← Ch.0714 | Ch.0716 → |
Tông Duệ kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới Tùy Qua lại chủ động hạ giá.
Vốn Tông Duệ cho rằng Tùy Qua sẽ mặc cả gấp ba lần đấy.
- Mọi thứ lưu một đường, ngày sau dễ gặp mặt.
Tùy Qua cao thâm mạt trắc nói:
- Tông đạo hữu, ta làm việc trước nay đều là: ngươi kính ta một thước, ta kính người một trượng. Cho nên cứ lấy giá hai lần rưỡi đi, ta cảm thấy không tệ, các ngươi có lợi nhuận, như vậy đi.
Tông Duệ gật đầu, thầm nghĩ thiếu niên này quả nhiên không đơn giản, khó trách tuổi còn trẻ có được tu vị Kết Đan Kỳ, xem ra không chỉ có hậu trường, hơn nữa làm người xử sự cũng cẩn thận.
- Tốt. Tùy đạo hữu nói hay lắm!
Tông Duệ cười to, nói:
- Thực hy vọng về sau còn có cơ hội hợp tác với Tùy đạo hữu.
- Chỉ cần ta không bị người ta giết chết, thì có cơ hội hợp tác.
Tùy Qua cười nói.
- Lần trước không phải còn có người treo giá mạng ta là một vạn Tinh Nguyên Đan hay sao?
- Chỉ là kẻ đui mù mà thôi, tùy đạo hữu làm gì để ý tới.
Tông Duệ khinh thường nói một tiếng.
- Đúng vậy a, chỉ là kẻ đui mù mà thôi, hy vọng trong khách sạn Huyền Mệnh còn có người khôn khéo như Tông đạo hữu.
Tùy Qua nói ám chỉ, sau đó mang hơn trăm vạn viên Tinh Nguyên Đan đưa cho Tông Duệ. Trừ trước kia Tùy Qua bán Tinh Nguyên Đan "Rác rưởi" ra, số Tinh Nguyên Đan còn lại Tùy Qua đều dựa theo giá gấp hai lần rưỡi đưa cho Tông Duệ.
Đối với chuyện này, Tông Duệ không hề dị nghĩa, tuy cảm thấy Tùy Qua khôn khéo, nhưng cũng không ghét.
Đúng như Tùy Qua nói, mọi thứ lưu một đường, Tùy Qua lưu một đường cho Tông Duệ, Tông Duệ dĩ nhiên sẽ có hảo cảm với Tùy Qua, bởi vì hắn bán qua tay có thể thoải mái thu giá gấp ba lần từ số Tinh Nguyên Đan mà Tùy Qua cung cấp.
Như vậy Tông Duệ cũng không tính thiếu hụt công khoản (*tiền của công), bởi vì hắn có thể dùng đan dược rác rưởi bổ khiết trở về, ai bảo hắn là tiên sinh phòng thu chi chứ. Như vậy hắn cũng kiếm lời không ít.
Mà Tùy Qua đương nhiên cũng nhìn thấy điểm này, chỉ không có nói ra, dùng một câu "Mọi thứ lưu một đường" nhẹ nhàng cho qua.
Tùy Qua hào sảng thắng được hảo cảm của Tông Duệ, đương nhiên cũng từ khách sạn Huyền Mệnh tăng "Danh tiếng" Tùy Qua lên. Vốn Tùy Qua khai ra giá Huyền Mệnh Trạng trên trời, người của khách sạn Huyền Mệnh còn cho rằng Tùy Qua ký chi phiếu khống, nhất là Hắc Thập Bát càng cho rằng như vậy. Nhưng mà Hắc Thập Bát đương nhiên cũng không nói ra, hắn chỉ chờ Tùy Qua không cách nào thực hiện, sau đó nói đại chưởng quỹ truy sát. Nhưng mà hiện tại Tùy Qua thực hiện đủ đan dược, biểu hiện rất nhẹ nhàng, chuyện này làm cho Tông Duệ rất rõ ràng cảm nhận được Tùy Qua hào sảng cùng xa xỉ.
Sau khi giao dịch xong, Tông Duệ khách sáo vài câu, lúc này mới rời khỏi phòng của Tùy Qua.
Chuyện kế tiếp Tùy Qua đương nhiên biết rõ Tông Duệ nhất định là bắt đầu phân thù lao cho người "Tiếp sống", khách sạn Huyền Mệnh vừa trả thù lao xong, rất nhiều người có đại nhân vật treo thưởng mua mạng của người Nam Cung thế gia, như vậy đám người vây quanh núi Thiên Nam chuẩn bị tấn công cũng không nhàn rỗi, nhất định sẽ mau chóng liên thủ công phá hộ sơn đại trận của Nam Cung thế gia, sau đó đại khai sát giới.
Mục đích của Tùy Qua đã đạt tới.
Nhưng mà sống ở đâu theo phong tục nơi đó, hiện tại đã là buổi tối, Tùy Qua đương nhiên cũng thuận tiện đi nhìn Huyền Mệnh Trạng. Về sau vạn nhất tiêu diệt một người trên Huyền Mệnh Trạng cũng đổi được chút thù lao, chuyện như vậy sao không làm?
Thời điểm nửa đêm, huyền mệnh đăng được treo lên.
Một ít tên mới xuất hiện trên Huyền Mệnh Trạng.
Nhưng mà ngoài ý muốn phát sinh.
Trong đó có một đèn lồng viết tên quen thuộc: Tùy Qua, mười vạn Tinh Nguyên Đan!
Lần thứ hai bị người ta treo thưởng mua mạng!
Hơn nữa lúc này người ta còn ra giá mười vạn Tinh Nguyên Đan.
Đối với lần trước, lúc này người ra tay hào phóng hơn nhiều.
Lúc tên của Tùy Qua xuất hiện trên đèn lòng, Tùy Qua lập tức cảm giác được vài đạo thần thức không có hảo ý quét qua người mình.
- Xem ra mười vạn miếng Tinh Nguyên Đan có người động lòng nha!
Tùy Qua tại trong lòng cười lạnh một tiếng.
Có tiền có thể sai khiến quỷ thần.
Mười vạn Tinh Nguyên Đan, tuy còn kém đại thủ bút của Tùy Qua, nhưng lại đủ cho nhiều người động tâm.
Tiêu diệt Tùy Qua không chỉ có được mười vạn Tinh Nguyên Đan treo giải thưởng, hơn nữa không chừng từ trên người Tùy Qua "Bạo" ra một chút thứ tốt. Nhất là Tùy Qua trước đó phơi bày giàu sang, khách sạn Huyền Mệnh có không ít người biết Tùy Qua là một "Người giàu có", hơn nữa có lẽ có người không sợ chết cho rằng Tùy Qua "Người ngốc đan nhiều ", tiêu diệt hắn thì có thể phát tài.
Xem tên của mình có trên Huyền Mệnh Trạng lần thứ hai, Tùy Qua đồng học thật sự dở khóc dở cười. Vốn định tới xem Huyền Mệnh Trạng đêm nay như xem náo nhiệt mà thôi, không nghĩ tới lại nhìn thấy chính mình náo nhiệt. Hơn nữa từ tình thế mà nhìn, Tùy Qua muốn cứ như vậy rời đi là không thể nào, hắn biết chắc có người đã tính toán hắn.
Hơn nữa nhị đương gia Hắc Thập Bát của khách sạn Huyền Mệnh cũng không phải đèn cạn dầu, một khi có cơ hội thì hắn chắc chắn sẽ cho Tùy Qua một kích trí mạng, người này mặc dù chỉ là Kết Đan trung kỳ, nhưng bởi vì hắn là nhị đương gia của khách sạn Huyền Mệnh, Tùy Qua không thể không phòng.
Đương nhiên Tùy Qua có Phong Lôi Sí, dùng tốcđoộ thân pháp của hắn rời đi cũng dễ dàng. Nhưng mà hôm nay cứ như vậy đào tẩu thì chỉ sợ hắn sẽ có thanh danh "Dễ khi dễ", hơn nữa đám tiếp sống sẽ không bỏ qua cho hắn, thậm chí không bài trừ sẽ đi tới giới thế tục gây phiền toái cho Tùy Qua. Bởi vậy Tùy Qua biết rõ hắn phải làm chút gì đó, đoạn tuyệt tưởng niệm của một ít người.
Bởi vì cái gọi là nên nổi danh thì phải nổi danh, nhất định không thể ít xuất hiện.
Bởi vậy khi tên của Tùy Qua xuất hiện trên Huyền Mệnh Trạng, Tùy Qua lớn tiếng nói:
- Ta biết rõ rất nhiều người muốn tìm ta gây phiền toái. Nhưng mà Tùy Qua ta cũng không phải người sợ phiền phức, ta bây giờ sẽ chờ ở lối ra của sơn cốc, người nào muốn mạng của ta thì cứ tới đó.
Nói xong Tùy Qua phi thân bay tới lối ra cua sơn cốc.
Phản ứng của Tùy Qua nằm ngoài dự kiến của mọi người.
Vốn, đối mặt cường địch bao quanh, Tùy Qua bình thường phải làm chính là nhanh chân bỏ trốn. Dù sao trong khách sạn Huyền Mệnh có không ít người hung ác, những người này đều dựa vào "Tiếp sống" mà sống, trong mắt chỉ còn lại có đan dược, căn bản sẽ không quản ngươi có lai lịch gì. Mười vạn viên Tinh Nguyên Đan, đã không ít, đầy đủ cho không ít người mạo hiểm.
Mà Tùy Qua rõ ràng còn dám hẹn đám người hung ác này ra, điểm này làm cho người ta nghĩ mãi không thông.
Mà ngay cả Tông Duệ đều âm thầm lắc đầu, nghĩ thầm người tuổi trẻ chính là người tuổi trẻ, quả nhiên là quá xúc động, quá cuồng vọng. Hảo hán không chịu nổi nhiều người, trong khách sạn Huyền Mệnh cường giả Kết Đan Kỳ cũng không ít, Kết Đan trung kỳ thậm chí hậu kỳ cũng có, làm sao có thể để hắn bình yên rời đi.
*****
- Tùy Qua, ngươi thực cuồng vọng, Chu Lăng ta dám lấy mạng của ngươi, đổi lấy mười vạn viên đan dược treo giải thưởng!
Tùy Qua vừa rời khỏi, trong phòng chữ địa có người lên tiếng, đuổi theo thân ảnh của Tùy Qua, hơn nữa cố ý cho biết tên họ, giống như không cho phép người ta cướp lấy con mồi của hắn.
- Chết --
Ngay sau đó có tiếng hét lớn của Tùy Qua.
Sau đó tên Chu Lăng tu vị Kết Đan sơ kỳ biến mất khỏi nhân gian, giống như cặn bã không thừa.
Vừa thấy mặt thì Chu Lăng đã ngừng ăn cơm.
Rất nhiều người đang bay ra ngoài sơn cốc, vốn ý định đến xem náo nhiệt, còn hy vọng nhìn thấy một màn long tranh hổ đấu, đâu ai ngờ Chu Lăng đường đường là tu sĩ Kết Đan Kỳ sơ kỳ bị Tùy Qua miểu sát trong nháy mắt.
- Mười vạn viên Tinh Nguyên Đan, ngươi cho rằng là dễ dàng cầm như vậy sao?
Tùy Qua khinh thường cười lạnh một tiếng, nhìn qua nơi Chu Lăng từng đứng, trên thực tế cũng đang răn đe đám người lòng mang bất chính.
Nhưng mà lúc nào cũng có kẻ gan lớn không sợ chết xuất hiện.
Rất nhanh lại có người đứng ra, nhìn Tùy Qua quát:
- Bản thân Vương Bạch! Tùy Qua, ta sẽ cho ngươi biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân! Mười vạn viên Tinh Nguyên Đan treo giải thưởng, là của ta, còn đồ vật trên người Tùy Qua ngươi cũng là của ta.
Lúc người này báo tên, bốn phía có rất nhiều người xì xào với nhau. Rất hiển nhiên Vương Bạch này không phải là người đơn giản, mà trên thực tế đúng là như thế. Người này tu vị đã đến Kết Đan trung kỳ Nghịch Đan Cảnh, hơn nữa là khách quen của khách sạn Huyền Mệnh, thường xuyên ở chỗ này "Tiếp sống ", tiêu diệt rất nhiều người, bởi vậy đã có chút danh khí.
- Vương Bạch?
Tùy Qua cuồng vọng khinh thường, nói:
- Tên không tệ, đáng tiếc, Vương Bạch, ngươi thật sự là sống ' bạch ' một chuyến! Ngươi cũng chết đi cho ta! Thảo Mộc Tri Uy! (sống 'bạch' là chẳng có gì cả)
Tùy Qua vừa ra tay, chính là đòn sát thủ.
Hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp mang theo uy thế khôn cùng và lực lượng mạnh mẽ bắn ra. Vương Bạch thân kinh bách chiến, đương nhiên cảm ứng được một quyền của Tùy Qua lợi hại, vội vàng vận dụng toàn lực chống cự. Nhưng mà Vương Bạch không né tránh, ngăn một quyền của Tùy Qua là quá ngu xuẩn.
Vương Bạch đang nghĩ ngợi nên chuẩn bị phản kích thế nào, Tùy Qua đánh quyền thứ hai, thứ ba, thứ tư... Tới trước mặt hắn.
Nghịch Đan Cảnh, đối mặt tu sĩ Nguyên Đan Cảnh vốn nên chiếm ưu thế tuyệt đối, đây là xác định là quy luật vững chắc.
Thế nhưng mà quy luật này bị Tùy Qua chà đạp vô số lần, bất luận tu sĩ Nghịch Đan Cảnh nào dám trang bức trước mặt hắn, thậm chí tu sĩ Mệnh Đan Cảnh cũng chỉ ôm hận mà chết.
Đối mặt với hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp nghiền áp, Vương bạch căn bản không có cơ hội phản kích, thậm chí ngay cả tư cách tự bạo cũng không có, cứ như vậy bị Tùy Qua hành hạ tới chết, sau đó bị Tùy Qua đánh thành bãi thịt nát.
- Còn nữa không!
Tùy Qua nhìn qua mọi người chung quanh, bá vương khí bắn ra ngoài.
Trong khoảng khắc Tùy Qua đã tiêu diệt hai tu sĩ Kết Đan Kỳ, trong đó một là Nghịch Đan Cảnh. Uy thế như vậy, sát khí như thế, thật là làm cho người bốn phía kinh hãi.
Tu sĩ dưới Kết Đan Kỳ thuần túy là đến xem náo nhiệt, cho bọn họ một ngàn lá gan cũng không dám khiêu khích Tùy Qua.
Một màn này Hắc Thập Bát cũng thấy.
Đối với Hắc Thập Bát mà nói, nhìn thấy Tùy Qua lúc này uy phong bát diện, trong lòng giống như có độc xà đang cắn xé nội tâm. Đúng, Hắc Thập Bát chính là nhân tình của Cổ Tác Chương, cho nên "Hữu nghị" giữa hắn và Cổ Tác Chương không gì phá nổi. Hắn không giây phút nào không nghĩ biện pháp tính toán Tùy Qua, nhưng mà thân phận của hắn lại không thể trực tiếp động thủ với Tùy Qua, nhất là Tùy Qua trước mắt còn là khách hàng lớn của khách sạn Huyền Mệnh.
Tối nay nhìn thấy mười vạn miếng Tinh Nguyên Đan Huyền Mệnh Trạng viết tên Tùy Qua, Hắc Thập Bát đại khái là người vui vẻ nhất, nhưng mà Hắc Thập Bát đã cao hứng quá sớm, bởi vì hắn thình lình phát hiện Tùy Qua hung hăng càn quấy như vậy, thật sự là bởi vì hắn có tiền vốn hung hăng càn quấy, cho dù Tùy Qua chỉ có tu vị Kết Đan sơ kỳ, nhưng mà nhấc tay đã miểu sát tu sĩ Kết Đan trung kỳ, dĩ nhiên là không cần tốn nhiều sức, thậm chí giống như chẳng tiêu hao bao nhiêu nguyên khí. Hắc Thập Bát hơi may mắn bản thân mình không có ra tay đối phó Tùy Qua, nếu không tuy tu vị của hắn cao hơn Vương Bạch một đường, nhưng mà chỉ sợ hậu quả cũng không tốt hơn Vương Bạch bao nhiêu.
Lúc này Tùy Qua có bá vương khí bắn ra bốn phía, nếu như nói trước kia đám người Hắc Thập Bát nhìn thấy Tùy Qua, giống như là đang nhìn mười vạn viên Tinh Nguyên Đan, như vậy Tùy Qua hiện tại chính là dao mổ sắc bén, bất luận kẻ nào muốn có thù lao mười vạn Tinh Nguyên Đan, đều khó tránh khỏi trở thành "Vong hồn dưới đao".
Hung hăng càn quấy!
Cực độ hung hăng càn quấy!
Hiện tại rất nhiều người ở trong lòng mắng Tùy Qua, nhưng mà không ai dám nói ra khỏi miệng. Bởi vì ai cũng biết, bây giờ không phải là luận bàn, mà là lấy mạng đổi mạng, không phải ngươi chết chính là ta vong, tuyệt đối không có khả năng hòa hoãn.
Tuy những người này không ai dám can thiệp, nhưng mà không ai ngu xuất đầu cho Tùy Qua xả ác khí.
- Tùy Qua! Ta là Đỗ Kinh, mặc dù không có bao nhiêu hứng thú với muời vạn viên Tinh Nguyên Đan treo giải thưởng, nhưng mà ngươi quá liều lĩnh, chỉ cần điểm này đủ khiến ngươi chết rồi...
Một nam tử trung niên hung hãn xuất hiện trước mặt Tùy Qua, hư ảnh kim đan bắn ra hào quang năm màu rõ ràng trên đỉnh đầu, rõ ràng là tu sĩ Kết Đan hậu kỳ Mệnh Đan Cảnh.
Nhìn người nọ xuất hiện, những người vây xem còn lại đều gật đầu, trong lòng thích thú, có người thấp giọng nói:
- Tiểu tử không biết trời cao đất rộng kia, lần này rốt cục chết chắc rồi! Đỗ lão đại là hung nhân thành danh trong Ai Lao sơn, hắn xuất thủ, tiểu tử kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
- Phải đó, một kết đan sơ kỳ lại dám kiêu ngạo như vậy, phải cho hắn biết lợi hại!
- Còn không phải sao! Chỉ là một xú tiểu tử có chút chỗ dựa vững chắc, lại dám không xem thiên hạ hào kiệt vào trong mắt!
- Xem hắn làm sao bị Đỗ lão đại ngược chết đi!
Người vây xem xôn xao không ngừng.
Hắc Thập Bát âm thầm gật đầu, hắn nhận ra Đỗ Kinh, thường xuyên đón công việc trong khách sạn Huyền Mệnh, thân kinh bách chiến, hơn nữa nổi danh hung hãn, còn có tu vi kết đan hậu kỳ, muốn ngăn chặn Tùy Qua hẳn không phải việc khó gì quá lớn.
- Đỗ Kinh?
Tùy Qua nhìn hung nhân thành danh của Ai Lao sơn, cảm nhận được sát khí lăng liệt trên người đối phương, thanh sắc vân gỗ trên người Tùy Qua cùng phù văn thần bí hoàn toàn hiển hiện ra ngoài, khí thế cùng lực lượng tăng lên, Đỗ Kinh nhất thời cảm thấy sát khí do mình phóng xuất bị cuốn trở về, bởi vì cỗ khí thế quanh thân Tùy Qua thật sự là đáng sợ, tựa hồ mang theo uy nghiêm của Thanh Đế, không cho bất luận kẻ nào khinh nhờn! Hơn nữa tinh thần lực của Tùy Qua cũng tăng lên, làm cho Đỗ Kinh cảm giác được khí thế cùng tinh thần lực bị áp bách trùng điệp. Khi Tùy Qua hô tên "Đỗ Kinh", Đỗ Kinh đã cảm giác khí thế cùng tinh thần lực của mình hoàn toàn rơi vào hạ phong.
← Ch. 0714 | Ch. 0716 → |