← Ch.0750 | Ch.0752 → |
Trương Dương nói: "Tôi và em tôi mới từ kinh thành trở về, ai ngờ vừa đến thì gặp phải chuyện này, cậu thấy đấy, chúng tôi đều khỏe mạnh kiện khang, bệnh gì cũng không có, không phân biệt được đối tượng mà đem những người như chúng tôi từ kinh thành tới cách ly bốn mươi tám tiếng đồng hồ, có phải là có chút bệnh hình thức?"
Trần Quốc Vĩ nói: "Không làm, hiện tại bệnh viêm phổi gây huyên náo như vậy, thành phố ra chính sách như vậy cũng là quyết định bất đắc dĩ."
Trương Dương nói: "Quốc Vĩ, cậu có làm giúp chúng tôi đi ra ngoài hay không, tôi không muốn bị cách ly bốn mươi tám tiếng đồng hồ đâu. "
Trần Quốc Vĩ nhìn một chút xung quanh, có chút khó xử nói: "Hiện tại chính sách rất chặt, nếu như bị người ta phát hiện... "
Trương Dương biết Trần Quốc Vĩ là một người theo khuôn phép cũ, khiến cho hắn làm chuyện trái với nguyên tắc quả thật có chút quá mức khó xử, Trương Dương cười nói: "Không tiện thì thôi. "
Trần Quốc Vĩ do dự một chút, rốt cục hạ quyết tâm, hắn hướng Trương Dương nói: "Các người đi theo tôi!" Dù sao cũng là bạn học cũ, hơn nữa Trương Dương chưa bao giờ cầu qua hắn chuyện gì, Trần Quốc Vĩ thật sự có chút không đành lòng từ chối.
Trương Dương đang chuẩn bị cùng hắn đi, điện thoại của Khương Lượng gọi đến đây, kêu hắn đi lối quý khách, hắn đã an bài người ở cửa tiếp ứng. Trần Quốc Vĩ nghe nói đã có người vì Trương Dương an bài tất cả, cũng như trút được gánh nặng, hắn mang theo Trương Dương đi đến lối đi quý khách, trên đường đi đến lối đi quý khách còn có một trạm kiểm dịch, nếu như không phải Trần Quốc Vĩ dẫn đường, Trương Dương và Cố Dưỡng Dưỡng cũng không có dễ dàng đi qua như vậy, Trần Quốc Vĩ đem hai người bọn họ đến trạm kiểm dịch, hắn cũng không tiện tiếp tục đưa đi, hướng Trương Dương nói: "Trương Dương, ngày hôm nay tôi chỉ có thể đưa đến nơi đây, gần đây thành phố ra nhiệm vụ nặng, bên tôi cũng không tách khỏi, chờ lần này tình hình bệnh dịch đi qua, tôi mời ăn, chúng ta ôn chuyện. "
Trương Dương cười nói: "Quốc Vĩ, phải là tôi mời cậu ăn mới đúng. "
Trần Quốc Vĩ không dám rời đi cương vị lâu, hàn huyên hai câu rồi nhanh chóng chào Trương Dương.
Khương Lượng an bài phó cục trưởng phân cục đường sắt Lương Hưng tại lối đi quý khách chờ bọn họ, Trương Dương và Lương Hưng cũng là quen biết đã lâu, Lương Hưng thấy Trương Dương cũng không nói thêm cái gì, mang theo hắn và Cố Dưỡng Dưỡng từ lối đi quý khách rời đi, đem bọn họ đến phòng quý khách đợi, từ cửa nhỏ rời đi cũng là bãi đỗ xe nhà ga, Khương Lượng đã tự mình chờ ở bên ngoài bọn họ.
Trương Dương và Cố Dưỡng Dưỡng lên xe, Khương Lượng không khỏi oán giận nói: "Trương Dương, tên nhóc cậu thật có thể cho tôi khó xử, hiện tại viêm phổi ầm ĩ làm nhân tâm hoảng sợ, thành phố ra tam lệnh ngũ thân, nhất định phải chặt đứt nguồn truyền nhiễm viêm phổi, tận lực tránh cho tình hình bệnh dịch lan đến gần Giang thành, kinh thành là chổ nghiêm trọng nhất của tình hình bệnh dịch trong nước, cho nên thành phố bắt chúng tôi của kiểm tra đối tượng, tôi nói cậu đi đâu không đi, cần phải đi kinh thành?"
Trương Dương nói: "Đỗ Thiên Dã thật là đủ bệnh hình thức, có ai làm như thế sao? Cái này gọi là vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, không thể bởi vì kinh thành xảy ra viêm phổi, đem tất cả người từ kinh thành tới đuổi ra ngoài cửa? Nam Tích cũng có ca bệnh viêm phổi, ông ta có phải là cũng như vậy đối với Nam Tích?"
Khương Lượng nói: "Không chỉ có là Giang thành ra chính sách như vậy, hiện tại hầu như tất cả thành phố đều rất coi trọng chuyện này, viêm phổi truyền nhiễm quá lợi hại, ai cũng không dám chủ quan. "
Trương Dương cười cười: "Chuyện bé xé ra to, kháng thể đã nghiên cứu chế tạo ra, không cần bao lâu viêm phổi sẽ biến mất. "
Khương Lượng nói: "Cậu đi đâu? Hai ngày nay, tôi thật không rãnh cùng cậu, thành phố cho chúng ta nhiệm vụ, tôi hiện tại hầu như là 16 tiếng đồng hồ không ngừng vận chuyển, liên tục vài ngày chưa chợp mắt. "
Trương Dương nói: "Anh đem tôi đến phòng làm việc của Đỗ Thiên Dã là được, nếu như tôi bị viêm phổi, người tôi muốn truyền nhiễm nhất cũng chính là ông ta. "
Khương Lượng biết quan hệ của Trương Dương và Đỗ Thiên Dã, hắn cũng biết Trương Dương chỉ là nói một chút mà thôi, loại thời điểm này, hắn cũng sẽ không đi lý luận cùng Đỗ Thiên Dã, cho dù hắn mang tâm tư như vậy, Đỗ Thiên Dã cũng không có thời gian tiếp đãi hắn.
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Khương đại ca, cảm ơn anh, là em không tốt, em không muốn bị bọn họ cách ly quan sát, cho nên anh rể của em mới theo em trở về, thêm phiền phức cho anh. " Cố Dưỡng Dưỡng vừa nói như thế, Khương Lượng ngược lại có chút ngượng ngùng, hắn cười nói: "Cố tiểu thư, không có gì, tôi và Trương Dương là quan hệ gì? Đừng nói hắn không bị viêm phổi, cho dù hắn thật bị loại bệnh này, tôi cũng đem hắn trở thành bạn bè, bạn bè không chỉ là có cùng hưởng phúc, cũng phải cùng hoạn nạn, hắn thật sự bị bệnh, tôi chủ động để cho hắn truyền nhiễm, đến lúc đó hai người cùng nhau cách ly, uống rượu cũng có bạn. "
Trương Dương nở nụ cười ha ha: "Nói cũng đúng, chỉ sợ tới rồi, anh lại hối hận. "
Khương Lượng nói: "Cậu rốt cuộc đi chỗ nào? Trong cục còn chờ họp đấy?"
Trương Dương nói: "Anh đưa chúng tôi đến nhà máy chế thuốc Giang thành!"
Khương Lượng nghe được nhà máy chế thuốc Giang thành, vùng xung quanh lông mày không khỏi cau lại, hắn thấp giọng nói: " Lần này cậu đến là vì chuyện của nhà máy chế thuốc Giang thành?"
Trương Dương nghe ra ý ngoài lời nói của hắn, nhìn Khương Lượng nói: "Có ý gì?"
Khương Lượng nói: "Cậu không biết? Nhà máy chế thuốc Giang thành xảy ra đại sự!"
Cố Dưỡng Dưỡng vừa nghe liền luống cuống: "Khương đại ca, nhà máy thuốc xảy ra chuyện gì?"
Khương Lượng thấy biểu tình của hai người đều hoang mang, hẳn là cũng không nghe ngóng gì chuyện của đối với nhà máy thuốc, hắn thở dài nói: "Xem ra hai người là thật không biết, nhà máy chế thuốc Giang thành bán thuốc giả, đã bị lộ ra ngoài, hiện tại rất nhiều nhà thuốc đều liên danh bẩm báo thành phố, yêu cầu thành phố cho một lời nói. "
Trương Dương cũng sửng sốt: "Thuốc giả? Cái thuốc giả gì? Nhà máy chế thuốc Giang thành sản xuất tất cả đều trải qua trình tự chính quy, anh đừng nói bậy!" Trương Dương vẫn giữ gìn đối với nhà máy chế thuốc Giang thành.
Khương Lượng nói: "Cậu còn nhớ rõ năm ngoái Xuân Dương xảy ra một trận cảm mạo không, nhà máy chế thuốc Giang thành lúc đó có loại thuốc đặc hiệu có tác dụng rõ ràng đối với loại cảm mạo này. "
Trương Dương gật đầu nói: "Kháng bệnh độc khẩu phục dịch!" Lúc đó chính là hắn tự mình cải tiến phương thuốc, Trương đại quan nhân đương nhiên rõ ràng chuyện này, nhưng cái loại dược vật này là hắn trải qua suy nghĩ cẩn thận lấy ra phối phương, sao nói là thuốc giả được? Cho dù trị không hết viêm phổi loại R, ít nhiều gì cũng có thể có một ít tác dụng dự phòng.
*****
Khương Lượng kế tiếp nói làm cho Trương Dương giật mình: "Đúng vậy, cũng là kháng bệnh độc khẩu phục dịch, năm nay viêm phổi phát sinh, nhà máy các nơi trên toàn quốc đều đi nhà máy thuốc nhập hàng, thường thường vì vài món hàng hóa còn phải đi cửa sau chắp nối, đối với nhà máy thuốc mà nói vốn là một người cơ hội phát tái khó gặp, thế nhưng năng lực sản xuất của nhà máy chế thuốc Giang thành cũng không thể cung cấp lớn nhu cầu như vậy, bọn họ căn bản tiêu hóa không nổi đơn đặt hàng nhiều như tuyết rơi, nhưng bọn họ lại không đành lòng để cho những đơn đặt hàng này không công chạy mất, cho nên đã nghĩ ra một chủ ý, mua rẻ thuốc từ các nhà máy khác với giá thấp lam, sau đó đóng gói xưng kháng bệnh độc khẩu phục dịch bán đi với giá cao, chuyện này bị phát hiện. "
Trương Dương và Cố Dưỡng Dưỡng liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt hai người đều tràn ngập sầu lo, hiện tại chính là lúc viêm phổi tàn sát bừa bãi, tại loại thời điểm này làm loại chuyện treo đầu dê bán thịt chó, tính chất là cực độ ác liệt, Trương Dương biết loại sự tình này tất nhiên sẽ tạo thành ảnh hưởng rất xấu trên xã hội, không chỉ là vấn đề đối mặt khiển trách và phạt tiền của dư luận xã hội, đánh vào nơi đầu sóng ngọn gió, còn muốn truy cứu trách nhiệm hình sự, lần này Cố Minh Kiện thật sự gây ra họa rồi.
Trong nhà máy thuốc Giang thành.
Cố Doãn Tri đã ở trong phòng làm việc của con trai.
Nhìn con trai, trên mặt ông đan xen biểu tình phức tạp đau lòng, Cố Doãn Tri rốt cục vẫn thành công khống chế được nội tâm phẫn nộ, thấp giọng nói: "Con dự định làm gì bây giờ?"
Cố Minh Kiện nói: "Cùng lắm thì trả hàng đền tiền, rễ bản lam ăn không chết người. "
Cố Doãn Tri nói: "Đền tiền không quan trọng, cái con đền chính là danh dự mà nhà máy thuốc vất vả mới thành lập lên. "
Cố Minh Kiện nói: "Ba, chuyện này đã xảy ra, ba nói cái gì cũng vô dụng, con thấy ba cũng đừng quản, con tới xử lý chuyện này, tin tưởng con, nhất định có thể xử lý tốt. "
"Tin tưởng con? Ba cũng là bởi vì tin tưởng con mới có thể đem nhà máy thuốc giao cho con quản lý, nhưng con thì sao, nhà máy thuốc trên tay con không chỉ không phát triển, ngược lại ngày càng sa sút, lúc trước con đáp ứng ba thế nào? Bây giờ thì như thế nào? Nhà máy thuốc là do chị của con cực khổ gầy dựng lên... "
"Ba, ba biết, trong mắt ba con vĩnh viễn đều không bằng chị, thế nhưng chị con đã đã chết, cho dù con nỗ lực, làm được tốt, trong lòng ba cũng không bằng địa vị của chị ấy, đem một người sống so với người chết là không công bằng. "
Cố Doãn Tri phẫn nộ: "Mày nói cái gì? Mày nói lại một lần nữa cho tao!"
Cố Minh Kiện nói: "Ba, việc buôn bán thì có thắng có thua, nhân sinh cũng là như vậy, nhân vô thập toàn, không người nào toàn vẹn, ba cho tới bây giờ đều là thấy một mặt không tốt của con, lẽ nào trên người của con không có một chút ưu điểm? chuyện bán kháng bệnh độc khẩu phục dịch con không rõ ràng lắm, ba không có khả năng đem tất cả trách nhiệm đỗ lỗi lên đầu con. "
Cố Doãn Tri nói: " Ngày hôm nay tao mới phát hiện mày không chỉ không có bản lĩnh, còn không có dũng khí gánh chịu trách nhiệm, thân là quản lý của nhà máy thuốc, nhà máy thuốc xảy ra chuyện lớn như vậy, mày không phụ trách ai phụ trách? Từ hôm nay trở đi, mày đem quyền quản lý nhà máy thuốc giao ra đây. "
Cố Minh Kiện gật đầu nói: "Ba, ba muốn thế nào thì thế đó, con không sao cả!" Nói xong hắn xoay người rời khỏi phòng làm việc.
Cố Doãn Tri giữ hắn lại quát: "Mày đứng lại đó cho tao, tiền trên sổ sách của nhà máy thuốc đâu?"
Cố Minh Kiện nói: "Lúc chị để lại cái nhà máy cũng là một cái xác không, trên sổ sách căn bản là không có bao nhiêu vốn lưu động, thiết bị mới đòi tiền, sản xuất cần nguyên vật liệu đòi tiền, tiền lương công nhân cũng đòi tiền, trên sổ sách còn có bao nhiêu?"
Cố Doãn Tri nói: "Tiền mày bán thuốc giả phi pháp đâu? Lập tức giao ra đây cho tao!"
Cố Minh Kiện nói: "Tôi đầu tư một khối đấy, trong tay con có một chút tiền, hơn nữa này tất cả đều đầu tư vào rồi, con không giao được."
Cố Doãn Tri cả giận nói: "Mày không giao được? Ngoài cửa nhiều khách như vậy chờ trả hàng, mày nói cho tao biết nên làm cái gì bây giờ?"
Cố Minh Kiện không nói gì nghẹn một hồi lâu mới nói: "Dù sao hiện tại con không có tiền cho bọn họ, bọn họ muốn kiện thì kiện đi, cùng lắm thì là ngồi tù, con cũng không phải không ngồi qua?"
Cố Doãn Tri phẫn nộ quát: "Cút, cút đi ra ngoài cho tao, tao không muốn nhìn thấy mặt mày nữa!"
Cố Minh Kiện đi ra, thì thấy Liễu Quảng Dương đi tới hắn, Liễu Quảng Dương là anh của Liễu Duyên, được em gái đề cử đảm nhiệm xưởng trưởng kinh doanh nhà máy thuốc, từ khi hắn đi tới nhà máy thuốc, kinh doanh của nhà máy thuốc có thể nói là ngày càng sa sút, nhân viên quản lý trung tầng nghỉ việc tập thể có quan hệ tương đối lớn với hắn. Liễu Quảng Dương cười đi tới trước mặt Cố Minh Kiện: "Cố tổng, lão thái gia nói như thế nào?"
Cố Minh Kiện trừng mắt liếc hắn: "Cũng không phải bởi vì anh gây chuyện sao? Dùng rễ bản lam giả mạo kháng bệnh độc khẩu phục dịch, anh thật là có thể đưa ra chủ ý, hiện tại sự tình bại lộ, nhiều khách như vậy tất cả đều tìm đến cửa, nghe nói đã liên danh bẩm báo thành phố. "
Liễu Quảng Dương cái miệng giật giật, không nói chuyện nhưng trong lòng kích không phục lắm, lúc trước dùng rễ bản lam giả mạo kháng bệnh độc thuốc pha nước uống, hắn trước hết hỏi qua Cố Minh Kiện, Cố Minh Kiện gật đầu hắn mới dám làm như thế. Hiện tại Cố Minh Kiện có chuyện gì đều quy tội đến đầu của hắn, Liễu Quảng Dương đương nhiên không phục, Liễu Quảng Dương nói: "Cũng không phải chuyện ghê gớm gì, nói chúng ta sửa đổi phương thuốc, loại thuốc pha nước uống kháng bệnh độc này là đời mới, đến chỗ chúng ta cũng nói rõ như vậy thôi. "
Cố Minh Kiện có chút kinh ngạc nhìn Liễu Quảng Dương, hắn phát hiện Liễu Quảng Dương có đôi khi còn là có chút thông minh, đúng vậy, ai quy định bọn họ sản xuất thuốc pha nước uống kháng bệnh độc phải như nhau?
Liễu Quảng Dương nói: "Chuyện này tôi đều suy nghĩ rồi, đưa tiền cho bên cục y tế, chỉ cần đối phó với mấy cơ quan này, thì đám thương nhân kia ầm ĩ không được bao nhiêu sóng gió, ba cậu là bí thư tỉnh uỷ tiền nhậm, trong tỉnh Bình Hải ai không cho ông ta vài phần mặt mũi?"
Cố Minh Kiện nói: "Anh nói dễ quá, trên quan trường là người vừa đi trà liền lạnh, hiện cái đám quan viên bây giờ rất hiện thực. " Hắn thở dài một hơi: "Không nói nữa, lão gia tử kêu tôi đem quyền quản lý giao ra đây, chuyện của nhà máy thuốc tôi mặc kệ. "
Liễu Quảng Dương nội tâm cả kinh, Cố Minh Kiện giao ra quyền quản lý của nhà máy thuốc cũng có nghĩa, ngày lành của hắn tại nhà máy thuốc cũng đã hết, Liễu Quảng Dương tiêu: "Cậu nói là, ba cậu muốn đích thân quản lý nhà máy?"
Cố Minh Kiện gật đầu.
Liễu Quảng Dương tiêu: "Rất tốt, do ông ta đứng ra, chuyện này rất dễ giải quyết. "
................................................�� �.................
*****
Lúc Trương Dương và Cố Dưỡng Dưỡng đi tới cửa nhà máy thuốc, thấy được hơn mười chiếc xe vận tải lớn chặn trước cửa lớn nhà máy thuốc, Khương Lượng không vào được, chỉ có thể đậu xe ở bên ngoài, nói: "Thấy không, đám xe này tất cả đều là xe tới trả hàng, trên xe đều là thuốc pha nước uống kháng bệnh độc giả mạo. "
Trương Dương cũng không ngờ rằng Cố Minh Kiện lại có thể khốn nạn tới loại tình trạng này, nhìn nhà máy thuốc Cố Giai Đồng tiêu hao tâm huyết kinh doanh lên, trong thời gian ngắn biến thành cái dáng dấp này, hắn không khỏi có chút đau lòng, cũng bởi vậy mà giận chó đánh mèo tới trên người của Cố Minh Kiện.
Trương Dương mở cửa xe đi xuống, Cố Dưỡng Dưỡng cũng theo xuống xe, Khương Lượng hạ cửa sổ xe xuống: "Tôi nói bạn thân này, cậu kiềm chế chút, khuyên nhủ Cố Minh Kiện nhanh chóng đem tiền trả lại cho người ta là được, chuyện tình thật sự muốn ầm ĩ lớn, thì không xong đâu. "
Trương Dương gật đầu, bước đi cửa lớn của hướng nhà máy thuốc, hắn đếm đếm có tổng cộng là mười hai chiếc xe vận tải, tài xế xe vận tải đều ở bên trong xe chờ, thật ra đến đây trả hàng chỉ chỉ là một phần hàng nhỏ chưa tiêu thụ được, phần lớn đều đã chảy vào thị trường, không cách nào thu về, chuyện này tạo thành ảnh hưởng xã hội cực kỳ ác liệt.
Cửa lớn nhà máy thuốc đóng chặt, bởi vì sự kiện thuốc giả gần đây, tình trạng sản xuất kinh doanh của nhà xưởng trở nên rất đình trệ, đa số phân xưởng đã đình công, đã qua hơn nửa tháng rồi mà Cố Minh Kiện vẫn không phát tiền lương công nhân, công nhân oán khí rất lớn, có mấy người đã đứng ra thị uy.
Trương Dương thường đi tới nhà máy thuốc, cho nên bảo vệ cửa của nhà máy thuốc đều nhận thức hắn, thấy Trương Dương đến đây, bảo vệ cửa nhanh chóng giữ cửa mở, Trương Dương nói: " Cố xưởng trưởng có ở đây không?"
Bảo vệ cửa nói: "Chủ nhiệm Trương, ngài tìm lớn hay là nhỏ?"
Trương Dương nói: " Lớn!"
"Lớn thì ở trong nhà máy, nhỏ thì vừa đi ra!"
Cố Doãn Tri một mình ngồi ở trong phòng làm việc, lúc trước ông chỉ huy toàn bộ Bình Hải đều rất thành thạo, thế nhưng hiện tại một nhà máy chế thuốc Giang thành cũng đã khiến cho ông cảm giác được hết đường xoay xở, ông đi tới nhà máy thuốc tìm con trai muốn quyền quản lý, thế nhưng phát hiện trong sổ sách nhà máy không có tiền, quản lý nhân viên lúc trước đều đã rời đi, hiện tại quản lý nhân viên trong nhà máy đều là Cố Minh Kiện mướn, đa số đều không quen với nghiệp vụ nhà máy, cái này còn đỡ, bên ngoài có hơn mười chiếc xe chờ trả hàng, còn có khách hàng đã liên danh bẩm báo thành phố, nhà máy chế thuốc Giang thành dùng rễ bản lam giả mạo kháng bệnh độc khẩu phục dịch, chuyện này đã bị vạch trần đưa tin ra, đây là hoạ ngoại xâm, Cố Doãn Tri vừa đến Giang thành liền đối mặt với nguy cơ loạn trong giặc ngoài.
Cố Doãn Tri từ trong túi móc ra một tấm ảnh chụp, đó là ảnh chụp chung của ông và hai người con gái, khi hắn thấy con gái Giai Đồng như hoa lúm đồng tiền, nội tâm không khỏi đau đớn, Cố Doãn Tri lấy tay chỉ nhẹ nhàng vuốt ve mặt của con gái trên ảnh chụp, thấp giọng nói: "Giai Đồng... " Nếu như Giai Đồng còn, sinh ý của nhà máy thuốc khẳng định náo nhiệt, nói không chừng lúc này đã chuẩn bị đưa ra thị trường, cho con trai đến đây quản lý nhà máy thuốc, là một sai lầm quyết định, sự thật chứng minh, Cố Minh Kiện căn bản là không có bản lĩnh, trên phán đoán của Cố Doãn Tri xuất hiện thành kiến, nếu như lúc đó hắn không cho Cố Minh Kiện đến đây, mà là cho Thường Hải Thiên tiếp tục quản lý nhà máy thuốc, cho nhà máy thuốc duy trì nguyên trạng, cũng sẽ không ầm ĩ cho tới quẫn cảnh bây giờ.
Cố Doãn Tri coi trọng cũng không phải là bản thân nhà máy thuốc, cái ông coi trọng chính là, nhà máy thuốc là sự nghiệp con gái lưu lại, nguyện vọng lớn nhất của con gái khi còn sống là đem nhà máy thuốc kiêu ngạo, trong ba năm đem nhà máy thuốc đưa ra thị trường, mà bây giờ nhà máy thuốc không chỉ không đi lên đường thịnh vượng phát đạt, ngược lại còn tụt xuống, đã bị vây gần sát biên giới đóng cửa.
Hiện trạng của nhà máy thuốc khiến cho Cố Doãn Tri đau lòng, nhưng càng làm cho ông đau lòng chính là biểu hiện của con trai, ông phát hiện mình từ ngay từ đầu đã sai rồi, con trai không thích hợp con đường làm quan, cũng không phải người kinh thương, tuy rằng ông có mong đợi rất cao đối với con trai, sự thật lại chứng minh, hắn chỉ là một người bình thường, một người tầm thường vô vị!
Cửa phòng làm việc bị gõ nhẹ, Cố Doãn Tri từ trong trầm tư tỉnh lại, ông có chút mệt mỏi rã thở ra một hơi nói: "Vào đi, cửa phòng cũng không có khóa!"
Trương Dương và Cố Dưỡng Dưỡng hiện ra trước mặt của ông, Cố Dưỡng Dưỡng vui cười chạy đi qua, ôm cái cổ của ba: "Ba! Ba không ngờ con sẽ đến thăm ba chứ?"
Khóe môi của Cố Doãn Tri toát ra vẻ tươi cười hiếm có: "Không ngờ, ba thật sự là không ngờ, nha đầu kia, gần đây bệnh viêm phổi gây huyên náo như thế, con chạy đến đây gì?"
Cố Dưỡng Dưỡng tiêu: "Không có việc gì, có anh rể, viêm phổi cái gì con cũng không sợ!"
Cố Doãn Tri hướng Trương Dương gật đầu.
Trương Dương nói: "Ba, con từ kinh thành quay về Nam Tích, đúng lúc trên xe lửa gặp Dưỡng Dưỡng, cho nên cùng em ấy đến thăm ba!" Trương Dương lo lắng Cố Doãn Tri sẽ hiểu lầm, cho nên trước giải thích rõ ràng ý đồ của mình.
Cố Doãn Tri nói: "Con đến đúng lúc lắm, ba có việc thương lượng với con!"
Tình trạng của nhà máy thuốc Trương Dương đã có lý giải, chuyện này chứng đầy đủ minh rằng giữ vững sự nghiệp khó khăn hơn so với xây dựng sự nghiệp nhiều lắm, Cố Giai Đồng tốn hao nhiều thời gian như vậy mới khiến cho nhà máy thuốc đi lên đường tốt, nhưng tới trong tay Cố Minh Kiện, không được nửa năm quang cảnh cũng đã biến thành dáng dấp như vậy.
Cố Doãn Tri đã sớm đem Trương Dương trở thành đứa nhỏ của mình, ông cười khổ nói: " Một tỉnh Bình Hải lớn như vậy cho ba quản lý ba cũng không sầu, thế nhưng một nhà máy thuốc lại thật sự khiến cho ba khó xử. "
Trương Dương nói: "Ba, ba nói đi, chỉ cần là tôi có thể làm được, con khẳng định toàn lực ứng phó. "
Cố Doãn Tri nói: " Nhân viên quản lý của nhà máy lúc trước hầu như đều đi hết rồi, bất luận tập thể gì chỉ cần thiếu lực ngưng tụ, chắc chắn trở thành năm bè bảy mảng. Quan trường cũng như vậy, xí nghiệp cũng là như vậy. "
Cố Dưỡng Dưỡng pha trà rót cho cha, lại đem một tách trà ngon giao cho Trương Dương, cô ấy nhẹ giọng nói: "Ba, ngoài cửa có rất nhiều xe tải lớn đậu che kín cả đường đi. "
Cố Doãn Tri nói: "Đó là xe chờ trả hàng, mười hai xe này chỉ là khỏi đầu, bọn họ đến cũng một thời gian rồi, chỉ cần là thuốc pha nước uống kháng bệnh độc thì đã tiêu thụ hơi vài triệu rồi. "
*****
Trương Dương nghe chữ số như thế cũng không khỏi líu lưỡi, phải biết rằng Cố Minh Kiện bán ra tất cả đều là thuốc giả, bán ra càng nhiều, trách nhiệm cần gánh chịu cũng lại càng lớn.
Cố Doãn Tri nói: "Mấy triệu này phần lớn đều là thuốc giả, bọn nó dùng rễ bản lam pha nước uống một lần nữa đóng gói, giả mạo thuốc pha nước uống kháng bệnh độc tiêu thụ, giá cả cũng được tăng lên, cũng là muốn lợi dụng thời cơ viêm phổi tàn sát bừa bãi kiếm một số tiền, hiện tại bị người ta phát hiện, mấy người mua hàng không muốn, bọn họ đều đưa hàng tới trả và đòi bồi thường, ba thấy chuyện này không có hơn mười triệu là làm không được. " Ông dừng lại một chút lại nói: "Nếu như những nhà thuốc này truy cứu trách nhiệm, hành vi của Minh Kiện đã cấu thành phạm tội. "
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Anh con sao có thể như vậy? Ba, anh ấy có phải là bị người khác đầu độc?"
Trương Dương nói: "Đúng vậy, Minh Kiện mặc dù có chút hồ đồ, thế nhưng chuyện phạm tội hắn hẳn là sẽ không làm, người phụ trách bên này là Liễu Quảng Dương, có phải là hắn làm sau lưng Minh Kiện?" Trương Dương sở dĩ nói đỡ cho Cố Minh Kiện, cũng không phải hắn muốn giúp Cố Minh Kiện, là bởi vì hắn không muốn Cố Doãn Tri quá thất vọng, nói như vậy có thể cho nội tâm của ông ấy dễ chịu một ít.
Cố Doãn Tri càng nói càng kích động, tức giận đến nổi vỗ bàn làm tách trà ngã lăn ra, nước trà vẩy ra trên mặt bàn.
Cố Dưỡng Dưỡng nhanh chóng nắm cánh tay của cha tay nhẹ nhàng lay động nói: "Ba, ba đừng tức giận, tức giận làm xấu thân thể thì sao bây giờ? Lát về con sẽ đi tìm anh con, kêu anh ấy đến đây dập đầu bồi tội với ba!"
Cố Doãn Tri nổi giận nói: "Đừng nói đến thằng vô liêm sỉ ấy, sau này ba cũng không muốn gặp nó!"
Trương Dương nói: "Ba, chuyện tình nếu đã xảy ra, cho dù ba có tức giận cũng không làm được gì, hay là nghĩ nên giải quyết thế nào. Bồi thường tổn thất của những người mua thuốc này, cố gắng làm giảm ảnh hưởng xuống. "
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Vậy nhanh chóng đem tiền trả lại cho người ta đi! Con đi xin lỗi bọn họ. " Cô ấy nhìn vấn đề cũng khá đơn giản.
Cố Doãn Tri nói: "Nó dùng tiền ấy mua một khối đất, hiện tại còn làm ra vẻ không có tiền muốn đòi thì lấy mạng đi vớ ba, ba thật sự là không ngờ, thằng con này lại có tiền đồ tới loại tình trạng này. "
Cố Dưỡng Dưỡng cũng tức giận: "Anh ấy sao có thể như vậy!"
Đối với biểu hiện như vậy của Cố Minh Kiện Trương Dương cũng không ngoài ý muốn, Cố Minh Kiện sau khi vào tù, tâm của hắn và tính tình không chỉ không thay đổi, ngược lại trở nên cực đoan bất thường, Trương Dương nói: "Ba, có câu con không biết nên nói hay là không nên nói. "
Cố Doãn Tri nói: "Con nói đi! Người một nhà cùng một chỗ, không cần nhiều cố kỵ!"
Trương Dương nói: "Ba, ngươi có thể quản lý được một tỉnh, thế nhưng ba chưa chắc có thể quản được một xí nghiệp, quan trường và thương trường là hai việc khác nhau. "
Cố Doãn Tri nói: "Ba hiện tại không có lựa chọn, nếu như tùy ý để thằng vô liêm sỉ kia tiếp tục bại hoại, nhà máy thuốc không được hai ngày nữa thì sẽ đóng cửa, ba không thể mở mắt nhìn nhà máy thuốc suy sụp như thế. Ba tới cũng không phải vì muốn làm quản lý, ba tới giải quyết vấn đề. "
Trương Dương nói: " Tình huống hiện tại của nhà máy thuốc mặc dù không tốt, nhưng còn chưa đến mức đóng cửa, căn bản phát triển của nhà máy chế thuốc Giang thành ở chỗ sản phẩm của chúng ta, khi Minh Kiện tiếp nhận nhà máy thuốc, quản lý nhà máy thuốc hỗn loạn, hiệu suất sản xuất thấp, không phải sản phẩm của nhà máy thuốc chúng ta bán không ra, mà là trình độ quản lý thấp làm liên lụy trình độ sản xuất, là người khác đem tiền chờ, mà nhà máy thuốc không có cái gì để bán. "
Cố Doãn Tri gật đầu nói: " Mấy sản phẩm của nhà máy thuốc đều là bí phương độc nhất vô nhị của con, mượn thuốc pha nước uống kháng bệnh độc mà nói, nếu như sản lượng đủ cung cấp, lần này khẳng định là một cơ hội tốt để nhà máy thuốc bay lên, đáng tiếc tên nhóc kia không đi đường ngay, không từ căn bản đi lên, một lòng muốn đi đường ngang ngõ tắt. "
Trương Dương nói: "Hắn cũng muốn kiếm tiền, thế nhưng gần đây quản lý nhà máy thuốc xuất hiện vấn đề nghiêm trọng, sản lượng có thể không theo kịp, lại không cam lòng để cho miếng thịt mỡ đến miệng bay mất, cho nên mới động tà niệm. "
Cố Doãn Tri nói: "Trương Dương, con ra một chủ ý giúp ba, làm sao có thể khiến cho nhà máy thuốc bình ổn vượt qua nguy cơ lần này?"
Trương Dương cười nói: "Tôi cũng không phải nhân tài trong phương diện quản lý xí nghiệp, bất quá tôi biết chỗ mấu chốt của nhà máy thuốc, việc cấp bách trước mắt là chúng ta phải khôi phục sản xuất. "
Cố Doãn Tri nói: "Nhân tâm đều tản, muốn khôi phục sản xuất cũng không dễ dàng như vậy. "
Trương Dương nói: "Người để con giải quyết, người đã đi, con không dám nói toàn bộ, thế nhưng một phần bên trong con có thể mời bọn họ trở về. Nhà máy thuốc hiện tại không có tiền trên sổ sách, muốn cho ao cá một lần nữa sống lại, phải bơm nước vào lại trước. "
Cố Doãn Tri nói: " Phương diện tiền để ba giải quyết, ba hẳn là có thể dẫn tới một số tiền, giải quyết vấn đề tài chính trắc trở của nhà máy thuốc hiện nay. "
Trương Dương nói: "Vậy là tốt rồi, việc nhỏ khác, giao cho con làm!"
Lúc Trương Dương quyết định trợ giúp Cố Doãn Tri đã có chủ ý nhà máy thuốc thoát khỏi khốn cảnh, hắn trước gọi điện thoại cho mẹ nuôi La Tuệ Trữ, hiện nay kháng thể bệnh độc đã chuẩn bị sản xuất số lượng lớn, mục đích Trương Dương tìm La Tuệ Trữ, chính là muốn bà hỗ trợ đem nhà máy chế thuốc Giang thành liệt vào danh sách được cấm giấy phép đặc biệt sản xuất, La Tuệ Trữ hầu như không có bất luận suy nghĩ cái gì đáp ứng thỉnh cầu của Trương Dương.
Đối phó chuyện này, trong lòng Trương Dương bớt lo ba phần, hắn ngay sau đó phải đi chính phủ ủy thị Giang thành, bí thư thị ủy Đỗ Thiên Dã đang dự họp thường ủy, cho nên Trương Dương ở ngoài phòng làm việc chờ đủ một giờ, mới nhìn thấy khuôn mặt của Đỗ Thiên Dã.
Đỗ Thiên Dã nghe nói Trương Dương tới, cho thư ký đem hắn dẫn vào trong phòng làm việc.
Trương Dương quan sát sắc mặt của ông ta một chút, Đỗ Thiên Dã biểu tình ngưng trọng, xem ra tâm tình không quá tốt. Trương Dương cười nói: "Tôi vừa từ kinh thành đến đây, thiếu chút nữa bị nhân viên công tác nhà ga cách ly. "
Đỗ Thiên Dã nói: "Cậu đến oán giận tôi à, cảm thấy chính sách của chúng tôi có chút quá đáng có phải không?"
Trương Dương nói: "Hiện tại nơi nào cũng đều như vậy, viêm phổi làm cho trên dưới toàn quốc thần hồn nát thần tính, nhân tâm hoảng sợ, ai cũng không muốn tình hình bệnh dịch mở rộng đến ba phần đất của mình. "
"Cậu biết là tốt rồi. " Thân thể của Đỗ Thiên Dã hơi ngã vào ghế ngồi tựa lưng phía sau, hai tay duỗi thẳng đặt trên bàn, nhẹ nhàng nói: "Cậu tìm tôi có chuyện gì?"
← Ch. 0750 | Ch. 0752 → |