Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0378

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0378: Khó hiểu lòng nữ nhân
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


- Nhưng, ta chán làm chuyện đi chùi đít cho người ta rồi.

Giọng nói của Ngu Kế Đô lộ ra cảm giác lạnh thấu xương:

- Hơn nữa, hiện tại tâm tình của ta thật sự không tốt. Cho nên, Tống Viên Viên, tính mạng của ngươi chấm dứt, đem chút ít khí nguyên dương ngươi hút được, hiến cho ta đi.

Tống Viên Viên vừa nghe, nhất thời cảm giác được Ngu Kế Đô thật sự muốn giết nàng, vội vàng thi triển thân pháp bỏ chạy.

Chỉ có điều, Tống Viên Viên còn chưa đạt tới Tiên Thiên kỳ, làm sao có thể chạy trốn khỏi tay Ngu Kế Đô.

Ngu Kế Đô chỉ vung tay lên, đã dễ dàng bắt được Tống Viên Viên, sau đó ngón tay khẽ động, nổ tung toàn bộ y phục của Tống Viên Viên thành phấn vụn.

Trong mắt Tống Viên Viên lộ ra thần sắc kinh khủng, cầu khẩn nói:

- Ngu công tử, ngài bỏ qua cho tôi, van xin ngài... Tôi chính là một người đàn bà dâm đãng, không đáng được ngài lâm hạnh... Tôi còn có bệnh, đừng làm ô uế thân thể của ngào...

- Đừng nói nhiều!

Ngu Kế Đô hừ lạnh nói, chân khí cổ động, trực tiếp làm vỡ nát y phục của mình, sau đó cậy mạnh đâm vào thân thể Tống Viên Viên:

- Ngươi có lẽ chưa từng thử qua cảm giác bị người khác hút khí!

A! A! A! A! A!

Tống Viên Viên kêu rên, cái này dĩ nhiên không phải vì nàng sung sướng, mà là nguyên khí nàng cực khổ tích góp, trong khoảnh khắc chảy vào thân thể Ngu Kế Đô, sau đó thân thể Tống Viên Viên bắt đầu thu nhỏ lại, da dẻ cũng bắt đầu già nua.

Thuật hút khí của Ngu Kế Đô đâu chỉ cao hơn Tống Viên Viên mấy chục lần.

Chỉ chốc lát sau, Tống Viên Viên biến thành một lão nhân hình dung tiều tụy, hấp hối.

- Chỉ có chút nguyên khí như vậy, thật là mất hứng!

Ngu Kế Đô tát Tống Viên Viên thành phấn vụn, sau đó lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một chiếc áo choàng, quàng lên người mình, vô cùng phong độ.

Còn Kinh Nguyên Phượng đã sợ đến mức bò lổm ngổm trên mặt đất.

Ngu Kế Đô bình thản nói:

- Thấy không, đây chính là kết quả của vứt bỏ.

- Công tử yên tâm, tôi nhất định hoàn thành nhiệm vụ công tử giao phó.

Kinh Nguyên Phượng vội vàng nói. Lúc này, nàng rốt cục cảm nhận được uy áp và sợ hãi khôn cùng.

- Hi vọng như thế.

Ngu Kế Đô nói.

Lúc này, trên bầu trời kim quang vạn đạo, chỉ thấy một tòa cung điện trên đỉnh núi đang phát ra kim quang.

Sau đó, vô số kiếm quang bay về phía cung điện trên đỉnh núi.

- Đứng lên đi, các đại lão muốn triệu kiến chúng ta.

Ngu Kế Đô nói, hóa thành một đạo điện mang bay đi.

Kinh Nguyên Phượng thở dài một tiếng, vội vàng ngự kiếm đi theo.

- Làm sao, anh không an hảo tâm nên muốn ở cùng em sao?

Bên trong biệt thự, Đường Vũ Khê cười dài nhìn Tùy Qua, vừa giống như đang chất vấn, vừa như đang khen ngợi.

Ngôi biệt thự này ở khu biệt thự gần sông mới được xây dựng, tên là "Bán đảo Hương Tụng", cao cấp hơn khu biệt thự Giang Lâm của Hứa Hành Sơn rất nhiều, dĩ nhiên giá tiền cũng cao hơn.

Nhưng, phương diện giá tiền, Tùy Qua lại không lo lắng, bởi vì biệt thự này vốn chính là một trong những sản nghiệp của Tống gia, nghe Tùy Qua nói cần một phòng nhỏ, Tống Văn Hiên lập tức kêu Tống Thiên Húc chuẩn bị.

Dĩ nhiên, Tùy Qua cũng không để cho Tống Văn Hiên chịu thiệt, trực tiếp ném ra một viên Tinh Nguyên đan, khiến Tống Văn Hiên cười đến không khép được miệng.

- Chúng ta đang là người yêu, cho dù ở chung, cũng không có vấn đề gì, đúng không?

Tùy Qua mặt dày cười nói:

- Xã hội bây giờ, sớm đã rất cởi mở rồi.

- Anh cứ cởi mở đi, em không như vậy.

Đường Vũ Khê cười nói.

- Vậy đây là em muốn ép anh dùng sức mạnh rồi?

Tùy Qua cố ý nghiêm mặt nói.

- Anh dám!

Đường Vũ Khê hơi sẵng giọng:

- Gần đây em rất chăm chỉ luyện công.

- Vậy sao? Vậy để vi phu đo xem em có phân lượng thế nào.

Tùy Qua cười nói, nhào tới Đường Vũ Khê.

Đường Vũ Khê hét lên một tiếng, triển khai thân pháp, giống như một chim én nhanh nhẹn, nhẹ nhàng tránh ra.

- Ồ, quả nhiên là tiến rất xa. Nhưng, lão bà có lợi hại đến đâu, cũng không trốn thoát khỏi bàn tay của lão công đâu!

Tùy Qua cười cười, nhìn ra tu vi của Đường Vũ Khê đã tiến vào Luyện Khí sơ kỳ, cũng có chút mừng thay cho nàng cao hứng.

Nhưng, trước mặt Tùy Qua, chút tu vi này của Đường Vũ Khê đương nhiên không đủ nhìn, nàng tránh né mấy cái sau, đã bị Tùy Qua bắt được, sau đó thuận thế bị đặt lên trên ghế sa ***.

Đường Vũ Khê thở hào hển, đỏ mặt nói:

- Anh... Đồ xấu xa này, anh muốn làm gì hả?

- Làm gì? Đương nhiên là ăn thịt em rồi.

Tùy Qua cười dâm đãng:

- Vừa rồi không phải anh đã nói, em chạy không thoát khỏi bàn tay anh sao.

- Sắc quỷ!

Đường Vũ Khê xấu hổ mắng, bỗng nhiên ngừng giãy dụa:

- Được rồi, dù sao bây giờ em cũng là thịt cá bày sẵn trên thớt của anh, chỉ có thể mặc cho anh xâm lược. Anh muốn làm gì thì làm đi.

Đường Vũ Khê bỗng nhiên từ bỏ rào cản, Tùy Qua ngược lại có chút không biết làm gì, nhưng vì không để cho Đường Vũ Khê sinh nghi, Tùy Qua đành phải quyết định chắc chắn, tính toán tà ác đến cùng, đưa tay cởi bỏ nút cài áo khoác ngoài của Đường Vũ Khê.

Đối với nữ nhân, y phục tuyệt đối không chỉ là đồ trang sức đơn thuần, mà nó còn dùng để che đậy vẻ đẹp của nàng. Đồng dạng, y phục cũng là hệ thống phòng ngự của nữ nhân, từ trình độ nào đó mà nói, là đại diện phòng ngự trong lòng nàng đối với ngươi.

Độ dày của trang phục của nữ nhân trước mặt ngươi chính là đại diện cho lòng phòng bị của nàng đối với ngươi.

Nàng nguyện ý bại lộ ra bao nhiêu thân thể trước mặt ngươi, đại diện cho nàng đón nhận ngươi bao nhiêu.

Với trình độ tiếp nhận trước mắt của Đường Vũ Khê đối với Tùy Qua, áo khoác ngoài đương nhiên có thể cởi ra dễ dàng.

Nhưng sau khi cởi bỏ chiếc áo khoác, Tùy Qua đồng học lại có chút trợn tròn mắt.

Mặc dù khí trời rất rét lạnh, nhưng bên trong Đường Vũ Khê, cũng không mặc áo lông, nút cài áo khoác ngoài vừa bị Tùy Qua cởi ra, lập tức hiện ra chiếc áo lót bó sát người cực mỏng, chiếc áo màu trắng, ôm chặt trên người nàng, mơ hồ có thể thấy được đường viền của hai ngọn núi trước ngực.

Hai ngọn núi cao ngất, xinh đẹp tuyệt trần.

Vừa khiến cho người ta không nhịn được muốn chạm tay, nhưng lại vừa không đành lòng khinh nhờn, thậm chí khiến trong lòng Tùy Qua sinh ra một loại cảm giác tội lỗi.

Đúng vậy, trong lòng Tùy Qua thật sự có cảm giác tội lỗi.

Bởi vì lúc này trong lòng Tùy Qua đồng học có điều khuất tất, vì trốn tránh thẩm vấn của Đường Vũ Khê, Tùy Qua quyết định dựa theo chủ ý của Thẩm Quân Lăng, giả vờ một lần cùng Đường Vũ Khê phát sinh chuyện gì đó, như vậy sau này Đường Vũ Khê cũng sẽ không truy cứu chuyện hắn thất thân.

Chủ ý này, bản thân Tùy Qua thật sự cảm thấy có thể thực hiện.

Nhưng, khi Tùy Qua nhìn thấy lồng ngực thánh khiết của Đường Vũ Khê, bởi vì trong lòng hắn có khuất tất mà tự ti mặc cảm.

Đối với trái tim thánh khiết của Đường Vũ Khê, Tùy Qua thật sự cảm giác mình thật là tà ác.

*****

Dĩ nhiên, suy nghĩ thì suy nghĩ, bàn tay ma quái của Tùy Qua giống như không nghe đầu óc hắn sai khiến, sau khi cởi bỏ áo khoác ngoài của Đường Vũ Khê, lập tức liền leo tường lên hai ngọn núi, khi bàn tay hắn chạm đến hai ngọn núi kia, Tùy Qua bỗng nhiên có một loại cảm giác điện giật:

Đó là một loại cứng rắn không cách nào hình dung, nhưng lại mang theo một loại cảm giác mềm mại có thể làm cho người ta chìm sâu vào bên trong, một loại hấp dẫn có thể hao mòn, mất hồn.

- Ư...

Ngay vào lúc này, Đường Vũ Khê đột nhiên khẽ hừ một tiếng.

Tùy Qua thầm kêu một tiếng "Không tốt", bởi vì dưới lớp nội y của Đường Vũ Khê, dĩ nhiên là thân thể của nàng!

Điều này khiến cho kế hoạch định ra lúc trước của Tùy Qua đồng học hoàn toàn thất bại.

Tùy Qua đồng học thật ra đã vạch ra kế hoạch tinh vi, làm thế nào để hoàn thành lần đầu tiên với Đường Vũ Khê, hơn nữa còn đặc biệt nghiên cứu một số tài liệu tương quan, nhất là làm thế nào đột phá tầng phòng ngự cuối cùng trên người là áo ngực. Sau đó, Tùy Qua đồng học trải qua phân tích, nhận định được ngàn vạn lần không thể hấp tấp, xúc động, không thể chỉ vì cái trước mắt. Trước khi đột phá tầng phòng ngự cuối cùng trên người nàng, nhất định phải trấn an và nhẹ nhàng vuốt ve, cho đến khi đối phương hoàn toàn mất đi cảm giác khẩn trương và phòng bị, lúc đó có thể thử đột phá tầng phòng ngự này.

Tùy Qua đồng học nắm được "Kiến thức cơ bản", hai ngọn núi kia vừa là bộ phận nhạy cảm của nữ nhân, đồng thời cũng là quả bom nổ chậm. Nếu như xử lý tốt, có lẽ cách thành công không xa; ngược lại nếu như chỉ vì cái trước mắt, khiến đối phương sinh lòng chán ghét và phòng bị, vậy cũng tương đương trực tiếp xuất cục rồi.

Vốn, Tùy Qua đồng học đã chuẩn bị kỹ càng, các loại thủ pháp cũng đã luyện tập thành thục, sắp vượt qua Thiên Biến Bắt Trùng Thủ, lường trước có lẽ sẽ không có trở ngại gì, ai ngờ trấn an, vuốt ve gì đó đều không dùng được, Tùy Qua đồng học trực tiếp sờ phải quả bom!

Quả nhiên, Đường Vũ Khê ừ một lúc, lập tức trên người chấn động, tỉnh táo lại, mắt lộ ra thần sắc cầu xin:

- Tùy Qua, đừng làm như vậy!

Tùy Qua biết mình đã phá hư bầu không khí, nếu như tiếp tục, vậy thì chẳng khác nào cưỡng dâm rồi, ngay cả bản thân Tùy Qua cũng xem thường mình.

Nhưng, Tùy Qua phản ứng cũng rất nhanh, cười nói:

- Xem em kìa, sợ đến như vậy? Em tưởng anh bị tinh trùng lên óc thật sao.

- Em thấy đúng là như vậy mà.

Đường Vũ Khê kéo quần áo, đưa ngón tay chọc chọc vào trán Tùy Qua:

- Anh chính là một tên sắc quỷ. Thật ra, lúc trước em đã nói với anh rồi, em là của ngươi, sớm muộn cũng là của anh, nhưng em không phải là một nữ nhân tùy tiện, anh hiểu chứ?

- Tất nhiên là anh hiểu.

Tùy Qua nói.

- Nếu hiểu, vậy vừa rồi tay anh sờ đi đâu vậy?

Đường Vũ Khê cong miệng nói.

- Nước chảy chỗ thấp, tay sờ chỗ cao, đây chính là phản ứng tự nhiên. Huống chi, chỗ kia của em cao như vậy, không cẩn thận là đụng vào ngay.

Lời này vừa nói ra, ngay cả bản thân Tùy Qua cũng cảm giác mình thật là có tài, lại có thể nói lưu loát như vậy.

- Anh còn lấy lý do nữa sao.

Đường Vũ Khê liếc nhìn Tùy Qua:

- Tâm tư của anh thế nào, em làm sao biết được. Nhưng, hôm nay biểu hiện của anh cũng quá khác thường?

- Khác thường?

Tùy Qua giật mình, thầm kêu một tiếng không ổn, còn tưởng Đường Vũ Khê nhìn ra điều gì:

- Anh làm gì có khác thường? Ngày thường không phải anh cũng như vậy sao?

- Không đúng, hôm nay anh không giống với ngày thường.

Đường Vũ Khê nhìn Tùy Qua, cẩn thận đánh giá hắn, tựa hồ muốn nhìn thấu tâm tư của hắn:

- Ừ, đúng là có cái gì không đúng. Ngày thường mặc dù anh cũng háo sắc, nhưng không giống với hôm nay.

Trái tim Tùy Qua đồng học như sắp ngừng đập, cảm thấy Đường Vũ Khê có thể nhìn thấu suy nghĩ của hắn, vội vàng né tránh ánh mắt của Đường Vũ Khê:

- Thật ra, anh thấy em chính là suy nghĩ quá nhiều. Mới có mấy ngày, em đã cảm giác không bình thường rồi?

- Chính là có gì đó kỳ lạ.

Đường Vũ Khê gật đầu:

- Tùy Qua đồng học, thẳng thắn mới được khoan hồng.

- Vũ Khê, em đừng nghiêm túc như vậy có được không, mấy ngày không gặp em nên anh thấy nhớ em mà thôi.

Tùy Qua cười nói:

- Cho nên mới có can đảm lớn như vậy, vừa rồi không cẩn thận đụng phải chỗ kia của em...

Đường Vũ Khê vẫn lắc đầu, nói:

- Em không phải nói cái này. Dù sao, anh đụng thì đụng, em là bạn gái của anh, còn có thể tức giận hay sao. Em chính là cảm giác anh có gì đó kỳ lạ, giống như... anh đang giả bộ...

- Giả bộ? Anh giả bộ cái gì?

Tùy Qua bắt đầu toát mồ hôi lạnh.

Quả nhiên, trực giác của nữ nhân, thật sự vô cùng đáng sợ, nhất là nữ nhân của ngươi.

- Dù sao, biểu hiện hôm nay của anh có chút mất tự nhiên.

Đường Vũ Khê suy nghĩ một lát nói:

- Anh giống như giả bộ rất háo sắc, ừ, chính là như vậy. Nói đi, anh vốn là một tên quỷ háo sắc, tại sao phải giả bộ như vậy, có phải có chuyện gì gạt em hay không.

- Vũ Khê... Đừng đoán nữa, anh nói.

Tùy Qua bị Đường Vũ Khê nói trúng tim đen, sợ hãi, muốn trực tiếp thẳng thắn với Đường Vũ Khê:

- Vũ Khê, Anh... Anh bị cưỡng dâm rồi.

Lúc nói lời này, vẻ mặt Tùy Qua lộ ra vẻ rất nặng nề, rất vô tội, tránh cho Đường Vũ Khê cảm thấy hắn rất thoải mái.

- Anh nói gì?

Đường Vũ Khê kinh hãi nhìn Tùy Qua, cảm thấy không tin vào tai mình.

- Anh bị cưỡng dâm rồi.

Vẻ mặt Tùy Qua càng tỏ ra trầm trọng.

- Chuyện này đúng là thú vị.

Đường Vũ Khê cười nói:

- Thật là một câu nói làm người ta sợ đến mất hồn. Tùy Qua đồng học, nếu anh muốn thêu dệt chuyện gì đó, xin dụng tâm một chút có được hay không. Can chuyện của anh, thật sự không có một chút kỹ thuật nào hết.

Tùy Qua khom người, dùng hai tay ôm đầu, rất vô tội nói:

- Vũ Khê, đây là sự thật, anh không gạt em.

Lúc này Đường Vũ Khê mới thu hồi nụ cười, nhưng vẫn không tin nói:

- Vậy anh nói xem, anh bị cưỡng dâm như thế nào.

- Chuyện này nói ra rất dài dòng, em biết "nữ ma đầu" trước kia anh đã nói với em chứ? Chính là cô ta..

Tùy Qua đại khái kể lại chuyện bị Khổng Bạch Huyên cưỡng dâm, nhưng rất tự nhiên tỉnh lược bớt chuyện xảy ra giữa hắn và Lam Lan. Sau đó, Tùy Qua đồng học rất bi thống nói:

- Chuyện chính là như vậy. Vũ Khê, anh thật sự không muốn có lỗi với em, anh cũng rất muốn để dành lần đầu tiên quý giá của mình cho em, nhưng nữ ma đầu kia thật sự bá đạo, anh căn bản không phản kháng được cô ta...

- Như vậy, biểu hiện vừa rồi là thế nào?

Đường Vũ Khê bình tĩnh hỏi, không nhìn ra trong lòng nàng đang suy nghĩ cái gì.

- Anh nghĩ, nếu chuyện đã xảy ra, cũng không cách nào vãn hồi. Chuyện anh bị phá vỡ nửa thân sơ nam, đã biến thành sự thật. Nhưng, nếu như em biết, nhất định sẽ rất tức giận, thậm chí có thể vì vậy mà không để ý tới anh. Cho nên, anh nghĩ ra một cách.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)