Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1007

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1007: Tóm sai chỗ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Shopee


Trình Diễm Đông nói: "Hai huynh đệ Trần Cương gặp hạn trên người anh, anh cho rằng bọn họ từ nay về sau sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh ư?"

Trương Dương nói: "Với sức của họ thì chắc không dám dở trò gì đâu, trước khi tôi đến Bắc Cảng, thường xuyên nghe nói trật tự nơi này rất hỗn loạn, cảnh phỉ một nhà, chuyện đêm nay quả nhiên đã chứng minh lời đồn không phải là giả. "

Trình Diễm Đông cười nói: "Lòng trả thù của anh quá nặng, đây là báo cả thù lên đầu tôi, liên đới bôi đen hết tất cả hệ công an chúng tôi. "

Trương Dương cười nói: "Tôi không có ý đó. "

Trình Diễm Đông nói: "Trần Khải này không ngờ lại làm ra chuyện bắt cóc, đoán trước được hắn trước đây trong lúc đảm nhiệm chức cục trưởng công an ở Tân Hải cũng chưa chắc đã làm được chuyện gì tốt. "

Trương Dương gật đầu nói: "Tra hắn cho kỹ đi. "

Trình Diễm Đông có chút mê hoặc nhìn Trương Dương.

Trương Dương nói: "Hiện tại tôi không đối phó hắn, cũng không có nghĩa là tôi sẽ cứ vậy buông tha cho hắn, thu thập thêm chứng cớ, khi nên thu lưới thì tôi tuyệt đối sẽ không nương tay. "

Cố Doãn Tri vào sáng sớm thứ sáu đã tới Tân Hải, y ngồi xe đêm mà tới, nằm trong khoang giường nằm hơn sáu tiếng đồng hồ, không thông tri cho Trương Dương tới nhà ga Bắc Cảng đón y, tự mình bắt xe lập tức tới trung tâm hành chính thành phố Tân Hải, bởi vì vẫn chưa đi làm, Cố Doãn Tri ăn sáng ở gần đó, đợi cho tới tám giờ mới gọi điện thoại cho Trương Dương, nói với hắn rằng y đã tới Tân Hải. Cố Doãn Tri khi vừa mới về hưu, tâm tính cũng từng có một số biến hóa, có điều y rất nhanh liền thích ứng với cuộc sống hiện tại, nếu đã về hưu, thì cứ dùng tiêu chuẩn của dân chúng để yêu cầu mình, một người có thể chân chính buông bỏ mới có thể hưởng thụ được sự tự do chân chính.

Trương Dương nghe vậy thì cảm thấy rất ngạc nhiên, không ngờ Cố Doãn Tri không nói một tiếng nào lại tới đây, hắn hỏi rõ địa điểm của Cố Doãn Tri, bảo Chu Sơn Hổ lái xe đưa mình tới đón.

Cố Doãn Tri cầm trong tay một túi giấy tờ màu đen, mặc sơ mi trắng không đeo caravat, mặc tây trang màu lam, tuy rằng đã từ nhiệm, nhưng khí trường hơn người ta một bậc vẫn còn, đứng góc đường xanh hoá lẳng lặng đợi Trương Dương đến.

Xe Audi dừng lại bên cạnh Cố Doãn Tri, Trương Dương mở cửa xe bước nhanh xuống, hắn thân thiết nói: "Cha, cha sao không gọi điện thoại cho con trước, để con tới nhà ga đón cha!"

Cố Doãn Tri cười nói: "Sợ anh công tác bận rộn, cho nên không muốn quấy rầy anh!"

Trương Dương mời Cố Doãn Tri lên xe, Cố Doãn Tri nói: "Thế Luân đến chưa?"

Trương Dương nói: "Vẫn chưa nghe thấy tin y đến. "

Cố Doãn Tri nói: "Ngày hôm qua hắn gọi điện thoại cho tôi, nói buổi sáng hôm nay đến Bắc Cảng. "

Trương Dương nói: "Vậy thì y khẳng định sẽ liên hệ với cha, cha, con trước tiên an bài chỗ ở cho cha đã!"

Cố Doãn Tri gật đầu.

Trương Dương bảo Chu Sơn Hổ trước tiên lái tới hải dương hoa viên, trên đường hắn giới thiệu tình huống xây dựng trước mắt của Tân Hải với Cố Doãn Tri, Cố Doãn Tri mỉm cười gật đầu, đối với tình trạng trước mắt của Tân Hải không hề đưa ra bất kỳ lời bình nào.

Trương Dương đã chuẩn bị riêng cho Cố Doãn Tri, cách căn của mình rất gần, có điều căn biệt thự đó hắn đã tặng cho giáo thụ Trình Nhuận Sinh, Cố Doãn Tri nhìn nhìn hoàn cảnh biệt thự, nhíu mày nói: "Không cần phải long trọng như vậy, một mình tôi sao có thể ở địa phương lớn như vậy?"

Trương Dương cười nói: "Cấp bậc của cha sờ sờ ra đó, nơi này tổng cộng có mười hai căn biệt thự, tất cả là chuẩn bị cho cán bộ trên cấp thính và học giả chuyên gia. "

Cố Doãn Tri nói: "Tôi đã về hưu rồi, không hưởng thụ nổi đãi ngộ cấp bậc như vậy. "

Trương Dương nói: "Về hưu thì sao? Cái khác không nói, cha là cha con, cha của bí thư thị ủy Tân Hải ở biệt thự thì có là gì?"

Cố Doãn Tri nghe mà trong lòng trong lòng, lời của thằng ôn này tuy rằng nói rất kiêu ngạo, hơn nữa tràn ngập vị đạo lấy việc công làm việc tư, nhưng lại vô cùng thân thiết, khiến y nghe mà vô cùng thoải mái, khi đang nói chuyện thì di động của Trương Dương đổ chuông, thị trưởng Hứa Song Kì thông tri với hắn mấy vị lãnh đạo của huyện lân cận đã tới, bảo hắn ra mặt tiếp đãi một chút, Trương Dương nói: "Tôi đang bận lắm, chờ tới cơm trưa đi!"

Cố Doãn Tri chờ Trương Dương gác điện thoại rồi nói: "Công tác của anh bận rộn thì mau đi đi, tôi có thể tự chiếu cố mình. "

Trương Dương cười nói: "Chẳng ai quan trọng bằng cha, chỉ là một số cán bộ của huyện lân cận, Tân Hải chúng con hiện tại đã bỏ huyện lập thành phố, là thành phố Tân Hải chính nhi bát kinh, không thể bảo bí thư thị ủy như con phải tiếp những bí thư huyện ủy đó toàn bộ quá trình được? Trên cấp bậc là không đúng. "

Cố Doãn Tri cười ha ha, nói: "Cái thằng nhóc này, bí thư thị ủy thì sao? Bí thư thị ủy Thành phố cấp huyện và bí thư huyện ủy có gì khác nhau? Cứ tưởng mình hay lắm, đuôi vểnh cả lên trời. "

Trương Dương vội vàng đi pha trà cho Cố Doãn Tri.

Hai cha con ngồi xuống sô pha, Cố Doãn Tri uống một ngụm trà, gật đầu nói: "Không tồi, đến Tân Hải trong thời gian ngắn như vậy đã có thể liên tiếp làm thành hai sự kiện lắm, rất không dễ dàng. "

Trương Dương nói: "Làm việc tốt thường gian nan, chuyện bỏ huyện lập thành phố thì không có vấn đề gì, nhưng chuyện khu bảo lưu thuế nhập khẩu lại xuất hiện điểm bất ngờ. "

Cố Doãn Tri nhìn Trương Dương một cái rồi nói: "là sao?"

Trương Dương nói ra chuyện mình và Thái Hồng tranh đoạt khu đất góc Thương Gia.

Nghe xong nghe xong lắc đầu nói: "Triệu Vĩnh Phúc này rất muốn mượn việc công để phát tiết thù riêng. " Y đối với chuyện tử vong của Triệu Quốc Lương năm đó vẫn nhớ rất rõ ràng, lúc ấy xe việt dã của Trương Dương bị người ta đánh cắp, đâm chết Triệu Quốc Lương, Trương Dương bị xếp vào người hiềm nghi lớn nhất mưu sát Triệu Quốc Lương, mà tối hôm đó người duy nhất chứng minh Trương Dương vô tội chính là Cố Giai Đồng, lúc ấy Cố Giai Đồng liều lĩnh muốn chứng minh, rửa sạch tội danh cho Trương Dương, chính là Cố Doãn Tri đứng ra chứng minh Trương Dương không có ở hiện trường, mới khiến Trương Dương vượt qua được một kiếp. Cũng bởi vì sự kiện đó quan hệ hữu hảo trước đây của Cố Doãn Tri và Triệu Vĩnh Phúc cũng nhất đao lưỡng đoạn, Triệu Vĩnh Phúc cho rằng Cố Doãn Tri che chở cho Trương Dương trong chuyện này, tư đó về sau coi Cố Doãn Tri như người xa lạ.

Trương Dương nói: "Vấn đề rất phiền toái, hiện tại Triệu Vĩnh Phúc thông qua quan hệ giữa hắn và Tiêu Quốc Thành để mua năm trăm mẫu đất thuộc tập đoàn Hoa Quang, mà khu đất này vừa hay lại nằm ở khu trung tâm của khu bảo lưu thuế nhập khẩu. "

Cố Doãn Tri nói: "Anh lo lắng hắn sẽ lợi dụng khu đất này để áp chế anh từ bỏ góc Thương Gia?"

Trương Dương nói: "Hắn khẳng định sẽ làm như vậy!"

Cố Doãn Tri nói: "Tập đoàn Thái Hồng thiết lập phân nhà máy ở Bắc Cảng thật ra là chuyện tốt phù hợp với lợi ích của cả hai bên, trên trình độ rất lớn có thể xúc tiến phát triển kinh tế Bắc Cảng, thúc đẩy trình độ công nghiệp chỉnh thể của Bắc Cảng, nhưng việc chọn vị trị của nhà xưởng quả thực có chút vấn đề, chẳng lẽ ban lãnh đạo thành phố Bắc Cảng không cân nhắc gì ư?"

Trương Dương nói: "Chuyện này phiền toái là ở chỗ, lúc trước Thái Hồng là bí thư Tống giật dây bắc cầu, phía Bắc Cảng lúc trước tư thái đặt rất thấp, để tranh thủ giữ Thái Hồng, đáp ứng tùy tiện cho Thái Hồng chọn chỗ, cho nên mới tạo thành cục diện hiện tại. "

Cố Doãn Tri mỉm cười nói: "Với thân phận của Hoài Minh quả thực không thích hợp lên tiếng, đám cán bộ Bắc Cảng này xem ra đều đứng ở phía Thái Hồng. "

Trương Dương nói: "Con hiện tại là đang đơn đả độc đấu!"

Cố Doãn Tri nói: "Cái đó cũng chưa chắc, Hoài Minh bảo trì trầm mặc đối với chuyện này cũng không có nghĩa là hắn chấp nhận việc chọn vị trí của Thái Hồng, dựa theo cách nói của anh, anh gần đây liên tiếp có động tác nhằm vào Thái Hồng, lên cả tin tức tiêu điểm của đài truyền hình trung ương hôm nay, hắn khẳng định đã biết, nếu hắn cho rằng cách làm của anh là sai, với quan hệ giữa hai người, hắn sao có thể không nhắc nhở anh? Hắn không lên tiếng, trên ý nghĩa nào đó thì chính là một loại ngầm đồng ý với hành vi của anh. " Cố Doãn Tri nhìn rất thấu triệt chuyện này.

Trương Dương nói: "Cha, nghe ca nói như vậy con cũng thấy vững tâm. "

Cố Doãn Tri cười nói: "Cho nên thái độ của Chu Hưng Dân trong chuyện này rất mấu chốt, nếu hắn nghiêng về phía anh, Triệu Vĩnh Phúc chắc hẳn sẽ biết khó mà lui, nếu hắn đứng trên lập trường của Triệu Vĩnh Phúc, như vậy anh sẽ rất phiền toái. "

Trương Dương nói: "Con vẫn chưa nói gì với tỉnh trưởng Chu. "

Cố Doãn Tri mỉm cười vỗ vỗ vai Trương Dương: "Làm việc quan trọng nhất chính là không thẹn với lương tâm, trong chuyện này, không phải so quan chức, lại càng không phải là so bối cảnh, trong thiên hạ tòa núi dựa lớn nhất chính là nhân dân, chỉ cần anh thực sự xuất phát từ lợi ích của người dân, thì chẳng phải sợ gì cả. "

Chu Hưng Dân vào ba giờ chiều thì tới Bắc Cảng, bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng Thành, thị trưởng Cung Hoàn Sơn, bí thư Ủy ban kỷ luật Trần Cương đều đặc biệt tới trạm thu phí ngoài vòng tròn ba để đón đoàn người của tỉnh trưởng.

Chu Hưng Dân từ xa xa nhìn thấy đoàn xe sắp hàng cạnh trạm thu phí thì không khỏi nhíu mày, y nói với thư ký trưởng tỉnh ủy Diêm Quốc Đào đi cùng: "Có cần long trọng như vậy không? Cứ như sợ không biết chúng ta tới vậy?"

*****

Diêm Quốc Đào cười nói: "Lãnh đạo xuống thị sát, cán bộ hạ cấp như lâm đại địch, thành phần hoan nghênh chúng ta khẳng định có, có điều sợ hãi thì nhiều hơn, sợ chúng ta nhìn thấy khuyết điểm, nhìn thấy sai lầm, cho nên từ giờ trở đi sẽ cách ly chúng ta ra. "

Chu Hưng Dân bật cười ha ha: "Nói không sai, cho nên mỗi lần xuống dưới khảo sát tôi cuối cùng, tôi luôn cảm thấy không tự do, cứ như bị người ta giám thị vậy. "

Diêm Quốc Đào nói: "Tập tục xấu của Quan trường quá nhiều. " Y chỉ vào những quan viên đứng ở giữa đường, mặt đang cố nặn ra vẻ tươi cười: "Không biết có mấy ai thật lòng cười với chúng ta. "

Bất kể đám quan viên hạ cấp này chân thành cũng được, dối trá cũng được, bọn họ dù sao cũng phải đối mặt, Chu Hưng Dân vốn không muốn xuống xe, nhưng thân là lãnh đạo, anh không xuống xe, sẽ lộ ra vẻ cao ngạo quá mức, cho dù là làm trò thì cũng phải diễn cho người khác xem.

Quan trường là nơi rất kỳ quái, thân ở quan trường, làm việc thường thường không thể dùng bản ý của mình để di dời.

Chu Hưng Dân đỗ xe bên cạnh bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng Thành, hai tiểu hài tử bên cạnh Hạng Thành đã chạy tới tặng hoa tươi cho Chu Hưng Dân, còn kính y lễ của đội thiếu niên.

Chu Hưng Dân xoa xoa tóc đứa bé đó, phát hiện đình đầu đứa bé đó bị nắng soi cho nóng rực, mặt cũng đỏ bừng, y có chút không vui nhìn Hạng Thành: "Lão Hạng à, mau cho bọn trẻ đi nghỉ đi, đứng dưới nắng độc như vây, anh không đau lòng thì tôi cũng đau lòng. "

Chu Hưng Dân ở trước mặt nhiều người như vậy nói như vậy, chẳng khác gì tát cào mặt Hạng Thành, Hạng Thành mặt đỏ bừng, mình an bài trường hợp nghênh đón này hiển nhiên là muốn vuốt mông ngựa, nhưng giờ lại tóm phải dái ngựa rồi, Hạng Thành vội vàng sai người đưa hai đứa bé đi, cười cười nói: "Tỉnh trưởng Chu, mời anh lên xe. "

Chu Hưng Dân gật đầu, nhìn đám Bắc Cảng chung quanh, trên mặt không hề có vẻ tươi cười.

Nội tâm của quan viên thường thường là rất mẫn cảm, bọn họ giỏi về từ một số chi tiết phân tích và bới móc ra những thứ bên trong, đa số mọi người đã ý thức được tỉnh trưởng Chu có chút khó chịu. Biểu hiện của chuyện kế tiếp càng thêm rõ ràng, Chu Hưng Dân không lên xe thương vụ xa hoa mà phía thành phố Bắc Cảng đã chuẩn bị, mà là tiếp tục trở lại xe của mình, thậm chí không đợi đoàn xe của Bắc Cảng dẫn đường đã hạ lệnh khởi hành.

Cái này tạo thành một cục diện vô cùng xấu hổ, vốn Hạng Thành ra đón chào, mục đích là muốn dẫn đường cho tỉnh trưởng Chu, giờ ngược lại thành đoàn xe tỉnh lý đi ở phía trước, đoàn xe của bọn họ đi ở phía sau.

Diêm Quốc Đào đương nhiên cảm thấy sự khó chịu của Chu Hưng Dân, điện thoại của y vang lên, là Hạng Thành gọi tới, bọn họ đã an bài, muốn mời đoàn người của Chu Hưng Dân tới chính phủ nhất chiêu của thành phố Bắc Cảng nghỉ ngơi.

Diêm Quốc Đào lập tức trưng cầu ý kiến của Chu Hưng Dân, Chu Hưng Dân nói: "Chúng ta lần này là tới Tân Hải tham gia hoạt động, Bắc Cảng không theo kế hoạch đã định. " Những lời này của Chu Hưng Dân rõ ràng là mang theo vẻ không vui, Diêm Quốc Đào chuyển đạt ý tứ của y lại cho Hạng Thành.

Hạng Thành nghe Chu Hưng Dân nói như vậy, trong lòng lạnh toát, y cũng không rõ hôm nay làm sao lại đắc tội với Chu Hưng Dân, chẳng lẽ là bởi vì đội viên thiếu niên tặng hoa? Hạng Thành càng nghĩ càng thấy không thể, loại chuyện này cũng không phải là chỉ có mình làm, toàn quốc trên dưới đến chỗ nào cũng đều là thể thức này, tỉnh trưởng Chu anh đến Bắc Cảng, tôi ra nghênh đón từ tận đường vòng tròn ba, đối với anh có thể nói là tôn kính có thừa, trong nước mọi người chú ý lễ đi lễ lại, người kính tôi một thước, tôi người một trượng, anh là thủ trưởng thì không sai, tôi kính anh một trượng, anh hiện tại ngay cả một tấc cũng không nhường tôi, Chu Hưng Dân anh cũng quá khi dễ người ta rồi. Trong lòng Hạng Thành rất uất ức, trước mặt nhiều cấp dưới như vậy, bị Chu Hưng Dân khiến cho sượng mặt, y bắt đầu tìm nguyên nhân, cái gọi là tìm nguyên nhân. Đơn giản là tự tìm bậc thang cho mình đi xuống, mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, y trước tiên để mình thoải mái chút đã, rất nhanh Hạng Thành liền tìm được lý do, y cho rằng Chu Hưng Dân sở dĩ trở mặt với mình, trăm phần trăm là có người ở sau lưng bôi nhọ mình, nói xấu mình. Kết hợp với tình huống thực tế gần đây, y lập tức liền tỏa định người hiềm nghi - Trương Dương! Không sai. Gần đây bởi vì chuyện Thái Hồng xây nhà máy. Mâu thuẫn giữa Trương Dương và ban lãnh đạo Bắc Cảng càng lúc càng găng, muốn giải quyết chuyện này, hắn tất nhiên phải thông qua thượng tầng để tạo áp lực. Tống Hoài Minh là người dẫn đầu hạng mục. Không tiện ra mặt cho hắn, cho nên tỉnh trưởng Chu Hưng Dân trở thành sự lựa chọn thích hợp nhất.

Từ vẻ mặt vừa mới xuống xe đã hầm hè của Chu Hưng Dân, hướng gió của chuyện này khả năng sẽ có biến.

Cung Hoàn Sơn cơ hồ không nói gì. Hạng Thành gặp chuyện Chu Hưng Dân mặt lạnh, tất cả mọi người đều nhìn thấy, lúc này tâm tình của bí thư Hạng khẳng định xấu đến cực điểm, hiện tại mà nói chuyện với y, chẳng khác nào chủ động tìm ăn mắng, cho y một cơ hội để phát tiết, Cung Hoàn Sơn cũng không phải ngốc như vậy.

Hạng Thành phá vỡ trầm mặc, nói khẽ: "mau thông tri cho phía Tân Hải, tỉnh trưởng Chu trực tiếp tới đó. Bảo bọn họ chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón đoàn người của tỉnh trưởng Chu, nhất định phải long trọng, nhiệt tình!"

Cung Hoàn Sơn lập tức lĩnh hội tinh thần của bí thư Hạng, hắn gọi điện thoại cho Trương Dương, gia tăng ngữ khí cường điệu một phen. Bảo Trương Dương cần phải làm tốt chuẩn bị nghênh đón, nhất định phải nhiệt liệt, phải long trọng, phải để tỉnh trưởng Chu cảm nhận được sự nhiệt tình của nhân dân Tân Hải. Cung Hoàn Sơn khi gọi điện thoại thì không khỏi buồn cười, Hạng Thành thâm lắm. Mình té ngã trong chuyện này, không những nhắc nhở Trương Dương. Ngược lại giựt giây Trương Dương nhảy xuống hố theo, Cung Hoàn Sơn giống như nhìn thấy cảnh Trương Dương trịnh trọng xếp thành hàng nghênh đón Chu Hưng Dân, trong lòng thầm, Trương Dương à Trương Dương, anh chờ bị chửi cho té tát đi.

Khiến Hạng Thành và Cung Hoàn Sơn bất ngờ là, đoàn xe tiến vào nội thành Tân Hải thì không nhìn thấy bất kỳ dấu hiệu ra nghênh đón nào, tới tận trung tâm hành chính của thành phố mới nhìn thấy bí thư thị ủy Tân Hải Trương Dương một mình đứng ở cửa lớn, không sai, bọn họ đều không nhìn lầm, chỉ có một mình Trương Dương đứng ở cửa lớn.

Xe của Chu Hưng Dân dừng lại trước cửa, Trương Dương cười cười ra đón, bắt tay với Chu Hưng Dân: "Tỉnh trưởng Chu, hoan nghênh ngài đến Tân Hải chỉ đạo công tác. "

Chu Hưng Dân cũng có chút kỳ quái, nhìn quen trường hợp hoan nghênh khắp nơi rồi, hiện tại nhìn thấy Trương Dương đan thương thất mã ra nghênh đón thì ngược lại có chút không quen, Chu Hưng Dân nói: "Các đồng chí Khác đâu?"

Trương Dương cười nói: "Ai làm việc nấy, trước mắt các mặt công tác của Tân Hải đều rất khẩn trương, tôi không bao mọi người ra đón, đặt phần nhiệt tình này ở trong lòng, không thể bởi vì lãnh đạo đến mà làm ảnh hưởng tới công tác bản chức được. "

Chu Hưng Dân trên mặt lộ ra nụ cười, y nói với đám người ở phía sau: "Sự nghiệp của chúng ta cần loại người làm việc thật như thế này này, cho nên tôi cường điệu lần nữa, đừng có làm những thứ ngoài mặt, có thời gian biểu diễn công phu thì không bằng thật thà làm chút việc đi. "

Tát vào mặt! Thế này chẳng những tát vào mặt Hạng Thành, ngay cả một đám lãnh đạo thành phố Bắc Cảng cũng đều bị đánh, Hạng Thành có chút bực mình nhìn Cung Hoàn Sơn, Cung Hoàn Sơn so với y còn cáu hơn, mình rõ ràng đã dặn dò, bảo Trương Dương phải hoan nghênh nhiệt liệt và long trọng cơ mà, thằng ôn này sao lại làm ngược lại? Cung Hoàn Sơn bỗng nhiên ý thức được mình đã phạm vào một sai lầm, từ khi Trương Dương tới Tân Hải, thằng cha này không ngừng đối nghịch với bọn họ, lãnh đạo bảo hắn đi về phía đông thì thằng cha này tám phần sẽ đi vè phía tây, mình sao lại quên được nhỉ? Vừa rồi nếu bảo hắn làm càng đơn giản càng tốt, thằng cha này có thể sẽ gióng trống khua chiêng bày ra tư thế nghênh đón, nhưng hiện tại hối hận cũng đã muộn.

Trương Dương dẫn các vị lãnh đạo đi thăm một vòng quanh trung tâm chính, cuối cùng đến phòng họp số một ngồi. Lúc này mới có thời gian chào hỏi các vị lãnh đạo, Trương đại quan nhân tới trước mặt Trần Cương, ý vị thâm trường cười cười với y, Trần Cương cũng cười bồi, chuyện này nếu không phải mình thông gió báo tin cho hắn, Trương Dương há lại có thể chơi đẹp như vậy? Trương đại quan nhân dần dần cảm nhận được tác dụng nổi bật của đảng viên ngầm trong công tác cách mạng, chỉ cần vận dụng thích đáng, con cờ này sẽ trở thành sát chiêu của hắn!

Chu Hưng Dân là một bài phát biểu ngắn gọn, y mỉm cười nói: "Tôi lần này tới đây là tham gia hoạt động lễ mừng bỏ huyện lập thành phố của Tân Hải, tôi hy vọng mọi người hiểu rõ chủ đề, chủ đề là bỏ huyện lập thành phố, nhân vật chính là cán bộ lãnh đạo của thành phố Tân Hải chúng ta, chúng tôi tới đây là để ủng hộ, tuy rằng là khách quý, nhưng chúng ta phải nhớ kỹ, trăm ngàn lần không thể được để khách lấn chủ!"

Tất cả mọi người bật cười, Hạng Thành cười rất miễn cưỡng, Chu Hưng Dân lúc này biểu hiện ra vẻ hài hước khác một trời một vực với lúc vừa rồi mặt lạnh đối mặt với mình, từ trên ý nghĩa nào đó càng chứng minh Chu Hưng Dân có thể có thành kiến với mình.

Chu Hưng Dân nói: "Nói đến Tân Hải, tôi cũng là lần đầu tiên đến đây, ấn tượng mà Tân Hải mang tới cho tôi.. " Nói tới đây y tạm dừng một chút, quang sang nói với Trương Dương: "Tiểu Trương, tôi có thể nói thật không?"

*****

Trương Dương cười nói: "Cầu còn không được!"

Mọi người lại cùng cười.

Chu Hưng Dân nói: "Vậy tôi sẽ nói thật, Tân Hải so với dự tưởng của tôi thì còn kém hơn, nhìn ra được Tân Hải có thể thành công bỏ huyện lập thành phố, đám cán bộ các anh đã phải trả giá và cố gắng rất lớn, tôi cũng nhìn thấy biến hóa, từ sau khi tiến vào nội thành Tân Hải, cả đường đang làm xây dựng, tôi nhìn thấy công trình xanh hoá ở đường lớn của các anh, tôi cũng nhìn thấy hệ thống chiếu sáng thành thị mới lắp, nhìn ra được Trương Dương sau khi thượng nhiệm đã làm không ít chuyện cho Tân Hải, điểm này đáng khen ngợi. "

Chu Hưng Dân uống ngụm trà rồi lại nói: "Bộ mặt thành phố của Tân Hải về chỉnh thể thì cho tôi ấn tượng có vẻ lạc hậu, nếu nói đến điểm sáng lớn nhất trước mắt, hẳn là tòa trung tâm làm công hành chính này, tôi xin khái quát bằng một câu, Tân Hải các anh là trình độ xây dựng thị chính hạng ba, tiêu chuẩn hoàn cảnh làm công nhất lưu, cũng chính là nói phòng hội nghị này của các anh còn to hơn cả phòng hội nghị chính phủ tỉnh, tôi thật lòng hy vọng, trình độ quản lý của cán bộ Tân Hải các anh cũng có thể xứng với trình độ hoàn cảnh làm việc. "

Hiện trường vang lên một tràng tiếng vỗ tay, người vỗ tay đều là cán bộ phía Bắc Cảng, Hạng Thành không vỗ tay, không vỗ tay rõ ràng là muốn tát vào mặt Trương Dương, Hạng Thành chính ra không đáng ở trước mặt tỉnh trưởng biểu lộ ra lòng dạ hẹp hòi như vậy.

Trương đại quan nhân nhìn thấy Cung Hoàn Sơn vỗ tay dầu tiên, trong lòng mắng thầm: "Con mẹ mày nhé Cung Hoàn Sơn, mày định lừa tao có phải hay không? Món nợ vừa rồi bảo tao hoan nghênh nhiệt liệt long trọng đó tao còn chưa tính sổ với mày đâu!" Ánh mắt của Cung Hoàn Sơn chạm nhau với Trương Dương, ít nhiều lộ ra có chút chột dạ, dụng tâm hôm nay muốn hãm hại Trương Dương có chút rất rõ ràng.

Chu Hưng Dân nói: "chúng tôi hôm nay trước hết nói đến đây tôi, phải tìm hiểu kỹ hơi mới có có quyền lên tiếng, tôi muốn dùng thời gian một ngày này để khảo sát tòa thành thị mới phát triển Tân Hải này một chút, khảo sát khu bảo lưu thuế nhập khẩu đầu tiên của Bình Hải chúng ta một chút, tôi sẽ cố gắng tìm ra sai lầm của các anh. "

Sau hội nghị ngắn ngủi, Trương Dương an bài cho mọi người nghỉ ngơi, hắn tự mình dẫn Chu Hưng Dân tới hải dương hoa viên, Hạng Thành cũng cùng đi, Trương Dương tìm cơ hội nói với Hạng Thành: "Bí thư Hạng, chỗ ở của ngài ở Tân Hải cũng đã được an bài tốt rồi. "

Hạng Thành gật đầu, nói khẽ: "Tôi buổi tối sẽ trở về, còn có chuyện phải xử lý, sáng mai sẽ tới. " Ý tứ của Hạng Thành rất rõ ràng, không cần Trương Dương an bài chỗ ở.

Tiến vào hải dương hoa viên, nơi này để nghênh đón các lãnh đạo đã đặc biệt chuẩn bị một phen, hai bên đường trồng đầy hoa, Trình Diễm Đông đặc biệt an bài hai mươi đặc cảnh trực trong ngoài hải dương hoa viên, vấn đề an toàn trọng yếu nhất trọng yếu nhất, trong điểm này Trương Dương tuyệt đối không hàm hồ.

Tới trước biệt thự mà Chu Hưng Dân ngủ lại, Trương Dương đi trước mở cửa cho y, Chu Hưng Dân bước xuống, nhìn nhìn chung quanh rồi nói: "Hoàn cảnh không tồi!"

Trương Dương nói: "Nơi này trước đây là viện gia thuộc huyện ủy, có không ít phòng, tôi bảo người sửa sang lại chút, cung cấp cho các học giả chuyên gia tới giúp Tân Hải xây dựng ở. "

Chu Hưng Dân gật đầu, thư ký trưởng tỉnh ủy Diêm Quốc Đào ở trong một căn biệt thự cạnh của y, Chu Hưng Dân bảo Hạng Thành dẫn y tới, rõ ràng là muốn tách Hạng Thành ra, y có chuyện muốn nói riêng với Trương Dương.

Vào biệt thự, Trương Dương dẫn Chu Hưng Dân đi thăm một vòng ở bên trong, hai người tới ban công ngắm cảnh của lầu hai, đứng trên ban công, vừa hay có thể nhìn thấy cảnh biển ở phía trước. Chu Hưng Dân ta vịn vào dựa vào lan can: "Trương Dương à Trương Dương, đại viện huyện ủy của các anh tuyệt đối đạt đến tiêu chuẩn cấp năm sao. "

Trương Dương nói: "Tỉnh trưởng Chu, tôi biết ngài muốn nói gì, thật ra tôi lúc vừa tới cũng không quen nhìn nơi này, nhưng nếu đã xây rồi, tôi không thể nào bảo người ta hủy đi được, xây lại cũng lãng phí không ít, cho nên tôi chỉ có thể nghĩ biện pháp sử dụng nơi này, hiện tại tôi mời tới không ít chuyên gia học giả, khẳng định phải cung cấp cho người ta một hoàn cảnh sinh hoạt tốt, tôi đã tự nhượng ra nơi ở của mình, hiện tại các cán bộ khác thấy tôi làm vậy, họ cũng không ở, đã có mấy người tới tìm tôi, chủ động yêu cầu nhượng lại biệt thự của mình, tôi đã xin cố vấn của chuyên gia, nơi này về sau có thể xây dựng thành một làng du lịch cao cấp, ngài yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không lấy việc công làm việc tư, đem một nơi có hoàn cảnh tốt như vậy thành đất phần trăm, là vườn sau của mình, tôi mang ra để toàn xã hội cùng hưởng tài nguyên tốt như vậy. "

Chu Hưng Dân cười nói: "Tôi nói gì anh đâu à anh đã vội vã tách mình ra như vậy?"

Trương Dương nói: "Không phải tách mình, tôi thật lòng mà trình hiện ra một mặt tốt nhất của Tân Hải cho các lãnh đạo thấy, người còn sống nhờ hơi, cây sống nhờ vỏ, ai mà không cần mặt mũi? Nhưng điều kiện cơ bản của Tân Hải đều bày ra đó, không phải ngày một ngày hai là có thể thay đổi, tôi cho dù muốn tạo cảnh thái bình giả tạo, nhưng hiện ở trong tay ngay cả phấn cũng không có, cho nên chỉ có thể mang diện mục vốn có cho lãnh đạo nhìn. "

Chu Hưng Dân nói: "Như vậy mới tốt, tôi ghét nhất bị người khác lừa gạt. "

Trương Dương nói: "Tỉnh trưởng Chu, tôi có chuyện muốn xin chỉ thị của ngài!"

Chu Hưng Dân gật đầu nói: "Nói đi!"

Trương Dương nói: "Tôi định ngày mai làm lễ đặt móng khởi công xây dựng khu bảo lưu thuế nhập khẩu, ngài thấy... "

Chu Hưng Dân nhìn Trương Dương một cái, tay vỗ mạnh lên lan can.

Trương đại quan nhân giật mình, Chu Hưng Dân chỉ vào mũi hắn, nói: "Thằng nhóc cậu cho rằng tình huống của góc Thương Gia tôi không biết gì ư? Muốn lừa gạt kéo tôi vào à?"

Trương Dương nói: "Tôi không có ý đó, tôi chỉ là xin chỉ thị của ngài thôi! Nếu ngài thấy được thì tôi cám ơn anh, còn nếu ngài thấy không được thì tôi cũng không dám miễn cưỡng. "

Chu Hưng Dân nói: "Anh đã để lộ với tôi rồi, tôi tham gia hay không có phải là lễ đặt móng của anh vẫn tiến hành đúng hạn hay không?"

Trương Dương cười cười không nói gì.

Chu Hưng Dân nói: "Tôi khẳng định nhiệt tình công tác của anh, nhưng không thể khẳng định thái độ công tác của anh, làm việc phải chú trọng kỹ xảo, gặp vấn đề tận lực hiệp thương giải quyết. Mọi người đều là đồng chí, sao cứ phải binh qua gặp nhau, anh thấy hay lắm à?"

Trương Dương nói: "Tỉnh trưởng Chu, tôi cũng không muốn đấu với cùng người ta, nhưng rất nhiều chuyện không phải do tôi. "

Chu Hưng Dân nói: "Anh nhìn đi, đạo lý luôn ở chỗ anh, anh có lúc nào là sai chưa?"

Trương Dương giảo hoạt cười nói: "Chuyện lần này thì tôi đúng!"

Chu Hưng Dân nói: "Điển luận gần đây là anh tạo ra đúng không? Cái gì mà quan hệ của ô nhiễm công nghiệp và hoàn cảnh, ô nhiễm công nghiệp là tồn tại, nhưng anh cũng đừng có nói ngoa, tập đoàn Thái Hồng là đầu ngành sản xuất sắt thép trong nước, lúc trước bí thư Tống bỏ rất nhiều công mới dẫn được người ta tới Bình Hải, Thái Hồng đừng nói là có ý nghĩa rất lớn đối với sự phát triển công nghiệp của Bắc Cảng mà còn là đối với cả Bình Hải, anh không đồng ý với ý kiến về việc chọn chỗ xây nhà máy của Thái Hồng thì được, nhưng không được lợi dụng dư luận để kích động tình tự đối địch của người dân, khuyếch đại vô hạn khuyết điểm của Thái Hồng mà xem nhẹ ưu thế mà bản thân Thái Hồng có thể mang tới cho Bắc Cảng, một người lãnh đạo thành thục tuyệt đối sẽ không làm giống như anh. "

Biểu hiện của Trương Dương ở trước mặt Chu Hưng Dân có thể nói là rất khiêm tốn: "Tỉnh trưởng Chu, tôi biết phương pháp xử lý của mình có thể có chút không thỏa đáng, tôi cũng có chỗ khó xử của tôi, tôi vốn là muốn hiệp thương giải quyết, nhưng ban lãnh đạo Bắc Cảng không ủng hộ tôi, bọn họ coi Thái Hồng như thần tài, sợ người ta chạy mất, nhà máy sắt thép Thái Hồng là hạng mục không tồi thì tôi thừa nhận, nhưng khu bảo lưu thuế nhập khẩu của chúng tôi cũng là trọng điểm của quốc gia, là khu bảo lưu thuế nhập khẩu đầu tiên của Bình Hải? Chẳng lẽ chúng tôi không đáng để nuôi dưỡng ư? Phải thành thành thật thật nhường đường cho bọn họ ư? chúng tôi mất nhiều thời giờ và tiền tài như vậy, bỏ bao tâm huyết mới làm ra được quy hoạch, nhưng cứ vậy phải bởi vì bọn họ mà thay đổi ư?"

Chu Hưng Dân nói: "Đưa quy hoạch cho tôi xem!"

Trương Dương nói: "Đã chuẩn bị tốt rồi, mở máy tính trong thư phòng của ngài là có thể thấy. "

Chu Hưng Dân cười nói: "Thằng ôn anh quả nhiên không đánh trận không nắm chắc, tất cả đã chuẩn bị tốt rồi!"

Trương Dương nói: "Không phải chỉ cho riêng ngài, ở chỗ thư ký Diêm cũng có!"

Chu Hưng Dân lắc đầu, y cười nói: "Khách quý quan trọng mà anh mời gồm cả ai? Đưa bản danh sách cho tôi. "

Trương Dương nói: "Đã đặt trên bàn làm việc của ngài rồi. "

Chu Hưng Dân Chu Hưng Dân nói: "Nghĩ cũng chu đáo thật. " Y đi vào thư phòng, Trương Dương cũng theo tôi đi vào.

Chu Hưng Dân cầm danh sách khách quý lần này, lập tức tìm được tên của Cố Doãn Tri, y kinh hỉ nói: "Bí thư Cố cũng tới ư?"

Trương Dương cười nói: "Ở tầng bẩy đối diện ngài. "

Chu Hưng Dân nói: "Đi, dẫn tôi đi thăm anh ta!"

Trương Dương dẫn đường cho Chu Hưng Dân đi đến cửa thì gặp Diêm Quốc Đào và Hạng Thành, Chu Hưng Dân nói: "Lão Diêm, bí thư Cố cũng tới, cùng tôi đi chào nào. "

Diêm Quốc Đào nói: "Tôi cũng phải đi thăm lãnh đạo cũ. "

Cố Doãn Tri tuy rằng đã về hưu, nhưng trong lòng đám quan viên Bình Hải này thì là đức cao vọng trọng, bất kể là xuất phát từ sự tôn trọng đối với lãnh đạo tiền nhiệm hay là kính trọng đối với bản thân y, bọn họ đều nên đi chào hỏi.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1276)