Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Quan Cầm Thú - Chương 023

Y Quan Cầm Thú
Trọn bộ 128 chương
Chương 023: Vô địch phong hung đại pháp
0.00
(0 votes)


Chương (1-128)

Siêu sale Lazada


Ánh mắt đầu tiên của Huyền Tư Linh bị vẻ đẹp của Huyên nhi hấp dẫn, gương mặt tinh xảo không tìm được bất luận tỳ vết nào, mặc dù Huyền Tư Linh thân là đàn bà cũng không khỏi bị vẻ đẹp của nàng hấp dẫn, ở đế đô nàng chưa từng nghe nói qua có tuyệt sắc mỹ nữ như vậy.

Huyên nhi nhìn thấy khí chất đẹp đẽ ung dung cao quý của Huyền Tư Linh, đoán được thân phận của nàng không tầm thường, có chút bất an cúi đầu xuống.

Huyền Tư Linh lạnh lùng ngưng mắt nhìn Huyên nhi nói: " Ngươi tên gì? Sao ta chưa từng gặp qua ngươi?"

" Trưởng công chúa đã từng tới qua phòng khám bệnh Xuân Huy của ta rồi sao?" Đường Liệp nghe được động tĩnh, cười lớn từ trong phòng đi ra đón.

Đường Liệp cười ha ha, nghe được trong giọng nói của Huyền Tư Linh có chút ghen tuông, có thể làm cho trưởng công chúa ghen vì mình, trong lòng bất giác sinh ra cảm giác thỏa mãn khó hiểu.

Hắn dẫn Huyền Tư Linh đi vào trong phòng, đưa tay cởi chiếc áo choàng mỏng như cánh ve trên thân thể nàng.

Huyền Tư Linh đưa tay nhéo lỗ tai phải của Đường Liệp, gắt giọng: " Chẳng trách ta cho người mời ngươi tới, ngươi tìm đủ lý do từ chối, nguyên lai cùng tiểu yêu tinh này trốn trong phòng khám bệnh phong lưu khoái hoạt."

Đường Liệp không ngừng kêu khổ: " Trưởng công chúa điện hạ minh giám, nhiều ngày nay ta có rất nhiều người bệnh, mỗi ngày sáng sớm bận tới đêm khuya, hôm nay mới thoáng thanh nhàn một chút, đang chuẩn bị đến chiều sẽ đi tới thỉnh an trưởng công chúa, không nghĩ tới ngươi đã đến rồi!"

Huyền Tư Linh làm sao tin lý do của hắn, buông lỗ tai của Đường Liệp, nói: " Ngày mai ngươi đi tìm ta, nhưng ta lại không rảnh, không thể gặp ngươi."

Đường Liệp tưởng rằng nàng vẫn còn đang tức giận, mỉm cười lùa tay vào thân thể nàng, hai tay đặt trên bờ vai nhẵn nhụi của nàng, mềm mại xoa bóp, Huyền Tư Linh được Đường Liệp xoa bóp, cả người tức khắc liền buông lỏng, lông mi cụp xuống, nhắm lại đôi mắt đẹp, lẳng lặng hưởng thụ thủ pháp của Đường Liệp.

Đường Liệp cúi người hôn thật nhẹ nhàng lên búi tóc màu vàng kim của nàng, thấp giọng nói: " Trưởng công chúa quả thực là giận ta ư?"

Huyền Tư Linh ôn nhu nói: " Sao ta lại giận dữ với ngươi? Ngày mai là đại hôn của hoàng huynh ta, ta đương nhiên không thể vắng mặt!"

Đường Liệp nội tâm chấn động, động tác trên tay lập tức dừng lại, hai ngày nay hắn đích xác vô cùng bận rộn, đã quên mất chuyện đại hôn của Tư Mã Phỉ Phỉ.

" Ngươi làm sao vậy?" Huyền Tư Linh chậm rãi mở đôi mắt đẹp, kinh ngạc nhìn Đường Liệp.

Đường Liệp cười nói: " Ta bị cảnh xuân nơi ngực của trưởng công chúa hấp dẫn."

Huyền Tư Linh phát hiện ánh mắt mê đắm của Đường Liệp đang chăm chú nhìn vào chỗ cổ áo mở rộng của mình, cảnh xuân của bộ ngực tất nhiên đã bị hắn nhìn không sót chút gì, mũi ngọc đáng yêu nhăn lại, nắm đôi bàn tay của Đường Liệp nói: " Dâm tặc, vô lễ với công chúa tội đáng chém đầu, cẩn thận ta hỏi tội của ngươi!"

Hai tay của Đường Liệp thuận thế từ cổ áo của nàng chảy xuống dưới, một đôi vú lả lướt tức khắc rơi vào trong lòng bàn tay của Đường Liệp, Đường Liệp tận tình đùa giỡn hai điểm đỏ bừng trước ngực Huyền Tư Linh, gương mặt dán sát mặt Huyền Tư Linh, thấp giọng nói: " Chết dưới váy của công chúa, thành quỷ cũng phong lưu." Cánh tay có lực ôm lấy thân thể mềm mại của Huyền Tư Linh, hướng chiếc giường ở phòng trong đi đến.

Huyền Tư Linh cũng thật không ngờ Đường Liệp lại lớn mật như thế, tại ban ngày ban mặt lại dám hướng nàng đòi ân ái, huống chi nơi này là phòng của hắn, ngay cả cửa phòng cũng còn chưa đóng lại.

Huyền Tư Linh không khỏi khẩn trương nói: " Đường Liệp, ngay cả cửa ngươi còn chưa đóng kìa!"

Đường Liệp mỉm cười nói: " Lúc này mà ta đóng cửa chẳng phải là giấu đầu hở đuôi?"

" Nếu có người tiến đến..."

Đường Liệp cúi người che lại môi anh đào của Huyền Tư Linh, đầu lưỡi thăm dò vào miệng thơm như mùi đàn hương của nàng, lay động chiếc lưỡi mềm mại ẩm ướt thơm tho. Huyền Tư Linh bản thân đúng là đàn bà có dục vọng rất mạnh, thủ đoạn khiêu tình cao siêu của Đường Liệp đã sớm làm nàng động tình, huống chi trong hoàn cảnh lạ lẫm, làm đáy lòng nàng cảm thấy bất an đồng thời lại gia tăng sự kích thích yêu đương vụng trộm, cổ họng phát ra " ân" một tiếng ngâm khẽ, hai tay như bạch tuộc quấn quanh thân hình của Đường Liệp.

Đường Liệp cố ý hỏi: " Nếu có người tiến đến làm sao bây giờ?"

Huyền Tư Linh thấp giọng yêu kiều rên rỉ: " Ai dám quấy rầy chuyện tốt của chúng ta, ta chém đầu hắn..."

Huyền Tư Linh đích xác là một người bạn tuyệt hảo để bầu bạn, chẳng những nàng hiểu được làm sao hưởng thụ được cảm giác sung sướng khi nam nữ hoan ái, cũng hiểu được làm sao điều động được nhiệt tình của đối phương, sở dĩ nàng buông bỏ thân phận tôn quý mà chủ động đến phòng khám bệnh tìm Đường Liệp, nguyên nhân chính yếu là chỉ có Đường Liệp mới làm nàng cảm nhận được cảm xúc mãnh liệt và hưởng thụ, ở trước mặt Đường Liệp nàng mới chính thức cảm nhận được vui sướng khi làm một người đàn bà.

Sự điên cuồng qua đi, Đường Liệp vẫn ôn nhu liên tục vuốt ve làm cho cảm xúc mãnh liệt trong cơ thể Huyền Tư Linh duy trì thật lâu không lùi, bàn tay của Đường Liệp ôm lấy hai vú của Huyền Tư Linh, mỉm cười nói: " Hai vú của trưởng công chúa có hương vị ngọt ngào của mật ong."

Huyền Tư Linh đối với việc bộ ngực của mình nhỏ nhắn xưa nay vẫn ám ảnh, bây giờ nghe được Đường Liệp nói như vậy, nhịn không được thở dài nói: " Ta nghe nói ở trên hai vú ướp mật, có thể làm cho bộ ngực nhỏ tăng lớn, cho nên mỗi ngày đều kiên trì làm như vậy, tính ra đã nửa năm thời gian, xác thực không nhìn ra được hiệu quả gì."

Đường Liệp cười lên ha hả.

Huyền Tư Linh nghĩ rằng hắn đang giễu cợt mình, có chút phẫn nộ véo một cái lên đùi của Đường Liệp.

Đường Liệp cười nói: " Nếu trưởng công chúa đích thật muốn thay đổi cho hai vú, ta có một phương pháp rất mau lẹ."

" Phương pháp gì?" Huyền Tư Linh trợn to đôi mắt đẹp nói.

" Nếu trưởng công chúa tin tưởng ta, năm ngày sau, ta tự mình đến quý phủ cải tạo hai vú cho ngươi."

Huyền Tư Linh là lần đầu tiên nghe được ngực nhỏ có thể dùng tay người để cải tạo, mặc dù sớm nghe thấy y thuật thần kỳ của Đường Liệp, nhưng trong lòng vẫn không tin hẳn, nhẹ giọng cười nói: " Ta sẽ chờ ngươi!"

Sau khi tiễn Huyền Tư Linh rời đi, Đường Liệp trở lại trong phòng, nhưng lại thấy Huyên nhi đang cẩn thận sửa sang lại giường chiếu mất trật tự, nét mặt không khỏi đỏ lên, nói vậy Huyên nhi từ dấu tích trên đệm dám chắc đoán được chuyện gì vừa xảy ra, có chút chột dạ nói: " Nơi này để cho ta dọn dẹp lại cho."

Huyên nhi nhẹ giọng nói: " Chuyện vặt này cứ để Huyên nhi đi làm, Đường đại ca vất vả như vậy phải đi uống trà nghỉ ngơi đi."

Đường Liệp xấu hổ tới cực điểm, chính mình xác thực là cực nhọc, nhưng cực nhọc đều dùng trên người Huyền Tư Linh, xem ra từ nay về sau loại chuyện này phải chú ý ảnh hưởng nhiều hơn, dẫu sao trong phòng khám bệnh không chỉ có một mình mình đang ở.

Sau khi nhiều lần cân nhắc, Đường Liệp quyết định không đi tham gia hôn lễ của Tư Mã Phỉ Phỉ, hắn và Tư Mã Phỉ Phỉ từng có một đoạn nghiệt duyên không muốn ai biết, bây giờ Tư Mã Phỉ Phỉ đã là vương phi của Huyền Vũ đế quốc, chuyện này vạn nhất bị bại lộ, tất nhiên khó thoát khỏi cái chết, có lẽ nên triệt để cắt đứt quan hệ với nàng, từ nay về sau chỉ trở thành người qua đường mới tốt. Huống chi mình biết được bí mật của Tư Mã gia, Tư Mã Thiên Phong không có khả năng không có lòng đề phòng đối với mình, tiến tới càng gần hắn, sẽ khiến hắn càng đề phòng, hay là cách xa hắn mới là tuyệt vời.

Đường Liệp chuẩn bị một phần lễ vật, nhờ người mang tới tặng vào Tư Mã phủ. Tại đế đô vào ngày đại hôn, ở lại trong phòng khám bệnh với Huyên nhi chơi bài, bộ bài tú lơ khơ này là khi Đường Liệp nhàm chán nên dùng tấm ván gỗ chế tác mà thành, vốn vẫn bỏ dưới giường, từ sau khi Huyên nhi đi vào phòng khám bệnh, Đường Liệp lại nghĩ tới nó, lấy ra đuổi thời gian với Huyên nhi.

Giữa trưa, Phỉ Na đã lâu không gặp mặt, đột nhiên lại đến.

Đường Liệp căn bản không nghĩ đến Phỉ Na lại đến phòng khám bệnh, vẻ mặt ngạc nhiên nói: " Phỉ Na tướng quân!"

Phỉ Na thản nhiên cười nói: " Như thế nào? Đường tiên sinh dường như không hoan nghênh ta?"

" Hoan nghênh đã tới!" Đường Liệp vội vàng mời Phỉ Na vào trong.

Hai người ngồi dưới đại thụ trong viện, Huyên nhi dâng lên hai chén trà xanh, nhẹ giọng nói: " Đường đại ca, ta đi chuẩn bị thức ăn!"

Đường Liệp cười nói: " Ra ngoài chợ mua thêm một ít thức ăn ngon, thuận tiện thêm một bình rượu ngo, ta muốn uống với Phỉ Na tướng quân một chút."

Huyên nhi gật đầu, nhấc cái giỏ nhỏ đi ra ngoài cửa.

Phỉ Na nhìn bóng lưng của Huyên nhi tấm tắc, nhẹ giọng nói: " Nàng đẹp quá, là người yêu của Đường tiên sinh sao?"

Đường Liệp lắc đầu nói: " Nàng gọi là Huyên nhi, từng là bệnh nhân của ta, thân thế thập phần đáng thương, cha mẹ đều mất, trên đời này không có người thân nào, ta thương nàng cô khổ điêu linh, liền lưu nàng ở lại làm việc trong phòng khám bệnh của ta."

Phỉ Na cảm thán nói: " Đường tiên sinh quả nhiên có phúc, đúng là có ý chí của một thầy thuốc cứu người."

Đường Liệp ha hả cười nói: " Ta chỉ là tận năng lực của mình trợ giúp người khác thôi, không có cao thượng như ngươi đã nói." Hắn nhớ tới ước định với Phỉ Na, mỉm cười nói: " Phỉ Na tướng quân lần này đến có phải là thực hiện hứa hẹn, dạy ta thuật vật lộn?"

Phỉ Na áy náy nói: " Lần này ta tới là đặc biệt cáo từ Đường tiên sinh!"

Trong lòng Đường Liệp ngẩn ra, bật thốt: " Phỉ Na tướng quân muốn đi đâu?"

Phỉ Na nói: " Đại quân của Lam Đức đế quốc tiếp cận, ta phụng mệnh đi tới biên cảnh nghênh chiến, ngày mốt xuất phát, có lẽ chuyện đáp ứng Đường tiên sinh chỉ có thể từ chối mà thôi."

Mục đích của Đường Liệp vốn không phải là muốn học tập thuật đánh nhau gì, hắn chẳng qua chỉ muốn có cơ hội ở chung nhiều hơn với Phỉ Na, nghe được Phỉ Na sắp đi xa trong lòng không khỏi cảm thấy thất vọng, thở dài, ánh mắt hạ xuống bộ ngực sữa đầy đặn của Phỉ Na, hôm nay từ biệt, chẳng biết khi nào thì có thể gặp lại, tự mình bỏ lỡ cơ hội bắt được trái tim của Phỉ Na, sớm biết như thế đã ở lại thêm vài ngày trong quân doanh của Hắc Thiếp Nhĩ.

Phỉ Na nhìn thấy ánh mắt mất mác của Đường Liệp, tưởng rằng hắn vị muốn học tập thuật đánh nhau quá mãnh liệt, nhẹ giọng nói: " Đường tiên sinh đừng thất vọng, trong đế đô có một tòa võ sĩ hành quán tên là Huyết Vũ, chư vị giáo đầu bên trong quen biết với ta, Đường tiên sinh vốn chưa bao giờ tiếp xúc qua thuật đánh nhau, không ngại bắt đầu từ chỗ trụ cột, ta đã có nói qua với Cát Tích Ân chấp sự nơi đó, vô luận khi nào ngươi tới, hắn đều sẽ hoan nghênh ngươi."

Đường Liệp thở dài nói: " Ta có chút luyến tiếc chuyện Phỉ Na tướng quân đi!" Những lời này hắn nói trắng ra, làm cho Phỉ Na xấu hổ đỏ mặt cười, được là nàng trời sinh tính tình rộng rãi, mỉm cười nói: " Ta cũng luyến tiếc rời đi vị bằng hữu như ngươi." Câu trả lời của Phỉ Na tràn ngập trí tuệ.

Đường Liệp nói: " Hắc Thiếp Nhĩ đại soái lần này có đi chứ?"

Phỉ Na gật đầu: " Đại soái sẽ đi!"

Đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng thét chói tai sợ hãi của Huyên nhi, hai người liếc mắt nhìn nhau, nhanh chóng xông ra ngoài, nhìn thấy Huyên nhi hoảng sợ chạy về hướng phòng khám bệnh, phía sau có năm sáu tên thiếu niên mặc quần áo đẹp đẽ đang gắt gao đuổi theo.

Đường Liệp không khỏi căm tức trong lòng, hắn đã xem Huyên nhi là người thân của mình, có người dám trước mặt hắn đùa giỡn Huyên nhi, chẳng khác gì đang vũ nhục hắn.

Hắn lấy ra đoản đao tùy thân, muốn xông nhanh lên phía trước, Phỉ Na nắm hắn lại, nhẹ giọng nói: " Để cho ta tới!"

Huyên nhi chạy đến bên người Đường Liệp, hoảng sợ nói: " Bọn họ..."

Đường Liệp mỉm cười nói: " Không cần sợ! Có ta ở đây, tuyệt sẽ không để cho bất luận kẻ nào làm thương tổn muội!" Những lời này của hắn nói ra như đinh chém sắt, tràn ngập khí thể dũng cảm không chút sợ hãi, Phỉ Na nhịn không được trộm nhìn Đường Liệp một chút, nhìn không ra Đường Liệp chỉ là một thầy thuốc văn nhược, mà lại có dũng khí cường đại như thế.

Đám thiếu niên vô lại kia phá lên cười, hiển nhiên cũng không bị vẻ mặt của Đường Liệp làm e sợ.

Một thanh âm ngạo mạn kiêu căng nói: " Cô nàng này ta muốn chắc rồi!" Nói chuyện chính là thiếu niên ở giữa, hắn vóc người khôi ngô, tóc dài màu nắng bện thành vô số bím tóc buộc sau đầu, tướng mạo mặc dù đoan chánh, nhưng lại tràn ngập khí thô bạo, nhấc tay đã tràn ngập sức mạnh.

Phỉ Na lạnh lùng nói: " Lai Tư Đặc! Trong mắt ngươi còn có pháp luật của đế quốc hay không?"

Lai Tư Đặc lúc này mới chú ý tới sự tồn tại của Phỉ Na, trong đôi mắt màu xanh biếc âm u hiện lên một tia bất an, lập tức vẻ mặt kiêu ngạo lại hiện lên: " Phỉ Na tướng quân! Nơi này không giống như nằm trong phạm vi quản hạt của ngươi?"

Phỉ Na chậm rãi đi tới đối diện Lai Tư Đặc: " Phụ thân của ngươi Á Đương Tư là danh tướng số một số hai của đế quốc, được đế vương tín nhiệm, thân là con hắn, nhưng lại làm ra trò đùa giỡn cô gái nhà lành trên đường, ngươi không xấu hổ sao?"

Gương mặt của Lai Tư Đặc vì giận dữ lẫn xấu hổ mà đỏ bừng, đồng bạn chung quanh cũng không nhận ra Phỉ Na, cùng kêu gào: " Lai Tư Đặc, không cần để ý nàng, cướp hai nàng cùng trở về!"

*****

Trong đó có một người đã dẫn đầu hướng Phỉ Na vọt tới, mở ra bàn tay chộp tới đầu vai Phỉ Na, đôi mắt đẹp màu lam của Phỉ Na toát ra hàn ý lạnh như băng, bàn tay chuẩn xác chộp trúng ngón tay của đối phương, bỗng nhiên xoay tròn một cái, chỉ nghe tiếng xương nứt thật thanh thúy, nàng xuống tay không chút lưu tình, đã bẻ gãy hai ngón tay của đối thủ, tiểu tử đó bưng ngón tay kêu gào thảm thiết té quỵ trên mặt đất.

Chiêu thức ấy của Phỉ Na đã làm kinh sợ những kẻ khác, vốn định cùng nhau xông lên nhưng lại sợ hãi thối lui ra sau.

Lai Tư Đặc nắm chặc hai đấm, ánh mắt tràn ngập phẫn hận nhìn thẳng Phỉ Na.

Phỉ Na lộ ra nụ cười khinh thường: " Ta cho các ngươi một cơ hội, mang theo đồng bạn của các ngươi nhanh chóng rời đi chỗ này, nếu không ta sẽ không cố kỵ mặt mũi của Á Đương Tư đại tướng quân!" Tay phải nàng hạ xuống chuôi đao bằng ngà bên hông.

Lai Tư Đặc nặng nề gật gật đầu, nghiến răng nghiến lợi nói: " Ta sẽ nhớ kỹ sự tình hôm nay!" Xoay người mang theo vài tên đồng bạn hướng phương xa bỏ chạy.

Đường Liệp và Phỉ Na mang theo Huyên nhi đang kinh hoàng vào trong phòng khám bệnh, đóng lại cửa lớn, lúc này Huyên nhi mới hướng Phỉ Na nói lời cảm tạ.

Phỉ Na cười nói: " Nếu ngươi thật tình muốn cảm tạ ta, thì chuẩn bị cho ta buổi cơm trưa phong phú, sau khi rời đế đô, có lẽ rất khó an ổn để mà ăn cơm nữa."

Tài nấu bếp của Huyên nhi tương đương cao siêu, Phỉ Na và Đường Liệp khen không dứt miệng, Phỉ Na tán thưởng nói: " Có thể so với ngự trù của hoàng cung, Đường tiên sinh thật có lộc ăn."

Đường Liệp cười nói: " Đúng vậy, từ khi Huyên nhi đến nơi đây, thể trọng của ta tăng rất nhiều, xem ra cần phải bắt đầu giảm béo rồi."

Phỉ Na và Huyên nhi đồng thời nở nụ cười.

Đường Liệp nhớ tới chuyện vừa rồi, thấp giọng nói: " Tên Lai Tư Đặc vừa rồi rốt cuộc là ai? Phỉ Na tướng quân dường như rất quen thuộc hắn?"

Phỉ Na gật đầu nói: " Lai Tư Đặc là con trai của đại tướng quân Á Đương Tư của đế quốc, hắn từ nhỏ kiêu căng, ở trong đế đô sớm có tiếng xấu, nếu không phải cố kỵ quyền thế của Á Đương Tư, đã bắt hắn vào ngục giam rồi."

Đường Liệp có chút tò mò nói: " Á Đương Tư dường như ta có nghe nói qua, hắn rất lợi hại sao?"

Phỉ Na thở dài một hơi, buông chén rượu xuống: " Trong quân giới của đế quốc, bây giờ có quyền thế nhất, được đế vương tín nhiệm nhất chính là Á Đương Tư, quân hàm của hắn mặc dù là đại tướng quân, nhưng thế lực chân chính đã sớm vượt qua cả Hắc Thiếp Nhĩ đại soái, còn một vị đại tướng quân khác chính là Phách Đồ Tử Hậu, ngoài hắn ra trong nội bộ trong quân đội không còn ai có thể có năng lực chống lại được hắn."

Đường Liệp hít vào một hơi rét lạnh, nói như vậy đắc tội với con hắn chẳng phải là một chuyện rất phiền phức?

Phỉ Na nói: " Á Đương Tư tính tình sâu xa, đối đãi kẻ địch tàn khốc vô tình, ở trong đế quốc thủ đoạn mạnh mẽ trị quân mà nổi tiếng!"

" Hắn có phải là Long kỵ sĩ?"

Phỉ Na cười gật đầu: " Đế quốc có năm vị Long kỵ sĩ, đế vương, Hắc Thiếp Nhĩ đại soái, Á Đương Tư đại tướng quân, Phách Đồ đại tướng quân, còn có một người có thân phận cực kì thần bí, đến bây giờ không ai biết."

Phỉ Na còn câu muốn nói với Đường Liệp, nhưng lời vừa tới bên miệng, lại nuốt trở vào. Thẳng đến lúc rời đi, mới lặng yên kéo Đường Liệp sang một bên, thấp giọng nói: " Có chuyện ta nghĩ phải nhắc nhở Đường tiên sinh, mong rằng ngươi bỏ qua cho."

Đường Liệp cười nói: " Phỉ Na tướng quân có gì xin cứ nói rõ!"

" Gần đây ta nghe tin đồn không ít về Đường tiên sinh và trưởng công chúa, không biết có chuyện đó hay không?"

Đường Liệp có chút lúng túng nói: " Phỉ Na tướng quân chẳng lẽ lại đi tin tưởng đồn đãi ngoài phố phường này sao?" Đường Liệp không phải kẻ ngu, ngay trước mặt Phỉ Na hắn đương nhiên sẽ không thừa nhận cùng một nữ nhân khác phát sinh quan hệ mập mờ.

Phỉ Na ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Đường Liệp: " Không phải là tốt nhất! Những lời này ta vốn không nên nói, trưởng công chúa có lối sống tương đối tùy ý, ở trong đế đô vẫn duy trì quan hệ thân mật với nhiều người..." Nàng dừng một chút lại nói: " Trong đó có Á Đương Tư đại tướng!"

Đường Liệp hiểu rõ Phỉ Na sẽ không nói dối với mình, mặc dù hắn biết Huyền Tư Linh tính tình phóng đãng, nhưng sau khi nghe chuyện này, trong nội tâm vẫn đang cảm thấy không hài lòng dị thường.

Phỉ Na nói: " Đường tiên sinh tốt nhất nên bảo trì khoảng cách với nàng là tốt nhất, nếu không Á Đương Tư có lẽ sẽ bất lợi đối với ngươi!" Lời của nàng chỉ có thể nói tới đây, từ vẻ mặt của Đường Liệp mơ hồ đoán được quan hệ giữa Đường Liệp và trưởng công chúa cũng không đơn giản như lời hắn nói, trong lòng không khỏi vì vận mệnh của Đường Liệp mà cảm thấy lo lắng.

" Ta đi!" Phỉ Na cởi dây cương của Hắc Tuyết buột trên cây xuống.

Đường Liệp lưu luyến không rời, nói: " Phỉ Na, chiến hỏa vô tình, ngươi nhất định phải ráng bảo trọng!" Hắn đối với Phỉ Na đầy lòng quan ái, cho nên hai chữ tướng quân phía sau cũng bỏ qua.

Phỉ Na thả người nhảy lên lưng Hắc Tuyết, thản nhiên nói: " Ta sẽ hảo hảo bảo vệ chính mình, ngươi cũng nên cẩn thận một chút, nếu đám vô lại Lai Tư Đặc tìm đến ngươi gây phiền toái, ngươi có thể đi tìm Lang lão tướng quân, Á Đương Tư đối với hắn có sự tôn kính, có hắn bảo hộ, đám vô lại kia không dám chọc giận ngươi."

Đường Liệp thấy nàng trước khi đi vẫn quan tâm mình, trong lòng không khỏi sinh ra sự lưu luyến khó dứt, chạy theo vài bước, lớn tiếng nói: " Ngươi nhất định phải cẩn thận!" Thẳng đến khi bóng lưng Phỉ Na hoàn toàn biến mất trong thiên địa, Đường Liệp vẫn đang phiền muộn đứng ở nơi đó.

Có lẽ do Phỉ Na hôm đó dọa sợ đám thiếu niên vô lại kia, bọn họ cũng không đến tìm Đường Liệp gây phiền toái, cuộc sống lại trở lại yên tĩnh như trước.

Năm ngày sau, Đường Liệp mang theo khí cụ phẫu thuật của mình, cùng với vú giả được chế tạo riêng, loại này Đường Liệp tỉ mỉ nghiên cứu sáng tạo thật độc đáo, hắn đã phát hiện trong tiệm thuốc có lá mỏng là dược phẩm để đóng gói khoáng thạch, vốn không có lưu ý, chỉ nghĩ đó là bao tử hay bàng quang gì đó của động vật, sau mới phát hiện lại là vật chất quặng mỏ thiên nhiên, cực kỳ tương tự với vật liệu chế tạo vú giả của phụ nữ, Đường Liệp lo lắng thứ này sẽ sinh ra chứng viêm ung thư, trải qua nhiều lần thí nghiệm thì mới chứng minh thứ này sẽ không sinh ra phản ứng bài xích đối với cơ thể người. Chính vì phát hiện này làm cơ sở, hắn mới dám can đảm đưa ra việc tu sửa bộ ngực cho Huyền Tư Linh.

Lần trước trị liệu cho Huyên nhi xong, Tinh Linh Chi Lệ còn lại hơn nửa bình, lần này vừa vặn có thể dùng tới, Đường Liệp vì muốn tu sửa bộ ngực cho Huyền Tư Linh để lấy được tín nhiệm của nàng, mà nguyên nhân trọng yếu hơn, là hắn muốn chứng minh năng lực của mình, kinh nghiệm xong chuyện này, Huyền Tư Linh không thể nghi ngờ sẽ buông bỏ ranh giới với mình từ nay về sau.

Tỳ nữ bên trong phủ công chúa đối với chuyện của Đường Liệp và Huyền Tư Linh sớm đã biết rõ ràng, cả đám nhìn thấy Đường Liệp thì nở nụ cười, Đường Liệp đi vào trong tiểu lâu, đã thấy tỳ nữ thiếp thân của Huyền Tư Linh Thu Đường đang đứng đợi, mỉm cười hỏi: " Trưởng công chúa đâu?"

Thu Đường cười nói: " Trưởng công chúa đang chờ bên trong."

Đường Liệp sớm đã sinh lòng hảo cảm đối với vị mỹ nữ chân dài eo nhỏ này, đã thấy chung quanh không người, liền can đảm vuốt ve lên ngực nàng một chút, Thu Đường phát ra một tiếng kêu, lập tức đỏ bừng mặt, nàng căn bản không nghĩ ra Đường Liệp lại có lá gan lớn như vậy, lặng lẽ lui sang một bên, cũng không có phản ứng gì khác.

Đường Liệp nhìn thấy nàng như vậy, lá gan càng lớn hơn, ngay góc thang lầu đẩy Thu Đường sát tường ôm vào lòng, cúi đầu hôn mạnh lên môi anh đào của Thu Đường.

Thu Đường bị Đường Liệp làm cho động tình, đầu lưỡi kịch liệt thăm dò vào trong miệng Đường Liệp, run rẩy phản ứng.

Bàn tay của Đường Liệp thăm dò vào trong cổ áo của Thu Đường, lưu luyến vò bóp trên ngực nàng rồi mới buông thân thể mềm mại của nàng ra, mỉm cười đi vào phòng của Huyền Tư Linh, chỉ để lại Thu Đường đang dựa ở tay vịn của thang lầu, thở dốc không ngừng, vẫn bị sự kích thích của Đường Liệp làm run rẩy.

Huyền Tư Linh đã sớm tắm rửa chờ đợi Đường Liệp đến, nàng mặc bộ y phục màu hồng trong suốt, đứng dựa vào lan can, nhìn mây bay phiêu đãng trên bầu trời đến ngơ ngác xuất thần, dáng hình xinh đẹp đến động lòng người.

Đường Liệp đi đến sau lưng nàng, mở cánh tay ôm thân thể mềm mại gợi cảm xinh đẹp của nàng vào lòng, dù còn cách một lớp y phục mỏng manh, nhưng cảm giác được ngọc thể của nàng cơ hồ như đang trần trụi, nhiệt lực ôn nhuyễn làm cho Đường Liệp nhịn không được dán sát vào mông của nàng.

Khóe môi Huyền Tư Linh nổi lên một tia mỉm cười quyến rũ, ngọc mông của nàng đẩy nhẹ về sau, đã gấp bội khảo nghiệm ý chí vốn không kiên cường của Đường Liệp.

Đường Liệp cúi đầu thật sâu hít lấy hương thơm mê người của Huyền Tư Linh, bàn tay khẽ vuốt nhẹ vùng bụng dưới bằng phẳng và trơn bóng của nàng.

Bàn tay của Huyền Tư Linh vòng về phía sau, vừa vặn chạm trúng hòm thuốc đeo trên đầu vai của Đường Liệp, sự tò mò làm nàng xoay người lại, dịu dàng nói: " Ngươi mang theo hòm thuốc làm chi?"

Đường Liệp nói: " Ngày đó trong phòng khám bệnh, không phải ta đã nói với ngươi, phải cải biến bộ ngực của ngươi thành lớn hay sao?"

Đôi mắt đẹp màu lam của Huyền Tư Linh chậm rãi trợn to, lập tức nở nụ cười khanh khách: " Ta chỉ là thuận miệng nói một chút, vậy mà ngươi lại xem là thật sao!"

" Chuyện Đường Liệp ta đã đáp ứng, có khi nào nuốt lời qua?" Đường Liệp buông Huyền Tư Linh, đặt hòm thuốc lên bàn.

Hai ngón tay phải của Huyền Tư Linh kẹp lấy váy, nhẹ nhàng kéo ra, thân thể mềm mại trần trụi hiện ra trước mặt Đường Liệp không còn lại chút gì, hai điểm đỏ trước ngực theo động tác của nàng run nhè nhẹ, càng phát ra có vẻ mê người cực kỳ.

Bàn tay của Đường Liệp nhẹ nhàng bao trùm lên, nhẹ giọng nói: " Ta sẽ đem nơi này đắp nặn thành một bộ ngực hoàn mỹ nhất!"

Phong hung(bộ ngực) đối với Huyền Tư Linh không chút nghi ngờ là lực hấp dẫn không thể kháng cự, nhưng nàng chưa bao giờ nghe nói qua chuyện như vậy bao giờ, trong nội tâm có chút thấp thỏm.

Đường Liệp từ trong mắt Huyền Tư Linh nhìn ra nàng vẫn đang do dự, mỉm cười nói: " Trưởng công chúa nếu không tin tưởng ta, bây giờ hối hận còn kịp."

Huyền Tư Linh cắn môi dưới, trong lòng làm ra quyết định, thấp giọng nói: " Ta tin ngươi!"

Mục đích giải phẫu bộ ngực không chỉ biến hai vú nhỏ thành lớn, còn một mấu chốt là sau khi trải qua giải phẫu, muốn cho tỉ lệ của hai vú phối hợp, ngoại hình hoàn mỹ, xúc cảm ôn nhuyễn vừa phải, tràn ngập co dãn, từ vẻ ngoài nhìn không ra bất luận dấu tích có người động thủ.

Đường Liệp hôn lên hai cái lên hai bên ngực Huyền Tư Linh, mỉm cười nói: " Ta có một điều kiện!"

Huyền Tư Linh tâm tình khẩn trương nói: " Điều kiện gì?"

" Sau khi giải phẫu, đôi vú này chỉ cho một mình ta thưởng thức!" Đường Liệp nói những lời này là có một phen thâm ý, đàn ông của Huyền Tư Linh rất nhiều, hắn nói như vậy mục đích chính là muốn khảo nghiệm Huyền Tư Linh, nhìn xem địa vị của mình trong lòng nàng kết quả là có địa vị bao nhiêu. Đường Liệp là một nam nhân bình thường, tuy hắn và Huyền Tư Linh không phải là tình yêu thật sự, nhưng nghĩ tới phải chia xẻ một mỹ nữ như vậy với người khác, trong lòng tự nhiên cực kỳ không tình nguyện, dĩ nhiên là muốn giành Huyền Tư Linh làm của riêng.

Huyền Tư Linh không khỏi lộ ra một tia mỉm cười ngọt ngào, bàn tay nâng cằm Đường Liệp: " Đường Liệp, ngươi có phải là yêu ta rồi không?"

Đường Liệp cười nói: " Trưởng công chúa nghĩ sao?"

Huyền Tư Linh ngẩng đầu, hôn nhẹ lên môi hắn một cái: " Ta đáp ứng ngươi!" Đôi mắt đẹp gắt gao nhắm lại, giờ phút này nàng đã đem hết thảy về mình giao cho Đường Liệp.

Lợi dụng chất lỏng Mộc La Diệp để gây tê cho Huyền Tư Linh, đao nhọn rạch theo đường cong của bầu vú, máu tươi chậm rãi chảy ra, trong đầu Đường Liệp vứt bỏ những ý niệm kiều diễm trong đầu, toàn tâm đầu nhập vào trong cuộc giải phẫu trước mắt.

Đường viền hai vú của Huyền Tư Linh thập phần hoàn mỹ, khiếm khuyết chẳng qua là rất nhỏ mà thôi, bất quá muốn cải tạo thành một bộ ngực có ngoại hình hoàn mỹ thì càng khó khăn lớn hơn nữa.

Đường Liệp giống như đang tạo ra một tác phẩm nghệ thuật, tỉ mỉ chia lìa tổ chức của hai vú, cố gắng đạt tới ngoại hình nguyên lai không thay đổi, gia tăng chừng mực của hai vú, điều này chẳng khác gì là phóng đại tỉ lệ vốn có của nó.

Cẩn thận bỏ thêm vật vào trong hai vú, điều chỉnh ngoại hình và góc độ của hai vú.

Huyền Tư Linh bắt đầu cảm thấy có chút đau đớn, sau lại cảm thấy dần dần mệt mỏi, vậy mà đã ngủ...


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-128)