← Ch.0135 | Ch.0137 → |
Thanh niên kia vừa nhìn thấy dấu hiệu, nhất thời biến sắc, như tránh ôn thần vội vã rời đi.
Nguyên lai dấu hiệu kia chính là dấu hiệu cảnh cáo có tia phóng xạ.
Tùy Qua đã sớm nghĩ đến linh thảo trong nhà ấm sẽ bị người dòm ngó, cho nên đã nghĩ ra chủ ý âm độc, làm ra một bảng dấu hiệu có tia đặt ngoài cửa. Chỉ cần đối phương còn muốn sinh con dưỡng cái, không thể không lo lắng hậu quả khi tùy tiện tiến vào. Huống hồ nếu quả thật có người mạo hiểm bị tuyệt tự xông vào, tự nhiên sẽ có tiểu ngân trùng cùng Ảnh Phong đi thu thập.
Chờ sau khi người kia rời khỏi, Tùy Qua mở cửa nhà ấm, đi xem xét tình huống của gốc Xa Mã Chi.
Trước đó bị hắn "ghim kim" một phen, dù có linh khí vân vũ làm dịu nhưng Xa Mã Chi thoạt nhìn vẫn không tinh thần, hiển nhiên còn chưa khôi phục nguyên khí, tự nhiên không thể tiếp tục dùng Ất Mộc Thần Châm kích thích linh tính của nó.
Tùy Qua lấy ra khối linh ngọc ngàn năm, sau đó đem chôn trong linh nhưỡng, khiến cho nó trở thành trận nhãn của tiểu Vân Vũ trận pháp.
Theo sau, Tùy Qua mở ra tiểu Vân Vũ trận pháp, khi trận pháp vận chuyển linh khí trong khối linh ngọc ngàn năm tự nhiên sẽ bị lực lượng trận pháp lôi kéo đi ra, hóa thành linh khí vân vũ. Khi trận pháp vừa vận chuyển, khối linh ngọc ngàn năm tựa hồ không cam lòng phun ra linh khí bên trong, thế cho nên trận pháp vận hành có chút cứng ngắc, nhưng khi Tùy Qua nhỏ giọt máu vào trong Xa Mã Chi, tốc độ vận chuyển của trận pháp đột nhiên nhanh hơn, lực lượng trận pháp đại tăng, linh ngọc ngàn năm trong trận nhãn bị trận pháp lôi kéo không còn cách nào kháng cự hấp lực, ngoan ngoãn đem linh khí chứa đựng kính dâng đi ra.
Tiểu Vân Vũ trận pháp hình thành linh vũ có hình dạng như mây mù cực loãng, mà Bát Hoang Vân Vũ đại trận thì bày ra hình dạng như mưa phùn. Tóm lại số lượng cùng phẩm chất ngọc thạch sẽ quyết định phẩm chất của vân vũ. Nhưng lúc này bởi vì gia nhập một khối linh ngọc ngàn năm, tiểu Vân Vũ trận pháp tạo ra vân vũ rất nhanh từ mây mù biến thành mưa phùn, không chỉ như thế, màu sắc linh vũ từ trong suốt vô sắc biến thành hơi đỏ, như hạ xuống một trận huyết vũ.
Huyết vũ tự nhiên do ngọc tủy của linh ngọc ngàn năm biến thành.
Gốc Xa Mã Chi đang có chút uể oải không phấn chấn, lúc này được huyết vũ làm dịu, lập tức tỏa sáng sinh cơ, sau đó tắm rửa linh khí huyết vũ điên cuồng sinh trưởng. Huyết vũ còn lại rơi xuống linh nhưỡng quanh Xa Mã Chi, nhất thời hương khí của linh nhưỡng càng thêm nồng đậm, hơn nữa màu sắc bắt đầu chuyển biến, từ màu hắc thiết biến thành đồng thau, đây chính là màu sắc của trung phẩm linh nhưỡng!
Tùy Qua không nghĩ tới ngọc tủy này thật lợi hại, không chỉ có thể làm cho Xa Mã Chi khôi phục sinh cơ trong khoảnh khắc, còn đem linh nhưỡng tăng lên tới một phẩm cấp, quả thật là mãnh liệt. Phải biết rằng linh nhưỡng cần thăng cấp quả thật còn khó hơn người tu hành thăng cấp gấp mười lần, gấp trăm lần, đây cũng là nguyên nhân vì sao tiểu ngân trùng cố gắng lâu như vậy nhưng phẩm chất linh nhưỡng vẫn ở giai đoạn hạ phẩm.
Đương nhiên cũng chỉ có linh nhưỡng chung quanh Xa Mã Chi tăng lên cấp bậc trung phẩm, nhưng cho dù chỉ một ít cũng đã phi thường khó được, còn có thể giải quyết khẩn cấp của Tùy Qua. Dùng linh nhưỡng trung phẩm gieo trồng linh thảo, vô luận tốc độ sinh trưởng hay linh tính đều cao hơn hạ phẩm linh nhưỡng gấp mấy lần.
Như vậy thời gian đào tạo Xa Mã Chi sẽ ngắn lại rất nhiều.
Qua một lúc lâu, Tùy Qua dừng lại vận hành tiểu Vân Vũ trận pháp.
Mặc dù linh ngọc ngàn năm thật tốt, nhưng ngọc tủy cùng linh khí vẫn có hạn, nếu tiếp tục vận chuyển trận pháp sẽ không còn là cho gà ăn thúc trứng, mà là mổ gà lấy trứng. Huống hồ hiệu quả ngọc tủy tương đối khá, Tùy Qua phi thường hài lòng. Không chỉ làm tăng lên phẩm chất của linh nhưỡng vài cấp bậc, hơn nữa linh tính Xa Mã Chi cũng tăng lên phạm vi lớn, màu sắc năm đóa linh chi càng thêm rõ ràng, nhìn thấy rõ là trắng, xanh, đen, hồng, hoàng, phân biệt đối ứng cùng ngũ hành khí kim mộc thủy hỏa thổ. Mặt khác, hoa văn đám mây trên linh chi càng thêm rõ ràng, càng thêm linh động, nhìn qua thật sinh động như đám mây thật sự.
Như vậy Xa Mã Chi này sẽ có được linh tính của Xa Mã Chi cùng Ngũ Hành Chi, hơn nữa khó được chính là hai loại linh tính đều có thể chiết xuất. Cứ tiếp tục như vậy, qua thêm hai ngày thời gian Tùy Qua có thể thúc đẩy Xa Mã Chi thành trung phẩm linh thảo, hơn nữa có thể dùng Ất Mộc Thần Châm làm cho gốc linh chi này bắt đầu sinh sản đời sau.
Xa Mã Chi bởi vì không nở hoa kết xuất mầm móng, cho nên dùng từ sinh sản càng thêm chuẩn xác. Hơn nữa Xa Mã Chi sinh sản linh chi cũng sẽ phi thường thú vị.
Dùng hai ngày thời gian đề cao Xa Mã Chi cùng Ngũ Hành Bổ Thiên Chi.
Dùng thêm ba bốn ngày thời gian thúc giục Xa Mã Chi cùng Ngũ Hành Bổ Thiên Chi mới, tiến độ như vậy sẽ kịp cứu chữa Đường Vũ Khê, điều này làm trong lòng Tùy Qua đại định, thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Tình thế bắt đầu chuyển biến tốt đẹp.
Hai ngày sau, Tùy Qua chỉ toàn lực đặt vào chuyện chiết xuất Xa Mã Chi, tự nhiên không đến trường đi học.
Giang Đào cùng Cao Phong thay phiên nhau gọi điện thoại cho Tùy Qua, đơn giản là vì văn phòng viện hệ đã hạ tối hậu thư, nếu Tùy Qua không đi giải thích nhận sai, hậu quả sẽ thật nghiêm trọng.
Nhưng Tùy Qua không chút để ý, chỉ nói với Cao Phong cùng Giang Đào đợi khi nào hắn có thời gian rồi tính sau.
Ngọc tủy không hổ là đồ vật trăm ngàn năm mới hình thành, chất chứa linh khí ngọc thạch bình thường căn bản không thể so sánh. Trọng yếu hơn chính là Tùy Qua dùng phương pháp "cho gà ăn thúc trứng" đã nổi lên kỳ hiệu, không ngừng đề cao ngọc tủy, thông qua tiểu Vân Vũ trận pháp cải thiện linh tính của Xa Mã Chi.
Đúng như suy tính của hắn, chỉ dùng hai ngày thời gian linh tính của Xa Mã Chi đã hoàn toàn bị kích phát.
- Ngày mai "đỡ đẻ" cho ngươi!
Tùy Qua nhìn gốc Xa Mã Chi cười nói.
Sáng sớm ngày mai, Tùy Qua định dùng Ất Mộc Thần Châm làm cho gốc Xa Mã Chi này "sinh nở", sinh sản đời sau.
Từ căn cứ đào tạo thực vật đi ra đã hơn bốn giờ chiều.
Tùy Qua cảm thấy được thời gian còn sớm, liền dự định đi đến nhà Hứa Hành Sơn, xem xét tình huống của Đường Vũ Khê, sau đó báo tin tốt lành cho nàng biết.
Vừa đi tới giữa sân biệt thự, Tùy Qua đã nghe được thanh âm của Đường Vũ Khê từ trong nhà truyền ra, nghe qua nàng tựa hồ không cao hứng.
Tùy Qua vận thính lực nghiêng đầu lắng nghe, nhất thời nghe được rõ ràng thanh âm của Đường Vũ Khê.
Chỉ nghe trong phòng khách vang lên thanh âm một người đàn ông đang nói:
- Vũ Khê, cùng anh đi Mỹ đi, trong trung tâm y học California Reed có bác sĩ giỏi nhất, dụng cụ chữa bệnh tiên tiến nhất, có thể cho em kế hoạch trị liệu tốt nhất, hơn nữa anh là người của trung tâm y học, có thể cung cấp điều kiện tốt nhất cho em...
- Tôi nói rồi, tôi đã có bác sĩ, tôi cảm thấy được anh ấy là bác sĩ ưu tú nhất thế giớ
*****
Đường Vũ Khê thật rõ ràng cự tuyệt. Vừa nghe nàng nói vậy, Tùy Qua thầm chấn động, trong lòng đắc ý.
- No! Em đang nói Đông y giang hồ kia sao? Hắn không được!
Người kia tiếp tục nói:
- Nếu hắn thật có thể chữa khỏi bệnh của em thì em đã sớm lành bệnh, cũng không kéo dài đến bây giờ.
- Dương Sâm nói đúng.
Người lên tiếng là Đường Vân, không thể tưởng được anh vợ tương lai này lại là người a dua, nhanh như vậy đã thay người khác nói chuyện, chỉ nghe Đường Vân tiếp tục nói:
- Vũ Khê, nhân phẩm của tiểu tử Tùy Qua đúng là không tệ, anh xem hắn cũng là một người tốt, nhưng trong khoảng thời gian này hắn cũng không chữa khỏi được bệnh của em, điều này nói rõ một vấn đề, hắn căn bản không nắm chắc! Cho nên vì suy nghĩ cho em, cũng vì suy nghĩ cho cha mẹ, anh cảm thấy em nên suy nghĩ một chút đề nghị của Dương Sâm, đi Mỹ nhận trị liệu. Anh đã điều tra qua, trung tâm y học California Reed có thể nói là trung tâm y học đỉnh cấp của Mỹ, cũng là một trong những bệnh viện nổi danh nhất thế giới...
- Các người không cần tiếp tục khuyên tôi nữa.
Đường Vũ Khê kiên quyết nói:
- Tùy Qua vì chữa khỏi bệnh của tôi, không tiếc làm tổn thương thân thể của chính mình. Ở trong lòng của tôi, không có ai càng đáng tin cậy hơn anh ấy, cũng không có bác sĩ nào có y thuật giỏi hơn anh ấy. Cho dù có, tôi cũng chỉ tín nhiệm anh ấy!
Kích động ah, Tùy Qua đồng học nghe được Đường Vũ Khê nói như thế, thiếu chút nữa muốn xông đi vào hung hăng hôn nàng.
- Vũ Khê, chẳng lẽ em không tin anh sao? Chúng ta cùng lớn lên từ nhỏ, có thể nói là thanh mai trúc mã, đúng không? Huống chi lần này anh đặc biệt vội vàng từ Mỹ trở về, hết thảy cũng vì em thôi!
Dương Sâm kia tựa hồ chưa hết hi vọng.
- Để cho tôi tin tưởng anh, anh xứng sao?
Đường Vũ Khê cười lạnh một tiếng.
- Vũ Khê, chuyện kia em vẫn canh cánh trong lòng sao?
Dương Sâm nói:
- Anh cùng cô gái kia bất quá chỉ là chơi đùa mà thôi. Hơn nữa lúc ấy anh không biết trạng huống thân thể của em không làm được chuyện kia. Người không phong lưu uổng thiếu niên, là đàn ông người nào không dùng nửa người dưới tự hỏi vấn đề, đúng không Đường Vân?
- Đừng nói sang chuyện khác!
Đường Vân ho khan một tiếng, tuy rằng hắn cũng thật sự dùng nửa người dưới tự hỏi vấn đề, nhưng loại chuyện này sẽ không chính miệng thừa nhận, huống chi còn ở trước mặt em gái của mình.
- Chuyện anh làm cùng với suy nghĩ của anh, tôi đều không có hứng thú, cho nên anh không cần giải thích gì với tôi.
Đường Vũ Khê nói:
- Anh muốn mang tôi đi Mỹ chữa bệnh, ý tốt của anh lòng tôi lĩnh, sự tình khác xin thứ cho tôi không có hứng thú!
- Không, Vũ Khê, anh biết em vẫn có cảm tình với anh!
Dương Sâm thật kích động nói.
- Nga, anh cảm giác mình có mị lực lớn như vậy?
Đường Vũ Khê cười lạnh một tiếng.
- Nếu không phải em còn nhớ mãi không quên với anh, vì sao trong thời điểm bệnh nặng lại đi Thục Xuyên du lịch?
Dương Sâm nói:
- Đó là bởi vì anh từng đáp ứng em, cần cùng em đi du lịch Cửu Trại ở Thục Xuyên, đúng không?
Nghe xong lời này, Tùy Qua giống như bị điểm trúng tử huyệt, trong lòng cực kỳ khó chịu. Hắn không ngờ rằng nguyên lai Đường Vũ Khê đi Thục Xuyên du lịch là vì nguyên nhân này. Nếu thật là như thế, hắn thành cái gì? Chẳng lẽ là thế thân của Dương Sâm sao?
Khó trách lúc đó ở Cửu Trại, nàng còn đề cập người tên Dương Sâm kia, còn nói tiểu tử kia thật tuấn tú, còn nói là thanh mai trúc mã. Nói nửa ngày, chẳng lẽ còn chưa dứt tình với thằng nhãi kia? Những lời nàng đã nói trước đó chỉ vì kích thích hắn? Mà Tùy Qua chính là một con cờ của nàng hay sao?
Nghĩ đến đây trong lòng Tùy Qua vừa hận vừa giận, thậm chí có cỗ xúc động muốn giết người!
Tùy Qua siết chặt nắm tay vang lên răng rắc, chỉ hận không thể xông vào đem đôi nam nữ kia giết chết tại chỗ.
Yêu sâu, hận càng sâu, quả thế!
- Mệt cho anh còn nhớ rõ việc này!
Đường Vũ Khê hừ lạnh một tiếng:
- Tôi đi Cửu Trại du lịch, đích thật có chút quan hệ tới anh. Nhưng không phải vì nhớ anh, mà là tôi nghĩ ở thời gian cuối sinh mệnh không muốn nhớ lại những gì có quan hệ tới anh, bởi vì tôi sẽ cảm thấy ghê tởm. Cho nên xin anh đừng lúc nào cũng nghĩ ai cũng mê mình! Trong lòng của tôi, tôi chỉ muốn lưu lại trí nhớ của một người duy nhất, nhưng người kia không phải là anh, tên của hắn gọi là Tùy Qua!
- Đường tỷ, đừng chơi người kiểu như vậy ah!
Trong lòng Tùy Qua kêu lên, trước một khắc lòng tràn lửa giận, nhất thời biến thành cảm động, thiếu chút nữa muốn rơi nước mắt.
Đồng thời Tùy Qua có chút may mắn mình không nhìn lầm người.
Lúc này hắn cũng không muốn tiếp tục "nghe lén", trực tiếp đi vào phòng khách.
Sau khi tiến vào phòng khách, ánh mắt Tùy Qua từ trên người Đường Vũ Khê cùng Đường Vân lướt qua, sau đó dừng lại trên thân một người đàn ông khác.
Người đàn ông này ước chừng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, mặc âu phục, tóc dài, dáng người cùng gương mặt có thể so sánh với người mẫu, cho dù là tình địch nhưng Tùy Qua không thể không thừa nhận người này thật sự rất tuấn tú, liếc mắt cho người ta cảm giác con cháu nhà giàu, hoặc là nhân vật nổi tiếng thương giới.
Chứng kiến tình địch soái hơn mình làm Tùy Qua có chút ê ẩm, nhưng vừa nghĩ tới mình mới là người thắng, trong lòng Tùy Qua lập tức thoải mái hơn, thầm nghĩ có soái thì tác dụng gì, còn không phải là bại tướng dưới tay mình sao.
Vì thế Tùy Qua thu lại ánh mắt, chào Đường Vân, thật tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Đường Vũ Khê.
Dương Sâm nhìn thấy sôi gan, nhưng không biểu lộ trên mặt, lại thật "phong độ" nói:
- Xem ra anh chính là Tùy Qua Tùy bác sĩ đi?
Tùy Qua không nghĩ tới người này có thể bảo trì bình thản như thế, nhàn nhạt cười nói:
- Không tính là bác sĩ chân chính, nhiều lắm là thầy lang mà thôi.
- Nga, Tùy tiên sinh thật sự là khiêm tốn.
Dương Sâm chợt cười cười, lại nói:
- Tôi nghe Vũ Khê nói Tùy tiên sinh là y sĩ trưởng chính nàng lựa chọn đâu, nhưng không biết Tùy tiên sinh có vài phần nắm chắc chữa khỏi bệnh của nàng đây?
- Trăm phần trăm!
Tùy Qua đáp, ở lúc không cần phải khiêm tốn, Tùy Qua đồng học cho tới bây giờ chưa từng khiêm tốn.
Trước đó chưa có được Ngũ Hành Bổ Thiên Chi, Tùy Qua tự nhiên không chút nắm chắc, nhưng hiện giờ đã sắp tạo ra được Ngũ Hành Bổ Thiên Chi, theo hắn xem ra đích xác là nắm chắc trăm phần trăm.
Trong mắt Dương Sâm hiện lên vẻ khinh miệt, hiển nhiên hắn cho rằng Tùy Qua chỉ khoác lác. Hắn học y tại Mỹ ba năm, là người đại diện khu Châu Á mà tầng quản lý trung tâm y học California Reed lựa chọn, hắn đối với y học hiện đại cùng thuốc men đều thật hiểu biết, kiến thức rộng rãi, cho nên hiểu rõ bệnh của Đường Vũ Khê cơ hồ rất khó chữa khỏi. Cho dù là chuyên gia trung tâm ra tay, có thêm trang bị chữa bệnh đỉnh cấp, nhiều lắm chỉ có năm thành cơ hội chữa khỏi Đường Vũ Khê.
Năm thành mà thôi!
Nhưng xác suất như vậy trong mắt Dương Sâm đã rất cao.
← Ch. 0135 | Ch. 0137 → |