← Ch.0934 | Ch.0936 → |
Cho nên nói Lý gia cùng Phác gia tại nam Cao Ly có thị trường rộng và lợi nhuận lớn. Nhưng mà, nhân tâm chưa đủ rắn nuốt voi, khi Phác gia nhìn thấy Lý gia gần đây nhân tài xuất hiện lớp lớp, sản phẩm đưa ra thị trường nhiều, bọn họ cảm thấy tình huống không đúng, trải qua một phen điều tra, người Lý gia rốt cuộc biết được vấn đề nằm trên người Lý Nghệ Cơ, Lý Nghệ Cơ cung cấp đan dược mà người tu hành ước mơ cho gia tộc, cho nên Lý gia trong thời gian ngắn bồi dưỡng ra nhiều cao thủ.
Mặt khác, Lý gia cũng lén bán một ít đan dược đổi lấy lợi nhuận lớn, làm cho tài phú của Lý gia gia tăng thật lớn, lực ảnh hưởng trong quân chính tăng lên sâu sắc. Khiến người Phác gia xác định tất cả có quan hệ tới Lý Nghệ Cơ, rốt cục không nhịn được muốn bắt Lý Nghệ Cơ làm giá. Nhưng mà Phác gia cảm giác thế đơn lực bạc, vì vậy liên hợp với công ty của Mỹ, công ty này có lòng muông dạ thú muốn thịt rường thuốc của nam Cao Ly y, vì vậy ăn nhịp với nhau, Phác gia cùng công ty Mỹ muốn tham gia chuyện bào chế dược vật này.
Nhưng mà người Phác gia cũng phạm tự sai lầm lớn, bọn họ cho rằng "Lão tử đệ nhất thiên hạ ", dựa vào lực lượng của bọn họ và vũ lực của nước Mỹ, quả thực chính là đệ nhất vũ trụ, kết quả là, bọn họ không có đặt Tùy Qua vào trong mắt. Hoặc là trong mắt Phác gia và người Mỹ cảm thấy Tùy Qua cũng chỉ là người bình thường có dị năng mà thôi, hơn nữa bọn họ muốn khống chế Lý Nghệ Cơ, sau đó ép Tùy Qua vào khuôn phép, đạt thành mục đích hợp tác. Thậm chí, Phác Tồn Trí cho rằng chỉ có Lý gia mới là địch nhân của bọn họ, có lẽ Tùy Qua không đáng theo chân hợp tác với mình, bởi vì bọn họ chỉ cần khai ra giá mà Tùy Qua thỏa mãn là xong chuyện. Ai ngờ Tùy Qua câu nói đầu tiên triệt để đập tan hy vọng của bọn họ: Tùy Qua cho rằng bọn họ không có tư cách hợp tác với tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường!
Mà Tùy Qua cũng dùng vũ lực tuyệt đối chứng minh, chứng minh Phác gia và nước Mỹ không có tư cách hợp tác với mình. Lúc này, Phác Tồn Trí và những người còn lại của Phác gia và những dị năng gia của người Mỹ đều nằm trong tầm khống chế của Tùy Qua.
Tùy Qua không có thẩm vấn Phác Tồn Trí, cũng không có thẩm vấn đám dị năng giả của nước Mỹ, bởi vì dùng thần niệm mạnh mẽ của Tùy Qua, muốn từ tư duy của bọn họ tìm ra vấn đề quá dễ dàng.
Tất cả âm mưu của Phác gia đều bị Tùy Qua nhìn ra không bỏ sót, đối với Phác gia, Tùy Qua không hề hứng thú. Nhưng mà công ty Mỹ hợp tác với Phác gia lại khiến Tùy Qua có hứng thú. Lúc này dị năng giả đi theo Phác Tồn Trí đến đây năng lực không tệ, Tùy Qua xem ra không phải là thực lực chân chính của bọn họ, còn có thứ đáng chú ý hơn.
Nói cho đúng hơn, công ty này cũng có được thuốc kích thích tăng thực lực của dị năng giả. Tuy chưa hẳn có tính lợi hại như "Thần ma chi thìa", nhưng mà khẳng định vô cùng hiệu quả. Khác với tình huống của Hoa Hạ, nước Mỹ có rất nhiều kỹ thuật cơ mật, đều nằm trong tay của các "Công ty" lớn, cho nên một ít công ty có được kỹ thuật sáng ngang quân đội không phải là chuyện hiếm. Ví dụ công ty cổ phần tư nhân lại có thể sản xuất được tàu vũ trụ, tư nhân có được tàu vũ trụ, đây là chuyện mà rất nhiều quốc gia không làm được.
Nhưng mà Tùy Qua cũng không có ý động thủ với công ty này, dù sao Tùy Qua xem ra, công ty này có cổ phần ở nam Cao Ly, nhưng mà chỉ sợ không có tư liệu kỹ thuật hạch tâm gì đó. Ngược lại có máu tươi dị năng giả làm hàng mẫu, hoặc là có thể cung cấp trợ giúp nghiên cứu của Tùy Qua, dù sao Tùy Qua cũng hơi iheuer dược tính đại khái của "Thần ma chi thìa".
Nếu đã tới đây, Tùy Qua quyết định một lần hành động uy hiếp Lý gia, cũng dễ dàng giúp Lý Nghệ Cơ mở rộng thị trường hợp tác, trải đường cho Đường Vũ Khê, giúp tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường mau chóng chiếm cứ thị trường.
- Lý Nghệ Cơ, gia chủ Lý gia của cô đâu?
Tùy Qua nhìn Lý Nghệ Cơ hỏi.
Nếu Tùy Qua tự mình đến đây, đương nhiên gia chủ Lý gia phải tự ra mặt nói chuyện với hắn.
- Gia chủ lão nhân gia đang ở đỉnh núi, đang cầu xin lão thần tiên của Trường Bạch Phái giúp đỡ, hy vọng lão nhân gia ông ta xuống núi chủ trì chính nghĩa.
Lý Nghệ Cơ cung kính nói với Tùy Qua, nhìn ra được Lý Nghệ Cơ cảm nhận Trường Bạch Phái hẳn là rất lợi hại, nếu không cũng không gọi là "Lão thần tiên", xem ra quả nhiên là núi cao không thể chạm tới, trên núi Hán Cầm Sơn có "Thần Tiên" ở lại.
Nhưng mà Tùy Qua đương nhiên biết rõ, cái này cái gọi là "Thần Tiên" không phải là thần tiên chính thức. Nếu không cũng không uy danh của Trường Bạch Phái đã sớm áp đảo tông môn lánh đời ở Hoa Hạ.
- Cũng tốt, chờ xem ' lão thần tiên ' cô nói tới đây, tôi muốn mở mang kiến thức một phen.
Tùy Qua nhàn nhạt nói ra.
Hôm nay đã đi tới đây, dứt khoát giải quyết chuyện này thật triệt để, khiến người Lý gia triệt để thuận theo, sau đó trở thành quân cờ mà Tùy Qua bố trí tại nam Cao Ly này.
Hơn nữa, thần niệm của Tùy Qua đã cảm giác được "Lão thần tiên" đã tới rồi.
Quả nhiên, ước chừng hai ba phút sau có một đoàn người từ trên núi bay xuống.
Cầm đầu là một lão nhân, mặc đạo phục màu trắng, râu tóc tuyết trắng, làn da hồng nhuận phơn phớt như hài nhi, hơi có phong phạm tiên nhân, xem ra đây chính là "Lão thần tiên".
Quả nhiên, nhìn thấy lão giả này xuất hiện, người Lý gia quỳ rạp trên đất.
Kể cả Lý Nghệ Cơ cũng vậy.
Tùy Qua cũng không có ngăn cản, chỉ là yên lặng theo dõi kỳ biến, nhìn xem Trường Bạch Phái rốt cuộc có địa vị gì.
Cái gọi là lão thần tiên chỉ là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, trước mặt Tùy Qua không nhắc lên sóng gió gì.
Cùng xuất hiện cùng với lão thần tiên, còn có tuấn nam mỹ nữ mặc đạo bào màu trắng, lưng cõng trường kiếm, nhìn qua rất thích mắt, tuyệt đại đa số chỉ có tu vị Trúc Cơ Kỳ mà thôi, nhưng không thể phủ nhận, người của Trường Bạch Phái ít nhất trang phục chỉnh tề.
Người Trường Bạch Phái xuất hiện, theo người Lý gia lập tức tiến vào trong đại sảnh.
Sau đó cũng mời Tùy Qua theo.
Nhưng mà Tùy Qua cảm giác được, người Lý gia cung kính với hắn không bằng lão thần tiên của Trường Bạch Phái.
Gia chủ Lý gia là lão đầu tư bảy mươi mấy tuổi, ăn mặc hàn phục màu đen, tóc râu đều đen, thần sắc uy nghiêm của gia chủ, cử chỉ rất đúng mực, lão đầu tử tên là Lý Huyền Diệp, tuy là gia chủ Lý gia nhưng cũng là đệ tử ký danh của Trường Bạch Phái, cho nên Lý gia xảy ra vấn đề thì Lý Huyền Diệp lập tức đi Trường Bạch Phái, hy vọng Trường Bạch Phái "Lão thần tiên" có thể ra mặt, giải quyết nan đề của Lý gia.
Tùy Qua chỉ ngồi một bên, nhắm mắt dưỡng thần, yên lặng theo dõi kỳ biến.
- Lý Nghệ Cơ, người Phác gia đâu? Lão thần tiên đã đích thân tới, chẳng lẽ Phác gia dám không cho lão thần tiên mặt mũi sao?
Lý Huyền Diệp nói một tiếng, lời này đang chất vấn Lý Nghệ Cơ, trên thực tế đang nói cho Trường Bạch Phái "Lão thần tiên" nghe, muốn kích thích lửa giận của Trường Bạch Phái.
*****
Quả nhiên, nghe Lý Huyền Diệp nói như vậy, đệ tử Trường Bạch Phái tức giận.
- Gia chủ, người Phác gia đã bị chủ nhân của ta chế ngự rồi.
Lý Nghệ Cơ cẩn thận trả lời.
- Úc, thì ra Tùy tiên sinh tự mình ra tay trấn áp, khó trách Phác gia không có ở chỗ này.
Lý Huyền Diệp nói ra:
- Nhưng mà gia chủ Phác gia vì sao tới giờ còn không xuất hiện, hẳn là hắn không biết lão thần tiên tới đây chủ trì công đạo sao?
- Đợi một chút --
Thời điểm này, lão thần tiên mở miệng, ánh mắt nhìn qua Tùy Qua.
- Ngươi là người phương nào? Vì sao can thiệp vào chuyện Cao Ly của chúng ta.
Nghe khẩu khí của lão thần tiên này, giống như cả bán đảo Cao Ly đều nằm trong tầm khống chế của hắn.
Mà trên thực tế, Trường Bạch Phái lão thần tiên này đúng là thái thượng hoàng, ngay cả mấy cường giả của bắc Cao Ly cũng từng là đệ tử của hắn, cho nên Lý Huyền Diệp gặp được phiền toái thì trực tiếp đi tìm lão thần tiên, chính là hy vọng áp chế Phác gia, đồng thời khiến nanh vuốt người Mỹ không quá mức làm càn.
- Ta là Tùy Qua, người Hoa Hạ, xin hỏi lão nhân gia ngươi là người phương nào?
Tùy Qua ngữ khí không kiêu ngạo không siểm nịnh.
- Ta là người phương nào? Ha ha!
Lão thần tiên cười như điên,
- Tu sĩ cả Cao Ly này có người nào không biết tên của ta?
- Ta là người Hoa Hạ, không phải tu sĩ Cao Ly.
Tùy Qua ngữ khí lạnh nhạt như trước, mang theo hương vị khiêu khích.
Trên thực tế, Tùy Qua ngữ khí vẫn khách khí như trước, không nghĩ tới lão gia hỏa này còn muốn cậy già lên mặt.
Nếu như muốn cậy già lên mặt cũng không có sao, mấu chốt là ngươi phải có thực lực cậy già lên mặt a!
Nếu không sẽ trở thành trang bức.
- Chủ nhân, đây là tông chủ Cao Ly Trường Bạch Phái Thôi Vĩnh Chân lão thần tiên, tu sĩ cả Cao Ly đều dùng Trường Bạch Phái vi tôn.
Lý Nghệ Cơ lo lắng Tùy Qua ăn thiệt thòi, vội vàng mở miệng cảnh báo Tùy Qua một câu.
- Làm càn! Đây là nơi tới phiên ngươi nói chuyện sao!
Thôi Vĩnh Chân quát lên như sấm sét.
Dù sao cũng là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, tại bán đảo Cao Ly này đúng là tồn tại vô thượng.
Nhưng mà Thôi Vĩnh Chân muốn tìm sĩ diện trước mặt Tùy Qua chẳng khác gì tự rước lấy nhục.
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Thôi Vĩnh Chân, đánh chó phải ngó mặt chủ. Lý Nghệ Cơ chính la người hầu của ta, nàng nói chuyện với ta, có gì không thể? Tuy ngươi là tông chủ Trường Bạch Phái, chẳng lẽ có thể hạn chế chúng ta nói chuyện sao?
- Hiện tại người tuổi trẻ, đều không biết trời cao đất rộng sao?
Thôi Vĩnh Chân lạnh lùng nói, sát khí như sương.
- Lão thần tiên bớt giận! Bớt giận!
Lý Huyền Diệp đầu đầy mồ hôi, hắn vốn định mời Trường Bạch Phái ra mặt khiển trách Phác gia, ai biết chưa khiển trách Phác gia, lại làm cho Thôi Vĩnh Chân cùng Tùy Qua xung đột, đây không phải là tự gây phiền toái sao?
- Lý Huyền Diệp, ngươi im ngay!
Ánh mắt Thôi Vĩnh Chân nhìn qua Tùy Qua, dường như đang điều tra tu vị của Tùy Qua, sau một lát hắn mới lên tiếng.
- Người tuổi trẻ, bổn tông thấy ngươi trẻ tuổi khí thịnh, chắc là không biết trời cao đất rộng, cũng được, Kim Hoán Chí, ngươi đi lên lĩnh giáo thân thủ của người trẻ tuổi này đi, điểm đến là ngừng.
- Lão dối trá!
Tùy Qua nhẹ nhàng hừ một tiếng, tác phong làm việc của Thôi Vĩnh Chân dùng "Lão gian cự hoạt" để hình dung thật sự cũng không đủ. Thôi Vĩnh Chân này bởi vì không rõ thực lực chân chính của Tùy Qua, cho nên bảo đệ tử ra tay dò xét thực lực của Tùy Qua, hơn nữa còn dùng lý do "Điểm đến là ngừng", không chỉ bài ra tư thái cao thâm mạt trắc, còn không dám mạo hiểm.
Tên tu sĩ thanh niên Kim Hoán Chí lập tức đứng ra, nhìn Tùy Qua chắp tay nói ra:
- Trường Bạch Phái Kim Hoán Chí, lãnh giáo tiên sinh!
Tên Kim Hoán Chí lễ nghi phong phạm cũng không tệ, xem ra dứt bỏ tu vị cùng lực lượng không nói, Trường Bạch Phái cũng không có làm cao.
Tùy Qua chắp tay hoàn lễ, cũng không động thân đứng lên, nói:
- Ta là thiếu tông chủ Hoa Hạ Thần Thảo Tông, ngươi chỉ điểm ta lãnh giáo, không đủ tư cách. Cho nên, kiếm của ngươi không ra khỏi vỏ mới tốt.
- Tiên sinh, mạo phạm!
Kim Hoán Chí cuối cùng xem như thiếu niên thiên tài của Trường Bạch Phái, tâm cao khí ngạo không thể tránh được, nhìn thấy Tùy Qua càng ngạo mạn hơn, không đặt hắn vào mắt, Kim Hoán Chí ở trước mặt sư tôn và các đệ tử đồng môn Trường Bạch Phái làm sao xuống đài được, trong nội tâm tự nhiên là khó chịu, cho nên kiếm sau lưng đã ra khỏi vỏ.
Nhưng mà Tùy Qua đã cảnh cáo Kim Hoán Chí, bảo hắn tốt nhất không nên rút kiếm khỏi vỏ.
Thời điểm này phi kiếm của Kim Hoán Chí ra khỏi vỏ thì hắn phát hiện mình không thể khống chế nổi phi kiếm.
Thời điểm Kim Hoán Chí đỏ mặt vì không khống chế nổi phi kiếm, thanh phi kiếm này chậm rãi bay vào trong tay của Tùy Qua.
- Phàm phẩm phi kiếm, không cần cũng được.
Tùy Qua nói một câu, sau đó không thấy hắn làm động tác gì, phi kiếm của Kim Hoán Chí đã hóa thành bột mịn trong tay của Tùy Qua.
Yết hầu của Kim Hoán Chí ngứa, dĩ hắn đã bị nội thương, bổn mạng pháp bảo bị hủy, tự nhiên hắn không thể bình an vô sự.
Đệ tử Trường Bạch Phái còn lại định rút kiếm ra.
Tùy Qua nở nụ cười nhẹ:
- Ta đã sớm nói, bảo hắn không nên rút kiếm.
- Dừng tay.
Thôi Vĩnh Chân càng không nhìn thấu sâu cạn của Tùy Qua, cho nên hắn không muốn môn nhân đệ tử triệt để chọc giận Tùy Qua.
- Tùy tiên sinh chỉ điểm tới là ngừng, các ngươi kích động như thế làm gì vậy, chẳng lẽ muốn làm mất danh tiếng Trường Bạch Phái chúng ta hay sao?
Nghe Thôi Vĩnh Chân nói thế, đệ tử còn lại lui ra sau.
- Thôi tông chủ, nhiều người ở đây, theo ta ra ngoài nói chuyện đi.
Tùy Qua nhìn Thôi Vĩnh Chân nói ra, đứng dậy bay ra ngoài, trong khoảnh khắc dã đi tới đỉnh núi Hàn Cầm Sơn đầy mây mù. Hắn không lo Thôi Vĩnh Chân không theo tới, trừ phi Thôi Vĩnh Chân không muốn làm tông chủ Trường Bạch Phái, làm thái thượng hoàng cả Cao Ly.
Quả nhiên, sau một lát Thôi Vĩnh Chân xuất hiện cách Tùy Qua mười trượng, nhìn Tùy Qua chắp tay nói ra:
- Tùy tiên sinh, bổn tông nghe qua Hoa Hạ tông môn ngọa hổ tàng long, không ngờ Tùy tiên sinh tuổi còn trẻ đã có tu vị bực này.
Không có người ngoài, Thôi Vĩnh Chân cảm thấy nên vỗ mông ngựa Tùy Qua trước cũng không sai, dù sao thò tay không đánh mặt người cười, đạo lý kia vẫn không sai được. Thôi Vĩnh Chân không nhìn thấu tu vị của Tùy Qua, cho nên hắn tự nhiên không muốn vờ vịt trước mặt Tùy Qua.
- Tu vị hạng gì?
Tùy Qua phản hỏi một câu, sau đó bắt đầu không ngừng mà tăng lên chính mình khí thế uy áp.
Ngay từ đầu Thôi Vĩnh Chân còn có thể trầm ổn đứng trước mặt Tùy Qua, nhưng mà sau một lát, trước khí thế cường đại của Tùy Qua áp bách, Thôi Vĩnh Chân không thể không lui ra phía sau, sau đó khí thế của Tùy Qua tăng lên lần nữa, Thôi Vĩnh Chân lui nữa, thời điểm này Thôi Vĩnh Chân mang theo thần thái kinh hoàng. Nhưng mà Thôi Vĩnh Chân vẫn phải tiếp tục lui ra sau, bởi vì khí thế của Tùy Qua vẫn tăng lên...
← Ch. 0934 | Ch. 0936 → |