← Ch.1056 | Ch.1058 → |
- Lập tức...nga, ở chỗ một phân thân của ta, ta khiến nó lập tức đưa tới đây.
Tiểu Ngân Trùng cười khan, chui vào linh điền, sau một lát một tiểu Ngân Trùng khác chui ra khỏi mặt đất, trên lưng còn chở theo một khối bia đá.
Đích thật là một khối bia đá.
Cao chừng ba xích, dầy hơn hai tấc, đích xác như một mộ bia.
Nhưng nếu như là mộ bia, lại không có văn tự, căn bản không biết là mộ bia của ai.
- Lão đại, bia đá này có chút kỳ quái.
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Ngươi cũng biết đất đai trong Hồng Mông Thạch thật phì nhiêu, nhưng không có núi đá, ta cảm thấy không giống như đồ vật trong Hồng Mông Thạch.
- Phải, ta cũng cảm thấy thứ này kỳ quái.
Tùy Qua nói:
- Ta dùng thần niệm điều tra sẽ biết.
Rất nhanh, Tùy Qua đem thần niệm xâm nhập vào khối bia đá không chữ kia.
Khi thần niệm của hắn chạm tới bia đá, trong đầu óc đột nhiên hiện lên dòng chữ: Tiên Viên chân nhân chi mộ.
Tiên Viên chân nhân chi mộ!
Khi trong đầu Tùy Qua hiện lên dòng chữ này, một cỗ bi thống mãnh liệt dâng tràn trong lòng, chân thân của hắn không nhịn được đầm đìa nước mắt. Đối với Tùy Qua mà nói, Tiên Viên chân nhân là sư tôn của hắn, chưa từng chân chính gặp mặt, cũng chưa từng được đích thân chỉ dạy, nhưng điều này cũng không gây trở ngại Tùy Qua thật sự tôn hắn làm sư phụ của mình.
Đối với Tùy Qua mà nói, thuở nhỏ mất đi cha mẹ, lão địa chủ lại độc lai độc vãng, thân nhân không nhiều, về sau đạt được Thần Nông Tiên Thảo Quyết, mặc dù Tùy Qua một mình tu hành, nhưng hắn vẫn luôn có một loại cảm giác Tiên Viên chân nhân luôn quan sát hắn, chú ý hắn, thậm chí dẫn dắt hắn. Hắn càng liều mạng tu hành, càng cảm giác được diệu dụng của Thần Nông Tiên Thảo Quyết, càng cảm giác được sự vĩ đại của Tiên Viên chân nhân. Theo hắn xem ra, cho dù là siêu cấp tông môn như Côn Luân hay Thục Sơn, cũng không có ai sánh được với Tiên Viên chân nhân.
Theo Tùy Qua xem ra, Tiên Viên chân nhân vĩ đại như vậy, khẳng định đã đi vào tiên giới, chỉ có tiên giới mới là nơi của thiên tài như chân nhân, đây là ý nghĩ xưa nay của Tùy Qua, nhưng không nghĩ tới hôm nay lại thấy được bia mộ của Tiên Viên chân nhân trong Hồng Mông Thạch, nhất thời làm Tùy Qua dâng lên cảm giác mất đi người thân, mất đi trưởng bối.
Thật lâu sau, Tùy Qua vuốt lên tấm bia đá, thương cảm nói:
- Tiên Viên sư tôn, ngài kỳ tài ngút trời, là thiên tài bất thế muôn đời trong tu hành giới, như thế nào sẽ...sẽ ngủ giấc thiên thu đây?
- Tùy Qua...đồ đệ tốt của ta, ngươi rốt cục xuất hiện ở trong này.
Trong tấm bia đá truyền ra một đạo thần niệm, đây là thần niệm còn sót lại của Tiên Viên chân nhân, đã thập phần yếu ớt. Nhưng đạo thần niệm kia khiến Tùy Qua sản sinh cảm giác thân thiết, nhất là khi Tiên Viên chân nhân gọi hắn là "đồ đệ tốt" như bây giờ.
- Sư tôn...sư tôn, vì sao ngài ở chỗ này?
- Như thế nào, ngươi cho rằng vi sư nên ở nơi nào đây?
Tiên Viên chân nhân hỏi.
- Đương nhiên là tiên giới.
Ngữ khí của Tùy Qua thật đương nhiên.
- Tiên giới? Vì sao?
- Bởi vì tiên giới mới là nơi thuộc về cường giả.
Tùy Qua nói:
- Sư tôn là tuyệt thế thiên tài trong tu hành giới, nếu không thể thành tiên, chẳng phải không còn lẽ trời? Cho nên đệ tử vốn tưởng rằng sư tôn đã đi tiên giới.
- Như vậy làm cho ngươi thất vọng rồi.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Nhưng không phải vì vi sư không thể đi tiên giới, mà là tiên giới không phải địa phương ta hướng tới. Hay là ngươi cho rằng tiên giới thật sự là một mảnh niết bàn tường hòa hay sao?
- Sư tôn đi qua tiên giới?
Tùy Qua nghe ra huyền cơ trong lời nói của Tiên Viên chân nhân.
- Nếu ta chưa đi qua tiên giới, lại có tư cách gì bình luận tiên giới tốt hay xấu đây.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Sau khi độ kiếp, ta liền đi vào tiên giới, nhưng trong tiên giới còn hắc ám cùng tàn khốc hơn tu hành giới gấp trăm ngàn lần.
- Cái gì?
Tùy Qua cả kinh trợn mắt há hốc mồm.
Tiên giới trong truyền thuyết thế nhưng lại...hắc ám, tàn khốc sao?
- Tiên nhân không phải có thể trường sinh sao? Chẳng lẽ còn không tốt?
Tùy Qua lại hỏi.
- Đúng vậy, tiên nhân là có thể trường sinh, nhưng trường sinh cần trả giá thật nhiều.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Cho dù là tiên nhân chân chính thọ nguyên cũng có hạn, mà trong tiên giới thời gian trôi qua lại thật nhanh, có câu trên trời một ngày nhân gian một năm, tiên nhân nếu thật muốn trường sinh, đồng dạng cần vất vả tu hành, hoặc dùng tiên đan, tiên quả, nhưng những thứ này đều nắm giữ trong tay một ít thế lực cường đại trên tiên giới.
- Cũng giống như Côn Luân trong tu hành giới?
- Đúng vậy.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Mặt khác ở trong tiên giới cũng có Côn Luân tông tồn tại, hơn nữa thế lực không thể khinh thường, nhưng Côn Luân cũng không phải cường đại nhất, mà thế lực cường đại nhất xưng là thiên đình, chúa tể cả tiên giới, thậm chí chúa tể ba ngàn thế giới.
- Thiên đình? Nguyên lai có chút lời đồn cũng là sự thật, nhưng đệ tử không nghĩ tới tiên giới tàn khốc như thế.
- Bởi vì thần tiên tiên giới chia thành ba bảy loại, không phải toàn bộ tiên nhân đều bình đẳng, hơn nữa pháp lực hơn kém xa vạn dặm, thần tiên tu vi yếu ớt chỉ có thể ngắc ngoải, dốc sức cho cường giả, thậm chí làm nô tỳ, bản chất không khác gì tu hành giới, nhưng tiên giới càng thêm rộng lớn, linh khí càng thêm nồng hậu, vật tư càng nhiều hơn mà thôi.
- Nghe sư tôn nói như vậy đệ tử đã hiểu.
Tùy Qua buồn bực nói.
- Ngươi nghĩ như vậy là được rồi.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Ta lại hỏi ngươi, ngươi nguyện ý ở trong thiên đình làm một nhân vật nhỏ, hay nguyện ý trở thành chư hầu một phương đây?
- Còn cần nói sao, ai nguyện ý cả ngày quỳ xuống bị người khác nô dịch.
Tùy Qua quả quyết nói.
- Đây cũng là ý tưởng của vi sư.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Sau khi vi sư độ kiếp, vẫn chưa lập tức phi thăng tiên giới, mà lặng yên lẻn vào tiên giới, sau khi biết được tình huống bên trong, vi sư lặng yên lui về tu hành giới, sau đó chuẩn bị mở một giới, trở thành nhất giới đứng đầu, không nghĩ tới bị người tiên giới phát hiện, cuối cùng vi sư cùng đường, chỉ phải tự táng thân trong Hồng Mông Thạch.
- Sư tôn, nghe ý tứ của ngài, ngài có thể tự do ra vào tiên giới hay sao?
Tùy Qua tò mò hỏi.
- Đúng vậy, vừa vào tiên giới rất khó rời đi, bởi vì không gian bích chướng tiên giới rất khó xuyên qua. Nhưng trước khi đến ta đã nghĩ tới chuyện thoát đi, đương nhiên đã làm xong chuẩn bị đầy đủ, huống chi ta ở trong tiên giới chiếm được Hồng Mông Thạch, có thứ này ta càng thêm có cơ hội.
- Cái gì! Hồng Mông Thạch là vật của tiên giới?
Tùy Qua lại giật mình, mỗi một câu nói của Tiên Viên chân nhân đều làm Tùy Qua không sao tưởng tượng nổi.
- Tu hành giới của thế gian làm sao có vật như vậy tồn tại, nếu ta không phải lấy được Hồng Mông Thạch, người của tiên giới cũng sẽ không đến nỗi theo đuổi không bỏ qua, làm cho ta phải tự táng nơi đây, mới có thể tránh thoát sự truy đuổi của những người trên tiên giới.
*****
Tiên Viên chân nhân nói:
- Tóm lại sự tình đại khái là như vậy, tuy rằng vi sư chiếm được Hồng Mông Thạch, nhưng không có cơ hội xây dựng trở thành nhất phương chư hầu, nhưng lại có được truyền nhân cường đại như ngươi, xem như thực hiện được nguyện vọng của ta, thần niệm của vi sư rất yếu, không thể nói được nhiều chuyện với ngươi...
- Đợi một chút, sư tôn kiên trì thêm một chút.
Tùy Qua vội vàng nói:
- Đệ tử còn nhiều chuyện cần hỏi thăm ngài đâu.
- Đã có nghi vấn thì nhanh hỏi đi.
- Sư tôn, đệ tử muốn biến chuyện về thiên địa đại kiếp nạn.
Tùy Qua nói.
- Thiên địa đại kiếp nạn là một tai họa thật lớn, nhưng là một cơ hội, đối với ngươi mà nói là một cơ hội rất tốt.
Tiên Viên chân nhân nói.
- Sư tôn, cuối cùng là có ý gì?
Tùy Qua vẫn nghi hoặc:
- Bản chất thiên địa đại kiếp nạn là gì?
- Bản chất chính là thiên đạo tuần hoàn, trở lại ngày trước.
Tiên Viên chân nhân nói.
- Sư tôn, đệ tử không rõ, ngài không thể nói rõ ràng hơn sao.
Tùy Qua buồn bực nói.
- Thiên cơ bất khả lậu.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Trận thiên địa đại kiếp nạn này quan hệ đến vận mệnh của ngươi cùng Thần Thảo tông, nếu ta lộ ra quá nhiều chỉ sợ sẽ hoàn toàn ngược lại, ảnh hưởng tới phán đoán của ngươi, cuối cùng không tốt, ngươi chỉ nên nhớ kỹ, kiếp nạn tức là cơ hội.
- Ngô, nếu sư tôn nói vậy đệ tử chỉ có thể từ bỏ.
Tùy Qua nói:
- Nhưng hiện tại đệ tử đắc tội cả Côn Luân lẫn Thục Sơn, đệ tử lo lắng tổ tiên Côn Luân sẽ lưu lại thiên cơ đối phó đệ tử cùng Thần Thảo tông đâu.
- A...việc này có gì đáng để lo lắng.
Tiên Viên chân nhân bình tĩnh nói, trong lời nói có chút khí phách hào hùng:
- Năm đó sư tôn ngay cả người trong tiên giới còn không sợ, huống chi là thiên cơ mà tiên nhân lưu lại. Thử hỏi nếu cường đại có thể so sánh với tiên nhân, ngươi còn cần lo lắng như vậy nữa hay sao?
- Lời của sư tôn thật hữu lý, đệ tử thụ giáo.
- Ngươi đã hiểu được rồi, sư tôn đã có thể yên tâm mà đi, mặt khác, có một gốc Khổng Tước Minh Vương thảo nói vậy cũng đã thành nữ nhân của ngươi đi, tốt lắm, tốt lắm...
Theo sau thần niệm của Tiên Viên chân nhân lưu lại hình dáng của mình trong đầu óc của Tùy Qua, đó chỉ là một lão giả hiền lành như một lão nông phu, lưng đeo một chiếc sọt, tay cầm một cây cuốc, cứ như vậy phiêu nhiên đi xa...
- Sư tôn, đệ tử còn thật nhiều vấn đề ah!
Lúc này Tùy Qua mới ý thức được mình còn nhiều lời chưa hỏi xong, đáng tiếc thần niệm của Tiên Viên chân nhân đã hoàn toàn biến mất.
Mà mộ bia của Tiên Viên chân nhân cũng bắt đầu nhanh chóng tan rã, hóa thành bụi bặm chảy qua kẽ tay của hắn.
Trong lòng Tùy Qua cảm khái ngàn vạn, lúc này chợt nhìn thấy sau khi mộ bia hoàn toàn biến mất, trong lòng bàn tay chỉ lưu lại một kiện đồ vật.
Đó là một hạt mầm móng!
Một hạt mầm móng tử kim sắc, là mầm móng đến từ tiên giới!
Mầm móng linh thảo đến từ tiên giới, chỉ vì linh khí trong tu hành giới quá yếu, có chút linh thảo đã không còn sinh trưởng, nói cách khác cũng không còn cách nào trồng trọt, nhưng trong tiên giới loại linh thảo này vẫn còn sinh trưởng.
Tiên Viên chân nhân lưu lại cho Tùy Qua mầm móng một loại linh thảo, danh xưng: Thiên Binh Thần Đậu.
Thiên Binh Thần Đậu, nghe qua như một loại linh thảo hạt đậu, nhưng trên thực tế là một loại tiên đằng, kết xuất ra "tiên đậu", Thiên Binh Thần Đậu theo lời đồn sinh sản ở gần thiên binh doanh của thiên đình, là do tiên khí chí tôn tiên giới hấp thu ý chí chiến đấu của thiên binh thần tướng mà hình thành linh thảo, Thiên Binh Thần Đậu là một loại tiên đậu, ngoại trừ có thể bổ sung linh khí, còn có một loại năng lực thật kỳ lạ.
Tát đậu thành binh!
Vô luận là tu hành giới hay thế tục giới, rất nhiều người phi thường quen thuộc với thành ngữ "tát đậu thành binh", nhưng ở trong thế tục giới, "tát đậu thành binh" thường thường là một loại ảo thuật, thủ thuật che mắt mà thôi. Mà trong tu hành giới, "tát đậu thành binh" cũng chỉ là một loại thủ đoạn cấp thấp, đơn giản là người tu hành lấy ý chí bản thân dung nhập vào pháp bảo hình người, sau đó hình thành biểu hiện "thiên quân vạn mã" giả dối.
Nhưng loại thủ đoạn này hù dọa một chút đạo sĩ vô tri còn tạm được, nhưng sẽ biến khéo thành vụng, bởi vì binh sĩ do tát đậu thành binh lực lượng phi thường có hạn, còn phải hao phí không ít nguyên khí của người tu hành, nếu đối mặt cường giả chân chính, vận dụng loại thuật pháp thấp kém này chỉ tự mình chuốc lấy cực khổ.
Có được Thiên Binh Thần Đậu, sau khi tát đậu thành binh cũng không phải là "phàm binh" bình thường, mà là "thiên binh", tuy rằng không thể chân chính so sánh với thiên binh thiên tướng nhưng lại có được một bộ phận ý chí của họ, mỗi hạt Thiên Binh Thần Đậu hóa thành thiên binh, phóng thích ra lực lượng ít nhất tu vi nguyên anh hậu kỳ!
Thậm chí còn mạnh hơn!
Tùy Qua hoàn toàn có thể cảm giác được hạt Thiên Binh Thần Đậu trong tay mang theo sinh cơ cùng ý chí cực kỳ cường địa, đây không phải Thiên Binh Thần Đậu "bình thường", bởi vì Tiên Viên chân nhân đã đem toàn bộ máu huyết cùng ý chí của mình dung nhập vào bên trong.
Hắn thế nhưng đem tính mạng cùng máu huyết của mình hoàn toàn dung nhập vào trong tiên đậu, có lẽ hắn muốn dùng một loại hình thức khác tồn tại trên thế gian này.
Nhưng Tùy Qua cảm giác được ý đồ chân chính của Tiên Viên chân nhân, hơn nữa cảm kích sư tôn đã lưu lại số "của cải" cuối cùng cho hắn, theo hắn xem ra, một viên hạt giống này không chỉ là của cải của sư tôn lưu lại, còn là "thiên cơ" của Tiên Viên chân nhân, "thiên cơ" duy nhất tặng cho hắn.
Bởi vì Thiên Binh Thần Đậu có thể giúp Tùy Qua giải quyết nguy nan.
Nghĩ nghĩ, Tùy Qua không chút do dự đem Thiên Binh Thần Đậu trồng vào trong linh điền.
Trong phút chốc Thiên Binh Thần Đậu đã nảy mầm, mọc ra mầm đậu xanh biếc, linh vũ tràn ngập, nhanh chóng sinh trưởng lên, trong ánh mắt chăm chú của Tùy Qua rất nhanh biến thành một gốc tử đằng thật lớn.
- Tùy Qua, ngươi đã đứng ở nơi này ba ngày.
Chẳng biết lúc nào Khổng Bạch Huyên lại xuất hiện bên cạnh Tùy Qua, thấp giọng nhắc nhở hắn thời gian đang nhanh chóng trôi qua. Nguyên bản đối với người tu hành mà nói thời gian không đáng giá nhất, nhưng hiện tại thì khác, thời gian trôi qua một ngày thiên địa đại kiếp nạn đến gần một ngày. Cho nên theo Khổng Bạch Huyên xem ra, Tùy Qua còn thật nhiều chuyện cần phải làm.
Lãng phí ba ngày thời gian, đây tuyệt đối là hành vi xa xỉ.
- Ta biết.
Tùy Qua khẽ run lên, chấn rơi bông tuyết trên người:
- Sư tỷ, ta dẫn ngươi đi xem vật này.
Khổng Bạch Huyên đi theo Tùy Qua vào trong Hồng Mông Thạch.
Tinh thần lực của hắn hình thành phân thân, luôn ở trong Hồng Mông Thạch nhìn Thiên Binh Thần Đậu sinh trưởng. Hôm nay mặc dù Thiên Binh Thần Đậu là thực vật dây leo, nhưng lại uốn lượn sinh trưởng trên không trung, tựa hồ như có thể bám vào trên hư không mơ hồ.
- Đây là linh thảo gì vậy?
Khổng Bạch Huyên hỏi:
- Linh lực cùng sinh cơ thập phần cường đại, tuy rằng không bằng Hồng Mông Thụ của ngươi nhưng nhất định không phải vật phàm.
← Ch. 1056 | Ch. 1058 → |