← Ch.0337 | Ch.0339 → |
- Hừ!
Trần Triệu Tường không cho là đúng hừ một tiếng:
- Ta nói, mấy người các ngươi đến tột cùng là muốn làm gì, ta đã sớm nói qua với các ngươi, nếu đòi tiền, cứ thoải mái mở miệng là được, đừng lãng phí thời gian của mọi người.
- A Di Đà Phật, chấp mê bất ngộ a!
Duyên Vân nói rằng:
- Tùy huynh, giao cho ta đến xử lý đi!
- Ừm, ngươi muốn đích thân động thủ?
Tùy Qua nói rằng:
- Ngươi đó là Phật môn đệ tử đấy, ta sợ ngươi không làm được sự tình tàn nhẫn như vậy!
- Phật viết, ta không vào Địa Ngục thì ai vào Địa Ngục.
Duyên Vân hòa thượng trang nghiêm nói rằng:
- Mấy ngày nay, ta một mực vì thôn dân của Thanh Hòa thôn chữa bệnh, đối với bệnh tật của bọn họ, ta cũng là đồng cảm đấy! Do đó, ta biết trong lòng bọn họ đối mặt với gia hỏa táng tận thiên lương là cừu hận cỡ nào. Còn có, ven bờ sông này bị ô nhiễm nguồn nước cũng không phải chỉ một Thanh Hòa thôn. Người của Tiên Linh Thảo Đường đi làm điều tra, người ở ven bờ sông bởi vì ô nhiễm mà mắc trọng bệnh, chí ít có hơn một trăm người. Đồng thời, có một số người đã qua đời.
- Ta hiểu được. Loại súc sinh này, liền giao cho ngươi chậm rãi dạy bảo cảm hóa đi!
Tùy Qua nói:
- Bất quá, ngươi dự định xử lý ra sao?
- Ta cũng không đánh hắn, cũng không dụng hình đối với hắn. Bất quá, mỗi ngày hắn phải uống những loại nước đã bị ô nhiễm kia. Đồng thời mỗi ngày đưa hắn tiến vào trong dòng nước bị ô nhiễm ngâm mấy tiếng đồng hồ, để hắn tự mình thể nghiệm một chút nguy hại của việc ô nhiễm nguồn nước.
- Mấy tiếng đồng hồ? Còn để hắn uống những loại nước kia? Sợ rằng dùng không đến hai ngày, hắn đã đi đời nhà ma rồi.
Tùy Qua nói rằng.
- Không, hắn sẽ không chết.
Duyên Vân rất tự tin nói:
- Ta sẽ dùng y thuật của ta bảo trụ tính mệnh của hắn, chỉ là để vật chất độc hại trong nước ô nhiễm chậm rãi ăn mòn thân thể hắn, thẳng đến hắn bệnh đến không thể trị hết được, sau đó bị ốm đau dằn vặt mà chết...
- Ta lau mồ hôi! Duyên Vân huynh, ngươi thực sự là Phật môn đệ tử đấy chứ?
Tùy Qua giả vờ hoảng sợ.
Bất quá, Duyên Vân suy nghĩ, thật đúng là cùng Tùy Qua không mưu mà hợp.
Đối với hạng người cặn bã như Trần Triệu Tường vậy, một chưởng đánh chết hắn vẫn quá tiện nghi.
Cũng chỉ có để Trần Triệu Tường tự mình đi thể hội những gì hắn tạo nghiệt, hắn mới có thể sám hối trước khi chết được.
Khi Tùy Qua rời khỏi, số phận của Trần Triệu Tường cũng đã được chú định.
Hôm nay, y thuật của Duyên Vân càng lúc càng tinh diệu, nếu như không tính đến nhân tố Linh Dược, cùng với Tùy Qua so sánh, vậy cũng là không kém bao nhiêu.
Khi trở lại giáo khu Phát Phong căn cứ bồi dưỡng thực vật, lão đại gia thủ vệ hướng phía Tùy Qua lên tiếng bắt chuyện, sau đó giơ ngón tay cái lên với hắn. Tùy Qua không hiểu chút nào, nhìn về phía lão đại gia thủ vệ nói:
- Ta làm chuyện gì đáng giá để lão nhân người dùng ngón tay cái để bắt chuyện với ta như thế?
- Tùy Qua, người tốt!
Lão đại gia thủ vệ tự đáy lòng khen ngợi:
- Ngươi làm một chuyện tốt a!
- Chuyện tốt gì chứ?
Tùy Qua không hiểu ra sao.
- Sự tình Thanh Hòa thôn a!
Lão đại gia thủ vệ nói rằng:
- Chuyện này đều chiếu trên TV đấy. Công ty Dược Nghiệp của ngươi trợ giúp thôn dân của Thanh Hòa thôn giải quyết vấn đề nguồn nước. Đồng thời còn miễn phí chữa lành bệnh cho rất nhiều thôn dân. Đây chính là chuyện tốt công đức vô lượng a. Tiểu tử, ngươi thực sự là người tốt!
- Nào có, nào có!
Tùy Qua biểu hiện ra khiêm tốn hiếm có.
- Không sai! Không sai. Thanh niên nhân như ngươi vậy, thực sự là không nhiều lắm... Đúng rồi, ngươi còn phải vội vàng làm nghiên cứu khoa học, ta sẽ không làm mất quá nhiều thời gian quý giá của ngươi.
Lão đại gia thủ vệ nói rằng.
- Ta còn phải cảm ơn lão đại gia người đã xem trọng ta đấy!
Tùy Qua cười cười, hướng phía nhà ấm đi đến.
Khi Tùy Qua đi vào nhà ấm, tiểu Ngân Trùng thằng nhãi này cư nhiên lại đang không làm việc chính mà ngồi xem TV, thấy tình huống như thế, Tùy Qua cũng là không biết làm sao. Chuyện cho tới bây giờ, Tùy Qua cũng đã sớm tìm hiểu được tính cách của thằng nhãi tiểu Ngân Trùng này, dùng một tử ngữ có thể khái quát: Hết ăn lại nằm!
Nếu như không phải bởi vì nguyên nhân hết ăn lại nằm, tiểu Ngân Trùng thằng nhãi này cũng sẽ không chờ tới bây giờ mới tấn chức thành tam cấp Linh thú.
Hơn nữa, thằng nhãi này sở dĩ có thể tấn chức được, căn bản không phải dựa vào bản thân nó nỗ lực tu hành, thuần túy là nhờ Tùy Qua dùng Linh thảo cùng Linh dược bồi đắp mà ra.
Thấy Tùy Qua xuất hiện, tiểu Ngân Trùng thằng nhãi này lập tức tiến lên lấy lòng, vuốt mông ngựa.
Điều này khiến cho Tùy Qua ý thức được, tiểu Ngân Trùng ngoại trừ hết ăn lại nằm, còn có một sở trường đặc biệt chính là: nịnh nọt.
- Lão đại, người thực sự là lợi hại a. Lúc này mới ngắn ngủi vài ngày, tu vi của ngươi cư nhiên lại đề thăng. Tiên Thiên trung kỳ đi sao, chậc chậc... Lão đại người thực sự là thiên tài tu hành ngàn năm khó gặp. Ta đối với người kính ngưỡng giống như thao thao giang thủy...
- Đi, bớt ở trước mặt lão đại ta đọc mấy lời diễn kịch đấy đi!
Tùy Qua nói rằng:
- Nhanh chóng làm việc đi!
- Lão đại, ngươi cũng nghìn vạn lần không nên hiểu lầm, kỳ thực lúc này ta vừa mới xem TV mà thôi. Hầu hết thời gian đều là đang lao động...
Tiểu Ngân Trùng thằng nhãi này cư nhiên còn học được nói dối.
- Bớt con mẹ nó lời vô ích đi! Lão tử muốn luyện chế đan dược, ngươi muốn thử nghiệm mà nói, nhanh chóng đi lao động!
Tùy Qua lời này so với điều gì cũng đều hiệu quả hơn, tiểu Ngân Trùng vui vẻ kêu một tiếng, vù một cái đã chui vào trong Linh điền, bắt đầu lao động.
Tùy Qua không có nhàn rỗi, quả nhiên thử nghiệm bắt đầu "luyện chế" loại đan dược đầu tiên.... Tinh Nguyên Đan.
Đan dược, chỉ là một loại Linh Dược.
Có lẽ nói, đan dược kỳ thực bất quá là một loại hình thái của Linh Dược mà thôi. Chỉ là, bởi vì đan dược ở trong tư duy của người tu hành chiếm phân lượng rất lớn. Bởi vậy mới được người tu hành thậm chí rất nhiều phàm nhân biết được.
Đối với Tùy Qua mà nói, phối chế đan dược cùng với Linh dược khác kỳ thực cũng không có gì khác nhau.
Hoặc là, hơi chút bất đồng chính là dùng phương pháp trong Thần Nông Tiên Thảo Quyết phối chế đan dược cần đan dẫn.
Bởi vì sau khi có Bão Phúc Đan Mộc, Tùy Qua từ đó đạt được đan thủy, cũng lại có một loại đan dẫn.
Do đó cũng có thể thuận lý thành chương phối chế Tinh Nguyên Đan.
Rất nhiều môn phái, thế gia lưu truyền đan phương tới nay đều là cần dùng đan lô cùng chân hỏa đến luyện chế đan dược. Mà phương pháp luyện đan trong Thần Nông Tiên Thảo Quyết lại tiếp đó bất đồng, căn bản là không chiếm một điểm hỏa khí.
Dùng lời trong Thần Nông Tiên Thảo Quyết mà nói, quá trình luyện đan đơn giản chính là đem dược tính của nhiều loại linh thảo, dược thảo tiến hóa rèn luyện đi ra, sau đó kết thành dạng đan.
*****
Vô luận đan phương huyền diệu cỡ nào, thủ pháp luyện đan tinh diệu ra sao, quy căn cơ đều là căn cứ vào nguyên lý này. Bởi vậy, Tiên Viên chân nhân cho rằng, nếu mục đích cuối cùng đều là vì rèn luyện ra tinh hoa của linh thảo, dược thảo, như vậy vì sao nhất định phải dùng hỏa dùng lô để rèn luyện đây?
Bởi vậy, phương pháp "luyện đan" của Tiên Viên chân nhân phi thường giản đơn, bởi vì hắn sáng lập Ất Mộc Thần Châm, có thể dễ dàng đem dược tính tinh hoa của linh thảo và dược thảo chắt lọc ra được.
Phối chế Tinh Nguyên Đan, linh thảo cần đến chỉ một loại... Tam Nguyên Dịch Kinh Thảo; dược thảo cần năm vị. Bất quá, bởi vì Tùy Qua đã sớm dự định muốn phối chế Tinh Nguyên Đan, do đó dược thảo ở trong nhà ấm của hắn cũng đã trồng được không ít, có thể nói là tùy dùng tùy lấy.
Công phu chỉ chốc lát sau, mấy loại tài liệu cũng đã chuẩn bị đầy đủ hết.
Tùy Qua lợi dụng Cửu Diệp Huyền Châm buông ra, dễ dàng đã đem chất lỏng tinh hoa của một gốc cây Tam Nguyên Dịch Kinh Thảo bức bách đi ra, sau đó thu thập ở trong một bình ngọc. Tiếp đến, hắn lại đem năm loại chất lỏng dược thảo bức ra, đồng dạng nhỏ vào trong bình ngọc đã chuẩn bị sẵn.
Mấy loại dược thủy hỗn hợp cùng một chỗ, nhìn giống như là một đoàn tương thủy màu lục nhạt.
Cuối cùng, Tùy Qua lấy ra bình ngọc đã đựng đan thủy, đem một giọt đan thủy nhỏ vào bên trong chất lỏng lục sắc.
Sự tình kỳ dị liền phát sinh.
Đan thủy kia sau khi nhỏ vào bình ngọc, cư nhiên cũng không cùng với chất lỏng lục sắc dung hòa. Mà là nổi ở bề mặt ngoài của chất lỏng lục sắc, liền giống như một giọt mỡ lợn trôi nổi ở trên mặt nước vậy. Không chỉ có không hề dung hòa, nhưng lại ở mặt ngoài của chất lỏng lục sắc chậm rãi chuyển động.
Khi giọt đan thủy chuyển động, tuy rằng chưa cùng chất lỏng lục sắc dung hòa, thế nhưng linh giác của Tùy Qua lại tinh tường cảm giác được, bên trong đan thủy ẩn tàng linh khí đang cùng với dược tính của chất lỏng lục sắc tiến hành dung hòa, kết hợp.
Tùy Qua tựa hồ minh bạch chen chốt trong đó, bắt đầu lợi dụng chân khí Tiên Thiên cẩn thận thôi động từng giọt đan thủy, để tốc độ chuyển động của nó từ từ nhanh hơn. Quả nhiên, giọt đan thủy này chuyển động được càng nhanh, linh khí của đan thủy cùng dược tính của chất lỏng lục sắc tốc độ kết hợp cũng nhanh hơn. Hơn nữa hạt châu bắt đầu trở nên càng lúc càng êm dịu, cũng càng lúc càng có thực thể hóa.
Xèo! Xèo!
Khi giọt đan thủy này chuyển động đến mức tận cùng, mặt ngoài của nó phát sinh âm hưởng rất nhỏ. Sau đó mặt ngoài đan thủy bắt đầu cấp tốc ngưng kết thành thực thể, triệt để lột xác thành một hạt châu màu vàng nhạt... Tinh Nguyên Đan.
Đây là đan dược để rất nhiều người tu hành nhớ mãi không quên, tha thiết ước mơ.
Đầu ngón tay Tùy Qua phát sinh một đạo chân khí Tiên Thiên, hư không nhón một cái, đã đem một viên Tinh Nguyên Đan từ bên trong bình ngọc nhón ra ngoài. Hắn đem một viên Tinh Nguyên Đan đặt ở trước mắt, muốn nhìn một chút cái gọi là đan dược cùng với linh dược khác biệt đến tột cùng là có gì khác nhau.
Một viên Tinh Nguyên Đan ước chừng cỡ đầu ngón tay cái, bề ngoài của nó hiện ra màu vàng nhạt, phi thường trơn bóng.
Hình dạng bán trong suốt, bên trong có rất nhiều hoa văn huyền diệu, nhìn có chút giống như hổ phách hình tròn, bên ngoài rất trơn bóng, bên trong có mê hoặc khác.
- Lão đại, đây là đan dược sao? Thực thơm a!
Không biết từ lúc nào, tiểu Ngân Trùng đã xuất hiện ở trên cánh tay của Tùy Qua, đôi mắt trông mong nhìn một viên Tinh Nguyên Đan trên bàn tay của Tùy Qua này.
- Nói như shit, đây không phải đan dược thì là cái gì?
Tùy Qua trợn mắt nhìn tiểu Ngân Trùng một cái:
- Ngươi cũng nghĩ muốn ăn nó. Một viên đan dược này, ta dự định tự mình nếm thử xem sao trước.
- Không phải, lão đại. Ngươi ngẫm lại xem, đan dược này là lần đầu tiên ngươi luyện chế đi. Dược hiệu gì đó đều còn không có cách nào xác định được phải không? Nếu như tùy tiện nếm thử mà nói, vạn nhất có độc tính các loại gì đó thì làm sao bây giờ?
Tiểu Ngân Trùng còn chưa từ bỏ ý định khuyên nhủ:
- Do đó sao, lão đại ngươi để cho ta tới nếm thử, vạn nhất có độc tính gì đấy, lấy thân thể Hồng hoang dị chủng Linh thú của ta, hẳn là cũng chống đỡ được.
- Ừm, có đạo lý. Bất quá, ta cũng không lo lắng tác dụng phụ gì đó.
Tùy Qua nói xong, đem một viên Tinh Nguyên Đan ném vào trong miệng.
- Thế nào?
Tiểu Ngân Trùng đôi mắt trông mong nhìn Tùy Qua, tựa hồ nó đều sắp phải chảy nước miếng rồi.
- Vị đạo tốt.
Tùy Qua mỉm cười đáp.
Xác thực, Tinh Nguyên Đan này vị đạo thật đúng là không tệ, vào miệng liền tan.
Hóa thành một đạo nguyên khí tinh thuần, trực tiếp dung nhập tứ chi bách hài, trong kinh mạch toàn thân.
Bản chất của Tinh Nguyên Đan chính là nguyên khí thuần khiết. Loại nguyên khí này không có dược hiệu gì khác, thế nhưng lại có thể dung nhập trong thân thể và kinh mạch của người tập võ, người tu hành, cấp tốc chuyển hóa thành chân khí.
Mặt khác, cũng có thể làm "lương thực" của người tu hành.
Người tu hành cũng không phải đều là ăn sương uống gió, hoàn toàn không ăn không uống.
Coi như là Tùy Qua hiện tại đến cảnh giới Ích Cốc, nhưng cũng chỉ là nói toàn thân trên dưới có thể cảm ứng và hấp thu được thiên địa linh khí. Mặc dù là không ăn không uống cũng sẽ không chết. Thế nhưng, điều kiện tiền đề là hắn cần đem thiên địa linh khí ngoại giới thu nạp bên trong thân thể. Sau đó chuyển hóa thành nguyên khí tự thân mới được. Nếu như không hô hấp thổ nạp, có lẽ không thể hấp thu được thiên địa linh khí mà nói, Tiên Thiên kỳ cường giả vẫn có khả năng bị chết đói như thường! Bất quá, hiện tại thiên địa linh khí loãng như vậy, nếu như thật muốn dựa vào hấp thu thiên địa linh khí thay cho cơm ăn, sợ rằng Tùy Qua không có nhiều thời gian như thế để hô hấp thổ nạp. Ở trên điểm này, Tùy Qua đã có một vật tham chiếu rất tốt: tiểu Ngân Trùng.
Tiểu Ngân Trùng thằng nhãi này thân là Linh thú, bản thân có thể thu nạp thiên địa linh khí, thế nhưng nó tình nguyện nằm ngủ ngon, cũng đều không muốn thu nạp thiên địa linh khí đến tiến hành tu hành. Dùng lời của tiểu Ngân Trùng mà nói:
- Loại chuyện này quá lãng phí thời gian.
Bất quá, tính cách của tiểu Ngân Trùng Tùy Qua cũng có thể lý giải, bởi vì thằng nhãi này là Hồng hoang dị chủng, cho dù không có tu luyện sinh thánh, cũng nắm giữ tuổi thọ dài dằng dặc trên vạn năm. Do đó cho dù là ngủ ngon, nó cũng sẽ sống được rất lâu dài.
Nắm giữ huyết mạch Hồng hoang Linh thú, tại phương diện tu hành vốn dĩ được trời ưu đãi đặc biệt.
Đây cũng là lý do vì sao vào thời kỳ Hồng hoang lại có nhiều yêu quái vô cùng mạnh mẽ, ngay cả tiên nhân đều không thể bắt hàng phục được như vậy.
Sau khi một viên Tinh Nguyên Đan rơi vào bụng, Tùy Qua lập tức liền cảm giác được toàn thân trên dưới đều tràn ngập nguyên khí tinh thuần.
Một cổ nguyên khí này chính là khổng lồ như vậy. Tùy Qua đánh giá một chút, không sai biệt lắm tương đương với một người tu hành Luyện Khí kỳ ba mươi năm thu nạp chân khí.
← Ch. 0337 | Ch. 0339 → |