Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1232

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1232: Kiểm tra
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trương Dương và Vu Cường Hoa tới tìm Dương Nguyệt Nga.

Dương Nguyệt Nga sau khi nghe Vu Cường Hoa biểu lộ thân phận thì trên mặt không hề có bất kỳ vẻ kích động nào, cô ta lạnh lùng nói: "Các anh tìm tôi làm gì?"

Vu Cường Hoa nói: "Quản Thành cho chắc biết. "

Dương Nguyệt Nga nói: "Biết, nhưng không thân. "

" Căn cứ vào tình huống mà chúng tôi tìm hiểu được thì hắn của anh chồng trước của cô. "

Dương Nguyệt Nga nói. "Không sai, là chồng trước của tôi, nhưng điều này không có nghĩa là tôi thân với hắn, nếu như thân thì chúng tôi lúc trước cũng không đến mức ly hôn. "

Vu Cường Hoa: "Nói Chúng tôi hôm nay tới tìm cô là muốn tìm hiểu một chút tình huống về Quản Thành. "

" Cần tôi lặp lại không? tôi và hắn đã ly hôn mười hai năm rồi, trong mười hai năm này hắn làm gì thì tôi căn bản không biết. "

Vu Cường Hoa nói: "Khi hai người kết hôn, cô biết hắn làm gì không?"

" Hắn nói cho tôi biết là một nhân viên bán hàng. " Vẻ mặt của Dương Nguyệt Nga lộ ra có chút bực mình.

Vu Cường Hoa nhìn chung quanh văn phòng rồi giả vờ tới trước bình đựng dung dịch oxy già, nói khẽ: "Hydrogen peroxide, mỗi bệnh viện đều có thuốc sát trùng này, lượng dùng nhất định rất lớn?"

Dương Nguyệt Nga nói: "Thuốc sát trùng Bình thường đến không thể bình thường hơn, với tri thức về chuyên ngành của các anh, có thể nhận ra được cũng là hiếm có. " Những lời này Của cô ta tràn ngập vẻ trào phúng.

Vu Cường Hoa cũng không bận tâm tới sự châm chọc khiêu khích của cô ta, mỉm cười nói: "Bệnh viện đối với sử dụng những loại thuốc này có chế độ điều lệ nghiêm khắc, muốn tra ra lượng dùng cụ thể chắc không khó đâu nhỉ?"

Dương Nguyệt Nga nói: "Anh đang hoài nghi cái gì, nếu như anh muốn xem thì tôi có thể lấy ghi chép xuất nhập kho cho anh xem, có điều phải có điều kiện tiên quyết, anh trước hết có được chữ ký của viện trưởng đã. "

Ánh mắt Vu Cường Hoa bị thời gian trực trên tường hấp dẫn, hắn nói khẽ: "Cô cứ bảy ngày thì có một ca đêm. "

Dương Nguyệt Nga nói: "Cái đó có liên quan tới anh ư?"

Vu Cường Hoa cười cười không nói gì, hắn đánh mắt ra hiệu cho Trương Dương rồi hai người cáo từ.

Trương đại quan nhân cảm thấy sự dò hỏi của Vu Cường Hoa không hề có được đột phá tiến triển với tính đột phá nào, không cam lòng nói: "Cứ vậy mà đi ư?"

Vu Cường Hoa nói: "Cô ta rất bình tĩnh, từ sau khi nhìn thấy chúng ta đã bắt đầu đề phòng, người như vậy rất khó hỏi ra được gì. "

Trương Dương nói: "Hay là để tôi. " Thử xem Hắn rất có lòng tin với nhiếp hồn thuật của mình.

Vu Cường Hoa chỉ chỉ máu giám sát ở trước phòng thuốc thử, bệnh viện đối với phòng này đều lắp thiết bị theo dõi, chỉ cần Quản Thành tới bái phỏng Dương Nguyệt Nga thì nhất định sẽ bị ghi lại.

Vu Cường Hoa tới khoa bảo vệ bệnh viện, bởi vì nơi này là khu trực thuộc của hắn, trưởng khoa bảo vệ biết hắn, nghe nói Vu Cường Hoa muốn tra án, tất nhiên toàn lực phối hợp.

Trực giác của Vu Cường Hoa cũng không sai, Dương Nguyệt Nga khi trực đêm vào hai tuần trước quả thực có người tới bái phỏng cô ta, căn cứ vào đối chiếu ban đầu thì người đó chính là chồng trước của cô ta Quản Thành.

Vu Cường Hoa làm việc gì cũng chú trọng chứng cớ, có được chứng cớ này, hắn lại tới phòng thuốc thử.

Dương Nguyệt Nga nhìn thấy Vu Cường Hoa đi rồi còn quay lại thì sắc mặt liền có chút thay đổi. Vu Cường Hoa cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp đưa chứng cớ ra trước mặt Dương Nguyệt Nga, đối mặt với chứng cớ thực sự. Dương Nguyệt Nga không thể không cúi đầu, cô ta nói khẽ: "Không sai, Quản Thành quả thực vào hai tuần trước đã tới tìm tôi, tôi không nói dối, trước lần gặp hắn này tôi đã có rất nhiều năm rồi không gặp hắn. "

Vu Cường Hoa nói: "Hắn tìm cô làm gì?"

Dương Nguyệt Nga cắn cắn môi, cuối cùng cũng nói: "Hắn tìm tôi xin ít dung dịch oxy già, chỉ nói là để khử độc, tôi liền cho hắn một ít. "

Vu Cường Hoa nói: "Trừ dung dịch oxy già còn xin cô thứ gì khác nữa không?"

Dương Nguyệt Nga nói: "Không, thực sự là không?"

Vu Cường Hoa nói: "cô có biết hiện tại hắn đang sống ở đâu hay không?"

Dương Nguyệt Nga nói: "Tôi đã gần mười năm rồi không gặp hắn, hắn trong khoảng thời gian này làm gì, hiện tại đang làm gì thì tôi hoàn toàn không biết gì cả, chúng tôi đã sớm không còn tình cảm, hắn có phải đã làm chuyện xấu gì hay không?"

Vu Cường Hoa nói: "Trừ cô ra thì Quản Thành ở kinh thành còn có thân nhân nào không?"

Dương Nguyệt Nga lắc đầu: "Hắn có hai chị gái, một người ở Hongkong, một người ở Pháp, cha mẹ thì chết sớm, trong nhà hình như không còn ai cả. "

Vu Cường Hoa nói: "Hắn có bằng hữu nào khác hay không?"

" Hắn không có bằng hữu. " Dương Nguyệt Nga nói rất quả quyết, sau khi nói xong thì cô ta tựa hồ nhớ tới gì đó: "Đúng rồi, hắn có một ông chú, không phải chú ruột, là bạn của cha hắn, tên là Lý Thượng Chí, hắn từng nói với tôi, người đó là người duy nhất từng giúp hắn trong những bằng hữu còn sống của cha hắn, tên người này tôi nhớ rất rõ, không sai, bởi vì khi chúng tôi kết hôn ông ấy đặc biệt vẽ một bức tranh trặng cho tôi, còn tặng một chiếc quạt điện. "

Vu Cường Hoa và Trương Dương liếc mắt nhìn nhau, hai người đều cảm thấy Dương Nguyệt Nga không giống như là đang nói dối, chỗ cô ta có dung dịch oxy già, nhưng lại không có a-xê-tôn, nói cách khác Quản Thành có thể đã từ chỗ cô ta có được Hydrogen peroxide, loại tài liệu khác thì lấy từ chỗ khác. Dương Nguyệt Nga chắc là thực sự bị Quản Thành qua mặt, không biết hắn muốn dùng dung dịch oxy già mình cung cấp đi làm gì.

Vu Cường Hoa tiếp tục nói: "cô biết Lý Thượng Chí hiện tại ở đâu không?"

Dương Nguyệt Nga lại lắc đầu: "Tôi sau khi ly hôn Quản Thành thì cắt đứt tất cả liên lạc với hắn, Lý Thượng Chí năm năm trước quả thực có tới tìm tôi một lần, lúc ấy là nhờ tôi khám bệnh, nhưng sau này thì không tới nữa. "

" Nằm viện à?"

Dương Nguyệt Nga nghĩ nghĩ rồi gật đầu: "Đúng rồi, là nằm viện, lúc ấy ở khoa tim mạch, bởi vì giường ngủ quá ít nên tôi giúp ông ta tìm. "

Chỉ cần nằm viện thì chắc có thể tìm được bệnh lịch của ông ta, từ trên bệnh lịch chắc không khó tra ra địa chỉ của Lý Thượng Chí.

Trương Dương tìm Vu Cường Hoa giúp tuyệt đối là hành động chính xác, Vu Cường Hoa chẳng những làm việc thực sự mà còn tâm tư kín đáo, hơn nữa lòng chính nghĩa của người này rất mạnh.

Ở phòng bệnh án đã có phát hiện, Lý Thượng Chí sống cách bệnh viện nhân dân khu Tây Kinh cũng không xa, ở ký túc xá nhà máy tạo nước sơn khoảng một km từ bệnh viện đi về phía tây nam, nhà máy tạo nước sơn sớm đã đóng cửa, hiện giờ chỉ còn lại hai dãy ký túc xá, bởi vì trường kỳ thiếu quản lý hữu hiệu cho nên nơi này trông đổ nát vô cùng.

Vu Cường Hoa và Trương Dương tới ký túc xá, tìm một lão nhân hỏi về Lý Thượng Chí thì được nói là Lý Thượng Chí qua đời qua đời ba năm rồi, có điều con trai Lý Vĩ Quân của ông ta thì vẫn ở đây, Lý Vĩ Quân không ở nhà, hắn bình thường đều tới chợ Tây Hưng kinh doanh nước sơn.

*****

Vu Cường Hoa trên cơ bản đã tỏa định Lý Vĩ Quân rất có thể là người cung cấp propanol cho Quản Thành.

Ánh mắt trời buổi chiều khiến cho người ta buồn ngủ, Lý Vĩ Quân đang dựa vào quầy hàng lim dim, bỗng nhiên bị tiếng vỗ lên tủ hàng làm bừng tỉnh, hắn mở đôi mắt nhập nhèm, chớp chớp mắt nói: "Chuyện gì thế? Muốn mua gì?"

Người tới tìm hắn là Trương Dương, Vu Cường Hoa chưa ra mặt, bởi vì lo lắng bị người ta nhận ra.

Trương đại quan nhân giả bộ thần bí, nhìn nhìn chung quanh rồi hạ giọng nói: "Propanol. "

Lý Vĩ Quân ngây ra một thoáng, sau đó nhếch môi bật cười: "Người anh em, anh muốn mua thứ đó làm gì?"

"Trộn sơn. "

Lý Vĩ Quân nói: "Ồ, vậy dầu chuối tốt hơn. "

Trương Dương nói: "Anh sao lằng nhằng thế? Tôi cứ muốn dùng propanol. "

Lý Vĩ Quân cười ha ha: "Người anh em, anh đi khắp cả cái chợ Tây Hưng này cũng không có ai bán thứ đó đâu, hiện tại thứ đó thuộc phạm vi quản khống rồi anh biết không? Mau đi đi, chỗ tôi không có thứ đó, chuyện trái với chính sách tôi không làm đâu. "

Trương Dương nói: "Người anh em, anh lừa được ai chứ? Tôi có thể tìm được anh, cũng không phải là tình cờ đâu, anh có thể bán cho người khác thì sao không thể bán cho tôi?"

Lý Vĩ Quân vừa nghe vậy thì sửng sốt: "Anh nghe ai nói bậy thế? Tôi chưa bao giờ bán thứ đó. "

Trương Dương nói: "Đừng con mẹ nó giả vờ, anh Quản giới thiệu tôi đến. "

Lý Vĩ Quân nghe hắn nói như vậythì vẻ mặt nửa tin nửa ngờ, quan sát Trương Dương một chút rồi nói khẽ: "Anh Quản sao không tự tới?"

Trương Dương nói: "Việc nhỏ như vậy, còn cần anh ta tự mình tới ư?"

Lý Vĩ Quân cười nói: "Cũng đúng, có điều, anh dù sao cũng phải bảo anh ta gọi điện thoại tới chứ?"

Trương Dương nói: "Không tin tôi à?"

Lý Vĩ Quân nói: "Chúng ta trước đây chưa từng gặp mặt, không thể nghe anh nói gì cũng tin được? Anh gọi điện thoại cho anh Quản đi, để anh ta tự mình nói với tôi. "

Trương Dương nói: " Xem ra anh thực sự quên tôi mất rồi, anh nhìn kỹ tôi đi. "

Lý Vĩ Quân quả nhiên nhìn lên mặt hắn, không nhìn còn đỡ, vừa nhìn thì lập tức bị mắt Trương Dương hút vào, chỉ cảm thấy ánh mắt của Trương Dương tựa hồ tràn ngập ma lực thần kỳ, nhìn rồi thì không thể dứt ra khỏi được ánh mắt của hắn, cảm thấy đầu óc của mình như bị ánh mắt của đối phương tác động.

Trương đại quan nhân mỉm cười: "Số điện thoại của Quản Thành là bao nhiêu?"

Lý Vĩ Quân hồ đồ nói ra số điện thoại.

Trương Dương lại nói: "Anh lần gần nhất gặp hắn là khi nào. "

Lý Vĩ Quân nói: "Hình như là Nửa tháng trước, anh Quản tìm tôi lấy ít propanol, còn thêm một số thứ nữa. "

"Hắn hiện tại đang sống ở đâu anh có biết không?"

Lý Vĩ Quân nói: "Không biết, có điều anh Quản nói nếu như tôi gặp bất kỳ phiền toái gì thì bảo tôi tới tìm ông chủ Cảnh Thiên Thu của Nhân Gian Cung Khuyết, nói cô ta sẽ giúp tôi. "

Trương Dương gật đầu hài lòng, gật đầu về phía một chiếc Santana màu đen đỗ cách đó không xa, Vu Cường Hoa ẩn thân bên trong lập tức minh bạch Trương Dương đã đắc thủ, hắn thông tri cho thủ hạ dẫn Lý Vĩ Quân về cục cảnh sát.

Trương đại quan nhân trở lại bên trong xe của Vu Cường Hoa, kể lại tin tức vừa rồi hỏi được, khi Vu Cường Hoa nghe thấy tên của Cảnh Thiên Thu thì không khỏi nhíu mày: "Cảnh Thiên Thu, anh biết người đó không?"

Trương Dương nói: "Chưa nghe bao giờ. "

Vu Cường Hoa nói: "Anh trước tiên nói một tiếng với Quốc Cường đi, chuyện này có lẽ hắn có thể giúp anh đó. "

Trương đại quan nhân nghe ra Vu Cường Hoa rõ ràng có ý rút lui, hắn đoán được trong đây tất có nội tình, cũng không miễn cưỡng Vu Cường Hoa. Cười nói: "Tôi tới Nhân Gian Cung Khuyết tìm Cảnh Thiên Thu. Anh thẩm vấn Lý Vĩ Quân đi, xem có hỏi ra được gì không?"

Trương Dương và Vu Cường Hoa vừa mới chia tay thì liền nhận được điện thoại của Kì Sơn, biết được Kì Sơn đã tới kinh thành, Trương Dương hỏi khách sạn hắn ở rồi trực tiếp tới gặp mặt hắn, sau khi hai người gặp nhau, câu đầu tiên của Kì Sơn chính là: "Anh đoán xem tôi tối hôm qua gặp ai?"

Trương đại quan nhân nói: "Ai. "

Kì Sơn: "Nói Tối hôm qua tôi ở vương phủ hội quán gặp Văn Hạo Nam, đi cùng với hắn còn có hai người, một là Phó Hải Triều, công tử của Phó Hiến Lương, người kia là Trần An Bang, con trai của Trần Toàn. "

Trương đại quan nhân cười nói: "Chỉ cho phép anh tới chứ người khác không được tới à, bằng hữu người ta gặp mặt cũng rất bình thường mà. " Trong lòng hắn thì lại không nghĩ như vậy.

Kì Sơn ý vị thâm trường nhìn hắn một cái: "Nhưng tôi nghe nói quan hệ của ba người này với anh không được tốt lắm, mà rất khéo là ba người lại ở cùng một chỗ? tôi lo họ sẽ gây bất lợi cho anh, thôi coi như tôi lắm miệng. "

Trương Dương đương nhiên biết Kì Sơn là có hảo ý, hắn cười nói: "Là bọn họ coi tôi trở thành kẻ thù, tôi thì không để họ ở trong lòng, anh lần này đến kinh thành làm gì?"

Kì Sơn mỉm cười nói: "Chuyện làm ăn. "

Trương Dương nghe hắn nói như vậy thì cũng không hỏi thêm.

Kì Sơn lại nói: "Tôi nghe chuyện của cảng Phước Long đã được quyết định rồi. "

Trương Dương gật đầu: "trên cơ bản đã quyết định rồi, Lương Kì Hữu của tập đoàn Đỉnh Thiên quyết định rời khỏi cạnh tranh, trước mắt thực sự có thực lực tiếp nhận công trình này chỉ còn lại tập đoàn Tinh Nguyệt. "

Kì Sơn nói: "Tôi nghe nói Lương Kì Hữu rút lui là có liên quan tới An Đạt Văn, nghe nói hôn nhân của An Đạt Văn và Lương Bách Ny xuất hiện vấn đề, Lương Kì Hữu đã trở mặt với An Đạt Văn. "

Trương Dương nói: "Anh và An Đạt Văn quen thân lắm à?"

Kì Sơn lắc đầu: "Không tính là thân, có gặp một hai lần, là khi trùng kiến chùa Thu Hà, hai cha con họ cúng không ít tiền vào chùa Thu Hà, điện mười tám vị La Hán là bọn họ bỏ vốn trùng tu. "

Trương Dương nói: "Là bằng hữu. Tôi khuyên anh một câu, nếu như làm ăn với hai cha con họ thì thôi đi, An Đạt Văn này làm việc có chút không từ thủ đoạn, An Đức Uyên lại có bối cảnh xã hội đen, làm với họ chẳng khác gì bảo hổ lột da. "

Kì Sơn nói: "Đa tạ sự quan tâm của anh, tôi sẽ có chừng mực. "

Sau khi Trương Dương rời đi thì Ngũ Ca tới phòng Kì Sơn.

Kì Sơn nói: "Tình huống như thế nào rồi?"

Ngũ Ca nói khẽ: "Tôi đã điều tra rõ rồi, An Đức Uyên trước mắt đang ở tùy viên thôn hoạ sĩ. "

Kì Sơn gật đầu.

Ngũ Ca lại nói: "Thường ngài bên cạnh hắn có hai tên vị sĩ dính chặt như sam. "

Kì Sơn nói: "Người càng già càng sợ chết. "

Ngũ Ca nói: "An Đức Uyên năm đó lẻ loi một mình từ Hongkong đến Đài Loan, có thể nói chỉ bằng vào nắm đấm của hắn mà đánh ra thiên hạ hiện giờ. "

Kì Sơn lạnh lùng nói: "Vậy thì sao? Con trai hắn hại chết em trai tôi. Tôi sẽ bắt hắn nợ máu phải trả bằng máu. "

Ngũ Ca nói: "Hay là đê tôi đi làm chuyện này. "

Kì Sơn lắc đầu: "Không cần, hay là để lão Bàng ra tay. "

*****

Trước khi Trương Dương tới Nhân Gian Cung Khuyết vẫn gọi điện thoại cho Triệu Quốc Cường, Triệu Quốc Cường nghe thấy tên của Cảnh Thiên Thu thì rõ ràng ngây ra một thoáng. Hắn nói khẽ: "Anh có thể xác định cô ta có liên quan tới Quản Thành không?"

Trương Dương nói: "Quản Thành bởi vì Lý Thượng Chí cho nên rất chiếu cố con ông ta, nếu hắn có thể bảo Lý Vĩ Quân gặp phiền toái thì tới tìm Cảnh Thiên Thu, đủ để chứng minh quan hệ của Cảnh Thiên Thu và hắn không bình thường, hoặc là hai người là bạn tốt, hoặc là Cảnh Thiên Thu nợ hắn nhân tình. Vu Cường Hoa bảo tôi trước tiên gọi điện thoại cho anh, anh và Cảnh Thiên Thu có phải rất thân hay không?"

Triệu Quốc Cường thở dài: "Trương Dương. Anh trước tiên đừng tới chỗ Cảnh Thiên Thu vội, tôi sẽ lập tức tới kinh thành. "

Trương Dương nói: "Vu Cường Hoa tạm thời đã bắt Lý Vĩ Quân rồi, chuyện này là bịt được lâu đâu, nếu như Quản Thành biết được Lý Vĩ Quân đã bị bắt. Khẳng định sẽ rời khỏi kinh thành. Về sau chúng tôi muốn bắt hắn càng khó. "

Triệu Quốc Cường vẫn do dự, hắn nói khẽ: "Tôi ngày mai có thể tới kinh thành. "

Trương Dương nói: "Quản Thành vô cùng nguy hiểm, hắn từng là chuyên gia gỡ bom quan trọng của Quốc An, về sau lại làm phản. Gần đây rất nhiều vụ án nổ bom có liên quan tới hắn. Tôi có lý do để tin rằng Ngay cả vụ nổ xe của Văn Hạo Nam ở Bắc Cảng cũng có quan hệ mật thiết tới hắn. Quốc Cường, thời cơ tốt sẽ không tới hai lần đâu. "

Triệu Quốc Cường nghe Trương Dương nói như vậy thì trong lòng cũng khẽ động, hắn lại thở dài: "Cảnh Thiên Thu là dì của Cơ Nhược Nhạn, cũng là... " Hắn tựa hồ có chút khó có thể mở miệng, tạm dừng một chút rồi mới quyết tâm nói: "Cũng là bạn tốt của cha tôi. "

Trương đại quan nhân nghe thấy Triệu Quốc Cường nói như vậy thì lập tức minh bạch, chẳng trách Vu Cường Hoa bảo hắn trước tiên tìm Triệu Quốc Cường đã, thì ra Cảnh Thiên Thu và nhà lão Triệu có quan hệ rắc rối phức tạp như vậy, Cơ Nhược Nhạn thiếu chút nữa thì trở thành vợ của Triệu Quốc Lương, nhìn bộ dạng rối rắm của Triệu Quốc Cường, Cảnh Thiên Thu này mười phần có chín là người tình cũ của lão tử hắn Triệu Vĩnh Phúc, có điều thế cũng chưa có gì, loại người như Triệu Vĩnh Phúc có một hai hồng nhan tri kỷ tuyệt đối không tính là nhiều, huống chi lão bà của y đã qua đời nhiều năm.

Trương đại quan nhân bỗng nhiên phát hiện, thường thường nam tử có thành tựu rất dễ có vợ chết, Cố Doãn Tri như vậy, Tiết Thế Luân như vậy, Tiêu Quốc Thành như vậy, Hà Trường An như vậy, Tống Hoài Minh như vậy, Triệu Vĩnh Phúc này cũng như vậy, Trương đại quan nhân không khỏi hít một hơi lạnh, xem ra thành tựu của mình vẫn quá nhỏ, mình có nhiều hồng nhan như vậy, nếu thực sự mất đi người nào cũng đủ để mình thương tâm cả đời, hắn lại nghĩ tới Cố Giai Đồng, thật ra mình cũng có thể được xếp vào trong đó, thành tựu của bạn hữu thật ra cũng không nhỏ.

Trương đại quan nhân ngồi đó nghĩ miên man, Triệu Quốc Cường ở bên kia thì có chút buồn bực, sao hắn vào những lúc này lại trầm mặc? Triệu Quốc Cường nói: "Trương Dương!"

Trương đại quan nhân bị hắn gọi mới hồi phục lại tinh thần, ho khan một tiếng: "Cà, càng là như vậy thì anh càng không tiện ra mặt, anh yên tâm đi, tôi tới xem hư thật, nếu cô ta là... Ặc, là dì của Cơ Nhược Nhạn thì tôi dù sao cũng phải nể mặt anh chút đúng không?"

Triệu Quốc Cường nói: "Anh trăm ngàn lần đừng làm ẩu. "

Trương Dương nói: "Tôi là loại người này ư?"

" Anh trăm ngàn lần đừng nói quen tôi. "

"rồi rồi. "

Số lần Trương đại quan nhân tới kinh thành tuy rằng không ít, nhưng hắn đối với nơi giải trí của kinh thành thì cũng không biết nhiều, hắn vốn định tìm bạn hữu cùng đi, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, không khéo lần này lại đắc tội với người ta, tội gì liên lụy tới người khác, kết quả là thằng cha này vẫn một mình tới Nhân Gian Cung Khuyết.

Quy mô của Nhân Gian Cung Khuyết so với vương phủ hội quán thì tựa hồ kém hơn không ít, ít nhất mặt tiền không bắt mắt, nhưng nơi này lại thực hành hội viên chế rất nghiêm khắc.

Trương đại quan nhân tới bãi đỗ xe thì bị cự tuyệt, lý do rất đơn giản, hắn không phải hội viên của nơi này.

Trương đại quan nhân cười nói với bảo vệ: "Tôi không phải đến tìm vui, tôi đặc biệt tới tìm bà chủ Cảnh Thiên Thu của các anh bàn chuyện làm ăn. "

Bảo vệ cười nói: "Chỗ chúng tôi mỗi ngày đều có vô số người đến tìm bà chú bàn chuyện là ăn, nhưng ít nhất cũng phải hẹn trước một tuần, tiên sinh, hay là ngày đăng ký đi, nếu vận khí tốt thì có lẽ tuần sau bà chủ sẽ gặp ngài. "

Trương đại quan nhân mắng thầm trong lòng, không phải là tú bà của hộp đêm ư? Khệnh cái đéo gì? Còn con mẹ nó thực sự coi mình là người thượng đẳng ư?

Trương Dương nói: "Tôi đã hẹn với bà chủ các anh rồi, không tin anh gọi điện thoại cho cô ta đi. "

Bảo vệ đó nói: "Xin lỗi, tôi cũng muốn gọi điện thoại cho cô ta lắm, nhưng cấp bậc của tôi quá thấp, không đủ trình độ. "

Trương đại quan nhân nheo mắt lại nhìn tên bảo vệ này, không ngờ tên trông cửa cũng gian xảo như vậy.

Bảo vệ nói: "Tiên sinh, ngài hay là đi về trước đi, đừng làm ảnh hưởng chúng tôi tiếp đãi khách nhân. " Hắn cười về phía chiếc ô tô đằng sau, một chiếc Mercedes màu đen đỗ song song với ô tô của Trương Dương, cửa kính xe hạ xuống, từ bên trong lộ ra một khuôn mặt quen thuộc, là một trong những Tam công tử của kinh thành Lương Khang.

Trương đại quan nhân và Lương Khang cũng có thù xưa, có điều thời quá cảnh thiên, Trương đại quan nhân cũng không để ở trong lòng, gật đầu với Lương Khang.

Lương Khang cũng cười cười với hắn: "Bí thư Trương, khéo thế, anh cũng đến chơi ư?"

Trương đại quan nhân mắng thầm trong lòng, anh sao cứ phải hô to thân phận của tôi làm cái gì, sợ người khác không biết tôi là ai ư? Có điều hắn vẫn cười: "Vốn định vào để kiến thức một chút, đáng tiếc bị chắn lối. "

Lương Khang bật cười ha ha, hắn nghe ra Trương Dương đang quanh co lòng vòng mắng bảo vệ là chó, hắn lấy ra thẻ hội viên rồi đứa cho tên bảo vệ, lại nói: "Vị Trương tiên sinh này là bằng hữu của tôi, tôi mời hắn tới. "

Trương đại quan nhân vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng, đúng là đi tìm mòn giày cũng không thấy, vô tình tìm được chẳng tốn công, không ngờ Lương Khang vừa ra mặt đã giải quyết nan đề cho mình.

Bảo vệ nghe nói Trương Dương cùng đi với Lương Khang thì không ngăn trở nữa, rất sảng khoái cho bọn họ vào.

Trương đại quan nhân đỗ xe song song với Lương Khang, mở cửa xe bước xuống, cười cười vươn tay về phía Lương Khang: "Đa tạ. "

Lương Khang bắt tay hắn, nói: "Không có gì mà phải đa tạ, thật ra gần đây tôi cũng muốn mời anh uống một bữa. "

Trương Dương nghĩ thầm tôi và anh làm gì có giao tình đến mức đó! Chẳng lẽ anh và Cơ Nhược Nhạn cãi nhau, muốn tìm người thổ lộ? Có điều nghĩ lại, cho dù tâm sự cũng không tìm tới mình.

Lương Khang một câu giải khai mê hoặc của hắn: "Tôi nghe nói anh và Phó Hải Triều có xích mích, tôi rất không hợp với hắn. "

Trương đại quan nhân bật cười ha ha, xem ra điều có thể khiến hai người nhanh chóng tìm đến với nhau không chỉ là tình bạn, còn có một khả năng chính là có cùng kẻ địch, có điều chỉ dựa vào những lời này của Lương Khang thì rất khó khiến hắn tâm phục, Trương đại quan nhân nói: "Tôi và Phó Hải Triều cũng không có mâu thuẫn gì, đều là bên ngoài đồn ác thôi. "

Lương Khang cũng không tiếp tục đề tài này, cùng Trương Dương đi vào cửa lớn Nhân Gian Cung Khuyết, hắn giới thiệu: "Nơi này là nơi giải trí số một số hai của kinh thành, địa phương khác chỉ cần anh giơ tiền ra là có thể tùy ý ra vào, nơi này thì khác, cho dù anh là phú ông có bạc tỉ, không phải hội viên của nơi này thì vẫn sẽ bị cự tuyệt ngoài cửa. "

Trương Dương: "Nói Có tiền không kiếm thì còn gọi là thương nhân ư?"

Lương Khang nói: "Thương nhân cũng có rất nhiều loại, có người trong mắt chỉ có tiền tài, lại có người chỉ quan tâm tới quan hệ, thật ra làm sinh ý ở Trung Quốc chỉ cần có quan hệ thì căn bản không lo không kiếm được tiền. " Nói tới đây hắn bỗng nhiên nhớ tới mục đích của Trương Dương: "Anh hôm nay đến là để chơi hay là có việc gì khác. "

Trương đại quan nhân cũng không giấu hắn: "Hôm nay là tới tìm bà chủ nơi này hỏi chút chuyện. "

Lương Khang gật đầu, hắn trước đây cũng không nghe nói Trương Dương và Cảnh Thiên Thu có quan hệ gì. Có điều hắn cũng không dò hỏi tới cùng, hôm nay Lương Khang tới là để bàn chuyện làm ăn với người khác, hắn nói với Trương Dương: "Có muốn ngồi cùng nhau không?"

Trương Dương lắc đầu nói: "Không được, để hôm khác tôi mời anh uống. "

Lương Khang bật cười, hắn và Trương Dương chia tay. Trương đại quan nhân không có hẹn trước, tới nói với nhân viên lễ tân: "Bà chủ Cảnh ở phòng nào. "

Tiểu thư tiếp khách mặc sườn xám màu đỏ, trên vai khoác áo choàng lông cừu trắng, mắt đẹp chớp chớp, hiển nhiên hoài nghi Trương Dương: "Anh tìm bà chủ có việc gì?"

Trương Dương nói: "Tôi là người của cục an toàn quốc gia, tìm cô ta có chuyện quan trọng. " Bởi vì vừa rồi ở cửa bị bảo vệ ngăn lại gây khó dễ, cho nên Trương đại quan nhân nghĩ ra biện pháp như vậy, những lời này của hắn cũng không thể tính là nói dối, dù sao trước đây hắn cũng từng làm ở cuộc an toàn quốc gia.

Tiểu thư Tiếp khách quả nhiên bị những lời này của hắn hù dọa, cầm gọi cho Cảnh Thiên Thu.

*****

Cảnh Thiên Thu hôm nay vừa hay ở Nhân Gian Cung Khuyết, cô ta nghe nói người của Quốc An đến thăm thì ánh mắt hướng về phía ti-vi treo tường phía bên phải bàn làm việc, từ trên đó rất nhanh liền tìm được chỗ Trương Dương đứng, Cảnh Thiên Thu tuy rằng chưa gặp Trương Dương nhưng cũng không xa lạ gì với bộ dạng của thằng ôn này, nguyên nhân là vì quan hệ của Triệu gia, Cảnh Thiên Thu cắn cắn môi: "Thì ra là hắn. "

Tiểu thư Tiếp khách buông điện thoại rồi cười nói với Trương Dương: "Tiên sinh, ngại quá, bà chủ của chúng tôi không ở đây. "

Trương đại quan nhân nửa tin nửa ngờ nhìn cô ta.

Tiểu thư tiếp khách nói: "Có điều bà ấy rất nhanh sẽ trở lại, hay là ngài chờ chút nhé?"

Trương đại quan nhân thầm nghĩ trong lòng, đã đến rồi thì ở vậy, hôm nay không gặp được Cảnh Thiên Thu thì tuyệt đối không về. Hắn cười nói với tiểu thư tiếp khách: "Tôi tới đại sảnh ngồi. "

Tiểu thư tiếp khách dẫn Trương Dương tới đại sảnh. Ngồi xuống đài số 27, cô ta dịu dàng cười nói: "Tiên sinh cứ chờ ở đây, bà chủ tới tôi sẽ thông tri cho ngài. "

Trương đại quan nhân gật đầu: "Làm phiền cô. "

Tiểu thư Tiếp khách mới vừa đi thì một nữ hầu dáng người yểu điệu bước vào, ngọt ngào cười nói: "Tiên sinh muốn gọi gì?"

Trương đại quan nhân cầm đơn rượu trong tay cô ta, mở ra xem. Mẹ, giá đắt vãi cả đói, một trai nước khoáng mà hai trăm đồng, một cốc bia đứng không ngờ tới 888. Trương đại quan nhân coi như là người đã nhìn quen trường hợp, nhưng nhìn thấy menu này cũng không khỏi trợn tròn cả mắt, thật sự là quá đắt, Trương đại quan nhân cũng không phải là không mang tiền, nhưng để cho người ta chém như vậy thì đúng là không cam lòng.

Trương Dương nói: "Chi phí ở chỗ gô đắt quá. "

Nữ hầu nói: "Chúng tôi không bán nước mà là bán phục vụ. "

Mắt Trương đại quan nhân lướt một vòng trên người nữ hầu, nói thật, mỗi nhân viên công tác trước mắt nhìn thấy tuy rằng không được coi là thiên tư quốc sắcm nhưng tố chất cơ bản thì vẫn không tồi.

Trương đại quan nhân gật đầu: "Vậy cho tôi một cốc bia. " Thôi bị chém thì đành chịu, ai bảo hôm nay hắn tới có mục đích.

Nữ hầu vừa mang bia lên thì âm nhạc trên trung tâm liền bắt đầu vang. Đầu tiên là một cô gái thanh tú hát một bài, ngay sau đó phong cách biến đổi, chín người con gái mặt quần áo hở hang điên cuồng nhảy nhót.

Trương đại quan nhân chưa bao giờ uống bia mà phải dè dặt như vậy, một cốc mà uống nửa tiếng đồng hồ mới được hơn một nửa, đành chịu thôi, một ngụm hết một trăm đồng cơ mà. Chút tiền lương của Trương đại quan nhân còn không đủ uống một cốc.

Cho dù hắn uống rất chậm, nhưng bia sớm muộn gì cũng phải hết, hắn đợi chừng một giờ vẫn không thấy tiểu thư tiếp khách tới đây tìm mình, Trương đại quan nhân có chút mất kiên nhẫn, nữ hầu lại tới, nhìn chằm chằm cốc không trên bàn, cô ta mỉm cười nói: "Tiên sinh muốn gọi gì?"

Trương Dương nói: "À, cô giúp tôi hỏi lễ tân xem bà chủ của các cô bao giờ thì tới?"

Nữ hầu gật đầu, không bao lâu sau thì lại quay về bên cạnh Trương Dương, cô ta cười khẽ: "Bà chủ đang trên đường tới, phiền tiên sinh kiên nhẫn chờ, ngài muốn uống thêm gì không?"

Trương đại quan nhân trong lòng rất buồn bực, hắn vươn một ngón tay ra: "cho thêm cốc nữa. " Chính chủ chưa gặp đã mất mẹ một ngàn tám rồi.

Cốc bia thứ hai uống được một nửa thì Trương Dương đã minh bạch, hôm nay người ta cố ý chơi mình, đợi lâu như vậy rồi vẫn không thấy Cảnh Thiên Thu tới, cả đám nhân viên này thay nhau chơi mình, Trương đại quan nhân đặt cốc lên bàn rồi vẫy vẫy nữ hầu.

Nữ hầu đi tới.

Trương Dương nói: "Tính tiền, tôi có việc quan trọng phải đi. "

Nữ hầu trên mặt vẫn giữ nụ cười chức nghiệp: "Tiên sinh, ngài không đợi Cảnh tổng ư?"

" Không đợi nữa, thời gian của tôi rất quý giá. "

" Tiên sinh, ngài tối nay tổng cộng chi 1776 đồng. "

Trương đại quan nhân chỉ uống bia không nên rất dễ tính.

"Ặc. " Trương đại quan nhân làm bộ tìm ví, nhưng lập tức lại nhíu mày, tay sờ soạng vài cái ở trên người: "Hỏng rồi, tôi mất ví tiền rồi. "

Nữ hầu hiển nhiên không đoán được sẽ xuất hiện cục diện như vậy, có điều cô ta dựa vào trực giác của mình phán đoán được nam tử trẻ tuổi trước mắt này đang giở trò, loại tình huống này ở Nhân Gian Cung Khuyết không gặp mấy, bởi vì phàm là người đến đây đều có chút thân phận, không ai lại đi làm ra loại chuyện quỵt tiền, nữ hầu nói: "Tiên sinh, trị an của Nhân Gian Cung Khuyết chúng tôi rất tốt, sẽ không phát sinh chuyện như vậy đâu. "

Trương đại quan nhân trợn trừng hai mắt, quả nhiên là không giận tự uy, lạnh lùng nói: "Lời này của cô có ý gì? Chẳng lẽ nói tôi lừa cô?"

Nữ hầu nói: "Tiên sinh, tôi chỉ là người làm công, ngài cho dù đi lừa cũng không tới phiên tôi. " Cô gái nhỏ này cũng rất nhanh mồm nhanh miệng.

Trương Dương nói: "Các cô nh không tin thì thôi, tôi báo cảnh sát, để cảnh sát đến xử lý chuyện này. " Hắn vừa nói vừa lấy điện thoại di độngra.

Trong phòng, Cảnh Thiên Thu phát hiện tình huống có chút không đúng, lập tức gọi điện thoại tới quầy: "Xảy ra chuyện gì thế?" lễ tân vội vàng báo tình huống cho cô ta. Cảnh Thiên Thu nói: "Thằng ôn này quả nhiên không phải đèn hết dầu, dẫn hắn đến văn phòng tôi, đừngđể ảnh hưởng tôi khách nhân khác. " lễ tân vội vàng tới đài số 27, cười nói: "Tiên sinh, Cảnh tổng của chúng tôi đã về. "

Trương đại quan nhân nói: "Tôi lúc này không thể đi được, mất ví tiền rồi. " lễ tân cười nói: "Tới chỗ Cảnh tổng đã rồi tính, tin rằng bất kỳ chuyện gì đều có thể được giải quyết. "

Trương đại quan nhân trước giờ luôn là hạng người được lý mà không buông tha người ta, hắn đã đoán được Cảnh Thiên Thu vẫn luôn ở trong hộp đêm, chỉ là cố ý bắt mình ở đây chờ cô ta mà thôi, đổi thành trước đây Trương Dương nhất định sẽ không chịu để yên, nhưng mục đích chủ yếu của hắn hôm nay không phải là để gây sự mà là muốn tìm Cảnh Thiên Thu để tìm hiểu tình huống, huống chi hắn bản thân hắn cũng không cần thiết làm khó đám thủ hạ của Cảnh Thiên Thu.

Trương Dương đi vào văn phòng Cảnh Thiên Thu, nhìn thấy một nữ nhân ngồi trước máy tính, tuy có khách đến, nhưng cô ta vẫn không ngẩng đầu lên, ánh mắt chỉ tập trung lên màn hình máy tính.

Tiểu thư Tiếp khách nói khẽ: "Cảnh tổng, tôi đưa khách nhân tới rồi. "

Cảnh Thiên Thu ngẩng đầu lên, Trương đại quan nhân trước đó chưa hề gặp Cảnh Thiên Thu, nhưng khi hắn nhìn thấy Cảnh Thiên Thu thì thực sự lắp bắp kinh hãi, bởi vì bộ dạng của Cảnh Thiên Thu thật sự là rất giống một người, Vương Quân Dao, cũng chính là Hải Sắt phu nhân, Cảnh Thiên Thu và Hải Sắt phu nhân không ngờ có bảy phần tương tự, có điều cô ta so với Vương Quân Dao thì trẻ tuổi hơn rất nhiều.

Trương Dương bởi vậy mà đoán được họ tuyệt đối không phải là một người, một người bất kể là ngụy trang như thế nào, chỉ có tuổi tác là không được ngụy trang.

Ánh mắt Cảnh Thiên Thu dừng lại trên mặt Trương Dương, sau đó lộ ra một chút ý cười: "Nếu như tôi không nhầm thì anh chắc là Trương Dương. " Cô ta không ý đứng dậy, hai tay nghệ thuật nghệ thuật đan vào nhau, hai mắt nhìn kỹ một một chi tiết trên mặt Trương Dương.

Trương Dương nói: "Là tôi, Cảnh tổng trước đây đã gặp tôi tôi rồi à?"

Cảnh Thiên Thu nói: "Tên của anh tôi nhớ rất rõ, Cơ Nhược Nhạn là cháu ngoại của tôi, trước đây chúng tôi vẫn luôn cho rằng cái chết của Quốc Lương có liên quan tới anh. "

Trương Dương chỉ chỉ vào ghế dựa đối diện Cảnh Thiên Thu: "Tôi có thể ngồi xuống nói chuyện không?"

Cảnh Thiên Thu gật đầu: "Ngại quá, tôi thất lễ, Trương tiên sinh ngồi đi. "

Trương Dương ngồi xuống đối diện Cảnh Thiên Thu, Cảnh Thiên Thu sai người rót cho hắn chén trà, mình thì uống cà phê, cô ta cầm cà phê lên nhấp một ngụm rồi nói: "Nghe nói Trương tiên sinh mất ví tiền?"

Trương Dương nhếch miệng cười nói: "Tôi ăn ngay nói thật, thực sự là không mất đồ, có điều chờ Cảnh tổng thật sự là vất vả quá, nếu như không nói như vậy thì chỉ sợ tôi tối nay không gặp được Cảnh tổng. "

Cảnh Thiên Thu thật ra đã đoán được quỷ kế của hắn, lạnh lùng cười nói: "Tôi còn tưởng rằng Trương tiên sinh là che thức uống ở chỗ chúng tôi đắt quá, cho nên mới nghĩ ra chủ ý này. "

Trương đại quan nhân ăn ngay nói thật: "Đắt, không phải đắt bình thường, dù sao một năm tiền lương của tôi vẫn không đủ để tiêu phí ở chỗ các cô một lần. "

Cảnh Thiên Thu: "Nói Trương tiên sinh khiêm tốn quá, ai chẳng biết vợ chưa cưới của anh là tổng tài của tập đoàn tài chính Benin. "

" Lời ấy sai rồi, một người đàn ông như tôi, sao có thể cả ngày tìm nữ nhân xin tiền, những lời này của Cảnh tổng phải chăng là đang nói móc tôi?"

Cảnh Thiên Thu cười nói: "Anh là bí thư thị ủy Tân Hải, tôi chỉ là một thảo dân, thử hỏi là dân thì sao dám nói móc quan viên chính phủ?"

Trương Dương nói: "Cảnh tổng, tôi cũng không vòng vo nữa, hôm nay tôi tới thật sự là có chuyện quan trọng muốn nhờ. "

Cảnh Thiên Thu nói: "Tôi thật sự không biết mình có chỗ nào có thể giúp được anh. " Trong lòng thầm nghĩ, thằng ôn này khẳng định vô sự bất đăng tam bảo điện, hắn tới tìm mình rốt cuộc mang tâm tư gì?

Trương Dương nói: "Cảnh tổng chắc từng nghe nói không lâu trước đây ở đông môn phát sinh vụ nổ ô tô rồi?"

Vẻ mặt Cảnh Thiên Thu lộ ra có chút bối rối, cô ta lắc đầu: "Tôi bình thường rất ít quan tâm tới tình hình chính trị đương thời, chuyện này tôi là lần đầu tiên nghe nói. "

Trương Dương nói: "Khi vụ nổ phát sinh tôi vừa hay ở đó, trong vụ nổ đó, tôi đã mất đi một người bạn. "

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)