Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0104

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0104: Nửa tin nhắn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tùy Qua vốn còn muốn thao luyện Ảnh Phong thêm một thời gian, để cho Lục Hổ sống lâu thêm hai ba ngày. Ai ngờ hắn lại một lòng muốn chết, xem ra thật sự chán sống rồi. Hổ Gia à, không bao lâu nữa ngươi sẽ không thể nhảy nhót.

Lúc này, Tùy Qua đã đi thuyền vượt qua Thanh Giang.

Dựa theo tin tức "tình báo" mà Sơn Hùng thu thập, hôm nay Lục Hổ sẽ tham dự một cuộc rao bán tòa nhà cấp cao Thanh Giang ở thành phố Thanh Giang.

Tùy Qua và Mắt Kiếng đã thảo luận, cơ hội hôm nay vô cùng thích hợp đưa Cản Lục Hổ xuống địa phủ trình diện.

Sau khi đến thành phố Tây Giang, Tùy Qua lái xe, trực tiếp chạy tới hiện trường ở tòa nhà Vọng Nguyệt Thanh Giang.

Đầu năm nay, mặc dù hoạt động bất động sản đã như mặt trời sắp lặn, nhưng điều khiến Tùy Qua không ngờ chính là, buổi rao bán còn chưa bắt đầu, người có mặt đã tụ tập không ít. Tùy Qua không khỏi có chút buồn bực, thì ra hiện tại người muốn làm nô lệ của phòng ốc còn nhiều như vậy?

Nhưng, nhiều người đương nhiên sẽ tốt hơn, Tùy Qua chỉ cần trà trộn vào trong đám người, đội một chiếc mũ lưỡi trai, sẽ không có ai lưu ý đến sự hiện hữu của hắn.

Lúc này, cách giờ rao bán chỉ còn mười phút.

Ở hiện trường mọi người đã ồn ào, nghị luận rối rít.

- Ồ, đây không phải lão Vương sao? Hôm nay không đi đạp xích lô sao?

Trong đám người có người hỏi.

- Một ngày xếp hàng ở đây cũng kiếm được hai trăm, còn đi đạp xích lô làm gì, hôm nay không phải ông cũng không đi đóng gạch sao.

Người kia nói.

- Đúng rồi, tôi thấy ông mặc tây phục, còn rất có tinh thần? Giống như thành phần tri thức, nhân viên công vụ cấp cao vậy?

Người nọ lại nói.

- Cẩn thận một chút, bộ tây phục này nghe nói rất đắt, nếu làm hư có thể còn không lấy được tiền công.

-...

Trong lỗ tai Tùy Qua truyền đến thanh âm tán gẫu của những người này, nhưng mắt vẫn nhìn về hướng đài chủ tịch tạm thời cử hành hội nghị rao bán.

Lúc này đã đến tám giờ rưỡi, đây là thời gian cử hành rao bán, Lục Hổ theo lý cũng có thể xuất hiện.

Ai biết, Lục Hổ cũng không đúng giờ, Tùy Qua đợi mười mấy phút đồng hồ, mới nhìn thấy nhóm người Lục Hổ xuất hiện. Lục Hổ đương nhiên đi đầu tiên, Trình Thiên Du và Thịnh Sài cũng ở trong nhóm người đó, cả hai mặc tây trang, thoạt nhìn rất uy phong, không giống như hộ vệ, mà giống như nhân sĩ thương vụ thành công.

Dưới sự hướng dẫn của tiểu thư lễ tân, Lục Hổ tươi cười đi lên đài chủ tịch, tuyên bố buổi rao bán tòa nhà Vọng Nguyệt Thanh Giang chính thức bắt đầu, khu nhà ở có thang máy, giá tiền là ba vạn đồng một mét vuông, biệt thự là tám vạn đồng một mét vuông.

Nghe Lục Hổ tuyên bố giá tiền, tất cả mọi người có mặt ở hiện trường nhất thời xôn xao.

- Xin hỏi Lục tiên sinh, lúc trước tôi nghe nói giá dự kiến của tòa nhà Vọng Nguyệt Tây Giang khoảng giữa một vạn rưỡi và bốn vạn, làm sao lại có chênh lệch lớn như vậy với giá tiền ngài công bố hiện tại?

Một ký giả truyền thông hỏi Lục Hổ.

- Đây là ngày đầu tiên cậu làm ký giả sao!

Lục Hổ quát:

- Tôi mới là ông chủ của Hoa Hanh điền sản, giá nhà do tôi quyết định! Thật không biết cậu nghe được tin đó từ chỗ nào. Cậu mở to hai mắt ra mà nhìn, khu nhà ở, biệt thự Thanh Giang cao cấp như vậy, lấy giá một vạn rưỡi đến bốn vạn, đi đâu mua được? Đúng rồi, nếu cảm thấy quá đắt, có thể đi mua nhà giá thấp ở phía bắc thành phố, mang theo con cái cháu chắt của các ngươi đến đó ở khu dân nghèo đi! Tới đây mua nhà thương phẩm, nhà hạng sang làm gì!

- Còn ai nữa không? Còn ai muốn hỏi gì thì nhanh lên, thời giờ của tôi rất quý giá.

Lục Hổ lại nói.

Vì vậy, một số ký giả nhận phong bao lì xì trước lại bắt đầu lập tức tâng bốc.

Tràng diện nhất thời bốc lửa.

- Để ông chết trong hoa tươi và tiếng vỗ tay, có lẽ ông cũng hài lòng?

Tùy Qua nghĩ thầm, chuẩn bị cho Ảnh Phong xuất thủ.

Đây là kế hoạch trước đó của Tùy Qua.

Nhân lúc mọi người huyên náo, thả Ảnh Phong ra, sau đó ở gần bên Lục Hổ, chờ cơ hội tiến công tập kích. Sau đó, Tùy Qua sẽ chế tạo một số phiền toái, thu hút lực chú ý của Trình Thiên Du, lúc này Ảnh Phong sẽ như tia chớp phóng ra, đốt chết Lục Hổ.

Kế hoạch này rất đơn giản, nhưng bởi vì có Ảnh Phong phối hợp, cơ hội thành công sẽ rất lớn.

Nhưng khi Tùy Qua đang muốn hành động, thả Ảnh Phong ra, chợt nhìn thấy có hai người mặc trang phục ngụy trang nhanh chóng đi về phía này, nhìn dáng dấp có vẻ đang đi về phía Tùy Qua.

Trong nháy mắt, trên đài hội nghị, ánh mắt Trình Thiên Du như điện, cũng nhìn về phía này.

Với nhãn lực của Trình Thiên Du, Tùy Qua ít có khả năng né tránh được ánh mắt của hắn.

Thời cơ trôi qua rồi biến mất, mặc dù trong lòng Tùy Qua thầm hận, nhưng cũng không thể tránh được, đành phải bỏ qua kế hoạch ám sát.

Sau đó, Tùy Qua quay người lại, tránh đụng độ ánh mắt với Trình Thiên Du, ngược lại đi tới bên cạnh hai người mặc trang phục ngụy trang, nhìn dáng dấp giống như tránh né truy đuổi của hai người kia. Còn hai người mặc trang phục ngụy trang cũng phối hợp, quả nhiên đuổi theo sát phía sau Tùy Qua.

Ánh mắt Trình Thiên Du quả nhiên rơi xuống người Tùy Qua, đầu tiên hắn có chút kinh ngạc và khẩn trương, nhưng sau khi nhìn thấy hai vũ cảnh mặc trang phục ngụy trang đuổi theo phía sau Tùy Qua, hắn nhất thời yên lòng, suy đoán Tùy Qua có lẽ muốn trốn tránh truy đuổi của những người này nên tình cờ đi qua đây.

Huống chi, Trình Thiên Du cũng không cho rằng, trước mặt mình, Tùy Qua có cơ hội xuất thủ đối phó Lục Hổ.

Đối với cuồng vọng của Trình Thiên Du, Tùy Qua đương nhiên không biết gì cả, với tu vi của hắn, muốn cắt đuôi hai vũ cảnh kia có lẽ không phải việc gì khó, nhưng hai người này muốn "kiếm chuyện" với hắn, Tùy Qua đương nhiên phải cho bọn họ toại nguyện.

Sau khi rời khỏi đám người, Tùy Qua trực tiếp đi về phía bờ sông.

Gần bờ sát trên bờ sông, có một cánh rừng liễu rậm rạp, Tùy Qua bước nhanh về phía khu rừng.

Hai người phía sau vẫn theo sát không nghỉ.

Chẳng qua là, hai người này mới bước vào cánh rừng, liền cảm giác sau cổ tê rần, toàn thân không thể động đậy, thì ra đã bị Tùy Qua nắm được cổ, cái này chẳng khác nào bị Tùy Qua nắm được mệnh môn, chỉ cần tay hắn vừa phát lực, dễ dàng có thể bẻ gãy cổ hai người.

- Tôi không muốn lãng phí thời gian... các ngươi đi theo tôi sao?

Tùy Qua hỏi.

- Tùy tiên sinh, đừng vọng động! Là huấn luyện viên của chúng tôi kêu chúng tôi tới mời ngài...

Một người trong đó vội vàng nói.

- Huấn luyện viên của các người là người nào?

Tùy Qua hỏi.

- Tăng Thiết Âu, huấn luyện viên Tăng.

Người kia nói:

- Sáng nay huấn luyện viên dẫn chúng tôi đến bờ sông huấn luyện, thấy Tùy tiên sinh xuống thuyền vượt sông, cho nên kêu hai người chúng tôi tới mời ngài, nhưng không ngờ ngài đi quá nhanh, chúng tôi không sao đuổi kịp, may nhờ tôi nhớ được biển số xe taxi của ngài...

*****

Đầu óc Tùy Qua vừa chuyển, loáng thoáng nhớ tới lúc trước xuống thuyền, đúng là có thấy một đại đội vũ cảnh chạy bộ dọc theo bờ sông, nhưng bởi vì chỉ lo thu thập chuyện của Lục Hổ, nhất thời không lưu ý đến Tăng Thiết Âu cũng ở trong đám vũ cảnh đó.

Nhất thời sơ sót, toàn bộ kế hoạch cũng bị làm rối loạn, trong lòng Tùy Qua thật sự có chút mất hứng.

Cho nên, Tùy Qua buông lỏng bàn tay, nói với hai người này:

- Nếu huấn luyện viên của các người muốn mời tôi... kêu hắn tự mình đến!

- Tôi nghĩ, huấn luyện viên Tăng có lẽ sắp đến rồi, vừa rồi chúng tôi đã báo cho hắn.

Một người nói.

Quả nhiên, một chiếc xe jeep màu xanh biếc đang chạy tới bên này, người lái xe chính là Tằng Thiết Âu.

Tùy Qua đương nhiên không có cảm tình gì với Tằng Thiết Âu, nhưng lúc này đã mất đi cơ hội giết chết Lục Hổ, hắn cũng muốn biết, Tằng Thiết Âu rút cuộc vì nguyên nhân gì mà phá hỏng kế hoạch của hắn.

Không bao lâu, Tằng Thiết Âu đã lái xe đến trước mặt Tùy Qua, sau khi dừng xe, Tằng Thiết Âu nhảy xuống, cười nói với Tùy Qua:

- Tùy huynh đệ, làm sao đến thành phố Tây Giang lại không báo cho tôi một tiếng, tôi sẽ an bài tẩy trần cho cậu.

Tằng Thiết Âu cười nói như rất quen thuộc với Tùy Qua. Từ vẻ mặt của hắn, hoàn toàn không nhìn ra lúc trước hai người từng đánh một trận, hơn nữa còn có hiềm khích rất sâu.

Dựa theo lệ cũ, không đưa tay đánh người có khuôn mặt tươi cười.

Trong tình hình chung, Tùy Qua sẽ tuân theo lệ cũ, nhưng hôm nay lại không được!

Bởi vì Tằng Thiết Âu đã phá hỏng kế hoạch của hắn!

Con người như Lục Hổ, chỉ sợ để hắn sống lâu một canh giờ, hắn có thể làm ra rất nhiều chuyện xấu trong một canh giờ đó. Còn Tằng Thiết Âu lại làm cho Tùy Qua mất đi một cơ hội giết chết Lục Hổ, Tùy Qua đương nhiên sẽ không có hảo cảm với Tằng Thiết Âu.

- Tằng Thiết Âu, chúng ta quen biết nhau sao!

Tùy Qua lạnh lùng nói.

Một câu "Tằng Thiết Âu", một câu "chúng ta quen biết nhau sao", đây quả thực là làm mất mặt, hơn nữa còn là trắng trợn làm mất mặt.

Trước mặt thuộc hạ của đối phương, không chút lưu tình làm mất mặt đối phương, đây đã là không nể mặt tới cực điểm. Nụ cười trên mặt Tằng Thiết Âu, nhất thời biến mất, hắn vốn tưởng rằng lấy vẻ mặt cúi đầu tươi cười đón chào, Tùy Qua cũng sẽ nể mặt hắn vài phần, dù sao xã hội hiện giờ chú ý hài hòa phát tài, không có ai thích vô duyên vô cớ tạo ra mấy tử địch. Huống chi, Tằng Thiết Âu tự nhận thấy, với danh tiếng và địa vị của hắn ở thành phố Tây Giang, sau này Tùy Qua cũng sẽ có chỗ hữu dụng của hắn, cho nên tất nhiên sẽ hạ bậc thang cho hắn.

Nhưng Tằng Thiết Âu hoàn toàn không ngờ, sự xuất hiện hôm nay của hắn thật sự không phải lúc.

Tùy Qua đồng học đã tức giận, hắn sẽ không nể mặt bất cứ ai!

Tằng Thiết Âu sắp sửa phát tác, nhưng nghĩ đến tiểu tử Tùy Qua hiện giờ đã có quan hệ với Đường gia, nếu sau này muốn tiến thêm một bước trong hệ thống quân đội... , đúng là rất cần thiết làm tốt quan hệ với Tùy Qua. Ít nhất, không thể để cho Tùy Qua ghi hận hắn. Cho nên, cân nhắc một số quan hệ lợi ích, Tằng Thiết Âu cố nén lửa giận, cười nói với Tùy Qua:

- Tùy tiên sinh, người ta thường nói trước lạ sau quen, trước kia có chỗ nào hiểu lầm, Tằng mỗ này xin được nhận lỗi.

- Xin lỗi là xong.

Tùy Qua lạnh lùng nói:

- Sau này tôi đi lại ở thành phố Tây Giang, ngài đừng làm phiền nhiễu tôi là được!

- Ngươi thật là ngông cuồng!

Một vũ cảnh quát Tùy Qua, trong đầu hắn, huấn luyện viên Tằng nghiễm nhiên là thần tượng của hắn. Ai ngờ, huấn luyện viên Tằng hôm nay khiêm tốn đối đãi với một người trẻ tuổi như vậy, còn đối phương lại không lĩnh tình. Tiểu vũ cảnh nóng đầu, thấy Tằng Thiết Âu bị đối xử bất công nói:

- Huấn luyện viên Tằng của chúng tôi đường đường là đệ tử Thiếu Lâm, cao thủ chân chính, tiểu tử ngươi có mắt không biết thái sơn...

Ba!

Tiểu vũ cảnh còn chưa nói hết, đã bị ăn một cái bạt tai.

Cái bạt tai này chính là Tằng Thiết Âu đánh.

- Ở đây không có chỗ cho cậu lên tiếng!

Tằng Thiết Âu quát tên tiểu vũ cảnh.

Tiểu vũ cảnh cũng buồn bực, hắn không ngờ, mình ra mặt cho huấn luyện viên, ngược lại còn bị đánh.

Sau khi Tằng Thiết Âu cho tiểu vũ cảnh một cái bạt tai, lại nói với Tùy Qua:

- Tùy tiên sinh yên tâm, sau này ngài đi lại ở thành phố Tây Giang, nếu như ngài không triệu hoán, tôi nhất định sẽ không tới quấy rầy.

Tằng Thiết Âu nghĩ thầm, dù sao hôm nay mình cũng cúi đầu trước mặt hắn rồi, tốt nhất cứ cúi cho đến cùng. Huấn luyện viên gì đó, tục gia đệ tử Thiếu Lâm gì đó, đối với con quái vật lớn như Đường gia, quả thực không đáng nhắc tới. Nếu Tằng Thiết Âu quyết tâm lăn lộn trong hệ thống quân đội, như vậy đắc tội với Đường gia tuyệt đối không phải là hành động khôn ngoan.

Tùy Qua vừa nghe Tằng Thiết Âu nói như vậy, nghĩ thầm:

- Hắn cúi thấp thật!

Thấp đến mức Tùy Qua muốn mượn cơ hội phát tiết tức giận trong lòng cũng không được.

Két!

Khi Tùy Qua đang muốn rời đi, đột nhiên một chiếc xe gắn máy nhanh chóng chạy tới bên này.

Người cưỡi motor, mặc một bộ quần áo màu sắc rực rỡ, vừa mập vừa béo, đầu sáng loáng.

Chiếc xe gắn máy trực tiếp vọt tới trước mặt Tùy Qua, chiếc xe vừa dừng hẳn, người trên xe còn chưa xuống xe, đã há mồm mắngTùy Qua:

- Hàaa... ! Tiểu tử thúi này, ở thành phố Đông Giang lớn lối còn chưa đủ, lại còn dám đến thành phố Tây Giang giương oai, lần này nếu không cho ngươi một bài học, Đổng Cửu ta....

Đổng Cửu còn chưa nói xong, Tùy Qua đột nhiên bước về phía trước, mũi chân nhấc lên, giống như một cây giáo, nhất thời hất cả chiếc xe gắn máy và Đổng Cửu lên giữa không trung, trong lúc đó, Tùy Qua tung người nhảy lên, một tay cầm chiếc xe gắn máy, một tay cầm lấy lưng Đổng Cửu, ném xuống mặt đất.

Ầm!

Một tiếng nổ vang, Đổng Cửu và chiếc xe gắn máy của hắn cùng đập lên một cây đại thụ bên cạnh.

Chỉ lát sau, chiếc xe gắn máy của Đổng Cửu đã vỡ thành từng mảnh nhỏ, còn thân thể cao lớn của Đổng Cửu cũng vắt ngang trên cành cây, miệng phun máu, kêu rên không dứt.

Tiếp theo, thân thể như heo mập của Đổng Cửu từ trên cành cây lăn xuống, nặng nề đập xuống mặt cát.

Cả người hắn bị Tùy Qua đập cho mệt rã rời, ngoại trừ kêu rên, ngay cả đứng dậy cũng không làm được.

Tùy Qua phát tiết lửa giận trong lòng, cũng không thèm nhìn tới Đổng Cửu giống như heo chết nằm dưới mặt đất, sải bước rời khỏi nơi này.

Hai tiểu vũ cảnh nhìn thấy cảnh này cũng trợn tròn mắt. Trong mắt bọn họ, hình tượng của Tùy Qua đồng học, thoáng cái trở nên cao lớn, uy mãnh. Tiểu tử này thật sự quá kinh khủng! Chỉ dùng một cước đã đập tan chiếc xe gắn máy, hơn nữa còn làm Đổng Cửu té ngã gần chết. Nhìn điệu bộ này, hình như còn uy vũ hơn huấn luyện viên, khó trách vừa rồi ngay cả huấn luyện viên cũng khách khí với hắn như vậy!

Tiểu vũ cảnh vừa rồi bị Tằng Thiết Âu bạt tai lại thầm than một tiếng may mắn, nghĩ thầm:

- May nhờ một cái bạt tai của huấn luyện viên, nếu như đổi lại vừa rồi là tiểu tử kia xuất thủ, chỉ sợ mình không còn mạng rồi!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)