Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1052

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1052: Mở lỗ hổng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bí thư Ủy ban kỷ luật Bắc Cảng Trần Cương vội vàng tới văn phòng của bí thư thị ủy Hạng Thành, sau khi y biết tổ công tác của Ủy ban kỷ luật tỉnh mang phó bí thư thị ủy Tưởng Hồng Cương đi, ngay lập tức đến tìm Hạng Thành. Hạng Thành cũng đã biết tin tức này, tuy rằng y vô cùng chán ghét Tưởng Hồng Cương, nhưng sau khi biết Tưởng Hồng Cương đột nhiên bị song quy thì cũng không có cảm giác vui sướng khi người gặp họa, Hạng Thành cho rằng cả sự kiện thật sự quá mức kỳ quái. Hai huynh đệ Đinh Cao Sơn vừa mới bị giết thì ngay sau đó liền phát sinh một chuyện Tưởng Hồng Cương bị song quy, phản ứng của tỉnh lý thật sự quá nhanh. Hơn nữa tỉnh trưởng Chu Hưng Dân gọi điện thoại nói với y là sẽ phái tới tổ chuyên án, nhưng người tới lại là tổ điều tra của Ủy ban kỷ luật, vừa đến đã bắt Tưởng Hồng Cương đi.

Trần Cương nói: "Bí thư Hạng, lần này tổ công tác của Ủy ban kỷ luật do phó bí thư Lưu của Ủy ban kỷ luật tự mình dẫn đội. " Nội tâm Trần Cương vô cùng kích động, không làm việc đuối lý nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa, việc đuối lý mà Trần Cương từng làm thực sự là quá nhiều, cho nên người của Ủy ban kỷ luật tỉnh vừa tới hắn lập tức sợ hết hồn, sợ sẽ có liên quan tới mình.

Hạng Thành nói: "Trước đó anh không nghe được một chút tin tức nào ư?"

Trần Cương nói: "Ủy ban kỷ luật Tỉnh căn bản không để lộ ra bất kỳ tin tức gì, sau khi bọn họ đưa Tưởng Hồng Cương đi tôi mới biết, hiện tại bọn họ ở HInh Hương viên. "

Hạng Thành nói: "Phối hợp với công tác của lãnh đạo Ủy ban kỷ luật tỉnh!"

Trần Cương nói khẽ: "Bí thư Hạng, tỉnh lý có phải sắp có đại động tác gì hay không?"

Hạng Thành có chút không kiên nhẫn nhìn hắn một cái: "Cứ làm tốt công tác bản chức của anh đi, bộ môn thượng cấp có chỗ nào cần phối hợp thì chúng ta tận lực phối hợp, không cần phải lo chuyện bên ngoài phạm vi chức quyền của mình. "

Trần Cương bị Hạng Thành mắng cho một trận thì mặt đỏ bừng, y là lo sợ trong lòng, còn Hạng Thành thì tâm tình không tốt, trong khoảng thời gian này chẳng ai dễ thở cả, nhưng so với Tưởng Hồng Cương đã bị song quy thì bọn họ không nghi ngờ gì nữa may mắn hơn nhiều. Trong lòng Hạng Thành thầm: "Cấp trên rốt cuộc muốn làm gì đây? Đinh Cao Sơn vừa mới chết bọn họ đã đánh đòn cảnh cáo Tưởng Hồng Cương rồi, bọn họ rốt cuộc có mục đích gì?"

Chu Hưng Dân tuy rằng tới Bình Hải không lâu, nhưng có ấn tượng vô cùng không tốt với Bắc Cảng, hành động nghiêm đả oanh oanh liệt liệt của Bắc Cảng lại giống như trình quyết tâm thư cho tỉnh lý, đáng tiếc không chờ bọn họ biểu diễn xong thì xảy ra vụ án huynh đệ Đinh gia bị giết, chuyện này vốn không kinh động tới tỉnh lý, nhưng, cơ hồ đồng thời vào lúc huynh đệ Đinh gia bị giết thì một bản tài liệu tố cáo phó bí thư thị ủy Tưởng Hồng Cương tồn tại vấn đề kinh tế trọng đại được đưa đến bàn làm việc của Chu Hưng Dân.

Chu Hưng Dân xem xong tài liệu thì chuyển cho Ủy ban kỷ luật, cũng báo cáo tình huống với bí thư tỉnh ủy Tống Hoài Minh. Bởi vì tài liệu vô cùng xác thực, Tống Hoài Minh lập tức phê chỉ thị phái ra tổ công tác của Ủy ban kỷ luật, áp dụng biện pháp với Tưởng Hồng Cương.

Tưởng Hồng Cương lần trước tới Đông Giang, không hề lưu lại ấn tượng tốt cho lãnh đạo tỉnh, ngược lại khiến giá trị của hắn trực tiếp hạ xuống dưới mức tiêu chuẩn. Tống Hoài Minh không thích cán bộ đầu nhập quá nhiều vào đấu tranh chính trị, y kỳ vọng nhìn thấy một người biết làm việc, một đám cấp trên biết dồn tinh lực và lòng nhiệt tình vào sự nghiệp xây dựng quốc gia, tuy rằng y minh bạch bên trong quan trường, đấu tranh chính trị là khó tránh khỏi, nhưng y kỳ vọng loại đấu tranh này càng ít càng tốt, ít nhất cũng phải phân rõ chủ yếu và thứ yế, đấu tranh chính trị chỉ có thể là bữa ăn đệm, không thể coi là bữa chính, nếu như những quan viên này chỉ lo đấu tranh mà xem nhẹ chức trách chủ yếu của bọn họ thì hiển nhiên bọn họ là không hợp cách.

Sau khi Nhận được tin tức Tưởng Hồng Cương bị song quy, Chu Hưng Dân tới văn phòng của Tống Hoài Minh, y biết song quy Tưởng Hồng Cương nhất định là quyết định của Tống Hoài Minh, đến loại vị trí này của bọn họ, nhìn chuyện không thể chỉ nhìn mặt ngoài, Tống Hoài Minh quyết định song quy Tưởng Hồng Cương cũng không phải là tính toán nhất thời, y nhất định có suy nghĩ cụ thể, đây là quyết định mà Tống Hoài Minh làm ra sau khi thâm tư thục lự.

Tống Hoài Minh nhìn thấy Chu Hưng Dân tới thì mỉm cười nói: "Hưng Dân, tôi đang muốn tìm anh!"

Chu Hưng Dân nói: "Bí thư Tống, tôi tới là muốn hỏi một chút về chuyện của Bắc Cảng. " Ở trước mặt Tống Hoài Minh không cần thiết phải vòng vo, với đầu óc tỉnh táo của Tống Hoài Minh, cho dù anh vòng vo đến mấy thì y cũng sẽ nhìn thấu được ý đồ của anh, cho nên Chu Hưng Dân theo thói quen dùng phương thức vào thẳng vấn đề này để nói chuyện với Tống Hoài Minh.

Tống Hoài Minh cười nói: "Tôi cũng là vì chuyện này. "

Sau khi Chu Hưng Dân ngồi xuống thì nói: "Nghe nói Tưởng Hồng Cương đã bị tổ công tác của Ủy ban kỷ luật song quy?"

Tống Hoài Minh nói: "bản tài liệu tố cáo mà anh nhận được đó vô cùng tỉ mỉ xác thực, trong đó cung cấp rất nhiều chứng cớ đã được kiểm chứng, cá nhân Tưởng Hồng Cương khẳng định tồn tại vấn đề kinh tế, đối đãi với loại cán bộ không xứng chức này, chúng ta phải xử lý nghiêm túc, không thể nương tay. "

Chu Hưng Dân gật đầu đầy đồng tình, sau đó hỏi: "Bí thư Tống, Tưởng Hồng Cương là phó bí thư thị ủy Bắc Cảng thị ủy Bắc Cảng, hắn bị song quy thì ban lãnh đạo sẽ xuất hiện chỗ trống. "

Tống Hoài Minh nói: "Tôi cũng đang muốn thảo luận vấn đề này với anh, Tưởng Hồng Cương tuy rằng tồn tại vấn đề nhưng hắn cũng có câu nói không sai, Bắc Cảng cần pháp trị, tình trạng hỗn loạn trước mắt thật ra có quan hệ trực tiếp với năng lực quản lý của ban lãnh đạo. "

Chu Hưng Dân cười cười, thật ra trước khi tới gặp Tống Hoài Minh y cũng đã đoán được động cơ của Tống Hoài Minh, Tống Hoài Minh sở dĩ xuống tay với Tưởng Hồng Cương, không phải bởi vì Tưởng Hồng Cương tội ác tày trời mà là trong lòng Tống Hoài Minh sớm đã có bất mãn, y không chỉ bất mãn với một mình Tưởng Hồng Cương, y là bất mãn với toàn bộ ban lãnh đạo Bắc Cảng, Tưởng Hồng Cương chỉ là bất hạnh trở thành bia ngắm được y chiếu cố đầu tiên mà thôi.

Sau khi Tưởng Hồng Cương bị song quy thế tất sẽ lưu lại một một chỗ trống quyền lực, mà tỉnh lý phái quan viên khác tới cũng sẽ thành chuyện đương nhiên, Chu Hưng Dân thầm cân nhắc, Tống Hoài Minh nếu bắt Tưởng Hồng Cương thì chứng tỏ trong lòng y đã có nhân tuyển thích hợp, mà người này mười phần có chín sẽ là bí thư thị ủy tương lai của Bắc Cảng. Chu Hưng Dân nói: "Bí thư Tống cảm thấy phái người nào tới Bắc Cảng tiếp nhận vị trí của Tưởng Hồng Cương thì thích hợp?"

Tống Hoài Minh mỉm cười nói: "Anh có nhân tuyển thích hợp nào không?"

Chu Hưng Dân cho dù là có nhân tuyển thích hợp thì hiện tại cũng không cần phải nói ra nữa, y cười nói: "Tôi đến Bình Hải chưa lâu, không hiểu tình huống của cán bộ Bình Hải bằng bí thư Tống, hay là ngài nói đi, tôi có thể hỗ trợ tham khảo một chút. "

Tống Hoài Minh nói: "Tôi cho rằng phó thị trưởng thường vụ Nam Tích Cung Kì Vĩ là nhân tuyển không tồi. "

Chu Hưng Dân nói: "Cung Kì Vĩ ư?" Y gật đầu nói: "Cung Kì Vĩ này quả thực rất không tồi, có can đảm, có quyết đoán, ở Nam Tích lại có kinh nghiệm chỉ huy xây dựng cảng Nước Sâu, Bắc Cảng là thành thị hải cảng lớn nhất Bình Hải, phải có người vô cùng quen thuộc với quản lý cảng tới thì mới nắm được công tác. "

Tống Hoài Minh nói: "Tác phong công tác của Cung Kì Vĩ vô cùng cứng rắn, khi Từ Quang Nhiên đảm nhiệm chức bí thư thị ủy, hắn không sợ cường quyền. Có gan khiêu chiến, Bắc Cảng cần một cán bộ cương trực công chính và tác phong lớn mật như vậy. " Tống Hoài Minh tạm dừng rồi lại nói: "Còn nữa, trước đây Trương Dương từng công tác dưới tay y. Hai người Bọn họ phối hợp nhất định sẽ không có vấn đề gì. "

Chu Hưng Dân bật cười: "Bí thư Tống, anh quả nhiên còn có chút tư tâm. " Những lời này không phải chỉ trích mà là nói đùa.

Tống Hoài Minh cũng cười: "Cung Kì Vĩ hiểu hắn. Hắn cũng rất tôn trọng Cung Kì Vĩ, đổi thành người khác thì chỉ sợ sẽ phiền toái hơn rất nhiều. "

Chu Hưng Dân cười cười gật đầu: "Tôi thấy chuyện này nên tiến hành nhanh, Hạng Thành này quản lý có vấn đề, Bắc Cảng có điều kiện địa lý tốt như vậy mà phát triển kinh tế lại lạc hậu nghiêm trọng, cái này có quan hệ trực tiếp tới năng lực lãnh đạo của y. " Chu Hưng Dân rất không có thiện cảm với Hạng Thành.

Tống Hoài Minh nói: "Lát nữa tôi sẽ nói một tiếng với lão Tiêu, để hắn xử lý nhanh chuyện này. "

Cung Kì Vĩ nhận được điện thoại của bộ trưởng tổ chức tỉnh Tiêu Nãi Vượng thì cảm thấy vô cùng đột nhiên, Tiêu Nãi Vượng trong điện thoại đã nói lại quyết định của lãnh đạo tỉnh, bảo Cung Kì Vĩ: "Đồng chí Kì Vĩ. Anh chuẩn bị nhanh chóng giao tiếp công tác trong tay đi, tranh thủ trong vòng một tuần phải tới Bắc Cảng báo danh, đúng rồi, trước khi tới Bắc Cảng thì tới tỉnh lý một chuyến, tôi và anh cùng đến. "

Ngữ khí của Tiêu Nãi Vượng căn bản không có ý tứ thương lượng với Cung Kì Vĩ, y đang tuyên bố quyết định.

*****

Cung Kì Vĩ minh bạch chuyện này tỉnh lý đã quyết định rồi, nói cách khác chuyện đã trở thành kết cục đã định, hắn cười nói: "Bộ trưởng Tiêu, có phải nhanh hay không. Công tác hiện tại mà tôi phải làm quá nhiều, không thể cứ vậy là đi được. "

Tiêu Nãi Vượng nói: "Không phải cho anh một tuần để xử lý sự vụ ư? Thời gian như vậy là đủ rồi, tôi nói với anh nhứ, bảo anh tới Bắc Cảng đảm nhiệm chức phó bí thư thị ủy là quyết định của hai người bí thư Tống và tỉnh trưởng Chu, đối với anh mà nói thì là một cơ hội hiếm có đấy. "

Cung Kì Vĩ nói: "Bí thư Lý biết chưa?"

Tiêu Nãi Vượng nói: "Giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho anh ta. "

Cung Kì Vĩ trò chuyện với Tiêu Nãi Vượng xong thì trực tiếp tới văn phòng của bí thư thị ủy Lý Trường Vũ, trong lúc này, Tiêu Nãi Vượng đã thông tri chuyện này với Lý Trường Vũ, thượng cấp điều động hạ cấp căn bản không cần trưng cầu ý kiến của Lý Trường Vũ, chuyện này cũng không phải là Tiêu Nãi Vượng quyết định, quyết định của Tống Hoài Minh ở trong tỉnh Bình Hải có quyền uy tuyệt đối.

Lý Trường Vũ nhận được cú điện thoại này thì trong lòng cực kỳ không tình nguyện, nhưng y cũng hiểu rõ chuyện này mình không thay đổi được, nói gì với Tiêu Nãi Vượng cũng vô dụng, buông điện thoại, y đang cân nhắc có phải nên trực tiếp tìm Tống Hoài Minh thương lượng một chút hay không, xem bí thư Tống có thể thu hồi mệnh lệnh đã ban ra không, dù sao Cung Kì Vĩ đối với y mà nói cũng là một cánh tay không thể thiếu được.

Nhìn thấy Cung Kì Vĩ tới trước mặt mình, Lý Trường Vũ thở dài nói: "Kì Vĩ, chuyện này sao đột nhiên như vậy?"

Cung Kì Vĩ nói: "Bí thư Lý, tôi cũng nhận được điện thoại của bộ trưởng Tiêu thì mới biết. "

Lý Trường Vũ không khỏi oán giận: "Bí thư Tống tốt xấu gì ngươi phải nói trước với tôi một tiếng chứ, trực tiếp hạ mệnh lệnh, ngay cả cơ hội hồi toàn cũng không cho tôi. "

Cung Kì Vĩ nói: "Xây dựng Cảng Nước Sâu đang ở vào thời điểm mấu chốt, tôi cũng không muốn đi, nhưng lệnh trên khó trái!"

Lý Trường Vũ mấp máy môi, y nói khẽ: "Phó bí thư Thị ủy Bắc Cảng Tưởng Hồng Cương bị bị song quy, vốn tôi còn tưởng rằng hắn và Cung Hoàn Sơn một trong hai người sẽ có hi vọng tiếp nhận vị trí của Hạng Thành, thật sự là kế hoạch không bằng biến hóa, người làm quan chúng ta, mạo hiểm cũng càng lúc càng lớn. "

Cung Kì Vĩ nói: "Mạo hiểu là tự mình tìm tới thôi, nghe nói Tưởng Hồng Cương bị tình nghi dính líu đến tham ô nhận hối lộ. "

Lý Trường Vũ nói: "Tôi vừa rồi sau khi nhận được điện thoại của bộ trưởng Tiêu, suy nghĩ đầu tiên chính là muốn tìm bí thư Tống nói chuyện, hy vọng anh ta có thể để anh ở lại, nhưng sau khi tôi cân nhắc kỹ lại thì lần này chỉ sợ không giữ được anh rồi. "

Cung Kì Vĩ cười khổ nói: "Chuyện Bí thư Tống đã định ra thì chỉ sợ không thay đổi được. "

Lý Trường Vũ nói: "Tôi không muốn để anh đi, anh đi rồi Nam Tích chúng ta sẽ thiếu đi một thị trưởng tốt, tôi thiếu đi một bang thủ tốt, nhưng nếu tôi không để anh đi thì sẽ làm ảnh hưởng tới tiền đồ của anh. "

Cung Kì Vĩ nói: "Tôi chỉ quan tâm tới công việc, không phải là làm chức vị. "

Lý Trường Vũ nói: "Tôi biết, cũng hiểu rõ tình cảm của anh đối với Nam Tích, nhưng lần này đối với anh là có lợi, bí thư Tống nếu tự mình điểm tướng anh, chứng tỏ đã có quyết định để anh làm bí thư thị ủy Bắc Cảng. "

Cung Kì Vĩ cười nói: "Tôi cũng không ngờ. "

Lý Trường Vũ nói: "Anh có ngờ hay không thì đây cũng là sự thực, bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng Thành còn có một năm nữa là về hưu rồi, trước khi Tưởng Hồng Cương bị song quy thì hắn cũng là một trong những người được đề cử làm bí thư thị ủy. "

Cung Kì Vĩ nói: "Còn có Cung Hoàn Sơn nữa, tôi cho dù tới Bắc Cảng thì cũng chỉ là chăm chỉ làm việc, tôi không muốn làm bí thư thị ủy gì cả. "

Lý Trường Vũ nói: "Bàn cờ Bắc Cảng đó chỉ sợ là khó đánh đấy. "

Cung Kì Vĩ nói: "Tôi nghe nói Hạng Thành rất chuyên quyền, hơn nữa hắn còn có chút bối cảnh. "

Lý Trường Vũ nói: "Bối cảnh của hắn chính là Tiết lão, nghe nói vào mười năm động loạn hắn đã cứu Tiết lão một mạng cho nên Tiết lão luôn đối đãi với hắn như ân nhân cứu mạng, hắn có thể đi tới nước này cũng có quan hệ trực tiếp tới sự chiếu cố của Tiết lão. Anh có nghe nói không, lúc trước khi tỉnh trưởng Chu tới Tân Hải thị sát, hắn xếp hàng hoan nghênh, tỉnh trưởng Chu ngay cả tới Bắc Cảng cũng không thèm, trực tiếp tới Tân Hải, khiến cho đám người Hạng Thành ngây ra đó, rất là khó coi. "

Cung Kì Vĩ nói: "Tỉnh trưởng Chu và hắn có phải từng có hiểu lầm gì hay không?"

Lý Trường Vũ cười nói: "Hiểu lầm ư? Tôi thấy chắc không phải, khả năng lớn nhất chính là vấn đề giữa Tiết gia và Chu gia, hiện tại Chu gia đang phát triển không ngừng trên chính đàn, mà Tiết gia lại là mặt trời sắp lặn, sau khi Tiết lão về hưu, sức ảnh hưởng của ông ta tất nhiên sẽ không bằng trước, Hạng Thành cũng bị một số ảnh hưởng, tôi thấy lãnh đạo đương nhiệm chưa chắc đã chiếu cố mặt mũi Tiết lão. "

Cung Kì Vĩ nói: "Việc này không liên can tới tôi, tôi tới Bắc Cảng cứ làm tốt công tác bản chức của mình là được rồi. "

Lý Trường Vũ nói: "Kì Vĩ, tôi thấy anh lần này tới Bắc Cảng thượng nhiệm, chắc là phải gánh trách nhiệm nặng nề. "

Cung Kì Vĩ khiêm tốn thỉnh giáo: "Bí thư Lý, xin mời anh chỉ điểm. "

Lý Trường Vũ nói: "Tôi hiện tại mới phát hiện, tỉnh lý đã muốn động tới từ lâu rồi, từ phái Trương Dương tới Tân Hải đảm nhiệm chức bí thư huyện ủy Tân Hải có thể cũng đã bắt đầu bố cục, thằng ôn Trương Dương này nổi tiếng là quỷ kiến sầu, hắn tới Tân Hải, đảm đương nhân vật tiên phong mở đường, thằng ôn này gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, trong khoảng thời gian này đã mạnh mẽ mở ra một mạng thiên địa thuộc về hắn ở Tân Hải, Hạng Thành tuy rằng căn cơ thâm hậu, trong đối mặt với thằng ôn này thì hắn cũng đành bất lực, chỉ có thể chấp nhận, hiện tại đại quyền của Tân Hải đã bị Trương Dương nắm giữ, nói cách khác quyền lực của Hạng Thành ở Bắc Cảng trong vô hình đã bị Trương Dương dát mỏng rồi. Hiện tại Tưởng Hồng Cương gặp chuyện không may, tỉnh lý phái anh tới là vì biết anh và Hạng Thành không thể đứng trên cùng một trận tuyến, anh ở Bắc Cảng cũng không có bất kỳ níu kéo về lợi ích gì, nếu nói tới quan hệ thì đó chính là Trương Dương, thằng ôn Trương Dương này không ngừng có mâu thuẫn với Hạng Thành, bọn họ khẳng định không phải là cùng một trận doanh. "

Cung Kì Vĩ nói: "Bí thư Lý, anh nghe phân tích như vậy, tỉnh lý phái tôi tới Bắc Cảng là để tranh quyền đoạt lợi với Hạng Thành rồi. "

Lý Trường Vũ bật cười: "Hạng Thành sớm muộn gì cũng phải giao ra quyền lực, muốn nói tới tranh quyền đoạt lợi thì phải là giữa anh và Cung Hoàn Sơn. Phái anh tới Bắc Cảng chỉ sợ người trong lòng khó chịu nhất phải kể tới Cung Hoàn Sơn. Hắn vẫn luôn chờ nhận chức của Hạng Thành, trước đây có Tưởng Hồng Cương tranh với hắn, hiện tại Tưởng Hồng Cương đã xảy ra chuyện, tỉnh lý phái anh tới, tôi thấy bí thư Tống hẳn là đã ngầm đồng ý để anh trở thành người nối nghiệp của Hạng Thành rồi. "

Cung Kì Vĩ thật ra cũng nghĩ tới điểm này, nhưng đúng như lời của Lý Trường Vũ, Bắc Cảng là một bàn cờ không dễ chơi. hắn lại không thích đấu tranh quyền lực, nhưng hắn tới Bắc Cảng khẳng định sẽ xúc phạm đến lợi ích của một bộ phận người, những người này tất nhiên sẽ coi hắn là kẻ địch, có thể đoán được sĩ đồ ở Bắc Cảng tất nhiên là khó khăn trùng trùng, mà Tống Hoài Minh phái hắn tới, hiển nhiên là ký thác rất nhiều hy vọng, hy vọng thông qua lần điều động nhân viên này triệt để thay đổi Bắc Cảng.

Bắc Cảng không ngừng đổ mưa, đối với Hạng Thành mà nói đây là một mùa mưa dài, tổ công tác của Ủy ban kỷ luật tỉnh tới Bắc Cảng đã được ba ngày, Hạng Thành cho rằng cần phải gặp Lưu Diễm Hồng một lần, y chủ động liên lạc với Lưu Diễm Hồng, nhưng Lưu Diễm Hồng lại lấy lý do công tác bận rộn để cự tuyệt y.

Lưu Diễm Hồng lần này đến Bắc Cảng trừ song quy Tưởng Hồng Cương ra thì không hề thấy cô ta có động tác gì lớn, Hạng Thành thật sự không biết Lưu Diễm Hồng đang bận làm gì? Thái độ của Lưu Diễm Hồng không khỏi khiến Hạng Thành nhớ tới Chu Hưng Dân, mình ở trong mắt đám lãnh đạo tỉnh hiển nhiên là không được chấp nhận, ở trong mắt họ, Hạng Thành gần đây thường xuyên bị xem thường.

Hạng Thành đã dự cảm được tỉnh lý sẽ có động tác với Bắc Cảng. Tưởng Hồng Cương bị song quy, vị trí phó bí thư thị ủy hiển nhiên bị trống, tỉnh lý sẽ phái tới một phó bí thư thị ủy mới, mà y cơ hồ có thể kết luận, phó bí thư thị ủy tân nhiệm này chính là người nối nghiệp mà tỉnh lý tuyển định, là người nối nghiệp mình, nghĩ đến chuyện này, tâm tình của Hạng Thành cực kỳ buồn bực, thân là bí thư thị ủy Bắc Cảng, hắn trong vấn đề chọn người nối nghiệp mình lại không có bất kỳ quyền lên tiếng gì, Hạng Thành càng lúc càng cảm thấy mình già rồi, có một số việc không thể vãn hồi, ý đồ muốn đưa Cung Hoàn Sơn lên, để kéo dài quyền lực và sức ảnh hưởng của mình xem ra đã trở thành bọt nước.

Hạng Thành cảm thấy có chút hối hận, nếu không phải y và Cung Hoàn Sơn xuống tay với Tưởng Hồng Cương quá mau, có lẽ Tưởng Hồng Cương sẽ không gặp chuyện không may, sự thật chứng minh, Tưởng Hồng Cương không đủ chỗ dựa, đánh bại Tưởng Hồng Cương khiến Tưởng Hồng Cương để lộ ra quá nhiều dấu vết, làm cho Tưởng Hồng Cương gặp phải vận mệnh bị song quy, nhưng Tưởng Hồng Cương ngã rồi, vị trí trống này chỉ sợ sẽ do một nhân vật càng khó chơi hơn nắm lấy, bất kể là y hay là Tưởng Hồng Cương đều không phải là kẻ chiến thắng, tỉnh lý có lẽ đã sớm trù hoạch rồi, bọn họ đang chờ đợi cơ hội như vậy. Thông qua cơ hội này để mở ra một lỗ hổng của Bắc Cảng hòng chui vào. Cuối cùng hoàn thành cải tạo toàn diện ban quản lý Bắc Cảng.

*****

Lưu Diễm Hồng thật ra không bận, cô ta lần này tới Bắc Cảng trừ song quy Tưởng Hồng Cương ra thì dành thời gian để du lịch, ngày Hạng Thành gọi điện thoại tới, Lưu Diễm Hồng đã tới Tân Hải, tới thị ủy Tân Hải găo bí thư thị ủy Trương Dương

Trương đại quan nhân thật ra hai ngày nay cũng rất muốn gặp mặt Lưu Diễm Hồng, hắn rất hiếu kỳ, chuyện Tưởng Hồng Cương bị song quy thật sự là quá đột nhiên, Trương đại quan nhân muốn từ chỗ của Lưu Diễm Hồng tìm hiểu một số tình huống.

Lưu Diễm Hồng chủ động đăng môn khiến Trương đại quan nhân mừng rỡ, hắn đứng dậy đón chào: "Thính trưởng Lưu, ngọn gió nào thổi ngài tới đây vậy. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Không chào đón tôi à?"

Trương Dương nói: "Hoan nghênh. Hoan nghênh. Nhiệt liệt hoan nghênh! Từ lúc tôi biết ngài tới Bắc Cảng, tôi đã rất muốn gặp mặt ngài, nhưng tôi nghe nói lần này chị đến có nhiệm vụ, nên không dám làm ảnh hưởng tới công tác của chị. Hơn nữa, chị từ xa đặc biệt đến song quy Tưởng Hồng Cương, vào những lúc như thế này, tôi tránh chị càng xa thì càng tốt. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Có ý gì hả? Tôi nghe sao mình giống ôn thần thế, nói móc tôi à? Có tin tôi song quy cậu không?"

Trương đại quan nhân cười nói: "Đừng mà, cho dù thật sự muốn song quy tôi thì cán bộ cấp ban huyện như tôi Ủy ban kỷ luật thành phố cũng đủ để ứng phó rồi, sao có thể để chị dùng dao mổ trâu chứ?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Tôi sao nghe thấy vẫn là cậu đang nói móc tôi nhỉ, Trương Dương, thằng nhóc cậu đối với tôi có phải có ý kiến gì hay không?"

Lưu Diễm Hồng ngồi xuống chỗ của Trương Dương, Trương đại quan nhân lại cảm thấy không được tự nhiên: "Chị, chị không thể đối xử bình đẳng với tôi một chút à, chúng ta ra ghế ngồi được không? Chị ngồi như vậy, tôi cảm thấy văn phòng này hình như thành của chị, cái đó... sao tôi cứ không thấy tự nhiên nhỉ?"

Lưu Diễm Hồng cười nói: "Thằng ôn cậu đúng là lắm chuyện, thành thành thật thật ngồi xuống cho tôi. "

Trương Dương ngồi xuống sô pha: "Chị thế này gọi là đuổi khách thành chủ đấy, bí thư Lưu, chị hôm nay tới tìm tôi là vì quan hệ cá nhân hay là vì chuyện công?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Quan hệ cá nhân, cậu đừng sợ, tôi không tìm cậu gây phiền toái đâu. "

Trương đại quan nhân nhếch môi cười: "Chỉ bằng vào biểu hiện gần đây của tôi, chị có muốn tìm tôi gây phiền toái cũng không được. "

"Tự tin quá nhỉ! Trương Dương, tôi nghe nói cậu và Tưởng Hồng Cương đi lại rất gần. "

Trương đại quan nhân thở dài: "Chị, chúng ta có thể không nói chuyện công việc không?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Cậu đã gọi tôi là chị, tôi quan tâm tới quan hệ xã hội của cậu thì không được sao? cậu đừng nghĩ nhiều, tôi không phải cố ý lừa cậu đâu. "

Trương Dương nói: "Không phải tôi đi lại thân thiết với Tưởng Hồng Cương mà là hắn chèo kéo tôi. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Hắn chèo kéo cậu có phải là muốn thông qua cậu giật dây bắc cầu hòng làm tốt quan hệ với bí thư Tống hay không?"

Trương đại quan nhân nói: "Chị, chị hiểu hết rồi thì đừng có hỏi nữa, quan hệ của tôi và Tưởng Hồng Cương nhìn thì có vẻ tốt thật, nhưng tuyệt đối không cấu kết làm việc xấu với hắn, đương nhiên, tôi cũng không thể làm chuyện bỏ đá xuống giếng, hiện tại người ta đã bị song quy rồi, chị làm việc công thì cứ làm, nhưng đừng hòng moi được tin tức gì từ chỗ tôi, tôi cũng không có gì để phản ánh với chị cả. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Lòng phòng bị nặng quá nhỉ, cậu biết nguyên nhân Tưởng Hồng Cương bị song quy là gì không?"

Trương đại quan nhân tuy rằng tò mò nhưng ngoài miệng thì lại nói: "Quan viên bị song quy không ngoài vấn đề kinh tế, vấn đề tác phong, thật ra bất kỳ nguyên nhân gì cũng đều không liên quan tới tôi. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Hắn có không ít tài sản không rõ ràng. "

Trương Dương nói: "Thì đó là vấn đề kinh tế, tra ra được bao nhiêu vấn đề?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Đồng chí của chúng tôi đã dựa theo quy định tương quan để tiến hành điều tra nhà của hắn, ở trong nhà hắn không phát hiện được chỗ nào khác thường, nhưng hắn có chuyện không giải thích được, con gái hắn ở nước Pháp học nghệ thuật, học phí hàng năm cũng phải tới năm vạn bảng Anh, chỉ bằng vào tiền lương của hai vợ chồng bọn họ thì không đủ sức. "

Trương Dương nói: "Người ta có thể đi mượn mà, cũng chưa chắc đã là tham ô. " Trương đại quan nhân quả nhiên không phải là người bỏ đá xuống giếng.

Lưu Diễm Hồng nói: "Hắn cũng nói như vậy, hắn nói học phí của con gái con gái đều là mượn của Đinh Cao Sơn, nhưng huynh đệ Đinh Cao Sơn và Đinh Cao Thăng đã chết rồi, hiện tại không ai cung cấp chứng cớ cho hắn, không thể chứng minh hắn vay tiền của Đinh Cao Sơn, hay là Đinh Cao Sơn hối lộ hắn. "

Trương Dương nói: "Chết vô đối chứng!"

Lưu Diễm Hồng nói: "Tưởng Hồng Cương một mực chắc chắn mình lúc trước đã viết giấy vay nợ, nhưng chúng tôi đã hỏi qua phía Đinh gia rồi, bọn họ căn bản là không biết giấy vay nợ gì cả. "

Trương Dương nói: "Chị, chuyện này tôi thấy có chút kỳ quái, Tưởng Hồng Cương và Đinh Cao Sơn là lão bạn học, cho dù Đinh Cao Sơn cho hắn vay tiền thì cũng không có gì là đáng ngạc nhiên, nếu Tưởng Hồng Cương thực sự viết giấy vay nợ thì như vậy các chị chẳng phải là đổ oan cho hắn rồi ư?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Quan viên quan viên nếu buông lỏng cảnh giác trong phương diện tiền tài thì tuyệt đối không phải là quan viên xứng chức. "

Trương Dương nói: "Tưởng Hồng Cương lần này có phải sẽ vào tù không?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Bất kể kết quả điều tra như thế nào thì sĩ đồ của Tưởng Hồng Cương ở Bắc Cảng cũng đã hết. "

Trương Dương nói: "Thế chẳng phải là vị trí phó bí thư thị ủy để trống ư?" Hai mắt của Thằng cha này đột nhiên sáng ngời.

Lưu Diễm Hồng từ trong ánh mắt của hắn hiểu được gì đó, bất giác cảm thấy hứng thú ý cười: "Trương Dương, cậu không phải là cảm thấy hứng thú với vị trí mà Tưởng Hồng Cương để lại chứ?"

Trương đại quan nhân nói: "Tôi vẫn còn có chút tự hiểu lấy mình, tôi căn bản không có hy vọng. Hơn nữa, hứng thú của tôi đối với quan trường càng lúc càng mờ nhạt, nhìn thấy càng nhiều thì lại càng cảm thấy không có ý nghĩa, tranh đi đấu lại có gì vui? Có thời gian và tinh lực thì không bằng làm chút chính sự đi. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Giác ngộ thực sự được đề cao, tôi để lộ cho cậu một tin tức nhé, biết tỉnh lý phái ai tới tiếp nhận vị trí của Tưởng Hồng Cương không?"

Không biết vì sao người đầu tiên mà Trương đại quan nhân nghĩ tới là Tần Thanh, nhưng hắn lập tức phủ định khả năng này, lúc trước hắn được điều đến Bắc Cảng từ Đông Giang, nguyên nhân là để tránh ti hiềm, tỉnh lý không muốn lời đồn hắn và Tần Thanh lòng thòng với nhau lại nổ ra.

Lưu Diễm Hồng nói: "Phó thị trưởng thường vụ Thành phố Nam Tích Cung Kì Vĩ!"

Trương đại quan nhân nghe thấy tên của Cung Kì Vĩ thì không khỏi bật cười: "Thị trưởng Cung! Thật tốt quá, hắn là thượng cấp cũ của tôi đấy. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Lần này là bí thư Tống tự mình chỉ định chọn người. "

Trương Dương nói: "Thị trưởng Cung tới đây vào lúc này thì có chút ý tứ nhận lệnh lúc nguy nan rồi, bí thư Tống có phải cố ý đẻ hắn tiếp nhiệm của Hạng Thành hay không?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Trương Dương, thật ra tỉnh lý rất bất mãn về sự phát triển của Bắc Cảng trong những năm này, lần này bí thư Tống và tỉnh trưởng Chu nhất trí với nhau, bọn họ xem ra đã hạ quyết tâm phải thay đổi bộ dạng của Bắc Cảng. "

Trương Dương nói: "Tôi là ở Tân Hải, chuyện của Bắc Cảng quá lớn, không tới lượt tôi quản. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Cái chết của huynh đệ Đinh gia tồn tại rất nhiều điểm đáng ngờ, hiện tại điều duy nhất được khẳng định là bọn họ chết vì mưu sát, Trương Dương, cậu có nhớ những lời lúc trước tôi đã nói với cậu hay không, ở Bắc Cảng tồn tại một mạng lưới buôn lậu cực lớn, huynh đệ Đinh gia rất có thể cũng làm sinh ý buôn lậu. "

Trương Dương nói: "Chuyện này chị nên giao cho cục sát cảnh đi điều tra. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Thật ra chuyện ở Bắc Cảng tồn tại tập đoàn buôn lậu sớm đã có người tố cáo rồi, tỉnh lý cũng đặc biệt phái ra tổ công tác tiến hành điều tra, nhưng vẫn không tra được bất kỳ chứng cớ hữu lực nào. Bắc Cảng có một tấm lưới bảo hộ vô hình, đã che đậy hết tất cả tội ác. Trương Dương, tôi nhờ cậu hỗ trợ tôi, tận lực tra ra chân tướng của chuyện này, phải biết rằng án kiện buôn lậu thường thường có quan hệ cực lớn tới sự hủ hóa và sự bao che dung túng của quan viên, chỉ cần chúng ta có thể tìm được sơ hở trong đó, như vậy những tội ác này mới bị lộ ra ngoài ánh sáng. "

Trương Dương nói: "Ngài lần này tới đây là làm công tác tư tưởng cho tôi à?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Trương Dương, cậu chẳng lẽ không minh bạch dụng ý chân chính mà tỉnh lý phái cậu đến Tân Hải ư? Bọn họ là muốn để cậu phong quan trước, khai thác ra cục diện mới ở Bắc Cảng, sự thật chứng minh cậu cũng không phụ sự hy vọng của họ, trong thời gian ngắn như vậy đã đoạt được quyền khống chế của Tân Hải từ trong tay Hạng Thành. "

Trương Dương cười nói: "Tân Hải vốn là của tôi, tôi là bí thư thị ủy Tân Hải, hắn là bí thư thị ủy Bắc Cảng, tôi cần phải đoạt ư?"

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)