Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0346

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0346: Hồng Mông Thạch cảm ứng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


- Như vậy ngươi sẽ làm được sao?

Tùy Qua lại hỏi.

- Ta sẽ không!

Tiểu Ngân Trùng nghiêm trang nói rằng:

- Bất quá, chờ ta lại đề thăng lên một cấp mà nói, hẳn là sẽ được.

- Ngươi có thể đi chết!

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng. Đương nhiên, hắn cũng biết pháp thuật không phải dễ dàng học được như vậy. Muốn học hội pháp thuật, phải có tu vi đạt được Trúc Cơ kỳ mới được.

Như thế nào là Trúc Cơ?

Tên như ý nghĩa, người tu hành Trúc Cơ, chính là xây dựng cơ sở tu đạo.

Trúc Cơ này, xây dựng là căn cơ tu đạo.

Nghiêm ngặt mà nói, người tu hành bước vào Tiên Thiên, chỉ bất quá là bước tới cánh cửa tu đạo mà thôi. Còn sau khi Trúc Cơ hoàn thành mới có thể chân chính bắt đầu tu đạo đại nghiệp. Người tu hành Tiên Thiên kỳ tuy rằng có thể cảm ứng được Thiên Địa huyền diệu triệu hoán, nhưng là ngắm hoa trong kính, mò trăng trong đáy nước mà thôi. Bởi vì không có đánh hạ căn cơ tu đạo, do đó tự nhiên không thể thi triển bất cứ pháp thuật gì cả.

Ngay cả là biết khẩu quyết pháp thuật, cũng không có bất cứ tác dụng gì.

Do đó, theo như lời tiểu Ngân Trùng thông qua pháp thuật đến di chuyển Linh điền, linh thảo, Tùy Qua căn bản nghĩ cũng không cần nghĩ đến.

Bất quá, pháp thuật tuy rằng không thể thực hiện được, thế nhưng lại để Tùy Qua có một loại suy nghĩ khác: pháp bảo!

Không sai, chính là pháp bảo!

Tuy rằng người tu hành Tiên Thiên kỳ không thể thi triển pháp thuật, đồng thời đây hầu như là thiết tắc của giới tu hành. Thế nhưng khi sử dụng pháp bảo, tựa hồ lại không có thiết tắc này. Nói cách khác, người tu hành Tiên Thiên kỳ cũng có thể sử dụng pháp bảo, nhưng loại sử dụng này, cũng là có đại giới, pháp bảo tuy rằng có thể cho người sử dụng công kích hoặc là lực phòng ngự tăng lên nhiều, thế nhưng nguyên khí tiêu hao cũng đồng dạng sẽ tăng nhiều.

Chính như Tùy Qua trước đây tự giễu cười nói:

- Người tu hành cũng đồng dạng phải tuân theo định luật năng lượng tuần hoàn vĩ đại.

Nói cách khác, lực công kích có lớn cỡ nào đi nữa, vẫn cần tiêu hao thật nhiều nguyên khí.

Cho dù là pháp khí cấp thấp nhất, cũng sẽ tiêu hao nguyên khí của người tu hành tương đối lớn. Mà bảo khí nhất cấp, cho dù là loại Hạ phẩm bảo khí còn chưa hoàn toàn luyện chế thành công như Tam Thánh Phong, tiêu hao nguyên khí khổng lồ đều là khó có thể tưởng tượng được. Thôi động một lần, hầu như sẽ tiêu hao hết toàn thân nguyên khí của người sử dụng!

Do đó, tuy rằng người tu hành Tiên Thiên kỳ ở trên lý luận là có thể thôi động pháp bảo, nhưng đây cũng chỉ là dừng lại ở trên lý luận, hầu như không có người tu hành Tiên Thiên kỳ nào lại sử dụng pháp bảo. Không nói đến pháp bảo không phải dễ dàng nhận được như vậy. Coi như là nhận được, ngươi lại có bao nhiêu nguyên khí để chống đỡ được loại tiêu hao quá lớn này đây?

Muốn giống như Tùy Qua tùy tiện có thể xuất ra mấy viên Tinh Nguyên Đan tựa như kẹo đường đến dùng, thật sự là có một không hai.

Do đó, người tu hành Tiên Thiên kỳ khác ít sử dụng pháp bảo, thậm chí ngay cả nghĩ cũng đều lười suy nghĩ. Thế nhưng Tùy Qua lại có thể làm được như vậy.

- Lão đại, suy nghĩ này của ngươi còn có chút bài bản.

Tiểu Ngân Trùng nghe được suy nghĩ của Tùy Qua nói rằng:

- Bất quá, điều này cần pháp bảo loại không gian mới được. Thế nhưng loại pháp bảo này cũng không thấy nhiều. Hơn nữa, không gian pháp bảo muốn chứa đựng mấy loại đồ vật như nhà kính ấm, cái này càng thêm khó cầu. Cũng giống như lão đại ngươi trước trận lấy ra Thất Sát hồ lô kia đi sao, cái đó đã xem như là Thượng phẩm bảo khí, thế nhưng không gian bên trong hồ lô có thể có bao nhiêu? Ta thấy, nhiều lắm cũng chính là một nhà kính ấm cỡ lớn như vậy, ngươi làm sao có thể để nhân mộc, Bão Phúc Đan Mộc cất vào đó được?

- Xác thực cũng đúng a!

Tùy Qua đem Thất Sát hồ lô màu xanh biếc kia ước lượng ở trong tay, thứ này chính là kiện lễ vật thứ nhất mà Khổng Bạch Huyên đưa cho hắn, cũng là một kiện lễ vật duy nhất.

Nói đến, coi như là "tín vật đính ước" của bọn hắn đi sao!

Đối với người đầu tiên "chiếm hữu" thân thể của Tùy Qua, hắn đối với Khổng Bạch Huyên cảm tình và cảm giác đều là tương đối phức tạp.

Đương nhiên, loại phức tạp này cũng không phải là oán hận.

Tùy Qua không phải cái loại người có tiện nghi lại thích khoe mẽ như thế.

Tuy rằng phát sinh sự tình như vậy, Tùy Qua đồng học cũng là bị bức bách, thế nhưng trong lòng hắn thật đúng là không có cách nào khác hận Khổng Bạch Huyên được. Hơn nữa, hắn làm sao cũng đều không quên được khi hắn tiến nhập thân thể của Khổng Bạch Huyên, trong nháy mắt tiêu hồn ấy!

Loại tiêu hồn này, để Tùy Qua cảm giác được quãng đường vài chục năm sơ nam sinh đã qua quả nhiên là không có sống phí đây.

Lúc đó Tùy Qua đồng học, thật đúng là đau nhức cũng rất vui vẻ.

- Lão đại, ngươi đang nghĩ cái gì đấy?

Thấy Tùy Qua bộ dáng suy nghĩ kỳ quái, tiểu Ngân Trùng nhịn không được hỏi một tiếng.

- Không... cái gì?

Tùy Qua từ trong trầm tư tiêu hồn tỉnh táo lại:

- Ta nghĩ đến một vài chuyện cũ.

Tùy Qua nghĩ đến "mấy việc vặt" Chính là Hồng Mông Thạch ở bên trong thân thể hắn.

Lúc đó thần niệm của Tiên Viên chân nhân và đấu pháp của Khổng Bạch Huyên, Tùy Qua đã từng thấy được Hồng Mông Thạch đem vạn đạo kiếm quang của Khổng Bạch Huyên đều thôn phệ toàn bộ đi vào, trong ánh sáng của Hồng Mông Thạch tựa hồ lớn đến mức vô biên vô hạn.

Nếu như quả thật là như vậy mà nói, sự tình đến thế đã là cách giải quyết tốt nhất rồi. Tùy Qua chỉ cần đem Hồng Mông Thạch điều khiển như thường, thậm chí chỉ cần mở ra được không gian của Hồng Mông Thạch, cũng đủ cung cấp cho hắn hắn sở dụng.

- Tiểu Ngân Trùng, pháp bảo có thể thu nhập ở bên trong thân thể của người tu hành sao?

Tùy Qua hỏi.

- Có thể.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Bất quá, không có tu vi Trúc Cơ kỳ, đó là căn bản không có khả năng làm được. Chỉ có sau khi Trúc Cơ thành công mới có thể chân chính thôi động pháp bảo. Hơn nữa, coi như là Trúc Cơ kỳ, cũng chỉ có thể thôi động một ít pháp bảo đẳng cấp thấp hơn chút thôi.

- Như vậy, Tiên Thiên kỳ thì sao? Lẽ nào sẽ không thể nào đem pháp bảo thu nhập trong cơ thể?

Tùy Qua hỏi.

- Tuyệt không có khả năng.

Tiểu Ngân Trùng khẳng định nói rằng.

- Thế nhưng, trong cơ thể ta lại có một kiện pháp bảo.

Tùy Qua buồn bực nói rằng.

- Trong cơ thể ngươi... ngươi xác định là pháp bảo?

Tiểu Ngân Trùng nghi hoặc không giải thích được nói, Tùy Qua vừa nói tựa hồ đã phá vỡ nhận thức của nó đối với pháp bảo.

Phải biết rằng, tiểu Ngân Trùng tuy rằng đối với đạo lí đối nhân xử thế cũng rất hiểu. Thế nhưng làm Hồng hoang dị chủng linh thú, trong huyết mạch của nó có lưu lại một chút Hồng hoang ký ức, theo đẳng cấp của nó đề thăng, những ký ức rất lâu năm kia cũng sẽ từ từ rõ ràng.

Thế nhưng, tiểu Ngân Trùng thực sự khó có thể tưởng tượng được, Tùy Qua có tu vi Tiên Thiên kỳ làm thế nào đem một kiện pháp bảo nhét vào trong thân thể.

Trừ phi, đồ vật đó không phải pháp bảo.

*****

Thế nhưng, Tùy Qua cũng rất khẳng định, Hồng Mông Thạch tất nhiên là một kiện pháp bảo, hơn nữa còn là một kiện pháp bảo cực kỳ lợi hại. Bằng không Khổng Bạch Huyên cũng sẽ không trăm phương nghìn kế muốn nhận được kiện pháp bảo này. Hơn nữa, Khổng Bạch Huyên sở dĩ đưa cho Tùy Qua một hồ lô ngọc tủy vạn năm, chính là vì để Tùy Qua có thể sớm một chút bước vào Tiên Thiên kỳ, sau đó để nàng thuận lợi đoạt được Hồng Mông Thạch.

- Không cần miên man suy nghĩ. Ta xác định thứ đó chính là pháp bảo.

Tùy Qua nói rằng:

- Tên gọi hình như gọi Hồng Mông Thạch đi sao. Bất quá, ta đến tột cùng là làm thế nào thôi động được nó, sau đó lợi dụng không gian bên trong nó, đem mấy thứ bên trong nhà kính ấm hết thảy đều cất vào đây?

- Cái này, ta cũng không rõ ràng lắm.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Pháp bảo ở trên người của ngươi, vậy cũng chỉ có ngươi mới biết được nên làm như thế nào để thôi động được nó. Mỗi một kiện pháp bảo, nếu như được người tu hành luyện hóa hút vào thân thể, sau đó sẽ thành một bộ phận của người tu hành, người tu hành khác coi như là đoạt được pháp bảo của ngươi, cũng vô pháp lập tức sử dụng, lại phải luyện hóa một lần nữa mới được. Do đó, ngươi hỏi ta làm thế nào sử dụng Hồng Mông Thạch gì đó này. Còn không bằng hỏi chính ngươi đi!

Tùy Qua tâm trạng phiền muộn, hướng về phía tiểu Ngân Trùng khoát khoát tay, ý bảo nó tiếp tục đi làm việc.

Sau đó, Tùy Qua tĩnh tọa ở trên một khối ngọc thạch, suy nghĩ làm sao đi cảm ứng và sử dụng một khối Hồng Mông Thạch kia.

Lúc trước, Tùy Qua đã sử dụng Tam Thánh Phong. Đồ vật này tuy rằng cũng là một kiện pháp bảo, nhưng là một kiện pháp bảo không có hoàn toàn luyện chế thành công, do đó Tùy Qua lúc ấy không có trải qua luyện hóa, nhưng cũng có thể thôi động được. Bất quá, một kiện pháp bảo này thật đúng không ra sao cả, không chỉ có mỗi một lần thôi động cần tiêu hao nguyên khí cực lớn, hơn nữa thủ đoạn công kích cũng rất đơn nhất, chính là một cái đập đến!

Thậm chí còn Tùy Qua một lần hoài nghi, Tam Thánh Phong này vốn dĩ chính là một kiện pháp bảo luyện chế thất bại. Người của Tống gia tuy rằng coi thứ này như là một kiện bảo bối, thế nhưng đối với rất nhiều người tu vi cao thâm, cũng căn bản nhìn không vào mắt.

Pháp bảo mất sức lại không kiếm được chỗ tốt xác thực rất khó dành được niềm vui của người dùng.

Thế nhưng, mặc kệ Tam Thánh Phong này thất bại cỡ nào, nhưng chung quy vẫn xem như một kiện pháp bảo, khi Tùy Qua thôi động nó, xác thực chỉ cần đem nguyên khí đưa vào bên trong Tam Thánh Phong này, sau đó có thể để kích thước của nó biến hóa, rồi tiến hành công kích.

Như vậy, đến tột cùng có khả năng khiến Hồng Mông Thạch cũng nghe lời như vậy hay không đây?

Tĩnh tọa.

Tùy Qua tập trung tinh thần dùng thần thức và Linh Giác nhìn quét toàn thân của mình.

Một lần lại một lần.

Thế nhưng, lại thủy chung không cảm giác được Hồng Mông Thạch tồn tại.

Đây thực sự là một sự tình không thể tưởng tượng nổi, rõ ràng kiện pháp bảo này ở trên người Tùy Qua, thế nhưng hắn lại hết lần này tới lần khác không cảm ứng được nó tồn tại.

Tùy Qua nỗ lực một trận, nhưng vẫn cứ là phí công vô ích.

Nhưng cảm giác ngăn trở một chút vẫn chưa khiến Tùy Qua buông tha lập tức, lại trầm tư một trân nữa, sau đó trong đầu óc của Tùy Qua bỗng nhiên linh quang chợt lóe.

Trước đây Khổng Bạch Huyên nếu có thể dùng thủ pháp đặc biệt dẫn động Hồng Mông Thạch, hắn vì sao không thể bắt chước làm theo đây?

- Hắc, nhiều lịch mộc quả thực là tốt. Sau khi ăn đầu đã có thể có nhiều linh quang hơn. Nếu như sớm mấy năm nhận được nhiều lịch mộc quả thực này, chỉ sợ ta đều có thể tìm lêm thủy mộc, đại học Đế Kinh...

Tùy Qua có chút tự kỷ cảm thán một tiếng, bất quá nhiều Lịch Mộc Quả Thực trợ giúp đối với hắn, thật đúng là không nhỏ đây.

Chí ít, khiến Tùy Qua nghĩ đến biện pháp cảm ứng Hồng Mông Thạch.

Lặp lại cách làm khi ấy của Khổng Bạch Huyên.

Khổng Bạch Huyên sở dĩ có thể cảm ứng được Hồng Mông Thạch, kỳ thực cũng không phải là nàng có thể cảm ứng được Hồng Mông Thạch tồn tại, mà là bởi vì nàng mượn thân thể của Tùy Qua để cảm ứng và dẫn động Hồng Mông Thạch.

Nếu Khổng Bạch Huyên có thể thông qua thân thể của Tùy Qua làm được, như vậy Tùy Qua tự nhiên cũng có thể làm được.

Chỉ cần Tùy Qua tìm được phương pháp chính xác.

Mà phương pháp này chính là lặp lại sự tình lúc đó Khổng Bạch Huyên đã làm đối với hắn. Dựa theo lộ tuyến vận công của Khổng Bạch Huyên, Tùy Qua bắt chước đúng cách, khi có thể một lần nữa cảm ứng được Hồng Mông Thạch tồn tại.

Lại lần nữa cảm tạ công hiệu thần kỳ của Đa Lịch Mộc Quả Thực, để trí nhớ của Tùy Qua vô hạn tiếp cận giới hạn đã gặp qua là không quên được.

Huống chi, lúc ấy, Khổng Bạch Huyên vận công, lại đem Tùy Qua dằn vặt đến chết đi sống lại, ngày đó rất nhiều loại chuyện, Tùy Qua có thể nói là ký ức hãy còn mới mẻ. Sau khi suy nghĩ sâu xa một phen, lộ tuyến vận công của Khổng Bạch Huyên đã xuất hiện rõ ràng ở trong óc của Tùy Qua.

Lập tức, Tùy Qua không chút nào chần chờ, bắt đầu dựa theo lộ tuyến vận công vận chuyển chân khí Tiên Thiên trong cơ thể.

Một cái lộ tuyến vận công này, hiển nhiên cũng không hơn gì. Mặc dù là lại thử nghiệm lần nữa, đồng thời lúc này đây là Tùy Qua xuất phát từ tự nguyện, nhưng vẫn là không tránh khỏi bị thống khổ một phen.

Đồng thời, một cái lộ tuyến vận công không chỉ sẽ không tăng trưởng nguyên khí trong kinh mạch, ngược lại sẽ tiêu hao đại lượng nguyên khí. Loại pháp môn vận công này quả thực hoàn toàn phá vỡ nhận thức của Tùy Qua trước đây.

Bất quá, theo chân khí Tiên Thiên vận hành, Tùy Qua quả nhiên cảm giác được trong thân thể, ở chỗ sâu trong địa phương thần bí nào đó tựa hồ có đồ vật tương tự đang bị hắn cảm ứng được.

Loại cảm giác này càng lúc càng rõ ràng...

Mà Linh Giác của Tùy Qua cũng bắt đầu cảm ứng được đồ vật đó tồn tại, cảm giác càng lúc càng rõ nét, đường viền cũng càng lúc càng rõ ràng.

Đó là một tấm thạch bia thật lớn, tràn ngập cổ xưa, tang thương, hạo hãn, khí tức thần bí tựa hồ từ rất lâu trước đây đã xuất hiện ở trong Thiên Địa, lại thậm chí so với Thiên Địa càng thêm lâu dài hơn, tồn tại càng thêm dài dằng dặc.

Khi Linh Giác của Tùy Qua chạm đến một tấm bia đá kia, những văn tự phù lục thần bí mặt trên tấm bia đá kia lại đột nhiên kim quang đại thịnh, sau đó trong tấm bia đá ấy bỗng nhiên tuôn ra một đoàn tử sắc vân khí...

Hồng Mông Tử Khí.

Tùy Qua cũng không biết Hồng Mông Tử Khí này là đồ vật gì. Thế nhưng lúc đầu chính là Hồng Mông Tử Khí này, cư nhiên đem ngũ sắc tinh thần linh của Khổng Bạch Huyên đều thôn phệ đi vào. Do đó, Tùy Qua biết được, chính là Hồng Mông Tử Khí này có thể dung nạp đi vào rất nhiều đồ vật.

- Hồng Mông Tử Khí... thu cho ta!

Thần niệm của Tùy Qua hướng phía một đoàn Hồng Mông Tử Khí kia phát lệnh nói.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1258)