← Ch.0482 | Ch.0484 → |
Ngưu Duyên Tranh không ngừng cảm tạ.
- Hàn lão, lão thì sao?
Tùy Qua nhìn qua Hàn Côn.
- Tôi cũng chuẩn bị thỏa đáng.
Hàn Côn nói:
- Nhưng mà tôi cũng biết Trúc Cơ Kỳ hung hiểm trùng trùng, nhất là cửa ải tâm ma, càng khó có thể vượt qua. Cho nên tôi hơi do dự, vạn nhất Trúc Cơ không thành công, chẳng phải là thiên nhân vĩnh cách với Trình nhi sao?
- Cha à, cha giải sầu là được.
Hàn Trình nói:
- Hôm nay con đã tấn chức Tiên Thiên kỳ, ngày sau chắc chắn cố gắng tu hành gấp bội, hơn nữa có Tùy tiên sinh dẫn dắt, con sẽ không kéo chân sau của cha đâu. Cho nên chuyện Trúc Cơ cha cứ yên tâm là được.
- Hàn Trình nói đúng.
Tùy Qua gật đầu nói:
- Hàn lão tu vị hỏa hầu đã đủ, hơn nữa có đan dược của tôi phụ trợ, tích súc cũng đủ, chỉ có chút khiếm khuyết trên phương diện tâm tính, chỉ cần ổn định tâm thần, hơn nữa có tôi ở bên cạnh hiệp trợ, lão Trúc Cơ thành công cũng nắm chắc lớn hơn nhiều.
- Như thế phải đa tạ Tùy tiên sinh.
Hàn Côn đại hỉ, hắn biết rõ Tùy Qua nói "Nắm chắc", vậy đây là chuyện đã chắc chắn. Nếu như có thể vững vàng Trúc Cơ, đối với Hàn Côn mà nói tự nhiên có chỗ tốt rất lớn.
- Lời khách sáo đừng nói.
Tùy Qua nói:
- Các vị có tâm lý hiệu lực cho tôi, tôi tự nhiên phải cho các vị chỗ tốt.
Sau khi nói xong Tùy Qua nhìn qua Lý Nghệ Cơ.
Ngụ ý "Tiểu Lý" nếu hảo hảo làm nội chợ cho ta, làm nữ bộc tốt, về sau chỗ tốt tự nhiên cũng ít phần ngươi. Về phần Tây Môn Trung, Tùy Qua hiện tại còn chưa có ý định cho hắn chỗ tốt. Đối với Tây Môn Trung, Tùy Qua hiện tại muốn làm chính là khiến hắn khắc chế sâu chữ "Trung" này vào trong lòng.
Tùy Qua đương nhiên biết rõ, tâm ma không phải dễ dàng phục tùng như vậy, điểm này Tùy Qua lúc giao chiến với tâm ma cũng biết rõ. Nhưng mà sở dĩ cho tâm ma chiếm cứ thân thể Tây Môn Long, là vì Tùy Qua cảm thấy "Tây Môn Trung" so với Tây Môn Long càng có giá trị bồi dưỡng nhiều hơn, tuy nhiên có chút khả năng nguy hiểm, nhưng Tùy Qua cảm thấy vẫn đáng giá.
Lý Nghệ Cơ nghe Tùy Qua nói thế, hận không thể cầm chén trong tay ném vào đầu Tùy Qua. Đúng là khẩu phật tâm xà, thật sự là quá đáng giận, làm nữ bộc còn không nói, rõ ràng còn muốn ý đồ chiếm cứ thân thể của nàng, đây không phải tương đương chà đạp huyết thống Vu tộc cao quý hay sao?
Nhưng mà cẩn thận tưởng tượng, khẩu phật tâm xà này hình như đã chà đạp qua.
Thời điểm tâm thần của Lý Nghệ Cơ không yên, Tùy Qua lại không hề để ý tới nàng, tiếp tục nói:
- Tu hành giới hôm nay đã là mặt trời sắp lặn, nhân tài tàn lụi. Chắc hẳn các vị cũng đều nhìn ra, hiện tại người tu hành lăn lộn càng ngày càng thống khổ, muốn linh khí không có linh khí, muốn linh thảo không có linh thảo, đan dược, pháp bảo đều là vật khan hiếm. Chiếu tình huống trước mắt mà nói, đoán chừng người tu hành sau này sẽ tuyệt tích.
Đám người Tống Văn Hiên không biết lời này của Tùy Qua là có ý gì, vì vậy cũng không phát biểu cái gì, chỉ lắng nghe.
Tùy Qua chỉa chỉa Lý Nghệ Cơ, bảo nàng rót chén nước, tiếp tục nói:
- Phàm nhân thế tục bắt đầu tao ngộ nguy cơ thiếu năng lượng, mà người tu hành hôm nay cũng gặp nguy cơ ' tài nguyên '. Nhưng mà, tài nguyên trong thiên địa cũng không hao hết sạch, theo tôi được biết, trên đời này vẫn có không ít nơi linh khí tràn đầy, thậm chí còn có vô số linh mạch tồn tại, linh thảo, đan dược cũng không thiếu. Nhưng mà khác với tình huống trong thế tục, những thứ tốt này nằm trong tay của một ít người, người tu hành bình thường như các ngươi đừng mong nhúng chàm.
Tùy Qua nói chính là tình hình thực thế, Tống Văn Hiên gật đầu nói nói:
- Tùy tiên sinh, ngài nói chúng ta đều hiểu rõ. Trên thực tế Tống gia chúng tôi hiệu lực cho ngài, chính là vì muốn ngài ban thưởng đan dược. Tuy Tống gia chúng tôi được xưng thế gia tu hành, nhưng mà nói ra thật xấu hổ, nội tình của chúng tôi rất mỏng, trụ cột yếu, ngay cả linh điền, linh thảo những vật này đều không có, chớ đừng nói chi là đan dược. Nhưng mà Tùy tiên sinh ngài yên tâm, chỉ cnaf ngài để mắt Tống gia, chúng tôi nhất định làm khuyển mã cho ngài.
Những người còn lại cũng không nói chen vào, Tống Văn Hiên nói rất thực tế, nhưng xem như lời thật tình.
Bọn họ đi theo Tùy Qua lăn lộn, xác thực đạt được rất nhiều thứ tốt trước kia chưa bao giờ cầm được.
- Tôi biết rõ, các người đang suy đoán hậu trường và tương lai của tôi.
Tùy Qua không quan tâm hơn thua nói:
- Nhưng mà, tôi có thể nói cho các người biết, hậu trường của tôi còn hơn xa tưởng tượng của các ngươi suy nghĩ. Cho nên, các người đi theo tôi, có thể gặp được những thứ tốt mà người tu hành khác còn chưa từng gặp qua. Được ròi, Tây Môn Trung, ngươi đi theo Tống lão học tập quy củ thế tục đi, ngàn vạn không nên gây chuyện cho ta, nếu không ngươi không cần làm người hầu của ta đâu.
Dùng tu vị của Tây Môn Trung, nếu như hắn muốn xằng bậy thì đúng là có lực phá hoại rất mạnh, cho nên Tùy Qua mới cảnh cáo hắn trước.
Tây Môn Trung vội vàng đáp ứng. Trước khi tìm ra cách phá giải "Cấm chế" mà Tùy Qua gieo lên người của hắn, Tây Môn Trung tự nhiên biết rõ phải làm gì mới tốt cho hắn.
Tống Văn Hiên, Tây Môn Trung sau khi rời đi, Tùy Qua nhìn Lý Nghệ Cơ nói:
- Mấy ngày nay tôi sẽ không quay về đây.
Trong lòng Lý Nghệ Cơ vui vẻ, thầm nghĩ cuối cùng cũng nhẹ nhõm vài ngày.
Ai biết Tùy Qua lại nói tiếp:
- Đừng cao hứng quá sớm. Đường tiểu thư nếu như trở về, cô cũng phải chuẩn bị thức ăn cho tốt...
- Chỉ một mình Đường tiểu thư, nàng sẽ không ăn cơm ở nhà.
Lý Nghệ Cơ nói.
- Hừ!
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, nói:
- Vậy nghĩ biện pháp làm cho nàng ăn! Không được lười biếng! Nàng nói không ăn, ngươi phải làm cho tốt, sau đó mời nàng ăn! Với tư cách một nữ bộc, cô phải có giác ngộ của nữ bộc, hơn nữa lập chí phải làm nữ bộc hợp cách.
- Tôi không muốn làm nữ bộc!
Đột nhiên Lý Nghệ Cơ như phát điên quát lên, hiển nhiên đã không thể nhịn được nữa.
Nhưng mà lời này vừa nói ra, nàng lại nhịn không được che miệng mình, hiển nhiên bộc phát lúc này cũng không phải là bổn ý của nàng. Mà bổn ý của nàng dường như cũng không muốn làm tức giận Tùy Qua lúc này.
- Như thế nào, nghĩ xong rồi à?
Tùy Qua cũng không có tức giận, chỉ khoan thai uống trà.
- Cô cảm thấy làm nữ bộc cho tôi là đại tài tiểu dụng? Hay là không cam lòng? Nhưng mà tôi cho cô biết, cô lúc trước muốn giết tôi, mà tôi lưu mạng cho cô. Cho nên mạng của cô không khác gì thiếu nợ tôi. Nếu như cô không làm nữ bộc, như vậy cô đi chết cho tốt, tôi sẽ không ngăn cản cô, sau khi chết, cô cũng không nợ gì tôi.
- Anh...
Lý Nghệ Cơ không nghĩ tới Tùy Qua nói lời này, nếu như bảo nàng đi chết, nàng còn cảm thấy đáng tiếc.
- Như thế nào, không nỡ đi chết? Không nỡ thì thành thành thật thật làm nữ bộc đi!
*****
Tùy Qua đột nhiên hừ lạnh nói:
- Đừng nói với tôi cái gì huyết thống Vu tộc cao quý gì đó, trong mắt tôi, những dị năng giả Vu tộc các ngươi không là cái gì cả. Trong mắt của tôi, huyết thống không phải cao quý, mà là lực lượng! Tu vị cảnh giới của tôi mạnh hơn các người, cho nên cao quý hơn cô nhiều! Huống chi, người tu hành Trúc Cơ Kỳ còn phải làm người hầu của tôi, cô tính toán là cái gì, chẳng lẽ cô muốn cho mặt mũi lại không biết xấu hổ?
Lý Nghệ Cơ triệt để ngây ngốc.
Đúng vậy a, người tu hành Trúc Cơ Kỳ cũng làm người hầu cho Tùy Qua, Lý Nghệ Cơ nàng có là cái gì?
Cho tới giờ khắc này, Lý Nghệ Cơ rốt cục ý thức được chính cô ta không hề "Cao quý" như vậy, có lẽ Tùy Qua nói không sai, cao quý không phải huyết thống, mà là lực lượng. Hậu duệ Vu tộc thì như thế nào, bị người ta bắt làm nữ bộc còn cao quý gì đáng nói? Huống chi những người tu hành Tiên Thiên kỳ thậm chí Trúc Cơ Kỳ đều nguyện ý làm người hầu cho Tùy Qua, nàng lại kiên trì cao quý, có đáng giá sao?
Chẳng lẽ thật vì cái gọi là huyết thống cao quý mà đi tìm chết sao?
- Chủ nhân!
Đột nhiên thân thể Lý Nghệ Cơ chấn động, quỳ rạp trên đất, lúc này nàng đã triệt để buông tha cái gì cao quý hay không cao quý.
Tinh thần lực của Tùy Qua hôm nay rất cường hoành, đơn giản liền phát giác được khí thế của Lý Nghệ Cơ biến hóa, thầm nghĩ:
- Lý Nghệ Cơ đã quỳ xuống, xem ra triệt để địa quy thuận. Hẳn là, vừa rồi không cẩn thận khí phách lộ ra ngoài đã chấn nhiếp nàng rồi sao?
- Lý Nghệ Cơ, cô suy nghĩ cẩn thận là tốt rồi.
Tùy Qua nghiêm nghị nói:
- Tôi hy vọng thủ hạ bên người đều có thể ôm trung thành tuyệt đối với tôi, cho nên rất chán ghét tiểu tâm tư tự cho là đúng. đám người Tống Văn Hiên toàn tâm làm việc cho tôi, cho nên bọn họ có thể có được chỗ tốt. Về sau cô cũng như vậy, chỉ cần làm tốt chuyện tôi giao, chỗ tốt sẽ không thiếu cho cô đâu.
- Vâng.
Lý Nghệ Cơ vội vàng đáp.
- Đứng lên đi.
Tùy Qua cười cười, nói:
- Động một chút lại quỳ xuống, nếu như có người nhìn thấy còn cho rằng tôi là bạo quân đấy.
Lý Nghệ Cơ thầm nghĩ, ngươi không phải bạo quân, ngươi là vô sỉ khẩu phật tâm xà, trở mặt không nhận người.
Mà Lý Nghệ Cơ vừa rồi đúng là bị lời của Tùy Qua chấn nhiếp.
- Hậu duệ Vu tộc các người có lực lượng và thiên phú chủ yếu dựa vào huyết thống. Phương diện thiên phú là tinh thần lực, thân thể thì quá kém, đây là một bình Cố Nguyên Hoàn, mỗi ngày một hạt, có thể rèn luyện thân thể của cô.
Nói xong, Tùy Qua ném một bình đan dược cho Lý Nghệ Cơ.
Lý Nghệ Cơ không nghĩ tới vừa quỳ xuống đã có chỗ tốt, thu hoạch ngoài ý muốn như vậy làm cho nàng kinh hỉ. Tuy Lý Nghệ Cơ không biết Cố Nguyên Hoàn là có ý gì, nhưng mà nàng có thể liên hệ với người trong tộc, sau đó tự nhiên sẽ biết rõ giá trị của nó. Cho dù nàng không dùng được, cũng có thể bán ra ngoài kiếm một số lớn.
Lường trước thứ này có lẽ có giá trị, trong lòng Lý Nghệ Cơ có một vui vẻ rạo rực, nhưng mà rất nhanh nàng mắng mình.
- Lý Nghệ Cơ ah Lý Nghệ Cơ, ngươi thật sự là bị coi thường, đây chỉ là chút ân huệ của tên khẩu phật tâm xà này mà thôi, ngươi rõ ràng quên đi cừu hận với hắn.
- Nhớ kỹ chuyện tôi nói đấy.
Tùy Qua đứng dậy nói ra, sau đó đi ra ngoài.
Thời điểm rời đi, khóe miệng Tùy Qua tươi cười xâu xâ, đáng tiếc Lý Nghệ Cơ không có nhìn được.
Xác nhận Tùy Qua sau khi ơời đi, Lý Nghệ Cơ cầm lấy điện thoại, sau đó bấm mã số, nói:
- Tôi là Lý Nghệ Cơ, nhanh cho tôi gặp đại bá, tôi có nhiều thứ cho hắn xem xét! Là linh dược Hoa Hạ!
- Dùng đan thủy làm dẫn, trích dược tính, ngưng tụ thành đan...
Trong miệng Tùy Qua thấp giọng lẫm bẩm quá trình luyện Tinh Nguyên Đan, hai tay không ngừng bấm pháp quyết, dùng thủ pháp Thiên Biến Tróc Trùng Thủ, linh hoạt dùng mười ngón tay làm dẫn cho đan thủy trên cao, khiến cho đan thủy xoay tròn không ngừng ngưng tụ thành đan dược.
Khi cảnh giói Tùy Qua tăng lên, Thiên Biến Tróc Trùng Thủ càng trở nên tinh diệu, tốc độ thối luyện đan dược cũng càng lúc càng nhanh.
Dùng thủ pháp hiện tại của Tùy Qua, mười đầu ngón tay đồng thời thối luyện Tinh Nguyên Đan.
Quả nhiên sau một lát, bàn tay của Tùy Qua xuất hiện mười viên Tinh Nguyên Đan xanh biếc.
- Lão đại, ngươi thật sự là quá lợi hại, không ngờ luyện ra mười viên đan dược, xem ra thật sự là không ai bằng.
Tiểu Ngân Trùng nịnh nọt nói.
- Tiểu Ngân Trùng, ngươi chém gió quá đà rồi.
Tùy Qua nói:
- Tinh Nguyên Đan này trong giới đan dược chỉ là hạ phẩm mà thôi, tài liệu và quá trình luyện chế không phức tạp, một lần luyện chế mười viên cũng không tính là cái gì. Huống chi cho dù Luyện Đan Sư cũng có một ít cao thủ tinh thông luyện đan, chỉ cần có đầy đủ tài liệu, một lò có thể luyện ra mấy trăm viên đấy.
- Móa! Trâu bò như thế?
Tiểu Ngân Trùng cảm thán nói.
- Đương nhiên, đây cũng không phải nói ta không bằng những Luyện Đan Sư này.
Tùy Qua nói.
- Kỳ thật thứ ta kế thừa không phải là luyện đan, mà gọi là tôi đan, hoặc là kết đan. Ta rèn luyện đan dược ra, không dính một tính hỏa diễm, bởi vậy có thể mang toàn bộ đan thủy ngưng thành đan dược, có thể khiến tỷ lệ thành đan tăng lên. Điểm này cho dù là Luyện Đan Sư cao minh cũng chưa chắc có thể làm được. Một lò đan dược cao thấp không đều, thậm chí còn là đan dược bị hư toàn bộ, nhưng mà ta dùng đan dẫn ngưng tụ đan dược thì có nắm chắc, toàn bộ là đan tốt.
- Khó trách!
Tiểu Ngân Trùng sợ hãi than nói.
- Vẫn là lão đại trâu bò hơn.
- Kỳ thật đây cũng chưa tính là cái gì.
Trên mặt Tùy Qua mang theo thần sắc mơ ước.
- Ta chỗ kế thừa truyền thừa cao nhất không phải luyện đan không cần rèn luyện, cũng không phải dùng đan dẫn kết đan, mà là kết thảo thành đan. (Kết cỏ làm đan)
- Chủ nhân, cái gì gọi là kết thảo thành đan, ta lại chưa từng nghe nói qua?
Thời điểm này Ảnh Phong đột nhiên bay tới.
Nói như thế nào Ảnh Phong cũng ít khi vỗ mông ngựa Tùy Qua, thậm chí nó càng khinh thường cách vỗ mông ngựa của tiểu Ngân Trùng. Nhưng mà, Ảnh Phong tôn kính Tùy Qua không kém gì tiểu Ngân Trùng. Thời điểm này nghe thấy Tùy Qua nói ra "Kết thảo thành đan ", Ảnh Phong vẫn chưa từng nghe qua, cảm thấy rất ngạc nhiên, cho nên đình chỉ công tác, nghe Tùy Qua giảng thuật.
- Không nói trước kết thảo thành đan, các ngươi có từng nghe qua ' danh tiếng Thảo Hoàn Đan chưa?
Tùy Qua hỏi.
- Nghe qua.
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Thảo Hoàn Đan còn gọi là Nhân Sâm Quả. Nhưng mà thứ này ở thời đại hồng hoan cũng đã biến mất, nghe nói là bị vị đại tiên nào đó chuyển đi. Thứ này chính là linh căn do thiên địa sơ khai sinh ra, nghe nói ăn một quả có thể thành tiên đấy.
- Đúng, ta cũng nghe qua, nhưng chỉ là truyền thuyết mà thôi.
Ảnh Phong nói ra.
- Mặc dù chỉ là truyền thuyết, nhưng mà Thảo Hoàn Đan có tồn tại.
Tùy Qua nói:
- Hơn nữa các ngươi cũng nghe qua lai lịch Thảo Hoàn Đan chưa?
- Thảo Hoàn Đan, cái tên này mấu chốt là chữ ' đan '.
← Ch. 0482 | Ch. 0484 → |