Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0567

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0567: Cùng tu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


Không đợi Tùy Qua phân biệt, Lạc Thanh Liên mở Thất Sát Hồ Lô ra, mang hồn phách Huyền Cốt lão ma thả ra ngoài.

Thân thể lão ma bị diệt, không có kết thành nguyên anh, hồn phách bản chất không khác gì người thường, chỉ có tinh thần lực hơi mạnh hơn mà thôi, lờ mờ có thể nhìn thấy một bóng dáng, bị Tùy Qua dùng Hồng Mông tử khí cuốn lấy thu vào Hồng Mông thạch.

Tùy Qua đang muốn giải thích với Lạc Thanh Liên, làm rõ ràng quan hệ của nàng và Khổng Bạch Huyên, ai biết Lạc Thanh Liên căn bản không cho hắn cơ hội, dĩ nhiên ngự kiếm bay đi, nhanh chóng rời đi, biến mất trong màn đêm.

Tùy Qua không cam lòng, đang định đuổi theo thì nghe thấy tiểu Ngân Trùng nói:

- Lão đại, đừng đuổi! Nha đầu kia không có hảo cảm với ngươi, chuyện cảm tình không thể miễn cưỡng.

Tiểu Ngân Trùng thét chói tai một tiếng, bị Tùy Qua dùng một cước đạp bay.

- Tiểu trùng tử, biết cảm tình cái rắm gì!

Tùy Qua hiển nhiên có chút tâm phiền ý loạn, không phải vì hắn thích Lạc Thanh Liên, mà là hắn thật sự không hiểu rõ ràng nữ nhân vừa rồi là Lạc Thanh Liên hay Khổng Bạch Huyên, hai nữ tử này rốt cục lại có quan hệ gì.

Tiểu Ngân Trùng bị một cước đạp bay, ở giữa không trung xoay lại bay ngược trở về, sau đó nói:

- Lão đại, ta sai lầm rồi. Chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, chỉ là nhắm vào nam nhân bình thường mà thôi, nhưng lão đại không phải nam nhân bình thường, ngươi hoàn toàn có thể bá vương ngạnh thượng cung, trước chinh phục thân thể của nàng, sau đó lại bắt tù binh trái tim của nàng...a!

Tiểu Ngân Trùng còn chưa nói xong lại bị Tùy Qua đạp văng ra.

Trúng thêm một cước, tiểu Ngân Trùng rốt cục thành thật, không dám nhiều lời.

Tùy Qua lẳng lặng đứng nguyên tại chỗ, đem một màn xảy ra trước đó cẩn thận hồi ức một lần, nhất là trong tích tắc Lạc Thanh Liên xuất hiện.

Thật lâu sau Tùy Qua khôi phục lại, sau đó nói:

- Còn thất thần làm chi, nhanh chóng công tác.

- Công tác? Làm cái gì?

Tiểu Ngân Trùng khó hiểu hỏi.

- Xem ra phải cho ngươi ăn nhiều Đa Lịch Mộc mới được.

Tùy Qua nói:

- Sào huyệt của Huyền Cốt lão ma hiển nhiên ở ngay gần đây. Ngươi tinh thông hành thổ thuật, thử xem có tìm được hay không. Ta vẫn cảm giác lão ma ở nơi này ngây người nhiều năm, không khả năng không lưu lại chút gì.

- Lão đại anh minh!

Tiểu Ngân Trùng hưng phấn hoan hô một tiếng, sau đó chui vào lòng đất, nham thạch cứng rắn đối với nó mà nói không chút trở ngại, chẳng khác gì lúc xuyên qua trong đất bùn.

Suy nghĩ của Tùy Qua lại quay về trước đó.

Nhưng lúc này hắn không phải nghĩ tới Lạc Thanh Liên, mà là một màn giao chiến với Huyền Cốt lão ma.

Tuy rằng dựa vào Chấn Linh Sừ, Tùy Qua đánh bị thương Huyền Cốt lão ma, hơn nữa còn lưu chuẩn bị, nhưng với tu vi hiện tại của hắn căn bản không có khả năng đánh chết lão ma, có thể đánh hắn bị thương xem như đã lý tưởng. Nhưng Huyền Cốt lão ma muốn giết hắn, chính là người si nói mộng, bởi vì Tùy Qua còn lưu chuẩn bị sau đó, làm cho Tùy Qua không thể quên chính là khi lão ma muốn huyết tế trẻ con, Tùy Qua lại vô năng vi lực, trong một khắc này hắn đối với lực lượng cùng cảnh giới có một loại khát vọng trước nay chưa từng có.

Có lẽ Tùy Qua dựa vào thật nhiều pháp bảo, linh thảo cùng đan dược mà bù đắp cảnh giới chưa đủ, thậm chí có thể đánh bị thương lão ma tu vi cao hơn, nhưng mưu lợi dù sao chỉ là mưu lợi, nếu cảnh giới của hắn ngang hàng với lão ma hoặc cao hơn một bậc, thật dễ dàng miểu sát người kia, cũng sẽ không có cảm giác bất lực như hôm nay. Thậm chí còn cần Lạc Thanh Liên ra tay mới có thể đánh chết lão ma kia.

Đối với Tùy Qua mà nói tuy rằng tối nay thu hoạch khá lớn, nhưng trong lòng không chút vui vẻ.

Lúc này di động của hắn chợt vang lên.

Sử dụng Long Tạp của tổ nghiên phát Long Đằng sáng tạo, tín hiệu thật tốt, thế cho nên chưa từng bỏ sót bất kỳ cuộc điện thoại nào.

- Chúc mừng Tùy lão đệ trở thành Long Đằng khách khanh đã lập công lớn như thế!

Cuộc điện thoại do Tang Thiên gọi tới, đối với việc tối nay Tùy Qua thủ tiêu Bạch Lang Nhân Ma cùng Huyền Cốt lão ma tỏ vẻ tán thưởng. Dù sao hai ma đầu này là tội phạm truy nã của Long Đằng, nhưng vẫn tiêu diêu tới bây giờ, đã biết bọn hắn không dễ dàng đối phó, mấu chốt là hai người này ẩn giấu quá sâu, người của Long Đằng cũng không biện pháp nào. Nhưng không nghĩ tới đêm nay lại thủ tiêu được cả hai tên kia.

- Đánh bậy đánh bạ mà thôi.

Tùy Qua khẽ thở dài:

- Nếu không phải cuối cùng nhờ Lạc tổ trưởng ra tay, tôi cũng không biết có thể toàn thân trở ra hay không. Khuya nay đúng là sơ ý, sớm biết vậy tôi sẽ để Long Đằng phái thêm vài cao thủ tiềm phục chung quanh, cũng sẽ không nguy hiểm như vậy.

- Nếu làm vậy chỉ sợ sẽ đập cỏ động rắn, hai ma đầu kia sẽ không lộ mặt.

Tang Thiên nói:

- Nhưng cậu cũng có vận khí, Lạc tổ trưởng chỉ là có chuyện trùng hợp đi ngang qua Nam Châu, thật ngẫu nhiên để hai người liên thủ thủ tiêu Huyền Cốt lão ma, sư phụ tôi nghe xong tin tức này tất nhiên sẽ thật cao hứng. Ai, sớm biết rằng cậu am hiểu việc đuổi bắt như vậy, đi tổ sáu làm tổ trưởng tốt nhất.

- Tôi cũng không muốn giành bát cơm của Trần tổ trưởng.

Tùy Qua cười nói:

- Mặt khác hai ma đầu đều là tội phạm truy nã của Long Đằng, hiện tại diệt sạch, có phải có tiền thưởng linh tinh gì hay không đây?

Tùy Qua đồng học cũng thông minh lanh lợi, lại nhắc tới tiền thưởng.

- Ách...vốn là...cũng có.

- Đừng nói nhưng mà.

Tùy Qua nói:

- Không có thì thôi.

- Ách...Tùy lão đệ, cậu muốn nhận treo thưởng cũng được, nhưng cậu phải giao ra chiến lợi phẩm trên người hai ma đầu mới được. Nói thế nào thì đồ vật trên người bọn hắn rơi xuống, đó là tang vật, cậu muốn phần thưởng thì phải giao ra tang vật mới xong.

- Tang lão đại, anh không đi làm thương nhân thật sự là nhân tài không được trọng dụng.

Tùy Qua bất đắc dĩ nói:

- Xem như tôi trừ ma vệ đạo.

- Cậu có thể nghĩ như vậy là được rồi. Người thanh niên, hẳn nên có lý tưởng cao thượng một chút.

Tang Thiên ha ha cười nói.

Cúp điện thoại không lâu, tiểu Ngân Trùng từ dưới đất chui ra, nói:

- Lão đại, đã phát hiện sào huyệt của lão ma. Nhưng lão già kia là một kẻ nghèo nàn, không có thứ tốt gì.

- Thật sao?

Tùy Qua than nhẹ một tiếng, ngữ khí có chút thất vọng. Trước kia hắn xem qua sách võ hiệp cùng xem ti vi, sau khi trừ ma vệ đạo thành công, ít nhiều sẽ xuất hiện bảo tàng gì đó, không nghĩ tới sự thật tàn khốc như thế, lại không gặp may.

Nhưng đây là chuyện không có biện pháp, hiện giờ thiên địa linh khí thiếu hụt, thiên tài địa bảo khan hiếm, lão ma biến thành người nghèo cũng là chuyện không khó lý giải. Huống chi nếu có thứ tốt, chỉ sợ sẽ cất giấu trong Vạn Quỷ Phiên, nhưng vật kia đã bị Lạc Thanh Liên lấy đi. Nhưng về điểm này, Tùy Qua cũng không có ý kiến, dù sao không có Lạc Thanh Liên, Tùy Qua không có biện pháp xử lý Huyền Cốt lão ma, hơn nữa Tùy Qua giữ hồn phách của hắn, "trang bị" rơi xuống bị nàng lấy mất cũng là chuyện không gì đáng trách.

*****

- Trong sào huyệt lão ma thật sự không có gì?

Tùy Qua hỏi:

- Không phải là ngươi nuốt riêng đi?

- Lão đại, trời đất chứng giám nha!

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Nếu như ngươi không tin, đi xem đi.

- Dễ đi không?

- Ngươi có thể đi từ dưới nước.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Cách nơi này không xa.

- Vậy đi xem đi.

Tùy Qua nói:

- Vậy ngươi dẫn đường, đi bằng đường thủy.

Tiểu Ngân Trùng gật đầu, sau đó sưu một tiếng đã chui vào trong nước biển. Tùy Qua đi theo sát phía sau, cương khí hộ thể tách ra nước biển, hắn như loài cá đi theo tiểu Ngân Trùng thoải mái vào trong biển.

Không qua bao lâu, Tùy Qua đã đi tới sào huyệt của Huyền Cốt lão ma.

Nguyên lai sào huyệt của lão ma nằm bên dưới hoang đảo, khó trách đêm nay lại dẫn dụ được lão ma đi ra, Tùy Qua cùng Tây Môn Trung liệp sát Bạch Lang Nhân Ma ngay trước cửa nhà của hắn, nếu lão ma còn không có phản ứng thì thật sự bị mờ mắt.

Sào huyệt đúng là sào huyệt, hoàn toàn không thể gọi là động phủ của người tu hành. Bởi vì bên trong không có bảo bối, đương nhiên không cần bố trí cấm chế hay trận pháp. Sào huyệt chỉ là một sơn động dưới đáy biển, cao cỡ một thân người, sâu hơn mười thước, ở cửa động có đạo âm dương cương khí hình thành bình chướng trong suốt ngăn chặn nước biển tràn vào.

Đương nhiên đạo âm dương cương khí không ngăn cản được Tùy Qua cùng tiểu Ngân Trùng, sau khi Tùy Qua đi vào huyệt động, nhịn không được thở dài:

- Tiểu Ngân Trùng, ngươi nói rất đúng, Huyền Cốt lão ma thật là kẻ nghèo nàn!

- Lão đại, ta biết ngươi thật thất vọng.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Chúng ta đi thôi, đánh cướp đụng phải kẻ nghèo, ngươi tự nhận xui xẻo đi.

- Nói không thể nói như vậy.

Tùy Qua nói:

- Người giàu có thể phú, quốc gia có thể phú, đều là cạo tiền từ trên người kẻ nghèo. Mặc dù lão ma là kẻ nghèo, nhưng chúng ta cũng không thể buông tha, cần cạo hết toàn bộ những gì cần cạo, tỷ như – ngươi xem, giường ngọc này cũng có thể thôi, thu vào Hồng Mông Thạch dùng bày trận cũng tạm được, còn có hồng san hô, vẫn đáng giá chút tiền, có thời gian tìm người đi bán đi. Cái kia sáng lên là gì, là dạ minh châu đâu, cũng đem đi thôi...ngươi xem, cho dù là kẻ nghèo, cũng có thể cạo chút đồ vật xuống dưới, không cần đưa mắt nhìn mãi đan dược hay linh thảo mới được nha. Có đôi khi ánh mắt đừng phóng cao như vậy, cho dù nghèo cũng có thể cạo ra chút nước béo...

Tiểu Ngân Trùng vâng dạ thụ giáo, nói cho rằng đây là vì Tùy Qua đồng học bị thất vọng mãnh liệt kích thích, nó có thể tỏ vẻ lý giải.

- Di, lão đại, trên vách động có chữ, ngươi có muốn cạo hay không?

Tiểu Ngân Trùng chợt nói.

Tùy Qua vừa nhìn, quả nhiên tận cùng vách động có viết một loạt chữ: Năm Nhâm Thần, Xà Ưng Cốc.

- Lão đại, đây là ý gì vậy?

Tiểu Ngân Trùng hỏi.

- Là ý nói lão ma đầu này cũng không hoàn toàn là kẻ nghèo. Nơi này, Xà Ưng Cốc hẳn là có thứ tốt gì đó. Hơn nữa năm nay chính là năm Nhâm Thần, xem ra lão ma sẽ tặng cho chúng ta một phần đại lễ.

- Ha! Lão đại anh minh, ta đã cảm thấy trên người lão ma khẳng định có nước béo.

Tiểu Ngân Trùng bốc phét:

- Ngươi xem lão ma, toàn thân chỉ mặc quần cộc, ma đầu già như vậy thoạt nhìn nghèo, trên thực tế là lão keo kiệt, khẳng định lưu trữ bảo bối gì tốt đâu. Lão đại, nhanh chóng dụng hình hắn đi, đem bí mật của hắn đều ép khô chứ.

- Yên tâm, việc này không cần ngươi dạy ta.

Tùy Qua nói:

- Nhưng thật sự không nghĩ tới lần đầu tiên đi săn, có thể thu hoạch to lớn như thế. Đáng tiếc Tây Môn Trung bị đánh gần chết. Không nói, về Minh Kiếm sơn thôi.

Sáng sớm Tùy Qua chạy về Minh Kiếm sơn.

Tuy rằng nhóm người Ngưu Duyên Tranh đối với việc Tùy qua nhanh chóng quay về cảm thấy có chút kinh ngạc, nhưng ở cục diện mưa gió sắp đến, có Tùy Qua tự mình trấn thủ, tâm tình của họ trấn định rất nhiều.

- Vẫn dựa theo bố trí hôm qua của ta mà làm đi.

Tùy Qua nói với mọi người.

- Dạ.

Nhóm người Ngưu Duyên Tranh ứng tiếng, sau đó ăn vào Chúng Sinh quả, thay đổi hình tượng.

Sau khi dùng Chúng Sinh quả, nhóm người Ngưu Duyên Tranh rất nhanh "lắc lư" chung quanh Minh Kiếm sơn, Tùy Qua tin tưởng bằng vào huyền diệu của Chúng Sinh quả, không ai có thể thấy được sơ hở, trinh thám đại quân thảo phạt của phường hội tất nhiên sẽ bị họ lừa dối.

Đây là niên đại mà tu hành xuống dốc, mỗi người tu hành có thể đạt tới trúc cơ kỳ phải trải qua lịch trình thập phần khó khăn gian khổ. Thậm chí có gia tộc vì bồi dưỡng một tiên thiên kỳ, trúc cơ kỳ, cơ hồ đập nồi bán sắt, dốc lực toàn tộc để bồi dưỡng một hai cao thủ, chỉ vì có cao thủ trấn thủ có thể bảo hộ một nhà bình an.

Dưới tình huống bậc này, thử hỏi có ai nguyện ý dễ dàng dấn thân vào nguy hiểm?

Nếu cường giả trấn thủ một gia tộc đã chết, như vậy ý nghĩa gia tộc này sẽ hoàn toàn xuống dốc.

Đối mặt tổn thất như vậy, dù là gia tộc nào hay cao thủ nào cũng sẽ do dự.

Cho nên không phải những tiểu gia tộc bên ngoài phường hội khiếp đảm, mà là bọn họ đã thua không nổi. Nếu Tống gia chỉ là một tiểu gia tộc có một tiên thiên kỳ trấn thủ, như vậy đại quân thảo phạt vừa đến sẽ thật dễ dàng, gió cuốn mây tan tiêu diệt cả tộc, sau đó có thể chia cắt tiền tài của Tống gia. Nhưng hiện giờ vấn đề là quả hồng mềm như Tống gia lại biến thành xương cốt cứng rắn khó cắn, dưới tình huống như thế, những tiểu gia tộc của phường hội không thể không suy nghĩ kỹ.

Lại nhắc tới, nếu không phải lo lắng sẽ chọc giận Ngu Kế Đô, chỉ sợ có chút gia tộc đều đã rút lui có trật tự.

Tuy rằng Tùy Qua không phải tâm ma, nhưng đối với những thủ đoạn tính kế vẫn thật lành nghề, thậm chí còn "gian trá" hơn cả tâm ma. Ý tưởng người của phường hội đều nằm trong sự dự liệu của hắn. Cảm tạ Đa Lịch Mộc, để cho hắn bù lại sự thiếu hụt về trí tuệ, hoàn toàn có thể dùng đấu trí với những lão bánh quẩy của phường hội.

Ngay khi nhóm người Ngưu Duyên Tranh dựa theo kế hoạch đi bố trí nghi trận, tinh thần lực của Tùy Qua đã quay về trong Hồng Mông Thạch.

- Đa tạ ân cứu mạng của chủ nhân!

Khi Tùy Qua xuất hiện trước mặt Tây Môn Trung, người này thật sự cảm động đến rơi nước mắt.

Lúc này Tây Môn Trung cảm kích cũng không phải giả vờ, mà thật sự xuất phát từ nội tâm.

- Ta cứu mạng của ngươi bởi vì hai điểm. Thứ nhất, ngươi có trung tâm. Thứ hai, ngươi có giá trị.

Tùy Qua bình tĩnh nói:

- Chỉ cần ngày sau ngươi tiếp tục thể hiện hai điểm này, ta sẽ hết sức bảo hộ tính mạng của ngươi, tận lực cho ngươi ưu đãi!

- Dạ, đa tạ chủ nhân.

Tây Môn Trung vội vàng nói.

- Thương thế của ngươi như thế nào?

Tùy Qua hỏi.

- Đã tốt hơn một nửa.

Tây Môn Trung đáp:

- Xin chủ nhân yên tâm, tôi rất nhanh sẽ khôi phục lại, sau đó lại trợ chủ nhân đi liệp sát tâm ma khác.

Tây Môn Trung chỉ nói chuyện liệp sát tâm ma, cũng không nhắc tới chuyện mảnh nhỏ pháp tắc, bởi vì hắn biết Tùy Qua dùng Bạch Lang Nhân Ma đổi về mảnh nhỏ pháp tắc nhất định là không có phần của hắn.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1258)