← Ch.0730 | Ch.0732 → |
Tùy Qua không biết vì sao tiểu Ngân Trùng đưa ra vấn đề này, gật đầu nói:
- Ngươi thích xem ti vi như vậy, hẳn học được không ít tri thức của nhân loại. Nhất là điểm hết ăn lại nằm mộng. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, người hết ăn lại nằm không có ai thích cả.
- Lão đại, ngươi nói như vậy ta an tâm.
Tiểu Ngân Trùng có chút giảo hoạt cười:
- Vậy sau này ta có thể thường xuyên đi ra ngoài lăn lộn với ngươi.
- Theo ta hỗn?
Tùy Qua cảm giác tình huống có điều không đúng:
- Ý của ngươi là...?
- Ta muốn đi làm một nhân loại, một người chân chính.
Tiểu Ngân Trùng đã sớm có ý nghĩ như vậy:
- Lão đại, ta muốn đi theo bên cạnh ngươi, đi thể nghiệm làm sao làm người, điều này trợ giúp cảnh giới tu hành của ta tăng lên.
- Vậy thì không đúng.
Tùy Qua lắc đầu:
- Chẳng lẽ ngươi cần tăng lên tu vi cảnh giới, phải học làm người hay sao? Nếu thật là vậy, vì sao Ảnh Phong không nói ra?
- Kiếp trước của Ảnh Phong đã từng làm người.
Tiểu Ngân Trùng tựa hồ đã sớm có đáp án.
Tùy Qua nhìn ra được tiểu Ngân Trùng có ý nghĩ này đã từ lâu, nếu cứng rắn ngăn cản chỉ sợ hoàn toàn ngược lại. Vì vậy hắn gật đầu nói:
- Nếu ngươi thật sự có ý tưởng vào đời tu hành, ta cũng không ngăn trở ngươi. Nhưng có một điều kiện, ngươi dù gì cũng là nguyên lão Thần Thảo tông, bởi vậy ngươi phải hiểu biết đại cục...
- Lão đại, ý tứ của ngươi ta hiểu được, chính là muốn ta tiếp tục làm việc, khai khẩn linh điền đúng không?
Tiểu Ngân Trùng hiểu ý Tùy Qua:
- Lão đại yên tâm, chuyện khai khẩn linh điền ta sẽ không chậm trễ, tuyệt đối không ảnh hưởng tiến độ. Nhưng sau khi làm việc cũng nên cho ta chút thời gian tự do hoạt động phải không?
- Được, chỉ cần ngươi làm tốt công tác bổn phận của mình là được rồi.
Tùy Qua đồng ý yêu cầu của hắn.
Tiểu Ngân Trùng thấy Tùy Qua gật đầu, thật vui mừng nói:
- Lão đại, hiện giờ trong Hồng Mông Thạch có không ít linh thảo đã bắt đầu thuế biến thành yêu thảo, đối với ngươi mà nói ưu đãi thật lớn. Nhưng trước mắt ngươi đã kết thành kim đan thứ ba, vì sao không tiếp tục cố gắng kết thành viên thứ tư, thứ năm...tốt nhất là hoàn toàn ba trăm sáu mươi viên. Hắc, khi đó lão đại giao thủ, trực tiếp bày ra số lượng kim đan, là có thể đem người hù chết!
Lời này của tiểu Ngân Trùng, Tùy Qua thích nghe, nếu quả thật kết thành ba trăm sáu mươi viên, đích thật là chuyện vô cùng phong cách. Với kỹ năng của Tùy Qua, nếu kết thành ba trăm sáu mươi viên kim đan, dù gặp Nam Cung Thái Nhất cũng chỉ có thể đánh cho hắn răng rơi đầy đất.
Nhưng Tùy Qua không cảm giác đơn giản như vậy.
Nếu trong thân thể đột nhiên xây dựng mấy trăm đường kinh mạch, theo Tùy Qua xem ra giống như trong một căn phòng kéo loạn dây điện, nhất định sẽ xảy ra việc rò rỉ khiến thành hỏa hoạn linh tinh, tai bay vạ gió.
Cho nên ý nghĩ này làm cho hắn tỉnh táo lại.
Oanh long!
Lúc này tận sâu trong Hồng Mông Thạch vang lên tiếng nổ mạnh.
Ý niệm vừa động, Tùy Qua lập tức nhìn thấy còn chưa hàng phục được Xích Hà Toa, mà lúc này pháp bảo kia vẫn còn đang giãy dụa kịch liệt.
Tùy Qua khẽ động, Xích Hà Toa lập tức bị hồng mông tử khí mạnh mẽ "bắt cóc" tới.
- Súc sinh!
Nhìn thấy Tùy Qua, Xích Cơ lập tức chửi ầm lên.
Nữ nhân phẫn nộ xem ra đều khó thể phục tùng, cho dù là một khí linh nữ nhân cũng là như thế.
Hiện giờ Nam Cung Minh Hầu đã chết, nhưng Xích Cơ còn trung thành và tận tâm như thế, bị Tùy Qua giam cầm nhưng không dao động, còn có tính tình quật cường như vậy, mắng Tùy Qua là súc sinh, còn phun nước miếng vào mặt hắn.
Tùy Qua cũng không tức giận, bởi vì không giải quyết được vấn đề.
- Xích Cơ, ngươi vẫn có ý định muốn chết?
Tùy Qua chỉ hỏi vấn đề này.
- Súc sinh!
Xích Cơ lại mắng một câu.
- Súc sinh?
Tùy Qua lại bị mắng là súc sinh, như có chút buồn bực nói:
- Xích Cơ, lão tử không có đem ngươi làm gì gì đen tối, sao lại biến thành súc sinh đây? Ngươi thống khoái một chút, ngươi có ý định muốn chết hay là muốn nói chuyện?
- Nói chuyện gì? Có gì cần nói?
Xích Cơ cười lạnh:
- Ta là bảo vật trấn sơn do tiền bối Nam Cung thế gia tự tay luyện chế bảo hộ Nam Cung thế gia. Ngươi lại dám giết hại gia chủ Nam Cung thế gia, ta có gì cần bàn với ngươi?
- Như vậy thì không cần nói chuyện? Là như vậy sao?
Ngữ khí Tùy Qua chuyển lạnh.
- Hừ!
Xích Cơ hừ lạnh một tiếng, tựa hồ thật sự khinh thường đàm luận với Tùy Qua.
Mặc dù tính Tùy Qua đồng học luôn thương hương tiếc ngọc, nhưng không có nghĩa hắn sẽ thương tiếc một khí linh. Vì thế ý niệm chợt động, ngay lập tức một đạo thiên kiếp thần lôi xuất hiện trước mặt Xích Hà Toa.
Thiên kiếp thần lôi chẳng những uy hiếp được đạo sĩ, đồng dạng cũng có thể uy hiếp khí linh.
Nhưng uy hiếp đối với Xích Cơ tựa hồ thật có hạn, nàng co đầu rút cổ trong Xích Hà Toa, có chút khinh thường nói:
- Chẳng lẽ ngươi không biết linh khí sở dĩ xưng là linh khí, đó là bởi vì cần trải qua thiên kiếp tẩy lễ mới có thể sản sinh ra khí linh chân chính sao.
- Khó trách ngươi không sợ hãi, chẳng qua bởi vì cảm thấy ta không có bản lĩnh hủy diệt ngươi, đúng không?
Tùy Qua nhìn ra ý đồ của Xích Cơ, chậm rãi nói:
- Có câu nói giang sơn làm bằng sắt nhưng hoàng đế làm bằng nước, không biết ngươi có nghe qua chưa. Nếu ngươi chưa từng nghe qua, ta từ từ giải thích với ngươi. Xích Hà Toa là một kiện linh khí, hơn nữa còn là linh khí rất mạnh. Nhưng ngươi chỉ bất quá là khí linh mà thôi, liền tự cho rằng mình có được cả Xích Hà Toa. Cũng như hoàng đế trong thế tục, nghĩ mình làm hoàng đế thì có thể thiên tha vạn tái. Không biết hắn ngồi chưa ấm chỗ thì đã bị người đuổi xuống ngai vàng. Ngươi cũng như vậy, ngươi có ý định dựa vào Xích Hà Toa là có thể tồn tại trường kỳ, tăng lên tu vi, nhưng Xích Hà Toa không có ngươi đồng dạng vẫn có thể tồn tại.
Một câu cuối cùng của Tùy Qua có thể nói là nhất châm kiến huyết.
Rốt cục Xích Cơ có chút hoảng loạn, nhưng nàng không muốn để Tùy Qua nhìn ra được lòng mình bối rối, tiếp tục cãi bướng:
- Hừ! Ta là khí linh do Xích Hà Toa dựng dục, toàn bộ Xích Hà Toa đều nằm trong lòng bàn tay của ta, huống chi trong Xích Hà Toa còn sát nhập máu huyết các triều đại chủ nhân Nam Cung thế gia, ngươi nghĩ rằng ta sẽ phản bội Nam Cung thế gia sao? Ngươi cho rằng có thể cướp lấy quyền thao tác Xích Hà Toa sao?
- Nữ nhân ngu xuẩn!
Tùy Qua cười lạnh:
- Vốn ta còn tính toán cho ngươi một cơ hội, không nghĩ tới ngươi hồ đồ ngu xuẩn như vậy. Ngươi thật sự cho rằng ta không làm gì được ngươi? Cho dù ngươi co đầu rút cổ trong Xích Hà Toa cũng vô dụng – Hồng mông tử khí! Trói lại cho ta!
Tùy Qua quát lạnh một tiếng, hồng mông tử khí lập tức đem Xích Cơ trói lại kéo ra khỏi Xích Hà Toa.
Xích Cơ vốn tưởng rằng ẩn thân trong Xích Hà Tòa sẽ bình yên vô sự, bởi vì nàng khẳng định Tùy Qua luyến tiếc đem pháp bảo này hoàn toàn luyện hóa, cho nên chỉ cần nàng ẩn bên trong sẽ không nguy hiểm, tuy rằng tạm thời bị cấm cố, nhưng chỉ cần không bị luyện hóa dù một trăm hay một ngàn năm nàng vẫn sẽ có cơ hội bỏ trốn.
*****
Nhưng khi Xích Cơ bị hồng mông tử khí trói chặt kéo ra ngoài, lập tức liền hoảng loạn.
Tùy Qua chẳng những dùng hồng mông tử khí lôi kéo khí linh đi ra, còn chặt đứt liên hệ giữa khí linh cùng pháp bảo.
Bản thể Xích Hà Toa không có khí linh, sẽ không biến mất, vẫn là linh khí, nhưng nếu không có khí linh, uy lực sẽ giảm đi mà thôi. Trái lại Xích Cơ không có Xích Hà Toa, như linh hồn không rễ, cho dù Tùy Qua không giết chết nàng, không qua nửa tháng Xích Cơ sẽ chậm rãi biến mất.
Cho nên Tùy Qua nắm bắt được nhược điểm của Xích Cơ, không lo lắng khí linh sẽ không thần phục.
Xích Cơ vẫn trầm mặc, nhưng Tùy Qua biết mình đã chiếm cứ quyền chủ động, vì vậy nói tiếp:
- Xích Cơ, trạng huống bây giờ ngươi rất rõ ràng. Cho nên ngươi không tồn tại, bản thể Xích Hà Toa vẫn ở trong tay ta, ta vẫn chiếm được ưu đãi.
- Nhưng uy lực Xích Hà Toa sẽ giảm đi!
Xích Cơ vẫn cãi bướng.
- Không sao, ta vẫn có biện pháp làm ra một khí linh khác.
Tùy Qua nói:
- Huống chi nếu để cho ngươi chiếm cứ Xích Hà Toa, lại không chịu nghe lời của ta, vậy Xích Hà Toa đối với ta chỉ vô dụng. Trái lại nếu ngươi bị xử lý, mặc dù làm uy lực pháp bảo suy giảm, nhưng ít ra còn có thể sử dụng như một bảo khí tuyệt phẩm. Như vậy ta dùng được an tâm, dùng được thoải mái, vì sao không thể? Tốt lắm, việc đã đến nước này, đã không còn gì để nói. Đã chuẩn bị xong thiên kiếp cho ngươi, ta biết Xích Hà Toa là linh khí từng vượt qua thiên kiếp, đáng tiếc không biết khí linh như ngươi có thể một mình vượt qua thiên kiếp hay không đây?
Oanh long!
Thiên kiếp đã bắt đầu phát uy.
Sắc mặt Xích Cơ tái nhợt, cảm nhận được uy hiếp tử vong, không chịu nổi thét chói tai:
- Đừng...
Thanh âm thật thê lương, giống như Tùy Qua đang cưỡng bức nàng.
Chứng kiến thiên lôi giáng xuống, Xích Cơ thật sự sợ hãi.
Khi nàng biết Tùy Qua có năng lực giết nàng, nàng thật sự hoảng hốt.
- Như thế nào, thay đổi chủ ý sao?
Tùy Qua thản nhiên hỏi.
- Dạ.
Xích Cơ gật đầu:
- Ta không muốn chết như vậy, ta hi vọng có thể đắc đạo thành tiên.
Khí linh cũng có thể tu hành, nếu đạt tới cảnh giới cao thâm, thậm chí có thể thoát ly pháp bảo, tu luyện thành tiên, Xích Cơ đương nhiên cũng có dã tâm như thế.
- Ngô...
Bộ dạng Tùy Qua như khó xử:
- Vốn đã muốn cho ngươi cơ hội, nhưng ngươi lại không nể mặt thôi. Đã tới lúc này, nếu ta bỏ qua ngươi, nhưng lại lo lắng, vạn nhất sau này ngươi phản bội, xui xẻo vẫn là ta. Thật là, không biết Nam Cung thế gia cho ngươi chỗ tốt gì, để ngươi trung thành như vậy, thật khó khăn...khó khăn...
Xích Cơ biết Tùy Qua cố ý, tuy rằng trong lòng hận hắn đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng nàng không dám biểu lộ ra, còn phải khép nép nói:
- Phía trước ta chỉ nhất thời hồ đồ mà thôi. Hiện tại Nam Cung Minh Hầu đã chết, ta tiếp tục trung tâm lại được gì? Ta chỉ nhất thời không thấy rõ tình thế, xin...chủ nhân tha thứ!
Xích Cơ miễn cưỡng gọi "chủ nhân", tiếng gọi này khiến toàn thân Tùy Qua nổi da gà.
Xích Cơ đương nhiên không phải thật sự xem Tùy Qua là chủ nhân chân chính, đây chỉ là kế hoãn binh mà thôi.
Tùy Qua rất rõ ràng, một khi hắn thả nàng đi ra, Xích Cơ sẽ lập tức chạy trốn.
Tuy trong lòng hiểu rõ, nhưng hắn cũng không nói ra, khẽ gật đầu:
- Không sai, ngươi biết hối cải là tốt rồi. Nhưng hiện giờ nếu Xích Hà Toa là của ta, ta đương nhiên cần rèn luyện một chút. Thiên kiếp thần lôi, đi thôi!
Thiên kiếp bỏ qua Xích Cơ, hung hăng oanh lên bản thể Xích Hà Toa. Tuy rằng không tạo thành ảnh hưởng với bản thể pháp bảo, nhưng lại có thể mạt sát thần trí cùng máu huyết của Nam Cung thế gia dung nhập vào Xích Hà Toa.
Quả nhiên khi thiên kiếp oanh lên bản thể pháp bảo, ngay lập tức xuất hiện một bóng người mơ hồ, nhìn Tùy Qua thét lớn:
- Tặc tử, lại dám rèn luyện bảo vật trấn sơn của Nam Cung thế gia, thật sự tội không thể tha...
- Ồn ào! Lôi đình chi hải!
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, càng nhiều thiên lôi giáng xuống, trực tiếp bao phủ cả Xích Hà Toa.
Nhìn thấy cảnh tượng này, khóe môi Xích Cơ run run, như muốn nổi giận, nhưng không dám bộc phát. Nàng biết Tùy Qua đang làm gì, đây là muốn gạt bỏ lạc ấn ý thức cùng máu huyết của Nam Cung thế gia lưu trong pháp bảo, đây vốn là chuyện thật khó khăn, nhưng bởi vì Tùy Qua có thể thao túng thiên kiếp, cho nên chuyện này làm được thật dễ dàng.
Xích Cơ cảm thấy có chút không ổn, hành động của Tùy Qua rõ ràng là diệt sạch, hiện tại nàng có dự cảm hắn sẽ xuống tay đối với nàng.
Quả nhiên Tùy Qua lại nói:
- Ta đã tiêu diệt toàn bộ dấu vết Nam Cung thế gia lưu trong Xích Hà Toa. Con người của ta trời sinh đa nghi, cho nên sẽ không vì vài lời nói của ngươi sẽ cho ngươi tín nhiệm...
- Chủ nhân, ta thật sự nghĩ thông suốt, ta muốn đi nhờ vả ngươi!
Xích Cơ lo lắng Tùy Qua dùng thiên lôi trực tiếp giết mình. Vốn nàng nghĩ hắn không dám, nhưng hiện tại đã ý thức được hắn không gì không dám làm, thậm chí muốn cưỡng bức nàng cũng có thể.
- Nghĩ thông suốt sao?
Tùy Qua cười lạnh:
- Hiện tại dù nghĩ thông ta cũng không cho ngươi thông. Bản thể Xích Hà Toa đã bị làm sạch, ta cũng không muốn nó bị ngươi lây nhiễm lần nữa.
- Chủ nhân, đừng!
- Không giết ngươi cũng được. Nhưng ngươi cũng phải nhận tịnh hóa mới được.
Tùy Qua dùng hồng mông tử khí kéo Xích Cơ đến chỗ Mặc Yểm Liên, ngay lúc nàng còn đang kinh ngạc, hắn đột nhiên dùng Cửu Diệp Huyền Châm Tùng đâm vào một gốc Mặc Yểm Liên.
Thanh âm tiếng Phạn du dương chợt vang lên.
Tâm thần Xích Cơ đại chấn.
Thanh âm tiếng Phạn thình lình phát ra trùng kích nàng không nhỏ.
Thanh âm tiếng Phạn của Mặc Yểm Liên chính là Phạn âm hàng thật giá thật, có thể làm cho kẻ ác nghe được liền buông xuống đồ đao lập địa thành phật, đồng dạng cũng có thể làm sạch cừu hận chấp niệm trong lòng Xích Cơ, nhất là Phạn âm không chút chinh triệu này đập vào càng thêm mãnh liệt đối với Xích Cơ.
Xích Cơ nhắm mắt lại bỏ qua giãy dụa.
Tùy Qua cũng buông lỏng hồng mông tử khí đang trói nàng.
Tùy Qua biết lần này Phạn âm trùng kích rất lớn với nàng, tuy rằng không thể hoàn toàn làm cho nàng buông tha cừu hận trong lòng, nhưng có thể khẳng định cừu hận cùng oán độc trong lòng nàng đã hòa tan rất nhiều.
Hiện tại Tùy Qua muốn tẩy sạch cừu hận trong lòng Xích Cơ, cuối cùng thả cho khí linh quay về Xích Hà Toa, lúc đó bởi vì trong pháp bảo không còn lạc ấn của Nam Cung thế gia, tự nhiên trong lòng Xích Cơ sẽ không thể tiếp tục sản sinh thù hận.
Đây là ý tưởng của hắn.
Nói thật ra nếu muốn cho hắn hoàn toàn tiêu diệt khí linh Xích Cơ, hắn thật luyến tiếc, không phải vì khí linh xinh đẹp, mà là sau khi diệt sát khí linh, uy lực linh khí sẽ suy giảm, nếu không vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không làm chuyện này.
Ngoại trừ dùng Mặc Yểm Liên tẩy lễ, Tùy Qua còn triệu Nhân Chi Mã tới trước mặt.
← Ch. 0730 | Ch. 0732 → |