Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1161

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1161: Yêu con thắm thiết
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Dưới sự truy hỏi của bà ta, Trương đại quan nhân chỉ có thể bảo trì trầm mặc.

La Tuệ Ninh nói: "Mẹ nếu có thể tra ra thân phận của cô ta, có một số việc muốn điều tra ra cũng không khó, cho tới nay mẹ luôn cảm thấy kỳ quái, Tần Manh Manh vì sao phải tự tay giết chết anh trai của mình? Cho dù Tần Hồng Giang không phải là cha ruột của cô ta, nhưng Tần gia cũng có ơn dưỡng dục đối với cô ta, theo lý thì vốn không nên như vậy. "

Trương Dương tim đập bịch bịch, La Tuệ Ninh quả nhiên trí tuệ, bà ta chắc đã nhìn thấu bí mật trong đó.

La Tuệ Ninh nói: "Hiện tại xem ra Tần Chấn Đông chết không oan, Tần Manh Manh có lý do giết hắn. "

Trương Dương nói: "Mẹ nuôi, có một số chuyện đã phát sinh, hay là đừng nhắc nữa, nói ra chỉ tổ thêm thương tâm. "

La Tuệ Ninh gật đầu: "Con yên tâm, có một số việc mẹ vĩnh viễn sẽ không nói với người khác, vả lại chuyện của Tần gia vốn không liên quan tới mẹ. "

Trương Dương minh bạch La Tuệ Ninh sẽ không để lộ ra chuyện này, thì mới yên lòng, hắn nói khẽ: "Con có chút lo lắng cho cô ta, ở lại trong nước đối với cô ta mà nói thì nguy hiểm rất lớn. "

" Trả thù cho cha là bổn phận của con cái, mẹ thấy con không thuyết phục được cô ta đâu, Trương Dương à, con giúp mẹ an bài một chút, mẹ muốn nói chuyện riêng với cô ta. "

Trương Dương có chút khó xử nhìn La Tuệ Ninh, La Tuệ Ninh nói: "Chuyện này rất quan trọng, con nhất định phải an bài giúp mẹ. " Lời nói của bà ta tràn ngập thành phần không thể trái phản kháng.

Trương Dương vốn cho rằng Tần Manh Manh sẽ không đi gặp La Tuệ Ninh, nhưng không ngờ cô ta lại đáp ứng, Trương Dương an bài cho hai người gặp mặt ở Hương Sơn biệt viện, nơi này là hẻo lánh, xung quanh u tĩnh, là nơi thích hợp cho tâm tình tâm sự.

Từ một khắc Tần Manh Manh vào cửa, ánh mắt của La Tuệ Ninh không rời khỏi mặt của cô ta, không thể không thừa nhận, Tần Manh Manh trước và sau khi phẫu thuật đều xinh đẹp, từ trên mặt của cô ta không nhìn ra bất kỳ dấu vết nhân tạo này, trên mặt cô ta thay đổi rất khéo, khiến cô ta cơ hồ biến thành một người khác, nhưng lại không tạo ra cho người ta bất kỳ vẻ mất tự nhiên nào, một người cho dù có thể thay đổi diện mạo, nhưng khí chất và phong độ thì không thể thay đổi, cho dù anh cố gắng che giấu thì vẫn sẽ lộ ra trong lúc lơ đãng.

Cái La Tuệ Ninh muốn bắt giữ chính là ánh mắt quen thuộc đó.

Tần Manh Manh đã hiểu rõ La Tuệ Ninh biết thân phận thực sự của mình, dưới cái nhìn chăm chú của La Tuệ Ninh, cô ta thoáng có chút bất an, có điều rất nhanh liền trấn định, nói khẽ: "Chào Văn phu nhân!"

La Tuệ Ninh gật đầu: "Biệt lai vô dạng!" Bốn chữ Vô cùng đơn giản nhưng bao hàm rất nhiều hàm nghĩa.

Trương đại quan nhân đưa Tần Manh Manh vào từ cửa sau rồi xoay người đi ra ngoài. Vào những lúc như thế này hắn cũng không thích hợp ở đây, để lại cho họ không gian riêng tư là lựa chọn tốt nhất.

La Tuệ Ninh mời Tần Manh Manh ngồi xuống, thời tiết có chút âm trầm, nhiệt độ không khí khá cao, cho dù ngồi ở trong sân cũng không thấy một ngọn gió nào, khiến cho trong lòng người ta có một loại cảm giác nặng nề. Tâm tình của Tần Manh Manh bởi vì thời tiết mà cũng cảm thấy áp lực hơn, cô ta thậm chí có chút hối hận vì đã đáp ứng gặp mặt La Tuệ Ninh, cô ta không biết nên bắt đầu đề tài giữa hai người như thế nào.

La Tuệ Ninh vẻ mặt ôn hòa và bình thản: "Tiểu Hoan có khỏe không?" Đi thẳng vào vấn đề, không có bất kỳ ý quanh co lòng vòng, chẳng khác nào nói trắng ra thân phận chân chính của Tần Manh Manh.

Tần Manh Manh theo bản năng cắn môi, La Tuệ Ninh chẳng khác nào nói với cô ta rằng ở trước mặt bà ta không cần thiết phải giấu diếm, thái độ của La Tuệ Ninh cực kỳ rõ ràng, tránh đi thủ tục thăm dò nhau, trực tiếp đi vào chủ đề, Tần Manh Manh là cô gái thông minh, nếu La Tuệ Ninh đã ngả bài thì mình cũng không cần thiết phải né tránh, cô ta gật đầu: "Rất tốt, không ai quấy rầy, cuộc sống vô cùng yên tĩnh. "

La Tuệ Ninh mỉm cười nói: "Mỗi đứa nhỏ đều nên có một thơ ấu vô ưu vô lự, mỗi một cha mẹ đều nên thủ hộ bên cạnh chúng. "

Tần Manh Manh nghe ra ẩn ý của La Tuệ Ninh, cô ta cười cười không nói gì.

La Tuệ Ninh nói: "Hà tiên sinh là lão bằng hữu nhiều năm của Văn gia của, tôi đại biểu cho cả nhà chúng tôi xin chia buồn với cô vì sự ra đi của anh ta. "

" Cám ơn!" Tần Manh Manh nói khẽ.

La Tuệ Ninh nhìn Tần Manh Manh, nhớ tới bộ dạng trước đây của cô ta, lại nghĩ tới Hà Trường An, rất nhanh tìm rất nhiều chỗ tương tự, nhiều năm như vậy, cô ta chưa từng nghĩ giữa Hà Trường An và Tần Manh Manh lại có quan hệ như vậy, thế sự khó lường, trên thế giới này quả thực có rất nhiều chuyện trùng hợp. La Tuệ Ninh nói: "Cô có biết tình cảnh của mình hay không?"

Tần Manh Manh gật đầu nói: "Biết!"

" Vậy sao cô còn trở về?"

Tần Manh Manh nói: "Tôi nên đòi lại công đạo cho phụ thân của tôi!"

La Tuệ Ninh nhẹ giọng thở dài: "Thù thì vĩnh viễn cũng không báo xong, nếu cha cô trên trời có linh thì sẽ không muốn cô đi báo thù, oan oan tương báo khi nào mới dứt, cừu hận của đời trước, cô có lẽ có thể hy sinh sinh mệnh của cô cũng không tiếc, nhưng nếu cô chết thì ai sẽ chiếu cố cho tiểu Hoan? Mà nó sẽ có một tuổi thơ như thế nào?"

Tần Manh Manh mắt đỏ lựng, lời nói của La Tuệ Ninh hiển nhiên đánh trúng chỗ yếu của cô ta, nhưng ánh mắt của Tần Manh Manh rất nhanh liền trở nên kiên định: "Tôi không qua được cửa này của mình. "

La Tuệ Ninh gật đầu nói: "Thật ra rất nhiều ân oán đều là vì không qua được cửa của mình, nguyên nhân căn bản vẫn là oán khí trong lòng đang quấy phá, tôi không phải muốn dạy cô nên làm như thế nào, tôi chỉ là xuất phát từ góc độ của một người mẹ, tôi muốn khuyên cô trước khi quyết định làm một chuyện gì thì nên nghĩ tới cảm thụ của tiểu Hoan một chút. "

Tần Manh Manh nói: "Ông ấy tuy rằng không cho tôi một thơ ấu hạnh phúc, nhưng ông ấy cho tôi sinh mệnh, nếu không gặp lai được ông ấy, tôi có lẽ đã chết từ lâu rồi, tiểu Hoan cũng sẽ không có hạnh phúc gì cả. " Cô ta ngẩng đầu, dũng cảm nhìn vào hai mắt của La Tuệ Ninh: "Văn phu nhân, tôi biết bà đang nghĩ gì, tôi có thể thẳng thắn nói với bà, bà lo xa quá rồi, tôi chưa bao giờ sinh ra bất kỳ tình cảm gì đối với Văn Hạo Nam, lúc trước cũng là qua người khác giới thiệu mà gặp mặt, tôi chưa bao giờ có ý với anh ta cả. "

Nghe thấy Tần Manh Manh nói như vậy, trong lòng La Tuệ Ninh không khỏi sinh ra một chút áy náy, bình tĩnh mà xem xét thì bà ta lần này hẹn Tần Manh Manh gặp mặt, điểm xuất phát không chỉ từ sự quan tâm đối với hậu nhân của lão bằng hữu Hà Trường An, còn có một nguyên nhân quan trọng hơn là vì con trai Văn Hạo Nam, bà ta hiểu rõ tình cảm của con trai đối với Tần Manh Manh, sợ sự xuất hiện của Tần Manh Manh sẽ khơi dậy tình cảm ẩn sâu trong đáy lòng con trai.

La Tuệ Ninh nói khẽ: "Tôi thừa nhận, tôi lần này hẹn gặp cô quả thực có tư tâm không nhỏ. "

*****

Tần Manh Manh nói: "Tôi minh bạch, bởi vì tôi cũng là một người mẹ, vì con trai, tôi có thể bất chấp mọi giá, cho nên bà làm bất kỳ chuyện gì tôi cũng sẽ không cảm thấy bất ngờ, tôi cũng có thể lý giải suy nghĩ của bà, bà yên tâm, tôi sẽ tránh gặp mặt Văn Hạo Nam. "

La Tuệ Ninh nhẹ giọng thở dài: "Có một số việc nhất định không thể trốn tránh, cô còn trẻ tuổi như vậy, khó khăn lắm mới rời khỏi được nơi này, khó khăn lắm mới có được cuộc sống hoàn toàn mới, vì sao lại phải về, cừu hận có thể thay đổi một người, cho dù cô có thể thành công báo thù, chờ sau khi cô hoàn thành tâm nguyện rồi, cô cũng sẽ phát hiện tất cả đều đã thay đổi, có lẽ sẽ phát hiện tất cả đều không đáng. "

Tần Manh Manh nói: "Đáng!"

" Nếu cô xảy ra chuyện thì sao?" La Tuệ Ninh đã là lần thứ hai hỏi vấn đề này.

Tần Manh Manh nói: "Anh Dương sẽ giúp tôi chiếu cố nó!" Những lời này được thốt ra ngay, không hề phải suy nghĩ lâu.

La Tuệ Ninh lại từ trong những lời này của cô ta cảm thấy được gì đó, bà ta nhìn vào hai mắt Tần Manh Manh rồi nói khẽ: "Cô thích Trương Dương!" Khi La Tuệ Ninh nói ra những lời này, nội tâm cảm thấy thoải mái, nhưng lập tức trong lòng lại căng ra, bà ta cũng không rõ vì sao lại sinh ra biến hóa tâm lý lớn như vậy, nói xong câu đó, bà ta thấy mặt Tần Manh Manh đỏ lên, La Tuệ Ninh từ biến hóa vẻ mặt của cô ta đã kết luận suy nghĩ này của mình. bà ta không hề cảm thấy bất ngờ, Trương Dương nhiều lần cứu Tần Manh Manh từ trong nước lửa, từ xưa mỹ nhân yêu anh hùng, tiểu tử giống như hắn vốn rất được nữ hài tử thích, Tần Manh Manh sinh ra lòng ái mộ đối với hắn cũng là bình thường.

Tần Manh Manh lại bởi vì những lời này của La Tuệ Ninh là tâm hoảng ý loạn một trận, ở sâu trong lòng của cô ta quả thực rất thích Trương Dương, nhưng cô ta biết Trương Dương đã có người yêu, mình cũng không phải thân trong sạch, chưa bao giờ sinh ra hy vọng xa vời khác, trong hiện thực, cô ta là con gái nuôi của Từ Lập Hoa, em gái nuôi của Trương Dương, sớm đã quyết định chôn sâu tình yêu đó dưới đáy lòng, trừ những điều đó ra thì không bao giờ nghĩ gì nữa. Cho tới nay cô ta che giấu rất tốt, có thể nói La Tuệ Ninh là người đầu tiên vạch trần chuyện này.

Tần Manh Manh lắc đầu: "Văn phu nhân hiểu lầm rồi, tôi vẫn luôn coi anh ta là anh ruột của tôi, tôi có thể sống đến bây giờ tất cả là nhờ có anh ta giúp, nếu không có anh Dương, tiểu Hoan chỉ sợ đã chết từ lâu rồi, nếu như vậy thì tôi cũng sẽ không sống một mình. "

La Tuệ Ninh nào có chịu tin, nhưng bà ta cũng không nỡ tiếp tục truy hỏi, trong lòng thầm than oan nghiệt, tiểu tử Trương Dương này lưu tình khắp nơi, khiến bao nữ hài tử ái mộ hắn, thật sự không biết về sau hắn định ứng đối với cục diện phức tạp như vậy nên như thế nào. bà ta lập tức lại nghĩ, chuyện tình cảm của người trẻ tuổi không cần bà ta hỏi đến, mọi người có tạo hóa của riêng mình. La Tuệ Ninh nói khẽ: "Cái chết của Cha cô có liên quan tới Tra Tấn Bắc ư?" Bởi vì ở hiện trường tiệc tối từ thiện tối hôm qua, La Tuệ Ninh chính mắt thấy Tần Manh Manh và Tra Tấn Bắc đấu nhau, cho nên mới hỏi như vậy, thật ra bà ta đã đoán được mấu chốt trong đó.

Tần Manh Manh nói: "Chuyện Không có chứng cứ tôi không thể nói lung tung. " Cô ta nhìn đồng hồ, đề xuất cáo từ: "Văn phu nhân, tôi lát nữa còn có việc làm ăn phải bàn. "

La Tuệ Ninh gật đầu nói: "Cô đi đi, những lời tôi nói với cô vừa rồi xin cô hãy cân nhắc cho kỹ. "

"Tôi sẽ!"

Tiễn bước Tần Manh Manh rồi, Trương Dương về bên cạnh La Tuệ Ninh, nhìn thấy ánh mắt của La Tuệ Ninh bao phủ vẻ lo lắng, thì thấp giọng hỏi: "Mẹ nuôi, nói thế nào rồi?"

La Tuệ Ninh nói: "Xem ra cô ta lần này sẽ không dễ dàng rời khỏi. "

Trương Dương thở dài nói: "Con cũng đau đầu bởi vì chuyện này dây, rất nhiều người đều biết thân phận của cô ta, nếu chuyện này truyền tới chỗ Tần gia, bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cho cô ta. "

La Tuệ Ninh nhìn Trương Dương rồi nói: "Hạo Nam cũng biết chuyện này ư?"

Thật ra La Tuệ Ninh đã sớm liệu đến được chuyện này, trên thế giới không có yêu vô cớ vô duyên, cũng không có hận vô duyên vô cớ, cừu hận của con trai đối với Trương Dương tuyệt không đơn giản như vậy. Người yêu quá sinh hận! Chuyện như vậy chẳng lạ lùng gì, nhưng không ngờ lại xuất hiện trong nhà của mình, có lẽ bà ta nên nói chuyện tử tế với con trai.

Trương Dương nói: "Mẹ nuôi, mẹ yên tâm, con sẽ bảo trì khắc chế. "

La Tuệ Ninh nói: "người mẹ lo lắng không phải là con, Hạo Nam nếu biết cô ta quay trở về trong nước, không biết sẽ có phản ứng như thế nào. "

Trương Dương nói: "Tình cảm của anh ta và tình cảm đã ổn định, theo lý thì chuyện này sẽ không tạo thành kích thích quá lớn đối với anh ta. "

La Tuệ Ninh nói: "Trương Dương, mẹ thủy chung cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy, Tra Tấn Bắc không phải kẻ ngốc, hắn là một thương nhân, hơn nữa gia thế phi phàm, loại chuyện bắt cóc giết người theo lý hắn sẽ không làm, cái chết của Hà Trường An quá mức rõ ràng, người khác sẽ dễ dàng nghĩ đến hắn. "

Trương Dương nói: "Con cũng cảm thấy hắn không thể ngốc như vậy, nếu chuyện của Hà Trường An không phải hắn, thì như vậy Tần Manh Manh chẳng phải là chọn sai mục tiêu báo thù ư?"

La Tuệ Ninh nói: "Bất kể như thế nào thì chuyện này con cũng phải làm rõ nhanh một chút, nếu có thể thuyết phục cô ta rời khỏi thì không còn gì tốt hơn, chúng ta nếu có thể nhìn thấu thân phận của cô ta thì người khác cũng có thể, Tần gia đối với cái chết của Tần Chấn Đông vẫn canh cánh trong lòng, nếu bọn họ biết chuyện này, mẹ thấy cô ta sẽ phiền toái. "

Tra Tấn Bắc và đại ca Tra Tấn Nam cùng nhau ngồi ở trong sân uống trà, đối với đại ca của mình, Tra Tấn Bắc trước giờ luôn rất bội phục, hắn vĩnh viễn không làm được tứ bình bát ổn như đại ca, với niên kỉ của đại ca đã có thể làm được tới vị trí trước mắt là rất khó, càng khó hơn là mỗi một phái đều vô cùng thưởng thức y.

Tra Tấn Nam nhấp ngụm trà, ngước mắt lên nhìn trời, hôm nay thời tiết không tốt lắm, nặng nề hình như sắp mưa, y nói khẽ: "Không khí kinh thành không được như xưa. "

Tra Tấn Bắc ừ một tiếng, trong đầu lại nghĩ đến những chuyện khác.

Ánh mắt của Tra Tấn Nam quan sát mặt em trai một chút rồi nói khẽ: "Cậu hình như có chút không yên lòng. "

Tra Tấn Bắc nói: "Có ư?"

Tra Tấn Nam cười nói: "Là huynh đệ Nhiều năm như vậy, cậu có tâm sự gì thì không thể qua được mắt tôi, tôi luôn cảm thấy cậu tới lúc nên nghỉ ngơi một chút rồi. "

Tra Tấn Bắc nói: "Em có phải làm gì đâu, cả ngày đều nghỉ ngơi mà. "

Tra Tấn Nam nói: "Cái gọi là nghỉ ngơi không phải chỉ trên thân thể, mà là ở chỗ này. " Y chỉ chỉ vào đầu mình.

Tra Tấn Bắc nói: "Anh nói như vậy, em thực sự cảm giác mình có chút mệt mỏi. "

" Nghe nói cậu ở trên tiệc tối từ thiện gặp chút phiền toái?"

Tra Tấn Bắc lắc đầu nói: "Không tính là phiền toái gì cả, chỉ bị một vãn bối đoạt mất phong đầu. "

Tra Tấn Nam nói: "Trường Giang sóng sau đè sóng trước, cậu cũng không còn trẻ tuổi nữa, tội gì phải tranh khí phách với đám hậu bối này, vì sao không cân nhắc lập một gia đình, Tra gia chúng ta đời này vẫn chưa có nam đinh. "

Tra Tấn Bắc bật cười ha ha: "Đại ca, không ngờ anh phong kiến như vậy, đã là thời đại nào rồi, nam nữ như nhau cả thôi, nếu anh thực sự để ý như vậy thì bảo chị dâu sinh thêm đứa nữa đi. "

*****

Tra Tấn Nam cũng cười: "Chị dâu cậu chỉ sợ là không sinh được nữa, tôi thấy cậu và Khưu Phượng Tiên rất môn đăng hộ đối. "

Tra Tấn Bắc nói: "Bọn em chỉ là quan hệ hợp tác, trên tình cảm không có bất kỳ dính dáng gì. Anh để ý như vậy thì dứt khoát bảo tiểu Vi tìm cho anh đứa con rể, về sau sinh con trai thì dùng họ Tra nhà ta. "

Nhắc tới con gái, Tra Tấn Nam không khỏi nhíu mày, thở dài nói: "Thật sự không biết nha đầu này nghĩ gì? Đứa nhỏ khác tới tuổi của nó ai cũng có đôi có cặp rồi, chỉ có mỗi nó vẫn cô đơn chiếc bóng, tôi thực sự không rõ, nó vì sao lại không vội nhỉ. "

Tra Tấn Bắc nói: "Có lẽ trong lòng nó đã có người rồi. "

Tra Tấn Nam nheo mắt lại nhìn hắn.

Tra Tấn Bắc ho khan một tiếng: "Em thấy nó và Trương Dương đi lại rất thân thiêt, cậu có điều. "

Tra Tấn Nam nói: "Tiểu tử đó không phải là con rể của Tống Hoài Minh ư?"

Tra Tấn Bắc nói: "Nghe nói gần đây đã chia tay với con gái của Tống Hoài Minh rồi. "

Tra Tấn Nam lắc đầu nói: "Tôi biết hắn, từng nghe nói một số chuyện về hắn, thằng ôn này trên tình cảm không đáng tin. "

Tra Tấn Bắc nói: "Suy nghĩ của Người trẻ tuổi chúng ta không nắm bắt được đâu, mà thật ra cho dù nắm bắt được thì bọn họ cũng chưa chắc đã chịu nghe chúng ta. "

Tra Tấn Nam nói: "Biết rõ chuyện không thể thì nhất định không thể để mặc phát triển được. "

Tra Tấn Bắc nói: "Vốn Giang Quang Á cũng là một tiểu tử rất tốt, đáng tiếc giữa hắn và Tra Vi lại không có kết quả. Đại ca, thật ra còn có một nhân tuyển, em họ Khưu Phượng Tiên - Khưu Khải Minh, tiểu tử đó là cao tài sinh của học viện nghệ thuậtNgưu Tân, lại là chưởng môn nhân tương lai của Vương Triều Kim Cương. "

Tra Tấn Nam nhíu mày: "Đứa nhỏ của nhà giàu chưa chắc đã đáng tin. "

Tra Tấn Bắc nói: "Đứa nhỏ đó em biết, phẩm tính không tồi. " Nhìn ra được Tra Tấn Bắc vô cùng nhiệt tâm đối với chuyện này, rất muốn tác hợp Tra Vi và Khưu Khải Minh.

Tra Tấn Nam đối với chuyện này thì không cảm thấy hứng thú lắm, lạnh lùng nói: "Chọn ai chủ yếu là ở nó, anh rất thoáng, xuất thân gia thế của đối phương thế nào không quan trọng, quan trọng là phải tốt với tiểu Vi. "

Di động của Tra Tấn Bắc lúc này đổ chuông, là Trương Dương gọi tới, không khỏi cười cười với Tra Tấn Nam, đúng là nhắc tới Tào Tháo là Tào Tháo đến, vừa rồi hai người còn nói về Trương Dương.

Trương Dương chỉ nói có việc tìm Tra Tấn Bắc bàn, Tra Tấn Bắc nói: "Thế này đi, anh tới nhà của đại ca tôi đi, tôi đang ở đây, buổi trưa chúng ta vừa hay cùng nhau ăn một bữa cơm. "

Trương Dương chấp nhận.

Tra Tấn Bắc buông điện thoại rồi nói với đại ca: "Trương Dương tìm em có việc, em bảo hắn trực tiếp tới đây. "

Tra Tấn Nam nói: "Tôi chỉ không có thời gian gặp, lát nữa còn phải đi họp. "

Tra Tấn Bắc nói: "không phải cố ý tránhchứ. "

Tra Tấn Nam cười nói: "Hắn cũng không phải là ôn thần, tôi sao phải tránh hắn?"

Khi Trương Dương tới Tra gia thì phát hiện chỉ có Tra Tấn Bắc ở nhà, Tra Tấn Bắc vẫn ngồi trong hoa viên, đã chuẩn bị một bộ trà cụ mới cho Trương Dương, nhìn thấy Trương Dương tiến vào, hắn cười cười vẫy vẫy tay: "Tới đây ngồi đi. "

Trương đại quan nhân cười nói: "Tra tổng thanh nhàn thế. "

Tra Tấn Bắc nói: "Tranh thủ lúc rảnh rỗi thôi, nếu suốt ngày bận rộn thì như vậy nhân sinh sẽ mất đi ý nghĩa. "

Trương đại quan nhân ngồi xuống đối diện Tra Tấn Bắc: "Nói chuyện với Tra tổng luôn có thể có được thu hoạch bất ngờ. "

Tra Tấn Bắc mỉm cười nói: "Phủng sát! Trương Dương, anh tìm tôi vì chuyện gì?" Hắn đã đoán được Trương Dương lần này tới chơi tám chín phần mười có liên quan tới Tần Manh Manh, nhưng hắn sẽ không chủ động vạch trần.

Trương Dương trước tiên tặng hai hộp trà, cũng không phải là hắn cung kính đối với Tra Tấn Bắc, mà là tới Tra gia thì dù sao cũng không thể đăng môn với tay không, hai hộp trà này vốn là muốn tặng cho Tra Tấn Nam, nhưng Tra Tấn Nam không có nhà, liền thuận tay đưa cho Tra Tấn Bắc.

Tra Tấn Bắc nhìn nhìn hộp trà rồi nói: "Vô công bất thụ lộc, anh tặng trà cho tôi có phải có chuyện muốn tôi làm không?"

Trương Dương cười nói: "Đừng nghĩ nhiều, trà này là để cảm tạ anh đã giúp tôi gia công bộ trang sức phỉ thúy đó. "

Tra Tấn Bắc nói: "Anh nói như vậy thì tôi yên tâm thoải mái mà nhận rồi, có điều việc đó tôi cũng đâu bỏ sức gì đâu, người anh nên cảm tạ là Tra Vi. "

Trương Dương nói: "Cô ta không ở đây à?"

Tra Tấn Bắc nói: "Tôi cũng không rõ lắm, người tuổi trẻ các cậu so với tôi còn bận hơn, vừa công tác vừa yêu đương, tôi cũng mấy ngày rồi không gặp nó. "

Trương Dương từ lời nói của Tra Tấn Bắc nghe ra sự ám chỉ nào đó, hắn đối với Tra Tấn Bắc cũng coi như là hiểu, thằng cha này gian xảo như quỷ, lời nói của hắn chưa chắc đã đáng tin, Trương Dương nếu thuận theo lời nói của hắn mà hỏi thì kiểu gì cũng lọt vào bẫy của hắn, Trương Dương không tiếp tục đề tài này nữa, cầm chén trà lên uống một ngụm trà rồi nói: "Trà này không tồi, Phượng Hoàng Đan Tung. "

Tra Tấn Bắc mỉm cười nói: "Biết hàng!"

Trương Dương nói: "Tra tổng nghe nói chuyện Hà Trường An qua đời chưa?"

Tra Tấn Bắc thở dài nói: "Tôi cũng vừa mới biết. "

Trương Dương cẩn thận quan sát vẻ mặt của hắn, không hề nhìn ra sự huyễn hoặc nào, Tra Tấn Bắc chắc không nói dối. Trương Dương nói: "Tra tổng nghe ai nói?"

Tra Tấn Bắc nói: "Chuyện xảy ra trên tiệc tối từ thiện Tối hôm qua anh cũng nhìn thấy rồi đó, Hà Vũ Mông vừa xuất hiện đã nhằm vào tôi. "

Trương Dương cười nói: "Biểu hiện của Tra tổng tối hôm qua rất rộng lượng, nhìn ra được anh rất thích bức ngọc đó, có điều vẫn nhịn đau mà bỏ những thứ yêu thích!"

Tra Tấn Bắc nói: "Gì mà nhịn đau, tôi sống được nửa đời người rồi, không thể càng sống càng trở lại, so đo với một nữ hài tử trẻ tuổi. " Hắn tạm dừng một chút rồi lại nói: "Chuyện này vô cùng kỳ quái, tôi không hề đắc tội với cô ta, nếu nói có chút khúc mắc thì chính là tôi tiếp nhận mỏ vàng của Hà Trường An ở châu Phi, nhưng mỏ vàng đó tôi cũng không phải trực tiếp có được từ trên tay cô ta, lúc trước tôi đưa ra điều kiện cực kỳ hậu đãi để muốn tiếp nhận từ tay cô ta, nhưng cô ta không muốn, song trước đó không lâu cô ta đột nhiên sang nhượng lại mỏ vàng, tôi là nhận được tin tức từ chỗ Vu Đông Xuyên, gián tiếp mua lại mỏ vàng, hiện tại xem ra hiện tại xem ra cũng không phải là chuyện tốt gì, tôi vừa mới tra được tin tức Hà Trường An qua đời. "

Trương Dương nói: "Hà Trường An ở Canada bị người ta bắt cóc, bọn cướp đề xuất bắt Hà Vũ Mông chuyển nhượng mỏ vàng châu Phi, Hà Vũ Mông vì cứu Hà Trường An, đồng ý chuyển nhượng không ràng buộc mỏ vàng, nhưng bọn cướp không hề giữ lời hứa, sau khi lấy được hợp đồng chuyển nhượng thì giết Hà Trường An. "

Tra Tấn Bắc thở dài: "Đây căn bản là đổ oan lên đầu tôi, tôi làm ăn trước giờ đều là tuân theo pháp luật, sao có thể đi làm chuyện bắt cóc giết người. "

Trương Dương nhìn Tra Tấn Bắc, ánh mắt lộ ra vẻ sâu xa khó hiểu.

Tra Tấn Bắc nói: "Anh không tin tôi ư?"

Trương Dương lắc đầu nói: "Tôi tin anh hay không không quan trọng, mấu chốt là Hà Vũ Mông không tin anh. "

Tra Tấn Bắc nói: "Anh cho rằng tôi sẽ làm ra chuyện ngu ngốc như vậy ư? Tôi thừa nhận tôi rất muốn có được mỏ vàng đó của Hà Trường An, nhưng tôi sẽ không thông qua thủ đoạn phi pháp, Hà Trường An chết, mỏ vàng hiện giờ ở trong tay tôi, tôi vì sao phải làm quá rõ ràng như vậy? Vì sao chủ động rước lấy phiền toái này? Nếu tôi biết những việc này, cho dù là đem mỏ vàng tặng không cho tôi tôi cũng chả nhận. "

Trương Dương nói: "Anh là thông qua ai để mua lại mỏ vàng này?"

" Vu Đông Xuyên, hắn nói Hà Vũ Mông muốn chuyển nhượng mỏ vàng, còn nói Hà Trường An bắn tiếng nói hắn không muốn tiếp tục kinh doanh nữa, sang tay chỉ có một điều kiện, chính là không bán cho tôi, cho nên Vu Đông Xuyên nghĩ ra một phương pháp, chuyển nhượng từng bước, mỏ vàng qua tay lần mới đến tay tôi, tôi vốn cho rằng mình nhặt được đại tiện nghi, nhưng không ngờ lại nhặt được một phiền toái.

Trương Dương nói: "Vu Đông Xuyên này rõ ràng là luật sư của Hà Trường An, lại ăn cây táo, rào cây sung, giúp đỡ anh đi mưu đồ mỏ vàng của Hà Trường An, loại người như vậy đa số là không thể tín nhiệm, anh hiện tại gặp phiền toái, không phải vì bất kỳ ai mà là vì hai chữ tham dục. "

Tra Tấn Bắc thở dài nói: "Tôi thừa nhận phiền toái lần này đích xác là tôi tự chuốc lấy. " Hắn cầm chén trà lên uống một ngụm, vẻ mặt ngưng trọng: "Trương Dương, anh tới tìm tôi không phải là để đặc biệt chê trách tôi chứ?"

Trương Dương nói: "Tôi là loại người này ư?"

Tra Tấn Bắc lắc đầu: "Anh tin hay không, nghe thấy tin Hà Trường An chết, trong lòng tôi không hề cảm thấy vui vẻ, ngược lại cảm thấy buồn bã, những lời này nếu bị người khác nghe thấy thì có lẽ sẽ nói tôi dối trá, hoặc là sẽ nói tôi già mồm, nhưng tôi thực sự không thấy vui chút nào, tôi và Hà Trường An mặc dù ở trên sinh ý từng có cạnh tranh, nhưng tôi đối với hắn cũng không có thù riêng gì, tôi thưởng thức năng lực kinh thương của hắn, tôi cũng thừa nhận, trên thương trường tôi không bằng hắn. "

Trương Dương nói: "Người thông minh tiếc nhau, có thể là trên người các anh có rất nhiều chỗ tương tự. "

Tra Tấn Bắc nói: "Lợi ích! chúng tôi đều là thương nhân, cái chúng tôi nhìn thấy là lợi ích, thật ra không phải thương nhân nào cũng bạc tình bạc nghĩa, chỉ là chúng tôi làm cái nghề này, nhất định phải học được cách khống chế tình cảm, thật ra tình cảm chân chính trong lòng chúng tôi là vô giá, chỉ là người khác nghĩ chúng tôi là con buôn, người khác cho rằng trong lòng chúng tôi cái thân nhất là tiền tài, anh chắc có thể hiểu tôi, tựa như trong mắt người ngoài thấy các anh là quan viên thì cho rằng trong mắt các anh chỉ có quyền lực. "

Trương Dương bật cười.

*****

Tra Tấn Bắc nói: "Tôi hiện tại thực sự có chút không cười nổi nữa rồi. Hà Vũ Mông tìm tới mấy lão bằng hữu ngày xưa của Hà Trường An, hiện tại đang mưu đồ bí mật thu mua Tinh Toản của tôi. "

Trương Dương nói: "Tôi không rõ chuyện trên thương trường, tôi chỉ biết là Hà Vũ Mông cho rằng là anh hại chết cha của cô ta, cô ta muốn tìm anh báo thù. "

Tra Tấn Bắc nói: "Bằng hữu của Thương nhân thực sự rất ít, nếu Vu Đông Xuyên có thể phản bội Hà Trường An, như vậy người khác cũng có thể phản bội, tôi cũng không sợ Hà Vũ Mông. " Nói tới đây hắn tạm dừng một chút: "Thật ra cô ta là ai thì tôi cũng tra được rõ ràng rồi, nhưng tôi sẽ không nói ra, tôi làm việc cũng có nguyên tắc của mình, người y tôn kính là Hà Trường An, cho nên tôi sẽ thủ hạ lưu tình với hậu đại của hắn. "

Trương Dương chậm rãi hạ chén rượu xuống: "Tra tổng là muốn bảo tôi chuyển cáo cho những lời vừa rồi với cô ta ư?" Những lời này của Tra Tấn Bắc đã nói rất rõ ràng, hắn đã sớm biết thân phận thực sự của Hà Vũ Mông, Trương Dương đối với việc này cũng không ngạc nhiên, La Tuệ Ninh có thể tra ra thì người khác cũng có thể tra ra, hiện tại ngay cả Văn Hạo Nam cũng đã biết Tần Manh Manh vẫn còn sống, nhưng vậy không giấu được bao nhiêu người nữa.

Tra Tấn Bắc nói: "Phó Chính Thanh cũng là một lão hồ li, Hà Vũ Mông tìm hắn nhờ chủ trì công đạo, thì trăm ngàn lần đừng để bị lão gia hỏa này này lợi dụng. Thất phu vô tội hoài bích có tội, Hà Trường An để lại cho Hà Vũ Mông tất cả tài sản của hắn, tôi có thể nói nước cờ này của lão Hà không hề cao minh, nếu tôi là hắn thì tôi sẽ không để lại cho con cái quá nhiều, để lại càng nhiều thì con cái càng gặp nhiều nguy hiểm, trên thế giới này không an toàn nhất chính là kẻ có tiền, nếu Hà Vũ Mông là con gái của tôi, tôi chỉ đảm bảo cô ta có thể cả đời không phải lo cơm áo. "

Trương Dương không nói gì, nhưng cảm thấy những lời này của Tra Tấn Bắc rất có đạo lý.

Tra Tấn Bắc nói: "Lời anh nói cô ta có thể nghe, Trương Dương, tôi không muốn gánh nỗi oan này, anh giúp tôi giải thích một chút. "

Trương Dương nói: "Tôi thấy cô ta hiện tại không nghe lời ai đâu. "

Tra Tấn Bắc nói: "Trương Dương, tôi không giấu gì anh, tôi tuy rằng có thể bảo trì khắc chế, nhưng khắc chế của tôi cũng có hạn độ thôi, nếu cô ta thực sự xúc phạm tới lợi ích của tôi thì tôi sẽ không thủy chung nhẫn nhịn như vậy đâu. "

Trương Dương nói: "Uy hiếp ư?Những lời này anh đừng có nói ra trước mặt tôi, bởi vì tôi sẽ tận hết mọi khả năng để bảo vệ an toàn cho cô ta. "

Tra Tấn Bắc bật cười: "Tôi thưởng thức nhất chính là sự thẳng thắn của anh. "

Trương Dương nói: "Thường thường thưởng thức chỗ nào đó có người khác thì nhất định là chỗ mình thiếu. "

Tra Tấn Bắc cười ha ha, cười tới chảy cả nước mắt: "Tôi không đủ thẳng thắn ư? Ha ha, anh nói tôi không đủ thẳng thắn ư?"

Trương Dương nói: "Tôi quen Tra tổng cũng được rất nhiều năm rồi, nhưng tôi thủy chung vẫn không hiểu anh. "

Tra Tấn Bắc nói: "Một người che giấu mình càng sâu thì chứng minh người càng này càng sợ bị thương tổn, tôi là người rất yếu ớt trên tình cảm. " Hắn nhìn Trương Dương, từ vẻ mặt từ chối cho ý kiến của Trương Dương biết Trương Dương không tin, nhưng Tra Tấn Bắc thì lười giải thích.

Trương Dương nói: "Tôi phải đi rồi. "

Tra Tấn Bắc nói: "Tôi đã cho người chuẩn bị cơm trưa rồi, ở lại uống với tôi mấy chén, đã lâu rồi không được nói chuyện thoải mái như hôm nay. "

Trương Dương do dự một chút, vẫn gật đầu đáp ứng.

Khi ăn cơm, Tra Tấn Bắc nhớ lại tình cảnh cùng tranh đấu với Hà Trường An trước đây, ngẫm lại giống như mới phát sinh ngày hôm qua, bên trong ngôn ngữ bao hàm ý thổn thức.

Trương Dương nói: "Thì ra trên đời này không chỉ có người cùng nghề ghen tị nhau, còn có người thông minh thương tiếcnhau. "

Nụ cười của Tra Tấn Bắc ít nhiều lộ ra vẻ chua sót: "Trong lòng anh tám phần đang nói thỏ tử hồ bi. "

Hai người đều bật cười, trong lòng Trương Dương quả thực nghĩ như vậy.

Tra Tấn Bắc nói: "Người sống trên đời, không ai biết mình ngày nào thì gặp xui xẻo, Hà Trường An tung hoành thương giới nhiều năm như vậy, hắn không ngã dưới tay của đối thủ cạnh tranh, cuối cùng vẫn ngã xuống trước quyền lực. "

Trương Dương nói: "trên Thương trường bước mỗi bước đều phải cẩn thận. "

Tra Tấn Bắc lắc đầu: "Nói chuyện Trên đời đều có nhân quả, Hà Trường An có thể tích lũy được tài phú lớn như vậy, chỉ dựa vào làm ăn quy củ là không thể, cho nên hắn khẳng định đã trải qua rất nhiều chuyện ngoài pháp luật, thậm chí là rất nhiều chuyện trái pháp luật, đây không phải tôi nói xấu hắn, mà làm ăn trong nước không thể tránh khỏi phải phát sinh liên hệ với quan viên, một khi xảy ra liên hệ thì thường thường sẽ chôn xuống họa ngầm. Hà Trường An lúc trước bị bắt, tôi cũng không bất ngờ, nếu tôi cứ đi tiếp trên con đường này, nói không chừng có một ngày tôi cũng sẽ gặp phải tình cảnh như của hắn. "

Trương Dương nói: "Những lời không may này đừng nói, tôi vẫn luôn hy vọng những người có tiền mà tôi quen đều bình an, nếu không về sau làm sao còn nhiều người mời tôi ăn cơm. "

Tra Tấn Bắc cười ha hả, lúc này bên ngoài truyền đến giọng nói dễ nghe như chuông bạc của Tra Vi: "Chú hai, chuyện gì mà khiến chú vui thế?"

Tra Tấn Bắc cầm chén rượu lên hướng về phía Trương Dương rồi nói: "anh ta, rượu gặp tri kỷ ngàn chén cũng ít!"

Trương đại quan nhân cười nói với Tra Vi: "Không được cô cho phép đã tới nhà cô ăn cơm, chớ trách, chớ trách!"

Tra Vi tiếp lời Tra Tấn Bắc: "Không hợp ý thì nửa câu cũng nhiều!"

Tra Tấn Bắc nói: "Tiểu Vi, ăn cơm chưa?"

Tra Vi nói: "Ăn rồi!"

"Vậy ngồi xuống chén rượu đi, dù sao Trương Dương cũng không phải là người ngoài. "

Tra Vi có chút tò mò nói: "hai người từ lúc nào trở nên thân thiết thế?"

Trương Dương nói: "Quan hệ của tôi và Tra tổng vẫn luôn rất thân thiết mà. "

Tra Vi cười nhạt đối với lời này của hắn, lúc này điện thoại của Trương Dương vang lên, là Tiết Vĩ Đồng tìm hắn, chỉ nói có chuyện gấp, Trương Dương mượn cơ hội đứng dậy cáo từ.

Tra Vi chủ động tiễn hắn ra cửa, tới ngoài cửa thì phát hiện Trương Dương không hề lái xe tới đây, Tra Vi: "Anh không phải quen uống rượu lái xe rồi ư? Sao? Hôm nay đổi tính à?"

Trương Dương nói: "Bắt xe tới, tôi không thích chiếm tiện nghi của nhà nước. "

"Đó là đạo đức tốt! Tôi đưa anh!"

Trương đại quan nhân lắc đầu: "Thôi, tôi sợ cô ở nửa đường lại bắt tôi xuống. "

Tra Vi cười cười đấm vào vai hắn một cái: "Con người anh sao nhỏ nhen vậy?"

Trương Dương cũng bật cười.

Thế là Tra Vi lái xe của cô ta tới, Trương đại quan nhân lần này đổi sang ngồi ở ghế sau, Tra Vi nói: "Ôi, thực sự coi tôi là lái xe à. "

Trương Dương nói: "Cả người tôi đầy mùi rượu, sợ lại hun cô, à, mở cửa nóc đi!"

Tra Vi nói: "Chú hai tôi tìm anh có chuyện gì vậy?"

" Không có chuyện gì cả, chỉ tới nói chuyện phiếm, cảm tạ hắn... " Trương Dương đang muốn nói cảm tạ hắn giúp tôi gia công bộ trang sức phỉ thúy đó, nói được một nửa thì vội vàng nuốt lại, mình như vậy không phải là hay quên ư? Lần trước cũng bởi vì chuyện này mà đắc tội với Tra Vi, Tra đại tiểu thư tức giận liền đuổi mình xuống xe, sai lầm đồng dạng ta không thể phạm lần thứ hai được.

Tra Vi từ gương chiếu hậu nhìn Trương Dương, dĩ nhiên đoán được hắn muốn nói gì, nói khẽ: "Đừng sợ, lần này tôi tuyệt đối sẽ không đuổi anh xuống xe đâu. "

Trương Dương nói: "Tôi không sợ!"

Tra Vi nói: "Có câu nói rất đúng, là của anh thì chung quy là của anh, không phải của anh thì cố gắng mấy cũng uổng phí. "

Trương Dương nói: "Không hiểu, vè đọc nhịu à? Thật ra cái của hai chúng ta không giống nhau. "

Tra Vi nói: "Trương Dương, tôi càng lúc càng phát hiện anh không phải là người tốt. "

Trương Dương nói: "Tra Vi, chúng ta ít nhất cũng là bằng hữu, cô không thể cứ mỗi lần gặp nhau là xuất khẩu đả thương người được, tôi tốt xấu gì cũng là người có chút lòng tự trọng. "

Tra Vi nói: "Tôi không hiểu, Sở Yên Nhiên có điểm nào không tốt, anh và người ta nói chia tay là chia tay, mà vừa chia tay không được bao lâu lại đi thông đồng với Kiều Mộng Viện, còn nhọc lòng tặng tín vật đính ước cho nga ta. "

Trương Dương cười khổ nói: "Trời đất chứng giám, bộ trang sức đó là Kiều lão ủy thác tôi làm theo yêu cầu, Tra Vi à, cô sao mà đầy mùi dấm chua thế, xem ra tình căn đối với với tôi là cắm rễ rất sâu rồi. "

Tra Vi nói: "Anh sao không hắt nước đái lên mà xem lại đức hạnh của mình đi, tôi mà yêu anh ư?"

Trương đại quan nhân quả nhiên vươn tay ra cởi thắt lưng.

Tra Vi kinh hô một tiếng, đạp phanh, nói: "Anh làm gì thế?"

Trương Dương nói: "Không phải cô bảo tôi hắt nước đái lên xem lại đức hạnh của mình ư?"

" Lưu manh! Ban ngày ban mặt mà dám giở trò lưu manh, có tin tôi báo cảnh sát bắt anh không?"

Trương đại quan nhân cũng chỉ làm bộ để dọa cô ta thôi, Ban ngày ban mặt lại đi cởi quần, hắn cũng không thích làm chuyện thấp kém như vậy, Trương đại quan nhân cười nói: "Cô cũng báo cảnh sát một lần rồi, tôi tin, cô có thể làm nữa. "

Tra Vi nói: "Ài, tôi nói này, sao anh nghịch như trẻ con thế?"

Trương Dương nói: "Hai ta quen nhau lâu như vậy, tôi thế nào cô còn không biết à? Biết tôi hay ngịch mà cô còn đối với tôi như vậy, chứng minh khuôn mặt này của tôi vẫn có chút sức hấp dẫn. "

Tra Vi gắt: "Ghê tởm, tôi thật sự là không chịu nổi anh, anh đi đâu? Giờ vẫn chưa nói cho tôi à?"

Trương Dương nói: "Tiệm xe sang! Chỗ của Tiết Vĩ Đồng. "

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)