← Ch.0373 | Ch.0375 → |
Quách Tú Quý chết, đương nhiên sẽ có người tiếp nhận vị trí của hắn. Nhưng, lúc này Quách Minh Phong lại đang ở trong bệnh viện, chuyện tốt như vậy dĩ nhiên là sẽ rơi lên đầu người khác.
Cho nên, Quách Minh Phong mới năn nỉ Tùy Qua, nhất định phải làm cho thân thể của hắn mau sớm khôi phục, sau đó lập tức xuất viện.
Hiện giờ tu vi của Tùy Qua đã đạt đến Tiên Thiên, lại có linh dược trong tay, muốn cho Quách Minh Phong xuất viện, đương nhiên là chuyện rất đơn giản. Nhưng, Tùy Qua biểu hiện có thể không đơn giản như vậy, nói với Quách Minh Phong, làm như vậy sẽ hao phí mấy chục năm công lực của hắn, sau đó khi trị liệu, lại cố ý dùng chân khí bức ra mồ hôi, giống như vì trị liệu cho Quách Minh Phong, đã khiến cho sức cùng lực kiệt.
Nhưng, lúc xế chiều, Quách Minh Phong cuối cùng cũng phấn chấn tinh thần xuất viện.
Buổi tối hôm đó, Quách Minh Phong nhận được bổ nhiệm của bộ phận thượng cấp, kêu hắn tạm thời đảm nhận vị trí lãnh đạo số một của thành phố Đông Giang.
Sau khi biết được tin tức này, oán khí trong lòng Quách Minh Phong đối với Tùy Qua cũng hoàn toàn biến mất.
Còn Tùy Qua, quay lại giáo khu Phát Điên, trở về nhà kính, bắt đầu dùng Bát Hoang Vân Vũ đại trận và ngọc tủy vạn năm đề cao Huyết Đằng năm cánh.
Lúc này, đến ban đêm, Huyết Đằng năm cánh được linh vũ, ngọc tủy vạn năm bồi bổ, tiếp tục sinh trưởng nhanh chóng.
Khi Huyết Đằng năm cánh mở rộng toàn bộ, toàn bộ xúc tu và phiến lá khổng lồ, tựa hồ tràn đầy không gian nhà kính.
Tùy Qua vừa đề cao Huyết Đằng năm cánh, vừa dùng Ất Mộc Thần Châm thanh trừ tạp chất trong Huyết Đằng năm cánh, đề cao linh tính, tránh cho vật này táo bạo, không tiện khống chế.
Huyết Đằng năm cánh ở trong lòng núi Bạch Lưu Câu mấy trăm năm, khổ nỗi linh khí chưa đầy, cho nên sinh trưởng vô cùng chậm chạp, nhưng hiện giờ có linh vũ của Bát Hoang Vân Vũ đại trận tẩm bổ, còn có thứ vô cùng trân quý như ngọc tủy vạn năm bồi dưỡng, giống như hạn hán lâu ngày gặp mưa, quả thực là liều mạng hấp thu linh khí, liều mạng sinh trưởng.
Tách..
Bên trong xúc tu của Huyết Đằng năm cánh, phát ra tiếng vang rất nhỏ, giống như đang hút sương ngọt.
Huyết Đằng năm cánh, quả nhiên rất cổ quái, có lúc, nó thật sự không giống như thực vật.
Ầm!
Lúc này, trên xúc tu chủ đạo của Huyết Đằng năm cánh, đột nhiên nổ ra một lỗ hổng, sau đó bên trong bắn ra một phiến lá khổng lồ mảnh mỏng như cánh chim, phiến lá kia nhẹ nhàng rung động, giống như cánh của một con vật khổng lồ.
- Cánh thứ tư, rốt cục cũng xuất hiện rồi!
Nhìn Huyết Đằng năm cánh biến hóa, Tùy Qua lẩm bẩm nói.
Không quá hai ngày, Tùy Qua đã làm được chuyện Ngưu Duyên Tranh chờ đợi hai trăm năm.
Huyết Đằng năm cánh, mọc ra hai cái cánh trước đó, không sai biệt lắm mất khoảng hai trăm năm!
Nhưng, giống như Tùy Qua và Ngưu Duyên Tranh đã nói, con người vốn khác nhau. Thủ đoạn khác nhau, số mệnh khác nhau, cơ duyên khác nhau, cho nên thành tựu đương nhiên cũng không giống.
Ngưu Duyên Tranh không có Thần Nông tiên thảo bí quyết, không có ngọc tủy vạn năm, không có châm pháp Ất Mộc Thần Châm... Cho nên, Ngưu Duyên Tranh chỉ có thể thi triển quy tức thuật, đáng thương chờ đợi trong lòng núi.
Còn Tùy Qua, chỉ cần thời gian mấy ngày, có thể đạt được mục tiêu.
Sau khi mọc ra cánh thứ tư, Huyết Đằng năm cánh trở nên càng linh hoạt, linh động, những xúc tu bắt đầu không an phận giãy dụa, thoạt nhìn giống như một con mãng xà dài hẹp màu đỏ. Một số xúc tu và phiến lá, bắt đầu điên cuồng hấp thu linh khí, để mọc ra phiến lá thứ năm. Một khi Huyết Đằng năm cánh mọc ra chiếc cánh thứ năm, sẽ có được pháp lực mạnh mẻ, biến hóa tinh diệu, khi đó thiên địa to lớn, có thể mặc cho nó tự do rong ruổi.
Nhưng đúng lúc này, Tùy Qua đột nhiên nhanh như tia chớp đâm chín cây Cửu diệp huyền châm tùng vào phía trên năm cánh của Huyết Đằng, trong đó bốn cây, đâm vào bốn chiếc lá của Huyết Đằng năm cánh, còn năm cái còn lại, đâm vào bên trong xúc tu chủ đạo của Huyết Đằng năm cánh.
- Ngao!
Huyết Đằng năm cánh phát ra một tiếng kêu tức giận, giống như kháng nghị Tùy Qua không để nó tiếp tục sinh ra cánh thứ năm.
Thậm chí, Huyết Đằng năm cánh còn muốn phát động công kích với Tùy Qua!
Nhưng, bởi vì bị Cửu diệp huyền châm tùng đâm vào, cho dù Huyết Đằng năm cánh liều mạng giãy dụa, cũng không cách nào biến thành hình thái dã thú, đương nhiên cũng không cách nào bỏ chạy và công kích.
Tùy Qua biết Huyết Đằng năm cánh đã có một chút linh trí, lạnh nhạt nói:
- Huyết Đằng năm cánh, ngươi nên biết, ngươi có thể mọc ra bốn cái cánh nhanh như vậy, đều là ta giúp ngươi. Nếu nói "giao ra mới có thu hoạch", hôm nay ngươi đã gặt hái được không ít, nhưng không giao ra cái gì, đã muốn mọc ra cái cánh thứ năm, làm gì có chuyện tiện nghi như vậy.
Nghe Tùy Qua nói như vậy, Huyết Đằng năm cánh quả nhiên không xao động nữa.
Cho nên, Tùy Qua tiếp tục nói:
- Yên tâm, ta sẽ không lấy mạng của ngươi. Nhưng ta muốn hạt giống, bào tử của ngươi.
Hạt giống của Huyết Đằng năm cánh, thật ra chính là bào tử, mỗi bào tử có thể mọc ra một gốc cây Huyết Đằng năm cánh.
Nhưng, giống như các loại linh thảo khác, Huyết Đằng năm cánh cũng không dễ dàng sinh ra hạt giống.
Nghe lời này của Tùy Qua, Huyết Đằng năm cánh lại bắt đầu nóng nảy.
- Gian ngoan mất linh! Không muốn lão tử dùng sức mạnh chứ!
Tùy Qua quát một tiếng, đem mấy đạo Tiên Thiên chân khí thông qua Cửu diệp huyền châm tùng đánh vào trong cơ thể Huyết Đằng năm cánh. Ất Mộc Thần Châm thuật, vốn chính là chất xúc tác linh thảo, giống như khắc tinh của linh thảo, Huyết Đằng năm cánh mặc dù cổ quái, nhưng đối với Ất Mộc Thần Châm thuật, vẫn không cách nào miễn dịch, sau khi rên rỉ mấy tiếng, rốt cục ngoan ngoãn tụ tập tinh hoa toàn thân lên chỗ thân cây tử đằng bị Cửu diệp huyền châm tùng đâm vào.
Sau đó, chỗ thân cây bị năm cây Cửu diệp huyền châm tùng đâm vào bắt đầu đội lên, giống như mọc ra một cái bao lớn.
Năm bao lớn càng lúc càng lớn, sau đó lớp da khô héo bắt đầu nứt nẻ, bóc ra, từ từ biến thành viên cầu màu đỏ, trong viên cầu màu đỏ, chính là chỗ tinh hoa mới sinh của Huyết Đằng năm cánh, trong mỗi viên cầu hình thành một bào tử.
Tùy Qua vốn đã rất quen thuộc với loại chuyện đề cao, trợ sản này, rút ra năm lá thông đâm vào thân cây chính, sau đó xung quanh mỗi bào tử dùng lá thông kích thích vài lần, đem tinh hoa của Huyết Đằng năm cánh đẩy vào năm bào tử.
Huyết Đằng năm cánh ban đầu còn kháng cự, nhưng sau khi năm bào tử ra đời, nó rốt cục hiểu được nó không có cách nào kháng cự được Ất Mộc Thần Châm của Tùy Qua. Cho nên, Huyết Đằng năm cánh từ từ bỏ qua ngăn cản, bắt đầu chủ động phối hợp.
- Như vậy mới đúng!
Tùy Qua quát lên:
- Tổn thất một chút nguyên khí có là gì, đợi lát nữa ta sẽ dùng ngọc tủy vạn năm bồi bổ cho ngươi. Là linh thảo, ngươi nên nhìn ra xa, đừng vì cái lợi cực nhỏ mà khiến lão tử mất hứng!
Nghe lời này, Huyết Đằng năm cánh hoàn toàn bỏ qua đề kháng, rót càng nhiều nguyên khí, tinh hoa vào trong năm bào tử.
Ầm! Ầm!
Rốt cục, năm viên cầu đột nhiên bạo liệt, sau đó từ bên trong bắn ra một cây non màu đỏ.
*****
Chuyện này cũng kỳ quái, năm cây non vừa ra đời, lập tức thoát khỏi thân cây Huyết Đằng năm cánh, sau đó rơi vào trong linh điền, nhanh chóng cắm rễ xuống dưới, hấp thu linh khí linh điền, bắt đầu nhanh chóng sinh trưởng.
Lúc này, Tùy Qua dùng Cửu diệp huyền châm tùng, lại mở ra Bát Hoang Vân Vũ đại trận, để Huyết Đằng năm cánh vừa mới "sản xuất" xong, từ từ khôi phục nguyên khí.
Đợi gốc cây Huyết Đằng năm cánh khôi phục nguyên khí, Tùy Qua lại thi triển Ất Mộc Thần Châm, biến gốc cây Huyết Đằng năm cánh thành một gốc cây tử đằng màu đỏ thẫm dài hơn ba thước.
Tùy Qua thu Huyết Đằng năm cánh vào, chuẩn bị giao cho Ngưu Duyên Tranh.
Về chuyện này, Tùy Qua đã cẩn thận suy nghĩ. Mặc dù giữ Ngưu Duyên Tranh bên người, coi như có một đại trợ lực, nhưng dưa hái xanh không ngọt, Ngưu Duyên Tranh hiển nhiên vẫn không thể hoàn toàn dung nhập vào vai trò người hầu. Cho nên, Tùy Qua cũng không có ý định thông qua Huyết Đằng năm cánh để kiềm chế Ngưu Duyên Tranh. Nếu Ngưu Duyên Tranh đưa ra lựa chọn, nguyện ý trở thành người hầu của Tùy Qua, như vậy đương nhiên sẽ tốt hơn. Nếu như hắn không muốn, Tùy Qua cũng sẽ không miễn cưỡng.
Dù sao, cùng với thực lực gia tăng, Tùy Qua muốn tạo ra một số Tiên Thiên cao thủ, hoặc là thu mua một số Tiên Thiên cao thủ, cũng là chuyện trong tầm tay.
Hơn nữa, mục đích chủ yếu của Tùy Qua đã đạt được, hắn đã có được cây non của Huyết Đằng năm cánh. Nếu như tiếp tục dùng ngọc tủy vạn năm và Bát Hoang Vân Vũ đại trận đề cao, hắn có thể nhanh chóng nhận được một Huyết Đằng năm cánh thành thục. Hơn nữa, những Huyết Đằng năm cánh này sau khi trải qua chiết xuất của hắn, linh tính còn có thể tăng cao, hơn nữa cũng sẽ không còn thô bạo như trước.
Thậm chí, nếu như Tùy Qua không tiếc ngọc tủy vạn năm, còn có thể đề cao Huyết Đằng năm cánh thành yêu thảo năm cánh!
Chủ ý đã quyết định, Tùy Qua cũng không do dự nữa, tính toán ngả bài với Ngưu Duyên Tranh, tránh cho lão già này ngày nào cũng bám chặt lấy hắn, giống như là đề phòng kẻ cướp.
Nhưng Tùy Qua mới vừa rời khỏi nhà kính, liền nghe thấy tiếng đánh nhau từ xa.
Đây cũng không phải tiếng đánh nhau bình thường, mà là thanh âm gào thét của Tiên Thiên chân khí.
Thanh âm truyền tới trên Tê Hà sơn gần trụ sở thực vật.
Tùy Qua xác định phương hướng, cả người đột nhiên bay lên trời, tiến về phía đó.
Trong khu rừng lưng chừng núi Tê Hà sơn, dưới ánh trăng yếu ớt, bốn nhân ảnh nhanh chóng nhảy tới nhảy lui.
Trong đó hai bóng người, là Ngưu Duyên Tranh và Tống Văn Hiên.
Một trong hai người còn lại, Tùy Qua cũng biết, là người lần trước cướp đoạt đan dược của Thẩm Quân Lăng. Bên cạnh hắn còn có một người, nhưng chỉ là tu vi Luyện Khí hậu kỳ, căn bản không cách nào nhúng tay vào giao chiến của ba người.
Ngưu Duyên Tranh và Tống Văn Hiên lấy hai địch một, đương nhiên hoàn toàn chiếm cứ thượng phong.
Lúc này, lại nghe thấy người kia nói:
- Ta tới tìm Tùy Qua, Tùy tiên sinh, vì sao các ngươi gây khó dễ?
- Lúc này ngươi đến tìm Tùy tiên sinh, lại ma quỷ như vậy, tất nhiên không có hảo ý!
Tống Văn Hiên nói:
- Đợi chúng ta bắt giữ ngươi rồi hãy nói! Hừ, hai người chúng ta liên thủ, tất nhiên có thể bắt được ngươi!
- Cho dù các ngươi liên thủ, muốn bắt ta, cũng phải trả giá rất đắt!
Người nọ quát lên.
- Cho dù không bắt được ngươi, cũng có thể bắt giữ đồng bạn của ngươi!
Tống Văn Hiên tiếp tục nói, công kích cũng càng ngày càng bén nhọn.
- Nếu các ngươi dám đả thương một cọng tóc gáy của con ta, ta thề chỉ cần còn một hơi thở, cũng sẽ trả thù các ngươi!
Người nọ giận dữ hét lên.
- Tống Văn Hiên, Ngưu Duyên Tranh, tất cả dừng tay.
Tùy Qua thấy người kia đã sắp liều mạng, liền lên tiếng quát bảo ngưng lại.
Tống Văn Hiên và Ngưu Duyên Tranh quả nhiên thối lui, người nọ đương nhiên cũng dừng tay.
- Lần trước, ta đã thả ngươi rời đi.
Tùy Qua nói với người kia.
- Lần trước, cám ơn ngươi hạ thủ lưu tình.
Người kia nói:
- Lần trước Hàn Côn nhờ Tùy tiên sinh hạ thủ lưu tình. Cho nên, lần này đến đây, là tính toán muốn nương tựa Tùy tiên sinh.
- Muốn nương tựa ta?
Tùy Qua hơi kinh ngạc, trong lòng tự nhủ chẳng gần đây bá vương khí của lão tử bắn ra, lừa gạt được Ngưu Duyên Tranh làm người hầu, hôm nay, lại có một cường giả Tiên Thiên hậu kỳ chủ động muốn làm người hầu của hắn?
- Đúng vậy.
Hàn Côn nói:
- Tùy tiên sinh cao thượng, không chỉ thả cho ta, còn đưa cho ta hai viên Tinh Nguyên Đan. Trọng yếu hơn là, trải qua nhắc nhở của Tùy tiên sinh, ta mới có thể kịp thời cứu mạng con ta.
Tùy Qua chế trụ kích động trong lòng, nói:
- Vậy nhi tử của ngươi đâu?
- Người này chính là nhi tử của ta.
Hàn Côn chỉ chỉ vị lão giả bên cạnh:
- Hắn tên là Hàn Trình. Trình nhi, mau đến tạ ơn Tùy tiên sinh.
Thấy Hàn Côn gọi vị lão giả bên cạnh hắn là "Trình nhi", Tùy Qua quả thực có một loại cảm giác bị sét đánh trúng. Bởi vì lão giả bên cạnh Hàn Côn, thoạt nhìn còn già nua hơn hắn, đầu tóc chòm râu đều bạc trắng, nếp nhăn trên mặt cũng vô cùng rõ ràng.
- Hàn Trình tạ ơn... Tạ ơn Tùy tiên sinh.
Lão giả tên Hàn Trình nói với Tùy Qua.
Nghe lão nhân này nói chuyện, giống như có chút cảm giác ngơ ngác.
- Khách khí.
Tùy Qua thầm than một tiếng, không ngờ Hàn Côn lại có một đứa con ngu ngốc như vậy.
Nhưng kỳ quái chính là, đứa con gàn dở của Hàn Côn, lại có thể luyện võ công đến Luyện Khí hậu kỳ, coi như khác loại rồi.
Đồng thời, ấn tượng của Tùy Qua đối với Hàn Côn cũng thay đổi không ít.
Tùy Qua còn nhớ rõ, lần trước khi giao thủ với Hàn Côn, Hàn Côn bị Tùy Qua đánh bại, vốn có cơ hội dùng đan dược khôi phục nguyên khí, sau đó thành công chạy trốn, nhưng Hàn Côn lại không làm như vậy. Hắn sở dĩ lưu lại đan dược, nghe nói chính vì cứu nhi tử của hắn. Lúc ấy, Tùy Qua còn tưởng rằng lão quỷ Hàn Côn này là già yêu trẻ, cho nên mới xem nhi tử là bảo bối. Vì vậy, Tùy Qua mới để Hàn Côn rời đi.
Ai ngờ, nhi tử của Hàn Côn đã già như vậy.
Nhưng không biết vì sao, thấy cường giả Tiên Thiên hậu kỳ như Hàn Côn yêu thương nhi tử như vậy, Tùy Qua lại cười không nổi, ngược lại có một loại cảm giác khó nói lên lời, tựa hồ bị tình cảm kỳ dị của Hàn Côn làm cho cảm động.
Một người xem tính mạng của nhi tử quan trọng hơn tính mạng của mình, tựa hồ cũng không phải là một người bại hoại bất trị.
Tùy Qua liền nói:
- Hàn Côn, ta tin tưởng lời nói của ngươi. Tống lão, ngươi an bài một chỗ, chúng ta nói chuyện một lát.
Tống Văn Hiên đồng ý.
Sau đó, Tống Văn Hiên lái xe, đưa năm người đến một khách sạn của Tống gia.
Tống Văn Hiên kêu người an bài rượu và thức ăn.
Tùy Qua tự rót rượu cho bốn người, sau đó đứng dậy, giơ chén rượu lên nói:
- Mặc dù bốn vị đã hoặc là sắp làm việc cho ta, nhưng tôn trọng người lớn tuổi, chén rượu này coi như ta mời bốn người các vị.
Bốn người vội vàng đứng dậy khiêm nhượng.
Trong mắt người tu hành, cũng không có loại thuyết pháp "tôn trọng người lớn tuổi".
← Ch. 0373 | Ch. 0375 → |