Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0414

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0414: Đấu sức với tâm ma
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Tùy Qua nói:

- Có chuyện muốn làm phiền anh.

- Huynh đệ, cậu nói đi.

Lữ Chính Dương nói:

- Chỉ cần tôi có thể giúp, tôi sẽ cố gắng hết sức.

- Tôi muốn thiết bị giám sát cao cấp, hơn nữa còn là loại rất nhỏ.

Tùy Qua nói:

- Được không?

- Cái này... có chút phiền phức.

Lữ Chính Dương nói:

- Huynh đệ, cũng không phải Lữ đại ca gây khó khăn cho cậu, mà bên chúng tôi có quy tắc, những thiết bị nghe trộm này, chỉ có thể cung cấp cho người của Long Đằng. Đàng hoàng nói với cậu, những thứ đó đích xác là có, nhưng nằm trong tay người của tổ bảy, bọn họ sẽ không dễ dàng nể mặt chúng tôi.

- Không có cách nào sao?

Tùy Qua hỏi.

- Sợ rằng có chút khó khăn.

Lữ Chính Dương khó xử nói.

- Nếu giao dịch thì thế nào.

Tùy Qua nói:

- Lữ đại ca, anh biết đan dược không?

- Đan dược?

Giọng nói Lữ Chính Dương biến đổi, rất hiển nhiên hắn biết tồn tại của đan dược:

- Vậy phải xem là đan dược gì.

- Tinh Nguyên đan.

Tùy Qua nói:

- Không biết anh có từng nghe nói không?

- Tinh Nguyên đan, sau khi ăn, có thể gia tăng hai mươi năm công lực?

Lữ Chính Dương hiển nhiên từng nghe nói đến Tinh Nguyên đan.

- Không hổ là nhân sĩ trong nghề, còn biết chỗ tốt của Tinh Nguyên đan.

Tùy Qua nói:

- Nhưng, Tinh Nguyên Đan của tôi có thể tăng trưởng ba mươi năm công lực. Thế nào, một viên Tinh Nguyên đan, đổi với mấy thiết bị của anh, không thiệt chứ?

- Ừ, nếu như tính ra giá trị, người chịu thiệt còn là cậu.

Lữ Chính Dương nói:

- Cậu đầu tư lớn như vậy, không phải muốn nhìn lén vị mỹ nữ nào tắm chứ? Tôi nói cho cậu biết, tuyệt đối không thể dùng thiết bị chúng tôi cung cấp đi làm chuyện trái pháp luật, hơn nữa cũng không thể đưa những thứ này cho người khác mượn, càng không thể lấy đi kiếm tiền...

- Biết rồi, anh còn muốn giao dịch hay không?

Tùy Qua nói:

- Tôi biết người của Long Đằng các anh có mạng lưới khắp cả nước, cho anh nửa giờ, đưa đồ đến chỗ tôi. Bằng không, lần giao dịch này xem như hủy bỏ.

- Được! Một lời đã định!

Lữ Chính Dương nói.

Mạng lưới của Long Đằng quả nhiên trải rộng cả nước.

Mười lăm phút sau, Tùy Qua đã nhận được những máy móc hắn muốn, hơn nữa tất cả đều là thiết bị cỡ nhỏ, còn tặng kèm bản thuyết minh.

Lấy được đồ, Tùy Qua dĩ nhiên cũng sẽ không nuốt lời, giao một viên Tinh Nguyên đan cho đối phương.

Năm phút sau, điện thoại của Tùy Qua vang lên, Lữ Chính Dương cười nói:

- Tùy huynh đệ, cậu thật đầy nghĩa khí, có Tinh Nguyên đan tốt như vậy, không chừng Long Đằng chúng tôi có thể có thêm một gã cao thủ. Sau này có chuyện tốt như vậy, cậu phải nghĩ đến chúng tôi trước tiên!

- Anh nói như vậy, giống như Long Đằng các anh là lính đánh thuê vậy.

Tùy Qua cười khản nói.

- Lính đánh thuê cũng không có gì không tốt, chỉ cần cậu có thể cung cấp giá trị đầy đủ cho chúng tôi, hơn nữa không làm chuyện nguy hiểm đến quốc gia và nhân dân là được.

- Vậy được, sau này còn có làm ăn như vậy, tôi sẽ nghĩ đến Long Đằng đầu tiên.

Tùy Qua nói.

Sau khi tắt điện thoại, Ảnh Phong cũng trở lại.

- Tình huống như thế nào?

Tùy Qua hỏi.

- Chủ nhân, cử chỉ của Đường tiểu thư có chút khác thường, tôi thấy sau khi cô ấy đến phòng làm việc, cũng không làm việc, mà chỉ luyện công.

Ảnh Phong báo cáo với Tùy Qua.

- Luyện công?

Tùy Qua nói:

- Luyện công như thế nào?

- Phương thức luyện công rất cổ quái.

Ảnh Phong nói:

- Dù sao, không giống như công pháp chủ nhân dạy cho Đường tiểu thư.

Tùy Qua hừ lạnh nói:

- Ma đầu đáng chết này, nó rằng có thể lừa gạt ta dễ dàng như vậy sao?

- Chủ nhân.

Ảnh Phong nói:

- Còn gì phân phó?

- Ngươi đem vật này theo.

Tùy Qua đặt một máy camera cỡ nhỏ lên lưng Ảnh Phong:

- Không thành vấn đề chứ?

- Dĩ nhiên không thành vấn đề.

Ảnh Phong nói:

- Ta là linh thú cấp ba mà. Đúng rồi, chủ nhân vừa nói ma đầu gì?

- Ta nói là tâm ma.

Tùy Qua nói:

- Vũ Khê có thể bị tâm ma xâm nhập.

- Cái gì, tâm ma?

Ảnh Phong sợ hãi nói:

- Chủ nhân, môt khi bị tâm ma xâm lấn, đây là chuyện vô cùng phiền toái.

- Ngươi biết tâm ma?

Tùy Qua không khỏi kinh ngạc.

- Dĩ nhiên.

Ảnh Phong nói:

- Bởi vì kiếp trước, ta chính là bị tâm ma hại chết.

- Cái gì!

Tùy Qua cả kinh trợn mắt há hốc mồm:

- Kiếp trước?

- Nghiêm khắc mà nói, cũng không tính là kiếp trước.

Ảnh Phong giải thích:

- Trước kia ta từng là một người tu hành, hơn nữa đã đến cảnh giới Kết Đan hậu kỳ, khi ta đang tiến vào Nguyên Anh kỳ, gặp gỡ vô số tâm ma quấy nhiễu, cuối cùng ta không cam lòng thân thể bị tâm ma chiếm cứ, tự bạo kim đan. Không ngờ, khi ta khôi phục thần thức, một luồng tàn hồn lại ghé vào người con ong này.

- Trời ạ! ly kỳ như vậy sao!

Tùy Qua giống như sợ hãi, sau đó cảm thán:

- Khó trách ngươi chỉ là một con ong, không phải linh thú, lại biết tu hành. Ta đang buồn bực, một con ong cũng có thể tu thành linh thú cấp ba! Xem ra, ban đầu ngươi ăn linh thảo của ta, chính là để tu hành.

- Đúng vậy.

Ảnh Phong nói:

- Đúng như chủ nhân đã nói, ong mật cũng không phải là linh thú, Tiên Thiên có hạn, tuổi thọ không dài. Nếu như không nắm được cơ hội, chắc chắn chỉ có một con đường chết. Ta không biết, sau khi thân thể con ong này tử vong, tàn hồn của ta còn có thể tiếp tục ghé vào những người khác hoặc là động vật khác hay không. Cho nên, ta vô cùng cảm tạ ân tái tạo của chủ nhân đối với ta.

- Cảm tạ, cũng không cần nói ra.

Tùy Qua nói:

- Sớm biết ngươi có nhiều nghiên cứu với tâm ma như vậy, ta đã thỉnh giáo ngươi.

- Cũng không tính là nghiên cứu.

Ảnh Phong nói:

- Loại vật như tâm ma, vốn rất thần bí, cho dù năm đó ta lấy tu hành Kết Đan kỳ, cũng không cách nào hiểu thấu bản chất của tâm ma, cũng không tìm được nhược điểm của bọn chúng. Những tâm ma này, sau khi xâm nhập vào thân thể người tu hành, rất dễ dàng đi tìm nhược điểm trên thân thể người tu hành, sau đó lợi dụng, chỗ nào cũng nhúng tay vào, lại rất khó giết chết. Ài, năm đó ta cũng là khinh thường, cho rằng mình tu vi đủ cao, không cần e ngại tâm ma quấy nhiễu, kết quả khi tiến vào Nguyên Anh kỳ, bị trăm ngàn tâm ma đồng loạt công kích, cảm giác này nhớ lại vẫn đáng sợ, giống như có trăm ngàn người tiến vào đầu ngươi, ồn ào, đánh nhau trong đó... Tóm lại, cuối cùng ta không cam lòng đem thân thể và tu vi của mình làm quà cưới cho tâm ma, liền trực tiếp bạo kim đan.

- Tốt, có can đảm!

Một thanh âm chuông bạc vang lên, Tiểu Ngân Trùng cũng không biết từ lúc nào xông ra:

- Ảnh Phong, trước kia ta cảm thấy ngươi chỉ là một con ong cái, nũng nịu, vô dụng, nhưng không ngờ ngươi lại cương liệt như vậy, lại tự bạo kim đan. Chỉ riêng điểm này, Tiểu Ngân Trùng ta rất bội phục ngươi!

- Ngươi bội phục ta, ta cũng không bội phục ngươi.

Ảnh Phong nói:

- Ngươi chỉ là một kẻ chỉ biết vuốt mông ngựa mà thôi.

Tiểu Ngân Trùng tựa hồ muốn mạnh miệng, nhưng lại bị Tùy Qua ngăn lại:

- Ta hiện tại muốn biết, làm thế nào mới có thể giết chết tâm ma! Hai người các ngươi, nếu có biện pháp gì, thì nói nhanh đi.

*****

- Ta không biết nhược điểm của tâm ma, nhưng ta biết, những tâm ma này chính là lấy thần niệm và hình thái ý thức tồn tại, hơn nữa bọn chúng rất giỏi về ngụy trang và ẩn núp, nếu như xâm lấn người tu hành đủ mạnh, sau khi tâm ma xâm nhập thân thể, sẽ ngụy trang thành trí nhớ của người tu hành, sau đó từ từ thay đổi, cho đến khi lấy được quyền khống chế thân thể của người tu hành. Nếu như muốn giết chết bọn chúng, trừ phi tinh thần lực và ý niệm của ngươi mạnh hơn, giảo hoạt hơn bọn chúng, nếu không diệt cỏ không tận gốc, sẽ lưu lại tai họa.

Ảnh Phong giải thích.

Tiểu Ngân Trùng nghe xong, nói:

- Ta đồng ý với thuyết pháp của Ảnh Phong. Nhưng, trong trí nhớ viễn cổ của ta, nghe nói tâm ma là một loại hình thái ác ma đến từ thế giới bên ngoài, cho nên rất khó bị tiêu diệt. Ngoài ra, ta còn nghe nói, từng có tâm ma hiện ra hình người. Đó là tồn tại cực kỳ lợi hại!

- Tâm Ma, còn có thể hiện ra hình người?

Tùy Qua nói:

- Trâu bò như vậy sao?

- Loại tâm ma này rất ít.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Tâm ma có thể hiện ra hình người, đó chính là ma đầu chân chính, tu vi ít nhất cũng là Hóa Thần kỳ, đây chính là tồn tại cường đại không thể tưởng tượng. Dĩ nhiên, tâm ma trên người Đường chủ mẫu còn xa mới lợi hại như vậy.

- Nếu không lợi hại như vậy, ngươi có thể giết chết tâm ma đó không?

Tùy Qua hỏi.

- Hắc... Lão Đại, chờ ta thành linh thú cấp sáu, chắc sẽ làm được.

Tiểu Ngân Trùng nói.

- Nói nhảm!

Tùy Qua nói với Ảnh Phong:

- Ảnh Phong, ngươi mau đi theo dõi Vũ Khê, ta thật sự muốn nhìn xem, tâm ma kia rút cuộc muốn làm gì!

Ảnh Phong nhanh như tia chớp bay ra ngoài.

Long Đằng cung cấp cho Tùy Qua máy quay phim rất nhỏ, cũng dùng rất tốt, chỉ cài đặt một phần mềm trên điện thoại di động, có thể giám thị nhất cử nhất động của đối tượng.

Khó trách, Lữ Chính Dương nói sản phẩm công nghệ cao như vậy, không thể dùng tùy tiện.

Sau khi Ảnh Phong đến gần tòa nhà làm việc của quỹ Tiên Linh Thảo Đường, liền đậu lên cửa sổ phòng làm việc của Đường Vũ Khê.

Lúc này, bên trong phòng làm việc Đường Vũ Khê quả nhiên không làm việc, mà đứng chân không trên mặt thảm, hướng về phía mặt trời, nhắm mắt lại, hai tay không ngừng biến hóa ra các thế, nhất là ngón tay, không ngừng nặn ra các loại thủ ấn kỳ quái, có chút giống như thủ ấn phật môn, nhưng lại không quá giống. Tóm lại, làm cho người ta cảm giác rất cổ quái.

- Lão Đại, Đường chủ mẫu đang tu luyện ma công sao?

Tiểu Ngân Trùng đứng trên bả vai Tùy Qua nói.

- Làm sao ngươi khẳng định, đây chính là ma công?

Tùy Qua hỏi ngược lại.

- Tâm ma luyện công, đương nhiên là ma công rồi.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Lão Đại, còn nhìn cái gì, mau chế phục Đường chủ mẫu, sau đó giết chết tâm ma trong cơ thể nàng!

- Nói nhảm! Giết chết, làm sao giết chết?

Tùy Qua nói:

- Biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Ngươi biết tại sao một khi tâm ma nhập vào cơ thể, không dễ dàng bị giết chết không? Đó là bởi vì tâm ma luôn có thể bắt được điểm yếu trong lòng người tu hành. Còn người tu hành, lại không biết điểm yếu của tâm ma, chính vì vậy tâm ma mới rất khó bị giết chết.

- Lão đại anh minh.

Tiểu Ngân Trùng vuốt mông ngựa nói:

- Nhưng, lão Đại, Tâm ma rút cuộc có nhược điểm gì?

- Cẩn thận quan sát!

Tùy Qua nói.

- Quan sát?

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Chỉ thấy Đường chủ mẫu ở chỗ này khua tay múa chân luyện ma công, làm sao quan sát nhược điểm?

- Ngươi đúng là vô dụng!

Tùy Qua nói:

- Nhìn tâm ma tu luyện công pháp, có thể đoán ra nhược điểm của nó.

- A, vậy lão đại có thể nhìn thấu nhược điểm của nó?

Tiểu Ngân Trùng nói.

- Có một chút đầu mối.

Tùy Qua nói:

- Mặc dù không biết tâm ma này tu luyện công pháp gì, nhưng có một điểm có thể khẳng định, nó mượn ánh mặt trời tiến hành tu hành.

- Mượn ánh mặt trời tu hành?

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Làm sao có thể? Ánh nắng mặt trời là cửu dương chân hỏa, thuần dương khí, chỉ có cảnh giới đến Trúc Cơ kỳ trở lên, mới có thể trực tiếp mượn ánh nắng mặt trời tu hành.

- Nhưng sự thật chính là như thế.

Tùy Qua nói:

- Ngươi nhìn nhịp bước, phương vị của Vũ Khê hiện tại, rất tương hợp với phương vị vận hành của mặt trời. Mượn khí thuần dương tu hành, như vậy đối với khí âm hàn, dĩ nhiên là có bài xích rồi.

- Lão Đại nói không sai.

Tiểu Ngân Trùng gật đầu nói:

- Như vậy, chúng ta phải tìm một nơi âm hàn đối phó nó? Nhưng mảnh đất âm hàn này, biết tìm ở đâu?

- Dễ dàng.

Tùy Qua nói, sau đó gọi điện cho Sơn Hùng:

- Hùng ca, anh cho người tìm một kho lạnh cho tôi, càng lạnh càng tốt! Ngoài ra phải chắc chắn.

- Kho lạnh?

Tiểu Ngân Trùng nghe Tùy Qua nói, không khỏi ngạc nhiên.

- Hiện tại là niên đại nào rồi, còn cần tìm đất âm hàn làm gì.

Tùy Qua bình thản nói.

Sau khi cúp điện thoại, Tùy Qua tiếp tục quan sát hành động của Đường Vũ Khê, hi vọng từ đó đoán ra một chút đầu mối.

Hơn năm giờ, Tùy Qua xuất hiện ở cửa phòng làm việc của Đường Vũ Khê.

Gõ cửa.

- Cái gì? Tôi không phải nói rồi sao, đừng quấy rầy tôi!

Thanh âm của Đường Vũ Khê truyền ra từ bên trong phòng làm việc, giống như cực kỳ mất hứng.

Với tính cách dịu dàng của Đường Vũ Khê, nàng rất ít khi tức giận như vậy.

- Là anh.

Tùy Qua nói:

- Đến giờ tan sở rồi, cùng nhau ăn cơm đi.

Cánh cửa mở ra.

Đường Vũ Khê tựa hồ chịu đựng tức giận nói:

- Hôm nay em có chút không thoải mái, anh đi ăn một mình đi.

- Hôm nay là sinh nhật anh.

Tùy Qua nói.

Đường Vũ Khê hơi chút do dự, sau đó nói:

- Được.

Đường Vũ Khê cũng không nói gì, cầm lấy y phục cùng Tùy Qua ra cửa.

Xuống dưới lầu, Tùy Qua lại đụng phải Hoa Tuyết Nhạn, Hoa Tuyết Nhạn nhìn Tùy Qua và Đường Vũ Khê, cười nói:

- Làm sao, đi ăn cơm cũng không báo cho tôi?

- Cô hiểu cái gì gọi là thế giới của hai người không?

Tùy Qua nói với Hoa Tuyết Nhạn.

- Thôi đi ba ơi... , lòng dạ hẹp hòi.

Hoa Tuyết Nhạn nói.

- Không phải là lòng dạ hẹp hòi, mà không muốn mang theo một cái bóng đèn.

Tùy Qua cười nói:

- Huống chi, tôi mang theo một đôi mỹ nữ đi ăn cơm, người khác nhìn thấy sẽ nghĩ thế nào? Tôi cũng không muốn làm hỏng thanh danh của cô.

- Anh thật là... tự đại!

Hoa Tuyết Nhạn hừ một tiếng, xoay người rời đi.

Tùy Qua mở cửa xe cho Đường Vũ Khê, để Đường Vũ Khê ngồi ở vị trí tay lái phụ.

Mười mấy phút sau, xe chạy ra khỏi khu vực thành thị.

- Chúng ta đi đâu ăn cơm?

Đường Vũ Khê chợt hỏi, lộ ra vẻ có chút không nhịn được.

- Sắp đến rồi.

Tùy Qua chỉ chỉ phía trước, xe đột nhiên rẽ phải, chạy đến một ngã ba.

Cuối đường rẽ, là một kho lạnh.

Két!

Chiếc xe nhanh chóng lái đến bên trong kho lạnh.

Sau khi thắng xe, xe còn trượt trên mặt băng một đoạn rất dài, để Tùy Qua thể nghiệm được cảm giác phiêu dật.

Ầm!

Cánh cửa kho đông lạnh đột nhiên đóng lại.

- Tùy Qua, anh làm gì thế?

Đường Vũ Khê cau mày nói:

- Nơi này quá lạnh, em không thích nơi này.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1258)