Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0831

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0831: Lạc Thanh Liên và Khổng Bạch Huyên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


- Chỉ như thế thôi sao?

Tùy Qua tựa hồ có chút không cam lòng, hi vọng thấy gì đó trong ánh mắt Lạc Thanh Liên.

- Không hơn.

Ánh mắt Lạc Thanh Liên không có một chút rung động, bình tĩnh đến mức làm cho Tùy Qua có chút đau lòng.

Tùy Qua còn muốn hỏi điều gì, lúc này ánh mắt Lạc Thanh Liên lại phát sinh biến hóa, lạnh lùng nói:

- Ta hận các ngươi! Ta hận ngươi!

Nói xong, Lạc Thanh Liên giống như lôi đình, thúc dục Kim Bồ Kiếm Thảo, trực tiếp xoắn một tên ma nhân gần đó thành mảnh nhỏ!

Tùy Qua chợt lóe thân, chắn trước mặt Lạc Thanh Liên:

- Lạc tổ trưởng, không biết rút cuộc ta có chỗ nào đắc tội với ngươi, khiến ngươi ghét cay ghét đắng tới mức như thế? Huống chi, ta và lão tổ Lạc Phi Đan của Lạc gia các ngươi coi như bằng hữu, cũng không phải địch nhân của Lạc gia các ngươi.

- Khổng Bạch Huyên đáng hận, ngươi cũng đáng hận!

Lạc Thanh Liên lạnh lùng nói:

- Thân thể của ta, bị cô ta mạnh mẽ chi phối, tại sao chỉ dựa vào tu vi của cô ta cao, thể chất của ta tương cận, mà cô ta có thể ý chi phối thân thể của ta? Huống chi, chi phối thân thể của ta thì thôi, mỗi một lần cô ta chi phối thân thể của ta, đều khiến ta tinh tường tâm tình của cô ta, cảm nhận cảm xúc của cô ta. Tâm tình thuộc về cô ta, tại sao còn muốn ảnh hưởng đến ta?

- Cái này...

Tùy Qua không biết nên nói như thế nào.

Bởi vì hắn chưa từng bị người khác chi phối thân thể, cũng không chi phối người khác, cho nên thật sự hắn không biết cảm thụ của Lạc Thanh Liên. Nhưng, nhìn phản ứng mãnh liệt của Lạc Thanh Liên, cảm giác như vậy tựa hồ cũng không tốt đẹp.

Nhưng, thấy Lạc Thanh Liên phản ứng mãnh liệt như thế, châm chích như thế, Tùy Qua vẫn không nhịn được giải thích giúp Khổng Bạch Huyên:

- Thật ra, bị nàng ấy chi phối thân thể, cũng không phải hoàn toàn không có lợi. Ít nhất, trong mắt ta, nếu như không có Khổng Bạch Huyên, tu vi của ngươi sẽ không thể nào tiến nhanh như vậy? Huống chi, ngươi gặp nguy hiểm, nàng cũng sẽ giúp ngươi, không phải sao?

- Giúp ta? Cô ta chẳng qua đang giúp chính cô ta mà thôi!

Lạc Thanh Liên lạnh lùng nói:

- Bởi vì nếu như ta chết, cô ta cũng không còn thân thể chi phối. Ít nhất, không có thân thể thích hợp để chi phối. Về phần đề cao tu vi cảnh giới, ngươi biết tại sao cô ta để cho tu vi của ta tiến nhanh như vậy không? Bởi vì cảnh giới của ta càng cao, cô ta càng có thể chi phối thân thể của ta!

- Ngươi nói vậy có ý gì? Chẳng lẽ ngươi hoài nghi Khổng Bạch Huyên muốn hoàn toàn chiếm giữ thân thể của ngươi?

Tùy Qua rốt cục nghe ra ý tứ của Lạc Thanh Liên, suy đoán này khiến hắn cảm thấy rất giật mình.

- Ta hi vọng không phải như thế, nhưng bây giờ ngẫm lại càng ngày càng rõ ràng.

Lạc Thanh Liên nói:

- Còn nữa, cảnh giới tu vi của ta càng cao, mỗi một lần cô ta chi phối thân thể của ta, ta cảm thụ tâm tình của cô ta lại càng mãnh liệt, có đôi khi ta cũng không biết, những cảm thụ của cô ta, rút cuộc là thuộc về cô ta, hay là thuộc về ta.

- Có lẽ... Tình huống không bết bát như vậy, ta cảm thấy Khổng Bạch Huyên sẽ không làm như vậy.

Tùy Qua thật ra cũng không hi vọng Khổng Bạch Huyên là một người tư lợi như vậy. Bởi vì Lạc Thanh Liên không phải người xấu, nếu như Khổng Bạch Huyên trực tiếp cướp đoạt thân thể của Lạc Thanh Liên, Tùy Qua cảm thấy hắn không cách nào tiếp nhận. Nhưng, Khổng Bạch Huyên trước kia, đích xác là một nữ nhân tâm cơ thâm trầm, bởi vì lúc trước Hồng Mông thạch của Tùy Qua suýt nữa bị nàng cướp đi.

- Ngươi dĩ nhiên nói như vậy, bởi vì ngươi và cô ta là một đôi.

Lạc Thanh Liên quả nhiên cũng hận Tùy Qua:

- Ngươi là nam nhân của cô ta, ngươi đương nhiên là phải nói giúp cô ta. Mỗi một lần ngươi gặp nguy hiểm, cô ta đều kêu ta tới cứu ngươi, ngươi đương nhiên là cảm thấy cô ta tốt đẹp. Đáng hận nhất chính là, cô ta luôn lưu lại cảm thụ đối với ngươi trên thân thể của ta. Ta căn bản không có chút cảm giác đối với ngươi, tại sao cô ta phải khiến ta có hảo cảm đối với ngươi!

Tùy Qua rốt cuộc biết, vì sao Lạc Thanh Liên lại hận hắn như thế, hắn biết Lạc Thanh Liên tựa hồ có tình cảm với Tang Thiên, nhưng bởi vì Khổng Bạch Huyên thỉnh thoảng chi phối thân thể của nàng, mà Khổng Bạch Huyên lại có chút tình ý với Tùy Qua, vì vậy cũng sẽ khiến Lạc Thanh Liên "cảm động lây", sinh ra một chút cảm giác đối với Tùy Qua, điều này làm cho Lạc Thanh Liên cảm giác rất "ác tâm", bởi vì nàng biết đây không phải cảm giác chân chính của nàng.

Có thể nói, Lạc Thanh Liên bị mất phương hướng trong cảm xúc giữa Khổng Bạch Huyên và chính nàng.

Chính bởi vì như thế, nàng hận Khổng Bạch Huyên, cũng hận Tùy Qua, thậm chí muốn bạo tạc!

Tùy Qua biết, nếu như cứ để tình thế này tiếp diễn, chỉ sợ Lạc Thanh Liên rất có thể điên mất. Cho nên, Tùy Qua suy nghĩ một chút, rất chân thành nói:

- Lạc Thanh Liên, thật xin lỗi, không ngờ lại mang đến cho ngươi khốn nhiễu như vậy. Nhưng, ta nghĩ Khổng Bạch Huyên vốn không muốn cướp đoạt thân thể của ngươi, cho nên ngươi có thể yên tâm.

- Tại sao ta có thể yên tâm, đây là thân thể của ta, quan hệ đến sinh tử của ta.

Lạc Thanh Liên nói:

- Ngươi có thể bảo đảm được không.

- Ta có thể!

Tùy Qua nói như đinh chém sắt:

- Ngươi đã biết nàng quan tâm ta, thì nên biết lời nói của ta có thể hữu dụng. Nếu như nàng thật có ý nghĩ như vậy, ta nhất định sẽ kêu nàng từ bỏ. Nếu không, ta sẽ cùng nàng nhất đao lưỡng đoạn, như bạn đường.

Nghe Tùy Qua nói như thế, sắc mặt Lạc Thanh Liên rốt cục dễ nhìn hơn một chút, sau đó nói:

- Thật ra, ngươi cũng không biết chuyện này, nghiêm khắc mà nói cũng không nên trách ngươi.

Tùy Qua thấy giọng nói của Lạc Thanh Liên đã hòa hoãn, nói tiếp:

- Ta hoàn toàn có thể lý giải. Nhưng rút cuộc ngươi và Khổng Bạch Huyên có liên hệ như thế nào?

- Là nàng chủ động tới tìm ta...

Lạc Thanh Liên bình tĩnh kể lại chuyện giữa nàng và Khổng Bạch Huyên cho Tùy Qua nghe. Đó là lần Lạc Thanh Liên đang thi hành một nhiệm vụ, nàng đột nhiên cảm giác được một luồng thần niệm tiến vào thần trí của nàng, luồng thần niệm này vô cùng cường đại, cho nên nàng căn bản không cách nào chống lại. Chủ nhân của thần niệm này, chính là Khổng Bạch Huyên, Khổng Bạch Huyên nói cho Lạc Thanh Liên, nàng có thể làm cho tu vi cảnh giới của Lạc Thanh Liên nhanh chóng tăng lên, nhưng điều kiện trao đổi là, tại thời điểm cần thiết, Khổng Bạch Huyên có thể chi phối thân thể của Lạc Thanh Liên. Lạc Thanh Liên vốn có chút do dự, nhưng nhiệm vụ lần này làm cho nàng rơi vào nguy hiểm, vì thay đổi cục diện, Lạc Thanh Liên đã đạt thành hiệp nghị với Khổng Bạch Huyên. Thời điểm Khổng Bạch Huyên chi phối thân thể Lạc Thanh Liên không nhiều lắm, ban đầu Lạc Thanh Liên cảm thấy đây là một cục diện hai bên cùng có lợi, cho đến lúc nàng phát hiện khi Khổng Bạch Huyên chi phối thân thể của nàng, đồng thời đã lưu lại tư tưởng và cảm thụ của Khổng Bạch Huyên cho nàng, điều này làm cho Lạc Thanh Liên bắt đầu có chút không cách nào đón nhận.

*****

Chuyện Lạc Thanh Liên lo lắng nhất chính là hoàn toàn mất đi quyền khống chế thân thể. Bởi vì khi Lạc Thanh Liên tiếp xúc với Khổng Bạch Huyên, lại càng cảm giác được sự cường đại của nàng, hơn nữa Lạc Thanh Liên vốn tưởng rằng nàng tu vi của mình càng cường đại, Khổng Bạch Huyên muốn chi phối thân thể của nàng, sẽ càng khó khăn. Nhưng sự thật lại hoàn toàn ngược lại, mỗi một lần tu vi cảnh giới của Lạc Thanh Liên tăng lên, Khổng Bạch Huyên tựa hồ chi phối thân thể của nàng càng thêm dễ dàng, hơn nữa nàng cũng càng cảm giác được cảm thụ và tâm tình đến từ Khổng Bạch Huyên. Cho nên, Lạc Thanh Liên mới sợ hãi, mới sinh ra oán hận như thế.

- Thì ra là như vậy.

Tùy Qua cuối cùng đã hiểu được quan hệ giữa Lạc Thanh Liên và Khổng Bạch Huyên.

Các nàng cũng không phải thầy trò, cũng không có bất kỳ liên hệ máu mủ nào. Lạc Thanh Liên, thật ra chỉ là một con cờ của Khổng Bạch Huyên. Tùy Qua không biết, Khổng Bạch Huyên bày ra con cờ như vậy rút cuộc là vì cái gì, nhưng mơ hồ cảm giác được chuyện này có quan hệ đến hắn, nhưng Tùy Qua lại không dám hoàn toàn tin tưởng.

- Thật ra Lạc tổ trưởng, ngươi không cần quá lo lắng.

Tùy Qua nói với Lạc Thanh Liên:

- Sở dĩ ngươi cảm thấy Khổng Bạch Huyên chi phối thân thể của ngươi dễ dàng, thật ra là bởi vì cảnh giới của ngươi tăng lên, từ lâu nhờ sự giúp đỡ chỉ điểm của nàng. Cho nên, ngươi từ từ kế thừa pháp môn tu hành và kiếm ý của nàng, vì vậy nàng mới chi phối thân thể của ngươi càng dễ dàng, chứ không phải nàng có âm mưu quỷ kế gì.

Lạc Thanh Liên vốn là người thông minh, chẳng qua kẻ trong cuộc vốn u mê, nghe Tùy Qua chỉ điểm như vậy, Lạc Thanh Liên cũng hiểu, gật đầu nói:

- Không sai, có lẽ là ta đa tâm, ngươi nói không sai, tu vi cảnh giới của ta tăng lên, phần lớn xuất phát từ chỉ điểm của nàng.

- Cho nên, ngươi không cần quá lo lắng.

Tùy Qua nói:

- Ngoài ra, ngươi cũng không cần lo lắng tâm trí của mình sẽ bị chiếm cứ. Đầu tiên, ngươi phải tin tưởng Khổng Bạch Huyên không tâm tư đoạt xác; tiếp theo, ngươi cố thủ bản tâm cũng đủ. Còn nữa, ta có một vị linh dược, có thể tinh lọc thần hồn của con người, nếu ngươi lo lắng bị ý nghĩ của Khổng Bạch Huyên ảnh hưởng, chỉ cần dùng vị linh dược này là đủ.

Tùy Qua giao Mặc Yểm Liên cho Lạc Thanh Liên.

Lạc Thanh Liên cũng là loại người biết điều, biết Mặc Yểm Liên đích xác có thể tinh lọc thần hồn, nhất thời yên lòng, nói một tiếng cám ơn Tùy Qua. Tùy Qua cười nói:

- Không cần khách khí, bất luận nói thế nào, ngươi đã cứu ta nhiều lần.

- Đó là Khổng Bạch Huyên muốn cứu ngươi

Lạc Thanh Liên nói:

- Ta cảm giác được, nàng thật sự rất quan tâm ngươi, chỉ là...

- Chỉ là cái gì?

Thấy Lạc Thanh Liên dừng lại, Tùy Qua không nhịn được hỏi tới.

- Chỉ là, nói như thế nào đây, ý nghĩ của nàng rất kỳ quái, tựa hồ không giống với thường nhân.

Lạc Thanh Liên buồn bực nói.

Tùy Qua càng cảm thấy nghi ngờ, nhưng hắn biết cảm giác vốn không có cách nào miêu tả rõ ràng, không thể làm gì khác hơn là bỏ qua vấn đề này, sau đó hỏi Lạc Thanh Liên:

- Ngươi biết Khổng Bạch Huyên hiện tại ở nơi không?

- Không biết.

Lạc Thanh Liên lắc đầu:

- Ta chỉ biết, nàng tựa hồ không tiện hiện thân. Nếu không, nếu ngươi có nguy hiểm gì, nàng tự mình xuất thủ là được, cần gì phải chi phối thân thể của ta.

- Có lẽ là vậy.

Vẻ mặt Tùy Qua có chút phức tạp nói.

Tùy Qua từng suy đoán Lạc Thanh Liên và Khổng Bạch Huyên có quan hệ, vốn cho rằng sau khi hắn biết rõ quan hệ của hai người, có thể hiểu được ý nghĩ của Khổng Bạch Huyên, nhưng Tùy Qua phát hiện mình đã sai lầm, đối với hắn mà nói, Khổng Bạch Huyên tựa hồ vẫn là một điều bí ẩn.

- Lần sau nàng xuất hiện, ngươi hãy hỏi thẳng nàng.

Lạc Thanh Liên nhìn Tùy Qua có chút bần thần, mỉm cười nói với hắn.

Đây có lẽ là lần đầu tiên Tùy Qua thấy Lạc Thanh Liên mỉm cười với hắn.

Nhưng, đây chỉ là một nụ cười an ủi, hắn biết giữa bọn họ sẽ không xát ra tia lửa gì.

Sau đó, Lạc Thanh Liên rời đi, tiếp tục tiến hành rèn luyện của nàng.

Tùy Qua mờ mịt một hồi, rốt cục dứt bỏ suy nghĩ về Khổng Bạch Huyên, tiếp tục vùi đầu vào rèn luyện.

Ba ngày sau, rèn luyện kết thúc.

Ba ngày, thật ra không hề dài. Nhưng đối với những người tham gia rèn luyện lần này mà nói, lại dài giống như ba thế kỷ, bởi vì ngoại trừ Tùy Qua, người nào cũng gặp phải hành hạ vô cùng vô tận, người nào cũng vết thương chồng chất, thậm chí còn có người tứ chi đứt gãy, tình hình thê thảm không nỡ nhìn. Nhưng, hiệu quả rèn luyện lần này cũng tương đối rõ ràng, tựa hồ tu vi của mỗi người ít nhất cũng tăng lên một cảnh giới, hơn nữa còn chiếm được không ít pháp bảo.

Trọng yếu hơn là, người tham gia rèn luyện, cũng trải qua chiến đấu tàn khốc nhất, kịch liệt nhất từ trước đến nay, kinh nghiệm chiến đấu của mỗi người cũng tăng lên rất nhiều, hơn nữa ý chí cũng được ma luyện dị thường kiên định.

Ánh mắt của những người này, tựa hồ cũng giống như trải qua tam thế luân hồi.

Ra khỏi Như Mộng Thủy cốc, mọi người mặc nhiên ngược về Trà Kiếm sơn.

Không có loại may mắn và vui sướng khi tìm được đường sống trong chỗ chết, sau khi kết thúc rèn luyện lần này, tất cả mọi người đều lựa chọn tĩnh tu.

Cho dù đối với người trải qua bách chiến như Tang Thiên, kinh nghiệm trong Như Mộng Thủy cốc cũng vô cùng khó quên. Cả đời này, Tang Thiên cũng chưa bao giờ gặp phải đối thủ vây công mạnh mẽ, xảo trá, đông đúc như vậy. Thời điểm thảm thiết nhất, Tang Thiên một mình đối mặt với mười mấy ma vật Nguyên Anh kỳ, khiến hắn thi triển tất cả vốn liếng, liều mạng bị thương khắp người, mới thắng được một đường sinh cơ, thoát khỏi vây công của đám ma vật này.

Giết quái cày đồ.

Đây là khẩu hiệu Tang Thiên và đám người của Long Đằng hô vang khi tham gia rèn luyện, nhưng sau khi tiến vào Như Mộng Thủy cốc, bọn họ mới ý thức được cái gọi là "Giết quái cày đồ" quả thực chính là một trò cười, phần lớn thời gian, bọn họ đều bị quái vật trong Như Mộng Thủy cốc đuổi giết chạy trối chết, mình đầy thương tích, chẳng qua thỉnh thoảng vận khí tốt, có thể nhặt được một số pháp bảo cấp bậc bảo khí và một ít linh thảo.

Dĩ nhiên, một số người mạnh mẽ trong đó, cũng đã giết không ít ma vật, chẳng qua ma vật trong Như Mộng Thủy cốc, căn bản giết mãi không hết, cho dù là Lạc Thanh Liên, cũng toàn thân bị đả thương mới ra tới.

Cho nên, sau khi ra khỏi Như Mộng Thủy cốc, mọi người thoạt nhìn đều rất chật vật, làm sao còn có thể nói khoác với người khác chiến quả của mình. Cho nên, sau khi trở về, cũng lập tức chữa thương, tĩnh tu, sau đó tiêu hóa kinh nghiệm chiến đấu quý báu của lần rèn luyện này.

Sau khi Tùy Qua trở lại Trà Kiếm sơn, cũng tiến hành tĩnh tu, so với những người khác, lần rèn luyện này Tùy Qua căn bản không gặp phải nguy hiểm gì, nhưng cảnh giới cũng không tăng lên. Mặc dù vậy, Tùy Qua cũng không hoàn toàn không có thu hoạch, nhất là khi Tùy Qua thấy thủ đoạn Khổng Bạch Huyên dùng kiếm trận luyện hóa Nguyên Anh và thân thể của đối thủ, khiến cho Tùy Qua chịu dẫn dắt rất lớn.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1258)