Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 1010

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 1010: Đại chiến tiến đến
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Dùng tu vị hiện tại của Tùy Qua, cơ hồ có thể quét ngang cả Hóa Thần Kỳ. Mà nếu người Côn Lôn tông và các tông môn khác chỉ cao tới Hóa Thần Kỳ thì kết quả chắc chắn sẽ bi kịch.

- Tùy Qua, còn chưa cút ra đây nhận cái chết! Hẳn là, ngươi thật muốn cả Thần Thảo Tông chôn cùng ngươi sao!

Thời điểm này trong thuyền lớn Côn Lôn tông có một tiếng hét dài...

Khiêu chiến, người mắng chửi sẽ xuất hiện!

Loại chuyện này, đương nhiên không cần Tùy Qua tự mình nói chuyện, tiểu Ngân Trùng lập tức hiện thân chửi bậy:

- Thả cái rắm con mẹ ngươi! Người Côn Lôn tông các ngươi tính toán là cái gì, lúc trước còn không phải bị lão tử nổ răng rơi đầy đất! Hãy bớt sàm ngôn đi, có gan ngươi xuất mã tới.

Tiểu Ngân Trùng hiện tại cũng chỉ còn lại công phu mồm mép.

Trước kia ở Côn Lôn tông, tiểu Ngân Trùng thi triển Thiên Hồn Vạn Giải Đại Pháp, hóa thân thành ngàn vạn tiểu Ngân Trùng, trận thế thật uy phong, chỉ là phi thường lừng lẫy, thế cho nên suýt nữa nó cũng chết theo, may mắn Tam Túc Kim Ô ở bên cạnh cứu tiểu Ngân Trùng trở về, cho nên mới khiến nó may mắn thoát khỏi. Tiểu Ngân Trùng vốn chính là con giun, có giải thể cũng không tạo thành vết thương trí mạng, nhưng lại tổn hao nguyên khí, tu vị trước mắt là Nguyên Anh sơ kỳ, tuy hiện tại ăn không ít đan dược, vẫn chưa thể khôi phục như cũ, cho nên trước mắt giá trị thể hiện duy nhất của nó là chửi bậy, cho dù người Côn Lôn tông không đi ra mắng trận, tiểu Ngân Trùng chỉ sợ cũng sẽ chủ động xin đi giết giặc.

Mà bên cạnh tiểu Ngân Trùng chính là Tam Túc Kim Ô, bởi vì nó không có hoàn toàn lớn lên, cho nên chưa có học nói chuyện, nhưng mà nghe tiểu Ngân Trùng nói thì không ngừng kêu oa oa oa, nghe rất giống như âm thanh giễu cợt, hơn nữa âm thanh rất lớn, cơ hồ tất cả mọi người nghe thấy.

Người Côn Lôn tông còn muốn tiếp tục chửi bậy, thời điểm này lại bị một người ngăn lại.

Người này chính là tông chủ Côn Lôn tông Vũ Hoàng.

Lúc này Vũ Hoàng không phải mặc đạo bào, mà là dùng tinh thể chiến giáp do thiên ngoại tinh thạch chế thành.

Dứt bỏ nhân phẩm Vũ Hoàng mà nói, tên này rất cuồng dã, bưu hãn, khí thế vô địch, xác thực rất có phong độ khiến người ta khiếp đảm, khó trách hắn có thể trở thành tông chủ Côn Lôn tông, đúng là có vài phần mị lực phong cách. Hơn nữa mặc áo giáp vào, hắn cũng uy vũ bất phàm.

Khi Vũ Hoàng hiện thân, Tùy Qua cũng xuất hiện trên không trung Mính Kiếm Sơn, ánh mắt nhìn lên người Vũ Hoàng, không lâm vào hạ phong chút nào.

Cho dù khí thế, uy áp, thậm chí có thể sánh ngang với Vũ Hoàng là tông chủ Côn Lôn tông.

Trong chốc lát, những tông môn còn lại trong nội tâm đã bắt đầu tính toán thắng thua của đại chiến lần này.

- Tùy Qua, chuyện ở Côn Lôn tông, có phải là... ngươi làm hay không?

Vũ Hoàng vừa hỏi, toàn thân đằng đằng sát khí.

- Có gì khác sao?

Tùy Qua nhàn nhạt ứng một câu.

- Ngươi không dám thừa nhận à?

Vũ Hoàng hừ lạnh một tiếng.

- Nếu ngươi nói như vậy, như vậy ta thừa nhận, thật là ta làm.

Ngữ khí của Tùy Qua rất lạnh nhạt, nói:

- Ai bảo ngươi muốn chọc ta chứ!

Tùy Qua nói lời này giống như lưu manh nói chuyện, nhưng mà người tông môn còn lại không người nào phát ra âm thanh giễu cợt, bởi vì khi hai người nói chuyện, khí thế uy áp không ngừng tăng lên, thế cho nên không khí giữa hai người nổ tung, bốc cháy.

Mà những người còn lại, cũng hoàn toàn có thể cảm giác được loại hào khí khẩn trương, giương cung bạt kiếm này.

Người có tu vị thấp càng có một loại cảm giác thiên địa sụp đổ, dường như hai người này vừa động thủ là thiên địa sẽ hủy diệt.

- Rất tốt!

Giọng của Vũ Hoàng như là sấm rền, nói:

- Ta cho ngươi cơ hội lựa chọn lần cuối, giao Khổng Bạch Huyên ra --

- Ngươi đang muốn chết!

Tùy Qua hét lớn một tiếng, lại chủ động làm khó dễ, cách không đánh ra một quyền về phía Vũ Hoàng.

- Hồng Mông bông hoa! Thảo Mộc Giai Binh!

Hồng Mông Thụ có tiên quả duy nhất đã bị Tùy Qua "Bạo" mất, nhưng mà Hồng Mông Thụ cũng không có bị hao tổn, hơn nữa Tam Túc Kim Ô cũng vẫn còn, nhưng mà Tùy Qua không thể dùng Hồng Mông Tiên Quả thi triển Thảo Mộc Giai Binh, cho nên chỉ có thể lui cầu tiếp theo, dùng Hồng Mông bông hoa thi triển Thảo Mộc Giai Binh. Mặc dù là Hồng Mông bông hoa, nhưng chế tạo hiệu quả rung động rất mạnh, một quyền này của Tùy Qua đã hạ vốn gốc, thoáng cái hao phí mất ba mươi sáu đóa Hồng Mông bông hoa!

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Một quyền của Tùy Qua vừa đánh ra, thân thể Vũ Hoàng xuất hiện ba mươi sáu đóa "Kim liên ", mỗi một đóa kim liên phóng ra ngàn vạn đạo hào quang giống như mặt trời nóng rực.

Ba mươi sáu đóa Hồng Mông bông hoa vừa ra, tính cả Vũ Hoàng, tất cả mọi người đều khiếp sợ.

Bởi vì một chiêu này thanh thế, uy áp đều khó có thể hình dung.

Nhất là ba mươi sáu đóa Hồng Mông bông hoa hóa thành thần binh lợi khí, sắc bén chém qua bốn phương tám hướng, cái loại cảm giác này thật giống như trời đất sụp đổ, ngay cả không gian cũng bị vặn vẹo, giam cầm, tất cả mọi người có cảm giác tận thế hàng lâm.

- Kết trận!

Vũ Hoàng hét lớn một tiếng, nhắc nhở người Côn Lôn tông kết trận phòng ngự, đại khái hắn cũng không nghĩ tới, Tùy Qua tên này ra tay lại mạnh như vậy, loại trình độ công kích này vào lúc sinh tử mới phóng thích. Hẳn là, tiểu tử này điên hay sao?

Trong lòng tuy nghi hoặc, Vũ Hoàng hành động không chậm chút nào, tinh thể chiến giáp sáng lên, đồng thời trên người bay ra một kiện tiên khí -- Âm Dương Huyền Quang Giám, thứ này xuất hiện lập tức hình thành màn sáng lớn trước mặt của hắn, như là tấm chắn vô hình, thay hắn và người Côn Lôn tông người ngăn cản một kích của Tùy Qua. Đồng thời Vũ Hoàng cầm một thanh bảo kiếm bạch kim, kiếm này cũng là một thanh tiên khí, kỳ danh là "Bạch Kim Đế Tà Kiếm". Một thanh kiếm này chính là vật truyền thừa của Côn Lôn tông, năm đó Vũ Hoàng đạt được trong động phủ thần ma thượng cổ, về sau dùng công lực suốt đời luyện thành tiên khí, kiếm này tụ tập ngũ hành bạch kim tinh khí vào nó, cho nên có thể nói là đệ nhất lợi khí.

Nếu luận độ sắc bén, cho dù Thục Sơn Kiếm Tông Thanh Tác Kiếm, Tử Dĩnh Kiếm cũng không bằng Bạch Kim Đế Tà Kiếm. Nhưng mà thanh kiếm này dù sao vẫn là ma khí cho nên Vũ Hoàng rất ít vận dụng nó, huống hồ người đáng giá để hắn vận dụng kiếm này vốn không nhiều.

Mà vì đối phó Tùy Qua, Vũ Hoàng lại sử dụng tới Bạch Kim Đế Tà Kiếm, bởi vì Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp của Tùy Qua chính là viễn cổ Mộc Hoàng Thanh Đế áo giáp, có thể nói là hoàng giả trong mộc thuộc tính, hơn nữa Tùy Qua thật sự có bổn sự điều khiển cỏ cây, còn có pháp bảo công kích mộc thuộc tính. Mà ngũ hành kim khắc mộc, Vũ Hoàng lợi dụng Bạch Kim Đế Tà Kiếm, cho rằng có thể càng thêm dễ dàng chém giết Tùy Qua, khôi phục uy danh Côn Lôn tông.

Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!

Hồng Mông bông hoa bắn ra ngàn vạn đạo kiếm khí, thanh thế hết sức kinh người, nhưng mà thực tế thành quả chiến đấu không lớn.

*****

Đầu tiên Vũ Hoàng dùng Âm Dương Huyền Quang Giám đã chống cự một phần lực lượng công kích của Tùy Qua, đồng thời người Côn Lôn tông kết trận lại chống cự một bộ phận, mà người các tông môn khác không phải thái điểu, ít nhất đều có tu vị Nguyên Anh hậu kỳ trở lên, tự nhiên biết rõ kịp thời thúc dục pháp bảo phòng ngự.

Nhưng mà một quyền này của Tùy Qua đã đạt được hiệu quả chấn nhiếp.

Lớn tiếng doạ người, cảnh tỉnh, đây chính là chiến lược của Tùy Qua.

Bởi vì tuy liên quân báo thù lấy Côn Lôn tông thành chủ đạo, nhưng mà người tông môn khác không ít, chiếm cứ hai phần ba phân lượng, thái độ của những người này là, bọn họ sẽ không tận trung với Côn Lôn tông, nhưng lại không thể làm trái Côn Lôn tông, mặt khác bọn họ cũng có tâm tư mượn gió bẻ măng, cho nên Tùy Qua dùng một quyền này khiến bọn họ bỏ đi tâm tư đó, làm cho bọn họ biết rõ Thần Thảo Tông không phải quả hồng mềm, không ai có thể đi lên bóp một cái.

Đây là kế sách Tùy Qua đã sớm định ra, cho nên một quyền này kỳ thật không phải đánh người, mà là đánh khí thế.

Mặt khác, người Thiên Lam Kiếm Tông sẽ phối hợp với Tùy Qua tiến hành công tâm thuật, bọn họ vô ý hữu ý lộ cho người tông môn khác biết Thần Thảo Tông lợi hại, lộ ra Tùy Qua lợi hại, lúc đó cảnh tỉnh đám người này, làm cho bọn họ hiểu lúc này Côn Lôn tông đến đây, thực sự không phải là chia cắt chỗ tốt, mà là bị người Côn Lôn tông xem thành pháo hôi.

Một khi các tông môn khác có giác ngộ như vậy, bọn họ sẽ biết rõ phải lựa chọn thế nào.

- Không gì hơn cái này!

Sau một quyền của Tùy Qua, tuy trong mắt Vũ Hoàng hiện ra nét kinh hãi, nhưng mà trong miệng lại biểu hiện khinh thường thực lực của Tùy Qua.

Mà Tùy Qua lời lẽ sắc bén càng tốt hơn, cười lạnh nói:

- Vũ Hoàng, nếu ngươi thật sự chỉ như thế, tay không tấc sắt thử một quyền của ta đi! Có dám hay không, ngươi dám sao?

Tay không tấc sắt tiếp một quyền của Tùy Qua.

Đây là khiêu khích trần trụi! Cũng là một loại miệt thị vô cùng vô sỉ! Tùy Qua ánh mắt sắc bén, hắn đã nhìn ra Bạch Kim Đế Tà Kiếm trong tay Vũ Hoàng là vật chí kim, có tác dụng suy yếu lực lượng và uy thế của Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, hơn nữa Tùy Qua am hiểu vốn chính là nắm đấm, muốn cho Vũ Hoàng tay không tấc sắt đánh nhau với Tùy Qua, có hại chịu thiệt nhất định là Vũ Hoàng.

- Nhiều lời vô ích.

Vũ Hoàng nhàn nhạt nói:

- Muốn dụ ta mắc lừa, ngươi còn non lắm.

Vũ Hoàng xem như lão hồ ly, xem ra hắn không dễ mắc lừa như thế.

- Không dám chính là không dám. Đường đường tông chủ Côn Lôn lại không dám tiếp ta một quyền, rõ ràng còn dám khiêu khích Thần Thảo Tông, ha ha!

Tùy Qua cười to lên, âm thanh cuồng vọng mà tràn ngập mỉa mai.

Tuy tất cả mọi người biết rõ Tùy Qua đang tranh giành miệng lưỡi, nhưng mà không thừa nhận cũng không được hắn nói đúng. Dù sao Vũ Hoàng đường đường là tông chủ Côn Lôn tông, mà Tùy Qua chỉ là đệ tử tông chủ Thần Thảo Tông, vậy mà dùng ời lẽ sắc bén áp chế Vũ Hoàng, nếu như Tùy Qua hôm nay không chết, sau này truyền ra ngoài sẽ biến Vũ Hoàng thành trò cười.

- Sát!

Vũ Hoàng lạnh lùng nói ra chữ này.

Bởi vì vào lúc này Vũ Hoàng thật sự hận Tùy Qua tới cực điểm, tiểu tử giống như bò sát này không ngừng khiêu khích tông chủ Côn Lôn như hắn, bao nhiêu năm qua, Vũ Hoàng lần đầu tiên bị người ta khiêu khích như thế.

Nghe lệnh của Vũ Hoàng, người Côn Lôn tông lập tức động thủ.

Có người Côn Lôn tông giám sát, người các tông còn lại tiến công Mính Kiếm Sơn.

Trong chốc lát cả thiên địa bị ánh sáng pháp bảo, kiếm khí che đậy, cho dù là ánh mặt trời cũng ảm đạm thất sắc.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Tiếng nổ lớn vang vọng, trong tiếng nổ vang còn có tiếng kêu thảm thiết.

Côn Lôn tông và các tông môn lánh đời liên thủ công kích, rất nhanh hình thể Mính Kiếm Sơn hiện ra, trận pháp che dấu sơn thể hiển nhiên không thể thừa nhận nhiều người tiến công như thế. Nhưng mà chỉnh thể hộ sơn đại trận của Mính Kiếm Sơn không dễ dàng bị công phá như vậy, hôm nay Mính Kiếm Sơn cao thủ không ít, trận pháp thiên nhân thế giới vô cùng lợi hại, thông qua trận pháp, có thể phóng đại thực lực đám đông lên mấy chục lần, hơn trăm lần, cho dù là người Côn Lôn tông khí thế hung hăng, trong lúc nhất thời cũng đừng mơ đánh tan hộ sơn đại trận của Thần Thảo Tông.

Nhưng mà rất nhanh một ít người liền phát hiện hộ sơn đại trận Thần Thảo Tông dưới công kích mãnh liệt đã xuất hiện "Khe hở ", "Lỗ thủng" các loại, vì vậy một ít người thừa cơ tiến vào, chuẩn bị cướp đoạt chỗ tốt trước tiên. Nhưng mà hững người này đi vào thì mới phát hiện bọn họ không có chính thức đi vào sơn môn Thần Thảo Tông, mà là rơi một ít trận pháp cấm chế cổ xưa, bị nhốt ở trong đó, hoặc là bị bẫy rập gây thương tích.

Đây chính là chỗ cao minh của Trúc Vấn Quân, cố ý làm ra một ít sơ hở các loại tồn tại, mục đích của nàng là dẫn địch nhân đi vào, khiến đám gia hỏa tham tiện nghi, tiểu thông minh lâm vào trận pháp, cấm chế. Phải biết rằng, trong loạn cổ lâm này chính là chiến trường thượng cổ, có chút trận pháp cấm chế hết sức lợi hại, cho dù tu sĩ Hóa Thần Kỳ lâm vào trong đó cũng khó toàn thân trở ra.

Liên quân Côn Lôn tông muốn một lần hành động công phá Thần Thảo Tông, căn bản là không khả năng!

Đồng thời Tùy Qua chủ động tìm tới Vũ Hoàng.

Vương bài đấu vương bài, đây là chuyện không cần nghi vấn.

Huống chi mục tiêu của Vũ Hoàng cũng là Tùy Qua, chỉ cần chém giết Tùy Qua, hắn tin tưởng Thần Thảo Tông cũng sẽ bị diệt.

Trước đó ở trong Lang Huyên Động Thiên, Vũ Hoàng ăn thiệt thòi nhỏ trong tay Tùy Qua, nhưng đó là bởi vì hắn không thể toàn lực đối chiến với Tùy Qua, nhưng mà hiện tại đã khác, hắn có thể toàn lực ra tay, thiên ngoại tinh thạch chiến giáp trên người hắn cũng giúp hắn không bị thiên địa pháp tắc quấy nhiễu. Bởi vậy Vũ Hoàng quyết định, nhất định phải tự tay chém giết Tùy Qua.

- Bao nhiêu năm qua, ngươi là đối thủ đầu tiên an ổn xuất hiện trước mặt của ta.

Vũ Hoàng ưa thích nói lời dạo đầu, rất 'trang Bức', nhưng mà rất có khí thế.

Nhưng mà thình lình tiểu Ngân Trùng biến thành con giun nhỏ xuất hiện trên vai Tùy Qua, cười nhạo nói:

- Lão đại, tông chủ Côn Lôn tông hình như rất thích ngốc bức đấy...

- Ngốc. Bức! Ngốc. Bức! Ngốc. Bức...

Tam Túc Kim Ô thời điểm này cũng xuất hiện, nó học nói như vẹt, nhưng mà miệng quạ đen cũng có thể học vẹt, mà Tam Túc Kim Ô học câu đầu tiên chính là mắng Vũ Hoàng là ngu xuẩn, hơn nữa nó dường như cảm thấy rất thú vị, cho nên không ngừng lặp đi lặp lại nhiều lần.

Sắc mặt Vũ Hoàng trở nên tái nhợt, nắm đấm nắm chặt, xương ngón tay ỏổ vang.

- Tùy Qua, bổn tọa sẽ khiến ngươi trọn đời không siêu sinh!

Vũ Hoàng gầm lên giận dữ, hắn bị triệt để chọc giận, là bị tiểu Ngân Trùng cùng Tam Túc Kim Ô triệt để chọc giận.

Nhưng mà Tam Túc Kim Ô hiển nhiên không biết cái gì gọi là sợ hãi, lúc Vũ Hoàng gầm lên giận dữ, nó lại mắng một tiếng "Ngốc. Bức ", Vũ Hoàng nghe câu này thiếu chút nữa tức giận đến mức tim phổi nổ tung.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)