← Ch.0523 | Ch.0525 → |
- Từ khi bệnh tình của Trương Minh chuyển biến tốt, chúng tôi liền phát hiện có người có ý định tuyên truyền thuốc mới cho tập đoàn của các người. Rất hiển nhiên các người không chỉ có lợi dụng Trương Minh và những trẻ em kia làm thí nghiệm, còn lợi dụng bọn họ tiến hành tuyên truyền. Lợi dụng chuyện làm từ thiện tuyên truyền, các người thật sự quá vô sỉ!
Một gã phóng viên phi thường căm phẫn chỉ trích.
Không hổ là phóng viên, biểu lộ cũng không tệ, biểu lộ tức giận cũng rất chuyên nghiệp, dường như có thù không đội trời chung với Tùy Qua.
Đối thủ đúng là chuẩn bị đầy đủ, đúng là có chuẩn bị mà tới, hiển nhiên là muốn nhờ chuyện của Trương Minh chụp chết Tùy Qua.
Đương nhiên, nếu như Tùy Qua không thể "Trị hết" Trương Minh, ván này sẽ thất bại, bại thê thảm.
Dùng danh tiếng từ thiện mở rộng danh tiếng, chỉ cần tội danh này là thật, những cố gắng lúc trước của Tùy Qua sẽ đổ vào biển.
- Ân, mượn từ thiện tuyên truyền sao? Đây chính là các người tuyên án tôi sao?
Tùy Qua cười lạnh nói:
- Anh có biết giá thành thuốc chữa trị cho những trẻ em bị bệnh kia bao nhiêu không? Một ít lọ thuốc có giá hơn vạn, hoạt động chỉnh thể tiêu tốn hơn trăm triệu nguyên, cũng vì tuyên truyền sao?
- Giá thuốc cao bao nhiêu còn không phải anh há mồm nói sao? Rất nhiều người biết giá rượu Mao Đài giả chỉ có mười nguyên sao, chẳng phải vẫn bán được mấy ngàn à? Cho nên, lý do anh giải thích không thành lập. Hơn nữa nếu như là thuốc thí nghiệm, đối với người bị thí nghiệm đương nhiên không cần bỏ chi phí ra rồi, ngược lại các người còn từ bọn họ biết rõ tác dụng phụ, hơn nữa còn cho bọn họ phí tổn tổn thất mà.
- Các người cảm thấy tôi đang thí nghiệm thuốc sao?
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Thuốc của tôi đã trải qua cơ quyên chuyên môn thẩm định, còn cần thí nghiệm chó má gì đó sao?
Xác thực, bởi vì có Đường Vũ Khê hỗ trợ cho nên Tùy Qua nghiên cứu phát minh những thuốc kia đã trải qua xét duyệt cả rồi.
- Có lẽ các người mua cả cơ quan xét duyệt thì sao?
Tên phóng viên vẫn không chịu nhả ra.
- Vậy anh nên đi tố cáo những cơ quan kia đi.
Tùy Qua nói ra.
- Xem ra nếu hôm nay Trương Minh đồng học không thể đứng dậy đi ra cánh cửa này, đám phóng viên các ngươi còn không ngừng giội nước bẩn lên tôi sao?
- Không phải giội nước bẩn, là đào móc chân tướng, vạch trần bộ mặt giả nhân giả nghĩa của anh!
Vẻ mặt nữ phóng viên kia đầy chính nghĩa.
- Ai, một ngày trước tôi vẫn là đệ nhất thương gia, minh tinh từ thiện, nhà bán thuốc lương tâm, không nghĩ tới trong vòng một đêm thì biến thành giả nhân giả nghĩa, thương nhân vô lương. Đám phong viên các người chuyển biến thật vui vẻ và quá nhanh mà.
Tùy Qua thở dài một tiếng, sau đó ánh mắt nhìn qua nữ phóng viên kia, lại nhìn qua tất cả phóng viên khác, nói:
- Nếu như Trương Minh căn bản không có chuyện gì thì sao?
Rầm Ào Ào'
Chén rượu đỏ trong tay Ngu Kế Đô nát bấy, sắc mặt của hắn nhanh chóng trầm xuống, sau đó trở tay một bạt tai Kinh Nguyên Phượng, phẫn nộ quát:
- Xảy ra chuyện gì! Đã xảy ra chuyện gì?
Đương nhiên Kinh Nguyên Phượng không dám trốn tránh, bị Ngu Kế Đô tát lảo đảo, sau đó nhìn qua màn hình TV nói:
- Không có khả năng! Đây tuyệt đối không có khả năng! Tiểu tử kia hồn phách đã bị tôi đánh tan, căn bản không có khả năng trị hết! Cho dù là Đại La Kim Tiên cũng không có khả năng giúp hắn phục hồi như cũ.
- Vậy hắn hiện tại là con mẹ gì vậy?
Ngu Kế Đô tức giận quát:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
- Có phải bị tiểu tử Tùy Qua kia biến thành khôi lỗi không? Bị tinh thần lực của Tùy Qua khống chế?
Kinh Nguyên Phượng hỏi.
- Không có khả năng!
Ngu Kế Đô nói:
- Chẳng lẽ Tùy Qua có thể khống chế tiểu tử kia ăn uống sao? Có thể sao?
- Cái này... Hoặc đây là kế tạm thích ứng của Tùy Qua!
Kinh Nguyên Phượng nói:
- Bằng không chúng ta đi tìm người thăm dò đi, chỉ cần dùng tinh thần lực tạo thành áp lực lên Tùy Qua, khiến hắn không cách nào điều khiển tinh thần lực được nữa.
- Vậy còn không mau đi gọi người làm đi!
Ngu Kế Đô cũng bị loạn.
- Tôi vẫn nên tự đi.
Kinh Nguyên Phượng cắn răng nói.
- Đừng có như đám phế vật Tiên Thiên Kỳ, chỉ sợ đã áp chế không nổi Tùy Qua. Tôi thấy tiểu tử Tùy Qua này đã Trúc Cơ, nhưng mà hỏa hầu còn thấp, tinh thần lực của tôi sẽ áp một bậc, nếu không thì cũng chỉ là cân sức ngang tài.
- Đi thôi, nhưng mà chỉ cho phép dùng tinh thần lực thăm dò, không thể đánh sống chết với hắn. Nếu không cho dù là nữ ma đầu sau lưng Tùy Qua hay là người Long Đằng, bọn họ cũng không dễ chọc đâu.
Ngu Kế Đô trầm giọng nói.
Kinh Nguyên Phượng gật gật đầu, chẳng quan tâm nhiều như vậy, trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang, ngự kiếm phi hành bay đi.
Kinh Nguyên Phượng ngự kiếm phi hành, toàn lực bay đi nên tốc độ cực nhanh, không mấy phút đã tới thành phố Đông Giang.
Sau đó Kinh Nguyên Phượng lặng yên đáp xuống nóc Tiên Linh Thảo Đường, thu liễm khí tức, miễn cho bị đám người Tùy Qua phát giác.
Mà lúc này Tùy Qua đang ở dưới chân của nàng.
Từ trên cao nhìn xuống, Kinh Nguyên Phượng có cảm giác khống chế cục diện, nhất là lúc này nàng cảm giác Tùy Qua đã bị nàng giẫm nát dưới chân.
Lúc này Tùy Qua đang đứng trước mặt đám phóng viên.
Nói cho đúng không phải ứng phó, mà là ép buộc, nhục nhã.
- Như thế nào các người không tiếp tục phỏng vấn, tiếp tục vấn đề nữa sao?
Tùy Qua chỉ vào nữ phóng viên nói nhiều nhất:
- Không phải cô nói tôi là kẻ bán thuốc vô lương tâm, là kẻ giả nhân giả nghĩa, là bại hoại sao? Hiện tại Trương Minh vui vẻ xuất hiện trước mặt của cô, chẳng lẽ cô không phát biểu chút cảm tưởng à? Hay là đối với kẻ như các người, chuyện đáng ghê tởm thì có hứng thú, thời điểm tôi không phải giả nhân giả nghĩa thì các người không biết làm thế nào, các người không có hứng thú à? Chẳng lẽ đây chính là phóng viên các người nói sao, chỉ đám một đám đáng ghê tởm, những thứ giả dối thì có hứng thú, còn những thứ đẹp đẽ thì ngược lại không đưa tin tuyên dương? Cho nên, nếu như các ngươi hiện tại không lên tiếng, không đưa tin, vậy các ngươi mới là phóng viên vô lương, là bại hoại! Cặn bã!
Những phóng viên này thật sự phiền muộn a, nhìn thấy Trương Minh lông tóc không tổn hao gì xuât hiện ở chỗ này, bọn họ đã biết rõ tình huống không ổn, sau đó liền định lui lại, ai biết lui lại còn không được, vừa rút lui thì bọn họ nghe Tùy Qua nói "Phóng viên vô lương", "Bại hoại ", "Cặn bã".
- Ai nói chúng tôi không có đạo đức nghề nghiệp?
Trong lòng nữ phóng viên này đang âm thầm hỏi thăm mười tám đời của Tùy Qua, sau đó tươi cười nói:
- Những người viết báo chúng tôi là phạt ác dương thiện, là hành vi cao thượng, chuyện tốt đương nhiên chúng tôi phải đưa tin.
- Được a, lời của cô tôi nhớ kỹ, cô là phóng viên tòa soạn báo nào, tên là gì? Hoa trưởng phòng, cô ghi chép lại một chút, sau đó đi xác minh xem bọn họ có đưa tin chi tiết không.
Tùy Qua nói ra.
*****
Các phóng viên há hốc mồm, không nghĩ tới Tùy Qua cái thằng này vô lại như thế, sau khi nguy cơ được giải trừ thì lập tức đả kích, còn muốn dùng đám phóng viên này tuyên truyền miễn phí. Nếu không hắn sẽ lên án bọn họ bẻ cong sự thật.
Khống chế cục diện, Tùy Qua cũng không có đắc ý, bởi vì hắn biết rõ chân tướng cũng không phải là như thế.
Đả kích đám phóng viên này Trương Minh lại vui vẻ, nhưng mà Tùy Qua lại biết, Trương Minh "Chính thức" không bị gì, những lời đồn quái ác về cái gì thí nghiệm thuốc cũng tan biến. Hiện tại "Trương Minh " đã là một ma đầu. Điểm này làm cho Tùy Qua rất căm tức, hắn không biết mình rốt cuộc cứu Trương Minh hay hại hắn.
Lại nói tiếp, ma đầu kia không nguyện ý nhập vào người của Trương Minh, cho dù Trương Minh hồn phi phách tán nên tâm ma nhập vào cũng không có nguy hiểm gì. Nhưng mà đối với tâm ma mà nói, thân thể của Trương Minh chỉ là một thân xác thối tha không có giá trị gì, đạt được cái túi da này hoàn toàn không có chỗ tốt gì đáng nói, ngược lại còn bị Tùy Qua chế ước.
Nhưng mà đầu tâm ma này nhìn thấy Tùy Qua ở trước mặt của nó thôn phệ năm đầu tâm ma khác, rốt cuộc tâm ma này cũng khuất phục.
Không chỉ có tâm ma này khuất phục, liền Tây Môn Trung cũng bị dọa sợ xanh mặt, tranh thủ thời gian khuyên bảo ma đầu kia nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, bảo trụ mạng nhỏ.
Sau đó tâm ma này khuất phục, dĩ nhiên là béến thành Trương Minh. Cho dù nó không phải Trương Minh chân chính, nhưng mà dùng trình độ giảo hoạt của tâm ma, muốn lừa gạt một đôi cha mẹ đáng thương cũng chẳng là gì.
Nghĩ tới những thứ này, Tùy Qua mất hứng, cũng không muốn khách sáo với đám phóng viên này, đang muốn ý định rời khỏi, đột nhiên cảm giác có lực lượng tinh thần cường đại áp về phía hắn.
Người tu hành Trúc Cơ Kỳ!
Tâm thần Tùy Qua chấn động.
Đối phương không dùng tinh thần lực chế tạo ảo giác, mà là trực tiếp dùng sức mạnh tạo áp lực lên tinh thần của Tùy Qua, có ý tứ diễu võ giương oai.
Tùy Qua vừa chạm vào tinh thần lực này, cũng cảm giác đối phương tu vị có lẽ đã đến Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong, mơ hồ đã có dấu hiệu đột phá Trúc Cơ trung kỳ, khó trách dám hung hăng càn quấy như thế, dám ở trên đầu Tùy Qua diễu võ dương oai.
Nhưng mà Tùy Qua lúc này đang tức giận, không nghĩ tới còn có người âm thầm khiêu khích, hơn nữa mang theo địch ý, rõ ràng là không có hảo ý với hắn, mà thời điểm này đối phương ra tay chắc chắn không thoát khỏi liên quan tới chuyện của Trương Minh.
- Muốn chết!
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, ngưng tụ toàn bộ tinh thần lực đập thẳng vào đối phương.
Đồng thời tinh thần lực của Tây Môn Trung cũng phát hiện địch nhân, đồng thời phóng xuất tinh thần lực ra.
Hôm nay tinh thần lực của Tùy Qua đã vượt xa người tu hành Trúc Cơ sơ kỳ, thậm chí còn mạnh hơn tinh thần lực của Trúc Cơ trung kỳ, huống chi hắn vừa thôn phệ năm đầu tâm ma, tinh thần lực đang ở trạng thái đỉnh phong, mà phương Kinh Nguyên Phượng lại mang lòng khinh thị Tùy Qua, cũng không xuất toàn lực. Cho nên kết quả có thể nghĩ.
Oanh!
Hai đạo tinh thần lực đụng vào nhau, thân hình hai người chấn động, Tùy Qua cảm giác đầu óc như có sấm sét nổ tung, nhưng mà hắn cũng không hoảng loạn, ngược lại có chút đắc ý, bởi vì hắn nghe được đối phương hét lên chói tai. Rất hiển nhiên, lúc này tinh thần lực va chạm, Tùy Qua là người thắng. Nhưng Tùy Qua không có ý định buông tha đối phương, thừa thắng xông lên, tinh thần lực truy tung lên trên, lập tức "Nhìn" thấy Kinh Nguyên Phượng trên nóc nhà.
Kinh Nguyên Phượng đứng lúc này đang đứng ở biên giới nóc nhà, thân thể đang chập chờn bất định trong gió, sắc mặt rất khó coi, hiển nhiên tinh thần lực đã bị tổn thương.
- Cơ hội tốt!
Tùy Qua thầm nghĩ, tinh thần lực bổ nhào qua phía Kinh Nguyên Phượng, cơ hồ không phí chút khí lực xâm nhập vào thế giới tinh thần của Kinh Nguyên Phượng.
Tuy là "Sân khách", nhưng mà Kinh Nguyên Phượng đã bị thương trước đó, hơn nữa tinh thần lực Tùy Qua mạnh hơn nàng không biết bao nhiêu lần, vừa tiến vào trong thế giới tinh thần của Kinh Nguyên Phượng, Tùy Qua nhìn thấy tinh thần lực Kinh Nguyên Phượng hóa thành bản thân nàng, khiển trách quát mắng:
- Ngươi dám vào trong thế giới tinh thần của ta giao chiến, xem ra là chán sống rồi...
- Nỏ mạnh hết đà! Nói nhảm nhiều quá!
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, trên vai ngưng tụ chấn linh cuốc, cuốc này hóa thành xích quang chém xuống.
Vèo!
Cuốc đao dùng tốc độ không cách nào hình dung, dùng quỹ tích không thể miêu tả chém vào cổ hư ảnh tinh thần lực của Kinh Nguyên Phượng.
Ah!
Một tiếng thét thê lương vang lên..
Tinh thần lực của Kinh Nguyên Phượng vốn hoàn toàn bị thương, bây giờ bị Tùy Qua chém chết.
Người chết như đèn diệt, thế giới tinh thần cũng thế
Thế giới tinh thần của Kinh Nguyên Phượng lâm vào bóng tối vô tận, chỉ có tiếng thét thê lương của nàng vang vọng từ xa.
Tinh thần lực của Tùy Qua trở lại thân thể.
- Có người nhảy lầu!
Thời điểm này có phóng viên hoảng sợ nói ra, giống như phát hiện có đại lục mới.
Rất nhiều người ngẩng đầu nhìn lên, lúc này nhìn thấy một thân ảnh rơi xuống, người này ăn mặc quần áo cổ trang, trong quá trình rơi xuống dây thắt lưng đong đưa, thậm chí có mỹ cảm tử vong.
Tạch... ! Tạch... ! Tạch... ! Tạch... !
Vô số ánh đèn lóe lên, rất nhiều Cameras, điện thoại đang quay phim lại.
Giờ khắc này không có người nào đi cứu viện, không có người nào nghĩ tới đáng thương, đại bộ phận người đều muốn đưa tin nhanh nhất về chuyện này. Còn truyền hình trực tiếp thì sao? Đưa video trực tiếp lên internet? Hay là cái gì khác?
Tùy Qua đương nhiên biết rõ xảy ra chuyện gì: Kinh Nguyên Phượng đã chết. Tuy thân thể của nàng không có bị thương, nhưng mà khinh địch chủ quan cho nên bị tinh thần lực của Tùy Qua đánh tan, tương đương hồn phách bị Tùy Qua đánh tan, đây cũng chuyện nàng từng làm với Truong Minh. Nếu như Kinh Nguyên Phượng không sơ ý như thế, Tùy Qua chưa hẳn có thể thu thập nàng.
Nhưng mà hiện tại Kinh Nguyên Phượng đã hồn phi phách tán. Đối với Kinh Nguyên Phượng mà nói là lật thuyền trong mương.
Tùy Qua nhìn chằm chằm vào bầu trời, nhìn thấy thân thể Kinh Nguyên Phượng đang rơi xuống, thể xác này hắn phải lấy tới tay.
Ô ô!
Thời điểm này trên bầu trời có tiếng gió lạnh rít gào, dường như muốn biến thiên.
Trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, hoàn toàn phá tan quy luật của mùa xuân.
- Hừ, ngay cả tâm ma đều muốn tới nhúng tay sao?
Tùy Qua cười lạnh, những tâm ma này quả nhiên không đâu không có, vừa nhìn thấy có cơ hội, lập tức nhào tới ngay.
Tùy Qua lập tức thúc dục Hồng Mông thạch, thả Hồng Mông tử khí ra thu toàn bộ tâm ma ở gần vào. Nhưng mà những tâm ma này quả nhiên là hung hãn không sợ chết, rõ ràng có thêm tâm ma lao tới, dường như nhất định phải chiếm cứ thể xác của Kinh Nguyên Phượng.
- Thu!
Tùy Qua lại cười lạnh, trong miệng khẽ quát một tiếng, một đạo tử khí cuốn lấy thân thể Kinh Nguyên Phượng, hắn thu thân thể Kinh Nguyên Phượng vào trong Hồng Mông thạch, như vậy tâm ma chỉ có thể rút đi.
← Ch. 0523 | Ch. 0525 → |