Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0943

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0943: Cương Tư Đặc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Thôi Vĩnh Chân hừ lạnh một tiếng, nói:

- Bổn tông đi xem, những tên phương tây này có tiền vốn gì mà dám quấy rối, dám mạo phạm Trường Bạch Phái!

Khí thế và uy nghiêm của Thôi Vĩnh Chân rất đủ, nhưng mà tin tưởng thì chưa đủ. Những năm gần đây, bán đảo Cao Ly vẫn bị người Mỹ áp chế, điểm này Thôi Vĩnh Chân cũng không phải là không biết, nhưng mà hắn biết người Mỹ không dễ đối phó, nhất là trong đó có mấy cường giả tu vị không dưới hắn, nếu như liên thủ, Thôi Vĩnh Chân không phải là đối thủ, cho nên đối với chuyện nước Mỹ can thiệp vào nam Cao Ly, Thôi Vĩnh Chân cũng chỉ có thể một mắt nhắm một mắt mở. Nhưng mà hôm nay những tên người Mỹ này tìm tới cửa, Thôi Vĩnh Chân đương nhiên không thể làm rùa đen rút đầu, huống chi còn có Tùy Qua ở đây, cũng không nên làm Trường Bạch Phái bị chê cười.

- Thị sát linh điền chờ giải quyết xong đám người kia lại đi, nếu như tông chủ không ngại thì ta cũng muốn xem đám người Mỹ này định làm gì.

Tùy Qua đề nghị nói ra, hắn thật sự nhìn thấy Thôi Vĩnh Chân lòng tin không đủ. Hôm nay thực lực quân đoàn vinh quang tăng nhiều, hơn nữa đối phương đã dám đi tới sơn môn Trường Bạch Phái thì chắc chắn có nắm chắc.

- Tùy tiên sinh cố ý xem náo nhiệt, chúng ta đương nhiên hoan nghênh.

Thôi Vĩnh Chân cười nói.

Một đoàn người ra khỏi đại sảnh, sau đó đi tới sơn môn Trường Bạch Phái.

Trước sơn môn Trường Bạch Phái chỉ một người, hắn là nam tử trung niên, mặc quân phục, hơn nữa còn là quân phục của quân đường vinh quang, Tùy Qua đã từng thấy trang phục này. Nhưng mà người của quân đoàn vinh quang mỗi lần hành động đều mặc quân phục, mà sở dĩ hắn mặc quân phục đi tới nơi này, xem ra hắn không đại biểu cho một người, mà là cả quân đoàn vinh quang, cũng là gây áp lực cho Trường Bạch Phái.

Nhưng mà người này đại khái không biết Trường Bạch Phái hôm nay đã dính vào núi dựa lớn là Tùy Qua, Thôi Vĩnh Chân cũng không sợ gì.

- Ngươi là người phương nào? Đến Trường Bạch Phái làm gì?

Thôi Vĩnh Chân từ trên cao nhìn xuống nam tử trung niên kia.

Tên trung niên người Mỹ hừ lạnh, nói:

- Ngươi chính là Trường Bạch Phái Thôi Vĩnh Chân sao? Ta là Cương Tư Đặc, phó quân đoàn trưởng quân đoàn vinh quang, ta mang cho Thôi tông chủ một câu, từ nay về sau, Trường Bạch Phái chỉ nghe lệnh của quân đoàn vinh quang.

- Nghe lệnh của các ngươi?

Thôi Vĩnh Chân hừ lạnh một tiếng, nói:

- Trường Bạch Phái của ta núi cao nước xa, không hỏi thế sự, ta sao lại phải nghe lệnh của các ngươi. Huống chi, nơi này là Cao Ly, cũng không phải nươc Mỹ.

- Lão già kia, ngươi định cho mặt mũi mà không biết xấu hổ sao?

Cương Tư Đặc hừ lạnh một tiếng, sát khí toàn thân dâng trào, nhìn sơ qua tên này cũng là chiến đấu cuồng giống như Bác Cách, một câu không hợp liền chuẩn bị đánh đập tàn nhẫn. Nhưng mà hắn đại khái vẫn nhớ rõ mục đích chủ yếu không phải là giết người, mà là chiêu hàng, cho nên hắn nói thêm một câu.

- Cả thế giới, nhất định sẽ bị người Hoa Kỳ chúng ta thống trị. Thôi Vĩnh Chân, nếu như ngươi cảm thấy không được, ngươi chức tông chủ Trường Bạch Phái của ngươi cũng không cần làm nữa, chúng ta không ngại tìm người khác tới làm!

- Lớn mật, ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, dám ra lệnh cho Trường Bạch Phái chúng ta!

Lỗ Khiêm Thông hét lớn một tiếng, tên này gừng càng già càng dẻo dai, xem ra đã chuẩn bị động thủ với Cương Tư Đặc.

- Không cho các ngươi biết lợi hại, Trường Bạch Phái các ngươi sẽ không biết tình thế.

Vẻ mặt Cương Tư Đặc lạnh lùng, hét lớn một tiếng:

- Chung cực ma biến!"

Lại là chung cực ma biến.

Tùy Qua lặng lẽ quan sát thân thể Cương Tư Đặc biến hóa, chỉ thấy tên này hoàn thành quá trình biến thân trong nháy mắt, tên này hóa thành người sói khổng lồ, thân cao ba bốn thước, đầu là đầu sói, trên thân là thân người, nửa người dưới là thân sói, nhưng mà không có đuôi, cơ bắp toàn thân nổi lên, gân xanh bành trướng, hơn nữa bộ lông trên người giống như kim châm.

Hiệu quả của chung cực ma biến hết sức rõ ràng. Cương Tư Đặc sau khi ma biến thì khí thế tăng nhiều... , Tùy Qua có thể cảm giác được thực lực của hắn tới gần Hóa Thần Kỳ. Người có được thần ma huyết thống sử dụng chung cực ma biến, lực lượng bắt đầu tới gần thần ma, nhưng mà ý thức dần dần biến mất, trở nên lãnh huyết, thị sát khát máu. Nhưng mà cũng không phải hoàn toàn như thế, ví dụ như Hathaway, huyết thống của nàng là huyết thống thiên sứ sáu cánh, cho nên sau khi hoàn thành chung cực ma càng tỉnh táo, càng đáng sợ.

So với Hathaway, Cương Tư Đặc vẫn còn kém một đoạn.

Nhưng mà muốn uy hiếp đám người Trường Bạch Phái đã đầy đủ, khi Cương Tư Đặc hoàn thành chung cực ma biến, cũng đã uy hiếp những môn nhân dưới Kết Đan Kỳ của Trường Bạch Phái, mà Cương Tư Đặc ma biến thành công, thời điểm phóng thích sát khí ra ngoài cũng đã uy hiếp cả Thôi Vĩnh Chân cùng Lỗ Khiêm Thông. Hiện tại Lỗ Khiêm Thông đã hối hận vì biểu hiện cứng rắn lúc nãy, đã triệt để chọc giận ma quỷ này.

Lỗ Khiêm Thông cùng Thôi Vĩnh Chân đều là cao thủ Nguyên Anh kỳ, cao thủ như thế không chỉ có thực lực cường đại, ánh mắt cũng càng cao minh hơn, càng hiểu rõ tình thế, nếu không biết xem thời thế, bọn họ dễ dàng bị người ta chém giết, còn có thể tính toán là cao thủ? Cho nên nhìn thấy Cương Tư Đặc hoàn thành chung cực ma biến v, khí thế và uy áp tăng lên không ít, lúc này đã hối hận.

Mà Thôi Vĩnh Chân dùng ánh mắt xin giúp đỡ về phía Tùy Qua.

Tùy Qua biết rõ, hắn hôm nay nếu không ra tay, Thôi Vĩnh Chân cùng Trường Bạch Phái không còn mặt mũi gì cả. Hiện tại đã có ý định hợp tác với Trường Bạch Phái, đương nhiên không thể nhìn Thôi Vĩnh Chân bị Cương Tư Đặc tiêu diệt.

Vì vậy Tùy Qua bước lên trước một bước, hơi phóng thích khí thế uy áp ra ngoài, nhìn Cương Tư Đặc nói ra:

- Cút đi, đây không phải là nơi ngươi giương oai! Nếu ngươi có gan, cứ đi Thần Thảo Tông tìm ta, cho dù ngươi xuất động toàn bộ quân đoàn vinh quang, ta cũng sẽ khiến các ngươi bị tiêu diệt toàn bộ.

Nói thực, Tùy Qua chỉ muốn dọa lùi Cương Tư Đặc mà thôi, dù sao nếu chém giết Cương Tư Đặc ở đây, quân đoàn vinh quang sẽ tính toán sổ sách lên đầu của Trường Bạch Phái, khi đó Trường Bạch Phái sẽ vĩnh viễn không có ngày yên ổn. Cho nên Tùy Qua thầm nghĩ phải giáo huấn Cương Tư Đặc một chút, khiến cho hắn này nhớ rõ. Ai biết Cương Tư Đặc lúc này đang ở trạng thái chung cực ma hóa, không chỉ có lực lượng tăng nhiều, đồng thời trí năng cũng đánh mất không ít, căn bản sẽ không đặt cảnh cáo của Tùy Qua trong đầu, trực tiếp gầm lên giận dữ, lao về phía Tùy Qua, tốc độ kia vô cùng nhanh chóng, thậm chí là nhanh hơn tia chớp, sau đó Cương Tư Đặc trực tiếp cắn Tùy Qua, giống như muốn cắn đứt cổ của Tùy Qua.

- Súc sinh, quả nhiên không nghe hiểu tiếng người.

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, thực sự không tránh né, lúc miệng của Cương Tư Đặc sắp cắn vào cổ thì hắn vươn tay, chuẩn xác bắt lấy hai hàm của Cương Tư Đặc, làm cho miệng hắn không khép được. Đồng thời Tùy Qua tỉnh táo ước định lực lượng của Cương Tư Đặc, chỉ bằng lực lượng mà nói, chung cực ma biến Cương Tư Đặc, còn không bằng ngưu xà cùng hồng hoang cự xà.

*****

Như thế xem ra, huyết thống người sói vẫn còn kém hồng hoang cự thú một chút.

Miệng của Cương Tư Đặc bị Tùy Qua khống chế, nhưng mà hai cánh tay không có bị trói buộc, sau khi ma hóa, hai tay Cương Tư Đặc trở nên dữ tợn, giống như trảo của ma thú, nhưng mà vẫn có thể thấy đây là tay người, lúc này hai tay Cương Tư Đặc đánh vào lồng ngực của Tùy Qua, dường như muốn phá vỡ hộ thể cương khí của Tùy Qua, sau đó đánh phá bụng Tùy Qua.

- Không biết sống chết! Cút!

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, hai tay dùng sức, man lực chẳng khác gì hồng hoang cự thú từ bàn tay Tùy Qua truyền ra, chỉ nghe tiếng răng rắc vang vọng, hai tay Tùy Qua phát lực, trực tiếp xé rách miệng sói của Cương Tư Đặc!

Rống! Rống! Rống! Rống! Rống! Rống! Rống!

Mặc dù Cương Tư Đặc đang ở trạng thái ma hóa, cũng không thể chịu đựng nổi đau đớn tê tâm liệt phế, Tùy Qua xé miệng sói của hắn. Phải biết rằng Cương Tư Đặc sau khi ma hóa cũng không phải người sói bình thường có thể sánh bằng, mà là tiếp cận thực lực sói ma, lại không nghĩ rằng Tùy Qua chỉ vươn tay là xé rách miệng sói của Cương Tư Đặc.

- Cút đi!

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, ném Cương Tư Đặc ra xa, thân hình Cương Tư Đặc đâm vào ngọn núi đối diện, đụng nham thạch trên đỉnh núi tan nát.

Rống!

Cương Tư Đặc gầm lên giận dữ, hắn không phải là chưa từng bị đánh bại, nhưng mà chưa bao giờ bị "Hành hạ" qua.

Vèo!

Tuy Cương Tư Đặc bị Tùy Qua hành hạ miệng phun máu tươi, nhưng mà tên này hung tính đại phát, nhanh chóng lao về phía trước.

- Cút!

Thân pháp của Cương Tư Đặc mặc dù nhanh, nhưng mà nắm đấm của Tùy Quanhanh hơn, đánh thẳng một quyền, lần nữa đánh bay Cương Tư Đặc. Nhưng mà Tùy Qua cũng không vận dụng nguyên khí, chỉ dùng man lực đánh bay Cương Tư Đặc. Nếu không cho dù tên này có chín cái mạng cũng không đủ cho Tùy Qua giết.

Tùy Qua làm thế là không muốn giết Cương Tư Đặc ở đây, mà là truyền tin cho quân đoàn vinh quang rằng: đây là ân oán của quân đoàn vinh quang và Tùy Qua, là ân oán với Thần Thảo Tông, Trường Bạch Phái chỉ là con cờ, không cần phải tính toán với Trường Bạch Phái.

Lúc này sau khi bị đánh bay, Cương Tư Đặc nhanh chóng lao tới, tiếp tục bị Tùy Qua đánh bay.

Đáng thương Cương Tư Đặc, nắm đấm của Tùy Qua đánh hắn giống như đánh vào bao cát.

Đám người Thôi Vĩnh Chân cùng Lỗ Khiêm Thông sắc mặt hoảng sợ, trước kia bọn họ bị khí thế và uy áp của Cương Tư Đặc chấn nhiếp, nhưng bây giờ lại bị tràng diện Tùy Qua hành hạ Cương Tư Đặc chấn nhiếp, bọn họ nhìn ra, ở trước mặt Tùy Qua, Cương Tư Đặc không có chút cơ hội phản kháng, chuyện này đủ nói rõ trình độ lợi hại của Tùy Qua còn mạnh hơn nhiều.

Sau khi ăn không biết bao nhiêu quyền, Cương Tư Đặc bị thương đầy mình, cuối cùng trực tiếp bị Tùy Qua dùng nắm đấm đánh thoát khỏi nguyên hình chung cực ma biến. Khôi phục trạng thái bình thường, rốt cuộc Cương Tư Đặc triệt để tỉnh táo lại, huống chi toàn thân đau đớn khiến hắn càng phải tỉnh táo.

- Ngươi là người phương nào?

Cương Tư Đặc nhìn chằm chằm vào Tùy Qua, ánh mắt của hắn giống như ác lang bị thương tìm cách báo thù.

- Thần Thảo Tông, Tùy Qua, tu sĩ Hoa Hạ.

Tùy Qua nói:

- Trở về nói cho Hathaway, quân đoàn vinh quang nếu muốn giữ được vinh quang, cũng chỉ có thể rời khỏi Châu Á mà thôi.

- Tùy Qua, ta nhớ kỹ.

Cương Tư Đặc hừ lạnh một tiếng, thân ảnh biến mất không thấy gì nữa.

- Đa tạ Tùy tiên sinh giải vây.

Thời điểm này Thôi Vĩnh Chân nhìn qua Tùy Qua nói ra:

- Thật không nghĩ tới, người Mỹ này lợi hại như thế, nếu không có Tùy tiên sinh ra tay, chỉ sợ chúng ta gặp phiền phức không ngừng -- nhưng mà, Tùy tiên sinh vì sao không giết hắn, chấm dứt hậu hoạn...

- Chém giết hắn dễ dàng, nhưng mà muốn chém giết toàn bộ quân đoàn vinh quang quá khó.

Tùy Qua nói:

- Nếu ta chém giết hắn, quân đoàn vinh quang sẽ tính toán sổ sách này lên đầu Trường Bạch Phái, tới lúc đó phiền toái sẽ không ngừng...

Thôi Vĩnh Chân bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng khom người cảm tạ.

- Đa tạ Tùy tiên sinh!

- Việc rất nhỏ mà thôi.

Tùy Qua nói:

- Mặt khác, tuy ta dùng phương thức này cảnh cáo bọn chúng, nhưng mà vẫn không dám cam đoan quân đoàn vinh quang có trả thù Trường Bạch Phái hay không, cho nên về sau chính các ngươi cũng nên cẩn thận, tình thế hôm nay cũng không phải thái bình -- tốt, đi xem linh điền Trường Bạch Phái các ngươi đi. Thôi tông chủ, ngươi đi theo ta là được.

- Mời Tùy tiên sinh.

Thôi Vĩnh Chân gật đầu, sau đó đi trước dẫn đường. Không bao lâu, Tùy Qua nhìn thấy linh điền của Trường Bạch Phái, nói là linh điền, kỳ thật càng giống như dược điền, bởi vì vì bọn họ gieo trồng rất nhiều thứ chỉ là dược thảo, mà cũng không phải là linh thảo. Ví dụ như một ít sâm Cao Ly, tuy thứ này ở thế tục là đồ tốt, nhưng căn bản không lọt vào pháp nhãn của Tùy Qua.

Thôi Vĩnh Chân nhìn mặt mà nói chuyện, cũng nhìn ra Tùy Qua không để mặt vào linh điền không lớn của Trường Bạch Phái, xấu hổ nói:

- Linh điền như thế, linh thảo cây non khó tìm, cho nên Tùy tiên sinh không nên chê cười.

- Không có sao, không khác gì suy nghĩ của ta.

Tùy Qua cười nhạt một tiếng, đột nhiên ánh mắt nhìn qua một gốc cây bên trong linh điền, nhìn một chút Tùy Qua mới nhìn Thôi Vĩnh Chân nói:

- Đây là một gốc Bồ Đề Thụ, đưa cho ta được chứ.

- Tùy tiên sinh nếu ưa thích, cứ dời đi là được.

Thôi Vĩnh Chân nói:

- Một cây Bồ Đề Thụ này là chúng ta dời từ chùa miếu dưới núi lên đây, mà cây Bồ Đề Thụ này lúc ấy vẫn là cây non, nhưng nó lại nảy mầm trong bàn tay tượng phật, ta thấy hắn nó có chút linh tính, cho nên chuyển dời vào linh điền, đảo mắt đã qua mấy trăm năm, ai biết hôm nay cũng là một gốc tiểu thụ rồi, không thấy nở hoa kết quả. Tùy tiên sinh vừa ý nó, đó là tạo hóa của nó.

- Ha ha...

Tùy Qua cười mà không nói, thu gốc Bồ Đề Thụ này vào trong Hồng Mông thạch. Thôi Vĩnh Chân nói gốc Bồ Đề Thụ rơi vào trong tay Tùy Qua là tạo hóa của nó, có lẽ đúng là như thế, bởi vì gốc Bồ Đề Thụ này vốn không phải là Bồ Đề Thụ bình thường, mà gọi là Phật Bồ Đề, là một trong vài loại linh mộc của phật tông hiếm có, cũng trân quý giống như Tử Lôi Kiếm Trúc.

Đối với phật tông mà nói, Bồ Đề Thụ có thể gọi là cây giác ngộ, bởi vì tương truyền có không ít phật đà ngộ đạo dưới Bồ Đề Thụ.

Mà Bồ Đề Thụ này chính là Phật Bồ Đề, mà không phải là Bồ Đề Thụ bình thường.

Bởi vậy người trong phật môn từng có câu "Bồ đề vốn không rễ", đó là bởi vì Phật Bồ Đề không phải cây phàm, chỉ có một ít cao tăng đức hạnh mới có thể phân biệt ra Phật Bồ Đề chính thức, mặt khác hoa của Phật Bồ Đề có thể làm thuốc, mà hạt Bồ Đề chính là pháp khí tự nhiên của phật môn, cho dù dùng nó làm tràng hạt đơn giản cũng có được phật lực cường đại.

Tóm lại, đây là thứ tốt, đáng tiếc là Thôi Vĩnh Chân không hiểu lợi dụng, không biết làm cách nào tăng tốc độ sinh trưởng của nó, càng không biết làm sao chiết xuất linh tính.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1258)