Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1188

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1188: Điểm đáng ngờ thoáng hiện
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Shopee


Phục Bộ Thương Sơn nói: "Nguyên Hòa Chân Dương chết được mấy năm rồi, tôi nhìn thấy Hạnh Tử trở nên càng ngày càng kiên cường hơn, hiện tại cô ta đã có thể tự bảo vệ mình. "

Trương Dương lấy ra một tấm ảnh đưa cho Phục Bộ Thương Sơn.

Phục Bộ Thương Sơn tiếp lấy bức ảnh đó, trên ảnh chính là Nguyên Hòa Hạnh Tử đứng trên bờ biển, cười sáng lạn như hoa mùa xuân, hắn nói khẽ: "Anh có ảnh của Hạnh Tử à. "

Trương Dương nói: "Cô ta tên là Cố Giai Đồng, ba năm trước đây xảy ra tai nạn xe cộ, rơi vào trong dòng nước xiết của sông Niagara, đến bây giờ vẫn không có tin tức. "

Phục Bộ Thương Sơn cẩn thận xem kỹ bức ảnh đó, không nén được sự ngạc nhiên nói trong lòng: "Giống, quả thực là quá giống."

Trương Dương nói: "Nếu không phải trước đó tôi đã tìm hiểu về hai người thì tôi cũng sẽ cho rằng hai người chính là một. "

Phục Bộ Thương Sơn nói: "Quả thực chính là một người. " Hắn vẫn nhìn chằm chằm vào bức ảnh đó.

Trương Dương bỗng nhiên nói: "Nguyên Hòa Hạnh Tử có từng tới Bắc Mĩ hay không. "

Phục Bộ Thương Sơn lắc đầu: "Trong trí nhớ của tôi tôi cô ta chưa bao giờ tới Bắc Mĩ. " Từ trong câu hỏi của Trương Dương, hắn ý thức được gì đó: "Anh cảm thấy hai người là một người ư?"

Trương Dương thở dài nói: "Tôi thực sự hy vọng hai người chính là một người. " Hắn trước đó từng đánh cắp một cái băng vệ sinh của Nguyên Hòa Hạnh Tử, thông qua vết máu bên trên để tiến hành chứng thực nhiễm sắc thể của cô ta, đã bài trừ khả năng Nguyên Hòa Hạnh Tử và Cố Giai Đồng là cùng một người. Hắn bỗng nhiên nghĩ tới một vấn đề: "Nguyên Hòa Chân Dương là chết như thế nào?"

Phục Bộ Thương Sơn nói: "tử vong tự nhiên, lúc ấy hắn vừa hay và Hạnh Tử tới Hokkaido nghỉ phép, hôm ấy bởi vì cao hứng uống nhiều mấy chén, về sau lại đi ngâm suối nước nóng, khiến bệnh tim tái phát. "

"Lúc nào?"

Phục Bộ Thương Sơn cẩn thận nghĩ lại: "Chắc là mùa xuân năm 95, đúng rồi, tháng tư. "

Trương Dương thầm nghĩ trong lòng, nếu tất cả những gì Phục Bộ Thương Sơn nói là sự thật, như vậy Cố Giai Đồng xảy ra chuyện trước khi Nguyên Hòa Chân Dương chết ba tháng.

Phục Bộ Thương Sơn nhìn thấy Trương Dương thủy chung trầm mặc không nói gì thì hắn nói khẽ: "Anh đang nghĩ gì vậy?"

Trương Dương nói: "Sau khi Nguyên Hòa Chân Dương chết Hạnh Tử gặp phiền toái gì không?"

Trên mặt Phục Bộ Thương Sơn lộ ra một tia cười khổ: "Nguyên Hòa Chân Dương để lại di chúc, giao đại bộ phận tài sản của gia tộc Nguyên Hòa cho Hạnh Tử, điều này tất nhiên là khiến vợ đời trước và các con gái của y bất mãn, bọn họ lấy lý do cái chết của Nguyên Hòa Chân Dương để gây chuyện, nói Nguyên Hòa Chân Dương không phải tử vong tự nhiên, yêu cầu tiến hành nghiệm thi. "

Trương Dương nói: "Chuyện hắn chết không có ai có thể chứng minh ư?"

Phục Bộ Thương Sơn nói: "Khi Bệnh phát chỉ có Hạnh Tử ở đó, khi bác sĩ chạy đến thì hắn đã xong rồi, lúc ấy cả gia tộc Nguyên Hòa nhằm vào một mình Hạnh Tử, trừ tôi ra thì cô ta không tìm thấy người ào khác có thể giúp đỡ cô ta, nếu không phải vậy thì với tính tình mạnh mẽ của tôi cũng sẽ không nhờ tôi giúp đỡ. "

Trương Dương nói: "Cuối cùng tiến hành nghiệm thi thế nào?"

Phục Bộ Thương Sơn nói: "Để chứng minh Hạnh Tử trong sạch, lúc ấy tiến hành nghiệm thi dưới sự chứng kiến của tôi và cảnh sát, nghiệm thi cho thấy Nguyên Hòa Chân Dương không hề có bất kỳ dấu hiệu trúng độc nào, thân thể hắn cũng rất bình thường, căn cứ vào lời nói của bác sĩ phụ trách nghiệm thi thì Nguyên Hòa Chân Dương chết vì xuất huyết não dẫn tới xuất huyết bên trong. "

Trương Dương nói: "Cái này đã chặn được miệng họ rồi chứ. "

Phục Bộ Thương Sơn nói: "Hạnh Tử không thể làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy. " Hắn nhìn cảng Phước Long sau khi trải qua sóng thần vẫn còn ngổn ngang, nói: "Quyết định đầu tư vào cảng Phước Long của cô ta bị bên trong gia tộc phản đối tập thể, sóng thần lần này khiến cô ta phải chịu áp lực không nhỏ, có điều hiện tại cô ta so với quá khứ thì kiên cường hơn nhiều, đã không còn cần tôi giúp nữa. "

Trương Dương mỉm cười nói: "Cô ta cũng rất quan tâm tới anh, vừa mới rồi đã gọi điện thoại tới hỏi tình huống của anh. "

Phục Bộ Thương Sơn lại lắc đầu: "Chỉ sợ người cô ta quan tâm không phải tôi!" Hắn nói xong câu đó thì lịch sự cáo từ Trương Dương. "

Nhìn bóng dáng của Phục Bộ Thương Sơn, Trương đại quan nhân bất giác lâm vào trầm tư, Trình Diễm Đông tới bên cạnh hắn: "Bí thư Trương, ngài vẫn chưa đi à!"

Trương Dương nói: "Giờ đi đây, đúng rồi, Diễm Đông, tôi tôi muốn điều tra tư liệu về người nào đó ở nước Nhật, anh có làm được không?"

Trình Diễm Đông cười nói: "Cơ sở dữ liệu của Tân Hải Chúng ta vẫn chưa lợi hại như vậy. "

Trương Dương gật đầu, hắn sau khi lên xe thì gọi điện thoại cho Tang Bối Bối.

Tang Bối Bối gần đây vẫn luôn ở Bắc Cảng, nghe thấy giọng nói của Trương Dương, cô ta không khỏi thầm oán: "Cuối cùng cũng từ xã Ôn nhu tỉnh lại rồi hả, tôi còn tưởng rằng anh đã quên chuyện của chúng ta rồi. "

Trương Dương nói: "hai chúng ta thì có chuyện gì? Tôi thấy là đã phát sinh gì đâu?"

Tang Bối Bối gắt: "Anh đừng có giở trò lưu manh với tôi, cẩn thận tôi tới Ủy ban kỷ luật kiện anh đó. "

Trương Dương nói: "Đừng mà, có vấn đề thì hai ta giải quyết một chọi một, việc gì phải học người ta đâm chọc nhau. "

Tang Bối Bối nói: "Đối với loại cán bộ quốc gia không biết xấu hổ như anh, phải báo cáo với Ủy ban kỷ luật để tổ chức thu thập anh. "

Trương Dương cười nói: "Cô không sợ chúng tôi quan lại bao che cho nhau ư?"

Tang Bối Bối nói: "Điều này cũng đúng, lát nữa tôi sẽ dùng súng ngắm xử lý anh!"

"Không cần phải độc ác vậy chứ?"

Tang Bối Bối bật cười.

Trương Dương nói: "Cười cái gì? Tôi tìm cô có chính sự đó. "

Tang Bối Bối nói: "Biết rồi, nếu không thì anh đâu có tự dưng nhớ tới tôi. "

Trương đại quan nhân nói: "Miệng đầy mùi dấm chua. "

"Thôi cho tôi xin, anh đừng có tưởng tượng nữa được không? Tôi đang bận lắm. "

"Bận cái gì?"

Tang Bối Bối nói: "Theo dõi Viên Hiếu Thương, hắn không phải đang điều tra tôi ư? Tôi phải điều tra rõ nội tình của hắn trước. "

Trương Dương không khỏi bật cười: "Cô đang ở đâu?"

"phòng 1219 của thương vụ Lô Sâm, đối diện khách sạn Vương miện. "

" Tôi lập tức đến ngay. "

Trương đại quan nhân đến nơi thì mới phát hiện Tang Bối Bối không ngờ ở đây mở công ty, biển bên trên đề thương vụ Bắc Dương, tên cũng dọa người thật, có điều trước cửa rất văng vẻ, phải nói là đến một người cũng không có, công ty chỉ có một phòng, mà nhân viên cũng chỉ có một, Tang Bối Bối là giám đốc kiêm nhân viên.

Sau khi Trương đại quan nhân gõ cửa tiến vào, nhìn thấy trang trí bên trong thì không khỏi bật cười: "Thương vụ Bắc Dương, cô là thủy quân Bắc Dương à?"

Tang Bối Bối trợn mắt lườm hắn: "Tôi thích đặt gì thì đặc, liên quan rắm gì tới anh?"

Trương Dương đi tới phía trước cửa sổ, nhìn thấy Tang Bối Bối dựng một cái kính viễn vọng bội số lớn ở đó, ghé vào kính viễn vọng nhìn nhìn, rất nhanh liền tìm được vị trí văn phòng của Viên Hiếu Thương: "Cô giám thị trắng trợn như vậy à, đến rèm cũng không kéo, không sợ bị người ta phát hiện ư?"

Tang Bối Bối đưa cho Trương Dương một ly trà chanh: "Kính tôi dán màng rồi, từ bên ngoài không nhìn thấy được bên trong đâu. "

Trương Dương nói: "Cô theo dõi Viên Hiếu Thương để làm gì?"

Tang Bối Bối nói: "Nhàn rỗi thôi. "

Trương Dương nói: "Giúp tôi tra tư liệu của một người. "

"Ai!"

" Nguyên Hòa Chân Dương. "

Tang Bối Bối ngồi xuống trước máy tính, cô ta nói khẽ: "Điều tra loại người như Nguyên Hòa Chân Dương cũng không khó, hắn ở Nhật Bản bản thân chính là phần tử hắc bang, tội lỗi chồng chất, chỉ cần vào trang web Nhật Bản thì tin tức tương quan sẽ có cả đống lớn. "

*****

Trương Dương nói: "Cường điệu tra về hai giai đoạn, một là tin tức lúc hắn và Nguyên Hòa Hạnh Tử kết hôn, còn cái kia là tin tức trước sau khi hắn tử vong. "

Tang Bối Bối bắt đầu điều tra tư liệu, Trương đại quan nhân bưng ly trà chanh trà bên cạnh cô ta, nhìn thấy danh thiếp trên bàn, cầm lên, từ bên trong rút ra một tấm, nhìn thấy chữ viết tắt của công ty là BY, hắn bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện: "Hai chữ này là chữ Latin của Bối và Dương đúng không, cô bé, quả nhiên là nghĩ về tôi, cái gì mà Bắc Dương, là Bối Dương mới đúng. "

Tang Bối Bối bị hắn vạch trần tâm tư, mặt xấu hổ đến đỏ bừng, giật lấy danh thiếp trong tay hắn: "Cút đi, sang bên cạnh chơi, tôi đang bận, còn quấy rầy nữa là tôi sẽ không giúp anh đâu. "

Trương đại quan nhân cười cười, lúc này mới kéo ghế xoay thành thật ngồi xuống ở bên cạnh.

Tang Bối Bối phóng đại bức ảnh của Nguyên Hòa Chân Dương và Vũ Điền Hạnh Tử trong hôn lễ, cố ý nói: "Tân nương xinh đẹp quá. "

Trương đại quan nhân liếc một cái, không nói gì.

Tang Bối Bối lại nói: "trên hôn lễ của Bọn họ không ngờ Võ Trực Chính Dã cũng xuất hiện. "

Trương Dương nói: "Đều là người Nhật Bản thì có gì là lạ, nghe nói chính trị Nhật Bản chính là chính trị hắc bang, phần tử xã hội đen và nhân vật chính trị như rắn chuột một ổ, điểm này hình như cũng giống bên Đài Loan

Tang Bối Bối nói: "Đúng là cán bộ đảng, tất cả nhìn thấy đều là mặt trái của người ta, ưu điểm của người khác anh chẳng bao giờ thấy được?"

Trương đại quan nhân cười nói: "bên trong của cô tôi cũng thấy hết rồi. "

Tang Bối Bối trừng mắt lườm hắn một cái: "Lưu manh. "

Trương đại quan nhân cợt nhả nói: "Không biết à? Tôi rất thích nghe cô mắng tôi lưu manh. "

Tang Bối Bối nói: "Đúng là đồ phạm tiện!" Cô ta lại click chuột.

Trương đại quan nhân nói: "Thứ đồ chơi Máy tính này đúng là thứ tốt, đáng tiếc tôi trừ xem film và chơi game ra thì không biết gì khác cả. "

Tang Bối Bối nói: "Chỉ số thông minh của anh có vấn đề. "

Trương đại quan nhân đang muốn phản bác thì lại nghe Tang Bối Bối nói: "Lúc ấy có rất nhiều người hoài nghi nguyên nhân cái chết của Nguyên Hòa Chân Dương. "

Trương Dương đã nghe Phục Bộ Thương Sơn nói qua chuyện này, không hề cảm thấy ngạc nhiên: "Một lão già có tiền chết đi, luôn khiến cho một số người quýnh lên. "

Tang Bối Bối nhìn Trương Dương một cái rồi nói: "Anh giống như rất quan tâm tới bộ dạng của Nguyên Hòa Hạnh Tử, không cần tôi nhắc nhở anh chứ, cô ta không phải là Cố Giai Đồng của anh. "

Trương Dương nói: "tôi nhờ cô tra tư liệu mà, cô chuyên tâm chút được không?"

" Tôi là bằng hữu của anh nên mới nhắc nhở anh, Cố Giai Đồng đã ra đi lâu như vậy rồi, trong lòng anh cũng có thể buông bỏ được rồi. "

Trương đại quan nhân trợn mắt: "Buông bỏ cái rắm!"

Tang Bối Bối chu miệng: "Làm việc giúp anh còn phải nghe anh mắng, bà đây mặc kệ." Cô ta ném chuột, đứng dậy làm bộ muốn đi.

Trương đại quan nhân vội vàng tiến lên túm lấy vai cô ta, ấn cô ta ngồi lại xuống ghế: "Cô bé, nói đùa thôi mà, sao nóng thế, cô thấy con người cô có khiếu hài hước không?"

Tang Bối Bối nói: "Anh là đang nói đùa à?"

Trương đại quan nhân nở nụ cười dối trá: "Cô thấy tôi cười có chân thành không?"

Tang Bối Bối nhìn thấy bộ dáng của hắn thì không nhịn được là bật cười, xì một tiếng khinh miệt nói: "Trương Dương, anh đúng là không ra gì, chỉ biết lợi dụng tôi. "

Trương đại quan nhân nói: "Cô giúp tôi đi đã, chờ chúng ta tra ra kết quả rồi thì... người tôi tùy cô hưởng dụng. "

Tang Bối Bối nói: "Anh nếu cứ giở trò lưu manh với tôi thì tôi sẽ đuổi anh ra ngoài thật đó. "

Trương đại quan nhân nói: "Tôi lại tưởng cô thích nghe. "

Tang Bối Bối nói: "Chưa thấy ai vô duyên như anh, tôi là một khuê nữ, anh thì có vợ rồi, cái này gọi là quấy rối tình dục đó hiểu chưa?"

Trương đại quan nhân nói: "Tôi không quấy rầy cô nữa. "

"Bỏ cái tay anh ra!"

Trương đại quan nhân vội vàng bỏ tay ra.

Tang Bối Bối lúc này mới một lần nữa làm việc, cô ta nói khẽ: "Tự dưng sao lại muốn điều tra Nguyên Hòa Chân Dương. "

Trương Dương nói: "Xảy ra chút chuyện, trên người Nguyên Hòa Hạnh Tử tồn tại rất nhiều điểm đáng ngờ. "

Tang Bối Bối cười nhạt: "Biết anh chưa từ bỏ ý định mà, lần trước anh không phải đã trộm cả băng vệ sinh của người ta rồi ư, đối chiếu nhiễm sắc thể cũng làm rồi, căn bản không phải là cùng một người, anh còn dây dưa trong chuyện này nữa làm gì, tôi thấy người có vấn đề không phải là Nguyên Hòa Hạnh Tử mà là anh. "

Trương đại quan nhân bị những lời này của Tang Bối Bối nói cho ngây cả người, hơn nửa ngày sau vẫn không nói được gì.

Tang Bối Bối tựa hồ cũng cảm thấy mình có chút nặng lời, cũng không nhẫn tâm nói tiếp, lúc này cô ta lại có phát hiện: "Trương Dương, anh đoán xem tôi nhìn thấy gì. "

Trương Dương ghé tới trước.

Tang Bối Bối có chút kích động chỉ vào màn hình máy tính: "Tiêu Quốc Thành không ngờ xuất hiện trên lễ tang của Nguyên Hòa Chân Dương. "

Đây là một tấm hiện trường hiện trường lễ tang, Trương đại quan nhân quả nhiên từ bên trong tìm được mặt của Tiêu Quốc Thành, Trương Dương nói: "Tiêu Quốc Thành và tập đoàn Nguyên Hòa sớm đã có quan hệ hợp tác, cho nên hắn xuất hiện trong lễ tang của Nguyên Hòa Chân Dương cũng không kỳ quái. "

Trương đại quan nhân ngoài miệng thì nói không kỳ quái, nhưng trong lòng lại rất nghi ngờ, từ việc Tiêu Quốc Thành xuất hiện trên lễ tang của Nguyên Hòa Chân Dương, có thể cho thấy quan hệ của hắn và Nguyên Hòa Chân Dương chắc không tồi, nhưng trước đó hắn vẫn một mực phủ nhận với mình là hắn và tập đoàn Nguyên Hòa có liên hệ chặt chẽ, chỉ nói chuyện cảng Phước Long là một lần hợp tác bình thường.

Tang Bối Bối nói: "Tham dự lễ tang thì không kỳ quái. Nhưng giữa Nguyên Hòa Chân Dương, Võ Trực Chính Dã, Tiêu Quốc Thành bọn họ có phải có liên hệ hay không?" Cô ta nói xong thì cũng gật đầu: "Tôi trước đây chưa bao giờ nghĩ tới giữa bọn họ cũng có lúc chạm mặt, chúng ta có thể đưa ra một giả thiết thế này. Võ Trực Chính Dã và Tiêu Quốc Thành quen nhau, Tiêu Quốc Thành một tay dẫn tập đoàn Nguyên Hòa tới Tân Hải, giữa ba người bọn họ có quan hệ lợi ích nào đó không muốn người ta biết.

Trương Dương nói: "Cô không phải vẫn luôn nói Võ Trực Chính Dã là khoác da dê quan ngoại giao, trên thực tế là một con cáo hoạt động gián điệp ư? Nếu suy đoán của cô được thành lập, như vậy Tiêu Quốc Thành có phải cũng có hiềm nghi hay không?"

Tang Bối Bối nói: "Quả thực có loại khả năng này, Chương Bích Quân, Võ Trực Chính Dã, Nghiêm Quốc Chiêu những người này có liên hệ, như vậy Tiêu Quốc Thành có biết Chương Bích Quân hay không?"

Trương đại quan nhân được cô ta nhắc nhở, bất giác nhíu mày, hắn nói khẽ: "Cô đã bỏ qua một nhân vật mấu chốt rồi. "

Tang Bối Bối nhìn Trương Dương.

Trương Dương nói: "Tiết Thế Luân!"

Tang Bối Bối nói: "Giữa Những người này có phải tồn tại liên hệ tồn tại hay không?"

Trương Dương nói: "Nếu thực sự có liên hệ, như vậy tấm lưới này rất đáng sợ. "

Tang Bối Bối nói: "Mặc kệ tấm lưới này lớn bao nhiêu, tôi cũng phải điều tra rõ tôi nhất định phải đưa Chương Bích Quân ra đền tội trước pháp luật. "

Trương đại quan nhân một lần nữa đi tới trước kính viễn vọng, thông qua kính viễn vọng nhìn thấy Viên Hiếu Thương xuất hiện trong văn phòng, hắn đang tiếp đãi khách nhân, Trương đại quan nhân khi nhìn thấy vị khách nhân đó thì bất giác ngẩn ra, hắn vạn lần không ngờ khách nhân Viên Hiếu Thương đang tiếp đãi là An Đức Uyên.

Tang Bối Bối cũng đi tới, Trương Dương đưa kính viễn vọng cho cô ta, nói khẽ: "Gần đây là sao vậy? Sao những nhân vật khắp nơi tất cả đều hoá trang lên sân khấu, tụ hội ở Bắc Cảng?"

*****

Tang Bối Bối nói: "Có phải vì anh mà tới hay không?"

Trương Dương lắc đầu nói: "Tôi vẫn có chút tự hiểu lấy mình, tôi không có mị lực lớn như vậy. Kỳ quái, không nghe nói An Đức Uyên và Viên Hiếu Thương có quan hệ gì.

Tang Bối Bối nói: "An Đức Uyên cũng không phải là người tốt, hắn chính là lão đại xã hội đen. "

Trương Dương nói: "Đừng dùng ánh mắt cũ để nhìn người, hiện tại người ta đã chậu vàng rửa tay, còn là minh hữu của nghị sĩ Hồng Ân Chính, nếu Hồng Ân Chính năm sau có thể được trúng cử làm tổng thống, như vậy An Đức Uyên chính là công thần lớn nhất. "

Tang Bối Bối nói: "Hắc chính là hắc, chậu vàng rửa tay cũng không xóa được những tội nghiệt hắn gây ra trước đây. "

Trương đại quan nhân nói: " Thú vị thật, tín nghĩa xã của Đài Loan, gia tộc Nguyên Hòa của Nhật Bản, tính cả đám tội phạm bản địa, tất cả chạm trán nhau cùng một chỗ, đám người này rốt cuộc là có âm mưu gì?" Hắn nói với Tang Bối Bối: "Có gắn máy nghe trộm trong phòng của Viên Hiếu Thương không?"

Tang Bối Bối lắc đầu nói: "Vẫn chưa đạt tới trình độ đó. "

Trương Dương nói: "Tôi tự mình đi một chuyến, xem bọn hộ rốt cuộc đang làm cái gì. "

Tang Bối Bối nói: "Cứ như vậy tùy tiện đăng môn bái phỏng ư?"

Trương đại quan nhân nói: "Cán bộ đảng chúng tôi trước giờ đều là quang minh chính đại đường đường chính chính, cô cho rằng đều giống như cô, trốn đông trốn tây trộm đồ ư?"

Tang Bối Bối đang muốn cãi lại hắn hai câu thì Trương đại quan nhân đã đi mất rồi.

Trương Dương cũng không phải chỉ nói miệng, hắn trực tiếp tới khách sạn vương miện.

Viên Hiếu Thương nghe nói Trương Dương tới chơi thì cũng có chút ngạc nhiên, trước đó Trương Dương không hề thông báo trước, hơn nữa hiện tại Viên gia đang đứng ở trong thời kỳ sóng gió, mà thường ủy thị ủy Bắc Cảng mới được chọn như Trương Dương, lại đã chính thức đăng ký kết hôn với con gái bí thư tỉnh ủy Tống Hoài Minh, sau khi gặp gỡ bất ngờ ở Bạch đảo, đề nghị của Viên Hiếu Thương bị Trương Dương cự tuyệt, hắn vốn cho rằng Trương Dương sẽ xa lánh mình, nhưng không ngờ Trương Dương lại chủ động đăng môn.

Viên Hiếu Thương nhìn nhìn khách quý An Đức Uyên trong phòng.

An Đức Uyên không biết là Trương Dương tới chơi, hắn mỉm cười nói: "Viên tiên sinh không ngại thì cân nhắc một chút điều kiện của tôi nhé, anh có việc thì tôi đi trước. "

Viên Hiếu Thương đứng dậy tiễn, vừa mở cửa phòng thì An Đức Uyên và Trương Dương không hẹn mà gặp, hắn có chút kinh hỉ nói: "Trương Dương!"

Trương đại quan nhân cố ý giả bộ kinh hỉ vạn phần: "An tiên sinh, ngài đến Bắc Cảng lúc nào vậy!"

An Đức Uyên vẫn là bộ dạng bất cẩu ngôn tiếu đó, vẫn là mái tóc bạch kim có tính dấu hiệu, giọng nói của hắn trầm thấp tràn ngập tràn ngập lực độ: "Buổi sáng Hôm nay. "

Trương Dương nói: "Giờ lại đi đấy à?"

An Đức Uyên đương nhiên hiểu rõ điều mà Trương Dương muốn hỏi không phải là hắn hiện tại rời khỏi Bắc Cảng à, hắn lạnh lùng nói: "Chuyện bàn xong rồi. "

Phía sau vang lên giọng nói của Viên Hiếu Thương: "An tiên sinh, tối nay tôi mở tiệc ở vương miện, đón gió tẩy trần cho ngài, mong rằng ngài nể mặt. "

An Đức Uyên gật đầu nói: "Tôi còn có việc phải làm, buổi tối nhất định sẽ có mặt. " Hắn gật đầu ra hiệu chào Trương Dương rồi rời khỏi.

Viên Hiếu Thương tới trước mặt Trương Dương, nhìn bóng dáng đã đi xa của An Đức Uyên: "Bí thư Trương quen hắn à?"

Trương Dương cười cười, không hề lập tức trả lời câu hỏi của Viên Hiếu Thương, vào phong ngồi xuống rồi mới: "An Đức Uyên, lão đại của tín nghĩa xã đoàn Đài Loan, con trai của nhân sĩ ái quốc nổi tiếng Hongkong An Chí Viễn lão tiên sinh. "

Viên Hiếu Thương nói: "Tôi từng nghe nói một số việc về hắn, người này là nhân vật truyền kỳ, tín nghĩa xã ở Đài Loan rất một trong những xã đoàn rất có thực lực, có điều hắn đầu năm đã chính thức tuyên bố chậu vàng rửa tay, rời khỏi xã đoàn rồi. "

Trương Dương tiếp lấy chén trà Viên Hiếu Thương đưa, uống một ngụm trà rồi nói: "Hắn đang ủng hộ nghị sĩ Hồng Ân Chính tranh cử, bởi vì bối cảnh xã hội đen của hắn, đã mang đến rất nhiều bất lợi cho Hồng Ân Chính, cho nên hắn đang cố gắng làm sạch mình, chậu vàng rửa tay, thứ này nếu thực sự có sức ước thúc, Vưu Tuấn Đạt trong Tùy Đường diễn nghĩa cũng sẽ không liên hợp với Trình Giảo Kim cướp Hoàng Giang. "

Viên Hiếu Thương cười một tiếng, không đợi Trương Dương hỏi hắn đã nói ra mục đích lần này tới đây của An Đức Uyên: "Hắn lần này tới đây là muốn thu mua nghiệp của tôi?"

Trương Dương hơi ngẩn ra.

Viên Hiếu Thương nói: "Trong tay tôi có hai bến tàu, bốn nơi để hàng, còn có kho lạnh, khách sạn, gần đây đang chuẩn bị chuyển nhượng, hắn không biết vì sao nghe được tin tức, đặc biệt tới đây bàn trực tiếp với tôi. "

Trương Dương nhìn Viên Hiếu Thương, hồi lâu vẫn không nói gì.

Viên Hiếu Thương nói: "Có phải có chuyện muốn hỏi tôi hay không?"

Trương Dương nói: "Vốn có một số lời muốn hỏi, nhưng hiện tại bỗng nhiên lại không muốn nói nữa. "

Viên Hiếu Thương nói: "Giao tiếp với đám quan viên các anh thật là không dễ dàng, nói chuyện luôn thích quanh co lòng vòng, khiến cho người ta tốn sức cân nhắc. "

Trương Dương nói: "Kết thúc sản nghiệp ở Bắc Cảng là định rời khỏi, hay là định an bài hết tất cả, toàn lực đánh cược một lần. "

Viên Hiếu Thương hai mắt sáng ngời, Trương Dương hiển nhiên đã hiển nhiên động cơ của đoán được, Viên Hiếu Thương nói: "Tôi còn có vợ con, nếu có một ngày tôi thực sự xảy ra chuyện gì, tôi muốn bảo đạm bọn họ sau này không phải lo cơm ăn áo mặc, làm người dù sao cũng phải phòng ngừa chu đáo một chút, anh thấy có đúng không?"

Trương Dương nói: "Anh quả nhiên không phải người dễ dàng từ bỏ. "

Viên Hiếu Thương nói: "Tôi cũng không rõ anh thấy tôi thế nào. "

Trương Dương nhìn Viên Hiếu Thương rồi nói: "Có ý gì?"

Viên Hiếu Thương nói: " trong mắt anh, tôi là người tốt hay là người xấu. "

Trương Dương nói: "Nhân tính rất phức tạp, rất khó dùng tốt hoặc xấu để đánh giá, tôi biết là một người chồng tốt, một người cha tốt, cũng là hảo huynh đệ của Viên cục bọn họ. "

Viên Hiếu Thương nói: "Đã làm đã làm chuyện xấu. "

Trương Dương nói: "Thật sự là như vậy thì anh nên tới cục cảnh sát tự thú. "

Viên Hiếu Thương nói: "Không thể ra không thể xảy ra chuyện, ít nhất là hiện tại, tôi muốn an bài xong cuộc sống của người nhà, tôi còn muốn báo thù cho huynh đệ của tôi. " Hắn nhìn Trương Dương với ánh mắt chân thành: "Anh trong lòng anh, chúng ta có được tính là bằng hữu hay không?"

Trương Dương nói: "Hai chữ Bằng hữu này rất nặng, có nghĩa là phải tín nhiệm nhau, có nghĩa là có thể vượt lửa quá sông vì đối phương. "

Viên Hiếu Thương nói: "Anh không cần trả lời tôi, tôi thì muốn nói với anh rằng, trong lòng tôi đã coi anh là bằng hữu. "

Trương Dương nói: "Bởi vì tôi đã cứu con của anh?"

Viên Hiếu Thương nói: "Tôi dám khẳng định người đứng sau lưng Hạng Thành chính là Tiết Thế Luân. "

Trương Dương chậm rãi buông chén trà, nói: "Ở quốc gia chúng ta, có một số việc phải chú ý tới chứng cớ. "

Viên Hiếu Thương gật đầu: "Tôi minh bạch, dục gia chi tội chỉ áp dụng cho sự chèn ép của thượng vị giả đối với hạ vị giả, khi một người có quyền lực và địa vị mà anh không thể với tới, anh cho dù có chứng cớ thì anh cũng không thể đưa hắn ra trước pháp luật. "

Trương Dương nói: "Đừng vũ nhục pháp luật của chúng ta, nếu anh có chứng cớ, bất kỳ ai chúng ta cũng đều có thể đưa hắn vào tù. "

"Thì có thể làm gì?" Viên Hiếu Thương giận dữ đứng dậy, hắn đi đi lại lại trong phòng rồi nói khẽ: "Lúc trước anh lợi dụng chuyện của Tang Bối Bối, trói tôi và Trần Cương lên cùng một chiếc thuyền, mục đích có phải là muốn từ chỗ chúng tôi có được một số manh mối hữu dụng hay không?"

Trương đại quan nhân lúc này đã không cần thiết phải giấu diếm, hắn gật đầu nói: "Đúng vậy?"

Viên Hiếu Thương: "Nói Bất kể là Trần Cương hay là tôi, nội tình chúng tôi biết đều rất hữu hạn. "

Trương Dương nói: "Trần Cương thân là bí thư Ủy ban kỷ luật Bắc Cảng, biết pháp còn phạm pháp, vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, khách sạn vương miện này của anh cũng không sạch sẽ gì, anh dám nói Thiên Nhai không có bất kỳ liên quan gì tới anh hay không?"

Viên Hiếu Thương vẻ mặt phức tạp nhìn Trương Dương, trong lòng hắn minh bạch giữa hai người cuối cùng cũng đến lúc ngả bài.

Trương Dương nói: "Thật ra rất nhiều người đều biết rồi, tổng giám đốc của Thiên Nhai tuy rằng là Trần Thanh Hồng, nhưng ông chủ thực sự chính là anh, Thiên Nhai là địa phương nào thì anh biết rõ hơn bất kỳ ai, tàng ô nạp cấu, lợi dụng gái tiếp rượu trong Thiên Nhai để lôi kéo một số lớn cán bộ trong thể chế Bắc Cảng, Thiên Nhai mở lâu như vậy mà có thể không xảy ra chuyện, tất cả phải dựa vị ông anh trai là cục trưởng công an của anh. "

Phản ứng của Viên Hiếu Thương vô cùng bình tĩnh: "Anh có chứng cớ không? Bất kỳ trình tự nào cũng có thể chứng minh cho tôi, vương miện và Thiên Nhai chính là quan hệ người cho thuê và người thuê, tôi cho Trần Thanh Hồng thuê đất. trừ cái này ra thì chúng tôi không có bất kỳ liên quan gì. "

Trương Dương nói: "Còn nhớ Hưng Long hiệu không? Nhị ca anh Viên Hiếu Nông năm đó cũng lợi dụng thủ pháp như vậy, đăng ký quyền sở hữu của Hưng Long hiệu với tên của thuộc hạ, nếu một khi xảy ra vấn đề, cùng lắm thì tổn thất ít tiền, có thể đổ hết tội danh cho tên pháp nhân kia, thủ pháp làm việc của huynh đệ các anh rất giống nhau, đều lợi dụng biện pháp này để nhở nhơ ngoài vòng pháp luật, trên ý nghĩa nào đó thì cũng chính là mua bảo hiểm cho mình. "

Viên Hiếu Thương nói: "Anh là cán bộ quốc gia, chuyện không có chứng cứ thì trăm ngàn lần không thể nói lung tung. "

Trương Dương nói: "Từ chuyện của Hưng Long hiệu tôi đã bắt đầu nhìn ra huynh đệ các anh đều có vấn đề. "

"vậy lúc trước vì sao không bắt tất cả chúng tôi? Là không có chứng cớ Hay là muốn thả dây dài câu cá lớn?"

Trương đại quan nhân thở dài nói: "Cá lớn ư? Bên trong huynh đệ Các anh có thể được coi là cá lớn chính là đại ca của anh, không phải tôi muốn xát muối lên vết thương lòng của anh, nhưng anh nghĩ lại đi, đại ca anh, nhị ca anh vì sao mà chết? Nếu lúc trước bọn họ không làm việc gì sai trái, sao lại trở thành đối tượng mưu sát của người khác?"

Viên Hiếu Thương hiển nhiên bị những lời này của Trương Dương kích thích, hắn tức giận nói: "Đủ rồi!"


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1276)