← Ch.0751 | Ch.0753 → |
Trương Dương trước gọi điện thoại cho Triệu Tân Hồng, Triệu Tân Hồng lúc trước đã từng là phó xưởng trưởng sản xuất của nhà máy thuốc, cô ấy cũng là người xướng nghị tập thể cán bộ trung tầng nghỉ việc lần trước, Triệu Tân Hồng sau khi nghỉ việc, vẫn nhàn rỗi ở nhà, tuy rằng bên ngoài có rất nhiều xí nghiệp mời cô ấy đi đảm nhiệm công tác lãnh đạo, nhưng bị Triệu Tân Hồng từ chối, nhận được điện thoại của Trương Dương, Triệu Tân Hồng lập tức rõ ràng ý tứ của hắn, Triệu Tân Hồng nói: "Trương Dương, không phải chị không có suy nghĩ, nhà máy chế thuốc Giang thành chị sẽ không trở về, Cố Minh Kiện người kia lòng dạ quá hẹp hòi, hắn thiếu tín nhiệm với đám người chúng tôi, chúng tôi miễn cưỡng ở lại nhà máy thuốc cũng không có lợi gì. "
Trương Dương nở nụ cười, hắn đem chuyện Cố Minh Kiện đã đem quyền quản lý giao ra, sau đó dùng ngữ khí vô cùng động tình nói: "Chị, nhà máy thuốc sở dĩ có thể phát triển lên, là kết quả cùng nhau nỗ lực của Giai Đồng cùng các ngươi, cũng là tâm huyết của chị, chị lẽ nào nhẫn tâm nhìn nhà máy thuốc ngã xuống như thế. "
Triệu Tân Hồng im lặng.
Trương Dương nói: "Cố bí thư lần này tới là vì giải quyết vấn đề của nhà máy thuốc, ông cũng không ý đảm nhiệm công tác lãnh đạo của nhà máy thuốc, em nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có chị mới có năng lực đái lĩnh nhà máy thuốc đi ra khốn cảnh hiện nay. "
Triệu Tân Hồng thiếu Trương Dương một phần nhân tình rất lớn, lúc trước cô ấy bị ung thư, nếu như không phải Trương Dương ra tay giúp cô ấy, hiện tại cô ấy đã sớm rời khỏi nhân thế, nếu Trương Dương tự mình mở miệng cầu cô ấy hỗ trợ, cô ấy vô luận như thế nào cũng không có thể từ chối. Triệu Tân Hồng nói: "Trương Dương, nếu cậu mở miệng, tôi không thể không cho cậu mặt mũi, thế nhưng tôi có phần tự hiểu lấy mình, cậu cho tôi tổ chức công nhân làm tốt sản xuất tôi còn có vài phần nắm chắc, thế nhưng cậu kêu tôi gánh vác công tác lãnh đạo của nhà máy thuốc, dẫn dắt nhà máy thuốc đi ra khốn cảnh, tôi thật sự không có cái bản lĩnh kia... Nhà máy thuốc thiếu một người người lãnh đạo, Cố Giai Đồng tuy rằng mất, thế nhưng Thường Hải Thiên và Hồ Nhân Như còn, trong bọn họ bất luận là ai cũng đều có năng lực gánh vác cái trách nhiệm này, Trương Dương, ngàn quân dễ được một tướng khó cầu, muốn cho nhà máy thuốc mau chóng từ khốn cảnh đi ra... Cậu đầu tiên nên lo lắng chính là tìm được vị tướng này. "
Khi kết thúc trò chuyện, Trương Dương không khỏi rơi vào trong trầm tư, Triệu Tân Hồng nói rất đúng, ngàn quân dễ được một tướng khó cầu, hiện nay nhà máy thuốc nhất thiếu cũng là một người quyết sách, lúc trước bên cạnh của Cố Giai Đồng trước có Hồ Nhân Như sau có Thường Hải Thiên, hai người kia đều là cao thủ trong phương diện quản lý kinh thương, khi Cố Minh Kiện tiếp nhận nhà máy thuốc, phân công Liễu Nghiễm Dương xa lánh Thường Hải Thiên, lúc này mới đem nhà máy thuốc trở nên hỗn độn một mảnh.
Mình cho dù có thể mời tất cả trở về nhà máy thuốc... Thế nhưng nhà máy thuốc vẫn đang thiếu một nhân vật then chốt nhất, Cố Doãn Tri không có khả năng quản lý nhà máy thuốc, tính tình của Cố Dưỡng Dưỡng cũng không thích hợp đảm nhiệm loại công tác này, Trương Dương nghĩ tới Thường Hải Thiên, nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ sinh vật biển của Thường Hải Thiên vừa thành lập không lâu, hiện tại đang đứng ở kỳ gây dựng sự nghiệp, hắn không có khả năng buông xuống sự nghiệp vừa mới bắt đầu bên kia, cũng không có khả năng rút ra tinh lực kiêm quản chuyện của nhà máy thuốc, duy nhất có thể chỉ có Hồ Nhân Như, hiện tại công ty quảng cáo đã trên quỹ đạo, cô ấy có thể rút ra một ít thời gian.
Vì vậy Trương Dương gọi một cú điện thoại cho Hồ Nhân Như, giữa Trương Dương và Hồ Nhân Như nói không cần quanh co lòng vòng, hắn đem khốn cảnh hiện tại của nhà máy thuốc từ đầu chí cuối nói một lần, Hồ Nhân Như nghe xong thì rõ ràng ý tứ của Trương Dương, cô ấy căn bản không có bất luận do dự cái gì, nhẹ giọng nói: "Em lập tức đặt vé máy bay, đêm nay đến Giang thành. "
Nghe được lời của cô ấy, nội tâm của Trương Dương nhất thời dâng lên một sự ấm áo, cái gì gọi là hoạn nạn thấy chân tình? Lúc hắn cần Hồ Nhân Như, cô ấy cho tới bây giờ cũng chưa từng làm hắn thất vọng, Trương Dương có chút áy náy nói: "Bên công ty quảng cáo của em có phải là sẽ có ảnh hưởng?"
Hồ Nhân Như cười nói: "Nào có ảnh hưởng? nghiệp vụ của công ty quảng cáo đã sớm đi vào quỹ đạo, huống hồ còn có chị Hải Lan nhìn, hiện tại tin tức phát triển như thế, có chuyện gì, em lập tức biết ngay, anh yên tâm đi, em dặn dò một tiếng, ngày hôm nay đi qua. "
Nhân viên trung tầng của nhà máy chế thuốc Giang thành tạm nghỉ trước đó vài ngày trên cơ bản đều có công tác mới, Trương Dương nhờ Triệu Tân Hồng đem nhóm người còn chưa có công tác mời tới, Triệu Tân Hồng tương đối quen thuộc đối với tình huống của nhà máy thuốc, cô ấy lại từ các phân xưởng lựa chọn một nhóm nồng cốt, đem những người này triệu tập tới cùng nhau, tập trung tại phòng họp nhỏ.
Cố Doãn Tri lo lắng luôn mãi, quyết định không đứng ra, ông đem chuyện này toàn quyền giao cho Trương Dương xử lý, Cố Dưỡng Dưỡng làm người phát ngôn của hắn cũng đi dự hội nghị. Hội nghị của nhà máy thuốc lần này do Triệu Tân Hồng chủ trì, biểu tình của mọi người tham dự hội nghị đều rất ngưng trọng, tuy rằng chỉ là mấy tháng ngắn, nhưng từ trên mặt của mọi người ở đây đã nhìn không thấy hy vọng.
Triệu Tân Hồng lên tiếng nói: "Chào mọi người, ngày hôm nay tôi mời mọi người tới, là có một chuyện quan trọng cần tuyên bố, từ hôm nay trở đi chức chủ tịch của nhà máy chế thuốc Giang thành do Cố Dưỡng Dưỡng tiểu thư đảm nhiệm. "
Hiện trường rất yên tĩnh không có ai nói chuyện, mọi người cũng không biết Cố Dưỡng Dưỡng là ai, rất nhanh mọi người đã rõ ràng, cái này cô bé đáng yêu ngồi ở trên đài chủ tịch giữa Triệu Tân Hồng và Trương Dương là Cố Dưỡng Dưỡng, khi rõ ràng, phía dưới bắt đầu khe khẽ nói nhỏ, người của Cố gia thật sự là hồ đồ, trước phái tới một thằng phá sản, ngay sau đó lại cho một con bé không rành thế sự đến, làm như thế giống như bọn họ, nhà máy thuốc chờ đóng cửa đi.
Để cho Cố Dưỡng Dưỡng đứng ra đảm nhiệm chủ tịch nhà máy thuốc, là kết quả của Trương Dương và Cố Doãn Tri trải qua suy nghĩ cẩn thận, Cố Doãn Tri khiến cho con trai giao ra quyền quản lý, cũng không phải muốn đích thân tới nhà máy thuốc, ông muốn tận lực trợ giúp nhà máy thuốc vượt qua nguy cơ lần này, trải qua chuyện này, ông phát hiện mình trên vấn đề xử lý nhà máy chế thuốc Giang thành tồn tại rất nhiều quan niệm gia tộc, nếu như lúc trước không phải ông đem nhà máy thuốc giao cho con trai, mà là giữ phương thức quản lý cũ của nhà máy thuốc không thay đổi, nhà máy thuốc cũng sẽ không phát sinh biến cố lớn như vậy, chủ tịch chỉ là một cái tên, cũng không có nhiều ý nghĩa thực chất, cho nên thẳng thắn để cho Cố Dưỡng Dưỡng đi ra.
Triệu Tân Hồng nói: "Tiếp theo xin mời Cố chủ tịch nói chuyện. "
Tiếng vỗ tay rất ít, hiển nhiên là mọi người không có ký thác nhiều hy vọng đối với vị tiểu cô nương này, Cố Dưỡng Dưỡng là lần đầu đối mặt nhiều người như vậy, không khỏi có chút luống cuống, cô ấy hướng Trương Dương nhìn một chút, Trương Dương cười cổ vũ cô ấy nói: "Đừng sợ, nên nói như thế nào thì cứ nói như thế ấy!"
*****
Cố Dưỡng Dưỡng đứng lên cúi chào một cái: "Cảm ơn mọi người!"
Hiện trường vang lên vài tiếng cười thiện ý.
Cố Dưỡng Dưỡng nghe được tiếng cười, mặt càng đỏ hơn, cô ấy nhỏ giọng nói: "Xin chào mọi người, tôi là Cố Dưỡng Dưỡng, sau này thì do tôi đảm nhiệm chủ tịch của nhà máy thuốc, tôi không có kinh nghiệm công tác gì, thế nhưng tôi tin tưởng có mọi người trợ giúp, nhà máy thuốc nhất định có thể khôi phục cảnh tượng phồn vinh của quá khứ, xin mọi người chiếu cố nhiều hơn!" Nói xong cô ấy lại cúi chào một cái, cuống quít ngồi xuống.
Trương Dương dẫn đầu vỗ tay, nhờ hắn mọi người cũng đều vỗ tay, tuy rằng Cố Dưỡng Dưỡng rõ ràng thiếu kinh nghiệm xã hội, nhưng trong mắt mọi người, cô ấy còn muốn thuận mắt hơn phá sản tử Cố Minh Kiện nhiều lắm.
Triệu Tân Hồng cười nói: "Kế tiếp, tôi muốn tuyên bố hai chuyện vui lớn, chuyện thứ nhất, trải qua thảo luận của ban giám đốc công ty, quyết định để tiền nhậm xưởng trưởng Hồ Nhân Như tiểu thư của nhà máy thuốc trở về đảm nhiệm xưởng trưởng, Hồ tiểu thư cũng đã đáp ứng, chậm nhất là ngày mai sẽ đi tới nhà máy thuốc đi làm..."
Hiện trường vang lên vỗ tay ầm ầm, mọi việc đều có một tương đối, Cố Minh Kiện đem Liễu Nghiễm Dương làm xưởng trưởng, toàn bộ nhà máy thuốc bị khiến cho chướng khí mù mịt, cho nên những công nhân này đương nhiên đem hắn và người tiền nhậm ra làm so sánh, vô luận là Hồ Nhân Như hay là Thường Hải Thiên đều mạnh hơn so với Liễu Nghiễm Dương nhiều lắm, nghe nói Hồ Nhân Như trở về tới tiếp tục quản lý nhà máy thuốc, tâm của mọi người cuối cùng cũng thắp lên một ít lòng tin.
Triệu Tân Hồng lại nói: "Nhà máy thuốc vài ngày trước đó bởi vì kinh doanh sản xuất xảy ra vấn đề nên xuất hiện sự cố, tôi và mọi người như nhau, đối với tình trạng hiện tại của nhà máy thuốc đều rất đau lòng, thế nhưng chuyện đã phát sinh dù sao không cách nào thay đổi, chúng ta phải nhìn về phía trước, hiện tại quyết sách của nhà máy tiến hành điều chỉnh, nội bộ xí nghiệp cũng tiến hành cải cách dứt khoát, quá khứ là quá khứ, tôi hy vọng mọi người nhìn về phía trước, hy vọng mọi người có lòng tin với lãnh đạo mới của chúng tôi, chỉ cần mọi người đồng tâm hiệp lực, không cần bao lâu, nhà máy thuốc sẽ khôi phục diện mạo lúc xưa, xí nghiệp của chúng ta sẽ một lần nữa đi vào quỹ đạo. "
Phía dưới lại có tiếng vỗ tay, có người nói: "Không phải nói có hai chuyện vui lớn sao? Còn có một chuyện là cái gì?"
Triệu Tân Hồng nói: "Mọi người hẳn là cũng không xa lạ liễu đối với bệnh viêm phổi loại R, trận bệnh dịch này tạo thành bất tiện rất lớn với công tác và sinh hoạt của chúng ta trong phạm vi toàn quốc, cấu thành uy hiếp lớn đối với sức khỏe của người dân, thế nhưng, tin vui chính là, các nhà khoa học của chúng ta đã thành công nghiên cứu chế tạo ra kháng thể bệnh độc, gần đây sẽ đầu tư toàn diện, nhà máy chế thuốc Giang thành chúng ta đã trở thành một trong những nhà máy được phép sản xuất, hơn nữa hy vọng trúng cử của chúng ta rất lớn!"
Tin tức này mới là tin tức tốt, tất cả mọi người tham gia hội nghị rõ ràng giấy phép đặc biệt sản xuất kháng thể phòng bệnh có ý nghĩa cái gì, nếu như chuyện này có thể chứng thực, như vậy nhà máy chế thuốc Giang thành có thể vượt qua chuyện của mấy ngày trước, một lần nữa khôi phục vinh quang ngày xưa thậm chí vượt qua cũng không phải nói mộng.
Triệu Tân Hồng nói: " Trạng thái hiện nay của nhà máy cũng không tốt, việc cấp bách là mau chóng khôi phục sản xuất, sản xuất là động lực của xí nghiệp, với chúng ta mà nói, sản phẩm có ý nghĩa là tài phú, chỉ có sáng tạo sản xuất không ngừng, mới có thể không ngừng sáng tạo ra tài phú, tài phú của xí nghiệp tương quan lợi ích vui buồn cá nhân, mọi người yên tâm, phúc lợi của công nhân viên trong nhà máy sẽ trong khoảng thời gian ngắn đưa ra, ở đây, tôi có thể cam đoan với mọi người, phúc lợi đãi ngộ của chúng ta sẽ càng ngày càng tốt. "
Đa số công nhân viên của nhà máy chế thuốc Giang thành vẫn còn ôm hy vọng đối với nhà máy, tuy rằng cái giai đoạn này đi lạc lối, thế nhưng thời gian cũng không lâu, hiện tại phó xưởng trưởng sản xuất Triệu Tân Hồng đã trở về, cũng mang không ít của cán bộ trung tầng trở về, các loại dấu hiệu cho thấy, nhà máy sẽ một lần nữa đi vào quỹ đạo, Cố Giai Đồng lúc trước có ảnh hưởng sâu xa trong nhà máy, các công nhân rất có tình cảm đối với nhà máy này.
So với đối nội mà nói, vấn đề hoạ ngoại xâm càng lớn hơn một ít, vì thuốc giả mà lợi ích của dược thương đã bị tổn hại, bọn họ sẽ không từ bỏ, mười hai xe vận tải trước cửa nhà máy cũng là chứng cứ rõ ràng.
Khi Hồ Nhân Như nhận được điện thoại, đem chuyện bên Hongkong giao tiếp một chút, buổi chiều cùng ngày đi tới Giang thành, cô ấy và Trương Dương cùng nhau triệu tập những dược thương mở một hội nghị khẩn cấp, hội trường chính là ở phòng họp nhỏ.
Biểu tình của hơn ba mươi dược thương tham gia hội nghị thuần một sắc giận không thể nhịn, bọn họ cho rằng lần này chiếm hết đạo lý, nhất định phải cho nhà máy chế thuốc Giang thành đẹp mắt, muốn để cho bọn họ trả giá lớn cho hành vi lần này.
Hồ Nhân Như là người khởi đầu của nhà máy chế thuốc Giang thành, trọng điểm của cô ấy lúc trước cũng là chạy thị trường, đều rất quen thuộc với không ít dược thương, trước khi tới cô ấy đã tìm hiểu tình trạng hiện nay của nhà máy chế thuốc Giang thành, cô ấy biết lần này chính là một gánh nặng ngàn cân, đổi thành người khác, sẽ không bỏ qua sự nghiệp của mình tới nơi này làm đội viên cứu hỏa, thế nhưng Trương Dương mở miệng nói, Hồ Nhân Như tuyệt đối không có bất luận do dự, cô ấy biết rõ Trương Dương đối với Cố Giai Đồng tình cảm sâu nặng, nhà máy thuốc là sự nghiệp của Cố Giai Đồng lúc còn sống, Trương Dương tuyệt đối không sẽ mắt mở nhìn nó sụp đổ. lý giải của Hồ Nhân Như đối với yêu là, nếu yêu sẽ nỗ lực vô điều kiện, trên đời này người đáng để cô ấy nỗ lực vốn dĩ đã không nhiều, có có đôi khi, nỗ lực cũng là một loại hạnh phúc.
Hồ Nhân Như xuống máy bay mệt mỏi chạy tới nhà máy thuốc, trên đường căn bản chưa kịp nghỉ ngơi, nhà máy thuốc đã vì cô ấy mà chuẩn bị tốt phòng làm việc, vẫn là phòng của cô ấy lúc trước, Hồ Nhân Như rửa mặt, mặc đồ trang nhã một chút, khiến cho trạng thái tinh thần của mình có vẻ đầy đủ, cô ấy nghe được tiếng đập cửa bên ngoài, Trương Dương bởi vì cùng Triệu Tân Hồng đi thị sát phân xưởng, cho nên không đi sân bay tiếp cô ấy, lúc này mới đến.
Hồ Nhân Như mặc quần áo màu đen, làm nổi bật ra thể hình xinh đẹp của cô ấy, tóc quăn màu đỏ làm nổi lên da thịt như tuyết của cô ấy, khiến cho cô ấy có vẻ thành thục mà quyến rũ.
Trương Dương cũng rất ít mặc đồ tây màu đen, quần áo trong màu xanh, đi vào trong phòng làm việc, đóng cửa phòng, vươn tay, Hồ Nhân Như cười yếu ớt, dấn thân vào cái ôm, ôm một chút lập tức rời ra, thấy Trương Dương cúi miệng xuống, vươn một ngón tay che bờ môi của hắn lại nói: "Đừng làm loạn, vừa trang điểm xong, cẩn thận. "
Trương Dương lúc này mới ho khan một tiếng nói: "Khổ cực, để em đường dài cực khổ, anh thật sự là tâm không đành lòng. "
Hồ Nhân Như nói: "Đồ quỷ, đừng làm kiêu, em là tới vì Giai Đồng, không quan hệ với anh. "
*****
Hai người một trước một sau ra phòng làm việc, Trương Dương nói: "Dược thương đều chờ trong phòng họp nhỏ, anh không cho những người khác đi qua, chỉ hai ta, em xem được không?"
Hồ Nhân Như nói: "Cố gia không ai đứng ra?" Cô ấy cho rằng chuyện lớn như vậy tình, Cố gia hẳn là có người đứng ra mới đúng.
Trương Dương lắc đầu nói: "Cố bí thư không thích hợp đứng ra, Dưỡng Dưỡng quá nhỏ, anh không muốn con bé phải chịu áp lực quá lớn. "
Hồ Nhân Như gật đầu, cô ấy đã dự liệu kế tiếp là cái gì chờ cô ấy, những dược thương này tất cả đều là đến đây làm khó dễ, sẽ không từ bỏ ý đồ. Để cho một cô bé như Cố Dưỡng Dưỡng tới trường hợp này quả thật tàn khốc quá.
Trương Dương nói: "Em yên tâm, xảy ra bất cứ chuyện gì cũng có anh chống đỡ. "
Hồ Nhân Như nhẹ giọng nói: "Chỉ sợ anh chống không được!" Trương Dương nói: "Chống được hay không, buổi tối em sẽ biết. "
Hồ Nhân Như nghe được hắn nói như vậy, ngẩng đầu nhìn hắn một cái, gặp phải ánh mắt mờ ám của thằng nhãi này, nhất thời rõ ràng cái gì, mặt cười không khỏi có chút phát nóng, cô ấy bước nhanh bỏ Trương Dương ở phía sau.
Trương đại quan nhân vẻ mặt cười xấu xa đi tới: "Không muốn anh chống em à?"
Hồ Nhân Như nói: "Em van anh, chúng ta hiện tại phải xử lý chính sự, anh còn nói bậy, em lập tức rời đi. " Trương Dương cười ha hả một tiếng, quả nhiên không nói bậy nữa.
Hai người đi vào phòng họp nhỏ, trong phòng họp chướng khí mù mịt, vừa đi vào cửa lớn, dược thương lập tức đem bọn họ vây quanh ở giữa, đám dược thương này đã sớm nghẹn một cục lửa trong bụng rồi, Cố Minh Kiện từ đầu đến cuối không dám đối diện, lúc đầu chơi chuột trốn mèo, sau đó thẳng thắn đóng cửa không gặp, nếu như ngay từ đầu Cố Minh Kiện áp dụng thái độ tích cực tới giải quyết vấn đề, chuyện tình cũng sẽ không ầm ĩ đến loại tình trạng này.
Trương đại quan nhân thấy đám người này hùng hổ xúm lại, trong lúc nhất thời nổi tâm hộ hoa, giận dữ hét: "Làm gì? Tất cả đều lui về cho tôi, các người là dự định giải quyết vấn đề hay là tới gây sự?" Trương đại quan nhân nói lời này đầy khí thế mười phần, chấn vào lổ tai của người ở đây, tất cả dược thương bị khí thế của hắn làm giật mình hoảng sợ, quả nhiên không dám tiến về phía trước.
Trương Dương nhân cơ hội cùng Hồ Nhân Như đi tới đài chủ tịch ngồi xuống, vài tên bảo an cũng đến đây khuyên dược thương ngồi ghế.
Đợi những dược thương này tất cả đều an vị, Hồ Nhân Như mỉm cười nói: "Chào mọi người, mặc dù đang ngồi có rất nhiều người đều là bạn cũ của tôi, nhưng vẫn xin được tự giới thiệu trước, tôi là xưởng trưởng Hồ Nhân Như của nhà máy chế thuốc Giang thành, cũng là người đầu tiên đảm nhận xưởng trưởng khi nhà máy chế thuốc Giang thành thay đổi chế độ, từ hôm nay trở đi, tôi giữ quyền quản lý của nhà máy chế thuốc Giang thành. "
Một dược thương có tiếng đứng lên, lớn tiếng chất vấn nói: "Cô là xưởng trưởng nhà máy thuốc, nói cách khác cô có phải là phụ trách đối với chuyện của nhà máy thuốc?" Hồ Nhân Như gật đầu nói: "Tôi vừa nói qua, từ hôm nay trở đi, tôi giữ quyền quản lý nhà máy chế thuốc Giang thành của, tất cả chuyện tình của nhà máy thuốc chế tôi đều phụ trách. "
Người dược thương kia vung danh sách trong tay nói: "Tốt lắm, nhà máy chế thuốc Giang thành các người dùng rễ bản lam pha nước uống giả mạo thuốc pha nước uống kháng bệnh độc bán cho chúng ta, tôi yêu cầu cô cho chúng ta trả hàng, bồi thường tất cả tổn thất của chúng tôi, còn công khai nhận lỗi với xã hội, giao ra người chịu trách nhiệm tương quan, khiến cho hắn gánh chịu trách nhiệm pháp luật!" Hắn vừa nói như thế, dược thương khác đều hưởng ứng, hiện trường lần thứ hai rơi vào trong hỗn loạn.
Hồ Nhân Như mỉm cười nói: "Mọi người yên lặng một chút trước, để cho vị tiên sinh này đem nói cho hết lời, ý tứ của anh tôi không rõ ràng. "
Tên dược thương kia nói: "Cô đừng giả bộ, nhà máy chế thuốc Giang thành các người coi như là nhà máy lớn trong ngành, lại có thể làm ra thuốc giả mà bán, các người không để ý danh dự của mình, nhưng chúng tôi còn muốn bận tâm danh dự, chúng tôi bởi vì thứ thuốc giả này mà nhận rất nhiều tổn thất, cô biết không?"
Hồ Nhân Như nói: "Tôi ngày hôm nay đến đây, cũng là muốn cùng mọi người bàn chuyện công bằng, chuyện tình quá khứ đã xảy ra, anh nói nhà máy chế thuốc Giang thành chúng tôi tạo thành tổn hại lợi ích cho anh tôi tin tưởng, thế nhưng anh nói chúng tôi chế thuốc giả, phải có chứng cứ. "
Dược thương phía dưới đều nở nụ cười, lại có người nói: "Còn muốn chứng cứ cái gì? Dược vật của mười hai xe bên ngoài tất cả đều là chứng cứ, lẽ nào chúng ta đều phải kéo đến cục giám định quốc gia?" Hồ Nhân Như nói: "Cái chủ ý này không tồi, tôi nói không tính, các người nói cũng không tính, hẳn là do cơ quan nhà nước chứng minh mới có sức thuyết phục. "
Hiện trường bỗng nhiên tĩnh xuống tới, tất cả dược thương đều không rõ ràng trong hồ lô của Hồ Nhân Như bán cái gì, đem chuyện tình ầm ĩ lớn theo lý mà nói bên nhà máy thuốc phải sợ, nhưng Hồ Nhân Như lại làm ra vẻ vàng thật không sợ lửa, cô ấy rốt cục có ý gì? Hồ Nhân Như nói: "Nếu như chứng minh dược vật trong mười hai xe tải kia tất cả đều là thuốc giả, người chịu trách nhiệm nên ngồi tù sẽ ngồi tù, cần gánh chịu trách nhiệm sẽ gánh chịu trách nhiệm, nhà máy thuốc khẳng định đóng cửa, thẳng thắn xin phá sản, xưởng trưởng như tôi cũng sẽ không cần tiếp tục."
Phía dưới có người dẫn đầu phản ứng: "Các người phá sản, chúng tôi tìm ai đòi tiền? Tổn thất của chúng tôi ai đền?"
Hồ Nhân Như nói: "Nhà máy thuốc còn, tôi còn là xưởng trưởng, tôi ở chỗ này có thể bảo đảm, tổn thất của các người tôi bồi thường, thế nhưng nhà máy thuốc phá sản, tôi không còn là xưởng trưởng, các người muốn tìm ai thì tìm. Dù sao ngân hàng sẽ tiến hành bán đấu giá đối với tài sản bất lương, chỉ cần các người chờ, sớm muộn gì sẽ tìm về được một ít tổn thất. "
Phía dưới có chút rối loạn, đám dược thương này hùng hổ mà đến, cho rằng chiếm hết đạo lý, Cố Minh Kiện lúc trước tự biết đuối lý, đối với bọn họ cũng là ăn nói khép nép, đến cuối cùng thẳng thắn không gặp, nhưng Hồ Nhân Như đi tới căn bản không có bị khí thế của bọn họ hù dọa, ngược lại còn hù bọn họ một phen, Hồ Nhân Như đi một bước này rất xảo diệu, cô ấy nhìn ra đám dược thương này gây sự mục đích đơn giản là muốn thu được nhiều bồi thường từ nhà máy thuốc, tận lực đòi lấy một ít lợi ích, đừng thấy đám bọn họ làm ra vẻ hung hăng, vì sức khỏe của dân chúng, tin tưởng bọn họ mới là lạ, bọn họ biết cái mình bán đi chính là thuốc giả, bọn họ cũng sẽ không thừa nhận. Hồ Nhân Như nói: "Tôi cuối cùng cảm thấy rằng, lợi ích giữa nhà máy thuốc và dược thương là quan hệ tương quan, các người đến đây mua sản phẩm của chúng tôi, cái này biểu hiện ra các người nhận thức sản phẩm của nhà máy chúng tôi, cùng lúc thể hiện tín nhiệm của các người với chúng tôi, bất luận cái hợp tác gì đều thành lập trên cơ sở tin tưởng lẫn nhau. Tôi thừa nhận, lần này là đốt sản xuất của chúng ta xảy ra vấn đề, khiến cho nhóm sản phẩm này không đạt được tiêu chuẩn chất lượng vốn có, nhà máy thuốc chúng tôi nguyện ý gánh chịu toàn bộ trách nhiệm, thế nhưng có một điều tôi phải thanh minh, nếu như mọi người vẫn cho rằng đám hàng kia là thuốc giả, chúng tôi sẽ không cần tiếp tục bàn nữa, Trung Quốc không thiếu cơ quan kiểm dược, nhiều hàng mẫu như vậy, tôi nghĩ tất cả cơ quan kiểm dược toàn quốc đều lấy mẫu được, các người có thể kéo qua báo cáo, dùng kiểm nghiệm mà nói, chỉ cần chứng minh những cái này tất cả đều là thuốc giả, cá nhân tôi cho rằng, nhà máy chế thuốc Giang thành cho dù phá sản cũng không có gì đáng tiếc, ở chỗ này tôi hướng mọi người xin lỗi một tiếng trước!"
*****
Trương đại quan nhân trong lòng thầm vui, chiêu thức ấy của Hồ Nhân Như thật là đẹp, cái gì gọi là chết trước sống lại sau? Đừng xem đám người này đến gây sự ồn ào, xét đến cùng còn không phải là vì một chữ tiền, Hồ Nhân Như nhìn sự kiện rất thấu, dược thương các người không phải nói chúng tôi bán thuốc giả? Uy hiếp chúng tôi muốn bẩm báo, vậy các người cứ đi ầm ĩ, cứ đi đi kiện cáo, nhìn xem cuối cùng ai bị tổn thất? Nhà máy thuốc khẳng định gánh chịu trách nhiệm, các người đem nhà máy thuốc đóng cửa, các người cũng không được chỗ tốt gì, trông cậy vào chính phủ đền tiền cho các người, chậm rãi chờ xem, ảnh hưởng tạo ra, không đơn giản là nhà máy thuốc không may, dược thương các người cũng sẽ không được cái gì.
Trong dược thương còn có người dũng cảm đứng lên: "Giám định thì giám định, bán thuốc giả còn không thừa nhận, chúng tôi không tin trên đời này sẽ không có vương pháp!"
Hồ Nhân Như không sợ hãi nói: "Anh nói đúng, hiện tại là chủ nghĩa xã hội mới, hai chữ vương pháp này đã sớm quá hạn! Tôi biết tất cả mọi người không dễ dàng, vốn trông cậy vào chút thuốc để kiếm lời ít tiền, ai mà muốn cái này xảy ra vấn đề, còn có người nói là thuốc giả, nhà máy thuốc chúng tôi chỉ chịu đựng áp lực của các người, mà các người phải chịu đựng áp lực đến từ của của người mua, nếu như có người tiêu thụ đem chuyện này làm ầm ĩ lớn, sẽ truy cứu trách nhiệm của các người như nhau, bởi vì nguyên nhân của nhà máy thuốc mà làm phiền các người, thật sự rất không phải. " Hồ Nhân Như ngoài miệng tựa hồ xin lỗi, nhưng thực tế trên là nhắc nhở của đám dược thương này, thật sự xảy ra sự tình, không may không chỉ có nhà máy chế thuốc Giang thành, nhà máy thuốc đóng cửa, dược thương các người cũng không đi đến nơi nào.
Rất nhiều dược thương bắt đầu khe khẽ nói chuyện, bọn họ đang thương lượng, bọn họ đến đây là bảo hộ quyền lợi của chính mình, mà không phải tới bực bội, bên trong có một gã dược thương lớn tuổi đứng dậy nói: "Có phải là thuốc giả hay không, chúng ta không nói trước, thế nhưng số hàng kia khẳng định có vấn đề, tôi muốn hỏi Hồ xưởng trưởng, các người vì sao đem những dược vật có vấn đề này đẩy vào thị trưởng? Hiện tại ảnh hưởng đã tạo thành, các người dự định giải quyết thế nào?"
Hồ Nhân Như mỉm cười nói: "Lưu tiên sinh phải không, anh từ Lam Sơn tới, anh là tổng đại lý của chúng tôi tại Lam Sơn, chúng ta là bạn cũ. " Cô ấy nâng trà lên uống, chậm rãi nói: "Mọi người hẳn là biết, nhà máy thuốc bởi vì chuyện này mà làm ra điều chỉnh tương đối lớn, nếu không tôi cũng không có cơ hội ngồi ở chỗ này với thân phận xưởng trưởng nói chuyện cùng mọi người. "
Hiện trường lại có thể truyền ra vài tiếng cười, xem ra dam dược thương đã dần dần bình tĩnh xuống, bọn họ bắt đầu ý thức được tranh cãi ầm ĩ không phải biện pháp giải quyết vấn đề, hiện tại tất cả mọi người cần bình tĩnh đối đãi, tìm ra một phương án giải quyết vấn đề tốt nhất.
Dược thương họ Lưu được đề cử làm đại biểu, gã đứng dậy đại biểu mọi người nói ra mấy điều kiện, thứ nhất là trả hàng vô điều kiện, dựa theo tiền hàng mà bồi thường gấp năm lần tổn thất của bọn họ, thứ hai, bất luận tranh cãi bồi thường gì bởi vì tiêu thụ thuốc pha nước uống kháng bệnh độc phải do nhà máy thuốc phụ trách, thứ ba bên nhà máy thuốc phải điều tra chuyện tình rồi giao ra người chịu trách nhiệm.
Hồ Nhân Như nghe xong nói: "Trả hàng vô điều kiện tôi có thể đáp ứng, thế nhưng bồi thường gấp năm lần tổn thất của các người không có khả năng, nhà máy thuốc không có tiền như vậy, cũng không có khả năng lấy ra nhiều tiền như vậy, về phần bất luận tranh cãi dân sự gì do tiêu thụ thuốc pha nước uống kháng bệnh độc, nhà máy thuốc chúng tôi sẽ phụ trách. "
Đám dược thương nghe cô ấy nói như vậy nhất thời lại thiếu kiên nhẫn, đều kháng nghị nói: "Có ý gì? Nhà máy các người sai phạm, còn muốn người khác mua hàng cho các người? Trả hàng không thể tính đền? Tổn thất của chúng tôi làm sao bây giờ? Bồi thường, kiên quyết yêu cầu các người bồi thường gấp năm lần!"
Hồ Nhân Như nói: "Các người đã đưa ra điều kiện, hiện tại tôi đem phương án giải quyết của tôi nói cho các người nghe một chút, mọi người có thể kiên trì một ít hay không?"
Hiện trường cuối cùng cũng an tĩnh xuống, Hồ Nhân Như mỉm cười nói: "Cảm ơn, đầu tiên tôi muốn nói chính là, nhà máy thuốc đã khôi phục sản xuất bình thường, trong mười ngày, thuốc pha nước uống kháng bệnh độc phù hợp tiêu chuẩn sẽ toàn bộ sản xuất ra, tổng sản lượng sản xuất có thể bảo đảm cho hàng hóa của tất cả các người, nguyên tắc của chúng tôi là, tận lực vãn hồi ảnh hưởng của chuyện này, tận lực làm cho lợi ích của mọi người không bị tổn hại, mọi người kiên trì trả hàng, chúng tôi sẽ trả về toàn bộ tiền hàng, đây là bước đầu tiên, kim ngạch bồi thường cụ thể, sau này chúng tôi sẽ bàn bạc, về phần thương gia đồng ý đổi hàng, chúng tôi sẽ chọn phương thức khác để đổi hàng, nói cách khác, lúc trước anh từ nhà máy mua một phần thuốc pha nước uống kháng bệnh độc, hiện tại anh có thể dùng phần này để đi đổi hai phầnthuốc pha nước uống kháng bệnh độc tuyệt đối phù hợp tiêu chuẩn. Trong vòng mười ngày, chúng tôi sẽ hoàn thành chuyện này vì tất cả thương gia đồng ý đổi hàng, vô luận là lựa chọn trả hàng hay là đổi hàng, chúng tôi sẽ phụ trách ảnh hưởng có thể tạo thành vì đã tiêu thụ thuốc pha nước uống kháng bệnh độc ra ngoài mới. "
Đây là chiêu thứ hai của Hồ Nhân Như ngày hôm nay ra, bản thân cô ấy cũng là một người thương nhân, nhìn rất thấu đối với suy nghĩ của thương nhân, dược thương nếu như trả hóa, bọn họ có thể lấy đi tiền mặt, nhưng mà cái bọn họ đối mặt cũng mất đi cơ hội kiếm tiền, dùng 1 phương thức đổi 2 để đổi hàng, chẳng khác nào cho bọn họ cơ hội kiếm tiền gấp đôi, trên thực tế cũng là bồi thường đối với bọn họ.
Có dược thương nói: " T pha nước uống kháng bệnh độc của các người còn có người muốn sao?"
Hồ Nhân Như nói: "Trước chuyện này, thuốc pha nước uống kháng bệnh độc của chúng tôi là một loại sản phẩm tiêu thụ tốt nhất trên thị trườngđồng loại, tất cả mọi người đều làm tiêu thụ thuốc, tôi nghĩ điểm này tất cả mọi người sẽ không phủ nhận, danh tiếng sản phẩm đối với các người mà nói là mức tiêu thụ, thế nhưng đối với một xí nghiệp mà nói, cũng là vận mệnh, nhà máy chế thuốc Giang thành chúng tôi hiện nay gặp một nguy cơ chưa từng có, tôi thừa nhận cái đó có quan hệ trực tiếp với quản lý của nhà máy thuốc chúng tôi trước đó, thế nhưng xin mọi người tin tưởng, nhà máy chế thuốc Giang thành là một xí nghiệp chịu trách nhiệm, chúng tôi sẽ phụ trách đối với lợi ích của người bán hàng, chúng tôi sẽ phụ trách đối với sức khỏe của dân chúng, trách nhiệm thuộc về chúng tôi, chúng tôi tuyệt không sẽ trốn tránh, từ hôm nay trở đi nếu như còn thuốc pha nước uống kháng bệnh độc chảy vào thị trường, hẳn không phải là bất luận sản phẩm gì của nhà máy chế thuốc Giang thành sản xuất, chỉ cần có người phát hiện, chúng tôi ra giải thưởng lớn một trăm ngàn nhân dân tệ!"
Hồ Nhân Như có một câu nói không sai, cho tới bây giờ thuốc pha nước uống kháng bệnh độc của nhà máy chế thuốc Giang thành sản xuất đều là một loại dễ bán nhất trong sản phẩm đồng loại, hiện nay tuy rằng xảy ra vấn đề, thế nhưng ảnh hưởng cũng không có khuếch đại.
Mất bò mới lo làm chuồng cũng vẫn chưa muộn, Hồ Nhân Như tin tưởng hiện tại còn kịp vãn hồi danh dự.
Dược thương lại có người nói: "Đây là bồi thường của các người với chúng tôi sao? Cô căn bản là lợi dụng chúng tôi vãn hồi danh dự của các người, nhìn thế nào đều là các người chiếm tiện nghi. "
"Đúng vậy đúng vậy!" Trong đám người lại truyền đến không ít tiếng phụ họa.
Hồ Nhân Như cười nói: "Tôi từ đầu đến cuối đều cảm thấy giữa nhà máy thuốc và dược thương có cùng chung lợi ích, không có chuyện aichiếm tiện nghi ai có hại. Việc buôn bán không phải người thắng ta thâu, giữa chúng ta cũng không phải người chết ta sống, nếu như thật sự là như vậy thì thương trường sẽ không gọi thương trường mà hẳn là gọi chiến trường. "
Hiện trường lại có người cười, có người nói: "Không phải thường nói thương trường như chiến trường sao?"
Hồ Nhân Như nói: "Nói thì dễ, mọi người tới thương trường là vì kiếm tiền, đi chiến trường mục đích nếu như cũng là vì kiếm tiền, đó là lính đánh thuê, vì tiền đi mạo nguy hiểm tính mạng, tôi nghĩ người đang ngồi không có mấy người nguyện ý đi làm, vì sao hiện tại nhiều người như vậy đều muốn kinh thương, là bởi vì nơi này không cần mạo tính mạng, cũng có thể tiền kiếm, tôi nghĩ mọi người đã biết đến bốn chữ, hòa khí phát tài, tôi cho rằng bốn chữ này mới là chổ tinh túy của thương trường. "
Đám dược thương đều khe khẽ nói nhỏ.
Hồ Nhân Như thấy thời cơ đã không khác biệt, tiếp tục tung chiêu thứ ba của cô ấy: "Có chuyện này, tôi vốn định qua một thời gian mới tuyên bố, thế nhưng nếu tất cả mọi người là người cùng kiếm tiền, hai bên cùng chung lợi ích, cho nên chúng tôi phải có thành ý đối đãi. " Nói đến đây cô ấy dừng lại một chút, châu đầu vào Trương Dương nói hai câu, biểu hiện ra thoạt nhìn chỉ là làm ra động tác lơ đãng, nhưng trên thực tế Hồ Nhân Như đây là cố ý để cho dược thương này nghĩ ngợi.
Hồ Nhân Như nói với Trương Dương chính là: "Em có thể nói ra, anh có nắm chắc không?"
Trương Dương nói: "Trăm phần trăm, bảo bối à!"
Hồ Nhân Như nói: "Ngày hôm nay chuyện này kết thúc anh cảm ơn em thế nào?"
Trương Dương nói: "Anh đem thể xác và tinh thần cho em trước, đêm nay nhất định cho em sung sướng cả đêm!"
"Quỷ sứ!"
Ngoại trừ hai người bọn họ, người ngoài đương nhiên không biết bọn họ đang liếc mắt đưa tình, biểu tình của hai người đều đắn đo rất đúng chỗ, trên mặt đều rất nghiêm trang, ngoài miệng lại lặng lẽ đưa tình. Hồ Nhân Như tung ra mê hoặc, rồi lại nói: "Tất cả mọi người là người lâu năm trong giới y dược, hẳn là biết tin tức kháng thể bệnh độc loại R đã nghiên cứu chế tạo thành công. "
Hiện trường hoàn toàn tĩnh xuống, bởi vì chuyện tình mà Hồ Nhân Như nói là vấn đề mà tất cả mọi người đều đang quan tâm, hiện tại đề tài nóng nhất của xã hội cũng là viêm phổi loại R, về tin tức kháng thể bệnh độc đã được nghiên cứu chế tạo thành công cũng vang lên ầm ầm, thế nhưng từ nghiên cứu chế tạo thành công đến sản xuất dược vật còn cần một thời gian, cái đám dược thương này cho rằng sản phẩm đưa ra thị trường còn sớm lắm. Nhưng Hồ Nhân Như nói đã cho ra một tín hiệu, tất cả quan tâm ánh mắt của dược thương đều tập trung trên người của Hồ Nhân Như.
Hồ Nhân Như nói: "Tôi hy vọng mọi người đem chuyện này trở thành một bí mật nghề nghiệp, nhà máy chế thuốc Giang thành chúng tôi đã được phê chuẩn trở thành xí nghiệp được cấp giấy phép đặc biệt sản xuất dược vật chứa kháng thể chống bệnh độc, đợi khi dược vật chính thức đầu tư, các vị đồng ý đổi hàng sẽ nhận được hàng ưu tiên của chúng tôi, chúng tôi làm như vậy là vì biểu thị thành ý của chúng tôi, chúng tôi cam đoan lợi ích của các vị, lúc trước như vậy, hiện tại như vậy, sau này cũng sẽ như vậy, về phần thương gia mất đi lòng tin với chúng tôi nhà máy chế thuốc Giang thành, chúng tôi cũng sẽ xem các người là bạn bè, sẽ dùng nỗ lực sau này của chúng tôi chứng minh, sản phẩm của chúng tôi là đáng tin cậy!"
← Ch. 0751 | Ch. 0753 → |