Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0535

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0535: Vơ vét tài sản thành công
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Bốn người của Nam Cung gia cũng liều mạng đề cao khí thế của mình, tình thế hết sức căng thẳng.

- Được! Chúng ta bồi thường!

Đột nhiên, Nam Cung Danh Vọng mở miệng nói!

Tùy Qua hơi thu liễm tinh thần lực, hòa hoãn không khí, sau đó bình thản nói:

- Vậy thì lưu lại đan dược đi.

Nam Cung Danh Vọng hừ lạnh một tiếng, sau đó khẽ rung ống tay áo về phía trước, lộ ra một vòng tay màu xanh biếc trên cổ tay, vòng tay này là một vòng tay không gian, mặc dù không xem là không gian pháp bảo rất tốt, nhưng hiện giờ cũng xem như vật khan hiếm, chẳng qua đeo trên tay một người đàn ông lại lộ ra vẻ có chút - nữ tính-, Nam Cung Danh Vọng hiển nhiên cũng biết điểm này, vì vậy bình thường đều giấu dưới ống tay áo.

Vòng tay không gian phát ra ánh sáng màu lục, Nam Cung Danh Vọng lấy từ bên trong ra một hồ lô đan dược, khóe miệng co quắp, giống như lòng đang rỉ máu, sau đó ném cho Tùy Qua.

Tùy Qua mở nút hồ lô, chỉ liếc nhìn, sau đó nói:

- Tỉ lệ đan dược mặc dù kém, nhưng số lượng đủ rồi. Các ngươi có thể đi.

Khóe miệng Nam Cung Danh Vọng lại khẽ nhăn một cái, cũng không nói gì nữa, xoay người cùng ba người khác ngự kiếm rời đi.

Trong khoảnh khắc, thân ảnh bốn người biến mất trong đám mây mịt mờ.

Ngưu Duyên Tranh đã bội phục Tùy Qua sát đất, vui vẻ nói:

- Tùy tiên sinh thật là cao minh, lại trực tiếp hù dọa mấy tên này sợ hãi bỏ đi, hơn nữa còn để bọn họ cam tâm tình nguyện lấy đan dược ra bồi thường!

- Lần này có khách nhân ở đây, ngươi đừng nịnh nọt ta nữa.

Tùy Qua cười cười, nhìn Tiết Như Tư và Khâu Mẫn Chân:

- Cảm tạ hai vị đã ra tay giúp đỡ thủ hạ của ta. Nếu không, chỉ sợ hôm nay ta chỉ có thể giết bốn người bọn họ cho hả giận rồi.

- Chúng ta chẳng qua chỉ cổ động mà thôi, vẫn là uy danh của Tùy tiên sinh chấn nhiếp bọn họ.

Tiết Như Tư quyến rũ cười một tiếng, mặc dù nàng không quen biết Tùy Qua, nhưng trong giọng nói vẫn có chút lấy lòng.

- Chút lòng thành mà thôi.

Tùy Qua giả bộ thâm sâu khó lường, sau đó nói với Ngưu Duyên Tranh:

- Ngươi lấy được linh thảo gì từ hai vị tiên tử này, tại sao để người của Nam Cung gia thèm thuồng như vậy?

Ngưu Duyên Tranh liền vội vàng lấy ra một gốc linh thảo từ trong lòng ngực, đây là một cây sen rất nhỏ, lá sen và thân sen đều đen như mực, hơn nữa còn tự nhiên thả ra một luồng khí âm hàn.

Mặc dù còn chưa nở hoa, nhưng Tùy Qua nghiên cứu linh thảo rất kỹ lưỡng, thoáng cái đã nhận ra lai lịch của vật này, nhận gốc linh thảo từ trong tay Ngưu Duyên Tranh, vui mừng nói:

- Ngưu lão, xem ra ngươi đúng là phúc tướng của ta! Lần đầu ra tay, đã mang đến cho ta đồ tốt như vậy.

- Toàn dựa vào công lao của mấy vị tiên tử.

Ngưu Duyên Tranh khiêm tốn nói.

- Đúng vậy, mấy vị tiên tử cực khổ rồi.

Tùy Qua cười nói:

- Chu Thông quả nhiên không nhìn lầm người.

Trên mặt Tiết Như Tư hiện lên vẻ kinh ngạc:

- Tùy tiên sinh, ngài và Chu đạo hữu có quen biết?

- A, Chu Thông là một vị bằng hữu của ta.

Tùy Qua nói:

- Bằng hữu đáng tin cậy.

Tiết Như Tư càng ngày càng cảm giác Tùy Qua bí hiểm, nàng không ngờ ngay cả người như Chu Thông cũng là người của Tùy Qua. Cho nên, Tiết Như Tư tiếp tục nói:

- Tùy tiên sinh, người của Nam Cung gia cực kỳ ngạo mạn, lần này bọn họ chịu thua thiệt, chỉ sợ sẽ không từ bỏ ý đồ.

- Đa tạ nhắc nhở.

Tùy Qua nói:

- Nhưng loại tiểu gia như Nam Cung thế gia, ta không coi vào đâu.

Mặc dù giọng nói rất cuồng vọng, nhưng trong lòng Tùy Qua cũng nhớ kỹ. Chỉ có điều, vì ra vẻ hình tượng hắn có núi dựa cực lớn, hắn phải điên cuồng. Nếu không, ngược lại sẽ khiến người khác hiểu lầm. Trên thực tế, lúc trước Tùy Qua đã hù dọa được đám người Nam Cung Danh Vọng, nếu thật sự phải khai chiến, Tùy Qua có thể giết chết một người trong số đó để lập uy, hơn nữa còn phải ra tay bất ngờ. Một lần giết chết bốn, căn bản không thể nào, mặc dù Hồng Mông thạch có thể thu đối thủ vào bên trong trấn áp, nhưng với cảnh giới tu vi hiện tại của Tùy Qua, nhiều lắm chỉ có thể hút vào một người, hơn nữa còn hao phí hơn phân nửa nguyên khí, như vậy sẽ có thời cơ cho ba người khác lợi dụng.

Không nắm chắc trăm phần trăm, Tùy Qua cảm thấy không cần thiết liều mạng.

- Nếu Tùy tiên sinh đã lấy được thứ mình muốn, vậy tỷ muội chúng tôi cũng xin cáo từ.

Tiết Như Tư cáo từ nói.

- Hai vị tiên tử dừng bước.

Tùy Qua đổ từ trong hồ lô ra hai mươi viên đan dược:

- Hai vị tiên tử, hai mươi viên đan dược này coi như hậu lễ vì đã giúp thuộc hạ của ta.

- Như vậy sao được?

Mặc dù trong miệng Tiết Như Tư từ chối, nhưng vẫn nhận lấy hai mươi viên đan dược của Tùy Qua, nghĩ thầm Tùy Qua quả nhiên là bằng hữu của Chu Thông, làm việc rất phong độ, hào sảng, thật sự cũng không uổng phí vừa rồi áp trận cho thủ hạ của hắn.

- Hai vị tiên tử, sau này còn gặp lại.

Sau khi đưa ra đan dược, Tùy Qua cùng Ngưu Duyên Tranh nhanh chóng ngự vật rời đi.

Ngưu Duyên Tranh ngự giản đi theo phía sau Tùy Qua, tựa hồ có chút áy náy nói:

- Tùy tiên sinh, thật xin lỗi, vừa rồi ta nên cùng người của Nam Cung gia tử chiến một trận, tránh làm suy yếu tên tuổi của ngươi.

- Suy yếu tên tuổi của ta?

Tùy Qua buồn cười nói:

- Ta có danh tiếng gì chứ?

Ngưu Duyên Tranh hâm mộ nói:

- Tùy tiên sinh nói đùa rồi, danh tiếng của ngươi làm cho bốn người của Nam Cung gia cam nguyện cúi đầu bồi thường. Còn ta, lại bị bọn họ đuổi đến cùng, thật sự là mất mặt, làm suy yếu tên tuổi của ngươi. Thật ra, ta cũng không sợ liều mạng với bọn họ, nghĩ tới khi lão Ngưu ta còn chưa đột phá Tiên Thiên kỳ, chính là một kẻ tính tình nóng nảy, liều mạng số một. Chẳng qua, ta sợ làm hỏng gốc linh thảo trong ngực, ta biết Tùy tiên sinh vô cùng coi trọng linh thảo.

- Không sai, ta vô cùng coi trọng linh thảo.

Tùy Qua trầm giọng nói:

- Nhưng cho dù không có linh thảo, ta cũng không hi vọng ngươi đi liều mạng với người khác. Tu hành không dễ, tu hành đến Trúc Cơ kỳ lại càng không dễ dàng, ta nện xuống nhiều đan dược như vậy trên người các ngươi, cũng không phải để các ngươi đi chịu chết! Cho dù muốn chết, ban đầu ngươi cũng phải kéo một cái đệm lưng mới được. Đánh không lại thì bỏ chạy, lúc nào bảo vệ tánh mạng cũng là trọng yếu nhất. Ngươi nhìn xem, người của Nam Cung gia chính là hiểu được đạo lý này, cho nên khi bọn họ cảm giác không đối phó được ta, tình nguyện bồi thường đan dược.

Ngưu Duyên Tranh có chút không giải thích được, hắn vốn tưởng rằng Tùy Qua phải yêu cầu thuộc hạ nguyện ý liều mạng thần phục hắn mới đúng.

Tùy Qua tựa hồ cũng nhìn thấu ý nghĩ của Ngưu Duyên Tranh, tiếp tục nói:

- Không sai, ta hi vọng các ngươi hiếu trung với ta, nhưng không hi vọng các ngươi hiếu trung ngu xuẩn. Ngươi suy nghĩ xem, nếu các ngươi chết, pháp bảo đan thuốc trên người cũng thuộc về người khác, ta tìm ai nói lí lẽ đây? Còn chưa nói, cảnh giới và tu vi của các ngươi đều là ta dùng đan dược đập ra. Cho nên, nếu các ngươi muốn liều mạng, cũng phải liều có giá trị. Giá tiền của gốc linh thảo này vẫn chưa tới một ngàn viên Tinh Nguyên đan, nếu như ngươi chết, đan dược tổn thất của ta không chỉ có một ngàn viên đan dược, hiểu chưa?

*****

Ngưu Duyên Tranh vẫn không hiểu ra sao, vừa có chút mê man vừa có chút cảm động nói:

- Tùy tiên sinh, ngươi nói cũng có đạo lý. Nhưng, ta làm sao biết lúc nào liều mạng là đáng giá, lúc nào không đáng giá. Nhưng, nếu ngươi kêu ta đi liều mạng, ta khẳng định sẽ liều mạng!

- Nói chuyện với ngươi đúng là chỉ tốn nước miếng.

Tùy Qua nói:

- Nhưng, chuyến đi này thật sự không phí công, không những kiếm được linh thảo, trái lại còn kiếm được chút đan dược thấp kém. Sau khi trở về, chia cho mấy người các ngươi.

- Đa tạ Tùy tiên sinh.

Ngưu Duyên Tranh mừng rỡ.


Thiên Nam sơn, cơ sở của Nam Cung thế gia.

Núi cao vạn dặm, cao không thấy đỉnh, bốn phía có trận pháp che dấu, người phàm đương nhiên không đến được nơi này.

Lúc này, đám người Nam Cung Danh Vọng vừa lúc đi tới chân núi.

Nam Cung Vinh bực mình nói:

- Lần này thật là mất thể diện quay về, bốn người chúng ta đều là cường giả Trúc Cơ kỳ, lại bị một tên trẻ ranh hù dọa, hơn nữa còn phải bồi thường một ngàn viên đan dược! Nếu chuyện này truyền đi, sau này ra đường chúng ta làm sao có thể ngẩng đầu!

- Chuyện này chỉ sợ sẽ truyền đi rất nhanh.

Nam Cung Danh Vọng mặt đen nói.

- Cái gì!

Nam Cung Vinh nói:

- Đều là ngươi. Lẽ ra không nên đáp ứng bồi thường! Ta không tin hắn thật sự dám đối nghịch với bốn người chúng ta!

- Nếu ngươi đã có nắm chắc như vậy, tại sao vừa rồi không xuất thủ với hắn?

Nam Cung Danh Vọng hừ lạnh nói.

Nam Cung Vinh nhất thời á khẩu không trả lời được.

Nam Cung Diệu lên tiếng khuyên bảo:

- Chúng ta vất vả lắm mới tới được Trúc Cơ kỳ, nói ít cũng còn hơn hai trăm năm tuổi thọ, đương nhiên không thể dễ dàng liều mạng với người khác. Nam Cung Danh Vọng làm không sai, một ngàn viên Tinh Nguyên đan mặc dù đau lòng, nhưng còn hơn là liều mạng với người khác. Huống chi, Nam Cung Danh Vọng làm như vậy, hẳn là còn ý khác?

- Không sai.

Nam Cung Danh Vọng nói:

- Tiểu tử kia là đại địch của "hành hội", hiện giờ là chuyện mọi người đều biết. Quân tử báo thù mười năm không muộn, người tu hành chúng ta báo thù, trăm năm cũng không muộn, huống chi - hành hội- tựa hồ đã không kềm nén nổi, ta nghe nói một người bên cạnh Ngu Kế cũng đã bị Tùy Qua giết chết, cho nên - hành hội- ra tay với hắn là chuyện sớm hay muộn. Nếu như vậy, chúng ta cần gì liều mạng, ngồi làm ngư ông thủ lợi không phải tốt hơn sao?

Nam Cung Danh Vọng vừa nói như thế, ba người khác cũng cảm thấy có chút đạo lý, Nam Cung Thượng vẫn trầm mặc đột nhiên nói:

- Ngu Kế cũng là nhân tài cường đại nhất trong hàng ngũ trẻ tuổi của - hành hội-, lại có thể thua trong tay Tùy Qua? Nếu quả thật như vậy, hôm nay chúng ta bồi thường một ngàn viên Tinh Nguyên đan cũng không coi vào đâu.

- Không sai.

Nam Cung Danh Vọng nói:

- Chuyện này vô cùng chắc chắn. Nữ nhân bị Tùy Qua giết chết tên là Kinh Nguyên Phượng, tu vi xấp xỉ với ta, lại dễ dàng bị Tùy Qua giết chết, hơn nữa nghe nói ngay cả thi thể cũng bị Tùy Qua lấy đi. Cho nên, đối với Ngu Kế mà nói, chuyện này vô cùng nhục nhã, có lẽ hiện tại hắn đã có kế hoạch trừ khử Tùy Qua rồi.

- Nếu như vậy, chuyện hôm nay, chúng ta cứ nhận thiệt thòi đi.

Nam Cung Vinh oán hận nói:

- Nhưng, một khi để ta có cơ hội, ta nhất định sẽ phanh thây xé xác tiểu tử thúi kia, sau đó lột da rút hồn, để tiểu tử thúi kia trọn đời không siêu thoát!

- Ài, nói ra tiểu tử kia mặc dù đáng hận, nhưng còn nhỏ tuổi đã giành được tu vi Trúc Cơ kỳ, thật sự làm cho người ta kiêng kỵ. Nam Cung thế gia chúng ta, nhân tài trẻ tuổi thưa thớt, vốn đứa nhỏ Nam Cung Ngạo Thượng có thiên phú không tồi, có hi vọng Trúc Cơ thành công, không ngờ vì tranh giành tình nhân, bị người ta ép quỳ xuống, hiện giờ lòng tin đối với tu đạo cũng bị phá hủy, xem ra không có hy vọng gì rồi.

Nam Cung Diệu thở dài một tiếng:

- Hiện giờ, Vấn Thiên thúc phụ đang cho người truy tìm tung tích của tên béo tên là Chu Thông kia, hi vọng có thể giết chết hắn cho hả giận.

- Người trẻ tuổi, chịu chút làm nhục chưa chắc không phải chuyện tốt.

Nam Cung Danh Vọng biểu hiện vẻ mặt hòa hoãn, cất bước đi về phía sơn môn:

- Con đường tu hành, tất nhiên là nhấp nhô không bằng phẳng, ngay cả chúng ta, đôi khi cũng không tránh được chút ít khuất nhục, mấu chốt là, xem ai có thể cười đến cuối cùng.

- Danh Vọng nói rất đúng, khó trách tu vi tinh tiến hơn ba người chúng ta. Hôm nay khuất nhục, chờ sau này cảnh giới của chúng ta tăng lên, sẽ trả lại cho hắn gấp bội.

Ba người Nam Cung Diệu tựa hồ cũng tìm được an ủi, cất bước đi theo Nam Cung Danh Vọng lên núi, tựa như đã hoàn toàn quên mất khuất nhục lúc trước.

Sau khi Tùy Qua cùng Ngưu Duyên Tranh trở về thành phố Đông Giang, liền trở lại trụ sở đào tạo thực vật.

Mặc dù mấy nhà kính này đã biến thành dược điền bình thường, nhưng Tùy Qua vẫn thích sống ở đây, bởi vì nơi này tương đối yên tĩnh. Ở chỗ này, Tùy Qua cũng có thể phóng thích Tiểu Ngân Trùng cùng Ảnh Phong, cho bọn chúng thông khí.

Lúc này, tinh thần lực của Tùy Qua đã vào trong Hồng Mông thạch, sau đó lấy linh thảo Ngưu Duyên Tranh mua được trồng vào trong linh điền.

Linh thảo này dùng ba trăm viên Tinh Nguyên đan mua được, đối với Tùy Qua mà nói, quả thực là kiếm lợi lớn.

Dĩ nhiên, không phải vì gốc linh thảo giống như hoa sen này có thể luyện chế ra đan dược và linh dược gì lợi hại, mà bởi vì công hiệu của nó rất kỳ lạ, đây cũng là nguyên nhân vì sao người của Nam Cung gia muốn cướp đoạt gốc linh thảo này với cùng Ngưu Duyên Tranh.

Sau khi Tùy Qua trồng xong gốc linh thảo này, liền lập tức dùng ngọc tủy vạn năm đề cao, hơn nữa lại dùng Cửu diệp huyền châm tùng kích thích, đề cao linh tính.

Gốc linh thảo này, kỳ danh là "Mặc Yểm Liên", sống trong thổ nhưỡng cực kỳ âm hàn, là linh thảo thượng phẩm. Linh thảo thượng phẩm, cũng có công dụng rất lớn, mặc dù Mặc yểm liên không thể dùng để luyện chế ra đan dược bá đạo, nhưng lại có một loại công hiệu rất đặc thù: có thể tinh lọc tinh thần lực của người tu hành, phòng ngừa người tu hành bị tâm ma xâm lấn.

Nói cách khác, có Mặc yểm liên, sẽ không cần lo lắng khi trùng kích bình cảnh sẽ bị tâm ma áp chế. Chỉ riêng công hiệu này, cũng đủ khiến giá trị của nó không rẻ rồi, đây cũng là nguyên nhân một bụi cây giống cũng đáng giá mấy trăm viên Tinh Nguyên đan, còn người của Nam Cung gia cũng muốn chiếm được vào tay. Xem ra, Nam Cung thế gia quả nhiên có chút môn đạo, trong gia tộc chắc chắn có linh điền, nếu không bọn họ bắt được cây non linh thảo cũng vô dụng.

Nhưng, Tùy Qua hiện tại có thể không để ý đến linh điền của Nam Cung thế gia, mà chỉ nghĩ làm thế nào để đề cao gốc cây Mặc yểm liên này.

Bất kỳ linh thảo nào, đến tay Tùy Qua, dựa vào Thần Nông tiên thảo bí quyết, hắn có thể phát huy công hiệu đến hạn độ lớn nhất.

Mặc yểm liên cũng không ngoại lệ, đến trong tay Tùy Qua, liền có thể diễn dịch ra nhiều loại cách dùng.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1258)