Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0275

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0275: Đường Vũ Khê phiền não
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


Trầm Quân Lăng nói:

- Mặc dù hôm nay là ngày lễ của người ngoại quốc, nhưng cũng là ngày lễ, không chừng Đường tỷ của anh sẽ triệu hoán anh. Nếu bây giờ tôi đưa anh trở về, không chừng sẽ bị nàng nhìn thấy, đến lúc đó sẽ làm sao? Huống chi nữ sinh luôn thật hưng phấn khi gặp ngày lễ, nếu anh nắm chắc cơ hội, thi triển bí tịch tôi đã dạy, không chừng có thể lấy xuống mũ sơ nam. Cho nên anh hẳn không muốn bởi vì tôi mà tan biến hi vọng đi?

Tùy Qua nghĩ nghĩ, nói:

- Lời của cô thật có sức thuyết phục! Nhưng cô có thể tiễn tôi đến trấn Phát Phong ah...

- Bye bye!

Tùy Qua còn chưa nói xong, Trầm Quân Lăng đã nổ máy xe nhanh chóng đi xa.

Tâm tư của phụ nữ quả nhiên là không thể cân nhắc.

Tùy Qua thầm thở dài một tiếng, dự định cho Tống Văn Hiên tới đón hắn, ai biết điện thoại của Tống Văn Hiên khóa máy, rơi vào đường cùng Tùy Qua đành vẫy taxi quay về hiệu khu.

Ai biết bởi vì là ngày lễ, căn bản không vẫy được taxi.

Tùy Qua đợi suốt hơn hai mươi phút chỉ đành ngồi xe bus.

Trên xe bus người người tấp nập, chen chúc chật như nêm cối.

Thật vất vả đi về tới trong trấn, Tùy Qua sắp nổi điên. Lúc này trong lòng hắn có chút oán Trầm Quân Lăng, nha đầu kia biết hôm nay ngày lễ giao thông không tốt, cho nên cố ý trả thù hắn mà thôi.

Vừa bước xuống xe bus, điện thoại của Tùy Qua vang lên.

Tùy Qua vừa xem, trong lòng nhất thời có chút vui mừng, điện thoại là Đường Vũ Khê gọi tới. Xem ra Trầm Quân Lăng nói có chút đạo lý.

Nghĩ đến đây, Tùy Qua phấn chấn tinh thần nghe điện thoại.

- Cái gì, em cũng muốn đi xem phim?

Nghe được lời đề nghị của Đường Vũ Khê, Tùy Qua nhất thời ngây người.

- Hôm nay tự nhiên cảm thấy nhàm chán, muốn tìm người đi xem phim.

Đường Vũ Khê nói, cảm thấy câu nói của Tùy Qua có vấn đề:

- Vì sao vừa rồi anh lại nói "cũng" đây? Chẳng lẽ anh đi xem phim với ai hay sao? Hay là có ai mời anh đi xem?

- Giang Đào!

Tùy Qua phản ứng thật nhanh, lập tức đổ lên người Giang Đào.

- Hắn là người hâm mộ Giang Điềm Điềm thật cuồng nhiệt, cho nên đòi đi xem phim, hơn nữa còn nhờ anh mua vé dùm hắn.

Đường Vũ Khê cũng không nghĩ nhiều, nói:

- A, nguyên lai là như vậy. Nếu anh đã vé xem phim thì em cũng không cần phải đi mua, đợi lát nữa chúng ta cùng đi đi.

- Vậy xem phim gì?

Tùy Qua hỏi.

- Thì xem Xuân Thu Đại Mộng đi, gần đây nghe nói thật nổi danh.

Đường Vũ Khê nói.

Lại là Xuân Thu Đại Mộng.

Tùy Qua thật muốn lập tức qua đời.

- Xem phim khác không được sao?

Tùy Qua hỏi, hi vọng Đường Vũ Khê thay đổi quyết định này.

Bởi vì loại cảm giác này thật sự có chút kỳ quái, có chút quỷ dị.

Hai cô gái lại muốn xem cùng một bộ phim, cảm giác thật sự là cổ quái.

- Không được.

Đường Vũ Khê nói:

- Em chỉ muốn xem bộ phim này.

- Vì sao vậy?

Tùy Qua dò hỏi, trong lòng cầu nguyện Đường Vũ Khê đừng phát hiện chuyện gì.

- Bởi vì truyền thông nói Giang Điềm Điềm đẹp như tiên nữ gì đó, em muốn đi xem một chút xưng hô "đệ nhất ngọc nữ" rốt cục đẹp đến mức độ nào.

Đường Vũ Khê nói, ngữ khí hơi có chút khăng khăng.

Ra vẻ dù là cô gái như nàng cũng có lòng hiếu thắng.

Tùy Qua thở dài:

- Đường tỷ của anh ạ, em cũng biết truyền thông chuyên lừa dối người, còn đi tin lời của bọn hắn, đây không phải tự tìm phiền não sao. Huống hồ Giang Điềm Điềm nhìn trên poster thật như tiên nữ, nhưng nếu không trang điểm kém em rất nhiều đâu.

- A, anh xem qua gương mặt không trang điểm của nàng sao?

Đường Vũ Khê lại bắt được nhược điểm trong lời nói của hắn:

- Thấy khi nào?

- Trước đó không lâu, xem qua trong phòng ký túc xá. Tiểu tử Giang Đào từ trên mạng mua được ảnh chụp không trang điểm của Giang Điềm Điềm, thật sự là kém hơn em rất nhiều.

Tùy Qua nói:

- Hơn nữa đã có người cẩn thận quan sát qua, đôi mắt được truyền thông xưng tán không nhiễm bụi trần của nàng thật ra là nhân tạo, rõ ràng có dấu vết thẩm mỹ, không giống ánh mắt của em, tràn ngập vẻ thanh tú thiên nhiên, sáng như ánh sao trong đêm...

- Bớt lắm mồm.

Đường Vũ Khê nói:

- Em cúp máy đây, anh đang ở địa phương nào, em lập tức ra gặp anh.

Tùy Qua chỉ đành nói ra vị trí của mình.

Sau khi cúp điện thoại, Tùy Qua thở dài một tiếng, quả nhiên vẫn chạy không thoát sự tra tấn của Xuân Thu Đại Mộng.

Tùy Qua đợi thêm mười mấy phút đồng hồ mới nhìn thấy xe Porsche của Đường Vũ Khê chạy tới.

Hắn mở cửa xe, sau đó ngồi vào, ánh mắt liền bị Đường Vũ Khê hấp dẫn.

Đường Vũ Khê thật hài lòng phản ứng của Tùy Qua.

Đây là yêu ai yêu cả đường đi, chỉ cần đã yêu thích một người, tựa hồ khuyết điểm của hắn cũng trở thành ưu điểm.

- Nhìn đủ chưa?

Đường Vũ Khê cười hỏi.

Tùy Qua lắc lắc đầu, nói:

- Vĩnh viễn đều xem không đủ.

Theo sau hắn lại nói:

- Hơn nữa nhìn mãi cũng không đỡ thèm, có thể sờ một chút không?

- Chết đi!

Đường Vũ Khê cười mắng một tiếng.

Tùy Qua nhớ lại lời nói của Trầm Quân Lăng nên quấn quýt chặt chẽ, tiếp tục vô sỉ nói:

- Em ăn mặc xinh đẹp như vậy làm đôi mắt anh muốn rơi ra ngoài, rõ ràng là dụ dỗ anh phạm sai lầm đi? Cho xem không cho sờ, đây chẳng phải muốn chết ngạt người sao.

- Vậy anh nghẹn lên trước đi.

Đường Vũ Khê nói:

- Theo em đi xem phim, chờ thời cơ tới em sẽ xả thân giải phóng anh.

- Khi nào thời cơ mới đến vậy?

Tùy Qua còn chưa từ bỏ ý định.

- Khi nào tới tự nhiên sẽ biết.

Đường Vũ Khê đáp, sau đó rẽ đề tài:

- Gần đây quỹ hội tiêu phí thật không ít tiền. Thật không nghĩ tới hiện tại quốc nội còn có nhiều người bị ốm đau tra tấn, ngay cả tiền thuốc men cũng không trả nổi.

- Chuyện này thật bình thường.

Tùy Qua nói:

- Trước kia hoàn cảnh vị trí của em, người em tiếp xúc tự nhiên sẽ không xuất hiện loại tình huống này. Nhưng trong ký túc xá của anh, nhà của Liễu Tiểu Đồng, những địa phương kia không trả nổi tiền viện phí kếch xù mà chờ chết thật không ít. Tuy rằng quốc gia có chính sách nâng đỡ, nhưng chẳng khác gì muối bỏ biển, không thể giải quyết vấn đề từ trên căn bản.

- Phải.

Đường Vũ Khê nói:

- Tình huống quê nhà của Liễu Tiểu Đồng em đã cho người đi điều tra. Tình hình đích xác thật nghiêm trọng, đầu tiên là thu nhập của họ không cao, nhưng thuốc men bệnh viện, phí tổn trị liệu lại ngang hàng với những nơi khác, cho nên với thu nhập của họ tự nhiên không có cách nào chống đỡ nổi tiền thuốc men khổng lồ kia.

- Vậy em tính toán làm sao giải quyết?

Tùy Qua hỏi, vốn hắn rất ít hỏi chuyện quỹ hội của Đường Vũ Khê, nhưng sự tình liên quan Liễu Tiểu Đồng nên hắn vẫn quan tâm.

- Trước mắt cũng chưa có biện pháp gì giải quyết, phàm là gia đình không trả nổi tiền thuốc men đều do quỹ chi trả. Mặt khác quỹ hội dự tính hàng năm sẽ tiến hành kiểm tra sức khỏe miễn phí cho người già, nếu như có bệnh gì có thể kịp thời phát hiện chữa trị. Nhưng đây cũng không phải biện pháp giải quyết căn bản.

*****

Đường Vũ Khê nói:

- Chỉ khi nào thu nhập của họ đề cao, hoặc giá cả y dược hạ thấp mới có thể giải quyết vấn đề từ trên căn bản.

- Đề cao thu nhập?

Tùy Qua thở dài:

- Đây là chuyện của chính phủ địa phương, quỹ hội chúng ta nào có kỹ năng lớn như vậy.

- Đích xác chúng ta lo lắng quá rộng rồi.

Đường Vũ Khê nói:

- Nhưng em thật sự hi vọng nhìn thấy họ thoát khỏi nghèo khó làm giàu. Nếu như có thể làm cho bọn họ giàu có, giảm áp lực chi phí trị liệu, cũng không cần hao phí nhiều tài chính quỹ hội tiến hành viện trợ cho họ.

- Phải.

Tùy Qua khẽ thở dài một tiếng:

- Nhưng em cũng không cần lo lắng chuyện tiền bạc. Hiện tại sinh ý dược hán của chúng ta tốt lắm, thu nhập tăng nhanh, có thể cung cấp tốt nhiều tài chính ủng hộ.

- Ân, em nghe nói nhà xưởng chế dược trước mắt đang mở rộng quy mô sản xuất.

Đường Vũ Khê nói:

- Thật sự không ngờ anh lợi hại như vậy.

- Anh lợi hại cái gì.

Tùy Qua nói:

- Anh cũng chỉ có thể phối chế vài thứ dược vật mà thôi, kỳ thật không rành buôn bán. Chuyện buôn bán anh đều giao cho người khác đi làm.

- Anh nói người tên Nhãn Kính sao?

Đường Vũ Khê hỏi:

- Nghe nói trước kia hắn là người trong giang hồ đâu.

Tùy Qua cười ha ha, nói:

- Không sai. Nhưng trước khi gia nhập trên đường, hắn cũng là sinh viên Đông đại đâu. Cho nên trước kia hắn từng làm gì không quan trọng, chỉ cần hắn có thể đảm nhiệm công việc này là được, có đúng không? Chẳng lẽ em có thành kiến gì với người như vậy?

- Không có thành kiến gì.

Đường Vũ Khê nói:

- Nhưng chị cả nói cho em biết, mặc dù việc kinh doanh của nhà xưởng không sai, nhưng hiệu suất viên chức không cao.

- Vị chị cả kia của em còn quan tâm cả chuyện nhà xưởng chế dược của anh?

Tùy Qua kinh ngạc nói.

- Anh không cần kỳ quái.

Đường Vũ Khê nói:

- Nàng cũng không phải có dã tâm gì, mà là bởi vì quan hệ giữa em và anh nên mới lưu ý chuyện của nhà xưởng chế dược. Dù sao công ty dược nghiệp của anh là một khối với quỹ hội, nhất vinh cùng vinh, cho nên chúng tôi đều hi vọng sinh ý của công ty dược nghiệp cùng hiệu suất có thể càng tiến thêm một bước.

- Ngô...thật sao, vậy nàng vì sao cảm thấy hiệu suất của nhà xưởng không được đây?

Tùy Qua hỏi.

- Nàng nhìn thấy nhân viên dược nghiệp cùng nhân viên tiêu thụ của công ty đều xuất thân từ vô nghề nghiệp, không hiểu tri thức, tố chất viên chức cao thấp không đều, cho nên chỉnh thể hiệu suất công ty thật sự khó thể khen tặng.

Đường Vũ Khê nói.

- Đích xác, các nhân viên đều là người vô nghề nghiệp, cũng chưa từng nhận qua giáo dục gì, nhưng anh cảm thấy họ hoàn toàn có thể làm được công tác của họ. Ít nhất công ty Hoa Sinh có được quy mô hôm nay, cũng có sự giúp đỡ của bọn họ.

Tùy Qua thật khách quan nói.

Đúng vậy, đám người mà Nhãn Kính dẫn theo trước kia đều hỗn trên đường. Ở trong mắt thành phần tri thức cấp cao, những người này là vô nghề nghiệp, là lưu manh xã hội, không có chỗ nào đáng khen. Nhưng Tùy Qua không cho rằng như vậy, tỷ như nhóm người Cường tử, công trạng tiêu thụ rõ như ban ngày. Bởi vậy có thể thấy được anh hùng không hỏi xuất thân, viên chức cũng không luận xuất thân, công nhân có thể sáng tạo thành tích chính là công nhân tốt.

- Anh nghiêm túc như vậy để làm chi?

Đường Vũ Khê cười cười:

- Em chỉ là nói mà thôi, nhìn xem ý kiến chị cả đưa ra có thể cung cấp cho anh tham khảo hay không. Dù sao nàng từng làm việc ở xí nghiệp lớn nước ngoài, tri thức cùng kinh nghiệm đều phi thường phong phú. Đúng rồi, tháng này quỹ hội đầu tư tài chính lợi nhuận ba mươi triệu đều nhờ công lao của nàng đâu.

- Lợi nhuận ba mươi triệu?

Tùy Qua hơi có chút kinh ngạc, xem ra vị chị cả của Đường Vũ Khê thật sự có chút thủ đoạn, gần đây nghiệp tài chính không khởi sắc nhưng nàng vẫn có thể lợi nhuận, xem ra đích xác không phải chỉ có hư danh. Nhưng lời đánh giá của nàng đối với công ty Hoa Sinh làm Tùy Qua khó thể chấp nhận.

- Bỏ đi, tạm thời không đề cập tới chuyện này.

Đường Vũ Khê nói:

- Hôm nay chính là ngày lễ đâu, hẳn nên thoải mái một chút.

- Nói đúng.

Tùy Qua nói, vội vàng phấn chấn tinh thần, miễn đánh tan hưng trí của Đường Vũ Khê.

Bộ phim Xuân Thu Đại Mộng thật sự rất vô địch, quả nhiên xem được chưa đầy một phần ba đã làm người ta muốn đi vào giấc mộng.

Bất quá đúng lúc này Đường Vũ Khê chậm rãi nhích lại gần hắn.

Trong lòng Tùy Qua giật mình, chợt hưng phấn, xem ra Đường tỷ hiểu tâm ý của hắn, dự định cho hắn chút ngon ngọt nếm thử.

Nhưng Tùy Qua không khỏi cao hứng quá sớm, bởi vì khi nàng dựa vào lồng ngực của hắn, đột nhiên ngáp dài, lẩm bẩm:

- Cái gì mà đệ nhất ngọc nữ, thật không thấy gì hay...

Theo sau, không còn đoạn dưới.

Nàng đã ngủ thiếp đi!

Đáng thương cho Tùy Qua đồng học, vốn nghĩ có thể ở trong này trộm chút tiện nghi, sau khi xem hết điện ảnh thì có thể đi khách sạn thuê phòng, đột phá xiềng xích gông cùm vận mệnh, dập nát quầng sáng sơ nam. Ai biết hắn đã hoàn toàn hiểu sai ý, Đường Vũ Khê chẳng qua chỉ muốn ngủ một giấc trong lòng của hắn mà thôi.

Ăn chay!

Thật xấu hổ.

Tùy Qua đồng học vội vàng áp chế thú huyết bắt đầu sôi trào, bắt buộc chính mình tỉnh táo lại.

Ba ba!

Tùy Qua còn đang khuyến khích chính mình, nhưng lại bắt gặp một hồi biểu diễn hôn nhau tại hiện trường, khiến cho hắn vừa hâm mộ lại vừa ghen tỵ.

Nhưng sau một lát, Tùy Qua chợt nhìn thấy được vẻ mặt mệt mỏi của Đường Vũ Khê.

Đột nhiên toàn bộ tạp niệm của Tùy Qua lập tức biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, chỉ còn lại đau lòng cùng thương tiếc. Lúc này hắn mới ý thức được trong khoảng thời gian này Đường Vũ Khê mệt nhọc bao nhiêu.

Đích xác hắn chỉ nhìn thấy thành tích của quỹ Tiên Linh Thảo Đường, thấy được trong thời gian ngắn thành lập cùng quật khởi, sau đó cứu trợ cùng đầu tư tài chính, nhưng hắn lại xem nhẹ thành tích làm ra đều có quan hệ đến cô gái nhu nhược Đường Vũ Khê, mà bản thân hắn lại luôn xem nhẹ điều đó.

Làm cho Tùy Qua cảm thấy kỳ quái chính là nửa phần đầu bộ phim thật nhàm chán buồn ngủ, kỹ xảo biểu diễn của Giang Điềm Điềm cũng thật giả tạo, nhưng phần sau nàng giống như đột nhiên thanh tỉnh lại trong giấc mộng, hoàn toàn sát nhập vào vai diễn.

- Di, chẳng lẽ cái chết của Lục Hổ làm cho Giang Điềm Điềm ngộ đạo hay sao?

Hắn nhìn ra được Giang Điềm Điềm như đã tìm được "cảm giác", làm cho hắn cũng không còn cảm thấy buồn ngủ như trước đó.

Sau khi bộ phim kết thúc, hắn cũng không đánh thức Đường Vũ Khê mà bế nàng thản nhiên đi ra ngoài.

- Thật xin lỗi tiên sinh, hôm nay khách sạn đã hết phòng.

- Vậy sao?

Tùy Qua thản nhiên hỏi:

- Không còn một phòng nào?

- Thật xin lỗi tiên sinh, thật không có.

Tiếp tân khách sạn đáp, trong lòng khinh bỉ kẻ háo sắc trước mặt.

- Cô xác nhận lại một chút được không?

- Thật sự không.... có! Tôi lập tức chuẩn bị cho ngài một gian phòng tốt nhất!


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1258)