Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0090

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0090: Sổ ghi chép công đức
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Diên Vân nói:

- Cộng sự, cũng không phải kêu ngài quy y làm hòa thượng, mà hi vọng chúng ta có thể hợp tác, kiếm nhiều tiền hơn, độ nhiều người hơn!

- Diên Vân đại sư, ngài thật không hổ là đại sư, lời nói sắc bén quá.

Tùy Qua cười nói:

- Kiếm tiền tôi có thể hiểu, nhưng không rõ, kiếm tiền và độ người có quan hệ gì.

- Phật tổ có Phật hiệu vô tận, độ hóa thế nhân chỉ trong nháy mắt. Còn đệ tử cửa Phật như tôi, muốn dùng kinh Phật độ hóa một người, đều vô cùng khó khăn. Nhất là xã hội bây giờ, lòng người không có, đức hạnh biến mất, còn có mấy người nguyện ý tiếp nhận hun đúc của kinh Phật. Thời đại này, lực tác động của kinh Phật đã không bằng tiền mặt rồi.

Khi Diên Vân nói lời này, vẫn giữ vẻ bảo tướng trang nghiêm, rất có dáng dấp của cao tăng đắc đạo. Nhưng những lời trong miệng hắn, chỉ sợ là phản bội kinh đạo rồi.

Nhưng theo Tùy Qua thấy, Diên Vân nói rất đúng, rất hợp khẩu vị của hắn, cho nên tiếp tục rửa tai lắng nghe.

- Tụng kinh niệm Phật, muốn để một người xấu vứt bỏ tạp niệm hướng thiện, tựa hồ rất khó làm được. Nhưng, nếu có rất nhiều tiền mặt, ngài có thể làm cho rất nhiều người đi làm chuyện xấu, cũng có thể để rất nhiều người đi làm chuyện tốt.

Diên Vân tiếp tục nói:

- Theo tiểu tăng thấy, trong thế giới hiện tại, tiền mới là thần khí điều khiển lòng người. Có tiền, mới có thể nói phát huy Phật hiệu; có tiền, mới có thể nói hành thiện, độ hóa thế nhân. Còn tiền từ đâu tới, đương nhiên là từ những thí chủ giàu có trên sổ công đức. Tài phú của một người trong bọn họ, có thể chống đỡ được tài phú của nghìn vạn người. Nhưng những người này, lại không phải tín đồ thành kính Phật môn chân chính, hơn có không ít hạng người làm giàu bất chính, muốn thuyết phục bọn họ chủ động bỏ tiền đi cứu tế thế nhân, sợ rằng khó hơn lên trời. Cho nên, chỉ có thể kiếm tiền trong tay bọn họ, mới có thể nói đến phổ độ chúng sanh, cứu đời hành thiện!

Tùy Qua đồng học không ngờ, trong lòng tiểu hòa thượng Diên Vân lại tựa như gương sáng, cũng không phải loại hòa thượng ngốc chỉ biết đọc kinh Phật. Những lời giải thích của Diên Vân, lại làm cho Tùy Qua mơ hồ có một chút đầu mối với chuyện sau này.

Thấy Tùy Qua trầm ngâm không nói, Diên Vân cho rằng mình đã thuyết phục được Tùy Qua, liền tranh thủ nói:

- Tùy tiên sinh, với y thuật của ngài, nếu đồng ý hợp tác với Thiếu Lâm tự chúng tôi, đương nhiên sẽ có không gian rộng rãi hơn cho ngài triển khai kế hoạch lớn. Về phương diện kiếm tiền, ngài càng không cần lo lắng, với con đường của chúng tôi, đủ để thuốc men của ngài tiêu thụ khắp thế giới. Về phần hiểu lầm lúc trước của ngài và La Hán đường, tiểu tăng sẽ thay ngài giải quyết, không nhọc ngài bận tâm.

- Tôi không biết Niêm Hoa Chỉ của Thiếu Lâm tự.

Tùy Qua nói.

- Tôi tin lời Tùy tiên sinh.

Diên Vân nói:

- Cho dù Tùy tiên sinh thật sự biết Niêm Hoa Chỉ của Thiếu Lâm tự, cũng không quan hệ gì, tiểu tăng có thể mời phương trượng bổn tự đặc biệt thu ngài làm đệ tử ký danh, chỉ cần ngài không truyền Niêm Hoa Chỉ cho người khác là được.

Như thế xem ra, Diên Vân hòa thượng quả nhiên đã dốc hết sức lực để thuyết phục Tùy Qua.

Tùy Qua cười nói:

- Thật không biết tôi có tài đức gì, có thể làm cho Diên Vân đại sư coi trọng như thế?

Diên Vân cười nhạt, nói:

- Tùy tiên sinh cần gì tự hạ thấp mình, tiểu tăng biết, ngài có một loại thuốc dán, có thể bồi bổ thân thể, làm cho gân cốt bị hao tổn của người ta có thể nhanh chóng khép lại, đúng không? Cho dù là thánh dược chữa thương của bổn tự, cũng không thể nào so sánh với thuốc dán của ngài.

Tùy Qua đầu tiên là sửng sốt, nhưng ngay sau đó cười ha ha nói:

- Thiếu Lâm tự, quả nhiên tin tức linh thông.

Ngoài miệng mặc dù cười nói rất vui vẻ, nhưng trong lòng Tùy Qua lại bắt đầu lo lắng.

Lời dặn dò của lão địa chủ ngày đó lại vang lên bên tai:

Linh dược không thể tùy tiện để người ngoài nhìn thấy!

Quả nhiên không có tường nào gió không lọt qua được, không ngờ nhanh như vậy đã có người biết được tồn tại của bồi nguyên cao, hơn nữa người đầu tiên tìm tới cửa, lại là Thiếu Lâm tự. Linh dược được xuất bản, họa phúc tương liên.

- Tùy tiên sinh, ngài có chí hướng hợp tác với bổn tự không? Ngài yên tâm, phương diện ích lợi, tất nhiên chúng tôi sẽ làm ngài hài lòng, cuộc làm ăn này chí ít cũng đáng giá mấy chục tỉ.

Diên Vân lại cười nói, hắn cho rằng mình đã thuyết phục được Tùy Qua.

- Phong thái của Diên Vân đại sư thật khiến tôi bội phục, nhưng chuyện hợp tác, sợ rằng chỉ có thể để ngài thất vọng.

Tùy Qua nói.

Lúc này đến phiên Diên Vân kinh ngạc.

Một lát sau, Diên Vân mới nói:

- Chẳng lẻ Tùy tiên sinh đã có đối tượng hợp tác rồi? Ngài yên tâm, bổn tự tuyệt đối có thể cung cấp cho ngài điều kiện và đãi ngộ có ưu thế hơn.

- Tôi chưa hợp tác với bất cứ người nào, cũng không quen hợp tác với người khác.

Tùy Qua kiên định nói:

- Đúng vậy, Diên Vân đại sư có lý tưởng hoài bão của mình, tôi cũng có quyết định của mình.

- Nhưng, vừa rồi những lời nói của đại sư, thật sự khiến tôi mở rộng tầm mắt.

Tùy Qua lại nói.

Diên Vân khó nén vẻ thất vọng trên mặt, thở dài nói:

- Tùy tiên sinh là người làm việc quyết đoán, tiểu tăng cũng không khuyên nữa.

Sau đó, ánh mắt Diên Vân lại rơi xuống người Đường Vũ Khê, nói:

- A di đà Phật! Đường nữ sĩ, tâm mạch của cô bị hao tổn rất nặng, phải điều dưỡng nhiều hơn mới đúng. Nếu cô nguyện ý cùng tiểu tăng tới Thiếu Lâm tự, tiểu tăng sẽ mời thiện y cao tăng bổn tự, kéo dài thêm hai năm tuổi thọ cho cô.

Nghe lời này, Tùy Qua không khỏi tim đập thình thịch.

Muốn chữa khỏi bệnh cho Đường Vũ Khê, hiện tại việc Tùy Qua thiếu nhất chính là thời gian. Chỉ cần có đủ thời gian, hắn mới có thể tìm được Ngũ Hành bổ thiên chi, sau đó chế ra Ngũ tạng bổ thiên dịch, khi đó chữa khỏi bệnh cho Đường Vũ Khê, dĩ nhiên là chuyện đơn giản hơn rất nhiều.

Với tu vi hiện tại của Tùy Qua, cộng thêm sâm núi trăm năm, hắn cũng không có cách nào kéo dài hai năm tuổi thọ cho Đường Vũ Khê. Thậm chí, một năm cũng không được.

Nhưng, nếu Diên Vân nói có thể kéo dài hai năm tuổi thọ cho Đường Vũ Khê, vậy tuyệt đối không phải nói dối. Tùy Qua thoáng suy nghĩ, liền nghĩ ra nguyên do bên trong. Chưa nói đến thiện y Thiếu Lâm tự có y thuật cao siêu, Thiếu Lâm tự còn là thánh địa võ học, nếu như trong chùa không có cao thủ Tiên Thiên kỳ trấn giữ, đánh chết Tùy Qua cũng không tin.

Mà Tiên Thiên chân khí, vốn có công hiệu rèn luyện lục phủ ngũ tạng. Còn người tu hành Luyện Khí kỳ, tỷ như Tùy Qua, chân khí trong cơ thể chỉ là Hậu Thiên chân khí, mặc dù chân khí mộc thuộc tính có hiệu quả chữa bệnh, nhưng Hậu Thiên chân khí và Tiên Thiên chân khí quả nhiên chênh lệch một trời một vực.

Chẳng qua là, muốn mời được một Tiên Thiên kỳ cao thủ chữa thương, kéo dài tính mạng, cũng không phải chuyện dễ dàng. Đầu tiên, trong số những người luyện võ, cường giả Tiên Thiên kỳ chẳng khác nào tồn tại trong truyền thuyết, cho nên vô cùng kiêu ngạo.

*****

Tiếp theo, người tu hành Tiên Thiên kỳ dùng Tiên Thiên chân khí chữa thương, kéo dài tính mạng, cũng sẽ hao tổn và ảnh hưởng đến tu vi của bản thân.

Diên Vân có thể đưa ra điều kiện như vậy, đủ thấy hắn coi trọng Tùy Qua như thế nào, đồng thời cũng cho thấy Diên Vân có địa vị cực cao ở Thiếu Lâm tự.

Diên Vân thấy vẻ mặt của Tùy Qua, cũng biết hắn đã tác động đến Tùy Qua, liền nói:

- Tùy tiên sinh, ngài không ngại hãy suy nghĩ một chút.

Tùy Qua đã từng suy nghĩ, vì Đường Vũ Khê, giao hạt giống Bồi nguyên đan và Tam Nguyên Kinh Dịch thảo cho Thiếu Lâm tự cũng không sao. Vì tánh mạng của Đường Vũ Khê, mất đi một loại linh dược, không coi là gì.

- Không cần suy tính, tôi không có ý định thay đổi bác sĩ chủ trị.

Đường Vũ Khê chợt nói, giọng nói rất kiên quyết.

Tùy Qua chợt nhói lòng, hắn biết Đường Vũ Khê đưa ra quyết định như vậy, chẳng qua là không muốn làm khó hắn mà thôi. Đường Vũ Khê bề ngoài nhìn như nhu nhược, nội tâm nhưng là một nữ nhân có chủ kiến, một khi đưa ra quyết định, không dễ dàng thay đổi. Tùy Qua đành phải mỉm cười xin lỗi Diên Vân, nói:

- Diên Vân đại sư, thật sự xin lỗi.

Diên Vân khẽ thở dài:

- Nếu tâm ý Tùy tiên sinh đã quyết, tiểu tăng cũng không tiện miễn cưỡng. Tiểu tăng trở lại bổn tự, nhất định sẽ giải thích. Chẳng qua, một số nhân vật cấp quan trọng của bổn tự, rất coi trọng chuyện này, sợ rằng chưa chắc sẽ nghe theo giải thích của tiểu tăng. Tùy tiên sinh, ngài phải có chuẩn bị.

Tùy Qua đương nhiên ngờ tới sau khi cự tuyệt Diên Vân, sẽ trở mặt với Thiếu Lâm tự, nhưng không ngờ Diên Vân vẫn lo lắng cho mình. Nhân phẩm của tiểu hòa thượng này thật sự đáng khâm phục.

Diên Vân khẽ vuốt cằm, chuẩn bị đứng dậy cáo từ, sau đó lại nói:

- Diêm vương dễ gặp, tiểu quỷ khó dây dưa. Tùy tiên sinh, đạo lý mang ngọc mắc tội có lẽ ngài cũng hiểu rõ, nếu ngài cự tuyệt lời mời của bổn tự, chỉ sợ thế lực khác, cũng sẽ chú ý đến linh cao của ngài, phải cẩn thận.

- Đa tạ đại sư nhắc nhở.

Tùy Qua nói.

Không có tường nào gió không lọt qua được, tin tức trên giang hồ lại lan truyền rất nhanh. Nếu người của Thiếu Lâm tự đã biết chuyện Tùy Qua có linh cao, như vậy các thế lực khác, đương nhiên cũng rất nhanh nhận được tin tức. Nếu như Tùy Qua và Thiếu Lâm tự hợp tác, người khác muốn nhằm vào hắn, đương nhiên phải suy nghĩ xem, có dây dưa nổi với đám vũ tăng của Thiếu Lâm tự hay không. Nhưng, Tùy Qua cự tuyệt đề nghị của Diên Vân, như vậy đối với những người đó mà nói, chính là cơ hội ngàn năm có một.

Lợi dụng! Cưỡng bức!

Các loại thủ đoạn, rất có thể sẽ đồng loạt nhắm vào Tùy Qua.

Sau khi Diên Vân nhắc nhở Tùy Qua, rời khỏi chỗ ngồi, nhẹ nhàng đi ra ngoài cửa, hơi có phong thái của cao tăng đắc đạo.

Diên Vân mới đi vài bước, liền thấy một đôi nam nữ từ ngoài cửa đi vào, nam tử vừa vào cửa mấy bước, đột nhiên la mắng Tùy Qua:

- Tiểu tử thúi! Ngươi làm hư xe của lão tử, ta phải giết chết ngươi!

Nữ nhân kia cũng mắng:

- Tên khốn khiếp! Lại còn ung dung ngồi đây dụ dỗ giáo viên... Cam Bình, giết chết hắn đi!

Tùy Qua định thần nhìn lại, chỉ thấy đôi nam nữ vừa bước vào chính là Tô Y Nhu và bạn trai nàng mới kết giao.

Hai người hùng hổ đi về phía Tùy Qua, vừa đi vừa mắng, nhìn vẻ mặt hai người, giống như chỉ hận không thể phanh thây xé xác Tùy Qua năm. Cam Bình nóng lòng thu thập Tùy Qua, vừa vặn lướt qua người Diên Vân, bởi vì cảm thấy Diên Vân cản đường hắn, cho nên Cam Bình thấp giọng mắng một câu con lừa ngốc, sau đó đưa tay đẩy Diên Vân sang một bên.

Răng rắc! Răng rắc!

Khi cánh tay Cam Bình vừa đụng đến bả vai Diên Vân, cánh tay Diên Vân đột nhiên giống như thương long xuất động, vừa túm vừa nhấc, nhất thời tháo khớp xương cánh tay của Cam Bình, nhưng Diên Vân vẫn không dừng tay, thuận thế tháo luôn khớp xương cánh tay còn lại và hai chân của Cam Bình.

Tuyệt hơn chính là, hắn cũng tháo luôn khớp xương hàm của Cam Bình, cho nên Cam Bình không thể phát ra thanh âm kêu đau, mắng chửi người, trong miệng chỉ có thể ú ớ phát ra những lời nói không rõ nghĩa.

Diên Vân ra tay, nhanh hơn tia chớp.

Người ở bên ngoài nhìn thấy, chẳng qua Diên Vân chỉ lướt qua người Cam Bình, sau đó Cam Bình đã nằm trên mặt đất, giống như bị trúng gió.

Tô Y Nhu thấy thế, cả kinh trợn tròn mắt, nào còn dám tiếp tục lên tiếng vũ nhục Tùy Qua cùng Đường Vũ Khê.

Diên Vân thì giống như một đóa bạch vân, phiêu nhiên rời khỏi quán cà phê.

- Ài, tiểu hòa thượng này thật lợi hại!

Tùy Qua nhìn theo bóng lưng Diên Vân nói.

- Sao vậy, cậu thích hắn sao?

Đường Vũ Khê trêu ghẹo nói.

- Thưởng thức, chỉ là thuần túy thưởng thức, không liên quan đến tình cảm.

Tùy Qua vội vàng nói.

- Cậu không biết lai lịch của hắn sao?

Đường Vũ Khê chợt hỏi.

- Hắn không phải là y tọa tăng của Thiếu Lâm dược cục sao?

Tùy Qua nói.

- Không sai, hắn là y tọa tăng của Thiếu Lâm dược cục.

Đường Vũ Khê nói:

- Nhưng cậu có lẽ không biết, y tọa tăng chính là người cầm lái Thiếu Lâm dược cục. Năm ngoái, hắn còn được lên tạp chí Time.

- Tiểu hòa thượng này lên tạp chí Time?

Tùy Qua một lần nữa kinh ngạc.

- Ừ.

Đường Vũ Khê nói:

- Có báo cáo công bố, hắn là nhân vật kiệt xuất nhất trong thế hệ "thiện võ y" trẻ tuổi của Thiếu Lâm tự, tinh thông thiện pháp, võ đạo và thiện y. Hơn nữa, với thanh thế trước mắt của hắn, khoảng hai mươi ba mươi năm nữa, rất có thể có trở thành trụ trì trẻ tuổi nhất của Thiếu Lâm tự.

- Khó trách, tiểu hòa thượng này đúng là một nhân vật đáng gờm!

Tùy Qua nói:

- Vừa rồi, lẽ ra cô không nên cự tuyệt đề nghị của hắn.

- Y thuật của hắn không tệ, có lẽ có thể kéo dài tính mạng cho tôi, nhưng chỉ có cậu mới có thể chữa khỏi bệnh của tôi, không phải sao?

Đường Vũ Khê nói:

- Nếu như bọn họ không thể chữa khỏi bệnh cho tôi, chỉ có thể kéo dài chút hơi tàn, sống thêm mấy ngày, cũng có ý nghĩa gì? Huống chi, trong Thiếu Lâm tự đều là một đám hòa thượng, cậu đưa tôi đến đó, cậu yên tâm sao?

- Lý do cuối cùng đúng là thuyết phục tôi!

Tùy Qua khẳng định nói, sau đó nở nụ cười.

Sau khi đưa Đường Vũ Khê trở về, cảm giác cấp bách trong lòng Tùy Qua càng rõ ràng.

Không chỉ có bản thân Tùy Qua nhận thấy bệnh tình của Đường Vũ Khê không lạc quan, hơn nữa Diên Vân cũng nói như vậy, chứng tỏ tình trạng của Đường Vũ Khê đúng là không thể lạc quan.

Sau đó, Tùy Qua gọi điện thoại cho Mắt Kiếng, kêu hắn đầu tư nhiều nhân lực, tài lực đi thu mua các loại kỳ hoa dị thảo và các loại cỏ linh chi.

Mắt Kiếng không biết dụng ý của Tùy Qua, lại còn nói giỡn với hắn, kêu vì trong kho hàng chồng chất quá nhiều cỏ linh chi, cho nên gần đây trên rễ, thân cây đại thụ đều mọc ra không ít cỏ linh chi.

Ai ngờ, Mắt Kiếng còn chưa nói giỡn hết, bên kia Tùy Qua đã cúp điện thoại.

Linh thảo, linh dược tạm thời không thiếu, Tùy Qua chỉ có thể cố gắng hết sức nâng cao tu vi của mình.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1258)