Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0617

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0617: Vật hi sinh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Trương Dương nói: "Chính miệng bác Trần nói cho tôi biết, đại ca của ông Trần Thiên Trọng và mẹ của Tô Viện Viện Trầm Tĩnh Hiền, cũng chính là Trầm Lương Ngọc hồi đó trong đội thanh niên tri thức, hai người bọn họ có quan hệ yêu đương, đã từng đính hôn với nhau rồi"

Hàng lông mày của Đỗ Thiên Dã nhíu chặt lại một chổ, ông thấp giọng nói: "Cậu có thể xác định?" Thật ra ông cũng biết, chuyện này khẳng định là sự thật, cha không có khả năng lừa gạt Trương Dương.

Trương Dương nói: "Tôi vốn dự định đi thăm dò quan hệ của Vương Quân Dao và Hứa Thường Đức năm xưa, không ngờ rằng chuyện của bọn họ không điều tra ra, mà lại lôi chuyện cũ năm xưa của đại ca ông ra"

Đỗ Thiên Dã nói: "Cậu có nói cho cha tôi biết Tô Viện Viện là con gái của Trầm Tĩnh Hiền không?"

Trương Dương lắc đầu nói: " Ông nghĩ tôi bị ngu sao, loại chuyện này không có sự cho phép của ông tôi làm sao có thể nói được?"

Đỗ Thiên Dã gật đầu nói: "Chuyện này không nên cho cha biết"

Trương Dương hiểu rõ ý của Đỗ Thiên Dã, lúc đầu Tô Viện Viện đột nhiên thay đổi lời khai, đã làm Đỗ Thiên Dã rơi vào cục diện bị động, thiếu chút nữa đẩy Trần Sùng Sơn vào tù, nếu không phải là do chính hắn ra tay tương trợn, sợ rằng Trần Sùng Sơn khó thoát khỏi khốn cảnh, lúc bọn họ nghĩ không ra, vì sao Tô Viện Viện lại muốn hại Đỗ Thiên Dã? Cô ta và Đỗ Thiên Dã rốt cục là có ân oán như thế nào, bây giờ thoạt nhìn hắn đã có được đáp án.

Đỗ Thiên Dã nói: "Tô Viện Viện lúc đầu thay đổi lời khai, tôi vẫn không nghĩ ra, thái độ của cô ta trong chuyện này hoàn toàn khác với thái độ làm người của cô ta, bây giờ tôi cuối cùng coi như đã hiểu"

Trương Dương nói: "Còn cần phải hỏi sao? Nhất định là lão thái bà Trầm Tĩnh Hiền kia vì hận chuyện tình ngày xưa với đại ca của ông, cho nên mới giận chó đánh mèo đô lên trên đầu của bác Trần, muốn dùng chuyện này để báo thù, vì thế mới ép Tô Viện Viện làm như thế.

Đỗ Thiên Dã nói: "Bà ta và đại ca của tôi rốt cục là có ân oán như thế nào? Đại ca của tôi đã chết nhiều năm như vậy rồi, vì sao nỗi hận của bà ta còn chưa tiêu tan? Thậm chí là đem loại thù hận này chuyển lên người của cha tôi?"

Trương Dương nói: "Có một điều có thể kết luận, bà ta nhất định là cực kỳ hận đại ca của ông, bà ta không biết quan hệ của ông với lão gia tử, bà ta chỉ muốn đối phó với bác Trần, ông rất có khả năng là bị liên lụy vào cuộc"

Đỗ Thiên Dã thở dài nói: "Thù hận thật là đáng sợ"

Trương Dương nói: "Nếu Tô Viện Viện đã đem tấm ảnh cho ông, chứng minh rằng cô ta không có ý xấu với ông"

Đỗ Thiên Dã nói: "Cậu không phải là rất ghét cô ta sao?"

Trương Dương nói: "Quá khứ thôi, nhưng bây giờ đã điều tra rõ nguyên nhân chính của chuyện này rồi, trái lại có chút đồng tình với cô ta, cô ta chỉ bị mẹ lợi dụng, một người con ngu hiếu, tôi nghĩ là tôi có một việc muốn nhờ ông"

Đỗ Thiên Dã mẫn cảm nói: "Cậu tìm tôi thì chắc chắn không phải là việc tốt, đi hết một vòng, tra từ người nhà của tôi đến đây, cậu còn muốn làm gì?"

Trương Dương cười nói: "Ông đừng có mẫn cảm như vậy, nếu như không phải là do tôi hao hết tâm trí đi thăm dò, ông cũng không biết rõ được nguyên nhân thật sự phía sau chuyện này, cũng không giải được cái khúc mắc kia. Lão thái bà Trầm Tĩnh Hiền thì tôi đã lãnh giáo qua rồi, nếu như tôi trực tiếp đi hỏi bà ta, bà ta nhất định sẽ không nói cho tôi biết bất kỳ chuyện gì, cho nên, tôi nghĩ tới nghĩ lui, chuyện này phải để cho ông đi làm"

Đỗ Thiên Dã tức giận nói: "Bà ta không chịu nói với cậu, lẽ nào lại chịu nói với tôi? Bây giờ rất nhiều người đều biết quan hệ của tôi với cha tôi, nếu bà ta mà biết mối quan hệ này khẳng định là cũng sẽ hận luôn cả tôi"

Trương Dương nói: "Tôi không kêu ông đi tìm bà ta, ông đi tìm Tô Viện Viện, nếu như cô ta có thể giao tấm ảnh cho ông, chứng minh rằng có niềm tin với ông, ông có thể đi qua hỏi thăm một chút, có thể nghe được một số chuyện cũng nên"

Ngón tay của Đỗ Thiên Dã gõ nhẹ lên mặt bàn: "Trương Dương, chuyệ này tạm thời gác lại một bên đi, cậu không nên tiếp tục mò mẫn, tôi đáp ứng cậu, nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này"

Trương Dương nói: "Lúc đầu đại ca của ông, Hứa Thường Đức, Đổng Đắc Chí, Vương Quân Dao, Trầm Tĩnh Hiền tất cả đều ở trong đội thanh niên tri thức đến thôn Thạch Oa, đại ca của ông qua đời tương đối sớm, Trầm Tĩnh Hiền hẳn là không có liên hệ với người khác, giữa Hứa Thường Đức, Đổng Đắc Chí, Vương Quân Dao lại có quan hệ mật thiết, tôi tin là giữa Vương Quân Dao và Hứa Thường Đức khẳng định là có mối quan hệ không muốn cho người ngoài biết"

Đỗ Thiên Dã nói: "Cho dù cậu chứng minh được điểm này thì làm sao? Hứa Thường Đức đã chết, Đổng Đắc Chí cũng đã chết, chỉ còn lại Vương Quân Dao, bây giờ bà ta là một thương nhân yêu nước, lẽ nào cậu vì chuyện của vài chục năm trước mà kết tội bà ta như Đổng Đắc Chí, Hứa Thường Đức sao?"

Trương Dương nói: "Tôi cuối cùng luôn cảm thấy rằng có người luôn muốn báo thù cho cha con Hứa Thường Đức"

Đỗ Thiên Dã nói: "Cậu hoài nghi Vương Quân Dao"

Trương Dương không nói gì cả, nhưng khuôn mặt của hắn đã tỏ vẻ đồng ý với chuyện này.

.............................................

Hải Sắt phu đứng trên khán đài của sân thể dục cũ tại Nam Tích, nhìn mặt cỏ khô vàng, biểu tình trên mặt cười tựa như không cười.

Long Quý đứng phía sau bà ta cách đó không xa, thấp giọng nói: "Phu nhân, tôi vừa nhận được tin tức, hắn đi đến thôn Thạch Oa"

Hàng lông mày của Hải Sắt phu nhân hơi giật giật: "Hắn đang điều tra tôi"

Long Quý nói: "Hắn nhất định là biết cái gì đó"

Hải Sắt phu nhân lạnh lùng cười nói: "Để cho hắn tran, hắn không tra được cái gì hết"

Long Quý nói:" Nghe nói Phạm Tư Kỳ vừa mới mời một luật sư mới"

Hải Sắt phu nhân thản nhiên nói: "Cao Liêm Minh, con trai của Cao Trọng Hòa, một thằng ranh con chưa ráo máu đầu, tuy rằng lấy được bằng luật sư, nhưng căn bản là không có kinh nghiệm thực tiễn, Phạm Tư Kỳ mời hắn, không khác nào tự tìm đường chết"

Long Quý nói:" Chúng ta cần làm thế nào?"

Hải Sắt phu nhân nói: "Cái gì cũng không cần làm, hắn tra thì cứ để hắn tra, hắn tra không được bất cứ cái gì cả, chỉ càng tra càng mơ hồ, hơn nữa... " Hải Sắt phu nhân xoay người lại, cười với Long Quý một cái; "Rất nhanh hắn sẽ không còn tinh lực để tra chuyện này nữa, bên nước Mỹ an bài thế nào rồi?

Long Quý cung kính nói: "Tất cả đều đã chuẩn bị tốt"

Hải Sắt phu nhân mỉm cười nói: "Vào lễ mừng năm mới, ta muốn tặng cho hắn một món quà năm mới mà cả đời hắn không quên"

......................... .

Vào cùng ngày tết nguyên đán, Trương Dương lái xe ô tô trở về Nam Tích, hắn đến Nam Tích đã là buổi chiều rồi, cho nên việc chạy bộ quanh thành phố nhân ngày nguyên đán cùng ngày đã kết thúc, hoạt động được tổ chức vô cùng thuận lợi, thường vụ phó thị trưởng Lý Trường Vũ và phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ cổ động, Cung Kỳ Vĩ còn giành được hạng nhất trong tổ cán bộ nhà nước.

Xe của Trương Dương vừa đến dưới ký túc xá của ủy ban thể dục, phó chủ nhiệm Lý Hồng Dương đã đi ra đón, ông ta cười khổ nói:" Chủ nhiệm Trương, cậu cuối cùng cũng trở về, ngày hôm nay chúng tôi đều bận đến ngu cả người ra, còn cậu thì ngược lại, hoạt động quan trọng như vậy mà lại không tham gia"

Trương Dương cười nói: "Các người làm việc tôi yên tâm lắm, tôi mới từ Giang thành trở về, trong nhà có chút chuyện, cho nên chậm trễ"

*****

Lý Hồng Dương cùng hắn đi vào trong phòng làm việc: "Chủ nhiệm Trương, tối nay ủy ban thể dục chúng ta sẽ tiến hành khánh công yến tại Nam Dương quốc tế, cậu nhất định phải tham gia đó"

Trương Dương nói:" Tôi vội vã chạy đến đây chính là vì chuyện này, có bao nhiêu lãnh đạo có thể đến?"

Lý Hồng Dương nói: " Phó thị trưởng Lý, phó thị trưởng Cung sẽ đến, đúng rồi, bí thư Lý của ủy ban kỷ luật, bộ trưởng Hà của bộ tổ chức cũng đã đáp ứng"

Trương Dương cười nói: "Được đấy, mặt mũi rất lớn, có thể mời đến nhiều thường ủy như vậy"

Lý Hồng Dương cười nói: " Cũng là do mặt mũi của cậu lớn, bọn họ đâu có đến vì mặt mũi của tôi" Lý Hồng Dương đương nhiên là tự hiểu lấy mình, từ ngày đi theo Trương Dương, ông ta đã càng lúc càng rõ ràng năng lực của vị chủ nhiệm ủy ban thể dục trẻ tuổi này, trong lòng rất là bội phục. Ủy ban thể dục Nam Tích có thể đạt được quy mô và thực lực như ngày hôm nay, tất cả đều dựa vào Trương Dương cả, có thể nói đây chính là thời điểm mà ủy ban thể dục Nam Tích có lực ảnh hưởng lớn nhất trong lịch sử. Lý Hồng Dương nói: "Còn có một việc, Tang Kim Đường được thả rồi, Huệ Kính Dân rốt cục đã thừa nhận, lúc đó ông ta chỉ đưa chín ngàn chín trăm thôi, chứ không phải mười ngàn, kim ngạch đút lót không đủ tiêu chuẩn lập án, ngày hôm nay ông ta đến cơ quan, tôi thấy ông ta muốn đi làm, nhưng mà cậu lại đến Giang thành, chuyện này chúng tôi không thể làm chủ"

Trương Dương cười nói: " Chẳng có việc gì cả, nếu bên kia đã thả ông ta ra, lẽ nào ủy ban thể dục chúng ta còn muốn túm lấy ông ta không tha sao? Tôi cũng không tin, các cán bộ khác đều chưa từng tặng lễ? Chẳng qua chỉ là Tang Kim Đường không may, bị người ta khai ra mà thôi"

Lý Hồng Dương nghe thấy thế, không khỏi xấu hổ, những lời này của Trương Dương tuy không nói trắng ra, nhưng mà trên thực tế quả thật là vậy, cán bộ nào mà dám nói rằng mình chưa từng tặng lễ cho cấp trên? Ít nhất là Lý Hồng Dương ông không dám nói thế.

Trương Dương nói: "Kêu lão Tang buổi tối cùng đi ăn cơm đi, cả đời ai mà không phạm sai lầm, chúng ta không thể bởi vì một lần sai phạm mà đánh đuổi người ta xuống địa ngục được, làm cho cả đời ông ta không thể xoay mình, ủy ban thể dục bây giờ đang cần người hầu chính trị, lão Tang làm việc tại ủy ban thể dục nhiều năm như vậy, kinh nghiệm và năng lực công tác không thiếu, ông ta đút lót là sự thật, nhưng mà cũng là biểu hiện của việc ông ta tích cực cầu tiến thôi"

Lý Hồng Dương không khỏi cười bật cười, nếu mà Tang Kim Đường biết những lời này của Trương Dương, không biết sẽ cảm động thành bộ dạng gì nữa.

Trải qua mấy ngày bôn ba, Trương Dương quả thật có chút uể oải, đến phòng nhỏ trong phòng làm việc ngủ một giấc, lúc buổi chiều khoảng bốn giờ thì bị giọng nói lải nhải của Cao Liêm Minh đánh thức.

Trương Dương mặc áo vào, mang dép lê mở cửa phòng ra, ngáp một cái nói: "Tết nguyên đán mà cậu cũng không nghỉ ngơi sao?"

Cao Liêm Minh liếc hắn một cái, nói: "Còn dám nói không biết xấu hổ sao, không phải là anh lôi tôi từ Đông Giang đến đây à? Nếu không phải là anh kêu tôi làm luật sự cho Phạm Tư Kỳ, bây giờ tôi còn đang ở Đông Giang giao lưu tình cảm với bạn học cũ đấy"

Trương Dương vui vẻ, chỉ chỉ ghế sô pha nói: "Cậu ngồi trước đi, tôi đi rửa mặt, đánh răng cái!"

Cao Liêm Minh đặt mông ngồi xuống ghế sô pha: "Sao lại vất vả như vậy? Ngủ luôn ở chổ này? Về nhà ngủ cho thoải mái"

Trương Dương vừa rửa mặt vừa nói:" Hai ngày nay chạy qua chạy lại có chút mệt, buổi tối còn có khánh công yến của ủy ban thể dục, nhiều lãnh đạo đến, tôi lại lười đi qua đi lại, cho nên nghỉ ngơi tại phòng làm việc luôn, cậu mà không đến cửa, tôi khẳng định là sẽ ngủ đến tối"

Cao Liêm Minh nói: "Tôi nghe chủ nhiệm Lý nói anh đã về, cho nên chạy đến đây hỏi tình huống"

Trương Dương dùng khăn lông lau mặt, tiện tay ném khăn lông lên bồn rửa mặt: "Không có tiến triển, lần này chạy nhiều nơi như thế, mà đáng tiếc lại không tra được cái gì cả"

Cao Liêm Minh nói: "Vụ án này rất vướng tay, anh đi hai ngày nay, tôi cũng lật hồ sơ tìm lại manh mối, cho dù chúng ta tìm được kẻ chủ mưu phía sau, cũng không chứng minh được gì, bằng chứng bây giờ đã đủ đưa Phạm Tư Kỳ vào tù rồi"

Trương Dương nói: "Không có hy vọng?"

Cao Liêm Minh nói: " Hy vọng rất xa vời, vì vụ án của cô ta tôi đã đi hỏi thầy của tôi, ông ta khuyên tôi tốt nhất là đừng nhận vụ án này"

Trương Dương đi đến bên cạnh Cao Liêm Minh, ngồi xuống: "Hải Sắt phu nhân và Hứa Thường Đức đã cùng ở chung một đội thanh niên"

Cao Liêm Minh nói: "Vậy thì thế nào? Cho dù chúng ta có thể chứng minh Hải Sắt phu nhân muốn đối phó với Phạm Tư Kỳ, nhưng mà chứng cứ tại hiện trường vẫn còn đó, tấ cả mọi người đều cho rằng Phạm Tư Kỳ đã bày ra vụ bắt cóc lần này, cho dù là lên tòa, cô ta cũng không có bất luận phần thắng gì" Cao Liêm Minh dừng lại một chút, nói tiếp: "Vì chuyện của cô ta, tôi đã liên hệ với La Ân, bây giờ gia tộc của Phạm Tư Kỳ đã bỏ rơi cô ta, thậm chí có thể nói, gia tộc của cô ta hận không thể nhìn thấy cô ta chết"

Trương Dương có chút phiền muộn: " Thật sự phiền quá, lẽ nào Phạm Tư Kỳ không cứu được?"

Cao Liêm Minh nói: "Tuy rằng cô ta là người Singapo, nhưng mà xét thấy tình huống và tính chất của vụ án này rất đặc thù, cho nên công an đã từ chối nộp tiền bảo lãnh"

Trương Dương nói: "Nhưng chúng ta không thể trừng mắt nhìn Phạm Tư Kỳ kết thúc như thế, cô ta căn bản là không có tội"

Cao Liêm Minh nói: "Không có chứng cứ, nói cái gì cũng vô dụng" Hắn lại nghĩ đến một việc: "Đúng rồi, cô gái Ngả Tây Ngói Á người Ấn kia tôi đã liên hệ rồi, cậu của cô ta đồng ý đưa cô ta đến Trung Quốc thử một chút, tôi đã tra qua bối cảnh của cô ta luôn rồi, cha mẹ của của Ngả Tây Ngói Á chết trong vụ tai nạn xe năm năm trước, cậu của cô ta làm người giám hộ, bốn năm trước cô ta du học tại Anh, sắp tốt nghiệp rồi, Phạm Tư Kỳ lúc học đại học đã từng được học chương trình EMBA, tôi nghĩ hai người khi đó có quen nhau"

Trương Dương nói: "Chuyện của Phạm Tư Kỳ thật sự không có đường thoát nào sao?"

Cao Liêm Minh gật đầu nói: "Trừ phi là có kỳ tích xuất hiện, tôi thấy lần này mười phần là cô ta bị phán có tội rồi"

"Kỳ tích gì?"

Cao Liêm Minh nói: "Trừ phi là kẻ chủ mưu đứng phía sau tự nguyện ra đầu thú, đem tất cả âm mưu của mình nói ra hết, nhưng mà tôi thấy rằng loại hy vọng này cực kỳ bé nhỏ"

Trương Dương nói: "Không còn biện pháp khác?"

Cao Liêm Minh nói: "Hết rồi, công an đã nắm giữ được bằng chứng gây bất lợi cho cô ta, nhân chứng thì bị giết, tôi đã nói qua với Phạm Tư Kỳ, cô ta cũng rõ ràng hy vọng mình vô tội được tha là cực kỳ bé nhỏ, nhưng mà, cô ta coi như cũng bình tĩnh"

Trương Dương nói: "Lẽ nào chúng ta mở to mắt nhìn kẻ chủ mưu nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật? Phạm Tư Kỳ là một cô gái vô tội, không thể để cô ta nhận tội vào tù vì chuyện cô ta không làm"

Cao Liêm Minh nói:" Tôi biết anh vẫn luôn hoài nghi Vương Quân Dao là người bày ra chuyện này, nhưng không có chứng cứ ủng hộ, hơn nũa sau khi Phạm Tư Kỳ bị bắt, gia tộc của cô ta cũng có biểu hiện tương đối tuyệt tình, nói cách khác, bọn họ cũng có hiềm nghi, hay là cái này không phải là báo thù, có thể Phạm Tư Kỳ chỉ là vật hi sinh trong tranh đấu gia tộc, ai mà biết được?"

*****

Vương Quân Dao đối với việc nắm chắc tình thế trong tay cũng tương đối tin tưởng, bà ta thấy Trương Dương nảy sinh lòng nghi ngờ với mình, cũng phát hiện ra một chuyện, có một số việc muốn giấu cũng không được, vì dụ như khoảng thời gian bà đến thôn Thạch Oa, Vương Quân Dao sẽ không cho Trương Dương cơ hội vạch trần mình, bà ta chủ động đề cập đến chuyện này, giống như là chiếm trước tiên cơ.

Trương Dương có thể hiểu rõ ý đồ của Vương Quân Dao, nhưng mà lại không tìm được kẻ hở nào cả, con người này quả thật quá cao minh, nhưng mà bà ta vẫn còn để lộ ra một ít sơ hở, khi Trương Dương lấy ra tấm ảnh chụp, biểu hiện của bà ta coi như là bình tĩnh, nhưng như vậy càng chứng minh là bà ta muốn che giấu cái gì đó? Muốn dùng bình tĩnh để chứng minh cái gì đó. Tục ngữ có câu, càng che càng hở, Trương Dương cho rằng Vương Quân Dao là loại người như thế.

Trương Dương nói:" Tôi có thể hiểu tình cảm của phu nhân dành cho Hứa Gia Dũng, thật ra cái chết của hắn tôi cũng thấy vô cùng tiếc hận"

Vương Quân Dao nhìn vẻ mặt giả vờ tiếc hận của Trương Dương, trong lòng thầm mắng: Dối trá, mèo khóc chuột giả từ bi, trong lòng bà hận đến nổi chảy thành máu.

Trương Dương nói: "Nếu như hắn không phạm phải sai lầm đó, vốn có thể sống rất tốt, có thể làm ra một phen đại sự, đáng tiếc..." Trương đại quan nhân nói ra lời này mục đíchi chính là muốn khơi mào vết thương trong tim của Vương Quân Dao, bà không phải có thể giả vờ sao? Tôi muốn thử bà đó, không tin rằng bà có thể giữ vững vẻ bình tĩnh lạnh lùng như thế.

Hải Sắt phu nhân nói:" Trương Dương, cậu có tin vào số phận hay không?"

Trương Dương lắc đầu:" Tôi luôn thấy rằng số phận của mình là do chính mình định đoạt"

Hải Sắt phu nhân nói:" Nội tâm của tôi là một người mạnh mẽ, lúc đầu tôi rời khỏi Trung Quốc, đến nước Mỹ dốc sức làm việc, chính là bởi vì tôi không cam lòng chấp nhận số phận, tôi muốn thay đổi bản thân, tôi muốn khai sáng tương lai thuộc về tôi, mà khi tôi bước đi để thực hiện mục tiêu của mình, thì phát hiện ra, khi tôi có được vài thứ, đồng thời tôi cũng mất đi vài thứ, trên đời này làm chuyện gì cũng phải trả giá, có những cái giá có thể ngay từ đầu cậu không ý thức được, chờ khi cậu ý thức được, thì cậu sẽ phát hiện ra mình đã mất nhiều hơn là được"

Trương Dương luôn cảm thấy rằng lời nói của Hải Sắt phu nhân hình như là ám chỉ mình, hắn mỉm cười nói:" Tôi còn trẻ, không có cảm ngộ đối với lời nói của bà, có thể nếu như qua vài chục năm, tôi mới có thể thật sự cảm nhận được ý nghĩa trong lời nói của bà"

Hải Sắt phu nhân nói: "Tuổi trẻ thật là tốt"

Trương Dương nói: "Phu nhân, Hứa Gia Dũng tuy rằng đã chết, nhưng mà hắn ta còn có một người vợ, chuyện của Phạm Tư Kỳ bà hẳn là đã biết?"

Hải Sắt phu nhân bình tĩnh nhìn Trương Dương, thằng nhóc này quả thật rất đáng ghét, lúc này nhắc đến chuyện của Phạm Tư Kỳ, hiển nhiên là hắn đã hoài nghi rằng mình có liên quan đến chuyện này, Hải Sắt phu nhân nhẹ giọng nói:" Chuyện của cô ta làm tôi cảm thấy tiếc nuối, thật ra tôi cũng không thân với Phạm Tư Kỳ, chuyện Thường Đức kết hôn sau này tôi mới biết, tôi không tham gia hôn lễ của hắn, thậm chí là không có cơ hội chúc phúc"

Trương Dương nói: "Nghe nói lúc Cung Nhã Hinh bị bắt, phu nhân đã gặp mặt bà ta"

Hải Sắt phu nhân nói: "Công an vì chuyện này mà đặc biệt đến tìm tôi, không sai, tôi có thể cung cấp bằng chứng chính xác cô ta không mặc, nhưng mà chứng cứ của tôi không đủ để miễn tội cho cô ta" Hải Sắt phu nhân thở dài nói: "Thật là đáng tiếc, cô ta dù sao cũng là vợ của Gia Dũng, tôi thật sự không muốn nhìn thấy tình huống này" Hải Sắt phu nhân uống một ngụm trà, bà ta tựa hồ có vẻ mệt mỏi, mỉm cười nói: "Không còn sớm nữa, tôi nên trở về nghỉ ngơi, mong rằng sau này chúng ta có thể hợp tác vui vẻ"

Trương Dương nói: "Nhất định sẽ rất vui vẻ, nói chuyện với phu nhân tôi có được rất nhiều chổ tốt"

..............................

Tinh thần của Phạm Tư Kỳ rất tốt, nhưng mà trong nội tâm của cô ta cũng đã mất đi hy vọng rồi, trước đây Cao Liêm Minh đã nói với cô rất rõ, căn cứ theo bằng chứng hiện nay, khả năng thoát tội của cô cực kỳ nhỏ bé, Phạm Tư Kỳ cũng đã làm tốt dự định rồi, tập đoàn Tinh Nguyệt đã phái người đến, muốn cô ta ký vào hợp đồng chuyển quyền, Phạm Tư Kỳ từ chối không chút do dự, tuy rằng cô ta biết mình bị bỏ tù, nhưng mà quyền lực trong công ty tất nhiên bỏ trống, nhưng mà cô ta cũng không muốn làm ra bất kỳ hành động rút lui nào.

Thấy Trương Dương đến thăm mình, Phạm Tư Kỳ nói:" Công an đã đến nhắc nhở tôi, luật sư Cao cũng đã nói với tôi, khả năng thắng kiện của tôi cực kỳ nhỏ"

Trương Dương nói:" Xin lỗi, tôi không tìm được bằng chứng thoát tội giúp cô"

Phạm Tư Kỳ lắc đầu nói: "Không sao cả, ít nhất là tôi biết trên đời này còn có một người bạn như anh"

Trương Dương nói: "Cao Liêm Minh đã liên hệ với Ngả Tây Ngói Á, vài ngày nữa cô ta sẽ đến Trung Quốc, tôi sẽ cố gắng giúp đỡ cô ta hồi phục"

Phạm Tư Kỳ cười nói: "Cả ơn" Cô ta vuốt mái tóc của mình, nhẹ nhàng nói:" Trương Dương, tôi muốn nhờ anh một việc"

Trương Dương gật đầu.

Phạm Tư Kỳ nói:" Lần này tôi có thể phải ngồi tù, gia tộc của tôi muốn tôi giao quyền lực ra, bọn họ muốn nuốt chửng cổ phần công ty của tôi, tôi có thể chấp nhận số phận ngồi tù, nhưng mà tôi không thể chịu đựng thái độ lạnh lùng và tuyệt tình của bọn họ"

Trương Dương nói: "Tất cả phải chờ phán quyết cuối cùng của tòa án, cô cũng không thể tỏ ra bi quan được"

Phạm Tư Kỳ nói: "Luật sư Cao đã nói với tôi rất rõ ràng, tôi biết mình không có hy vọng gì" Trong lòng của cô dâng lên một nổi bi ai khôn kể, nhưng mà cô ta cũng không muốn để lộ ra một mặt thống khổ của bản thân trước mặt của Trương Dương, cô thấp giọng nói: "Tôi muốn đem tất cả cổ phần của công ty chuyển nhượng cho Ngả Tây Ngói Á, nhưng mà tôi sợ số tiền này không cách nào đến được tay cô ta, tôi muốn nhờ anh và luật sự Cao làm giúp tôi chuyện này"

Trương Dương nói: "Vì sao lại tìm tôi?"

Phạm Tư Kỳ nói: "Bởi vì tôi không tìm được người nào có thể tin tưởng, nếu như anh có thể hỗ trợ chữa tốt cho Ngả Tây Ngói Á, tôi sẽ lấy ra một phần trăm cổ phần công ty để cảm ơn anh"

Trương Dương cười nói: "Tôi giúp cô không phải là vì tiền"

Phạm Tư Kỳ nói: "Bản thân tôi cũng chỉ có tiền, tôi tình nguyện đem số tiền kia bồi thường cho Ngả Tây Ngói Á, cảm ơn trợ giúp của các người, tôi không muốn đem số tiền ấy giao cho đám người tuyệt tình kia!"

Trương Dương có thể hiểu được suy nghĩ hiện tại của Phạm Tư Kỳ, hắn rất đồng tình với Phạm Tư Kỳ, nhưng mà hắn không tìm được bằng chứng, theo như lời của Cao Liêm Minh, hắn vĩnh viễn không tìm được bằng chứng chứng minh Phạm Tư Kỳ vô tội, ván cờ này đã được bố trí rất hoàn mỹ, từ đó không tìm ra bất luận kẻ hỡ nào hết, Trương Dương cổ vũ Phạm Tư Kỳ: "Cô yên tâm đi, nhất định có biện pháp chứng minh cô vô tội, để cô đi ra khỏi nơi này"

Phạm Tư Kỳ lắc đầu nói: "Tôi đã không còn ôm hy vọng nữa rồi, thật ra tất cả những gì bây giờ đều là cái tôi nên có"

*****

Lúc Trương Dương rời khỏi trại tạm giam, đúng lúc gặp phải Triệu Quốc Cường vừa mới đến đảm nhiệm phó cục trưởng cục công an Nam Tích, Triệu Quốc Cường mặc đồng phục biểu tình uy nghiêm thấy Trương Dương, chủ động đi đến hướng của hắn.

Tuy rằng không được tốt với Triệu Quốc Cường, nhưng mà Trương Dương vẫn mang mặt cười đến nghênh đón, chủ động vươn tay với Triệu Quốc Cường:" Cục trưởng Triệu, hoan nghênh anh đến Nam Tích làm việc"

Triệu Quốc Cường nhìn tay hắn mộ chút, nhưng không có ý đưa tay ra bắt lấy, cười như không cười nói: "Đến thăm Phạm Tư Kỳ?"

Trương Dương gật đầu.

Triệu Quốc Cường nói: "Hoạn nạn thấy chân tình, Phạm Tư Kỳ có thể có được một người bạn như cậu, hẳn là cảm thấy rất vui"

Trương Dương nói: "Bạn bè với nhau vốn nên như vậy"

Triệu Quốc Cường nói: "Tình cảnh người bạn của cậu chỉ sợ là không được tốt, công an chúng tôi đã chính thức khởi tố cô ta"

Trương Dương nói: "Xem ra công an cũng nhận định cô ta có tội"

Triệu Quốc Cường nói: "Chứng cứ vô cùng rõ ràng, cho nên lưới trời tuy thưa nhưng khó thoát, nếu như một người phạm tội, cho dù người đó có che giấu tốt, thì đến một ngay nào đó cũng phải bước ra vành móng ngựa, nhận lấy hình phạm của mình, chủ nhiệm Trương, cậu nói có đúng không?"

Trương Dương nghe ra ý ngoài lời nói của Triệu Quốc Cười, hắn mỉm cười nói: "Theo tôi được biết, phán đoán của công an các người cũng không phải là chính xác trăm phần trăm, bằng không thì trên đời này cũng sẽ không có án oan án sai, sẽ không có bồi thường quốc gia gì"

Triệu Quốc Cường cười ha hả nói:" Chủ nhiệm Trương quả nhiên lợi hại, trước khi tôi đến đã nghe đến một lời đồn, ủy ban thể dục đã làm thay công tác cho cục công an, bây giờ xem ra, năng lực của chủ nhiệm Trương quả nhiên đủ mạnh, mong rằng sau này cậu có thể tiếp tục chỉ đạo công tác của công an chúng tôi"

"Chỉ đạo thì không dám nhận, nêu ý kiến thì tôi dám nói, cục trưởng Triệu, tôi có học qua một khóa tâm lý học của tội phạm, một người khi phạm tội, đầu tiên là phải có động cơ, có nghĩ đến hay không, động cơ phạm tội của Phạm Tư Kỳ là gì?"

Triệu Quốc Cường nói: "Một người lý trí thì cần động cơ, mà một tên tội phạm điên cuồng thì không cần bất kỳ lý do nào cả"

Trương Dương nói: "Cục trưởng Triệu, bất luận chuyện gì cũng tồn tại nhân quả, trách nhiệm của các người không phải là tốn nghi phạm vào tù, mà là tìm ra tội phạm chân chính"

Mặt của Triệu Quốc Cường chợ thay đổi:" Cảm ơn đã chỉ giáo!" Nói xong câu đó, gã ta cũng không có ý dừng lại, đi nhanh về hướng trại tạm giam.

Trương Dương ngẩng đầu, nhìn bầu trời âm u, hắn rốt cục đã rõ vì sao Cao Liêm Minh lại không còn hy vọng trong chuyện của Phạm Tư Kỳ, vụ án bắt cóc này, trong lòng nhiều người đã chấm dứt rồi, công an đã cho rằng bọn họ bắt đúng người, có đủ bằng chứng chính xác, mục đích bọn họ đã đạt được, gia tộc của Phạm Tư Kỳ bởi vì chuyện xấu hổ của cô ta làm cho không còn mặt mũi, cho nên gia tộc nóng lòng muốn lấy lại quyền lực trong tay của cô ta, thậm chí là còn muốn lấy luôn cổ phần công ty. Bọn họ hận rằng Phạm Tư Kỳ không thể chết nhanh một chút, như vậy mới có thể diệt trừ ảnh hưởng đối với Phạm thị gia tộc. Không ai quan tâm đến sống chết của Phạm Tư Kỳ, không ai nghĩ đến biện pháp chứng minh Phạm Tư Kỳ vô tội.

Trương Dương không tìm được bằng chứng, nhưng mà hắn tin rằng Phạm Tư Kỳ vô tội, mỗi một việc trên đời này đều tồn tại nhân quả, Phạm Tư Kỳ thiếu động cơ phạm tội, bởi vì đầu tư vào cảng nước sâu thất bại, cô ta đem tiền đồ và số phận của mình ra đặt cược, thật sự là quá gượng ép. Trương Dương càng tin rằng chuyện này chính là một âm mưu, lợi dụng sự kiện bắt cóc để đẩy Phạm Tư Kỳ vào khốn cảnh, Phạm Tư Kỳ chỉ là vật hi sinh đáng thương. Theo tình huống hiện nay mà xem, thông qua pháp luật thì không cách nào cứu được Phạm Tư Kỳ rồi, nhưng mà hắn không thể mở to mắt nhìn Phạm Tư Kỳ đi vào trong tù, thời điểm phi thường, phải dùng biện pháp phi thường, Trương Dương nhớ đế Tần Manh Manh, lúc đầu hắn có thể giúp Tần Manh Manh tránh được một kiếp, hắn cũng có thể giúp Phạm Tư Kỳ lấy được tự do.

Ngả Tây Ngói Á được cậu của cô ta, Hi Lạp Ni đưa đến Nam Tích, làm cho Trương Dương không tưởng được chính là, lần này cùng đi với bọn họ còn có một người bạn quen của Lạp Khố Mã, chính là người quen của Trương Dương người Hoa quốc tịch Ấn Lạp Tư.

Nói đến mối quan hệ giữa Chu Vân Phàm và Lạp Tư, chắc rằng sẽ có pha màu sắc của hài kịch, lúc đầu Chu Vân Phàm bởi vì trốn tội nên đi ra nước ngoài, vất vả đi đến Ấn Độ, lúc đầu ông ta ở trong nhà cho thuê, mà chủ nhà lại chính là Lạp Khố Mã, Lạp Khố Mã là một vũ đạo gia có danh tiếng tại Ấn Độ, chính là một đạo diễn điện ảnh, trong lãnh vực đạo diễn đã có không ít thành tích. Chu Vân Phàm quen thuộc với các công ty điện ảnh tại Ấn Độ, chính là thông qua quan hệ của Lạp Khố Mã, Chu Vân Phàm mới mua một công ty điện ảnh sắp đóng cửa, nhanh chóng biến thành ông chủ của công ty điện ảnh, thân phận Ấn Độ của ông ta, cũng được Lạp Khố Mã đối phó, cho nên Lạp Khố Mã đến Trung Quốc đầu tiên là liên hệ với Chu Vân Phàm, con người của Chu Vân Phàm tuy là một kẻ dối trá, nhưng mà rất có nghĩa khí với bạn bè, nhất là người đã từng trợ giúp ông ta, Chu Vân Phàm tự mình lái xe đến Thượng Hải nghênh đón nhóm người Lạp Khố Mã, đưa bọn họ đến Nam Tích.

Chu Vân Phàm thu xếp một căn phòng tổng thống tại Nam Dương quốc tế, thu xếp cho nhóm người Lạp Khố Mã ở xong, lúc này mới gọi điện cho Trương Dương. Ông ta tuy rằng không phải là bạn của Trương Dương, nhưng mà cũng không phải là kẻ thù, ông ta rất thích người thanh niên Trương Dương này, nói chính xác hơn là kính nể, thực lực của Trương Dương từ lúc ông ta còn là Chu Vân Phàm đã được lĩnh giáo qua, bây giờ tuy rằng đã thành người Ấn Độ Lạp Tư rồi, nhưng mà sự kính nể đối với Trương Dương vẫn không thay đổi.

Trương Dương không ngờ rằng Ngả Tây Ngói Á lại đến Trung Quốc nhanh như vậy, càng không ngờ rằng Chu Vân Phàm lại có giao tình với bọn họ, khi hắn nhận được điện thoại, lập tức chạy đến Nam Dương quốc tế.

Lúc ra khỏi thang máy, Chu Vân Phàm đã gặp hắn ngoài cửa, thấy Trương Dương, Chu Vân Phàm nhiệt tình vươn hai tay ra: "Chủ nhiệm Trương, tôi đang định đến cửa lớn đón tiếp cậu đây"

Trương Dương cười nói: "Không cần long trọng như vậy, chúng ta đều là người quen, không cần khách khí" Hắn cầm lấy hai tay của Chu Vân Phàm, hai người ôm lấy nhau giống như là hai người bạn lâu ngày gặp mặt vậy, sở dĩ Trương Dương khách khí đối với Chu Vân Phàm như vậy, nguyên nhân lớn nhất cũng là do Hồ Nhân Như, lúc trước Hồ Nhân Như bị vụ án của Chu Vân Phàm làm liên lụy, thân rơi vào khốn cảnh, Chu Vân Phàm tuy rằng trốn ra nước ngoài, nhưng mà cuối cùng vẫn đen khoản tiền mình chôm trả về, chỉ từ điểm này mà nói, thì con người này coi như cũng có tình nghĩa. Trên thực tế, Chu Vân Phàm đã coi Hồ Nhân Như như là con gái của mình, đối với quan hệ của Hồ Nhân Như và Trương Dương, trong lòng ông ta cũng biết rõ.

Chu Vân Phàm nói: "Lạp Khố Mã là bạn của tôi, lúc tôi ở Ấn Độ, ông ta đã giúp tôi rất nhiều, nghe nói ông ta muốn tìm cậu, cho nên tôi cùng đi đến"

Trương Dương mỉm cười nói: "Lạp Tư tiên sinh đúng là kết bạn khắp thiên hạ, ngay cả bạn Ấn Độ cũng có"

Chu Vân Phàm cười ha hả nói: "Đừng quên tôi là quốc tịch Ấn"


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1276)