Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0444

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0444: Ngang nhiên tuyên chiến!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


- Lại có bao nhiêu người biết công ty Hoa Sinh thuộc tập đoàn Tiên Linh Thảo đường năm trước đã trở thành dược thương cung ứng thuốc cho quân đội Hoa Hạ đây? Nào có ai biết công ty Hoa Sinh kỳ thật đã là xí nghiệp đưa ra thị trường – giữ hơn 60% cổ phần công ty dược nghiệp Tống thị. Lại có bao nhiêu người biết dãy thuốc cao da chó Đế Ngọc Cao có chút danh tiếng trong Đông Giang thậm chí là tỉnh Minh Hải cũng là thủ bút của công ty Hoa Sinh đây?

Thật nhiều người hít sâu một hơi.

Vốn tưởng rằng thành công của Mỹ Lệ Họa Thủy chỉ là ngẫu nhiên, thuộc loại lực lượng mới xuất hiện, không nghĩ tới Mỹ Lệ Họa Thủy lại sớm có danh tiếng, chỉ là chưa từng bộc lộ ra mà thôi. Nhất là chiêu bài "dược thương cung ứng quân đội Hoa Hạ", thật sự có giá trị, mấy chữ này càng thêm kiên định độ tin cậy của Mỹ Lệ Họa Thủy.

Lam Lan mỉm cười:

- Không nghĩ tới Tùy tiên sinh lại có nhiều sản nghiệp cùng thành tích như vậy, xem ra anh thật sự là một người khiêm tốn lại điệu thấp đâu. Nhưng không biết vì sao anh phải thay đổi tác phong làm việc của mình. Thứ cho tôi nói thẳng, những lời vừa rồi của anh mặc dù là sự thật nhưng đã có vẻ cao điệu rồi đâu.

- Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng thôi.

Tùy Qua ra vẻ cảm khái:

- Ca muốn điệu thấp nhưng người khác không cho ah.

- Tùy tiên sinh, lời này của anh có vấn đề đâu.

Lam Lan nói:

- Xin anh nói thẳng ra một chút có được không?

- Được rồi, tôi sẽ nói thẳng ra một chút.

Tùy Qua bỗng đứng lên, nhìn thẳng màn ảnh lớn tiếng nói:

- Bởi vì trước đoạn thời gian có không ít vương bát đản, bại hoại Đông y giới, cặn bã rác rưởi, bọn hắn ở trên ti vi, báo chí cùng internet không ngừng ác ý công kích, vu tội sản phẩm của công ty tôi sản xuất! Những người này cũng không phải người thường, bọn hắn đều là nhân vật có danh dự uy tín trong giới Đông y, được xưng là chuyên gia, học giả, tinh anh, nhưng trong mắt của tôi bọn hắn chỉ là vương bát đản! Bọn hắn không hề có chút chứng cớ nào lại không ngừng ác ý phỉ báng, cơ hồ muốn phá hủy công ty của tôi, làm cổ phiếu của công ty tôi giảm xuống tận đáy thấp nhất. Chính bởi vì những người này tồn tại, làm cho tôi không muốn điệu thấp! Cho nên tôi bạo phát, tôi quyết định không tiếp tục điệu thấp nữa!

Lời này của Tùy Qua đồng học chỉ đột ngột bộc phát, tự nhiên lại khiến người xem tại hiện trường cùng trước ti vi cộng hưởng.

Nhất là trong căn tin hiệu khu Phát Phong tiếng mắng vang lên một mảnh.

Nữ sinh của Đông đại không cần phải nói, cơ hồ đều xem Tùy Qua đồng học là thần tượng. Mà nam sinh Đông đại, mặc dù có chút ghen ghét tiểu tử Tùy Qua, nhưng dù sao hắn cũng là nhân vật quan trọng của trường học, cho dù mắng hắn cũng chỉ là mắng sư huynh sư đệ cùng trường, sao có thể cho phép người ngoài đến khi dễ? Cho nên thật nhiều người đều mở di động, trực tiếp mở bái thiếp, lên án công khai "bàn tay đen sau màn" cùng "chuyên gia vô lương".

- Tùy tiên sinh, anh đừng quá kích động.

Lam Lan làm yên lòng:

- Mời bình tĩnh một chút. Về chuyện công ty của anh bị rất nhiều người "ác ý công kích" đoạn thời gian trước, có thể kể lại chi tiết một chút không?

- Có thể.

Tùy Qua ngồi xuống, chỉ nói điểm chính:

- Có câu nói không bị người đố kỵ chỉ là kẻ tầm thường. Từ sau khi công ty chúng tôi trở thành dược thương cung ứng thuốc cho quân đội, đã rất nhiều công kích ác ý xuất hiện, thẳng tới đoạn thời gian trước, tựa hồ tập trung bạo phát. Đương nhiên, tôi có thể lý giải, làm một công ty Đông y ưu tú lại nhanh chóng quật khởi, bị đồng hành thậm chí là những kẻ không chuyên môn ghen ghét là chuyện đương nhiên. Nhưng làm cho tôi không nghĩ tới chính là bọn hắn lại ghen ghét mãnh liệt như thế, còn phát động thanh thế lớn, muốn hoàn toàn giết chết công ty của tôi. Nhưng bọn hắn làm thế nào cũng không nghĩ tới, công ty tôi có được lực nhẫn nại cùng sinh mệnh lực cường đại như vậy, không phải ai cũng có thể một cước giết chết!

- Đã hiểu rõ ràng.

Lam Lan nhìn nhìn laptop ở bên cạnh nói:

- Vừa rồi tôi đã tranh thủ tìm kiếm trên mạng, đích xác đã tồn tại chuyện như vậy. Thật sự không nghĩ tới lại có kiểu cạnh tranh ác ý như vậy xuất hiện.

- Đây không phải cạnh tranh ác ý, mà là một cuộc hãm hại có dự mưu. Ác ý cạnh tranh là một hai nhà công ty cạnh tranh, sẽ không xuất hiện cục diện "trăm nhà cùng phun" thế này.

Nghe được câu "trăm nhà cùng phun", Lam Lan không nhịn được bật cười, sau đó nói:

- Tùy tiên sinh, anh thật là hài hước. Nhưng anh nói đây là hãm hại có dự mưu, anh dùng từ ngữ "hãm hại" có phải có chút nghiêm trọng hay không?

- Tôi chưa bao giờ dùng ác ý suy đoán đồng bào của tôi. Nhưng đất nước chúng ta có một ít đồng bào, sau khi cầm tiền tài lại đối đãi với đồng bào của mình còn ngoan độc hơn với địch nhân từ ngoài đến. Những kẻ được xưng là phần tử tinh anh, kỳ thật chỉ cầm tiền nói chuyện thay ông chủ, là tay sai bán mạng! Công ty dược nghiệp Hoa Sinh chỉ là một xí nghiệp Đông y đang phát triển, là một công ty ngưng tụ tinh hoa của Đông y dân tộc, chẳng khác gì một gốc cây non, cần thật nhiều che chở cùng quan tâm, nhưng không nghĩ tới lại gặp phải bão táp, hơn nữa còn là bão táp đến từ chính đồng bào của mình! Hiện tại tôi rốt cục hiểu được vì sao Hán gian còn đáng giận hơn địch nhân, bởi vì những kẻ vốn là bạn bè của mình nhưng lại đem họng súng nhắm vào người một nhà!

- Cho nên anh gặp phải áp lực cực lớn, đưa Mỹ Lệ Họa Thủy ra thị trường chính là vì đáp trả, vừa đưa ra liền thành công, được quần chúng tin cậy cùng ủng hộ?

Lam đại chủ trì quả nhiên giỏi giang trong việc dẫn đường dư luận.

- Phải.

Tùy Qua phối hợp nói:

- Bởi vì tôi vẫn luôn tin chắc, vô luận là "Hán gian" nhảy nhót nhiều bao nhiêu, vẫn không đánh lại lực lượng của nhân dân quần chúng. Sự thật chứng minh lời tôi nói là chính xác, sau khi Mỹ Lệ Họa Thủy ra đời, tôi chẳng những đó được thật nhiều khách hàng, còn có được nhiều võng hữu ủng hộ, hơn nữa còn có được thật nhiều tin cậy. Tôi nghĩ hiện tại những kẻ đang hi vọng công ty của tôi bị phá sản chỉ sợ đang hận đến mức muốn đập nát ti vi!

- Mỹ Lệ Họa Thủy thành công không thể nghi ngờ.

Lam Lan nói:

- Nhưng tôi nghe nói hiện tại sản lượng của Mỹ Lệ Họa Thủy cung không đủ cầu, không biết Tùy tiên sinh có tính toán gì không?

- Đầu tiên đối với cục diện cung không đủ cầu tôi cảm thấy vạn phần xin lỗi. Tiếp theo tôi muốn nói tạo thành cục diện như thế cũng bởi vì bàn tay đen chết tiệt sau màn!

Tùy Qua xoay chuyển lời nói, đem lửa giận của quần chúng hướng dẫn về hướng đối thủ âm thầm:

- Cũng bởi vì bọn hắn hãm hại, tạo thành tài chính của công ty tôi không thể vận chuyển, thậm chí rất nhiều chuyện trong kế hoạch không thể thực hiện. Thậm chí thiếu chút nữa cũng không thể thành công đưa ra Mỹ Lệ Họa Thủy, chính bởi vì như thế nên tôi mới thống hận đám người kia như thế!

*****

Không thể không nói chiêu thức này của Tùy Qua thật sự dùng không sai. Hiện tại Mỹ Lệ Họa Thủy như mặt trời ban trưa, thế không thể đỡ, tiếc nuối duy nhất là không thể thỏa mãn thị trường lớn như Hoa Hạ, điều này làm thật nhiều người có lời phê bình. Lần này tốt lắm, Tùy Qua đem tội lỗi đổ lên bàn tay đen sau màn, ngược lại hắn biến thành người bị hại.

Quả nhiên cảm xúc của mọi người trào dâng, sôi nổi yêu cầu lên án công khai bàn tay đen sau màn, dù không ai biết rốt cục là ai.

- Tùy Qua! Tiểu tử quá cuồng vọng!

Lúc này có một người đeo kính ngồi trong nhóm khán giả tại hiện trường, là một trung niên nhìn có văn hóa lại đứng lên, lớn tiếng chỉ trích Tùy Qua:

- Anh luôn miệng nói bàn tay đen sau màn, cái gì mà bị hãm hại. Xin hỏi anh chỉ là một dược thương, quan hệ tới sinh mệnh cùng sức khỏe vô số người, vì sao không thể nhận dư luận giám sát! Còn nhục mạ, nghi ngờ chuyên gia chỉ đạo giám sát, mưu đồ của anh ở chỗ nào?

- Vị tiên sinh này xưng hô thế nào?

Tùy Qua nhìn trung niên hỏi:

- Có thể mời ông lên sân khấu không?

- Hừ! Tôi đang có ý đó!

Người trung niên hừ lạnh một tiếng, đi lên sân khấu:

- Bỉ nhân Ngô Hồng Giang, giảng dạy Đông y viện y học Bắc Thần. Người thanh niên, anh thật sự quá cuồng vọng, hơn nữa rất vô lễ!

- Ách...

Tùy Qua nhu nhu mũi:

- Ngô giảng dạy ngồi không yên, vậy chứng minh lời nói của tôi có tác dụng. Đúng rồi, ông nói tôi không nên nhục mạ cùng nghi ngờ giám sát cùng chỉ đạo của chuyên gia, học giả, phải không?

- Phải!

Ngô Hồng Giang trầm giọng nói:

- Anh là hậu bối của giới Đông y, vì sao không khiêm tốn, thẳng thắn thành khẩn nhận chỉ điểm cùng nghi ngờ của các tiền bối đây? Chẳng lẽ anh không biết đây cũng là một quá trình lớn dần sao?

- Ân, không hổ là giảng dạy học giả, nói chuyện có triết lý.

Tùy Qua nói:

- Nhưng ngàn vạn lần đừng tùy tiện cậy già lên mặt, nhất là từ "chỉ đạo", càng không nên dễ dàng sử dụng!

- Tại sao?

Ngô Hồng Giang miệt thị:

- Anh hẳn còn là một học sinh đi, chẳng lẽ ngay cả tinh thần tôn sư trọng đạo cũng không có?

- Mặc dù ông là giảng dạy, nhưng tôi còn phải nhắc nhở ông một câu, từ ngữ thích lên mặt dạy đời, cùng chỉ đạo gì đó, thật sự không nên tùy tiện loạn dùng.

Tùy Qua thản nhiên nói:

- Trong tiểu thuyết, Tiểu Lý Phi Đao chỉ đạo a Phi, được xem là một đoạn giai thoại, đó là bởi vì cảnh giới võ học cùng phẩm đức của Tiểu Lý Phi Đao đều vượt trên a Phi. Nếu Tiểu Lý Phi Đao nhìn thấy một thiếu niên đi lại trong giang hồ, nhịn không được muốn kết bạn, chỉ điểm, mà thiếu niên kia không phải a Phi, mà là Kiếm Thần Độc Cô Cầu Bại, chỉ sợ sẽ gây thành bi kịch. Ngô giảng dạy, lời này ông nghe hiểu được sao?

- Tôi nghe hiểu được rõ ràng!

Ngô Hồng Giang cười lạnh nói:

- Anh lại dám đem chính mình so sánh với "Kiếm Thần" của Đông y giới, quả thật trâng tráo! Chẳng lẽ anh là dược thần hay sao? Anh nên biết Hoa Hạ đại địa, ngọa hổ tàng long, anh bảo thủ như vậy còn không sợ bị người cười đến rụng răng?

- Ách, danh hiệu dược thần có chút cao.

Tùy Qua nói:

- Nhưng danh hiệu dược vương thì có thể nhận được, ít nhất xem như một thiếu niên dược vương đi.

- Thiếu niên dược vương?

Thần sắc Ngô giảng dạy khinh thường:

- Anh có năng lực gì lại dám dùng danh hiệu này!

- Tôi dám, là bởi vì tôi mạnh mẽ hơn ông! Tôi mạnh mẽ hơn những người xưng là chuyên gia, học giả, danh y các ông!

Tùy Qua đột nhiên lớn tiếng nói:

- Những người như các ông, cả ngày chỉ biết phân biệt đối xử, cậy già lên mặt, bãi ra tư thế cao cao tại thượng, chứng kiến thanh niên mới ra đời, thuận mắt thì mới chỉ điểm, không thuận mắt không nghe lời thì trực tiếp chèn ép. Bao nhiêu thanh niên tuấn kiệt nhân tài Đông y, đều bị các ông bóp chết, bị buộc đổi nghề! Cho nên những người như các ông tuyệt đối không phải công thần của Đông y giới, lại càng không xứng làm thái sơn bắc đẩu, mà là tội nhân! Cho nên những người không có đức hạnh như các ông không tư cách chỉ đạo tôi, càng không có y thuật cao siêu như vậy đến chỉ đạo tôi!

- Nếu các ông thật sự muốn chỉ đạo tôi, vậy đến đây!

Tùy Qua nhìn thẳng vào màn ảnh, thanh âm đề cao hơn một chút, tựa hồ đang tuyên chiến:

- Tôi! Tùy Qua! Hiện tại chính thức hướng các ông tự xưng chuyên gia, học giả, danh y khởi xướng khiêu chiến! Nghĩ muốn đến chỉ đạo tôi, thì cứ đến, chúng ta gặp nhau trên y thuật so tài!

Tiếng hoan hô như sấm động.

Vô luận là trước hiện trường hay trước ti vi.

Một thiếu niên Đông y như Tùy Qua, lại ở trên ti vi ngang nhiên khởi xướng khiêu chiến với các chuyên gia, danh y, học giả khắp cả nước, điều này thật sự quá cuồng vọng!

Bởi vì lời này của hắn lại làm các thanh niên đều cộng hưởng.

Người không khinh cuồng uổng thiếu niên!

Bên trong căn tin Đông đại, tiếng hoan hô vang vọng không ngừng.

Lúc này trong lòng thật nhiều người đều có chung ý nghĩ: vô luận Tùy Qua khiêu chiến thành công hay không, ít nhất hắn đã làm việc mà thật nhiều thanh niên muốn làm, nhưng vẫn không dám đi thực hiện!

- Kháo!

Bên trong phòng khách sạn truyền ra tiếng gầm lên giận dữ.

Kinh Nguyên Phượng nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú bởi vì phẫn nộ mà biến thành vặn vẹo của Ngu Kế Đô, thoáng rùng mình.

Ngu Kế Đô luôn cho người ta cảm giác trầm ổn, ôn nhã, Kinh Nguyên Phượng rất ít chứng kiến hắn tức giận đến mức lý trí như thế.

Tựa hồ vài lần tức giận trong đời của Ngu Kế Đô đều có quan hệ đến tiểu tử Tùy Qua.

Kinh Nguyên Phượng nghĩ thầm nhưng không dám nói nửa lời.

Nhưng lực tự khống của Ngu Kế Đô không tệ, chỉ một lúc hắn đã tỉnh táo lại, nói:

- Kinh Nguyên Phượng, ngươi nói cho ta biết vì sao biến thành tình huống này? Vì sao ta chỉ quay về Thiên Ngu sơn một chuyến, hết thảy đều thay đổi?

- Công tử, hết thảy vì tiểu tử Tùy Qua quỷ kế đa đoan...

Kinh Nguyên Phượng tranh thủ đem chuyện Mỹ Lệ Họa Thủy báo lại cho Ngu Kế Đô, sau đó khái quát:

- Công tử, thủ đoạn của tiểu tử Tùy Qua ùn ùn, không ai ngờ hắn lợi dụng một sản phẩm làm đẹp dưỡng nhan lại có thể xoay người.

- Hừ! Đều là phế vật, tất cả đều là phế vật!

Ngu Kế Đô hừ lạnh nói:

- Lần này xuất động nhiều lực lượng thế tục như thế, lại không thể đánh áp kinh doanh của hắn, thật sự làm người thất vọng! Nhất là nếu để cho mấy vị trưởng lão biết chúng ta hành sự bất lực, chỉ sợ ngay cả ta cũng không chịu nổi trách nhiệm!

- Vậy...làm sao mới tốt?

Kinh Nguyên Phượng hoang mang lo sợ nói.

Mặc dù nàng có tu vi trúc cơ kỳ, nhưng trong mắt mấy trưởng lão phường hội, chỉ là một con kiến mà thôi. Thậm chí cả Ngu Kế Đô cũng thật dễ dàng giết chết nàng.

- Việc phường hội muốn làm, sẽ không có chuyện gì làm không được!

Ngu Kế Đô nhìn vào ti vi, nói:

- Tùy Qua muốn mượn cơ hội thành danh, chúng ta không cho hắn như nguyện.

- Ý của công tử là...?

- Hắn không phải muốn khiêu chiến sao, muốn đấu võ đài sao, chúng ta không chơi với hắn!

Ngu Kế Đô nói.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)