng sẽ có hái hoa tặc tới ngấp nghé con gái bảo bối của y, cho nên mới nửa đêm đánh bất ngờ, phòng hoạn lúc nó chưa xảy ra.

Đối với Trương đại quan nhân mà nói, những lời như phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe gì đó chỉ là rắm chó, lòng hiếu kỳ của thằng ôn này quá mạnh mẽ, luôn cảm thấy hôm nay chuyện của Kiều gia có chút kỳ quái.

Kiều Chấn Lương ngồi xuống ghế, nói khẽ: "Mộng Viện, con theo mẹ tới Tế Từ am đi, sáng ngày mai chúng ta sẽ đi làm thủ tục. "

Trương đại quan nhân nghe vậy, thiếu chút nữa từ trên nóc nhà ngã xuống, mẹ ơi. Hai vợ chồng Lão kiều không ngờ muốn ly hôn, điều này đối với Bình Hải mà nói giống như tiếng sấm trên bình địa, nếu thật sự trở thành sự thật thì chỉ sợ trong khoảng thời gian này chuyện của Kiều gia sẽ là tin tức hot nhất Bình Hải.

Kiều Mộng Viện đã biết chuyện không thể vãn hồi, cô ta nói khẽ: "Đã quyết định rồi ư?"

Kiều Chấn Lương nói khẽ: "Quyết định rồi, cha sẽ sai người an bài để tất cả được tiến hành bí mật, mẹ con quyết định xuất gia. "

Kiều Mộng Viện nói: "Đó là lựa chọn của mẹ ư?"

Kiều Chấn Lương nói: "Đúng vậy!"

Kiều Mộng Viện lệ nóng doanh tròng, qua một hồi lâu mới nói: "Ông nội có biết hay không? Anh trai có biết không? Gia đình cứ vậy ly tán ư?"

Kiều Chấn Lương nói: "Cha sẽ tìm được cơ hội thích hợp để giải thích với bọn họ, Mộng Viện, bất kể như thế nào thì con vĩnh viễn là con gái của cha. "

Kiều Mộng Viện chỉ thấp giọng khóc nức nở, không nói gì.

Kiều Chấn Lương nói: "Những lời mà con nghe thấy ngoài phật đường... "

Kiều Mộng Viện lắc đầu: "Cha không phải lo, con vĩnh viễn sẽ không nói với bất kỳ ai. "

Nội tâm của Kiều Chấn Lương bởi vì những lời này của Kiều Mộng Viện mà cảm thấy đau đớn: "Mộng Viện, cha nghĩ con hiểu lầm cha rồi. "

Kiều Mộng Viện nói: "Nếu cho con lựa chọn, con thà vĩnh viễn không biết chân tướng. "

Kiều Chấn Lương nói: "Chân tướng duy nhất chính là, cha là cha của con. "

Kiều Mộng Viện lắc đầu: "Cha, không quay lại được đâu!"

Kiều Chấn Lương gật đầu nói: "Quay lại được, nếu có người dám xúc phạm tới con, cha sẽ khiến hắn trả giá đắt, cha sẽ không tiếc tất cả để bảo vệ con gái của cha, gia đình của cha... " Nói xong câu đó, nội tâm y buồn bã và mất mát, con gái không phải của mình, gia đình cũng không còn tồn tại nữa.

"Cha, cha mệt rồi, đi ngủ đi, ngày mai còn đi làm. "

Kiều Chấn Lương gật đầu, đứng lên chậm rãi bước ra cửa.

Trương đại quan nhân ngồi trên nóc nhà của Kiều gia, đoạn hội thoại giữa hai cha con mà hắn vừa nghe thấy khiến hắn kinh hãi không thôi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mà nghiêm trọng đến mức khiến Kiều Chấn Lương và Mạnh Truyền Mĩ phải ly hôn? Hắn ngây ra trong chốc lát, cuối cùng bỏ ý định thăm khuê phòng của Kiều Mộng Viện, Trương Dương không phải là kẻ ngốc, vào những lúc như thế này, tốt nhất là đừng gây thêm phiền, để Kiều Mộng Viện bình tĩnh một chút vẫn có thể xem là một lựa chọn tốt nhất. Huống chi, tối nay hai cha con bọn họ nói chuyện có vẻ là lạ. Trương đại quan nhân tuy rằng không hiểu được tất cả nội tình, nhưng càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này không ổn.

Sáng sớm hôm sau khi Trương Dương tới bộ chỉ huy làm việc, liền đem chuyện xảy ra của Kiều gia nói cho Tần Thanh, thật ra vụ án của Kiều Bằng Cử đã là bí mật được công khai, hiện tại trong toàn bộ thể chế Bình Hải đều đồn đại rất náo nhiệt. Cho dù Trương Dương không nói thì Tần Thanh cũng biết, Tần Thanh thở dài nói: "Trương Dương, em thấy chuyện này chúng ta không thể nhúng tay vào. "

Trương Dương nói: "Vấn đề lần này của Kiều Bằng Cử chắc là bị người ta chơi, với tính cách cao ngạo của gã sao có thể đi đút lót người ta, hơn nữa gã xuất thân gia đình cán bộ, cực kỳ coi trọng vinh dự của gia đình, trong loại chuyện này sẽ không phạm sai lầm. "

Tần Thanh nghe ra hắn đang nói đỡ cho Kiều Bằng Cử, dịu dàng cười nói: "Tất cả mọi người có thể nhìn ra chuyện của Kiều Bằng Cử chỉ là một cái dây châm lửa mà thôi. Kiều lão tuy rằng đã về hưu, nhưng ông ta trong chính đàn trong nước vẫn còn sức ảnh hưởng, bất kỳ một chính trị gia thành công nào cũng đều sẽ có rất nhiều đối thủ công khai và không công khai, chuyện của Kiều Bằng Cử có thể là người khác lập bẫy, nhưng thân là cháu trưởng của Kiều gia, gã không biết tự kiềm chế, bị dục vọng tiền tài che mắt, gã có ngày hôm nay cũng không đáng đồng tình. "

Trương Dương nói: "Anh không đồng tình với hắn, nhưng... "

Tần Thanh sao không biết người hắn đồng tình là Kiều Mộng Viện, nhưng ngoài miệng cũng không nói ra, mỉm cười nói: "Theo em thấy, anh là buồn lo vô cớ, Kiều lão là dạng người gì chứ? Thao lược của ông ta anh làm sao mà đoán được, cho dù là bí thư Kiều, y có vị trí hôm nay cũng không phải chỉ dựa vào sức ảnh hưởng của Kiều lão, không biết đã trải qua bao nhiêu sóng gió rồi, em thấy chuyện này chỉ mới bắt đầu, tiếng sấm tuy rằng lớn, nhưng trận mưa gió này chưa chắc có thể tạo thành bất kỳ tổn thương gì tới Kiều gia. "

Trương đại quan nhân cũng không công nhận cách nói này của Tần Thanh, tuy rằng hắn cũng biết Kiều lão và Kiều Chấn Lương đều là nhân vật lật tay làm mây, úp tay làm mưa, nhưng chuyện lần này trước tiên đã ảnh hưởng tới nội bộ Kiều gia, rốt cuộc là chuyện gì mới có thể khiến Kiều Chấn Lương và Mạnh Truyền Mĩ chia tay? Đúng là Mạnh Truyền Mĩ một lòng hướng phật, sớm muộn gì cũng sẽ đi bước này, nhưng hiện tại Kiều gia đang ở vào tình thế ác liệt nhất, là vợ của Kiều Chấn Lương, bà ta theo lý thì nên lấy đại cục làm trọng, nhưng bà ta lại không làm như vậy.

Tần Thanh nhìn thấy bộ dạng đang đăm chiêu suy nghĩ của Trương Dương, không khỏi có chút bất lực, cô ta vỗ mu bàn tay vỗ vai hắn, nói: "Loại chuyện này rất mẫn cảm, anh không thích hợp nhúng tay vào. " Ý của Tần Thanh rất rõ ràng, muốn lợi dụng sự kiện lần này để làm khó dễ Kiều Chấn Lương rất có khả năng bao gồm cả nhạc phụ Tống Hoài Minh của Trương Dương. Cơ hồ tất cả mọi người đều cho rằng như vậy, nếu Kiều Chấn Lương có tổn thất gì trong cuộc phong ba này, người được lợi lớn nhất chính là Tống Hoài Minh. Trương Dương là con rể tương lai của tỉnh trưởng, nếu bôn ba vì bí thư tỉnh ủy, chuyện này mười phần có tám là sẽ chọc giận Tống Hoài Minh, Tần Thanh không muốn Trương Dương bị kẹp ở giữa.

Trương Dương vẻ mặt rối rắm nói: "Chị Thanh, đấu tranh chính trị thật sự phải không từ thủ đoạn ư?"

Tần Thanh mỉm cười: "Nếu hai quân tử cạnh tranh với nhau, vậy thì bọn họ làm việc có thể sẽ quang minh lỗi lạc, nhưng người trong thể chế thì sẽ không như vậy, anh ở trong quan trường lâu như vậy rồi, sao lại hỏi vấn đề ấu trĩ như thế này?"

Trương Dương nói: "Nhưng bất kỳ chuyện gì cũng đều có nguyên tắc, loại thủ đoạn bỉ này anh rất không thích. "

*****

Tần Thanh nói: "Bởi vì loại chuyện này làm tổn hại tới lợi ích thiết thân của người mà anh tôn kính hoặc là quan tâm, góc độ mà anh đứng sẽ quyết định hướng nghĩ trong lòng anh. " Tần Thanh không nghi ngờ gì nữa là rất hiểu Trương Dương.

Cuộc nói chuyện với Tần Thanh không hề khiến Trương đại quan nhân cảm thấy bớt lo, hắn cảm thấy rất lo lắng cho tình cảnh của Kiều Mộng Viện, nhất là lúc sáng, An Ngữ Thần gọi điện thoại tới, Kiều Mộng Viện đã biểu thị với cô ta, muốn nhượng lại tất cả sản nghiệp trong tay, là người hợp tác với An Ngữ Thần từ trước tới nay, cô ta đương nhiên muốn thông tri cho An Ngữ Thần đầu tiên.

Trương đại quan nhân có một loại cảm giác như mưa gió sắp đến, nhưng hắn lại không nhìn thấu được người tạo ra mưa gió rốt cuộc là ai?

Lúc trưa, Trương Dương tới hồ Thu Hà, ở trên một bãi cỏ ở ven hồ nhìn thấy Cố Doãn Tri đang ngồi sưởi nắng ở đó, đang dựa theo phương pháp Trương Dương dạy mà điều tức.

Trương Dương đi tới bên cạnh ông ta rồi ngồi xuống.

Cố Doãn Tri mở mắt ra, nhìn thấy vẻ mặt mê man của thằng ôn này, mỉm cười nói: "Hôm nay sao rảnh vậy? Không phải đi làm à?"

Trương Dương nói: "Trong lòng lộn xộn, cho nên ra ngoài một chút, không ngờ lại gặp cha ở đây. "

Cố Doãn Tri nói: "Phương pháp dưỡng khí mà cậu dạy tôi thật sự là không tồi, tôi cảm thấy gần đây tinh thần của mình càng ngày càng tốt. "

Trương Dương cười nói: "Cha, thật ra sức khỏe của cha rất tốt, cho dù ở trên cương vị lãnh đạo thêm năm năm cũng không có bất kỳ vấn đề gì. "

Cố Doãn Tri cười cười lắc đầu: "Nếu thật sự là vậy thì tôi cả đời này cũng không có thời gian mà nghỉ ngơi. Đúng rồi, tôi nghe nói Yên Nhiên đã trở lại, hôm nào mời nó tới chỗ tôi ăn cơm đi. "

Trương Dương nói: "Cô ấy cũng muốn bái phỏng cha lâu rồi, cha, hay là tối nay con gọi cô ấy tới ăn cơm. "

Cố Doãn Tri bật cười: "Thằng nhóc cậu muốn đánh tôi trở tay không kịp à, đầu bếp nhà tôi đi Giang Thành rồi, xem ra tôi phải đích thân xuống bếp thôi. "

Trương Dương nói: "Không sao đâu, chúng ta tùy tiện ăn chút gì đó được rồi. "

Cố Doãn Tri nói: "Cậu đến tìm tôi vì chuyện này à?"

Trương Dương lắc đầu nói: "Chuyện của Kiều gia cha có nghe nói không?"

Cố Doãn Tri mỉm cười nói: "Ngày hôm qua Hạ Bá Đạt tới thăm tôi, cũng có nhắc tới chuyện này, đám người các cậu cũng thật là, sao cứ đi lo chuyện đâu đâu vậy. Đi nào, chúng ra chợ mua ít đồ ăn. "

Trương Dương lái xe chở Cố Doãn Tri tới chợ thuỷ sản gần đó.

Vốn Trương Dương cho rằng Cố Doãn Tri không muốn nói đến chuyện này, nhưng không ngờ ông ta lại chủ động nhắc tới, Cố Doãn Tri nói: "Chuyện của Kiều Bằng Cử và chuyện của Minh Kiện khác nhau, Minh Kiện là bản thân không ra gì, còn Kiều Bằng Cử lại là bị người ta lừa. "

Cố Doãn Tri thở dài nói: "Nguyên nhân cũng vẫn là những cán bộ quốc gia chúng tôi xem nhẹ ước thúc đối với con cái, đối với bọn chúng quá mức phóng túng, mới tạo thành loại cục diện này. "

Trương Dương nói: "Kiều gia lần này có phải rất phiền toái hay không?"

Cố Doãn Tri nói: "Trương Dương, chuyện này không tới lượt cậu quản, cậu muốn quản cũng không quản được, rất nhiều người ngóng trông mưa gió chính trị ập đến, bởi vì bọn đói khát lâu rồi, như Hạ Bá Đạt vậy, hắn cho rằng trận mưa gió này có lẽ sẽ mang đến chuyển cơ cho sĩ đồ của hắn, tôi nhắc nhở hắn là kỹ năng bơi của một người nếu không tốt thì đừng thử chơi trò này, trận bão này có lẽ là trước nay chưa có ở Bình Hải, làm ướt giày không đáng sợ, đáng sợ chính là cả người bị mưa gió cuốn trôi, ngay cả một bọt sóng cũng không nổi lên được. "

Trương Dương nói: "Con chỉ là không ủng hộ thủ đoạn như vậy. "

Cố Doãn Tri mỉm cười nói: "Không ai mời cậu đi chơi trò này cả, cho nên không cần cậu công nhận, bất kỳ trò chơi chính trị nào cũng đều có quy tắc, nhưng loại quy tắc này lại là đang không ngừng thay đổi, Trương Dương, nếu thật sự thấy buồn chán thì tới nói chuyện phiếm với tôi, cậu đừng lo nghĩ bất kỳ chuyện gì, cái gọi là đại sự của cậu đối với người nào đó mà nói thì căn bản không tính là gì, cao thủ chính trị chân chính sau khi chiến tranh nổi lên, thì mỗi một cành cây ngọn cỏ ở trong mắt hắn đều sẽ có giá trị lợi dụng khác nhau. Điều mà cậu cần làm chính là rời xa trung tâm cơn bão, đừng để người khác coi là mục tiêu có thể lợi dụng. "

Những lời này của Cố Doãn Tri khiến Trương Dương như có sở ngộ, cũng chỉ có ở trước mặt Trương Dương Cố Doãn Tri mới có thể nói nhiều như vậy.

Kiều Chấn Lương ngồi trong văn phòng, vẻ mặt của y sớm đã khôi phục trấn định, trong ánh mắt y tràn ngập tự sự tự tin, giống như đang nói cho những người khác rằng tất cả đều nằm trong lòng bàn tay y, mà trên thực tế, Kiều Chấn Lương vừa làm xong thủ tục ly hôn với vợ.

Thư ký trưởng Tỉnh ủy Diêm Quốc Đào vội vàng tới văn phòng của Kiều Chấn Lương, vẻ mặt của hắn vô cùng ngưng trọng.

Kiều Chấn Lương nói khẽ: "Chuyện gì?"

Diêm Quốc Đào nói: "Bí thư Kiều, ông đọc báo Đảng hôm nay chưa?"

Kiều Chấn Lương cầm lấy tờ báo, Diêm Quốc Đào trọng điểm chỉ ra chuyên đề xã luận, bên trên bình luận về vấn đề kinh thương của con cái cán bộ lãnh đạo, Kiều Chấn Lương cười trừ, nhưng trong y không được thoải mái như vẻ mặt của y, bài phóng sự này căn bản là khởi xướng hịch văn đối với y.

Diêm Quốc Đào vẻ mặt rụt rè nhìn y, nhìn thấy sắc mặt của Kiều Chấn Lương không có gì khác thường, lúc này mới dè dặt nói: "Bí thư Kiều, gần đây có người có dụng tâm đang truyền bá lời đồn bên ngoài. "

Kiều Chấn Lương mỉm cười nói: "Lời đồn gì, nói thử tôi nghe!"

Diêm Quốc Đào cười cười, hắn không nói gì, cái này đại biểu cho là rất khó nói, không tiện để Kiều Chấn Lương biết.

Kiều Chấn Lương nói: "Có người muốn nhân cơ hội để chọc ngoáy ư!"

Diêm Quốc Đào nói: "Bí thư Kiều, hội âm nhạc đón năm mới tối nay!"

Kiều Chấn Lương nói: "Kế hoạch không thay đổi!"

"Hội chiêu đãi ký giả... "

"Kế hoạch không thay đổi!" Kiều Chấn Lương nói một cách trấn định tự nhiên.

Diêm Quốc Đào chuẩn bị rời đi thì Kiều Chấn Lương gọi lại: "Khổng Nguyên gần đây rất tích cực!"

Diêm Quốc Đào nói: "Bí thư Kiều, tôi vẫn muốn nói chuyện này với ngài, người này có chút vấn đề. "

Kiều Chấn Lương lạnh lùng nói: "Có vấn đề không sợ, lấy ra thảo luận trong đảng, gõ một hồi chuông cảnh báo cho các đồng chí khác, đừng coi sự khoan dung của đảng ta trở thành một loại dung túng. "

Nội tâm Diêm Quốc Đào chấn động, Kiều Chấn Lương cuối cùng cũng ra chiêu rồi, trong tay bí thư Kiều rốt cuộc có bao nhiêu chiêu bài, ngay cả Diêm Quốc Đào cũng không rõ lắm, nhưng hắn biết một chuyện, Khổng Nguyên tuyệt đối không phải là đối thủ của Kiều Chấn Lương.

Khi tan tầm Khổng Nguyên đang chuẩn bị đi thì bí thư Lưu Chiêu của Ủy ban kỷ luật tới văn phòng y, Khổng Nguyên cười nói: "Lão Lưu à, vô sự không lên tam bảo điện, thiết diện bao công anh lúc này tới tìm tôi làm gì?"

Lưu Chiêu cười nói: "Không có chuyện gì lớn, vừa hay tiện đường đi qua, cho nên vào thăm anh thôi!"

Khổng Nguyên nói: "Đi, buổi tối tôi mời anh ăn cơm!" Hai ngày nay Khổng Nguyên tình tự rất không tồi.

Lưu Chiêu lại ngồi xuống sa lông, có ý mà như vô ý nói: "Lương Tư từ nước ngoài gửi về một tài liệu tố cáo. "

Nội tâm Khổng Nguyên giật thót, có điều tu luyện chính trị nhiều năm cũng không phải vô ích, ngoài mặt thì không có bất kỳ điều gì dị thường, cố ý nhíu mày nói: "Nữ nhân này không phải đã bỏ trốn rồi ư?"

Lưu Chiêu nói: "Có thể là cô ta thấy đi như vậy có chút không cam lòng, cho nên gửi về một bản tài liệu tố cáo.

Khổng Nguyên nói: "Ồ? Không ngờ cô ta ủng hộ công tác của Ủy ban kỷ luật các anh như vậy!"

Lưu Chiêu nói: "Bản tài liệu tố cáo này có một số chỗ đề cập đến anh!"

Nội tâm Khổng Nguyên đã loạn rồi, nhưng vẻ mặt không hề có dấu hiệu hoảng loạn, nói: "Nhắc tới tôi ư? Tôi cũng muốn xem cô ta muốn nói tôi cái gì. "

Lưu Chiêu nói: "Không ít đâu, có chữ, có ảnh, có cả phim nữa. "

Khổng Nguyên giật thót: "Thật ư? Anh càng nói tôi càng hồ đồ. "

Lưu Chiêu chậm rãi mấy bức ảnh rồi đặt trên bàn trà, ảnh bởi vì là chụp trộm cho nên cũng không rõ lắm, Khổng Nguyên cầm lấy ảnh, bên trên là ảnh y và Lương Tư, nữ nhân này quả nhiên giả dối, không ngờ khi hoan hảo với mình đã ghi lại những chứng cớ này, Khổng Nguyên càng nghĩ càng hận, y lạnh lùng ném ảnh lên bàn: "Có chút giống tôi thật, lão Lưu à, tôi thấy anh hay là đưa tới bộ công an đi, không tra ra là ai ở sau lưng bôi nhọ danh dự của tôi thì tôi tuyệt đối không bỏ qua. "

Lưu Chiêu nhắc nhở Khổng Nguyên: "Bộ môn thượng cấp của tôi là Trung kỉ ủy!" Y chậm rãi thu lại ảnh, trước khi đi bỏ lại một câu: "Đàn bà mà điên lên thì chuyện gì cũng làm được. "

Khổng Nguyên cười lạnh một tiếng, trước khi Lưu Chiêu ra khỏi cửa đã quay lưng lại, hành vi này của Khổng Nguyên đã biểu lộ đầy đủ sự miệt thị đối với Lưu Chiêu, Khổng Nguyên biết người ra tay với mình là ai, y trên cuộc họp thường ủy đã chọc giận ai đó, và hiện tại hắn đã quyết định ra tay với mình.

Lưu Chiêu không hề biết rằng, những bức ảnh này đối với Khổng Nguyên mà nói thì không xa lạ gì, Khổng Nguyên trước đó cũng đã xem qua rồi, hơn nữa so với chỗ này thì còn nhiều hơn nhiều, xấu nhất thì sao chứ? Khổng Nguyên tin chắc rằng mình chỉ là trên tác phong có vấn đề, lần này trong đấu tranh chính trị y đã bị người khác định nghĩa là tử sĩ, cái gọi là tử sĩ nhất định sẽ phải hy sinh. Nhưng sự hy sinh của y không thảm thiết như vậy, y hy sinh sẽ có hồi báo, Khổng Nguyên là người khôn khéo, y sau khi cân nhắc tất cả lợi hại mới đưa ra lựa chọn. Lưu Chiêu tuy rằng lấy ra những bức ảnh này, đồng dạng chứng minh Lưu Chiêu thiếu chứng cớ có lực sát thương nhất, muốn xuống tay với mình thì hắn vẫn chưa đủ tư cách. Nhưng mà hành vi của Lưu Chiêu lại chọc giận Khổng Nguyên, một trận chiến này, y không thể tránh né, nếu lựa chọn chiến đấu không có dư địa quay lại, y tuy rằng chỉ là một vật hi sinh nhưng Kiều Chấn Lương cũng sẽ không phải là kẻ giành được thắng lợi cuối cùng.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1276)