Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0312

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0312: Tuyệt địa phản kích
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


- Vậy còn anh, anh có dã tâm gì?

- Anh tham dự cạnh tiêu là muốn đánh vỡ kế hoạch của Dương Sâm.

Tùy Qua nói:

- Nói thế nào con người của anh vẫn đáng tin hơn Dương Sâm đi? Hơn nữa Dương Sâm đã ở nước ngoài vài năm, không biết hắn có cấu kết gì với thế lực nước ngoài hay không, tóm lại nếu để dược vật của hắn chảy vào quân đội, chỉ sợ không phải là chuyện tốt.

- Được, chỉ có mình anh là đạo đức tốt.

Đường Vũ Khê cười cười, ngữ khí vừa chuyển:

- Nhưng anh nói đúng, Dương Sâm đúng là tâm thuật bất chánh. Nhưng hắn ngu xuẩn nhất là không nên lấy chuyện này đem ra làm giao dịch, bởi vì ông nội sẽ không tiếp nhận bất cứ uy hiếp gì.

- Hắn chưa chắc là ngu xuẩn.

Tùy Qua nói:

- Anh tình nguyện lý giải đó là đắc ý vênh váo. Có lẽ trước khi giao dịch với ông nội em, hắn đã giao dịch xong với thật nhiều người, hơn nữa thành công, cho nên hắn nghĩ ông nội em cũng sẽ nhận điều kiện của hắn. Dù sao trong chuyện sống chết, bất luận là ai cũng sẽ có lòng riêng.

- Anh muốn nói hắn đã thu mua những người khác trong quân bộ?

Đường Vũ Khê lo lắng hỏi.

- Em nghĩ thế nào đây?

Tùy Qua đáp:

- Nói cách khác, hắn biết rõ sẽ đắc tội ông nội em còn dám đi cạnh tiêu hay sao.

Nói tới đây, Tùy Qua đem một quả Đa Lịch Mộc ném vào trong miệng.

Cần bồi bổ đầu óc!

Đế Kinh quả nhiên là một địa phương tràn ngập dục vọng, âm mưu cùng đấu tranh, sống ở nơi này tế bào não bị chết thật nhanh.

Tám giờ sáng.

Ba chiếc quân xa màu đen từ khách sạn Hoàng Tử xuất phát, chạy nhanh ra bên ngoài ngoại ô Đế Kinh.

Tuy rằng ánh mặt trời sáng ngời, nhưng thời tiết vẫn rét lạnh, băng tuyết bao phủ trên cành cây vẫn chưa hòa tan, dưới ánh mặt trời lòe lòe tỏa sáng, nhìn qua như những xâu chuỗi thạch anh.

- Tùy Qua, khẩn trương không?

Đường Vân cười hỏi.

- Có gì mà khẩn trương.

Tùy Qua nói:

- Nắm chắc thắng lợi trong tay, tôi không có gì khẩn trương. Nhưng anh đó, Vân ca, anh hình như thật rỗi rảnh đi?

- Cậu cũng không phải không biết, hiện tại tôi bị điều tới chức quan nhàn tản đó thôi.

Đường Vân nói:

- Mỗi ngày giao tiếp với người của đoàn văn công, thật không ý nghĩa.

- Còn chưa được triệu về sao?

Tùy Qua hỏi.

- Ông nội nói chức quan nhàn tản có thể rèn luyện tâm tính, để cho tôi ở đó một lát tính sau.

Đường Vân buồn bực nói.

- Vân ca, anh cũng không cần buồn bực.

Tùy Qua cười cười:

- Có lẽ Đường lão nói như vậy là có thâm ý sâu sắc đâu, nhưng anh không lý giải đến.

- Thâm ý gì vậy?

- Hắc, đương nhiên vì đại sự cả đời của anh.

Tùy Qua cười nói:

- Mỗi ngày anh giao tiếp với đoàn văn công, nói vậy gặp qua thật nhiều mỹ nữ đi, ý tứ của Đường lão có lẽ cho rằng tuổi của anh không còn nhỏ, có thể lo lắng giải quyết đại sự cả đời rồi sao.

- Thôi đi, chỉ có cậu miên man suy nghĩ.

Đường Vân nói:

- Hiện tại tôi chỉ một lòng làm sự nghiệp, cho nên không thời gian quản việc này. Huống chi cô gái mà tôi thích tuyệt đối không phải đóa hoa nhà ấm trong đoàn văn công.

- A, nguyên lai Vân ca thích liệt nữ nhân thôi.

Tùy Qua cười nói.

Nhắc tới liệt nữ nhân, trước mắt hắn hiện lên một thân ảnh xinh đẹp mặc áo da bó sát dáng người lả lướt.

Vừa trò chuyện một lát, ba chiếc quân xa đã chạy tới căn cứ quân bộ.

Ở trước cổng căn cứ, người trên ba quân xa đều trải qua kiểm tra thân phận, vũ khí sau đó mới được cho đi.

Buổi đấu thầu được cử hành trong một đại sảnh triển lão vũ khí quân giới loại nhỏ. Khác với suy nghĩ của Tùy Qua, không có trường hợp người người tấp nập, xem ra người tới tham dự đấu thầu cũng không nhiều lắm.

Lúc này Tùy Qua mới hiểu được hai chữ tư cách mà Đường Thế Uyên đã nói.

Đích xác muốn tham dự cạnh tiêu quân bộ, tư cách thật quan trọng. Có lẽ có thật nhiều công ty có được thực lực cùng sức sản xuất cường đại, nhưng họ lại không có tư cách đến tham gia cạnh tiêu, thậm chí buổi đấu thầu sẽ được tổ chức ở nơi nào cũng không biết.

Nếu không phải đáp lên thuyền của Đường gia, lần này Tùy Qua cũng không thể lấy được tư cách.

Tại hiện trường hội đấu thầu, "tinh quang sáng lạn", đây là những ngôi sao trên vai các vị sĩ quan chiếu sáng.

Dù đây là nơi cạnh tiêu dược vật, nhưng có nhiều quan quân có quyền thế tham dự, cảm giác như tham gia buổi triển lãm vũ khí kiểu mới.

Nhưng nhân vật cấp bậc đại lão như Đường Thế Uyên sẽ không xuất hiện trong hội đấu thầu này.

Cho dù quyền quyết định sau cùng sẽ nắm giữ trong tay những vị đại lão kia.

Tư lịch, tư liệu thành phần dược vật của công ty đã được trình lên, đối với việc này Tùy Qua cũng không lo lắng, bởi vì Đường Thế Uyên đã cho hắn tư cách tham dự, như vậy cũng không cần hắn phải quan tâm.

Chỗ mấu chốt chính là so sánh hiệu quả của dược vật.

Lần này quân bộ thu mua dược vật chia thành ba loại.

Loại thứ nhất là thuốc lệ thường mà bệnh viện quân khu thường thu mua. Loại thứ hai là thuốc dùng trong nhu cầu bức thiết binh lính bình thường mang theo bên mình. Loại thứ ba là thuốc có được công hiệu đặc thù.

Mục tiêu của Tùy Qua là ở loại thuốc thứ hai, chính là loại thuốc dùng trong nhu cầu bức thiết.

Kỳ thật khẩu vị của Tùy Qua đồng học thật lớn, hắn biết việc quân đội thu mua dược vật có thị trường ý nghĩa lớn thế nào. Nhưng người không khả năng chỉ một ngụm ăn thành mập mạp. Đầu tiên, công ty dược nghiệp của hắn còn chưa chân chính phát triển thành cự vô bá, không khả năng thỏa mãn cung ứng thị trường lớn như thế. Mặt khác, loại thuốc lệ thường cũng không phải phương hướng Tùy Qua lựa chọn, những loại thuốc này có thật nhiều công ty sản xuất, hắn không đáng đi cạnh tranh kịch liệt. Còn một điều, cũng là điều trọng yếu nhất, lần này Tùy Qua tham dự cạnh tiêu chỉ vì muốn đứng vững gót chân mà thôi.

Trước tiên chiếm thị trường loại thuốc thứ hai, sau này tiếp tục tìm cơ hội phát triển thị trường loại thuốc thứ ba, đây chính là tính toán của hắn.

Tới chín giờ, buổi đấu thầu chính thức cử hành.

Cạnh tiêu đầu tiên là loại thuốc thứ nhất.

Loại này đều là loại thuốc lệ thường, cho nên cạnh tiêu cũng thật đơn giản, một là tư lịch của công ty, hai là giá cả cùng hiệu quả. Thông qua sự so sánh, lại căn cứ theo ý kiến các vị đại lão, lựa chọn nhà cung ứng thuốc. Trong này cạnh tranh phi thường kịch liệt, bởi vì loại thuốc thường này không có bao nhiêu kỹ thuật, chỉ cần có được công ty sản xuất chính quy đều có thể tiến hành sản xuất.

Cạnh tiêu loại thứ nhất diễn ra chừng bốn mươi phút thời gian.

Cuối cùng có năm nhà công ty vào vòng trong, sau đó chờ các đại lão đưa ra lựa chọn cuối cùng.

- Rốt cục đến lượt chúng ta.

Lúc này Nhãn Kính có chút kích động nói, buông xuống chai nước khoáng trong tay.

Cạnh tiêu loại thuốc thứ hai đã mở màn.

Loại dược vật đầu tiên cạnh tiêu, thuốc cầm máu khép miệng vết thương.

Chỉ có mười nhà công ty tham dự cuộc cạnh tranh này.

Trong đó có một nhà công ty chính Tống Lập Hào cũng nhận thức.

*****

Người kia họ Phong, nghe nói Phong gia là ngàn năm thế gia, dược vật họ cung cấp gọi là Ngưng Huyết Giao, nghe nói hiệu quả cầm máu rất tốt, hơn nữa vẫn luôn có hợp tác với quân đội, có thể nói tư cách lão luyện. Trước kia Bạch Ngọc Tán của Tống gia cũng tham dự cạnh tiêu, nhưng vì hiệu quả kém hơn Ngưng Huyết Giao một bậc cho nên thất bại trong gang tấc.

Chuyện này vẫn luôn là tâm bệnh của Tống gia.

May mắn phí tổn Ngưng Huyết Giao cao hơn Bạch Ngọc Tán rất nhiều, vì vậy Tống gia chiếm định mức trên thị trường cao hơn. Nhưng bởi vì Phong gia hợp tác với quân đội, cho nên kiếm tiền nhiều hơn Tống gia.

- Tùy tiên sinh, ngài có nắm chắc thắng được Ngưng Huyết Giao của Phong gia không?

Tống Lập Hào không nhịn được nhỏ giọng hỏi.

- Mặc dù Ngưng Huyết Giao rất tốt, nhưng còn chưa xứng là đối thủ của chúng ta.

Tùy Qua đáp.

Tống Lập Hào đang định nói chuyện, nhưng khi nhìn quanh bốn phía chợt kinh ngạc nói:

- Sao cả người của Thiếu Lâm Tự cũng tới?

Tùy Qua cũng đã sớm nhìn thấy hôm nay còn có hòa thượng đến tham dự đấu thầu lần này.

Hòa thượng là người của Thiếu Lâm Tự, chuẩn xác mà nói là thuộc Thiếu Lâm dược cục.

Hơn nữa Tùy Qua vẫn cảm giác những hòa thượng kia dùng ánh mắt thù hận liếc sang chỗ hắn.

- Tùy huynh đệ, bọn họ tới vì tôi.

Hòa thượng Duyên Vân cười khổ nói:

- Hiện tại tôi đã thành phản đồ của Thiếu Lâm dược cục.

- Duyên Vân huynh, ủy khuất cho anh.

Tùy Qua nói.

- Không sao.

Duyên Vân lắc đầu, bỗng nhiên hài hước:

- Sau này chỉ cần tôi để tóc, có lẽ họ sẽ không còn nhận ra tôi.

- A, hi vọng như thế.

Tùy Qua cười cười, sau đó ánh mắt rơi lên trên đài:

- Nhưng người của Thiếu Lâm dược cục hình như không biết chú ý thôi. Bọn hắn hận anh thấu xương, nhưng lại đem dược vật do anh nghiên cứu chế tạo mang ra tham dự cạnh tiêu.

Ở trên đài đặt vài loại dược vật của Thiếu Lâm Tự, bên trong có "Đoạn hầu cấp cứu tán" "Hùng kê ngọc bì cao", Tùy Qua còn nhớ rõ hai loại dược vật này do Duyên Vân sáng chế ra.

- Ai...

Duyên Vân thở dài:

- Đệ tử Thiếu Lâm quả nhiên thật bảo thủ, khó thể phát triển ah. Nhưng uy hiếp của Thiếu Lâm dược cục không lớn, đối thủ chủ yếu của anh đâu, hắn có biểu hiện gì?

- Dương Sâm sao?

Tùy Qua nói:

- Hắn lấy thuốc tây ra cạnh tiêu, không biết hiệu quả như thế nào. Nhưng tôi tin tưởng thắng hắn!

- Đúng vậy, là lừa là ngựa phải kéo ra ngoài thử nghiệm mới biết.

Duyên Vân so sánh.

Người của quân đội thực hiện thử nghiệm thật dứt khoát, mười mấy người lính đi lên, trực tiếp dùng dao cắt lên tay tạo vết thương, sau đó đem dược vật tham dự cạnh tiêu bôi lên thương thế.

Sau đó sẽ có nhân viên phụ trách ghi chép lại những triệu chứng của miệng vết thương.

Tuy lấy được kết quả không quá chuẩn xác, nhưng lại trực tiếp nhất.

Công ty của Tùy Qua sử dụng dược vật là Đế Ngọc Cao số 3.

Nhưng loại dược vật này không bị "pha loãng". Bởi vì quân đội không phải dân chúng bình thường, nhân dân cần vật đẹp giá rẻ, quân đội cần là dược vật có hiệu lực nhanh nhất.

Bởi vì tham dự cạnh tiêu đều là dược vật hiệu quả nhanh, cho nên sau nửa giờ đã có được kết quả.

Trên màn hình lớn liệt kê ra mười loại dược vật cùng kết quả thử nghiệm.

Chứng kiến kết quả này, hiện trường xôn xao một mảnh.

Vì kết quả kia thật sự là khó tin, xếp hạng trước nhất là một công ty vô danh hoàn toàn.

Công ty dược nghiệp Hoa Sinh!

Tham dự cạnh tiêu lần này là Đế Ngọc Cao số 3, ở trong mắt thật nhiều người, đây là thuốc cao da chó không lên được mặt bàn.

Mỗi chỉ tiêu thí nghiệm đều đứng hàng thứ nhất!

Thậm chí cũng chính là giá cả!

Dù phí tổn của Đế Ngọc Cao số 3 đã giảm hơn trước không ít, nhưng vẫn cần chút linh dược phối hợp, cho nên Tùy Qua đưa ra giá cả không thấp: 980 đồng một tấm!

Giá cả này thoạt nhìn có chút sang quý, nhưng Tùy Qua cảm thấy thuốc dán trị giá thế này! Huống chi theo lời của Tùy Qua, thuốc này còn không bằng một bình rượu của quan quân uống mỗi lần.

- Không có khả năng!

Trong đám người, có người đứng lên mở miệng nghi ngờ:

- Loại thuốc cao da chó kia không có hiệu quả tốt như vậy!

Tùy Qua vừa nhìn, người kia chính là Dương Sâm.

Không thể tưởng được người này lại dễ kích động như vậy.

Đương nhiên với phản ứng của Dương Sâm, Tùy Qua đồng học cũng có thể lý giải.

Bởi vì không có ai muốn làm lão nhị đó thôi.

Các hạng chỉ tiêu của Đế Ngọc Cao số 3 đều đứng thứ nhất, mà dược vật của Dương Sâm cạnh tiêu đều đứng thứ hai.

Dương Sâm đem ra loại dược vật là loại thuốc nang màu xanh biếc, nhưng không dùng uống mà trực tiếp đặt lên miệng vết thương, thuốc nang gặp máu tươi sẽ lập tức hòa tan, sau đó thuốc bột sẽ nhanh chóng tác dụng lên miệng vết thương, bắt đầu cầm máu, sau đó khép lại miệng vết thương. Loại thuốc nang này thuận tiện mang theo, thiết kế thật nhân tính hóa, hiệu quả tốt phi thường.

Vốn Dương Sâm ôm tin tưởng mười phần. Trước hội đấu thầu, hắn cầm loại thuốc nang K3 của trung tâm California Reed mới nghiên phát đem so sánh với Ngưng Huyết Giao của Phong gia, hơn nữa trên số liệu hoàn toàn vượt hơn Ngưng Huyết Giao, cho nên lần cạnh tiêu này Dương Sâm cho rằng mình sẽ đại hoạch toàn thắng. Đương nhiên, hắn cũng không xem nhẹ sự tồn tại của Tùy Qua, đặc biệt cho người đến Đông Giang mua Đế Ngọc Cao số 3, hơn nữa tiến hành thí nghiệm. Kết quả biểu hiện hiệu quả cầm máu của Đế Ngọc Cao số 3 không tệ, cơ hồ tương tự K3, nhưng hiệu quả chữa trị khép lại miệng vết thương xa xa không sánh bằng K3, vì thế Dương Sâm hoàn toàn yên tâm.

Nhưng Dương Sâm nằm mơ cũng không ngờ Đế Ngọc Cao số 3 tiêu thụ tại Đông Giang bị pha loãng, hiệu quả khôi phục miệng vết thương đã bị Duyên Vân làm yếu bớt, bởi vì làm vậy có thể nhẹ vốn lại không đến mức quá "thần kỳ", làm người thường không thể thừa nhận. Cho nên khi Tùy Qua lấy ra loại nguyên chất, Dương Sâm chỉ có thể trợn tròn mắt.

Nhưng Dương Sâm lại không nghĩ tới Tùy Qua sử dụng thủ đoạn gì trong Đế Ngọc Cao số 3, chỉ nghĩ Đường Thế Uyên cố ý "chiếu cố" Tùy Qua, cho nên mới để dược vật này chiếm thứ nhất.

Lần này về nước Dương Sâm mang theo "sứ mệnh", hắn nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ tổ chức giao phó. Hơn nữa tham dự cạnh tiêu lần này, Dương Sâm đã lấy thật nhiều tiền tài làm "chăn đệm", nếu còn không đạt được mục tiêu, chẳng những tổ chức mất hứng, ngay cả người của Dương gia cũng dao động lòng tin đối với hắn.

- Dương tiên sinh, đúng không?

Nghe Dương Sâm lên tiếng phản đối, một vị quan quân quân hàm trung tá chủ trì cạnh tiêu trầm giọng nói:

- Anh đang nghi ngờ kết quả thí nghiệm của chúng tôi?

- Phải.

Dương Sâm kiên trì nói:

- Theo tôi được biết công ty Hoa Sinh cung cấp loại thuốc cao da chó này không có được hiệu quả lợi hại như vậy!

- Anh nói như vậy là muốn nói tôi sẽ lấy máu tươi cùng sinh mạng của binh lính mang ra làm trò đùa?

Thanh âm quan quân trung niên có vẻ khó chịu.

- Tôi cho rằng các vị hẳn cho phép có thanh âm nghi ngờ.

Dương Sâm không thỏa hiệp.

Dù nơi này là căn cứ quân bộ, nhưng bằng vào thế lực Dương gia hắn thật không tin có người dám hủy bỏ tư cách của hắn.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1258)