← Ch.0525 | Ch.0527 → |
Tùy Qua không có quay về trường học, ngẫm lại hắn tìm được phương thức liên lạc với cha mẹ Trương Minh, sau đó liên hệ với cha Trương Minh.
Trương phụ nghe nói Tùy Qua muốn tới nhà của bọn họ, lúc này phi thường cao hứng, bảo vợ làm bữa cơm trưa thật linh đình
Rất nhanh Tùy Qua đã đi tới nhà Trương Minh.
Gia cảnh cua Trương Minh cũng không giàu có, gia đình sống trong căn nhà hai lầu, Trương phụ là công nhân nhà máy quốc doanh bình thường, Trương mẫu vi chiếu cố con nên từ chức ở nhà.
Trương phụ vô cùng nhiệt tình, đối với Tùy Qua cũng phi thường tôn trọng, nhìn thấy Tùy Qua vào nhà, vội vàng pha trà cho hắn.
- Trương tiên sinh, không cần khách khí, tôi tới đây chính là tìm hiểu một chút, nhìn xem Trương Minh hôm nay bỗng nhiên hôn mê có phải là do hoàn cảnh hay không.
Tùy Qua nói.
Nói tới chuyện của con trai, Trương phụ khẩn trương, hỏi:
- Tùy tiên sinh, cái kia... Con của tôi thật sự khôi phục rồi sao? Về sau có tái phát không?
- Yên tâm đi, thân thể con của ngài rất khỏe mạnh. Nhưng mà về sau có thể sinh bệnh hay không còn rất khó nói. Tôi nói chính là những bệnh cảm ho sốt này nọ, những bệnh lông gà vỏ tỏi này không tránh được, không phải sao?
Tùy Qua khẽ cười nói.
- Đúng vậy, đúng vậy.
Trương phụ nói:
- Tùy tiên sinh cứ tùy tiện nhìn đi, lát nữa ăn cơm cũng được.
Tùy Qua đáp ứng sau đó vào phòng của Trương Minh.
Thời điểm này "Trương Minh" đang ở trong phòng, nằm ở trên giường nghỉ ngơi.
Nhìn thấy Tùy Qua vào nhà, Trương Minh biểu lộ phức tạp, biệt khuất trong lòng muốn bộc phát, nhưng mà nghĩ đến vận mệnh sau này bị Tùy Qua khống chế trong tay, nào dám báo oán.
- Tu dưỡng thân thể trước đi, học tập công pháp không cần gấp.
Tùy Qua nói với Trương Minh, sau đó triển khai tinh thần lực tìm kiếm đồ vật hắn cần tìm trong phòng.
Tùy Qua thả tinh thần lực ra, Trương Minh lập tức khẩn trương sợ hãi, bởi vì hắn nhìn thấy Tùy Qua thôn phệ vài đầu tâm ma, thật sự là sợ hãi Tùy Qua lại cắn nuốt sạch tinh thần lực của hắn.
Nhưng Tùy Qua đương nhiên không có làm như vậy, sau một lát hắn thu liễm tinh thần lực, sau đó đưa mắt nhìn qua giường của Trương Minh, nói ra:
- Anh xuống giường đi, đi ra ngoài tâm sự với cha của anh, tôi quan sát kỹ trước đã.
Sau đó Tùy Qua kéo màn lại, đóng cửa, sau đó từ trong Hồng Mông thạch lấy ra một cành cây già, cành cây già này hơi dị dạng, nó giống như con trùng lớn, Tùy Qua bẻ gãy một đoạn của nhánh cây này, lập tức cả nhánh cây sáng lên, phóng xuất ra hào quang màu vàng, xem ra giống như ngọn lửa.
"Ngọn lửa" cũng như nhánh cây, trên thực tế chính là đông trùng hạ thảo đặc biệt to lớn mà Tùy Qua gieo trồng vào linh điền, thứ này tên là Động Minh Thảo, sống trong những hang động âm hàn, có thể gãy cành làm bó đuốc, nhưng mà công hiệu chính thức không phải chiếu sáng, mà là dùng để "Chiếu quỷ ", ánh sáng của Động Minh Thảo có thể làm hình thái quỷ hồn hiện hình.
Mọi người đều biết, cái gọi là quỷ hồn kỳ thật chính là linh hồn lực của con người, đối với người bình thường mà nói tinh thần lực càng mạnh thì ý chí và oán niệm càng mạnh, thời gian quỷ hồn tồn càng dài. Nhưng mà đại bộ phận quỷ hồn cũng không tồn tại lâu trên thế gian, nghe đồn rất nhanh cũng bị âm thần của U Minh giới mang đi. Nhưng mà hồn phách của Trương Minh đã bị Kinh Nguyên Phượng đánh tan, tự nhiên không có khả năng bị dẫn vào U Minh giới, cũng không có khả năng chuyển thế luân hồi.
Nhưng mà Tùy Qua hiện tại làm như vậy chỉ là hy vọng có thể tìm được một đám tàn hồn của Trương Minh.
Tuy nhiên hồn phách của Trương Minh bị đập tán, nhưng mà trong ngắn hạn không có biến mất, trừ phi Kinh Nguyên Phượng dùng pháp bảo đặc biệt thu sạch đám hồn phách này, nếu không có lẽ sẽ lưu lại chút gì đó. Hơn nữa cho dù lưu lại tàn hồn cũng không ai có khả năng phục hồi như cũ, cho nên Kinh Nguyên Phượng không cần phải thu sạch mảnh vỡ tàn hồn của Trương Minh làm cái gì.
Dưới Động Minh Thảo chiếu sáng, Tùy Qua quả nhiên có phát hiện.
Dưới giường của Trương Minh, Tùy Qua nhìn thấy một bóng người mơ hồ nhàn nhạt, hình dáng lờ mờ như Trương Minh, cuộn mình trong góc.
Tùy Qua biết rõ đây là tàn hồn của Trương Minh, một đám tàn hồn này đã như gió trong ánh nến, rất nhanh sẽ tiêu tán đi.
Tùy Qua thầm than một tiếng tới kịp lúc, nếu không nhiều nhất mấy tiếng đồng hồ, tàn hồn của Trương Minh sẽ triệt để tiêu tán.
- Hồng Mông thạch, thu!
Một đoàn tử khí trong miệng Tùy Qua phun ra, tử khí cuốn tàn hồn của Trương Minh thu vào trong không gian Hồng Mông thạch.
Trong không gian Hồng Mông thạch linh khí đầy đủ, hơn nữa không có ánh mặt trời, cũng không có cửu dương chân hỏa thiêu đốt, một đám tàn hồn của Trương Minh hẳn có thể bảo toàn. Nhưng mà đây chỉ là tàn hồn mà thôi, Tùy Qua không có nắm chắc khôi phục lại, nhưng ít ra lưu lại đám tàn hồn này chính là lưu chút hy vọng mà thôi.
Thời điểm Tùy Qua đi ra, Trương Minh đang nói chuyện phiếm với Trương phụ, nhưng mà Tùy Qua rõ ràng cảm giác được Trương Minh không yên lòng, hoàn toàn đang ứng phó.
Chỉ điểm này Tùy Qua cũng lý giải. Trương Minh hiện tại là một con ma đầu, vốn chính là tồn tại hoành hành không sợ, không có nhân tính, nhưng bây giờ lại có gia đình của người bình thường, còn phải giả vờ như phàm nhân, với tư cách ma đầu như Trương Minh tự nhiên là không chịu nhận. Nhưng mà bị Tùy Qua trừng mắt, Trương Minh lập tức trung thực, nói chuyện phiếm cũng "Đầu nhập" rất nhiều, cảm giác thân hình cũng đậm hơn.
- Tùy tiên sinh, xin hỏi anh có phát hiện gì không?
Trương phụ hỏi:
- Phòng không có vấn đề gì a?
- Không có vấn đề gì.
Tùy Qua nói:
- Nên thường xuyên mở cửa sổ thông gió, đây là khu nhà cũ, không khí lưu thông không tốt, mở cửa sổ nhiều mới được.
- Tốt, đa tạ Tùy tiên sinh nhắc nhở ah.
Trương phụ nói:
- May mắn Tùy tiên sinh y thuật cao siêu tuyệt luân, nếu không đứa nhỏ này còn có tiền đồ gì chứ. Đúng rồi, Tùy tiên sinh, anh lúc trước nói cho nó vào công ty công tác, có thật không?
- Đương nhiên là thật.
Tùy Qua gật đầu nói.
- Tôi biết rõ, các vị kỳ vọng lớn vào Trương Minh, hy vọng anh ta thi đổ đại học, về sau trở nên nổi bật, sau đó có công việc tốt. Nhưng mà dù sao anh ta không phải con nít, đúng không? Tuổi của anh ta là người trưởng thành, cho nên cũng không thể sinh hoạt như trẻ con được, có lẽ đi làm cũng đủ khả năng, sau đó lại vừa làm vừa học, như vậy cũng không chậm trễ.
- Đúng vậy a, Tùy tiên sinh nói rất có đạo lý.
Trương mẫu bưng đồ ăn đi ngang qua nói.
- Kỳ thật, đứa nhỏ này không học đại học cũng không sao, mấu chốt là bản thân của nó vui vẻ là được. Trước kia ah, chúng tôi yêu cầu với con quá cao, kết quả mới như vậy -- ai, cho nên bây giờ phải hấp thu giáo huấn.
- Hai vị hiểu là được.
Tùy Qua đứng lên nói:
- Chuyện cũng xử lý, tôi nên quay về.
- Trở về cái gì, đồ ăn vừa xong đấy.
Trương phụ giữ lại nói:
- Tùy tiên sinh, anh nhìn xem, anh ngay cả tiền thuốc men cũng không thu, chẳng lẽ không thể ăn bữa cơm sao? Anh chính là ân nhân của chúng tôi đấy.
*****
- Đúng vậy a. Tùy tiên sinh, anh nhất định phải cho chúng tôi thể diện, ăn một bữa cơm mới được.
Trương mẫu cũng đau khổ giữ lại.
Tùy Qua lường trước từ chối không được, cũng không hề sĩ diện cãi láo. Trương mẫu trù nghệ không tệ, tuy là bữa ăn sáng, nhưng mà làm được có tư có vị, mà Trương phụ cũng mang chai Ngũ Lương Dịch cất giữ vài chục năm ra, nghe nói bình rượu này là một lão đạo sĩ cho hắn, chuẩn bị giữ lại uống mừng khi con học lên đại học.
Rượu là hảo tửu, nhưng Tùy Qua uống không có tư vị gì
Tuy Trương Minh gặp chuyện không may, cũng không tính là sai lầm của Tùy Qua, nhưng mà cha mẹ Trương Minh mới là người đáng thương.
Đáng thương lòng cha mẹ trong thiên hạ, lời này thật sự không giả.
Sau khi ăn xong, Tùy Qua rời khỏi nhà Trương Minh, sau khi đi ra ngoài, Tây Môn Trung đi tới bên cạnh Tùy Qua, sau đó nói:
- Chủ nhân, trước mắt không có những kẻ có ý đồ không tốt với tiểu tử này.
- Tiếp tục quan sát đi.
Tùy Qua phân phó.
- Đây là nhiệm vụ chính thức đầu tiên tôi phân phó cho ông, nếu như thất bại, ông tự cầu nhiều phúc.
Thần sắc Tây Môn Trung nghiêm nghị, vội vàng cam đoan nói:
- Chủ nhân yên tâm, tôi cam đoan chuyện này chắc chắn không có sai lầm gì.
- Vậy là tốt rồi.
Tùy Qua gật đầu rời khỏi, sau đó quay về trường học.
Nửa đường Tùy Qua nhận được điện thoại của Trầm Quân Lăng.
Đối với chuyện Trương Minh buổi sáng, Trầm Quân Lăng cũng đổ mồ hôi lạnh, cho dù Kinh Nguyên Phượng dùng chiêu này không có thành công, nhưng mà đúng là độc kế, nếu như không phải Tùy Qua còn có chiêu số ứng phó, mượn nhờ tâm ma chơi chiêu thay mận đổi đào. Nếu không chỉ sợ Tùy Qua hiện tại làm những việc lúc trước sẽ tan thành mây khói, mục tiêu cũng thất bại trong gang tấc. Trầm Quân Lăng thuê người lăng xê trên internet càng lợi hại, cũng không cách nào đổi trắng thay đen, đem gièm pha biến thành chuyện tốt ah.
May mắn Tùy Qua thuận lợi vượt qua cửa ải này, cho nên Trầm Quân Lăng tâm tình cũng nhẹ nhõm không ít, cười hỏi:
- Tùy Qua, anh đúng là lợi hại, chiêu này của đối phương là đòn sát thủ, không nghĩ tới anh lại phá được.
- Không tính là thong dong, chỉ là may mắn mà thôi.
Tùy Qua nói:
- Nhưng mà, đám người này đúng là đã nóng tính rồi.
- Như thế nào, anh muốn làm gì?
Trầm Quân Lăng nói ra:
- Chẳng lẽ cô muốn theo chân đánh nhau với bọn chúng?
- Đúng vậy, là muốn đánh nhau!
Tùy Qua nói,
- Nhưng đánh nhau thế nào tôi vẫn suy nghĩ biện pháp. Đúng rồi, lần trước cô tìm được thiên tài ngôn ngữ, rốt cuộc có phiên dịch ra lời của nữ quỹ hay không?
- Hiện tại tôi cũng hoài nghi hắn có phải là thiên tài ngôn ngữ hay không đấy.
Trầm Quân Lăng nói:
- Hắn nói trên địa cầu chưa từng có ngôn ngữ này, hắn nói ngôn ngữ của nhân loại mặc dù có nhiều chủng loại, nhưng mà phương diện phát âm của các loại ngôn ngữ đều có quy luật và liên quan nhau, ngôn ngữ của nữ quỷ này không thuộc bất cứ chủng loại nào cả. Bởi vì như thế cho nên hắn mới không đáng tin cậy.
- Hắn nói không phải ngôn ngữ nhân loại, kỳ thật cũng không tệ ah, đây vốn là ngôn ngữ của nữ quỷ mà.
Tùy Qua nói.
- Bằng không như vậy đi, lúc nào tìm thời gian bảo hắn gặp mặt nữ quỷ mới được.
- Anh muốn hù chết hắn sao? Nhưng mà -- đây cũng là biện pháp đấy.
Nữ nhân, cũng thích bát quái, lòng hiếu kỳ đặc biệt mạnh, Thẩm Quân Lăng cũng không ngoại lệ.
Xế chiều hôm đó, Thẩm Quân Lăng cho người kêu Sảng Hải tới giáo khu Phát Phong, sau đó gặp mặt Thẩm Quân Lăng ở quán cà phê.
Nói ra, người này còn để tóc dài, thoạt nhìn giống như mỹ nam, không giống như người làm nghiên cứu.
Sau khi bắt tay, Sảng Hải nói:
- Thì ra anh chính là Tùy Qua, thoạt nhìn không giống như lão tổng của một tập đoàn.
- Thành thật mà nói, thoạt nhìn anh cũng không giống người làm nghiên cứu.
Tùy Qua cười nói.
- Tôi là thực học thực tài.
Giọng nói của Sảng Hải có chút tự phụ:
- Nhưng, Thẩm tiểu thư rất sùng bái anh, thật sự khiến tôi thật sự hâm mộ. Lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm tiểu thư, tôi đã giật mình, tính toán theo đuổi cô ấy, nhưng sau đó mới biết trong lòng cô ấy đã có người rồi, hơn nữa đối phương lại là lão tổng một tập đoàn công ty tự gây dựng sự nghiệp. Vốn, tôi cảm thấy lão tổng cũng không có gì, đơn giản chính là gây dựng sự nghiệp mà thôi, ta cũng có thể làm được. Nhưng, sau khi anh đẩy ra 'họa thủy xinh đẹp', tôi biết mình hoàn toàn không có cơ hội.
- Sảng Hải tiên sinh khách khí rồi.
Tùy Qua nói:
- Tôi cũng chỉ có chút may mắn mà thôi. Chúng ta hãy nói chuyện về đoạn ghi âm đi, tôi nghe Quân Lăng nói, anh cảm thấy đoạn ghi âm đó không phải tiếng nói của con người?
- Nói như thế nào đây, có thể là tiếng nói của con người, nhưng tuyệt đối không phải là ngôn ngữ con người hiện hành.
Sảng Hải giải thích:
- Tôi đã có nhiều năm kinh nghiệm tiến hành nghiên cứu tiếng nói, tôi cho rằng tiếng nói cũng có quy luật tạo thành, đây cũng là chủ đề luận văn ngôn ngữ học của tôi ở Harvard. Bất luận là từ đơn hay là chữ tượng hình, đều có quy luật phát âm, sau khi tìm được quy luật mới có thể tiến hành phiên dịch, nhưng đoạn ghi âm các vị đưa cho tôi lại hoàn toàn không có quy luật, nói không chừng chỉ là trò lừa gạt.
- Chúng tôi cũng không rảnh rỗi đi lừa gạt anh như vậy.
Thẩm Quân Lăng nói:
- Nếu anh đã không tin, như vậy hôm nay sẽ cho anh gặp mặt nói chuyện với ' người ' đó. Nhưng anh phải có chuẩn bị trước, bởi vì ' người ' này không giống bình thường.
- Có ý gì?
Sảng Hải nghi ngờ nói:
- Thẩm tiểu thư, cô không thể nói rõ hơn một chút sao?
- Nói rõ quá, tôi sợ làm anh sợ.
Thẩm Quân Lăng nói.
- Chỉ nói suông, còn có thể hù dọa tôi sao? Lá gan tôi cũng không nhỏ, mười tuổi tôi đã xem những bộ phim kinh dị rồi. Cho nên, cô không hù dọa được tôi đâu.
- Được, vậy tôi nói rõ.
Thẩm Quân Lăng nói:
- Anh tin tưởng có quỷ tồn tại không?
Sảng Hải mỉm cười, sau đó nhìn thấy vẻ mặt rất nghiêm túc của Thẩm Quân Lăng và Tùy Qua, hắn đành phải thu liễm nụ cười, hỏi Thẩm Quân Lăng:
- Cô hỏi nghiêm túc sao?
Thẩm Quân Lăng gật đầu.
- Nếu vậy tôi sẽ nói cho cô biết, mặc dù tôi chưa từng thấy quỷ hồn, nhưng tôi cũng không phủ nhận sự hiện hữu của nó.
Sảng Hải nghiêm trang nói:
- Cái này giống như cô chưa từng thấy người ngoài hành tinh, nhưng cũng không có nghĩa không có người ngoài hành tinh. Quỷ hồn cũng giống như vậy, trong mắt tôi, quỷ hồn thật ra chính là một đoàn năng lượng tinh thần, bởi vì nó chỉ là thể năng lượng đơn thuần, cho nên rất nhiều người không thấy sự hiện hữu của nó, chỉ có dưới điều kiện đặc biệt, mới có thể tiếp xúc được với bọn họ, hoặc là nhìn thấy bọn họ.
- Rất tốt. Hôm nay anh sẽ có cơ hội nhìn thấy quỷ hồn chân chính rồi, anh đã chuẩn bị chưa?
Tùy Qua chợt nói.
Sảng Hải nhìn Tùy Qua, bật cười:
- Các ngươi thật biết cách nói giỡn.
- Tôi rất nghiêm túc, anh thấy tôi giống như đang nói giỡn sao?
← Ch. 0525 | Ch. 0527 → |