Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0722

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0722: Nam Cung Thái Nhất
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


Lúc này trong lòng núi truyền ra tiếng hô đinh tai nhức óc, Tùy Qua nhận ra thanh âm của đệ nhất cường giả Nam Cung thế gia – Nam Cung Hoàng.

Thanh âm Nam Cung Hoàng tràn ngập phẫn nộ lẫn oán hận, hiển nhiên đang muốn liều mạng.

Lúc này Tùy Qua liền dừng lại.

Bởi vì hắn là người đầu tiên thu linh mạch, cho nên trong Hồng Mông Thạch đã thu được một phần tư linh mạch kia. Hiện tại hắn không muốn tiếp tục tranh cùng người khác, tránh bị cao thủ Nam Cung thế gia cùng những cao thủ thu linh mạch vây đánh.

Thỏa mãn thường nhạc.

Đối với Tùy Qua mà nói một phần tư linh mạch đã là không tệ.

Hơn nữa hiện tại Nam Cung Hoàng đã giao thủ với lão quái vật nguyên anh kỳ khác, Tùy Qua có thể tranh thủ đi tìm Nam Cung Minh Hầu gây phiền phức.

Rất nhanh Tùy Qua lao ra khỏi lòng núi.

Mới vừa lao ra, một đạo kiếm quang sắc bén chém thẳng về phía hắn.

Tùy Qua vừa nhìn, chỉ thấy một thanh niên mặc cẩm y thao tác phi kiếm chém tới, Tùy Qua cười lạnh một tiếng, vươn tay bắt lấy phi kiếm đối phương, rót vào Mộc Hoàng cương khí, phi kiếm nổ tung, thanh niên chỉ có tu vi trúc cơ kỳ, bổn mạng pháp bảo bị hủy lập tức trọng thương, máu tươi cuồng phun rơi xuống dưới.

Lại một đạo phi kiếm bay qua, đem thủ cấp đệ tử Nam Cung thế gia chém xuống.

Tùy Qua không khỏi lắc đầu, không nghĩ tới còn có người giành giải thưởng một vạn Tinh Nguyên Đan với hắn. Nhưng Tùy Qua cũng không phải vì giải thưởng mà tới, mục tiêu của hắn là Nam Cung Minh Hầu.

Tùy Qua có thể khẳng định người kia đang ở gần đây, vì vậy triển khai thần niệm đảo qua.

Quả nhiên Tùy Qua rất nhanh liền nghe có người hô to:

- Giết Nam Cung Minh Hầu! Hắn trị giá năm mươi vạn Tinh Nguyên Đan!

Tùy Qua chợt lóe thân đi tới chỗ kia.

Chỉ thấy mấy đạo sĩ kết đan kỳ đang vây công trung niên mặc trường bào màu vàng, có hai kết đan hậu kỳ, ba kết đan trung kỳ, mà người bị vây công tuy chỉ một mình nhưng không rơi hạ phong. Người kia uy phong túc sát, khí phách mười phần, nhìn qua liền biết là nhất phương hào hùng tu hành giới.

Tùy Qua vừa nhìn liền nhận ra đó là Nam Cung Minh Hầu, trên người quả nhiên mang theo khí thế vương hầu, còn là "vương hầu" trong tu hành giới, vương hầu trong thế tục giới không cách nào so sánh.

Nam Cung Minh Hầu lấy một địch năm lại không rơi hạ phong, thực lực quả nhiên không tầm thường.

Hơn nữa Tùy Qua rõ ràng cảm giác được hắn còn chưa thi triển ra thực lực chân chính.

- Đám tôm tép nhãi nhép các ngươi cũng dám tấn công Nam Cung thế gia, đi chết đi! Xích Hà Thoa!

Nam Cung Minh Hầu gầm lên giận dữ, trên người đột nhiên phun ra một đạo hồng sắc hà quang, như có linh tính xuyên qua khắp bốn phía, ngăn chặn công kích của năm người liên thủ, sau đó nhắm ngay người có tu vi yếu nhất bắn tới.

Hà quang đảo qua, lại đem hộ thể cương khí của người kia phá vỡ, chặt đứt cánh tay của hắn.

Đạo sĩ bị chặt tay kêu rên một tiếng, vừa vận công cầm máu chữa thương, lại gầm lên giận dữ:

- Nam Cung Minh Hầu, ngươi lại có thể dám đánh lén ta! Hôm nay nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn!

- Chỉ bằng nhãi nhép tôm tép như ngươi sao!

Một đạo tử sắc hà quang truyền ra thanh âm lạnh lùng của một nữ tử, hà quang quay về cạnh Nam Cung Minh Hầu, hóa thành một nữ tử diễm lệ, trên đỉnh đầu nàng lơ lửng một cây toa dài chừng một xích, phóng thích ra quang mang màu tím, làm cho người ta có cảm giác cực kỳ sắc bén, cảm giác nguy hiểm.

Tùy Qua đã quan sát thật rõ ràng, Xích Hà Toa của Nam Cung Minh Hầu chỉ sợ còn sắc bén hơn Thích Châm của Ảnh Phong, hơn nữa uy lực cùng lực phá hư càng lớn hơn nữa, muốn phá vỡ hộ thể cương khí tựa hồ phi thường dễ dàng, khó trách Nam Cung Minh Hầu hung hăng càn quấy như thế.

Xích Hà Toa là một linh khí, nữ tử kia hiển nhiên là khí linh.

Khí linh đã biến thành hình người ít nhất là trung phẩm linh khí, có linh khí như vậy Nam Cung Minh Hầu muốn đối kháng đạo sĩ nguyên anh kỳ cũng không thành vấn đề, đây chính là vốn liếng hung hăng càn quấy của hắn.

- Xích Cơ, chúng ta liên thủ trảm giết bọn hắn!

Nam Cung Minh Hầu đằng đằng sát khí nhìn nữ tử khí linh nói.

Đúng lúc này đạo sĩ bị thương kia lại đột nhiên bứt ra bỏ chạy.

Nhìn thấy tình huống kia, Tùy Qua không khỏi lắc đầu, không nghĩ tới người kia sợ chết như thế, lo lắng mình trở thành đối tượng bị công kích đầu tiên nên chọn lựa bỏ chạy.

- Hoàng Lăng Phong, ngươi là tên ngu xuẩn! Sau khi chúng ta xử lý Nam Cung Minh Hầu, ngươi đừng hòng phân nửa điểm ưu đãi!

Một đạo sĩ nhìn theo người kia chửi ầm lên.

Tùy Qua rõ ràng cảm giác được bởi vì Hoàng Lăng Phong chạy trốn, bốn đạo sĩ còn lại khí thế suy giảm mạnh, mà khí thế Nam Cung Minh Hầu tăng nhiều, tựa hồ đã hoàn toàn chiếm cứ thượng phong.

- Nam Cung Minh Hầu! Hôm nay ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!

Tùy Qua đột nhiên hét lớn một tiếng, trong thanh âm mang theo uy thế thiên lôi nhất thời ngăn chặn dáng vẻ bệ vệ của Nam Cung Minh Hầu.

Nghe được tiếng rống của Tùy Qua, liền hấp dẫn lực chú ý của nhóm người, ngay cả Nam Cung Minh Hầu cùng Xích Cơ đều không ngoại lệ.

- Ngươi cũng muốn đến phân một chén canh?

Nam Cung Minh Hầu kinh ngạc, sau đó khinh thường nhìn chằm chằm Tùy Qua:

- Một đạo sĩ kết đan sơ kỳ quả thật ăn gan hùm mật gấu, lại dám đối chiến với ta!

- Vị đạo sĩ này, ngươi cũng đừng nên xen vào.

Một người trong bốn đạo sĩ vây công nói, theo bọn hắn xem ra Tùy Qua cũng không giúp được gì. Nếu là kết đan trung kỳ may ra còn có thể làm Nam Cung Minh Hầu có chút kiêng kỵ.

Tùy Qua không đáp lời, quát lớn:

- Nam Cung Minh Hầu, tiếp chiêu!

Tùy Qua chợt lóe thân, đi tới trước người Nam Cung Minh Hầu, nắm tay tuôn ra một đầu cương khí thanh long, đánh thẳng tới trước.

Xích Cơ chính là khí linh, cảm nhận được nguy hiểm, lập tức dung nhập vào Xích Hà Toa, hóa thành một mảnh hồng sắc hà quang ngăn chặn phía trước.

Tùy Qua vừa ra tay liền làm những người xem thường hắn bị chấn nhiếp.

Cương khí biến thành thanh long hung hăng oanh lên hà quang trước mặt Nam Cung Minh Hầu, phiếm xuất từng mảnh gợn sóng, làm cho người ta cảm giác được lực công kích vô cùng cường đại.

- Tốt!

Nam Cung Minh Hầu không nhịn được quát một tiếng.

- Vậy thử lại lần nữa!

Tùy Qua lại quát, hai quyền xuất hiện, trong khoảnh khắc đánh ra hơn mười quyền.

Ngao! Ngao! Ngao! Ngao!

Hơn mười đạo cương khí thanh long xuất hiện, lấy xu thế thôn thiên đụng thẳng tới Nam Cung Minh Hầu.

Đồng thời cương khí bộc phát khắp chung quanh thân thể Tùy Qua, áo khoác nổ tung lộ ra thanh sắc vân gỗ cùng kim sắc phù văn trên người hắn.

Nam Cung Minh Hầu rốt cục động dung, thần sắc biến thành ác liệt, toàn lực thúc giục Xích Hà Toa chống lại hơn mười đầu cương khí thanh long của Tùy Qua.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Thanh âm nổ mạnh đinh tai nhức óc thật lớn, thân thể Nam Cung Minh Hầu không ngừng chớp lên, mặc dù có Xích Hà Toa hộ thể cũng không hoàn toàn chống đỡ được công kích cuồng bạo của Tùy Qua.

*****

Bốn đạo sĩ còn lại nhìn thấy Tùy Qua hung mãnh như thế, không khỏi hoảng sợ, bắt đầu có chút bận tâm, vạn nhất Nam Cung Minh Hầu bị tiểu tử kia thủ tiêu, năm mươi vạn Tinh Nguyên Đan cộng thêm pháp bảo, tư tàng của Nam Cung Minh Hầu chẳng phải đều rơi vào trong tay tiểu tử này?

Trong lúc bốn người còn đang do dự, đột nhiên trong lòng núi Thiên Nam nổ tung thật lớn, cả thế núi như bị một cỗ lực lượng khổng lồ trực tiếp phá vỡ, sau đó mọi người cảm giác có một cỗ khí thế vô cùng mạnh mẽ hoành tảo cả cảnh địa Nam Cung thế gia, lại nghe một thanh âm già nua lạnh lùng vang lên:

- Đám ngu xuẩn các ngươi lại dám quấy rầy Nam Cung Thái Nhất ta thanh tu, tất cả phải chết! Lên trời xuống đất không ai cứu được các ngươi! Chết đi...

Oanh long!

Một tiếng vang thật lớn, kim quang chói mắt, thậm chí có người tự bạo nội đan!

Tuy rằng chuyện phát sinh trong tích tắc, nhưng Tùy Qua nhìn thấy thật rõ ràng là do người kia bị bắt giữ sau đó bị bóp vỡ khiến nội đan tự bạo.

Người bóp chết đạo sĩ kết đan kỳ kia là người tự xưng Nam Cung Thái Nhất vừa lao ra khỏi núi.

Người này thật không ngờ khủng bố như thế!

- Mông Sung, ngươi cũng lưu lại cho ta!

Nam Cung Thái Nhất nổi giận gầm lên một tiếng, lắc người ngăn chặn đường đi của Mông Sung, chỉ dùng vài quyền đã đánh nổ thân hình của Mông Sung, nguyên anh của Mông Sung ôm bổn mạng pháp bảo Thiên Khiển kiếm bỏ chạy trối chết. May mắn nguyên anh của đạo sĩ nguyên anh kỳ dùng độn thuật rất nhanh, cuối cùng chạy thoát ra ngoài, nhưng cho dù có thể dùng nguyên anh đoạt xá nhặt về một mạng, nhưng tu vi khẳng định giảm đi, trong đoạn thời gian rất dài khó thể khôi phục lại nguyên khí.

Mà Đông Phương Kim Thành lại không chút do dự bỏ trốn càng nhanh.

Chứng kiến trạng huống như thế, mặc cho ai cũng ý thức được là chuyện gì xảy ra.

Nam Cung Thái Nhất hiển nhiên là lão quái vật ẩn tu ngàn năm của Nam Cung thế gia, hơn nữa chỉ sợ tu vi đã đến nguyên anh trung kỳ, nếu không cũng không thể trong khoảnh khắc đã đánh nổ thân thể Mông Sung.

Bởi vậy ngoại trừ Đông Phương Kim Thành, những đạo sĩ nguyên anh sơ kỳ cùng kết đan kỳ cũng vội vàng chạy trối chết.

Bốn đạo sĩ kết đan kỳ gần cạnh Tùy Qua cũng không ngoại lệ, vốn bọn hắn tính toán bao vây tiễu trừ Nam Cung Minh Hầu, nhưng hiện tại Nam Cung thế gia đột nhiên toát ra một lão quái vật nguyên anh trung kỳ, mặc cho ai cũng kinh hãi đảm chiến, lúc này chạy trốn quan trọng hơn, làm gì còn dám mơ tưởng lấy giải thưởng.

Tùy Qua đương nhiên cũng biết hiện tại không phải thời gian liều mạng.

Nếu đối phương chỉ là nguyên anh sơ kỳ, có lẽ còn đối chiến được vài chiêu, nhưng khiêu chiến nguyên anh trung kỳ, tuyệt đối sẽ bị miểu sát.

Nhưng tâm niệm Tùy Qua vừa động, lúc bứt ra vẫn không quên nói một câu:

- Nam Cung Minh Hầu, ngươi cũng không gì hơn cái này. Hừ, hôm nay thả ngươi một mạng, ngày sau ta nhất định lấy tính mạng của ngươi!

- Không có ngày sau!

Nam Cung Minh Hầu nanh cười một tiếng, triển khai thân pháp đuổi theo Tùy Qua:

- Bất kỳ người nào dám khi nhục Nam Cung thế gia, đều phải trả giá đắt! Nhất là ngươi, ta biết ngươi tên Tùy Qua, thân có Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ. Nhưng ngươi nhất định phải chết, ta nhất định đem ngươi luyện chế thành Nhân Nguyên Đan, ha ha!

Tùy Qua đã trốn ra khỏi địa bàn Nam Cung thế gia, nhưng vì muốn dẫn dụ Nam Cung Minh Hầu, giả vờ kinh hoảng nói:

- Nam Cung Minh Hầu, ngươi không dám giết ta! Ngươi dám động tới ta, người sau lưng ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!

- Kẻ giết người phải bị người giết!

Nam Cung Minh Hầu cười điên cuồng, theo đuổi không bỏ:

- Hiện tại mới biết được sợ hãi sao? Quá muộn! Ta mặc kệ người sau lưng ngươi là ai, hôm nay ngươi nhất định phải chết! Người nào dám mạo phạm Nam Cung thế gia, đều nhất định phải chết!

Đây là tu hành giới tàn khốc. Ước chừng chỉ mười mấy phút trước Nam Cung Minh Hầu cùng Nam Cung thế gia giống như chó nhà tang, bị người vây công đuổi giết. Nhưng hiện tại bởi vì Nam Cung Thái Nhất xuất hiện, cục diện thay đổi, chó nhà tang biến thành lão hổ ăn thịt người.

Lúc này Nam Cung Minh Hầu dị thường cuồng vọng, thề giết Tùy Qua lập uy.

Hơn nữa hắn biết trên người Tùy Qua có không ít thứ tốt, vì vậy theo đuổi không bỏ, nhưng hắn không biết mình đã rơi vào mưu kế của Tùy Qua.

Một chạy một đuổi, trong khoảnh khắc đã chạy xa mấy ngàn cây số. Tùy Qua khống chế tốc độ thân pháp rất tốt, làm Nam Cung Minh Hầu có thể theo đuổi cũng không bị đánh mất mục tiêu.

Lúc này bên dưới đã là một mảnh sa mạc bao la bát ngát.

Tùy Qua lộ ra bộ dáng như tới đường cùng, bay xuống bên dưới.

Nam Cung Minh Hầu nghĩ hắn đã nỏ mạnh hết đà, cũng đi theo sau.

Tùy Qua rơi xuống một cồn cát, trên mặt đẫm mồ hôi, nhìn Nam Cung Minh Hầu nói:

- Nam Cung Minh Hầu, ngươi thật sự cần diệt sạch sao?

- Đương nhiên.

Nam Cung Minh Hầu cười to:

- Ai bảo tình thế bây giờ nghịch chuyển rồi đây! Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, hiện tại đến lượt chúng ta truy giết đám chó nhà tang các ngươi, đương nhiên là cần diệt sạch!

- Mẹ nó! Ngươi vì sao nhận định lão tử!

Tùy Qua làm ra bộ dáng hổn hển.

- Bởi vì ta có hứng thú đối với ngươi!

Nam Cung Minh Hầu cười âm hiểm:

- Thứ tốt trên người ngươi hẳn là nhiều nhất.

- Bất quá chỉ sợ ngươi ăn không tiêu!

Tùy Qua cười lạnh.

- Hắc...người thanh niên quả nhiên đều không biết trời cao đất dày.

Nam Cung Minh Hầu lộ ra bản sắc cuồng ngạo của Nam Cung thế gia:

- Tu vi của ngươi tuy rằng lợi hại, nhưng ta đã nắm rõ ràng lai lịch của ngươi. Lấy tu vi của ngươi đích thật có thể đối kháng với kết đan hậu kỳ, khó trách ngươi cuồng vọng như thế. Đáng tiếc ta chính là Nam Cung Minh Hầu, cũng không phải đạo sĩ kết đan hậu kỳ bình thường! Tùy Qua, nơi này sẽ là nơi chung kết của ngươi!

Nam Cung Minh Hầu phóng ra Xích Hà Toa, Xích Hà Toa biến lớn, dài vài chục trượng, trôi nổi giữa không trung, khí linh Xích Cơ đứng bên trong, dùng ánh mắt lạnh lùng vô tình đánh giá Tùy Qua.

- Ngọc Nữ Xuyên Toa!

Xích Cơ lạnh lùng thốt ra, đột nhiên chung quanh hiện ra mấy ngàn hư ảnh Xích Hà Toa, tuy không phải bản thể nhưng cương khí ngưng tụ thành thật thể, giống như Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, có được lực phá hoại cực kỳ cường đại.

Mấy ngàn phi toa lấy tốc độ thật nhanh sắp xếp thành trận hình kỳ dị, mơ hồ hoàn toàn phong tỏa đường tiến lui của Tùy Qua.

- Giết!

Nam Cung Minh Hầu quát lạnh một tiếng, nhất thời mấy ngàn hư ảnh Xích Hà Toa hướng Tùy Qua bắn tới.

Tùy Qua biết Xích Hà Toa có thể phá vỡ hộ thể cương khí, đương nhiên không dại dột dùng cương khí hộ thể ngạnh kháng, tuy hư ảnh Xích Hà Toa lợi hại, nhưng Tùy Qua vẫn có thể đánh ra hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ.

- Thảo Mộc Uy!

Tùy Qua hét lớn một tiếng, lăng không đánh hơn trăm quyền.

Mỗi một quyền oanh ra, hình thành một hư ảnh giáp trụ trên hư không, sau khi hư ảnh hình thành, cũng không tấn công Nam Cung Minh Hầu mà trôi nổi quanh bốn phía thân thể Tùy Qua, mơ hồ phong bế con đường tiến công của Xích Hà Toa.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1258)