Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0101

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0101: Cạo chết ngươi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Thịnh Sài cũng muốn tức điên rồi, nhưng không thể làm gì, mặc dù trên người hắn mang theo súng lục, nhưng cũng không dám tùy tiện nổ súng.

Lục Hổ lại càng nổi trận lôi đình.

Cho nên, Lục Hổ móc điện thoại ra, bấm một số điện thoại:

- Trần Vĩ Minh, kêu cảnh sát giao thông của thành phố Đông Giang lập tức chặn một chiếc xe BMW màu trắng trên đường cao tốc, biển số xe là... Nếu như không chặn được, cậu kêu bọn họ giải tán đi.

Sau đó, Lục Hổ nói với Thịnh Sài:

- Không cần đuổi theo nhanh như vậy, hắn không chạy được đâu!

Sau nửa giờ, chiếc xe Lộ Hổ rốt cục đã tới giao lộ đường cao tốc thành phố Đông Giang.

Lúc này, đúng như Lục Hổ đoán, chiếc xe BMW khiêu khích hắn đã bị chặn ở lối ra đường cao tốc, một đội cảnh sát giao thông đang tiến hành kiểm tra tài xế BMW.

Hai người trong xe, một người đầu trọc, hơn 40 tuổi, một người khác là nữ nhân, nhiều son dầy phấn, vẫn ở trong xe, không chịu xuống. Tên đầu trọc rất ương ngạch, đang lý luận với các cảnh sát giao thông.

Lục Hổ kêu Thịnh Sài dừng xe, sau đó lấy từ bên trong ra một cây gậy bóng chày, hung hăng đập lên đùi tên đầu trọc, khiến hắn kêu rên không dứt, khóc rống lên. Cảnh sát giao thông đã được cấp trên đặc biệt thông báo, cho nên xem như không nhìn thấy hành động bạo lực của Lục Hổ.

Lục Hổ vừa dùng cây gậy đánh tên đầu trọc, vừa mắng nói:

- Đồ khốn khiếp này! Chỉ là một tên nhà giàu mới nổi cũng dám đắc chí trước mặt lão tử. Con mẹ ngươi, mắt ngươi mù rồi sao, không nhìn thấy biển số xe của lão tử? Biển số xe quân cảnh, biết chưa? Biển số xe màu trắng! Ngu ngốc! Ta giết chết thằng ngốc này!

Lục Hổ đập tên đầu trọc đủ rồi, nhưng vẫn chưa hết giận, nói với Trình Thiên Du:

- Đập phá cái xe rởm kia cho ta!

Trình Thiên Du gật đầu, đi tới phía trước chiếc xe BMW, kêu nữ nhân bên trong lăn ra. Nhưng nữ nhân này chưa bao giờ gặp cảnh bạo lực như vậy, bị hù dọa đến choáng váng. Trình Thiên Du tiến lên, đưa tay giật tung cửa xe, sau đó nói với nữ nhân bên trong:

- Cút nhanh lên, lão tử sắp phá hủy rồi!

Lúc này nữ nhân này mới phản ứng, vội vàng từ trên xe bò ra.

Ầm!

Trình Thiên Du tung một quyền lên chiếc xe BMW, chân khí bộc phát, lực lượng mạnh hơn mấy ngàn cân, nhất thời nện nắp xe lõm xuống.

Ầm! Ầm! Ầm!

Sau đó, Trình Thiên Du liên tiếp tung mấy quyền lên chiếc xe, mỗi một quyền nện xuống, uy thế, lực lượng còn lợi hại hơn đại chùy ngàn cân.

Trong nháy mắt, dưới thiết quyền giày xéo của Trình Thiên Du, chiếc xe BMW đã biến thành một đống sắt vụn.

Lúc này Lục Hổ mới cảm thấy oán khí trong lòng tiêu tán, nhìn tên đầu trọc thống khổ nằm trên mặt đất, nhổ ra một ngụm nước bọt:

- Đồ ngu! Lần sau nhớ mở to mắt ra! Người như ta, mới thật sự là cấp trên, ngươi chọc không nổi! Còn nữa, đừng để lão tử nhìn thấy ngươi lần nữa, nếu không ta sẽ trực tiếp giết chết ngươi!

Lần này, biểu hiện của Trình Thiên Du khiến Lục Hổ rất hài lòng, còn Thịnh Sài hoàn toàn không có cơ hội biểu hiện, cho nên hắn phát huy sở trường nịnh nọt của mình, nói với Lục Hổ:

- Ông chủ, vừa rồi ngài thật uy phong, nói như thế nào đây... Tựa như bên trong sách nói, có Bá Vương Khí!

- Vương khí! Khí phách!

Lục Hổ cười ha ha:

- Đúng là Bá Vương Khí!

Nói xong, Lục Hổ lên xe, nghênh ngang rời đi.

Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.

Đây chính là khắc họa chân thực gần đây của Tùy Qua đồng học.

Trong thời gian này, Tùy Qua đồng học vốn chỉ muốn chữa bệnh cho Đường Vũ Khê, chuyện còn lại cũng không muốn dính líu, nhưng có một số người lại muốn tới quấy rầy sự yên tĩnh của hắn, một lòng muốn dùng linh dược của hắn đi kiếm tiền.

Theo Tùy Qua thấy, Thần Nông tiên thảo bí quyết có được không dễ, linh thảo, linh dược lại càng không dễ, cho dù dùng linh dược kiếm tiền, cũng phải là hắn kiếm tiền, sao có thể để cho người khác buôn bán kiếm lời, huống chi còn là những người lòng dạ khó lường, rắp tâm bất lương.

Tỷ như tên nghiệp quan Lục Hổ kia, khiến cho lợi nhuận công ty dược của Tùy Qua bị hao tổn thì thôi, lại còn gài tang vật hãm hại, suýt nữa biến Tùy Qua thành tội phạm cưỡng gian. Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục, nếu không diệt trừ những con ruồi bại hoại này, chỉ sợ sau này còn có thể khiến hắn rước lấy nhiều phiền toái.

Phiền toái, Tùy Qua ghét nhất chính là phiền toái.

Cho nên, mấy ngày qua Tùy Qua mất ăn mất ngủ thao luyện Ảnh Phong, chính là để nó có thể thay Tùy Qua giải quyết một số phiền toái.

Thiên Biến Tróc Trùng Thủ, vốn là dùng để bắt, đánh chết các loại côn trùng, nhưng phương pháp của Tùy Qua lại trái ngược, dùng Thiên Biến Tróc Trùng Thủ để thao luyện Ảnh Phong, khiến cho thủ đoạn tiến công tập kích của Ảnh Phong càng thêm âm quỷ, khó dò.

Ngoài ra vì Ảnh Phong ăn không ít chất lỏng và phấn hoa của linh thảo, hơn nữa Tùy Qua còn cho nó ăn Cố Nguyên Hoàn, khiến cho tu vi của Ảnh Phong đột nhiên tăng mạnh, tốc độ phi hành càng thêm nhanh chóng, còn độc tính của nọc độc cũng trở nên mãnh liệt hơn.

Nhưng quỷ dị chính là, Tùy Qua không cách nào phán đoán ra tu vi của Ảnh Phong đã đến cảnh giới gì.

Bởi vì nó vốn không phải là linh thú, đương nhiên cũng không cách nào dùng cấp bậc của linh thú đánh giá. Nhưng theo Tùy Qua thấy, nếu lúc này dùng Ảnh Phong để đánh lén, có lẽ sẽ rất nhẹ nhàng giết chết một võ giả tu vi luyện khí trung kỳ.

Trải qua mấy ngày thao luyện, mặc dù Ảnh Phong vẫn không thể đột phá phòng ngự Thiên Biến Tróc Trùng Thủ của Tùy Qua, nhưng đã cần Tùy Qua lên tinh thần, toàn lực ứng phó. Đối với chuyện này, Tùy Qua cũng không có gì bất mãn, dù sao Thiên Biến Tróc Trùng Thủ là khắc tinh của tất cả các loại côn trùng, nếu như Ảnh Phong thật sự có thể đột phá phòng ngự của Thiên Biến Tróc Trùng Thủ, vậy quả thực chính là nghịch thiên!

Từ trong nhà kính ra ngoài, Tùy Qua có vẻ mỏi mệt, tính toán đi tắm rửa một lát, sau đó lại đi thăm Đường Vũ Khê.

Ai ngờ, khi vừa tới khu dân cư biệt thự Giang Lâm, liền phát hiện trước cửa biệt thự có một chiếc xe LandRover.

- Cản Lục Hổ lại xuất hiện?

Tùy Qua hơi có chút kinh ngạc, Cản Lục Hổ không hãm hại hắn được, theo lý mà nói phải thu liễm mới đúng, làm sao còn dám tới tìm hắn gây phiền toái, chẳng lẽ người này quả thật chán sống rồi?

Kiềm chế tức giận, Tùy Qua trực tiếp đi về phía chiếc xe LandRover.

Lúc này, người trong xe hiển nhiên đã phát hiện ra tồn tại của Tùy Qua, Lục Hổ ngạo mạn xuống xe. Trình Thiên Du và Thịnh Sài, chia ra đứng hai bên trái phải. Lục Hổ cười ha ha, nói với Tùy Qua:

- Tùy tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt.

- Không sai.

Tùy Qua lạnh nhạt nói:

- Thấy tôi không ở trong ngục, có phải rất bất ngờ hay không?

- Thành thật mà nói, thật sự có chút bất ngờ.

Lục Hổ nói:

- Điều khiến tôi bất ngờ chính là, Tùy tiên sinh lại có quan hệ với Đường gia Bắc Kinh. Cho nên, tôi mới quyết định tới thành phố Đông Giang một lần nữa, hi vọng có thể đạt thành hiệp nghị hợp tác với Tùy tiên sinh.

- Ông cảm thấy, chúng ta còn có thể hợp tác sao?

Tùy Qua hỏi.

*****

- Thiên hạ nhốn nháo đều vì lợi ích. Trong mắt tôi, không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có địch nhân vĩnh viễn, tất cả hành vi của mọi người đều vì danh lợi mà thôi. Tùy tiên sinh là người biết chuyện, đạo lý này hẳn cũng hiểu rõ.

Lục Hổ nói:

- Mặc dù mấy ngày qua xảy ra một số chuyện không vui, nhưng để tỏ lòng thành ý của tôi, tôi nâng giá tiền lúc trước lên năm tỉ! Không biết cậu đã hài lòng chưa?

- Hài lòng?

Tùy Qua lạnh lùng nói:

- Ông biết Vương Tiêu Địch không?

- Vương Tiêu Địch? Người nào?

Lục Hổ hỏi.

- Tiểu cô nương mười một tuổi bị người của ông chà đạp!

Tùy Qua hừ lạnh nói.

- Cái đó gọi là gì, thiện tâm sao?

Lục Hổ khinh thường cười nói:

- Chỉ là một người cấp thấp mà thôi, còn không được xem là một con cờ, sống chết của cô ta, tôi căn bản không quan tâm. Nếu Tùy tiên sinh cảm thấy lương tâm mình cắn rứt, tôi có thể nói cho cậu biết, người cưỡng gian cô ta đã không còn trên đời này nữa. Nghe lời này, cậu có thể cảm thấy trong lòng dễ chịu hay không?

- Huống chi....

Lục Hổ lại nói:

- Sinh mệnh của đám dân đen đấy không đáng giá. Cậu có tin, cho dù bắt được hung thủ, tôi chỉ ném cho bọn hắn một trăm vạn, cũng đủ để bọn họ hết thảy câm miệng hay không, không muốn truy cứu gì nữa. Cho nên nói, đám dân đen đó chỉ cần một trăm vạn là có thể mua mạng của bọn hắn, không đáng cho chúng ta lãng phí thời gian quý giá. Cậu nghĩ thế nào?

- Tôi đang suy nghĩ, làm sao giết chết tên khốn khiếp như ông!

Tùy Qua trầm giọng nói.

Lục Hổ biến sắc, nói:

- Cậu nói như vậy, là không muốn nói chuyện?

- Không muốn nói chuyện.

Tùy Qua nói.

- Hừ!

Lục Hổ hừ lạnh một tiếng:

- Tôi nể mặt Đường gia, mới quyết định đến đây bàn chuyện một lần nữa, không ngờ cậu lại không tán thưởng như vậy! Thế lực quân đội của Đường gia, đúng là không ai không cố kỵ mấy phần, nhưng sự vụ địa phương, bọn họ không xen tay vào được. Tùy Qua, nếu cậu thật sự muốn hành nghề y dược, kiếm tiền... , tốt nhất nên suy nghĩ nhiều hơn!

- Tôi đang suy nghĩ làm sao cạo chết ông!

Tùy Qua trực tiếp nói.

- Ha ha!

Lục Hổ cười ngặt nghẽo:

- Cậu thật quá ngây thơ rồi! Người muốn giết chết tôi, nhiều hơn nước biển, nhưng không phải tôi vẫn sống tốt sao? Huống chi, cậu nghĩ mình có thể giết được tôi sao? Cậu biết hai vị bên cạnh tôi là ai không? Vị này là Trình Thiên Du Trình sư phụ, là cao thủ trong Bát Quái Môn, công phu mèo cào của cậu, sợ rằng không đỡ được một chiêu của hắn. Còn vị này, là lính đánh thuê chuyên nghiệp tôi đặc biệt mời đến, am hiểu sử dụng các loại hỏa khí, tinh thông kỹ thuật giết người. Chỉ dựa vào hai người này, cậu chưa có tư cách giết tôi.

Quả thật.

Tùy Qua đã nhìn ra, khắp người Trình Thiên Du lộ ra một luồng khí thế của quyền pháp đại sư, mỗi cử động đều hoàn toàn không tìm ra sơ hở. Càng làm cho Tùy Qua kinh ngạc là, thông qua linh giác của hắn, mơ hồ cảm giác được bên ngoài cơ thể của Trình Thiên Du có một luồng "khí" vô hình lưu động, trải rộng toàn thân...

Đây cũng là dấu hiệu đả thông kỳ kinh bát mạch trong hai mạch Nhâm Đốc!

Một khi đả thông kỳ kinh bát mạch trong hai mạch Nhâm Đốc, kinh mạch toàn thân của người tu hành sẽ thông hiểu đạo lý, chân khí cũng sẽ tự nhiên vận chuyển, trải rộng toàn thân, phàm gặp phải bất kỳ công kích gì, đều sẽ dẫn đến chân khí tự hành đánh trả.

Loại cảnh giới này, đối với rất nhiều người luyện võ mà nói, đã coi như thành tựu cực cao.

Chẳng qua, Tùy Qua lại không nghĩ rằng, Lục Hổ thậm chí có một cao thủ võ học như vậy làm hộ vệ. Ngoài ra, Tùy Qua cũng không khỏi có chút cảm khái, hiện giờ thật sự là thói đời xuống xuốc, đường đường là cao thủ võ học, vậy mà lại lưu lạc xuống mức làm chó giữ nhà cho người ta. Võ học Trung Hoa xuống dốc, không phải không có nguyên nhân.

May là, không tùy tiện đi ám sát Lục Hổ, nếu không chỉ sợ không ám sát được, còn khiến mình bị bại lộ.

- Thật không ngờ, đường đường là cao thủ Bát Quái Môn, lại cam tâm làm tay sai cho người ta!

Tùy Qua khinh thường nói với Trình Thiên Du.

Mùi vị vô cùng khiêu khích.

Trình Thiên Du rút cuộc vẫn là nội gia quyền pháp đại sư, bị Tùy Qua vũ nhục như vậy, quát một tiếng "Muốn chết", nhất thời chân đạp bát quái bộ, "bơi" đến trước mặt Tùy Qua, một chưởng chém thẳng vào lồng ngực Tùy Qua.

Bá!

Một chưởng này giống như lưỡi dao sắc bén, cắt rách không khí.

Trình Thiên Du đã là võ giả Luyện Khí hậu kỳ, xuất thủ nhanh hơn tia chớp.

Lục Hổ tựa hồ không thấy rõ động tác của Trình Thiên Du, trong lòng chỉ thầm than, cao thủ dù sao cũng là cao thủ, mướn tiền thuê hắn quả nhiên không phí công.

Đây là lần đầu tiên Tùy Qua giao thủ với võ giả Luyện Khí hậu kỳ, mặc dù đã sớm biết cao thủ Luyện Khí hậu kỳ đả thông hai mạch Nhâm Đốc không dễ chọc, nhưng trong giây phút giao thủ, Tùy Qua mới lĩnh hội được cái gì là cảnh giới cấp cao.

Khi thủ chưởng của Trình Thiên Du bổ tới lồng ngực Tùy Qua, Thiên Biến Tróc Trùng Thủ của Tùy Qua được tiến hành chặn lại một cách tự nhiên, dễ dàng nắm được cổ tay Trình Thiên Du, nhưng khi năm đầu ngón tay của Tùy Qua khoác lên cổ tay Trình Thiên Du, trên cổ tay của đối phương lập tức bộc phát ra một đạo chân khí, sau đó năm đầu ngón tay của Tùy Qua bị đánh văng ra, đồng thời chân khí mạnh mẽ chấn động cánh tay Tùy Qua đến tê dại.

Vừa giao thủ, Tùy Qua đã dò xét ra, chênh lệch giữa luyện khí hậu kỳ và luyện khí trung kỳ vốn không phải là gấp đôi gấp hai, mà là gấp mười lần!

Tức là nói, mười người tu hành luyện khí trung kỳ, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ được một người tu hành Luyện Khí hậu kỳ.

Không có cách nào, thân thể của người tu hành Luyện Khí hậu kỳ một khi bị công kích, chân khí trong cơ thể sẽ gặp tự hành đánh trả, căn bản không cách nào tạo thành thương tổn thực chất đối với hắn, trừ phi dùng du kích, xa luân chiến, tiêu hao hết chân khí trên người hắn, mới có thể chiến thắng.

Tùy Qua quả nhiên có chút kinh ngạc đối với tu vi cảnh giới của Trình Thiên Du, nhưng Trình Thiên Du cũng có chút kinh ngạc, hắn không ngờ chiêu thức của lại tinh diệu như thế, nếu như không phải có chân khí thắng được đối phương, vừa rồi cổ tay của hắn đã bị đối phương bắt được.

Trình Thiên Du bình sinh giao thủ vô số lần, chưa từng thấy qua quyền pháp tinh diệu thông thần như thế.

Mặc dù kinh ngạc, Trình Thiên Du ỷ vào tu vi cảnh giới cao hơn đối phương một bậc, bàn tay tiếp tục bổ tới lồng ngực đối phương, tính toán cho đối phương một bài học đáng nhớ.

Một chiêu thất lợi, Tùy Qua cũng không bối rối, cái tay còn lại giống như mọc thêm đôi mắt, xông ra, năm đầu ngón tay một lần nữa hiện ra hình dạng Niêm Hoa phật lộ, bắn về phía bàn tay của Trình Thiên Du.

Nha! Nha! Nha! Nha! Nha!

Năm đầu ngón tay theo thứ tự bắn vào lòng bàn tay Trình Thiên Du, chân khí chạm vào nhau, phát ra năm tiếng nổ thanh thúy.

Bàn tay Trình Thiên Du không ngừng run rẩy, sau khi năm đầu ngón tay của Tùy Qua bắn qua, chân khí vốn trải rộng khắp bàn tay thế lại giải tán!

*****

Như thế, một chưởng của Trình Thiên Du không còn chém được nữa.

- Thiếu Lâm Niêm Hoa Chỉ!

Trình Thiên Du kinh ngạc nói, nhìn thấy Tùy Qua điều khiển tinh diệu như thế, tự nhiên nghĩ đến tuyệt học nội môn Niêm Hoa Chỉ trong Thiếu Lâm tự. Trình Thiên Du tự phụ cho rằng, ngoại trừ Niêm Hoa Chỉ, những chỉ pháp khác chắc chắn không có cách nào phá vỡ một chưởng này của hắn.

Nhưng điều khiến Trình Thiên Du hơi cảm thấy an ủi chính là, thân thể Tùy Qua khẽ lung lay, nhưng sau đó liên tiếp lùi lại mấy bước nhỏ, hiển nhiên cũng chịu một chút thiệt thòi nhỏ.

Trình Thiên Du cũng không thừa thắng xông lên, bởi vì nơi này hiển nhiên không thích hợp cho sinh tử đấu, hơn nữa ông chủ cũng không kêu hắn giết Tùy Qua.

- Hừ! Người trẻ tuổi, đừng quá cuồng vọng!

Trình Thiên Du hừ lạnh một tiếng về phía Tùy Qua.

- Tên này được tiện nghi lại muốn khoe mã!

Tùy Qua nghĩ thầm. Vừa rồi giao thủ với Trình Thiên Du chính là cục diện cân sức ngang tài, mặc dù Thiên Biến Tróc Trùng Thủ không thể gây thương tổn được cho Trình Thiên Du, nhưng vẫn dư sức phòng ngự. Sở dĩ lui về phía sau mấy bước, chỉ vì thử dò xét lợi hại của Trình Thiên Du, mục đích đã đạt được, không cần tiếp tục hao tổn với đối phương nữa

Ngoài ra, bên cạnh Lục Hổ, ngoại trừ Trình Thiên Du, còn có một tên lính đánh thuê. Tên lính đánh thuê này nhiều lắm chỉ là nhân vật Tôi Thể kỳ, Tùy Qua vốn không cần cố kỵ, nhưng người này là xạ thủ, nếu có Trình Thiên Du kiềm chế Tùy Qua, hắn dùng súng tiến hành xạ kích Tùy Qua, vậy Tùy Qua sẽ gặp nguy hiểm. Mặc dù khả năng này cực kỳ nhỏ, nhưng Tùy Qua không thể không phòng bị.

Không có ai lấy tính mạng của mình ra làm trò đùa, dĩ nhiên ngoại trừ người ngu.

- Trình sư phụ, thắng bại chưa phân, làm sao ngài lại dừng tay?

Thịnh Sài ở một bên nói kháy:

- Sao vậy, đường đường là một đại sư Bát Quái Môn, thậm chí ngay cả một học sinh cũng không thu thập được sao?

- Thắng bại đã phân.

Trình Thiên Du cười lạnh nói:

- Ngay cả điểm này ngươi cũng không nhìn ra, thật sự để cho người ta chê cười!

- Vậy sao? Tiểu tử này hộc máu, hay nhận thua?

Thịnh Sài không cam lòng yếu thế nói.

Trình Thiên Du hừ lạnh nói:

- Nếu ngươi khó chịu, vậy thì tiến lên đi, không phải ngươi luôn khoác lính đánh thuê các ngươi có bản lĩnh cao cường sao!

Thịnh Sài hừ lạnh một tiếng, cũng không xuất thủ. Mặc dù trong lòng hắn xem thường Trình Thiên Du, nhưng cũng hiểu rõ, nếu lấy quả đấm luận chiến... , hắn thật sự vỗ ngựa cũng không bằng Trình Thiên Du. Nếu Trình Thiên Du xuất thủ cũng không thể khiến tiểu tử này một kích đánh bại, Thịnh Sài hắn xuất thủ... , sợ rằng chỉ có thể tự rước lấy bẽ mặt, trừ phi hắn dùng súng, nhưng bây giờ có thể dùng súng sao? Nơi này cũng không phải là My-an-ma, hay Thailand.

Tùy Qua nhìn chằm chằm Trình Thiên Du, sau đó nói với Lục Hổ:

- Thật không ngờ, ngài lại nuôi hai đồng lõa đắc ý như thế!

Lục Hổ đắc ý cười nói:

- Người có tiền lại có quyền, chính là như vậy. Không có vài ba hộ vệ lợi hại như vậy, ra cửa cũng không có gì thú vị. Nếu cậu hợp tác với tôi, có thể cũng có cuộc sống như vậy!

- Không phải ông muốn cách điều chế thuốc dán của tôi sao?

Tùy Qua đột nhiên nói.

Lục Hổ hơi sửng sờ, còn tưởng rằng chuyện có chuyển cơ, vui vẻ nói:

- Cậu đồng ý giao cách điều chế linh cao cho tôi sao?

- Ừ.

Tùy Qua gật đầu:

- Nhưng, bây giờ chưa phải lúc.

- Vậy là lúc nào?

Lục Hổ hỏi tới.

- Đợi sau khi ông chết, tôi sẽ đốt cách điều chế cho ông!

Tùy Qua cười lạnh nói, xoay người nghênh ngang rời đi.

Mấy ngày nay, sức khỏe của Đường Vũ Khê ngày càng sa sút.

Mặc dù sâm núi trăm năm được coi là linh dược, nhưng cuối cùng chỉ có thể bổ khí, kéo dài tính mạng, căn bản không có công dụng gì đối với trị liệu bệnh của Đường Vũ Khê. Mặt khác, tình hình sức khỏe của Đường Vũ Khê không tốt, cũng có liên quan đến chuyện của Tùy Qua gặp phải mấy ngày trước.

Khi Tùy Qua bị cảnh sát làm như "Tội phạm cưỡng gian" bắt đi, mặc dù Đường Vũ Khê vẫn duy trì trấn tĩnh, nhưng lại không tránh được lo lắng cho Tùy Qua, hơn nữa còn đặc biệt gọi điện cầu cứu Đường Vân.

Người bị bệnh, phải tránh tâm tình xáo trộn quá lớn, đây là lẽ thường.

Chuyện không may này tự nhiên sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt đối với thân thể của nàng.

Khụ khụ khụ! ~

Lúc này, Đường Vũ Khê lại ho khan một trận kịch liệt.

Tùy Qua vội vàng đưa một đạo chân khí vào trong thân thể của nàng, thay nàng loại trừ hàn khí trong cơ thể.

Tâm mạch vốn là căn bản của thân thể con người, chức năng tâm huyết suy yếu, sức chống cự của thân thể con người đối bệnh khuẩn tự nhiên cũng sẽ theo đó suy yếu. Mấy ngày nay, nếu như không phải ngày nào Tùy Qua cũng dùng chân khí ân cần săn sóc cho Đường Vũ Khê, chỉ sợ tình trạng sức khỏe của nàng đã sớm biến chứng rồi.

- Không sao, chẳng qua nhiệt độ có chút lạnh thôi.

Tùy Qua dặn dò Đường Vũ Khê:

- Sau này, đừng ở trong sân quá lâu.

Sắc mặt Đường Vũ Khê tái nhợt, cười nhạt nói:

- Vậy sao? Tôi còn tưởng thân thể của mình lại yếu đi rồi.

- Tôi là bác sĩ, tôi nói không có chuyện gì là không có chuyện gì.

Tùy Qua nói, trong lòng thầm mắng Lục Hổ vô số lần. Nếu không phải người này hãm hại Tùy Qua, cũng sẽ không khiến cho Đường Vũ Khê lo lắng, tình trạng sức khỏe của nàng cũng sẽ không chuyển biến xấu nhanh như vậy.

- Được, tôi tin tưởng cậu.

Đường Vũ Khê lại nói:

- Nhưng, cậu cũng phải hứa với tôi, đừng miễn cưỡng bản thân quá mức.

- Tôi chỉ biết miễn cưỡng người khác, không miễn cưỡng chính mình.

Tùy Qua cười nói.

- Còn nói nữa, gần đây nhìn cậu gầy như vậy.

Đường Vũ Khê ân cần nói.

Bình thường mà nói, chỉ có bạn gái, mới có thể nói những lời quan tâm như vậy.

Chẳng qua là, hiện tại Tùy Qua cũng không hiểu nổi, hắn và Đường Vũ Khê rút cuộc có quan hệ như thế nào.

Bằng hữu? Tựa hồ quan hệ của hai người đã không chỉ giới hạn trong tình cảm bằng hữu. Người yêu? Cũng không phải là, dù sao ngay cả đôi môi nhỏ của nàng, Tùy Qua cũng chưa đụng tới, quan hệ người yêu có lẽ không phải như vậy.

Nhưng bất luận là quan hệ như thế nào, cũng không ngăn cản Tùy Qua khẩn cấp muốn chữa khỏi bệnh cho Đường Vũ Khê.

Quan tâm của hắn với Đường Vũ Khê hoàn toàn không giảm bớt, hơn nữa càng ngày càng đậm hơn.

- Tôi làm sao có thể gầy được?

Tùy Qua nói:

- Bằng không lần sau tôi sẽ mang đến một cái cân, hàng ngày kiểm tra trước mặt cô?

- Đừng ba hoa.

Đường Vũ Khê nói:

- Những cố gắng cậu làm cho tôi, tôi đều thấy rất rõ, ghi tạc trong lòng. Chẳng qua là, tôi không nghĩ rằng, vì chữa bệnh cho tôi lại mang đến cho cậu nhiều phiền toái như vậy. Lần trước, suýt nữa còn hại cậu bị bỏ tù.

- Được rồi, cô đừng suy nghĩ nhiều như vậy.

Tùy Qua nói:

- Chuyện lần trước hoàn toàn không có liên quan đến cô, chẳng qua là một tên đầu đầy cứt, một lòng muốn lấy được bí phương thuốc cao dán tổ truyền của tôi, sau khi bị tôi cự tuyệt, người này mới dùng độc kế hãm hại tôi.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1258)