← Ch.0529 | Ch.0531 → |
Diên Vân gật đầu, sau đó lại lộ ra thần sắc lo lắng:
- Tùy Qua, ta tin tưởng ngươi có năng lực khiến 'hành hội' thối lui khỏi thị trường thuốc bắc thế tục. Nhưng, ngươi có từng nghĩ tới, người của 'hành hội' mất đi khống chế đối với thị trường thuốc bắc thế tục, có thể bí quá hoá liều hay không? Ngươi cho rằng bọn họ sẽ tình nguyện buông tha lợi ích sao?
- Ta biết bọn họ sẽ không cam lòng buông tha. Nếu không, bọn họ cũng sẽ không làm những chuyện ngăn trở ta như hiện tại.
Tùy Qua nói:
- Nhưng, bọn họ cũng không phải hoàn toàn không cố kỵ, còn ta cũng không phải một mình chiến đấu. Huống chi, cho dù thật sự phải một mình chiến đấu, cũng không thay đổi được quyết định của ta!
- Ngươi đã có quyết định, vậy ta cũng không nói gì nữa.
Diên Vân thành khẩn nói:
- Nhưng bất kể thế nào, ngươi cũng sẽ không phải chiến đấu một mình, ta nhất định sẽ kề vai chiến đấu bên cạnh ngươi.
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, tràn đầy mùi vị tri kỷ hợp nhau.
Sau đó, Diên Vân cũng rời đi.
Trong sảnh đường rộng lớn, chỉ còn lại một mình Tùy Qua.
Tùy Qua suy nghĩ, nhấn số điện thoại của Lữ Chính Dương.
- Xin lỗi, mục tiêu từ chối cuộc gọi!
Trong điện thoại truyền đến thanh âm nhắc nhở lạnh lùng.
- Xin lỗi, thuê bao được gọi đã tắt máy. Tùy Qua còn tưởng đây là nhạc chuông mới của Lữ Chính Dương, sau đó mới biết được Lữ Chính Dương đích xác đã tắt điện thoại. Hơn nữa, điện thoại di động của Lữ Chính Dương dùng thông tin vô tuyến, tựa hồ cũng không phải là mạng lưới thông tin vô tuyến bình thường.
Tắt điện thoại?
Tùy Qua rất kinh ngạc, thầm nghĩ chẳng lẽ Lữ Chính Dương tiếp nhận nhiệm vụ bí mật gì? Không đúng, Lữ Chính Dương chỉ làm hậu cần chữa bệnh, có thể tiếp nhận nhiệm vụ bí mật gì chứ?
Mặc dù kinh ngạc, nhưng nếu không thể gọi điện, chuyện giao dịch đương nhiên không thể tiến hành. Nhưng, may là vừa rồi Tùy Qua mới kiếm được không ít linh thạch từ chỗ hòa thượng Thiếu Lâm, như vậy cũng đủ tiêu xài một trận rồi.
Nếu thật sự không được, Tùy Qua còn có thể giao dịch với người của giới tu hành, chỉ cần có đan dược, còn lo không có linh thạch sao?
Linh thạch giao dịch với Thiếu Lâm tự, rất nhanh được Tùy Qua dùng tới. Ở chỗ cách linh điền không xa, Tùy Qua vừa khai khẩn một mảnh dược điền rất lớn, rộng hơn ngàn mẫu, xung quanh dược điền còn bố trí Bát Hoang Vân Vũ đại trận.
Dược điền đương nhiên là dùng để trồng dược liệu, bởi vì không phải dùng để trồng linh thảo, cho nên yêu cầu đối với phẩm chất thổ nhưỡng cũng không cao lắm. Chỉ cần Tiểu Ngân Trùng hung hăng đào xới bên trong mấy lần, sau đó Tùy Qua dùng Cuốc chấn linh đào một lần nữa, có thể trồng dược thảo rồi. Phẩm chất thổ nhưỡng trong không gian của Hồng Mông thạch vốn không tệ, khai khẩn linh điền sẽ cần không ít công phu, nhưng khai khẩn dược điền lại tương đối dễ dàng hơn nhiều.
Sau khi dược điền được khai khẩn, Tùy Qua lập tức lại bắt đầu trồng dược thảo đại quy mô.
Lúc này, Tùy Qua vô cùng bận rộn.
May là, Ảnh Phong cùng với đám ong mật nó huấn luyện, bắt đầu phát huy công dụng.
Đám ong mật này ngày ngày hấp thực mật hoa của linh thảo, sau khi trở nên không ngừng sinh sôi nảy nở, cái đầu càng ngày càng lớn, đầu con nào cũng lớn bằng ngón cái, thoạt nhìn còn bá đạo hơn ong Đại Hoàng, hơn nữa nọc ong càng thêm mãnh liệt, dĩ nhiên khí lực cũng lớn hơn. Nhưng, Tùy Qua cũng không tính toán đối xử với bọn chúng như cu li, mà dùng bọn chúng để gieo giống dược thảo. Dưới đào tạo của Ảnh Phong, những con ong mật này đã trở nên nghiêm chỉnh huấn luyện, làm việc cũng rất tốt. Trọng yếu hơn là, đám ong mật này, cũng không lười biếng giống như Tiểu Ngân Trùng.
Đám ong mật dĩ nhiên cũng không thể thay thế Tùy Qua làm nhiều chuyện cần thiết, mặc dù có nhiều trợ thủ như vậy, Tùy Qua vẫn phải ở trong Hồng Mông thạch một ngày một đêm.
Khi tinh thần lực của Tùy Qua trở lại thân thể, đã là ban đêm.
Lúc này, Tùy Qua ở trong phòng ngủ, nhìn xuyên qua cửa sổ ngắm cảnh phía trên, thấy bầu trời đêm đã đầy sao.
Tùy Qua đang định đi xuống chuẩn bị ăn chút gì, lúc này tiếng bước chân quen thuộc lại vang lên.
Cho nên, Tùy Qua vội nhắm mắt lại, giả vờ vẫn đang luyện công.
Chỉ chốc lát sau, Đường Vũ Khê đã bước vào phòng.
- Được rồi, đừng giả bộ luyện công nữa.
Đường Vũ Khê nói với Tùy Qua.
Tùy Qua bất đắc dĩ, đành phải mở mắt, cười khổ nói:
- Kỹ thuật diễn xuất của anh kém như vậy sao, thoáng cái đã bị em phát hiện?
Đường Vũ Khê giảo hoạt cười nói:
- Thật ra, em không biết anh đang giả bộ, em chỉ gạt anh mà thôi.
- Em trở nên xảo trá như vậy từ lúc nào vậy?
Tùy Qua hỏi, đành phải từ trên giường nhảy xuống.
- Kể từ khi dùng bổ não dịch của anh.
Đường Vũ Khê nói:
- Đúng rồi, hình như anh vẫn chưa đặt tên cho loại dược dịch này? Hiện tại, loại dược dịch này đã giúp mấy trăm trẻ em u não cả nước dần khôi phục sức khỏe, đến lúc tuyên truyền, dù sao cũng phải đặt cho nó một cái tên chứ?
- Ài, đúng là bận rộn không có thời gian.
Tùy Qua nói:
- Bằng không, em đặt tên cho nó đi?
Đường Vũ Khê tựa hồ đã nghĩ tới chuyện này, nói:
- Đặt là 'Thi Qua' được không.
- 'Đáng Tin'?
Tùy Qua nói:
- Đây là tên thuốc sao?
- Là 'Thi Qua', chữ thi trong thi cử!
Đường Vũ Khê cải chính.
- Thi Qua?
Tùy Qua nói:
- Đây là tên thuốc sao? Cái tên này có phải không bình thường hay không?
- Có cái gì không bình thường?
Đường Vũ Khê nói:
- Học sinh Hoa Hạ chúng ta, chán ghét nhất chính là thi cử. Thi học kỳ cũng thi không xong, nếu có một loại thuốc có thể làm cho mọi người cảm thấy cuộc thi giống như cuộc chơi, nhẹ nhàng như thường, đó là chuyện rất tốt. Giống như em, em hi vọng có một loại thuốc như vậy, cuộc thi gì cũng có thể vượt qua.
- Cái này... cảm giác không hay lắm.
Tùy Qua do dự nói.
- Bất kể! Dù sao, em cũng muốn đặt cái tên này.
Đường Vũ Khê tùy hứng nói:
- Là anh kêu em đặt tên, như vậy nhất định phải chọn dùng cái tên của em! Hừ, nếu không, tối nay đừng nghĩ đến chuyện ngắm sao!
- Ách... Em nói thẳng câu sau cùng là được rồi, không cần giải thích nhiều như vậy.
Tùy Qua cười nói.
- Nhưng, nghe Tiểu Lý nói, hình như anh chưa ăn cái gì.
Đường Vũ Khê nói.
- Vậy em ăn chưa?
Tùy Qua hỏi.
Đường Vũ Khê gật đầu.
- Vậy là được rồi, chỉ cần em ăn no là được, anh sẽ trực tiếp ăn em! Như vậy không phải anh cũng ăn no sao?
Tùy Qua cười nói, trực tiếp nhào tới.
Y phục tung bay, sóng triều sôi trào.
Chỉ chốc lát sau, trong phòng đã truyền đến tiếng nước bì bạch.
Lý Nghệ Cơ ở lầu dưới đang thu dọn phòng, đành phải buồn rầu dùng máy trợ thính nhét vào lỗ tai, tiếp tục làm việc.
Tùy Qua đồng học biểu hiện có chút háo sắc, một phần cố nhiên là vì sau khi nếm thử trái cấm, dục vọng càng tăng cao, chỉ hận không được hàng đêm sênh ca; một phương diện khác, là vì Tùy Qua khẩn cấp muốn thử một chút công pháp đệ nhị trọng Thiên Tinh tâm công.
*****
Thiên Tinh tâm công cộng thêm song tu công pháp, cực kỳ hữu hiệu đối với đề cao tu vi tinh thần lực, đặc biệt là sau khi biết phương pháp có thể thông qua đề cao cảnh giới tinh thần lực nâng cao cảnh giới thân thể, Tùy Qua càng cảm thấy bộ công pháp này quả thực là một chí bảo. Có lẽ, hắn có thể mở ra một con đường tắt tu hành mà người tu hành khác chưa từng thử qua.
Nhưng, hình vẽ ngôi sao của đệ nhị trọng Thiên Tinh tâm công phức tạp hơn đệ nhất trọng rất nhiều, số lượng ngôi sao cần dùng tinh thần lực cảm ứng thậm chí có hơn hai ngàn, Tùy Qua vừa phải phân tinh thần lực đi cảm ứng những ngôi sao này, vừa phải quan hệ thân mật với Đường Vũ Khê, một lòng lưỡng dụng, thật đúng là làm khó hắn. Nhất là bởi vì vẫn chưa tiến vào trạng thái - nhìn sao-, điều này làm cho Đường Vũ Khê không khỏi báo oán nói:
- Tùy Qua, em muốn nhìn sao, mau cho em xem đi!
- Ài, em thật là chưa thỏa mãn dục vọng... Yêu cầu chất lượng bài học quá cao.
Tùy Qua nói:
- Đừng nóng vội, anh cũng muốn ngắm sao, mấu chốt là bây giờ còn chưa tìm đúng phương vị ngôi sao, nhìn thế nào được?
- Ừ... Điểm mẫn cảm anh còn tìm được... Làm sao lại không thể tìm được phương vị ngôi sao chứ!
Đường Vũ Khê còn chưa nói xong, đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai đầy hưng phấn và kích thich, trong một giây, nàng đột nhiên cảm giác được tinh thần cả người tựa hồ thăng hoa, giống như hồn phách đột nhiên từ trên người 'bay' ra ngoài, trực tiếp bay vào trong tinh không mênh mông.
Một lần nữa, Đường Vũ Khê tìm được loại cảm giác linh nhục hợp nhất làm cho nàng làm không biết mệt.
Nhưng cảm giác lần này mãnh liệt hơn lần trước gấp mười lần.
Trong giây phút vừa rồi, Đường Vũ Khê cảm giác mình giống như 'hồn phách bay lên trời'.
Hơn nữa, Đường Vũ Khê cảm thấy tinh thần lực của Tùy Qua, cảm nhận được ý nghĩ yêu thương của hắn đối với nàng và theo đuổi với thiên đạo.
- Thật kỳ diệu, thật là quá kỳ diệu! Thì ra đây chính là cảnh giới Thiên Tinh tâm công đệ nhị trọng!
Lúc này, thanh âm của Tùy Qua vang lên bên tai Đường Vũ Khê.
Trong chốc lát, Đường Vũ Khê bỗng 'nhìn' thấy Tùy Qua bất ngờ xuất hiện trong tinh không, đi tới bên cạnh nàng.
Mặc dù Đường Vũ Khê biết Tùy Qua trước mắt chỉ là tinh thần lực của hắn biến thành, nhưng không biết vì sao, nàng cảm giác được 'Tùy Qua' này còn chân thật hơn trước kia, không chỉ là một hư ảnh nữa rồi.
Cảm giác như vậy khiến Đường Vũ Khê có chút kinh ngạc, lại có chút ít hưng phấn, nàng hỏi:
- Anh... không giống với lúc trước.
- Đúng vậy, không giống.
Tùy Qua cười nói:
- Bởi vì tinh túy tâm pháp của Thiên Tinh tâm công đệ nhị trọng chính là linh nhục chia lìa. Hiện tại, anh đã đạt đến trình độ này.
- Linh nhục chia lìa? Đây là ý gì?
Đường Vũ Khê nghi ngờ nói.
- Cái này không cách nào dùng ngôn ngữ để biểu đạt.
Tùy Qua hơi mỉm cười nói:
- Chỉ có thể nhận thức.
Nói xong, Tùy Qua tiến lên, đưa tay 'kéo' tay Đường Vũ Khê.
Mặc dù Đường Vũ Khê cũng chỉ là một đoàn tinh thần lực, nhưng không biết vì sao, động tác nắm tay của Tùy Qua vẫn cho nàng một loại cảm giác chân thật, cảm giác như vậy thật sự rất cổ quái, nhưng Tùy Qua căn bản không cho nàng không gian suy tư, đưa tay ôm lấy eo nàng, sau đó hôn nàng.
- Chẳng lẽ hắn lại muốn... làm ' chuyện kia ' ở chỗ này sao?
Đường Vũ Khê vừa kinh ngạc vừa tò mò, đồng thời cũng có chút mong đợi. Lúc này, nàng vẫn có thể cảm giác được khoái cảm đến từ thân thể, đồng thời cũng có thể cảm nhận được tẩy lễ tinh thần của ting quang đầy trời đối với nàng, nhưng nàng hoàn toàn không nghĩ tới, Tùy Qua tựa hồ không cam lòng chỉ tiến hành song tu với thân thể của nàng, thậm chí ngay cả tinh thần và linh hồn của nàng cũng không buông tha.
Chuyện này thật sự có thể sao?
Nhưng, kế tiếp Tùy Qua thật sự làm như vậy, hơn nữa theo động tác của Tùy Qua, Đường Vũ Khê càng ngày càng cảm thấy Tùy Qua 'giả dối' này càng trở nên rất chân thật, thủ pháp trêu chọc càng làm cho tinh thần của nàng tựa hồ không cách nào tập trung, giống như mê muội theo động tác của hắn.
Vật đổi sao dời.
Ngôi sao đầy trời vẫn không thay đổi quy luật vận hành, theo vận chuyển của ngôi sao, tinh thần lực của Tùy Qua cũng càng mạnh, hư ảnh do hắn dùng tinh thần lực hóa thành cũng trở nên rất chân thật, còn tinh thần của Đường Vũ Khê càng ngày càng không cầm giữ được, đến cuối cùng đã hoàn toàn chìm đắm trong dục vọng, tựa hồ mặc cho Tùy Qua muốn làm gì thì làm.
Lúc này, Tùy Qua cảm thấy thời cơ đã đến, cho nên quyết đoán cùng hư ảnh của Đường Vũ Khê hợp lại làm một.
Trong phút chốc, chuyện làm Tùy Qua không tưởng tượng được đã xảy ra.
Khi hư ảnh của hai người hợp lại làm một, tinh thần lực và linh hồn của hai người cũng hợp lại làm một, nhưng lại không phát sinh cắn nuốt, chỉ dùng một loại phương thức kỳ diệu kết hợp cùng một chỗ, nhưng loại kết hợp này tựa hồ còn tuyệt đẹp hơn kết hợp thân thể một ngàn lần, một vạn lần, lúc này tinh thần lực của hai người tựa hồ đã trở thành trung tâm của một vùng ngôi sao vũ trụ, vô số lực ngôi sao bắt đầu dung hòa với tinh thần lực của hai người, sau đó lớn mạnh, bổ dưỡng tinh thần lực của hai người.
Lúc này, tinh thần lực cùng thân thể của Tùy Qua tựa hồ đã hoàn toàn chia lìa, nhưng tinh thần lực hoàn toàn không trở nên yếu ớt, nghiễm nhiên trở thành thân thể độc lập, nhưng sau khi cùng tinh thần lực của Đường Vũ Khê giao hợp vô cùng thân mật, hoàn toàn chia sẻ lẫn nhau.
Ngôi sao di động, hai bóng người cũng không ngừng biến hóa các loại tư thế trong hư không.
Một lúc lâu, tinh quang đầy trời từ từ lờ mờ, cảm nhận được lực ngôi sao mất đi, tinh thần lực của Tùy Qua cũng tự nhiên tách ra khỏi tinh thần lực của Đường Vũ Khê, giống như thủy triều rút lui.
- Trò cầm thú, cuối cùng cũng kết thúc rồi sao?
Lý Nghệ Cơ thầm nói, nghĩ thầm rốt cục cũng có thể lấy máy trợ thính ra rồi, sau đó ngủ một giấc ngon lành.
Làm người từng trải, Lý Nghệ Cơ dĩ nhiên biết thời gian nam nhân bình thường làm chuyện này, còn tiểu tử Tùy Qua hiển nhiên không phải nhân loại bình thường, tiểu tử này chính là một cầm thú, tựa hồ không hành hạ đến hừng sáng sẽ không bỏ qua.
Dĩ nhiên, Lý Nghệ Cơ nằm mơ cũng không ngờ tới, sở dĩ lực chiến đấu của Tùy Qua kéo dài như vậy, một phương diện cố nhiên là vì hắn là người tu hành, một phương diện khác là vì hắn cần thông qua phương pháp này để tu luyện Thiên Tinh tâm công, đề cao tu vi tinh thần lực, chứ không phải giọt tinh lực tràn đầy đơn thuần như Lý Nghệ Cơ suy nghĩ.
Huống chi, đối với loại phương thức tu hành này Đường Vũ Khê cũng làm không biết mệt, ngươi đến ta lui, ngươi lui ta tiến, cả hai bên đều ra sức phối hợp, dĩ nhiên là kéo dài được lâu.
Khi Lý Nghệ Cơ đang mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ, trong phòng ngủ trên lầu Tùy Qua mới vừa 'tỉnh' lại. Lúc này Tùy Qua đã vận công ba mươi sáu chu thiên, mặc dù chân khí tu vi cũng không tăng lên, nhưng Tùy Qua rõ ràng cảm giác được tinh thần lực ít nhất tăng lên mấy lần, tinh thần lực đã hoàn toàn tăng lên một cấp bậc, một cảnh giới.
← Ch. 0529 | Ch. 0531 → |