Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0770

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0770: Thu hoạch bất ngờ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


- Đúng vậy, ngươi nói rất đúng.

Tùy Qua gật đầu nói:

- Tình huống bây giờ của chúng ta, đích xác rất không ổn. Nhưng, biện pháp tốt nhất chính là tọa sơn quan hổ đấu, để những tâm ma và ma nhân kia cùng lưỡng bại câu thương.

- Ý nghĩ này không tệ, chẳng qua đối phương chưa chắc sẽ làm như thế. Hơn nữa còn là tâm ma, tâm ma hữu hình rất lợi hại; tâm ma vô hình, vô tung vô tích, cũng không dễ dàng bị phát hiện, chúng ta ở đây, bị phát hiện chỉ là chuyện sớm muộn.

Tần Uyển Nghi nói.

- Đúng vậy, ở chỗ này khẳng định không được.

Tùy Qua nói:

- Nhưng ở chỗ khác thì có thể.

Vừa nói, Tùy Qua vừa chỉ xuống phía dưới.

- Tùy tiên sinh, ý của ngươi là muốn tiến vào dưới nước?

Tây Môn Huyền Tỗn có chút lo lắng nói:

- Dưới nước có thể nói là sào huyệt của những ma vật kia, hơn nữa ở dưới nước, năng lực thu nhận linh khí của chúng ta cũng sẽ bị ảnh hưởng.

- Ta cảm thấy suy nghĩ của Tùy tiên sinh không tệ.

Tần Uyển Nghi nói:

- Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Nếu những ma vật kia dốc toàn lực chuyển động, bây giờ chúng ta đi vào hang ổ của bọn chúng, có lẽ sẽ dễ dàng hơn.

- Có đạo lý.

Tây Môn Huyền Tỗn nói:

- Vậy vì sao chúng ta không đi lên?

Kỳ thật, Tùy Qua cũng muốn lên bên trên ẩn thân, nhưng suy nghĩ này đã bị hắn bác bỏ.

Tùy Qua hỏi ngược lại Tây Môn Huyền Tỗn:

- Tây Môn đạo hữu, ngươi không ngại nghĩ xem, nơi ngay cảnhững ma vật kia cũng không tùy tiện tiến vào, ngươi cảm thấy phía trên sẽ có cái gì?

Tây Môn Huyền Tỗn không cách nào trả lời vấn đề của Tùy Qua, nhưng câu nói này của Tùy Qua đã thức tỉnh hắn.

Phía trên Như Mộng Thủy cốc, ngoại trừ hơi nước, tựa hồ không có cái gì. Nhưng trong hơi nước phía trên không có chim thú phi hành, cũng không có ma vật phi hành, nhìn như rất an toàn, rất hài hòa, nhưng nơi có thể khiến ma vật dừng bước, chẳng lẽ thật sự là chốn tiên cảnh?

- Vậy chúng ta vẫn xuống dưới nước sao!

Tây Môn Huyền Tỗn cắn răng nói:

- Chỉ cần chúng ta lấy được "chiếc chìa khóa" của Nam Cung Thái Nhất, có thể nghĩ cách rời khỏi nơi này. Nam Cung Thái Nhất đáng chết lại chọc ra tai họa này, đúng là hại chết chúng ta!

Cho nên, ba người quyết định rời khỏi đảo nhỏ này, lặn xuống dưới nước.

Bởi vì quen thuộc trận pháp và cấm chế trên đảo, Tùy Qua đi trước dẫn đường, ba người cẩn thận né tránh được một nhóm lớn ma nhân, rốt cuộc đến bên trên mặt nước, sau đó ba người lặng lẽ lặn xuống dưới nước.

Khi Tùy Qua tiến vào trong nước, hắn phát hiện nước xung quanh có chút dị thường.

Tùy Qua nhìn Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi, hai người này đồng dạng có vẻ mặt kinh ngạc.

Nước của Như Mộng Thủy cốc vẫn là nước.

Bất đồng là, trong mặt nước ở đây lại tích chứa không ít linh khí.

Giống như nước ở một số nơi, đặc biệt giàu dưỡng khí, nước của Như Mộng Thủy cốc lại giàu linh khí.

Điều này, chỉ sợ ngay cả bọn người Tây Môn Huyền Tỗn cũng không lưu ý.

Bởi vì đám người Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi, vẫn biết phía dưới mặt nước của Như Mộng Thủy cốc là sào huyệt của ma vật, cho dù bọn họ là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, căn bản cũng không dám đụng đến.

Thậm chí, bọn người Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi từng một lần cho rằng những ma vật dưới nước có lẽ chịu hạn chế của một số trận pháp cấm chế nào đó, cho nên sẽ không dễ dàng rời khỏi mặt nước. Hôm nay nghĩ đến, ý nghĩ trước kia thật sự có chút ngây thơ, những ma vật này sở dĩ vẫn sống ở dưới nước, đại khái chẳng qua vì không muốn làm những tâm ma phía trên chú ý, không muốn bị tâm ma đoạt bỏ mà thôi.

Giữa tâm ma và ma nhân của Như Mộng Thủy cốc, tựa hồ từng có một loại trạng thái thăng bằng, nhưng Nam Cung Hoàng và Nam Cung Thái Nhất đã hoàn toàn phá vỡ thăng bằng đấy. Nhưng Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi nghĩ, cho dù không phải là Nam Cung Hoàng và Nam Cung Thái Nhất làm ra chuyện này, người của tứ đại thế gia bọn họ, sợ rằng sớm muộn cũng sẽ có người làm chuyện như vậy.

Lúc này, ba người đều đã lặn xuống dưới mặt nước.

Sau đó, Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi không khỏi thầm sinh bội phục với phán đoán của Tùy Qua.

Quả nhiên, hiện giờ dưới mặt nước, tựa hồ thật sự không thấy ma ảnh, xem ra phần lớn ma vật đã ra khỏi mặt nước.

Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi thấy Tùy Qua mặc dù trẻ tuổi, lại hữu dũng hữu mưu, cho nên yên tâm không ít, liền đi sau lưng Tùy Qua, đồng loạt lặn về phía chỗ sâu vô cùng dưới mặt nước.

"Bầu trời" phía trên tựa hồ cao vô cùng vô tận, nếu không thăm dò được phía trên, Tùy Qua hi vọng tìm tòi được dưới nước.

Đáng tiếc chính là, Tùy Qua lại thất vọng.

Khi ba người đã lặn xuống độ sâu vạn thước, vẫn không thấy "đáy nước".

Lúc này, trong thủy vực xung quanh đã hoàn toàn không có ánh sáng, hơn nữa lực nước cực đại đã khiến cương khí hộ thể cảm thấy có chút áp lực.

Nhất là Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi, dùng cương khí hộ thể chống đỡ lực nước, phải tiêu hao nguyên khí bên trong thân thể. Lúc này hai người còn có thể chống đỡ, nhưng nếu như tiếp tục, lực đè càng ngày càng lớn, nguyên khí tiêu hao đương nhiên cũng càng thêm khổng lồ.

Tùy Qua đương nhiên hiểu đạo lý này, cho nên dùng thần niệm nói với Tây Môn Huyền Tỗn:

- Tây Môn đạo hữu, hai vị tạm ở nghỉ ngơi ở đây, để ta đi xuống sâu hơn một chút. Ta không tin, nơi này thật sự không có đáy.

- Vậy Tùy tiên sinh nhất định phải cẩn thận.

Tây Môn Huyền Tỗn nhắc nhở Tùy Qua.

- Hai vị yên tâm, hai người cũng nhớ bảo trọng.

Tùy Qua nói xong, tiếp tục lặn xuống đáy nước.

Trong khoảnh khắc, Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi đã không thấy bóng dáng Tùy Qua.

Hai người nắm tay tĩnh tọa trong nước, vừa thu nhận linh khí trong nước bổ sung, vừa dùng tinh thần lực tỏa ra bốn phía, phòng ngừa nguy hiểm tiến đến. Sau khi hai người nhập định, rất nhanh liền phát hiện sống ở dưới nước thật sự không tệ, không chỉ có thể thu nhận đầy đủ linh khí để bổ sung. Hơn nữa sau khi hai người nắm tay, phạm vi hoạt động của tinh thần lực càng thêm bao la, cho dù có nguy hiểm tiến đến, cũng có thể nắm giữ tiên cơ, tiến lui tự nhiên.

Thân hình Tùy Qua càng chìm vào trong nước, lực nước đè lên càng lớn, đến cuối cùng, căn bản là bước đi khó khăn.

Nhưng lúc này, Tùy Qua vẫn không nhìn thấy đáy nước, dùng tinh thần lực đồng dạng không cách nào cảm giác được đáy nước.

- Thật là kỳ quái!

Trong lòng Tùy Qua thầm kinh hô, trước kia chỉ nghe nói vũ trụ vô cùng vô tận, chưa từng nghe nói còn có thủy vực vô cùng vô tận.

Nhưng càng như thế, Tùy Qua lại càng muốn đến đáy nước, xem xem đáy nước rút cuộc có tình cảnh như thế nào.

Chẳng qua cứ mù quáng lặn xuống là không được, mặc dù Tùy Qua không sợ nguyên khí tiêu hao, nhưng chỗ mấu chốt là bây giờ mỗi lần lặn xuống một thước, lượng nguyên khí tiêu hao cũng sẽ gia tăng rất lớn. Cho dù Tùy Qua có "Nguyên khí chi hải", cũng không muốn tùy tiện bị lãng phí. Huống chi, chỉ dựa vào cương khí hộ thể, đã có dấu hiệu không chống đỡ được lực nước của ngoại giới.

*****

Cho nên, Tùy Qua định thu liễm cương khí hộ thể, thúc dục chuyển động Hồng Mông Thụ bên trong thân thể, dùng áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng chống đỡ lực nước.

Lúc này, mộc vân trên người Tùy Qua phóng thích ra quang mang màu xanh, ký hiệu thần bí giữa mộc vân bắt đầu rõ ràng. Trúc Vấn Quân từng nói với Tùy Qua, những ký hiệu thần bí trên mộc vân của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng là ký hiệu Tiên Thiên, một khi những ký hiệu này ngưng tụ thành trận pháp, uy lực của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng sẽ tăng lên rất nhiều. Nhưng, Tùy Qua cũng không biết làm thế nào ngưng tụ những ký hiệu này thành trận pháp, bởi vì là ký hiệu Tiên Thiên, Trúc Vấn Quân cũng không biết cấu thành của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, vì vậy Trúc Vấn Quân cũng không thể cung cấp bất kỳ trợ giúp nào cho Tùy Qua.

Nhưng uy lực của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng rất rõ ràng.

Tùy Qua tạm thời chống lại lực nước, sau đó tiếp tục lặn xuống.

Sau đó, bởi vì cương khí hộ thể trên người Tùy Qua đã thu liễm, cho nên cơ thể Tùy Qua tựa hồ hoàn toàn tiếp xúc với nước xung quanh.

Mặc dù lực nước ở đây vô cùng kinh khủng, nhưng Tùy Qua cũng cảm giác nước ở đây vô cùng thuần khiết, hơn nữa linh khí cũng vô cùng tràn đầy, nếu như một số tu sĩ lợi hại lựa chọn nơi này tĩnh tu, chắc chắn sẽ thu được thành tựu rất lớn.

Nhưng, Tùy Qua đương nhiên cũng biết, muốn đến đây tĩnh tu, trên căn bản là chuyện không có khả năng.

Bởi vì thường ngày nơi này là địa bàn của ma vật, vô số ma vật chiếm cứ trong đó, muốn thoải mái tới chỗ nầy, căn bản là không dễ dàng. Cho dù là bây giờ, phần lớn ma vật rời khỏi thủy vực, trong quá trình Tùy Qua lặn xuống vẫn cảm nhận được khí tức của mấy ma vật từ xa, nhưng Tùy Qua luôn rất lặng lẽ tách ra.

Tùy Qua vốn định tiếp tục lặn xuống, nhưng sau đó hắn phát hiện, Hồng Mông thụ bên trong thân thể lại mọc ra một nhánh cây, ý nghĩa hắn đã có thể bắt đầu kết thành viên kim đan thứ sáu rồi. Hơn nữa, Tùy Qua rõ ràng cảm giác được, Hồng Mông thụ còn có thể hấp thu linh khí trong nước từ bốn phía.

- Chẳng lẽ, Hồng Mông thụ không chỉ có thể hấp thu nguyên khí trong Hồng Mông Thạch, còn có thể hấp thu nguyên khí ngoại giới?

Trong lòng Tùy Qua đã tuôn ra một ý nghĩ. Cho nên, Tùy Qua phóng thích Hồng Mông thụ từ trong thân thể ra ngoài.

Sau khi Hồng Mông thụ từ trong thân thể Tùy Qua phi ra, hóa làm một gốc cây cao hơn một thước, phiến lá có chút giống như lá dâu, màu đỏ, tựa hồ còn bảo lưu một chút đặc tính Phù Tang, nhưng, cành cây và thân cây lại không uốn lượn giống như Phù Tang trong truyền thuyết, mà mở rộng rất thẳng, tựa hồ còn mang theo một số đặc trưng của Thiên Quy Mộc, hơn nữa thân cây màu đen. Rễ cây cũng màu đen, tựa hồ cắm rễ, dung nhập vào trong Hồng Mông thạch.

Lúc này tinh thần lực của Tùy Qua đồng dạng dung hợp với ý chí tinh thần của nó, cho nên tinh tường cảm giác được cành lá, rễ cây của gốc cây Hồng Mông thụ đang điên cuồng thu nhận linh khí trong nước.

Tốc độ thu nhận rất nhanh!

Tương đương với tốc độc của mười mấy tu sĩ Nguyên Anh kỳ toàn lực hô hấp thổ nạp.

Hồng Mông thụ không hổ là thiên thảo thần mộc, mặc dù trước mắt chỉ là cây non, nhưng như thế là được rồi.

Hồng Mông Thụ hấp thu linh khí từ trong nước, sau đó lại đưa vào trong Hồng Mông thạch. Đương nhiên, trong đó còn có một phần linh khí, bị Hồng Mông Thụ tự thu nhận, dùng cho trưởng thành.

Tùy Qua đặt chân lên Hồng Mông thạch, sau đó tiếp tục lặn xuống.

Lực nước vẫn gia tăng, nhưng nồng độ linh khí trong nước tựa hồ cũng đang gia tăng, tốc độ thu nhận linh khí của Hồng Mông Thụ cũng đang gia tăng.

Tùy Qua mừng thầm, không ngờ trong hoàn cảnh như vậy, lại có được nhiều chỗ tốt như vậy. Chưa nói đến có thể thu nhận đại lượng linh khí từ trong nước, cất giữ trong Hồng Mông thạch, hơn nữa còn rất có ích lợi đối với sinh trưởng của Hồng Mông thụ.

Mặc dù Hồng Mông Thụ có uy lực cực mạnh, nhưng yếu điểm duy nhất chính là sinh trưởng chậm.

Cho dù Tùy Qua dùng ngọc tủy vạn năm rót vào, tốc độ sinh trưởng cũng cực kì chậm chạp, theo Tùy Qua thấy, tốc độ giống như "ốc sên". Nhưng đồng thời Tùy Qua cũng biết tình huống như vậy là hoàn toàn bình thường, bởi vì Hồng Mông Thụ là thiên thảo thần mộc, thiên thảo thần mộc chân chính đều được sinh ra trong thiên địa, nếu như không phải bị phá hoại, tựa hồ có thể đồng thọ với thiên địa.

Thần mộc đồng thọ với thiên địa, chu kỳ sinh trưởng sẽ dài đến cỡ nào?

Nếu như để nó tự sinh trưởng, chỉ sợ phải cần chục vạn năm, trăm vạn năm mới được. Đây cũng là nguyên nhân vì sao, rất nhiều thần mộc cấp bậc thiên thảo thường mấy ngàn năm mới nở một lần, mấy ngàn năm mới kết một quả, mấy ngàn năm mới có thể thành thục. Chỉ bởi vì thọ mạng của chúng thật sự quá dài, cho nên chu kỳ sinh trưởng cũng không giống với những cỏ cây khác.

Hiện giờ tình hình sinh trưởng của Hồng Mông thục, kỳ thật đã vô cùng nhanh chóng rồi.

Nhưng Tùy Qua vẫn không thỏa mãn, bởi vì nghe nói thần thụ chân chính phải cao hai hơn nghìn trượng, rộng hơn hai ngàn mét, cần hai ngàn người mới có thể ôm hết

Gốc cây Hồng Mông thụ của Tùy Qua đến khi nào mới có thể đạt tới trình độ như vậy. Nhưng, một khi Hồng Mông Thụ đạt đến đó trình độ đó, Tùy Qua quả quyết có thể tung hoành giới tu hành!

Lúc này, Hồng Mông Thụ vẫn không ngừng hút linh khí trong nước, đáng tiếc chính là, tốc độ sinh trưởng vẫn thong thả.

Tùy Qua thầm thở dài, biết việc này không thể gấp gáp.

Trường thành không phải là chuyện ngày một ngày hai, thần mộc cũng không phải thứ một ngày có thể trưởng thành.

Dựa vào lực phòng ngự cường đại của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, và nguyên khí bổ sung cuồn cuộn không dứt, Tùy Qua lại lặn xuống độ sâu mấy vạn thước.

Rốt cuộc.

Suy đoán của Tùy Qua được chứng thực, dưới nước quả nhiên không phải không có đáy.

Dưới nước là một tầng bùn đất rất dày, trong bùn đất còn có không ít nham thạch kiên cố, bùn đất dưới nước phì nhiêu dị thường, trong bùn đất chỉ mọc một loại thực vật, nhưng lại là một loại thực vật khiến Tùy Qua không khỏi không hành động.

Dưới đáy nước Như Mộng Thủy cốc, sinh trưởng một loại cây giống như san hô.

San hô đương nhiên không phải thực vật, nhưng cái này cũng không phải san hô chân chính, mà là một loại linh thảo:

Văn Ngọc thụ!

Còn được gọi là Ngũ Thải Ngọc thụ.

Tên giống như vật, Văn Ngọc thụ nhìn giống như cây ngọc, không có phiến lá, chỉ có cành cây trơ trụi, cho nên nhìn giống như san hô.

Sở dĩ Văn Ngọc thụ khiến Tùy Qua cũng cảm thấy tâm động, là bởi vì một đặc điểm: Văn Ngọc thụ không chỉ có thể làm tài liệu luyện đan, hơn nữa còn có thể dùng để thay đổi phẩm chất linh nhưỡng. Nói đơn giản, Văn Ngọc thụ là linh thảo, nhưng còn có thể dùng thay đổi phẩm chất linh điền, đề cao tốc độ sinh trưởng của linh thảo, coi như một loại phân bób kỳ lạ.

Đây là tác dụng đặc biệt của Văn Ngọc thụ.

Nếu lấy dịch thể của Văn Ngọc thụ dung nhập vào trong linh điền, thậm chí có thể đề cao linh điền thượng phẩm lên linh điền tuyệt phẩm!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1258)