← Ch.0379 | Ch.0381 → |
Tùy Qua nói:
- Đám sâu mọt, chủ yếu cũng tập trung ở lĩnh vực thuốc tây. Bởi vì rất nhiều loại thuốc tây do hóa học hợp thành, người bình thường căn bản không biết giá thành thực tế của những thành phần hóa học này, đây chính là thời cơ cho những gian thương kia lợi dụng. Đây cũng là nguyên nhân vì sao, trong nước có một số kẻ bại hoại, liều mạng cổ động phát triển tây y, thuốc tây, thậm chí công khai kêu gào thủ tiêu trung y. Những chuyện sau lưng này, suy nghĩ cẩn thận, đều có ích lợi sai khiến.
- Làm sao anh biết được nhiều như vậy?
Đường Vũ Khê kinh ngạc nói.
- Đầu óc thông minh chứ sao.
Tùy Qua chỉ chỉ lên đầu mình:
- Nếu em ăn... Không, tóm lại, gần đây đầu óc anh đặc biệt nhanh nhẹn.
Tùy Qua vốn định nói, để Đường Vũ Khê dùng nhiều trái cây lịch mộc có thể làm cho đầu óc thông minh hơn. Nhưng, Tùy Qua chợt ý thức được đây là một đề nghị cực kỳ sai lầm. Bởi vì Đường Vũ Khê đã đủ thông minh, nếu như thông minh hơn, Tùy Qua thật sự không biết nên làm sao ứng phó nàng.
- Như vậy, anh tính toán làm thế nào dọn dẹp đám sâu mọt đó?
Đường Vũ Khê hỏi.
- Nhanh thôi.
Tùy Qua nói:
- Anh đã có kế hoạch.
Tùy Qua ở trên ghế sa *** một đêm, sáng hôm sau, Tùy Qua trở lại giáo khu Phát Phong.
Còn Đường Vũ Khê, tính toán đi thăm Hứa Hành Sơn, sau đó bắt đầu chuẩn bị công việc năm mới của quỹ Tiên Linh Thảo Đường.
Sau khi trở về, Tùy Qua tìm được Liễu Tiểu Đồng trong phòng thí nghiệm ở trường học.
Thông qua quan hệ với Dương Chấn Thanh, Tùy Qua và Liễu Tiểu Đồng đã có được một tờ giấy thông hành sử dụng phòng thí nghiệm cấp cao nhất, nói đúng hơn là có thể sử dụng hai mươi bốn giờ.
Hai ngày này, Liễu Tiểu Đồng đang phân tích thành phần của một số dược thảo Tùy Qua cung cấp cho hắn.
Trong phòng thí nghiệm, đôi mắt Liễu Tiểu Đồng đỏ ngầu, nhìn dáng dấp có lẽ đã thức suốt đêm.
Thấy Tùy Qua đi vào, Liễu Tiểu Đồng rất hưng phấn nói:
- Tùy Qua, thật là quá thần kỳ!
- Cái gì quá thần kỳ?
Tùy Qua không hiểu nói.
- Những loại dược thảo cậu đưa cho tôi.
Liễu Tiểu Đồng nói:
- Tôi thu hồi kết luận lúc trước, xem ra trung y và thuốc bắc vẫn rất có hi vọng. Cậu nói cho tôi biết những dược thảo này từ đâu tới, thật là quá thần kỳ.
- Cậu nói cho tôi biết trước, có phát hiện gì.
Tùy Qua nói.
- Số dược thảo cậu cung cấp, tôi đã cắt miếng lấy mẫu phân tích, phát hiện trong những dược thảo này căn bản không chứa bất kỳ thành phần hóa học độc hại nào, mỗi một gốc cây dược thảo nặn ra chất lỏng, cũng vô cùng tinh khiết. Mặc dù tôi không phải trung y, nhưng tôi dám khẳng định, phẩm chất của những dược thảo này, tuyệt đối là số một trong những loại đồng đẳng.
- Ừ.
Tùy Qua nói:
- Cậu muốn biết những dược thảo này có từ đâu sao?
- Rất muốn biết.
Liễu Tiểu Đồng nói:
- Tôi thật sự không biết, nơi nào còn có chốn thiên đường như vậy, có thể đào tạo ra thực vật tinh khiết như vậy. Cậu đừng nói, những dược thảo này được đào tạo từ trong phòng thí nghiệm ra nhé?
- Là do tôi đích thân trồng ra.
Tùy Qua lắc đầu nói.
- Cậu....
Liễu Tiểu Đồng kinh hãi nhìn Tùy Qua:
- Cậu biết... câu này có ý nghĩa như thế nào không? Nếu như cậu có thể trồng ra những dược thảo này với quy mô lớn, rất có thể sẽ mang đến xúc tiến khổng lồ đối với ngành nghề thuốc bắc, sinh ra hiệu quả kinh tế và lợi ích khó có thể đoán được!
- Tôi biết. Đừng quên, lúc trước tôi đã nói với cậu chuyện này.
Tùy Qua nói:
- Hiện tại, cậu có lẽ đã nhìn ra, khoa thảo nghiệp của chúng ta cũng không phải vô dụng, đúng không?
- Ừ.
Liễu Tiểu Đồng gật đầu:
- Nếu như có thể mở rộng phương pháp trồng của cậu, sợ rằng sau này khoa thảo nghiệp của chúng ta cũng sẽ trở thành khoa "hot" nhất.
- Đó là dĩ nhiên.
Tùy Qua nói:
- Nhưng, phương pháp trồng của tôi, sợ rằng trong thời gian ngắn cũng không thể mở rộng ra quy mô lớn. Như vậy đi, cậu có hứng thú tham gia trồng những dược thảo này không?
- Dĩ nhiên có hứng thú!
Liễu Tiểu Đồng hớn hở nói:
- Cậu không lo lắng phương pháp trồng độc môn của cậu sẽ bị tôi học trộm sao?
- Nói thật, tôi hoàn toàn không lo lắng. Ngược lại, bản thân tôi hi vọng cậu có thể học được phương pháp trồng của tôi.
Tùy Qua nói:
- Đúng như cậu đã nói, tôi cũng hi vọng tạo thành ảnh hưởng sâu xa đối với ngành nghề thuốc bắc và trung y. Vì vậy, chỉ dựa vào một mình tôi trồng, có thể trồng được bao nhiêu?
Lời này, đích xác là tiếng lòng của Tùy Qua.
Muốn cho thuốc bắc trỗi dậy một lần nữa, chỉ dựa vào vài loại linh dược Tùy Qua nghiên cứu chế tạo còn xa mới đủ, bởi vì trên thế giới này bệnh nhân thật sự rất nhiều, hơn nữa cũng không thể trị liệu bất kỳ loại bệnh nào cũng dùng linh dược để giải quyết, chuyện này căn bản không thực tế. Nếu như dùng dược thảo bình thường có thể giải quyết chứng bệnh, đương nhiên không cần thiết lãng phí linh thảo.
Chứng bệnh dùng dược thảo bình thường không cách nào chữa khỏi, mới dùng đến linh thảo, đây mới là biện pháp giải quyết vấn đề.
Phương pháp trồng linh thảo đương nhiên nằm trong tay Tùy Qua, đây là chuyện không cần chất vấn. Nhưng bí quyết trồng những loại dược thảo này, Tùy Qua lại không ngần ngại chia sẻ cho đám người Liễu Tiểu Đồng, thứ nhất có thể cung cấp dược thảo nhiều hơn, tốt hơn; thứ hai, chuyện này cũng rất có trợ giúp đối với phát triển sau này của Liễu Tiểu Đồng. Ít nhất, Liễu Tiểu Đồng không cần lo lắng vấn đề sau khi tốt nghiệp, không tìm được việc làm.
- Tùy Qua, cậu thật là khẳng khái vô tư.
Liễu Tiểu Đồng nói:
- Nhưng, cậu cũng thật lợi hại, rút cuộc cậu làm như thế nào? Làm sao cậu có thể trồng ra dược thảo có "dược tính tinh khiết" như vậy?
- Cái này... Là như vậy, ông nội của mình là một lão trung y. Nhưng, ông không giống với những trung y khác, ông là một thầy lang vườn, có rất nhiều nguyên liệu thuốc bắc, không phải mua từ trong tiệm thuốc, mà do ông lên núi hái. Ngoài ra, còn có một số dược liệu là đích thân ông trồng. Sau này, ông từ từ phát hiện và tổng kết rất nhiều kinh nghiệm về trồng dược thảo, trong đó có rất nhiều phương pháp, mặc dù có chút cổ quái, nhưng lại rất hữu hiệu...
Tùy Qua chậm rãi nói, lấy lão địa chủ ra làm bia đở đạn.
Nhưng, cũng chỉ như vậy, mới có thể tiêu trừ nghi ngờ trong lòng Liễu Tiểu Đồng.
Tỷ như, muốn trồng ra loại dược thảo tương tự, cần tụ tập linh khí, vì vậy cần dùng ngọc thạch bố trí trận pháp Bát Hoang Vân Vũ đại trận.... Mặc dù nhu cầu linh khí của dược thảo còn xa mới bằng linh thảo, nhưng khi Tùy Qua nói đến bố trí ngọc thạch trong thổ nhưỡng với Liễu Tiểu Đồng, Liễu Tiểu Đồng hoàn toàn nghi hoặc không hiểu, không ngừng đặt câu hỏi với Tùy Qua.
Tùy Qua chỉ có thể giải thích:
- Nguyên nhân bên trong, tôi cũng không thể nói rõ ràng. Bởi vì những phương pháp này đều là ông nội tôi tổng kết ra, hơn nữa phương pháp này rất hữu dụng, không phải sao? Chỉ cần hữu dụng là được rồi, quan tâm đến chuyện nó vận dụng nguyên lý gì làm gì, đúng không?
- Ừ, nói thì nói như thế.
*****
Liễu Tiểu Đồng nói:
- Chẳng qua, tôi hi vọng có thể làm rõ nguyên lý bên trong. Cậu cũng biết, nếu như có thể biết rõ ràng nguyên lý bên trong, như vậy sẽ có cách mở rộng sử dụng, mở rộng quy mô sản xuất dược thảo, từ đó giải quyết được vấn đề khó khăn khốn nhiễu thuốc bắc.
- Suy nghĩ của cậu không tệ.
Tùy Qua cũng không biết nên trình bày linh khí, trận pháp như thế nào với Liễu Tiểu Đồng, đành phải thuận theo ý nghĩ của Liễu Tiểu Đồng tiếp tục nói:
- Như vậy đi, cậu có thể vừa trồng dược thảo, vừa làm rõ nguyên nhân và nguyên lý bên trong, chính là vừa làm việc, vừa tiến hành nghiên cứu phát minh.
- Trồng dược thảo?
Liễu Tiểu Đồng nói:
- Làm việc? Làm việc cho ai?
Tùy Qua gật đầu, nói:
- Làm việc cho tôi. Nhưng, nói đúng ra, là làm việc cho cậu. Nếu như cậu có thể trồng ra loại dược thảo có phẩm chất gần tương tự, có thể bán hết cho tôi. Tôi nghĩ, dù thế nào, cũng kiếm được nhiều hơn cậu làm thêm ngoài giờ.
- Ừ, nghe rất hấp dẫn.
Liễu Tiểu Đồng suy nghĩ một lát, tiếp tục nói:
- Nhưng cậu nên biết, muốn trồng dược thảo quy mô lớn, cũng không phải một hai nhà kính là có thể giải quyết vấn đề. Như vậy, thổ địa này từ đâu tới? Số nhà kính và thiết bị lấy từ đâu ra... Còn cả số ngọc thạch bố trí mà cậu nói cũng tốn rất nhiều tiền, đúng không? Hiện tại, cậu cũng không phải không biết, cả thành phố Đông Giang, kể từ khi cả nước trên dưới làm bất động sản, phạm vi đất đai cách trung tâm thành phố Đông Giang 10 km đều bị nhét vào phạm vi khai phá, xây dựng. Nói là khai phá, trên thực tế chính là mở rộng bất động sản. Cậu xem đấy, ngay cả khu vực phụ cận giáo khu Phát Phong, rất nhiều nông dân đều không trồng lương thực, chỉ tùy tiện trồng mấy cây ăn quả, sau đó chờ chính phủ mua đất bồi thường.
- Không ngờ cậu cũng biết nhiều chuyện như vậy.
Tùy Qua cười nói.
- Chẳng lẽ cậu cho rằng Liễu Tiểu Đồng này là con mọt sách hay sao?
Liễu Tiểu Đồng nói:
- Thật ra, tôi sở dĩ liều mạng cố gắng đi học như vậy, cũng chính là vì muốn sau này tìm được một công việc tốt, không cần cả đời sống ở nông thôn gặp cảnh khốn cùng. Nói thật, tôi rất sợ nghèo khó. Thật ra, ở quê tôi, những người đó tựa hồ cũng chỉ biết sống, nhưng phàm là người trưởng thành, cậu sẽ rất khó nhìn thấy nụ cười trên mặt bọn họ, bởi vì hàng ngày đều phải sầu khổ tính toán cuộc sống, rồi lại bị cuộc sống hành hạ. Ngày qua ngày, năm qua năm, cho đến khi bọn họ chết già, bệnh chết, vĩnh viễn trở thành bóng ma trong cuộc sống nghèo khó.
- Cảm thụ của cậu, tôi có thể hiểu được.
Tùy Qua khẽ thở dài nói:
- Tôi cũng từng ở một nơi rất nghèo khó.
Nơi Tùy Qua nói, dĩ nhiên chính là Bạch Lưu Câu.
Suy nghĩ, cuộc sống của người ở Bạch Lưu Câu, thật sự là đả kích rất lớn đối với Tùy Qua.
- Được rồi, không nói chuyện này nữa.
Liễu Tiểu Đồng nói:
- Thật ra, như tôi vừa nói. Suy nghĩ của cậu rất thú vị, hơn nữa cũng có thể thực hiện. Chỉ có điều chuyện đất đai và nhà kính.... bằng không, cậu mượn hai nhà kính trước cho tôi sử dụng, chờ tôi trồng ra dược thảo, bán lấy tiền, sau này từ từ phát triển quy mô.
- Từ từ? Vậy phải đợi đến khi nào?
Tùy Qua cười cười:
- Nếu như muốn làm, chúng ta phải làm đại quy mô. Quy mô một hai nhà kính, khẳng định là không đủ. Dù thế nào, cũng cần một hai trăm cái mới được.
- Một hai trăm cái?
Liễu Tiểu Đồng cả kinh trợn mắt:
-Vậy... ít nhất cũng cần đầu tư mấy trăm vạn, hơn ngàn vạn tài chính!
- Phương diện đầu tư tài chính, dĩ nhiên cậu không cần quan tâm.
Tùy Qua nói:
- Tôi sẽ nghĩ cách.
- Haha, tôi quên mất, hiện tại cậu cũng là đại lão bản rồi.
Liễu Tiểu Đồng cười nói:
- Tôi nói cho cậu biết, ngàn vạn lần đừng đánh giá thấp trí khôn của những thôn dân phụ cận, chớ nhìn thấy bọn họ bình thường không để ý đến đất đai, nhưng một khi có người muốn thuê đất của bọn họ, bọn họ có thể hung hăng gõ một khoản đấy.
- Yên tâm đi, chỉ cần có đầu tư tài chính, những vấn đề này, cũng không phải vấn đề khó khăn.
Tùy Qua nói:
- Tóm lại, những chuyện liên quan đến đến vấn đề tài chính, cậu không cần quan tâm. Cậu chỉ cần suy nghĩ thật kỹ, xem nhà kính nên ứng với thiết kế, cần thiết bị như thế nào. Quan trọng hơn, cậu tính toán trồng các loại dược thảo như thế nào. Những thứ này, mới là chuyện cậu cần quan tâm.
- Tài chính, thiết bị...đều để cậu giải quyết, vậy tôi.. sao có thể gọi là gây dựng sự nghiệp?
Liễu Tiểu Đồng nói.
- Tôi biết, tiểu tử cậu đích thị không cam lòng làm một công nhân làm thuê, chúng ta lại là huynh đệ cùng phòng, tôi cũng không có ý định thuê cậu làm công nhân cho mình. Cho nên, đến lúc đó tôi sẽ cho cậu hai mươi phần trăm cổ phần.
- Như vậy sao được, tôi không bỏ ra tài chính, cũng không bỏ ra thiết bị, lại không biết xấu hổ chiếm hai mươi phần trăm cổ phần. Cho dù cậu cho tôi, tôi cũng không thể mặt dày hưởng thụ. Không sai, tôi không cam lòng làm thuê, nhưng tôi cũng không muốn đặc biệt chiếm tiện nghi của người khác.
- Ai nói cho cậu chiếm tiện nghi?
Tùy Qua cười nói:
- Tôi còn chưa nói hết. Hai mươi phần trăm cổ phần này, cũng không phải đưa không cho cậu. Hai mươi phần trăm cổ phần này, tôi sẽ quy thành tiền, sau này khấu trừ từ trong hoa hồng chia cho cậu hàng năm. Cho đến khi tôi thu hồi tiền vốn của hai mươi phần trăm này, hai mươi phần trăm cổ phần này mới hoàn toàn thuộc về cậu.
- Làm sao nghe như tôi vẫn chiếm tiện nghi?
Liễu Tiểu Đồng cười nói.
- Vậy cậu cứ xem như tôi là một thiên sứ đầu tư của cậu đi, tôi là nhìn trúng tiềm lực đầu tư của cậu. Chỉ cần cậu trồng được những dược thảo này, mau sớm thực hiện tăng trưởng lợi nhuận, để tôi thu hồi vốn, như vậy phần thưởng hai mươi phần trăm cổ phần này không là gì cả, đúng không?
- Được, tôi biết cậu muốn giúp tôi, nếu như tôi còn từ chối, đó chính là làm kiêu.
Liễu Tiểu Đồng nói:
- Tôi chỉ có thể nói, tôi sẽ cố gắng bảo đảm đầu tư của cậu sẽ không biến thành nước dội lá khoai, hết sức kiếm tiền cho cậu.
- Chúng ta cùng kiếm tiền.
Tùy Qua cười nói.
Giao chuyện trồng dược thảo cho Liễu Tiểu Đồng, Tùy Qua cũng đã trải qua suy nghĩ.
Đầu tiên, thông qua một hai tháng quan sát, Tùy Qua nhìn ra được Liễu Tiểu Đồng là một người làm bất cứ chuyện gì cũng rất chân thành, không giống như Giang Đào và Cao Phong, chuyện gì cũng chỉ nhiệt tình nửa vời, chuyện trọng yếu như vậy giao cho hai người bọn họ, không đáng tin.
Ngoài ra, chuyện trồng dược thảo, đặt ở chỗ khác không thích hợp, phải ở gần trụ sở đào tạo thực vật. Bởi vì nơi này có linh điền, linh thảo, trình độ linh khí nồng nặc trong thiên địa cũng cao hơn nơi khác, trồng dược thảo ở đây cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Cho dù có vấn đề, Tùy Qua cũng có thể kịp thời giải quyết.
Còn nữa, thỉnh thoảng còn có thể để Tiểu Ngân Trùng làm việc, cải thiện một chút thổ nhưỡng.
← Ch. 0379 | Ch. 0381 → |