← Ch.0398 | Ch.0400 → |
Tùy Qua tựa hồ nhìn thấu nghi ngờ trong lòng Ngưu Duyên Tranh, nhưng không có ý định tiết lộ bí mật chân chính cho Ngưu Duyên Tranh biết:
- Ta cố ý bố trí nghi trận ở chỗ này, để người khác đều cho rằng nơi này chính là chỗ bí mật của ta. Hắc, nhưng, lá bài tẩy của ta, không dễ dàng bị nhìn thấy như vậy.
- Tiên sinh cao minh.
Ngưu Duyên Tranh vuốt đuôi.
- Ngươi ra bên ngoài chờ, ta tính toán "nói chuyện" với tiểu thư Lý Nghệ Cơ này một lát.
Tùy Qua nói với Ngưu Duyên Tranh.
Ngưu Duyên Tranh gật đầu, mơ hồ suy đoán Tùy Qua có thể sẽ làm một số "chuyện", cho nên tránh ra ngoài trụ sở thực vật.
Nhưng Ngưu Duyên Tranh không biết, sau khi hắn rời đi, tất cả mọi thứ bên trong nhà kính lại khôi phục nguyên dạng.
Lúc này, Tùy Qua đặt Lý Nghệ Cơ lên giường đá bình thường hắn dùng để ngồi xuống, sau đó đưa tay xé bỏ xiêm y trước ngực Lý Nghệ Cơ.
- Lão đại chính là lão đại, ra tay trực tiếp như vậy!
Tiểu Ngân Trùng kinh hô.
- Ít nói hươu nói vượn cho ta!
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, sau khi cởi bỏ y phục trước ngực Lý Nghệ Cơ, lại không có hăng hái xâm phạm, lấy từ trong linh điền ra một cây non Huyết Đằng năm cánh, cắm vào trước ngực Lý Nghệ Cơ, vị trí kia trùng hợp nằm giữa hai ngực, thoạt nhìn giống như một hình xăm kỳ dị. Sau đó, gốc cây Huyết Đằng năm cánh phân ra thành hai cây cây tử đằng, chia ra leo lên hai ngực Lý Nghệ Cơ.
Cuối cùng, Tùy Qua dùng Cửu diệp huyền châm tùng đâm lên Huyết Đằng năm cánh, để bọn chúng ngưng sinh trưởng.
- Tỉnh dậy đi.
Tùy Qua xòe bàn tay vỗ lên đỉnh đầu Lý Nghệ Cơ, nữ nhân này nhất thời giật mình, tỉnh táo lại.
Lý Nghệ Cơ tỉnh lại, phát hiện y phục trước ngực mình bị kéo ra, vội vàng sửa sang lại quần áo, sau đó đề phòng nhìn Tùy Qua:
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?
- Yên tâm, ta sẽ không làm gì ngươi.
Tùy Qua bình thản nói:
- Ta không có hứng thú với người như ngươi. Sở dĩ không giết ngươi, chẳng qua là cảm thấy ngươi còn có giá trị lợi dụng.
- Ngươi... muốn thế nào?
Lý Nghệ Cơ hỏi, giọng nói lộ ra vẻ lo sợ bất an, hoàn toàn không còn vẻ ngạo mạn của loại hậu duệ Vu tộc lúc trước.
- Đầu tiên, ngươi nói cho ta biết, là ai sai sử các ngươi tới đối phó ta.
Tùy Qua hỏi.
- Chúng ta không phải bị người khác sai sử, mà là vì tiền.
Lý Nghệ Cơ nói:
- Ta thông qua một mạng lưới sát thủ tên là "Liên minh thích khách Hoa Hạ" nhận nhiệm vụ này. Âu Dương Văn Bác, cũng là thông qua mạng lưới này, nhận nhiệm vụ.
- Nói như vậy, các ngươi không biết người bỏ tiền đối phó ta là ai?
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Nếu như vậy, ngươi đối với ta không còn giá trị gì hết.
- Không! Âu Dương Văn Bác không biết, nhưng ta biết.
Lý Nghệ Cơ nói:
- Bình thường, chúng ta cũng không biết tin tức của cố chủ. Nhưng, ta quen biết một người trong mạng lưới sát thủ, hắn nói cho ta biết tin tức của cố chủ.
- Xem ra ngay cả làm sát thủ ngươi cũng không an phận.
Tùy Qua nói:
- Là người nào?
- Nếu ta nói, ngươi sẽ bỏ qua cho ta?
Lý Nghệ Cơ hỏi, lộ ra vẻ điềm đạm đáng yêu.
Nhưng, loại dáng vẻ giả bộ đáng thương này căn bản vô dụng đối với Tùy Qua, hắn không nhịn được nói:
- Ngươi đang thử tính nhẫn nại của ta sao. Đầu tiên, ta chính xác nói cho ngươi biết, ngươi không có cơ hội cò kè mặc cả với ta, nếu ta biết được tin tức ta muốn biết, ngươi sẽ không phải chết. Nhưng, ngươi sẽ không được tự do. Nếu như ngươi không muốn nói, cũng chỉ có thể chịu khổ. Chẳng lẽ, ngươi không để ý đến thứ mọc ra trước ngực ngươi hay sao?
- Đây... Đây là cái gì?
Lý Nghệ Cơ thật ra đã sớm nhận thấy thứ trước ngực, chẳng qua nàng cho rằng chỉ cần rời khỏi nơi này, có thể chặt đứt thứ này. Nếu thật sự không được, những tiền bối cao nhân của gia tộc, cũng sẽ có cách giúp nàng giải quyết vấn đề.
- Ngươi nghĩ đây là vật gì?
Tùy Qua cười nói:
- Ngươi có thể xem nó là kiểu nịt ngực mới. Đừng thấy hiện tại ngươi còn trẻ, bộ ngực còn rất đứng thẳng, không cần mang nịt ngực, nhưng làm nữ nhân, sớm muộn sẽ có một ngày rũ xuống. Cho nên, ngươi để nó làm nịt ngực, có thể có tác dụng chống đỡ và bảo vệ cho ngươi. Về phần tác dụng khác, chính là nó đã ký sinh gần trái tim của ngươi, trở thành một phần thân thể của ngươi. Nếu như ngươi cố gắng lấy nó ra, nó nhất định sẽ giết chết ngươi trước.
- A!
Tùy Qua còn chưa nói xong, Lý Nghệ Cơ đã kêu lên thảm thiết. Nữ nhân này, định dùng tinh thần lực đi dò hỏi Huyết Đằng năm cánh, sau đó thu thập nó, kết quả đương nhiên bị Huyết Đằng năm cánh cắn trả.
Huyết Đằng năm cánh, cũng không ôn hòa giống như các loại linh thảo khác như Tam Nguyên Kinh Dịch thảo, hơn nữa sinh mệnh lực cũng vô cùng ương ngạnh, một khi nó bị chọc giận, sẽ trở nên vô cùng táo bạo. Điểm này, Tùy Qua từng lĩnh giáo khi ở Bạch Lưu Câu.
Chẳng qua, bất luận linh thảo táo bạo cỡ nào, một khi rơi vào trong tay Tùy Qua, lập tức cũng sẽ trở nên ngoan ngoãn phục tùng.
Lý Nghệ Cơ không biết Huyết Đằng năm cánh hung hãn, tùy tiện dùng vu thuật của nàng đi nghiên cứu Huyết Đằng năm cánh, đây chính là điển hình của tự mình chuốc lấy cực khổ.
Thấy Lý Nghệ Cơ chịu thiệt, Tùy Qua cũng lười để ý tới, chỉ cười dài đứng bên cạnh nhìn, chỉ chốc lát sau, Lý Nghệ Cơ đau đến đổ mồ hôi đầy người mới dừng lại. Tùy Qua tiếp tục nói:
- Xem ra, chỗ lợi hại của vật này, đã không cần ta nhiều lời. Nhưng, ta vẫn muốn nhắc nhở ngươi một chút, vật này cũng không phải dễ dàng hành hạ như vậy, cho dù ngươi chết, nó vẫn có thể sống.
Lý Nghệ Cơ đau đến sắc mặt trắng bệch, mặc dù nàng không biết Tùy Qua có nói thật hay không, nhưng có một điểm không cần chất vấn, thứ này thật sự rất hành hạ người! Quả thực là đau đến không muốn sống!
- Người kia đến từ hắc bang Tam Giang đường của Minh Hải.
Lý Nghệ Cơ không muốn tiếp tục bị hành hạ, vội vàng nói ra điều Tùy Qua muốn biết.
- Phương Thiếu Văn sao? Xem ra hắn thật sự chán sống rồi.
Tùy Qua bình thản nói:
- Hắn ra giá bao nhiêu tiền?
- Năm trăm ngàn!
Lý Nghệ Cơ nói.
- Mẹ kiếp, tên Phương Thiểu Văn này cũng quá coi thường mạng sống của lão tử rồi.
Tùy Qua mắng một tiếng, sau đó lại cười dài nói với Lý Nghệ Cơ:
- Ngươi nhìn xem, ngươi phối hợp như vậy cũng rất tốt, vậy cũng không cần bị tội gì nữa đúng không.
- Vậy ngươi... sẽ bỏ qua cho ta sao?
Lý Nghệ Cơ nói.
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Nụ cười trên mặt Tùy Qua càng ngày càng đậm.
- Nhân vật lợi hại như ngươi, thành tựu sau này nhất định bất khả lượng, sớm muộn cũng sẽ uy chấn bát phương, nhất định sẽ không để mắt đến loại nhân vật nhỏ bé như ta. Ngươi sẽ cho ta rời đi, không phải sao?
Lý Nghệ Cơ bắt đầu ra sức vuốt đuôi Tùy Qua, hi vọng có thể tránh được một kiếp.
- Ừ, có thể nói như vậy.
Tùy Qua nói:
- Bản thân ta quả thật muốn thả ngươi rời đi, nhưng thứ trước ngực ngươi, nếu như không có ta chế biến dược vật áp chế, nửa năm sau, nó sẽ dừng ngủ đông, bắt đầu điên cuồng hấp thu máu và tất cả chất dinh dưỡng trong thân thể ngươi, cho đến khi hút ngươi thành một xác chết khô mới thôi.
*****
- Ngươi.... cái này... khốn...
Lý Nghệ Cơ vốn định mắng Tùy Qua là khốn kiếp, nhưng chợt suy nghĩ đến tình cảnh lúc này của nàng không thể lạc quan, nhục mạ Tùy Qua thì càng thêm không sáng suốt.
- Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt.
Tùy Qua lại cười:
- Ngươi nguyện ý làm một nữ nhân biết thức thời, hay làm một nữ nhân bị hành hạ đến chết?
Lý Nghệ Cơ rốt cục khuất phục.
- Nhớ kỹ, sau này ngươi chính là nữ bộc của ta.
Tùy Qua nói:
- Ngươi nên biết nữ bộc là cái gì? Ngươi không phải luôn tự xưng là hậu duệ Vu tộc các ngươi có huyết thống cao quý sao, hiện tại ta sẽ cho ngươi hiểu được, phân chia cao quý và đê tiện không phải là huyết thống, mà là cỡ nắm tay.
- Ngươi... Ta không cho phép ngươi vũ nhục hậu duệ Vu tộc vĩ đại chúng ta!
Lý Nghệ Cơ cả giận nói.
- Xem ra ngươi vẫn chưa hiểu.
Tùy Qua nói:
- Chẳng lẽ ngươi muốn từ thân phận nữ bộc biến thành nữ đày tớ hay sao?
Lý Nghệ Cơ rốt cục trầm mặc.
Tùy Qua không nói gì nữa, ra khỏi trụ sở đào tạo thực vật, cùng gọi Ngưu Duyên Tranh và Tống Văn Hiên vào trong.
- Sau này, nữ nhân Vu tộc này chính là nữ bộc của ta.
Tùy Qua chỉ Lý Nghệ Cơ đứng bên cạnh.
Tống Văn Hiên và Ngưu Duyên Tranh thoáng kinh ngạc, sau đó cùng kêu lên nói:
- Chúc mừng Tùy tiên sinh, có thêm một trợ lực.
- Trợ lực?
Tùy Qua cười nhạt:
- Có phải trợ lực hay không rất khó nói. Nữ nhân này, là người có phản cốt.
Sau đó, Tùy Qua lại nói với Lý Nghệ Cơ:
- Hai người này, cũng là thuộc hạ của ta.
- Ta là người hầu của Tùy tiên sinh.
Tống Văn Hiên vội vàng nói, lộ ra vẻ rất khiêm tốn.
Lý Nghệ Cơ hơi kinh ngạc, mặc dù nàng thật sự có chút cuồng vọng, nhưng cũng biết địa vị của cao thủ Tiên Thiên kỳ trong hàng ngũ người tập võ. Tống Văn Hiên lại cam chịu làm nô bộc, như vậy chứng tỏ tiểu tử Tùy Qua thật sự không đơn giản. Đối với thân phận nữ bộc của mình, Lý Nghệ Cơ cũng hơi có thể tiếp nhận. Chỉ có điều, nhìn thấy ánh mắt đắc ý của tiểu tử Tùy Qua, Lý Nghệ Cơ cảm thấy rất căm phẫn, nhất là tiểu tử này, luôn cười híp mắt đối với nàng, nhưng thủ đoạn lại tàn nhẫn vô cùng, không nhìn thẳng mỹ mạo của nàng, không có một chút phong độ thương hương tiếc ngọc, quả thực chính là tiếu diện hổ.
- Tống lão khiêm nhường.
Nụ cười của Tùy Qua rất thân thiết:
- Người của Tam Giang đường xem ra không hề biết thức thời. Tên Phương Thiểu Văn, lại dám tìm người đến báo thù ta. Nhưng, tiểu tử này cũng coi như lợi hại, có thể tìm được hai dị năng giả.
- Tùy tiên sinh yên tâm, ta sẽ đến Minh Phủ, giết chết Phương Thiểu Văn.
Tống Văn Hiên hung hăng nói.
- Còn ta sẽ đi san bằng Tam Giang đường!
Ngưu Duyên Tranh cũng vội vàng nói.
- Không vội, để ta gọi điện thoại trước.
Tùy Qua nói, bấm số điện thoại của Triệu Tam gia:
- Triệu Tam gia, lúc trước kêu ngài cảnh cáo tiểu tử Phương Thiểu Văn, xem ra không có tác dụng.
- Thiếu Văn... Tên tiểu tử thúi này lại làm gì? Có phải hắn lại tìm tới làm phiền cậu không, tên nhãi ranh này!
- Không, hắn không phải tới tìm tôi gây phiền toái, hắn tìm người đến lấy mạng của tôi.
Tùy Qua nói:
- Năm trăm ngàn! Hai sát thủ dị năng giả, xem ra tiểu tử này thật sự có chút môn lộ, ngay cả sát thủ dị năng giả cũng có thể tìm được.
- Cái gì? Dị năng giả?
Triệu Tam gia nói:
- Thiếu Văn làm sao có thể liên lạc với những dị năng giả này? Người tập võ chúng ta luôn phân biệt rõ ràng với những dị năng giả này. Thiếu Văn, làm sao có thể liên lạc với dị năng giả được, có phải cậu hiểu lầm hay không?
- Không.
Tùy Qua nói:
- Xem ra tiểu tử Phương Thiểu Văn cũng rất am hiểu tà môn ma đạo. Nhưng, lần này hắn chết chắc.
- Tùy huynh đệ... Đừng.
Triệu Tam gia vội vàng khuyên nhủ:
- Thiếu Văn còn ít tuổi không hiểu chuyện, mới làm ra quyết định hồ đồ như thế. Tôi sẽ lập tức kêu đại ca dẫn hắn tới đây nhận lỗi với Tùy huynh đệ, cậu cũng đừng chấp nhặt với hắn...
- Triệu Tam gia.
Tùy Qua thở dài nói:
- Tôi gọi điện cho ngài, là bởi vì tôi xem ngài là bằng hữu. Về phần Phương Thiểu Văn, tôi đã cho hắn cơ hội, chẳng qua hắn không biết quý trọng, vậy cũng đừng trách tôi.
- Tùy huynh đệ đừng... Cậu chờ một chút... Tôi sẽ gọi điện cho đại ca, cậu đừng gác máy.
Triệu Tam gia vội kêu lên, lúc này vừa vặn đại ca Phương Đông Trạch của hắn gọi điện đến.
Chỉ chốc lát sau, thanh âm của Triệu Tam gia một lần nữa vang lên, lộ ra vẻ hoảng sợ và bàng hoàng:
- Tùy huynh đệ.... Thiếu Văn hắn... bị đánh chết rồi!
- Chết rồi?
Tùy Qua kinh ngạc nói:
- Trùng hợp như thế sao?
Còn không phải sao, Tùy Qua đang định kêu Tống Văn Hiên hoặc Ngưu Duyên Tranh đi bắt Phương Thiểu Văn, không ngờ hắn còn chưa động thủ, Phương Thiểu Văn đã mất mạng.
Chẳng lẽ, đây chính là người xấu có ác báo?
Nhưng, Tùy Qua lại không cảm thấy may mắn, bởi vì cái chết của Phương Thiểu Văn cực kỳ không hợp lý.
Quả nhiên, Triệu Tam gia lại nói:
- Đại ca tôi đã đổ khoản nợ này lên đầu cậu.
- Lên đầu tôi?
Tùy Qua cười nói:
- Tôi không động thủ, không ngờ đại ca ngài lại đổ khoản nợ này lên đầu tôi. Cũng tốt, dù sao người khác không động thủ, tôi cũng sẽ động thủ. Như vậy đi, ngài nói với đại ca mình, Phương Thiểu Văn chính là ác giả ác báo, chết đáng đời. Về phần đại ca ngài, nếu hắn muốn tìm tôi báo thù, đó chính là không phân biệt phải trái, tôi sẽ không lưu tình giết chết hắn!
- Tùy huynh đệ... Ài... Chuyện đến nước này, tôi cũng không biết nên nói như thế nào.
Triệu Tam gia thở dài nói:
- Tôi biết cậu không giết chết Thiếu Văn, nhưng tôi không có cách nào khuyên nhủ đại ca, hắn nhất định sẽ trả thù cậu, hơn nữa còn không tiếc bất kỳ thủ đoạn nào. Tóm lại, Tùy huynh đệ, cậu nhất định phải cẩn thận, nếu đại ca tôi quả thật tàn nhẫn, cũng không dễ dàng ứng phó như vậy. Đại nhi tử của hắn cũng là một nhân vật lợi hại.
- Cảm ơn Tam gia nhắc nhở.
Tùy Qua nói:
- Nhưng, tôi hi vọng chuyện này, ngài không can dự vào.
- Chuyện này, tôi thật sự không muốn can dự.
Triệu Tam gia nói:
- Ba vị đường chủ của Tam Giang đường chúng tôi vốn thân như huynh đệ. Chỉ có điều, biến cố sau này làm cho huynh đệ ly tâm, mặc dù tôi vẫn gọi hắn một tiếng đại ca, nhưng cũng chỉ xem là huynh đệ trên danh phận, tình nghĩa huynh đệ sớm đã không còn... Tóm lại, cậu phải cẩn thận, có thể tha người nào thì tạm tha người đó.
Tùy Qua "ừ" một tiếng, nhưng không đáp ứng Triệu Tam gia. Tùy Qua không phải là người không chịu buông tha cho người khác, nhưng nếu đối phương quyết đổ mối hận giết con lên đầu hắn, hùng hổ muốn tìm hắn trả thù, như vậy có thể bỏ qua được sao?
- Tống Văn Hiên, lão kêu Tống Thiên Húc lập tức chạy tới huyện Hoàng Bình, nhất định phải bảo đảm an toàn cho người nhà của ta. Ngoài ra, ta muốn lão cũng âm thầm bảo vệ an toàn của Lam Lan.
← Ch. 0398 | Ch. 0400 → |