Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0370

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0370: Chính khí cuồn cuộn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Nhìn dáng dấp, Ninh Bội hình như gặp phải chuyện gì khó giải quyết.

Tùy Qua mới vừa bấm số của Ninh Bội, đã nghe thấy Ninh Bội nói:

- Cám ơn trời đất, cậu rốt cục cũng nghe máy rồi.

- Tại sao?

Tùy Qua hỏi.

- Quách Minh Phong xảy ra chuyện rồi, hiện giờ hắn đang nằm ở bệnh viện.

Ninh Bội nói.

- Quách Minh Phong?

Tùy Qua khẽ kinh ngạc, thật ra hắn cũng không quan tâm Quách Minh Phong sống chết thế nào, bởi vì hắn và Quách Minh Phong vốn không quen biết. Nhưng, dựa theo suy luận hôm qua của Tùy Qua, cho dù Quách Minh Phong tiếp tục phóng túng... , ít nhất cũng phải gần hai tháng mới có thể phát bệnh.

- Đúng vậy. Hắn phát bệnh rồi, giống như cậu nói vậy, thân thể của hắn "trống rỗng" rồi, hoàn toàn suy sụp rồi.

Ninh Bội nói.

- Bội tỷ, tôi biết quan hệ của các người cũng không tệ lắm. Dù sao, các người cũng là đồng học. Nhưng, hôm qua Quách Minh Phong có thái độ gì với tôi, chị cũng thấy rồi đấy, chị cho rằng tôi sẽ xuất thủ vì hắn? Chị cảm thấy tôi là người thích phụ thuộc quyền quý, thích nịnh bợ quan viên hay sao?

- Tôi không có ý này.

Ninh Bội vội vàng giải thích:

- Tôi biết cá tính của cậu, cũng biết Quách Minh Phong tự rước bệnh. Nhưng, Quách Minh Phong là bằng hữu của tôi, hắn năn nỉ tôi mời cậu trị liệu cho hắn.

Tùy Qua nghe Quách Minh Phong năn nỉ, giọng nói hơi có chút hòa hoãn, nói:

- Chị nên biết, điều kiện của tôi là gì.

- Tôi đã nói với hắn điều kiện của cậu.

Ninh Bội nói:

- Quách Minh Phong ở trong quan viên, thật ra cũng không tệ lắm, bằng không cậu giảm giá, thu một phần ba tài sản của hắn thôi.

- Đối với quan viên, điều kiện của tôi bình thường đều tương đối hà khắc, kêu hắn lấy ra một nửa tư sản đi. Bằng không, tôi cũng chẳng muốn đến bệnh viện làm gì, dù sao chị cũng biết, tôi không thiếu tiền.

Tùy Qua nói. Nếu không phải thấy trong hàng ngũ quan viên, Quách Minh Phong có danh tiếng không tệ, Tùy Qua căn bản cũng mặc kệ sống chết của hắn.

- Được rồi, hắn đã đáp ứng, cậu mau đến bệnh viện đi.

Ninh Bội nói.

Tùy Qua đồng ý, sau đó kêu Tống Văn Hiên lái xe đưa hắn tới bệnh viện.

Bên ngoài phòng bệnh của Quách Minh Phong, có hai vũ cảnh đứng trực, nhưng bởi vì sớm có dặn dò, cho nên cũng không có ai ngăn cản Tùy Qua.

Sau khi tiến vào phòng bệnh, Tùy Qua nhìn Quách Minh Phong nằm trên giường, trong lòng đưa ra một kết luận chẩn đoán bệnh kỳ quái:

Quách Minh Phong, bị người ta hút khí rồi!

Sắc mặt Quách Minh Phong khô vàng, hai mắt vô thần, tứ chi vô lực...

Đủ loại dấu hiệu cho thấy hắn chính là một người mắc bệnh nguy kịch.

Nhưng kết quả kiểm tra của bệnh viện lại là, Quách Minh Phong không có gì đáng ngại, chỉ là làm việc quá độ, khiến thân thể suy yếu, nhất định phải trải qua thời gian dài tĩnh dưỡng, mới có thể khôi phục sức khỏe, sau đó mới có thể làm việc bình thường.

Nếu là trước kia, nhận được kết quả chẩn đoán bệnh như vậy, trong lòng Quách Minh Phong có lẽ không đến nỗi lo lắng quá mức.

Thậm chí, Quách Minh Phong cũng sẽ an ủi mình, có lẽ không có vấn đề gì, qua một thời gian sẽ khá hơn.

Nhưng, lúc này những lời hôm qua Tùy Qua cảnh cáo Quách Minh Phong, lại không ngừng vang lên bên tai Quách Minh Phong, tình trạng thân thể của hắn, đang phát triển theo kết quả Tùy Qua chẩn đoán bệnh.

Cho nên, buổi sáng khi ngã xuống giường, được đưa đến bệnh viện, Quách Minh Phong lập tức gọi điện thoại cho Ninh Bội, hi vọng nàng có thể giúp hắn liên hệ với Tùy Qua, hơn nữa nói giúp vài câu.

Cho nên, Ninh Bội mới liên tiếp gọi điện cho Tùy Qua.

Thời gian Tùy Qua xuất hiện đương nhiên có chút chậm, nhưng Quách Minh Phong cũng không dám lộ ra bất mãn, nhìn tình huống ngày hôm qua, Quách Minh Phong biết tính tình của vị thiếu niên trung y này rất cao ngạo, cho dù hắn là thị trưởng, đối phương cũng chưa chắc nể mặt hắn.

Tùy Qua có vẻ hài lòng với thái độ hôm nay của Quách Minh Phong, cho nên tiến lên nói với Quách Minh Phong:

- Quách thị trưởng, xem ra khuyến cáo ngày hôm qua của tôi đã trở thành gió thoảng bên tai.

Quách Minh Phong đỏ mặt, nói:

- Tùy tiên sinh, hôm qua có chỗ chậm trễ, kính xin lượng giải.

- Không có gì.

Tùy Qua nói:

- Nhưng điều kiện ngày hôm qua tôi nói sẽ không thay đổi.

Quách Minh Phong thầm kêu khổ, nói:

- Tùy tiên sinh, tiền khám bệnh của cậu thật sự quá mắc. Ngoài ra, nếu lần này tôi phải bỏ ra một nửa tư sản, lần tiếp theo tôi bị bệnh lại phải đóng thêm một nửa, nếu bị lần nữa, không phải tôi chỉ có thể chờ chết hay sao?

- Ngài quá lo lắng rồi.

Tùy Qua nói:

- Về cái vấn đề này, chúng tôi đã sớm có biện pháp giải quyết. Đúng rồi, Quách thị trưởng đã từng nghe nói đến quỹ Tiên Linh Thảo đường chưa?

Trong lòng Quách Minh Phong bỗng căng thẳng, nói:

- Cậu và quỹ Tiên Linh Thảo đường có quan hệ như thế nào?

Quách Minh Phong đương nhiên biết quỹ Tiên Linh Thảo đường. Ở thành phố Đông Giang, quỹ này đặc biệt hấp thu những nhân vật quyền quý làm hội viên, nhưng lại không phải là lựa ý hùa theo quyền quý, mà là "bóc lột" quyền quý. Nhưng, mặc dù điều kiện nhập hội của quỹ này tương đối hà khắc, theo Quách Minh Phong biết, ở thành phố Đông Giang đã có những người trở thành hội viên của quỹ này, chỗ khác cũng có người gia nhập.

- Người phụ trách quỹ này là bằng hữu của tôi.

Tùy Qua nói:

- Tôi là cố vấn y học cho quỹ.

- Khó trách!

Quách Minh Phong lẩm bẩm, khó trách tiểu tử Tùy Qua này lại ác như vậy, không ngờ hắn lại có liên hệ với quỹ Tiên Linh Thảo đường.

- Cho nên, ngài có thể trở thành thành viên của quỹ Tiên Linh Thảo đường. Từ nay về sau, vấn đề sức khỏe của ngài sẽ được bảo đảm. Nhưng, sau này tư sản của ngài gia tăng, hội phí tương quan cũng sẽ tăng lên. Dĩ nhiên, nếu như ngài trở thành nghèo rớt mồng tơi, quỹ cũng sẽ dùng phương thức từ thiện cung cấp bảo đảm sức khỏe miễn phí cho ngài, ngài hiểu chứ?

Tùy Qua nói.

- Hiểu.

Quách Minh Phong gật đầu nói.

- Còn gì nghi vấn không?

Tùy Qua hỏi.

Quách Minh Phong lắc đầu.

Cho nên, Tùy Qua liền lấy từ bên trong túi ra một bản hiệp ước, đưa cho Quách Minh Phong:

- Đây là hợp đồng nhập hội, ngài xem qua đi, nếu không có vấn đề thì có thể ký, sau đó tôi có thể làm cho ngài khôi phục khỏe mạnh.

Ninh Bội không khỏi há hốc mồm, không ngờ Tùy Qua lại dứt khoát "lừa gạt" thị trưởng như vậy.

Quách Minh Phong nhìn bản hợp đồng, nghĩ đến tình trạng thân thể của mình, không khỏi thở dài một tiếng.

Bệnh tới như núi sập.

Tối hôm qua Quách Minh Phong còn sinh khí dồi dào, như lang như hổ, cùng tiểu tình nhân ác chiến một trận, ai ngờ buổi sáng vừa đứng lên đã té xỉu bên giường, sau đó đúng như Tùy Qua nói, hoàn toàn "kiệt sức", đừng nói là ác chiến, ngay cả khí lực bò lên giường cũng không có.

- Sức khỏe vô giá, tôi ký!

Trong tiếng thở dài, Quách Minh Phong đặt bút ký.

Tùy Qua cất bản hiệp ước vào trong túi, sau đó trịnh trọng thông báo:

- Quách thị trưởng, chúc mừng ngài đã chính thức trở thành hội viên của quỹ Tiên Linh Thảo đường. Một trong những phúc lợi của hội viên, đầu tiên tôi xin được tiết lộ với ngài một tin tức rất trọng yếu, chính là nguyên nhân căn bệnh của ngài

*****

- Nguyên nhân căn bệnh? Tôi biết, chính là cậu nói "kiệt sức", cậu không cần lặp lại với tôi, tôi biết cậu chẩn đoán bệnh chính xác, y thuật cao siêu.

Quách Minh Phong buồn bực nói.

- Không.

Tùy Qua nói:

- Mặc dù thân thể của ngài đích xác là kiệt sức, nhưng dựa theo suy tính của tôi, có lẽ phải một hai tháng sau mới có thể phát bệnh. Còn lần này, nguyên nhân phát bệnh của ngài chính là bị ăn trộm nguyên khí.

- Có ý gì?

Quách Minh Phong nghi ngờ nói.

- Đơn giản mà nói, ngài bị hút khí rồi!

Tùy Qua thật sự muốn hù dọa người ta đến chùng.

Nghe lời này, không chỉ Quách Minh Phong kinh hãi, ngay cả Ninh Bội cũng sợ đến mức không ngậm miệng được.

- Cái này... Bội tỷ, chị có thể ra ngoài một lát, tôi tính toán nói chuyện riêng với bệnh nhân.

Tùy Qua nói với Ninh Bội.

- Tôi không đi!

Ninh Bội hừ một tiếng:

- Đây là cậu qua cầu rút ván. Huống chi, tôi cũng là người lớn, có chuyện riêng gì nghe không được.

Quan hệ giữa Ninh Bội và Quách Minh Phong đều không tệ, cho nên nói chuyện cũng không có gì băn khoăn.

- Tùy tiên sinh, cậu nói đi, Ninh phu nhân là bằng hữu của tôi, nghe cũng không có gì.

Tùy Qua cứ tiếp tục nói:

- Tối hôm qua, Quách thị trưởng sinh hoạt vợ chồng với người ta? Sau đó, sáng hôm nay ngài phát bệnh, đúng không?

Thấy Tùy Qua đoán không sai, Quách Minh Phong gật đầu.

Tùy Qua tiếp tục nói:

- Người hút khí của ngài, thật ra cũng biết thân thể của ngài đã cạn kiệt, cho nên cô ta chỉ thông qua thân thể của mình, đi trước một bước, đẩy ngài vào chỗ vạn kiếp bất phục. Cũng có thể nói, cô ta chính là cây rơm cuối cùng đè sập lạc đà, nhưng cô ta không phải đè sập ngài, mà là ép khô ngài. Hơn nữa, hay nhất chính là, nếu như tôi không đề cập thức tỉnh ngài, ước chừng ngài cũng không biết nguyên nhân căn bản.

- Không thể nào? Viên Viên... Cô ấy sẽ không làm như vậy.

Quách Minh Phong tựa hồ không thể tin được.

- Ngoài ra, tôi còn muốn nói cho ngài biết, cô ấy không chỉ ép khô nguyên khí của ngài. Hơn nữa, bởi vì cô ta đã lấy đi điểm chân âm quan trọng nhất trong nguyên dương của ngài, cho nên mặc dù ngài tìm được một số lão trung y kinh nghiệm phong phú, cũng không thể làm gì. Thậm chí, cho dù ngài ăn Uy ca, cũng vô cụng, ngài lên xuống giường cũng khó khăn, sau này hoàn toàn tàn phế.

Tùy Qua bình thản nói.

- Cô ta... ác độc như vậy sao?

Quách Minh Phong nói:

- Thải dương bổ âm tôi cũng từng nghe nói, nhưng tôi là nam nhân, làm gì có chân âm để cô ta hút?

- Cho nên đây chính là kiến thức nửa vời.

Tùy Qua chậm rãi nói:

- Ở giữa thiên địa, cô âm bất trường, độc dương bất sinh. Bất kỳ vật gì, cũng là trong âm có dương, trong dương có âm. Nam nhân tuy là dương, nhưng trong dương cũng mang theo một chút chân âm, điểm chân âm này tương đương với bổn nguyên, nếu ngài mất đi điểm bổn nguyên này, thân thể chẳng khác nào mất đi cây trụ, sau này ngày càng tiều tụy, cuối cùng hình dung tiều tụy, suy yếu mà chết.

- Nghiêm trọng như vậy sao?

Quách Minh Phong nghe thấy mà da đầu tê dại.

- Nếu như ngài không tin, có thể cho người điều tra về hành tung của người đàn bà kia.

Tùy Qua bình tĩnh nói.

Quách Minh Phong cầm điện thoại di động, sau đó bấm số gọi đi, kết quả đối phương đã tắt điện thoại.

Cho nên, Quách Minh Phong lại bấm một số khác, nói:

- Quân Tử, đi dò hỏi chỗ ở hiện tại của Tống Viên Viên, ngay lập tức!

Chỉ chốc lát sau, Quách Minh Phong nhận được tin tức: cô nương Tống Viên Viên kia, sáng sớm nay đã rời khỏi thành phố Đông Giang, nghe nói đã đi theo đoàn du lịch tới Hồng Kông.

Quách Minh Phong thiếu chút nữa đập nát điện thoại.

Tống Viên Viên là vưu vật Quách Minh Phong vất vả lắm mới làm quen được, không ngờ chỉ qua một đêm xuân, lại bị hồ ly tinh này hút khí, nửa đời sau của Quách Minh Phong thiếu chút nữa bị phá hủy toàn bộ. Nữ nhân này, thật sự quá độc ác!

Quách Minh Phong vốn không thù không oán với nàng.

- Quách thị trưởng, hiện tại ngài biết rõ tình huống rồi chứ?

Tùy Qua nói.

- Trên đầu chữ sắc có cây đao!

Quách Minh Phong thở dài nói.

- Lão Quách, rút được kinh nghiệm là tốt rồi.

Ninh Bội nói:

- May có Tùy Qua ở đây, cậu có cách chữa khỏi cho Quách thị trưởng không?

- Dĩ nhiên.

Tùy Qua khẳng định nói:

- Tôi nói cho Quách thị trưởng biết, để ngài ấy biết tiền của mình không tiêu uổng phí.

Lúc này Quách Minh Phong đúng là hiểu, số tiền trả cho Tùy Qua quả thật không uổng phí.

Ai mà ngờ được, nữ nhân kia lại muốn lấy tính mạng của hắn?

Nhưng, nghe nói Tùy Qua có thể chữa khỏi, Quách Minh Phong cũng buông lỏng thần kinh, nói:

- Tùy tiên sinh, hút khí mà cậu nói, chẳng lẽ là thứ giống như trong sách? Đám hồ ly tinh, hút khí nam nhân để đề cao công lực?

- Nữ nhân hút khí của ngài, sợ rằng còn kém xa hồ ly tinh..

Tùy Qua nói:

- Nếu quả thật là hồ ly tinh, loại yêu vật này chỉ cần hai đến ba lần xuống, là có thể hút Quách đại thị trưởng ngài thành xác khô rồi. Hồ ly tinh, tu thành hình người, lợi hại như thế nàp, cũng không phải hút nguyên khí của con người, mà trực tiếp hút khô tinh nguyên của con người.

Quách Minh Phong tựa hồ có chút hứng thú với đề tài này, lại nói:

- Nhưng tôi thấy trong cổ thư ghi lại, thời xưa chỉ cần có quan phục trên người, sẽ có quỷ thần che chở, yêu vật không thể tới gần, đúng không.

- Vâng, thời xưa đúng là có nói như vậy.

Tùy Qua nói, nhưng ngay sau đó giọng nói lại chuyển:

- Nhưng đó là chuyện thời cổ đại, quan viên cổ đại, đa số đều là đệ tử Nho môn, đọc sách dưỡng tính, người nào cũng có chính khí cuồn cuộn, tà ma ngoại đạo đương nhiên không thể tới gần người. Nhất là những đại nho có đức hạnh, khí tiết chính trực mấy chục năm, chỉ cần hét lớn một tiếng, có thể làm cho tà ma ngoại đạo tan thành mây khói, đương nhiên là trừ tà bất xâm, vì vậy mới bị nói là có quỷ thần che chở, thật ra, thứ che chở bọn họ chính là khí tiết chính trực của bọn họ. Tâm chính, mới có thể khí chính! Tới hiện tại, Quách thị trưởng, ngài cảm thấy có mấy người có khí tiết chính trực chứ?

Quách Minh Phong cười khan hai tiếng, hắn cũng có chút tự biết, trên người mình còn có mấy phần gọi là khí tiết chính trực.

- Vậy Tùy tiên sinh, thân thể của tôi, làm thế nào trị liệu? Lúc nào mới có thể khỏi hẳn?

Quách Minh Phong nói.

- Đầu tiên tôi thi triển Ất Mộc Thần Châm, dùng chân khí tụ tập lại một chút chân âm cho ngài. Sau đó, lại lấy linh dược bổ sung nguyên khí. Nhiều nhất một ngày một đêm, ngài có thể hoạt động bình thường rồi.

Tùy Qua nói.

- Thật sao?

Quách Minh Phong mừng rỡ.

- Ngài cảm thấy tôi có cần thiết lừa ngài không?

Tùy Qua nói:

- Nhưng, tôi đề nghị ngài tạm thời không nên khỏi hẳn, vẫn nên nằm ở đây mấy ngày thì tốt hơn.

- Tại sao?

Quách Minh Phong không hiểu nói.

- Quách thị trưởng, ngài là người trong quan trường, có một số việc ngài phải biết rõ hơn tôi mới đúng. Ngài thật sự cho rằng, lần này ngài gặp chuyện không may chẳng qua là trùng hợp hay sao? Chẳng lẽ Tống Viên Viên gì đó, thật sự vì ngàn dặm xa xôi lấy trộm chút chân âm của ngài? Nói thật, chỉ tính trong thành phố Đông Giang, nam tử tinh tráng hơn ngài rất nhiều, tại sao cô ta lại tới tìm ngài? Hơn nữa, sau một đêm phong lưu liền lập tức bỏ đi, ngài không cảm thấy chuyện này kỳ lạ sao?


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1258)